Phải có nhà thờ mới không bị mất gốc hở cụ???Kệ thôi Cụ không thấy cụ nhắc đến nhà thờ nhỉ? không có sau này con cháu cụ de mất gốc lắm... cụ xem thế nào làm cái nhà thờ ở quê
Có cần làm to hơn họ khác để họ mình có gốc to hơn không ợ???
Phải có nhà thờ mới không bị mất gốc hở cụ???Kệ thôi Cụ không thấy cụ nhắc đến nhà thờ nhỉ? không có sau này con cháu cụ de mất gốc lắm... cụ xem thế nào làm cái nhà thờ ở quê
Chia buồn cùng cụ chủ. Nhà em 3 đời độc đinh nên không có vđề gì. Đến đời bố em mới có em vs anh trai. Bố em cũng chưa phân chia gì cả nhưng em là con thứ nên chẳng nghĩ ngợi gì, không phải phét chứ kể cả bố em cho hết anh trai em cũng không có ý kiến gì, thật lòng luôn. Anh trai->con trai của anh trai...còn nhiều thứ phải lo cho các cụ và đời sau, mình con thứ nhẹ gánh hơn nhiều. Nếu a.e bình thường không có chuyện gì, chỉ vì của để lại mà tan nát thì không hay. Ông anh trai em cũng gia trưởng ngang ngạch lắm nhưng em cứ xuề xoà cho qua, ruột thịt với nhau những lúc hoạn nạn khó khăn mới thấm, đừng vì củi gạo mà chia rẽ. Có sức, có tài thì bươn chải ra ngoài xã hội mà phát triển, a.c.e trong nhà kèn cựa nhau cái gì?Thưa CCCM!
Chả là em sinh ra và lớn lên nơi chính quê gốc, nguồn cội của dòng họ nhà em! Nhưng từ khi lớn lên, biết nhận thức đúng sai thì đã chứng kiến đời ông nội em với ông chú nội tranh giành đất đai với nhau mà sinh ra tuyệt tình anh em, khiến cho con cho cháu trong họ hàng sống cũng phải xoay theo dòng chảy đó. Tiếp đến sau này lại là hai chú ruột, em ruột của bố đẻ ra em, cũng vì tranh giành cái nhà mà trước đây ông của em cho chú A ở, chú A ở xây tạm bợ lên rồi buôn bán phát đạt nên làm luôn cái nhà 3 tầng khang trang trên đó, trong khi chú A đã có lô đất ở nơi khác mà ông nội em cho trước rồi. Khi chú B (em ruột chú A, em ruột bố em, con ruột ông nội em) đi bộ đội về thì chú theo ông nội thì chú B vào ở lô đất của chú A. Chú B về đó cũng buôn bán và xây cái nhà mái bằng ở trên đất đó để ở. Chuyện ngày xửa xưa nên anh em chả ai để ý đến giấy tờ nhà đất và rõ ràng trong việc phân chia nên khi khoảng 10 năm sau thì chú B mới cần làm ăn thì nghĩ đến làm sổ đỏ thì lô đất đó chú A đã làm sổ tên chú A lâu rồi. Lô đất chú A ở hiện tại xây 3 tầng do chung với cả lô to nên chưa tách làm sổ. Bắt đầu từ đó cuộc chiến xảy ra giữa 2 gia đình chú A và chú B rất gay gắt. Tại thời điểm này ông nội em mất 2 năm rồi chỉ còn bà nội già yếu. Chú A nhất quyết ko giao bìa đỏ cho chú B, chú B gửi chú A ít tiền cũng ko nghe, cuối cùng đánh nhau cả hai gia đình đóng cửa mỗi nhà thuê nơi khác để ở. Sau này bà nội em vận động họp gia đình mấy lần có cả xã đứng ra giảng hoà nhưng ko thành công, em chỉ biết chú A tham quá, mọi người cũng bảo vậy. 15 năm trôi qua 2 căn nhà đó vẫn đóng cửa im lìm.
Bây giờ lại đến lượt em với ông anh trai của em. Bố mẹ em chi lô đất làm 2, anh trai em lấy vợ trước và xây nhà ở, em cùng ông bà ở kế bên, em cũng lấy vợ ở gần ông bà thời gian rồi tách ra ở riêng ngoài HN này, nhưng phải thuê nhà ở. Giờ ông anh em tuyên bố cái nhà ông bà ở sau này làm nhà thờ, vợ chồng em có về ở thì về còn ko được bán không được sang tên cho ai. Nghĩ đến cs khó khăn của em em muốn thế chấp vay ít vốn làm ăn cũng không được. Trong khi đó ông anh trai thì có là thế chấp cả cái nhà to để làm ăn và đúng ông anh đang thế chấp đất của ông bà cho để làm ăn. Bố mẹ em thì cũng thương em nhưng lại sợ anh trai em giận nên ko dám giúp đỡ vợ chồng em. Đã có lúc vợ chồng em cơ cực lắm cùng hai f1 nhỏ mà ko biết bám víu ai cả.
Thời gian đi xa con người em giờ ko còn tính đến sự tham lam đám đất của bố mẹ nữa, em trộm nghĩ ra nếu con em sau này mà ko thoát ra khỏi nơi đó thì dễ đi theo vết xe của họ hàng em. Nên bắt đầu từ giờ em không còn muốn bước chân quay về nơi đó nữa, mặc dù lòng em vẫn rất nhớ bố mẹ em nhưng cứ về nhìn thấy ông anh bà chị dâu em ko thể nào chịu nổi. Gần 1 năm nay em ko cho con em về, em cũng ko cho con em chơi với con của ông anh nữa (có thể em đã sai điều này nhưng em ko muốn chúng nó quay về đây làm gì). Vợ em thì thế nào cũng được, theo ý kiến của chồng. Dự định tết này vợ chồng em và f1 đi du lịch các nơi chứ không về quê ăn tết nữa. Em còn đang định thay đổi họ của 2 f1 nhà em theo họ mẹ (vì bên vợ em thì tình cảm khác hoàn toàn, ngược với bên nhà em. Em chỉ mong 2 con em biết yêu thương nhau và có cs hạnh phúc cho dù không giàu)
Không biết em làm vậy sai hay đúng. Hy vọng CCCM cho em đôi lời
Cụ tuyệt vời quá, em cũng đang cày cuốc để chuẩn bị bước vào ngưỡng cửa chuyển giao tài sản từ bố mẹ. Em gái em đi lấy chồng em cũng muốn lo cho vợ chồng nó một cái cần câu cơm, nếu không lo được cần câu cơm thì cũng phải lo tiền bạc cho tương xứng. Em cũng chứng kiến cảnh tiền bạc làm tan nát tình cảm gia đình rồi nên em không muốn đời anh em ruột thịt mình lại đi vào cảnh đó!.Em đi xa, nhà hai anh em, em gái em nó lấy ck gần nhà nhưng tít trong xóm.
Nhà bố mẹ em thì mặt đường to đẹp rộng. Ngoài nhà đang ở thì còn mảnh trước nhà rộng 20m mặt đuờng. Quê em có cái tục là đất đai con trai hưởng hết. Thấy em gái thế em quyết định cho hai vợ ck cô chú 15m mặt đường. Giá trị chắc được khoảng 1 củ to. Ba mẹ em bảo k, cho 5m thôi em bảo bố mẹ cho con để con tự quyết. Bên ngoại nhà em xui gấu nhà em sao dại thế k ở thì bán. Nhưng em quyết k nghe ai. Vk ck cô chú ấy xây nhà mở cưa hàng kinh doanh làm ăn đc lắm. Bố mẹ ở cạnh thì chăm lom đủ thứ trong khi em ở xa, hai đứa cháu ngoại phụ ông bà đủ thứ. Hè cái Bún về chơi Cô chăm cho béo ú ụ ù u. Nó còn gọi cô là mẹ.
Giờ hai anh em ngồi cạnh nhau em vẫn ôm nó bảo anh ở xa ba mẹ nhờ cả vào cô, anh cảm ơn cô nhiều lắm, có cô anh mới yên tâm công tác làm ăn, mới có được như bây giờ. Nó thì em k bh quên ơn anh, k có anh thì em sao có cơ ngơi này. Tình cảm gia đình thuận hoà, cứ về quê là cả nhà túm 5 tụm ba, ông em dể cứ nghe thông tin em về là đã sẵn sàng vài Món nhậu rồi. Em mấy năm nay làm ăn cũng ổn, thuận chèo mát mái.
Thế mới biết sởi lởi thì trời cho. Anh em đừng tính toán thiệt hơn. Tham thì thâm thôi. Cũng vì em làm như thế mà gấu càng nể em và với bên ngoại em ăn được nói được.
Năm ngoái em xây nhà trên đây, trời tháng giêng mưa phùn, hai vợ ck cô chú ấy đi xe máy 150km từ tối hôm trước lên phụ vợ ck em động thổ xong run rẩy đưa cho em 300tr bảo em đưa anh chị xây nhà. Nhưng em quyết k lấy.
Xây nhà xong em vẫn xây thêm một phòng nho nhỏ, bảo đây là phòng hai em con cô, sau hai em lên học ở phòng này, con nhớ chưa. Ngày xưa ba đi học phải ở trọ vất vả, cô k được may mắn đi học như ba nên giờ ba phải chăm và giữ lời hứa là "anh sẽ cố gắng học, em gái ở nhà ngoan, anh học xong anh sẽ lo cho em".
40 tuổi đầu dù k giàu chỉ đủ ăn nhưng em vẫn vui em vẻ, thoái mái khi nhìn về mọi thứ.
Vâng như vậy là có trước có sau
Cụ suy nghĩ sâu xa và nhường nhịn.em cụ lại là người tình cảm và biết sông sao cho phải đạo
Bi giờ e thấy con người sống iws nhau có tý dính vào kinh tế đa phần là phần con lấn át phần người .Buồn
Đất ông bà tổ tiên để lại mà cụ, chứ em có làm ra đâu, may mắn là đg xá mở rộng khang trang nên đẹp kinh doanh được. Em được thừa hưởng và em phải quyết định sao cho những gì ông bà để lại có hậu và ý nghĩa nhấtCụ tuyệt vời quá, em cũng đang cày cuốc để chuẩn bị bước vào ngưỡng cửa chuyển giao tài sản từ bố mẹ. Em gái em đi lấy chồng em cũng muốn lo cho vợ chồng nó một cái cần câu cơm, nếu không lo được cần câu cơm thì cũng phải lo tiền bạc cho tương xứng. Em cũng chứng kiến cảnh tiền bạc làm tan nát tình cảm gia đình rồi nên em không muốn đời anh em ruột thịt mình lại đi vào cảnh đó!.
Xét về thành công thì cụ cụ quá may mắn, nhà chẳng có điều kiện gì ngoài ... đất!. Cụ thì có cái tâm mà không phải ai cũng có!.
Chả bù cho nhà em, nhà rõ to, 2 thằng bươn ra thủ đô tất, chả thằng nào về, e đành quy định cứ tết đóng cửa phải về quê ăn tết, cấm đứa nào vắng mặtThưa CCCM!
Chả là em sinh ra và lớn lên nơi chính quê gốc, nguồn cội của dòng họ nhà em! Nhưng từ khi lớn lên, biết nhận thức đúng sai thì đã chứng kiến đời ông nội em với ông chú nội tranh giành đất đai với nhau mà sinh ra tuyệt tình anh em, khiến cho con cho cháu trong họ hàng sống cũng phải xoay theo dòng chảy đó. Tiếp đến sau này lại là hai chú ruột, em ruột của bố đẻ ra em, cũng vì tranh giành cái nhà mà trước đây ông của em cho chú A ở, chú A ở xây tạm bợ lên rồi buôn bán phát đạt nên làm luôn cái nhà 3 tầng khang trang trên đó, trong khi chú A đã có lô đất ở nơi khác mà ông nội em cho trước rồi. Khi chú B (em ruột chú A, em ruột bố em, con ruột ông nội em) đi bộ đội về thì chú theo ông nội thì chú B vào ở lô đất của chú A. Chú B về đó cũng buôn bán và xây cái nhà mái bằng ở trên đất đó để ở. Chuyện ngày xửa xưa nên anh em chả ai để ý đến giấy tờ nhà đất và rõ ràng trong việc phân chia nên khi khoảng 10 năm sau thì chú B mới cần làm ăn thì nghĩ đến làm sổ đỏ thì lô đất đó chú A đã làm sổ tên chú A lâu rồi. Lô đất chú A ở hiện tại xây 3 tầng do chung với cả lô to nên chưa tách làm sổ. Bắt đầu từ đó cuộc chiến xảy ra giữa 2 gia đình chú A và chú B rất gay gắt. Tại thời điểm này ông nội em mất 2 năm rồi chỉ còn bà nội già yếu. Chú A nhất quyết ko giao bìa đỏ cho chú B, chú B gửi chú A ít tiền cũng ko nghe, cuối cùng đánh nhau cả hai gia đình đóng cửa mỗi nhà thuê nơi khác để ở. Sau này bà nội em vận động họp gia đình mấy lần có cả xã đứng ra giảng hoà nhưng ko thành công, em chỉ biết chú A tham quá, mọi người cũng bảo vậy. 15 năm trôi qua 2 căn nhà đó vẫn đóng cửa im lìm.
Bây giờ lại đến lượt em với ông anh trai của em. Bố mẹ em chi lô đất làm 2, anh trai em lấy vợ trước và xây nhà ở, em cùng ông bà ở kế bên, em cũng lấy vợ ở gần ông bà thời gian rồi tách ra ở riêng ngoài HN này, nhưng phải thuê nhà ở. Giờ ông anh em tuyên bố cái nhà ông bà ở sau này làm nhà thờ, vợ chồng em có về ở thì về còn ko được bán không được sang tên cho ai. Nghĩ đến cs khó khăn của em em muốn thế chấp vay ít vốn làm ăn cũng không được. Trong khi đó ông anh trai thì có là thế chấp cả cái nhà to để làm ăn và đúng ông anh đang thế chấp đất của ông bà cho để làm ăn. Bố mẹ em thì cũng thương em nhưng lại sợ anh trai em giận nên ko dám giúp đỡ vợ chồng em. Đã có lúc vợ chồng em cơ cực lắm cùng hai f1 nhỏ mà ko biết bám víu ai cả.
Thời gian đi xa con người em giờ ko còn tính đến sự tham lam đám đất của bố mẹ nữa, em trộm nghĩ ra nếu con em sau này mà ko thoát ra khỏi nơi đó thì dễ đi theo vết xe của họ hàng em. Nên bắt đầu từ giờ em không còn muốn bước chân quay về nơi đó nữa, mặc dù lòng em vẫn rất nhớ bố mẹ em nhưng cứ về nhìn thấy ông anh bà chị dâu em ko thể nào chịu nổi. Gần 1 năm nay em ko cho con em về, em cũng ko cho con em chơi với con của ông anh nữa (có thể em đã sai điều này nhưng em ko muốn chúng nó quay về đây làm gì). Vợ em thì thế nào cũng được, theo ý kiến của chồng. Dự định tết này vợ chồng em và f1 đi du lịch các nơi chứ không về quê ăn tết nữa. Em còn đang định thay đổi họ của 2 f1 nhà em theo họ mẹ (vì bên vợ em thì tình cảm khác hoàn toàn, ngược với bên nhà em. Em chỉ mong 2 con em biết yêu thương nhau và có cs hạnh phúc cho dù không giàu)
Không biết em làm vậy sai hay đúng. Hy vọng CCCM cho em đôi lời
Cụ làm em cảm động quá, ngày xưa anh trai em cũng rất hợp em, mặc dù anh ấy tuổi chuột còn em tuổi mèo. Mẹ cho anh ấy tiền đi học, anh ấy còn bớt lại cho em 50k tiêu vặt. Giờ cuộc sống khấm khá hơn rồi thì anh lại ko còn để chia sẻ với em!
Nói thật cụ đừng giận. Cháu thấy cụ nhỏ nhen quá, anh e trong nhà đi đâu mà thiệt, lọt sàng xuống nia. Bố mẹ cụ thì dù cụ có giận a trai đến mấy đi nữa thì cụ cũng nên về thăm các cụ hoặc đón các cụ lên ở cùng, sau này các cụ già yếu cụ muốn cũng ko dc đâu, lại ân hận. P/s: cháu ko chem đâu. Trước đây lúc a trai cháu làm nhà cháu cũng cho a trai cháu chọn, nếu làm nhà tren dat của tổ tiên thi dù chết đói cũng ko dc bán, nếu làm nhà ở đất ông bà mua thì tuỳ. Cháu cũng nói luôn, nếu a làm bên ngoài thì dù lúc đó cháu đang ở nhà thuê cũng nói luôn là "chết cũng ko dc bán". Đất của tổ tiên bán đi sau này có tiền cũng ko mua lại dc đâu, dù sao nơi đó cũng là nơi thờ cúng hương hồn các cụ, nơi gắn bó bao nhiêu kỷ niệm từ lúc còn nhỏ đến khi trưởng thành.Xin CCCM tập trung cái tiêu đề bài viết của em là em muốn bỏ quê chứ ko bỏ bố mẹ! Em tình cảm thân phụ mẫu em nào thể quên, em nói rất rõ rằng em luôn nhớ bố mẹ em, chỉ là em ko muốn về đó gặp mặt người em không muốn, sẽ ko để con em tiếp xúc nhiều với bác ấy! Đất đai chỉ là phần nhỏ, quan trọng là cái tình cảm máu mủ ko có cho nhau nữa! Em xin nghe là sẽ ko thay đổi họ của con em nữa! Nhưng em sẽ ko về, dù rằng vẫn bố mẹ già! Mong rằng bố mẹ ông bà hiểu
Giỏ nhà ai quai nhà nấy cụ ơi.Bác đang đi đúng con đường mà ông cha bác đã đi. Nhưng bác hiện đại hơn thế hệ trước là còn muốn đổi họ cho con mình. Giỏi.
Cuộc sống của thớt đang rất thiếu thốn, muốn vay ngân hàng thế chấp mảnh đất ý mà ông anh không cho. Trong khi đó ông anh lại sử dụng mảnh đất ý để vay được.Cụ xem như bố mẹ mình nghèo nên ko có gì để lại cho mình là yên. Mảnh đất ở quê thôi coi như ko có, nghĩ đến để giận dỗi thì nghĩ làm gì.
Mợ hiểu tình trạng hiện nay của chủ thớt, nhưng ý mợ là cứ xem như không có từ đầu thì lòng sẽ yên. Được mất do tư tưởng cả. Cụ ấy cứ nhìn vào 2 đứa con, giả định tình huống sau này chúng nó vì giận nhau mà ko nhìn mặt nhau và vì thế cũng ko thèm về thăm mình thì có đau lòng ko? Tự trả lời và chọn cách xử lý phù hợp.Cuộc sống của thớt đang rất thiếu thốn, muốn vay ngân hàng thế chấp mảnh đất ý mà ông anh không cho. Trong khi đó ông anh lại sử dụng mảnh đất ý để vay được.
Vấn đề mấu chốt là thớt cảm thấy ông anh sống cạn nghĩa, không có tình người với thớt, đứa e ruột. Xuân Bắc nói là: ghét cái thái độ.
Và thớt sợ cái dớp cắn nhau vì đất có truyền thống của dòng họ nên cũng không muốn 2 F1 ở trong họ nữa.
"Anh" diễn giải thế chắc mợ hiểu. Còn "anh" hoàn toàn đồng ý với quan điểm sống trọng tình của mợ.
Đến đoạn này thì phải để cảm xúc và lý trí của thớt thượng đài với nhau thôi.Mợ hiểu tình trạng hiện nay của chủ thớt, nhưng ý mợ là cứ xem như không có từ đầu thì lòng sẽ yên. Được mất do tư tưởng cả. Cụ ấy cứ nhìn vào 2 đứa con, giả định tình huống sau này chúng nó vì giận nhau mà ko nhìn mặt nhau và vì thế cũng ko thèm về thăm mình thì có đau lòng ko? Tự trả lời và chọn cách xử lý phù hợp.
Haizz