[Funland] Đôi điều về cuộc sống ở Mỹ.

G810

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-117955
Ngày cấp bằng
24/10/11
Số km
5,529
Động cơ
440,270 Mã lực
Các cụ định hướng cho F1 du học, nếu muốn dễ xin việc tại xứ người thì chịu khó dùi mài ngành kỹ thuật. Cấp học không thành vấn đề. Thường thì dân Á châu thường được quảng cáo về kinh tế-tài chính-quản trị vì mấy cái ngành này nó chú trọng truyền bá ra, mặt khác kỹ thuật nó thường khó và tiếng phải thực giỏi nên ít người theo.
Tất nhiên nếu có định hướng nghề sẵn thì không nói, còn muốn con tự lập nơi xứ người thì nên nhìn xa.
 

Lê Thành Trung

Xe tăng
Biển số
OF-15853
Ngày cấp bằng
3/5/08
Số km
1,241
Động cơ
522,430 Mã lực
Tuổi
43
Nơi ở
Từ Liêm - Hà Nội
Bên em cũng rứa rứa như bên cụ , học sinh học dốt là lỗi thầy cô , mỗi đứa trẻ có tư duy sở trường tốt xấu khác nhau thầy cô có trách nhiệm quan tâm chỗ yếu và khích lệ chỗ tốt. Con em con gái giống Việt nên nó hơi hiền kiểu dĩ hoà vi quý với bạn trong sinh hoạt nên thầy cô khuyến khích nó phải biết " say NO " dám phê bình đa số , thương thảo trong bất đồng. Phải mất hai năm thầy mới khen trong giấy tổng kết. Hoạ cho em giờ nó bật em tanh tách :D:D nhưng em hài lòng vì thầy cô đã dạy nó cách bảo vệ mình khi ra ngoài đời sau này.
Ở bên em học sinh cấp 1 không bầu lớp trưởng bởi họ reo sự bình đẳng ngay từ nhỏ kiểu tôi cũng như bạn tại sao bạn lại được đặc cách lợi thế. Cho đến cấp 2 cô giáo cũng chỉ bầu đại diện phát ngôn của lớp thôi.
Hay quá cụ nhủy, bên mình có chủ tệch nghe hài hài :))
 

maple_leaf

Xe điện
Biển số
OF-84274
Ngày cấp bằng
4/2/11
Số km
2,237
Động cơ
-393,319 Mã lực
Các cụ định hướng cho F1 du học, nếu muốn dễ xin việc tại xứ người thì chịu khó dùi mài ngành kỹ thuật. Cấp học không thành vấn đề. Thường thì dân Á châu thường được quảng cáo về kinh tế-tài chính-quản trị vì mấy cái ngành này nó chú trọng truyền bá ra, mặt khác kỹ thuật nó thường khó và tiếng phải thực giỏi nên ít người theo.
Tất nhiên nếu có định hướng nghề sẵn thì không nói, còn muốn con tự lập nơi xứ người thì nên nhìn xa.
Ngược lại cụ nhé, kỹ thuật mới không cần tiếng phải thật giỏi. Như em làm tài chính nhưng qua quá trễ nên tiếng Anh không giỏi, xác định là kiếm sống qua ngày thôi chứ không leo cao được.
 

Lonely Stranger

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-373005
Ngày cấp bằng
8/7/15
Số km
3,418
Động cơ
284,681 Mã lực
Nơi ở
Hỏi làm zề
Già hoặc trung tuổi chút là em về VN đấy. Hoặc cố gang 6 tháng bên này, 6 tháng về là khỏe nhất. Giờ đi lại cũng tiện. Dù sao VN cũng là quê hương, trẻ không có cơ hội đóng góp vì mấy cháu tuổi trẻ tài cao nó chiếm hết chỗ rồi nên già cầm tiền về "sa đọa" vậy :(
Mùa đông thì cụ chạy về VN tắm biển, hè lại qua. Cuộc sống dc như cụ thì đúng là thiên đường đích thực ợ :D
Sau này cụ cầm 1 cục về là lại thành Việt kiều yêu nước ngay ý mà
 

SHM

Xe máy
Biển số
OF-358323
Ngày cấp bằng
16/3/15
Số km
81
Động cơ
261,610 Mã lực
Cảm ơn các cụ đã vodka mình nha, mới sáng sớm mà ... say mèm rồi ~o)
... Mà cái công ty gì mà kỳ cục, sáng nay thời tiết hơi lạnh nên mình vô làm hắt xì hơi vài cái, vậy mà thằng Boss nó ra nói mình mang đồ về nhà làm, hoặc về nhà nghỉ ngơi, ở đây hắt hơi vi trùng CÚM lây qua người khác ...Mệt với mấy thằng Mỹ này thiệt, người ta siêng năng cũng không cho nữa, vậy mà cứ nói là đất nước Tự với trả Do ....Bức xúc, tui không về làm gì tui nè ....?? >:P



Good morning and good evening các cụ nha !
 

G810

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-117955
Ngày cấp bằng
24/10/11
Số km
5,529
Động cơ
440,270 Mã lực
Ngược lại cụ nhé, kỹ thuật mới không cần tiếng phải thật giỏi. Như em làm tài chính nhưng qua quá trễ nên tiếng Anh không giỏi, xác định là kiếm sống qua ngày thôi chứ không leo cao được.
Là cụ chưa vào sâu thôi, chứ mà đọc thì cũng lòi kèn. Thực mà nói nhìn đa phần người mình sang học kinh tế em vẫn cho là định hướng không đều. Tất nhiên như các cụ lạ dòng mà làm tài chính được ở bên đó đều xuất sắc cả, cho dù có khó lên do chủng tộc thì khoản thích nghi cũng đáng cho bọn trẻ học.
 
Chỉnh sửa cuối:

AAK

Xe tải
Biển số
OF-146492
Ngày cấp bằng
20/6/12
Số km
322
Động cơ
363,212 Mã lực
Nơi ở
Đống Đa, Hà Nội
Ottawa không phải là nơi có thể dễ dàng tìm job về mấy ngành tài chính, ngân hang trừ khi làm cho chính phủ, mà cửa vào chính phủ em e là hơi khó, đk đầu tiên là phải biết 2 ngôn ngữ Anh, Pháp, và cũng rất cạnh tranh. Em biết nhiều bạn trẻ học ngành như cháu nhà cụ học xong nó xuống Toronto xin việc có vẻ dễ và thuận lợi hơn, dù gì thì Toronto cũng là trung tâm tài chính, dịch vụ lớn nhất Canada. Can đất rộng người thưa, đâu có việc là đi chỗ đó chứ không nhất thiết phải song tại Ottawa mặc dù đó là 1 tp tuyệt vời.
Con cụ học xong được ở lại 3 năm tìm việc, nhưng phải về Toronto thôi. Tìm việc thì hên xui, có connection thì dễ dàng hơn. Khi con cụ học xong thì báo cho em biết, coi có giúp được gì không.
Cám ơn cụ Lotto và cụ Maple_leaf. F1 nhà em thì chưa lo lắm. Cháu hiện đang thực tập có lương ở Ottawa, mùa thu sang năm học xong, nghề kế toán nếu không đòi hỏi cao thì có vẻ không khó tìm việc. Nhưng việc trong lĩnh vực tài chính, ngân hàng của cậu con rể thì rất khó kiếm ở Ottawa. Cậu ta cũng apply nhiều nơi, cả Toronto nhưng chưa được. Các cụ có thông tin gì giúp em với nhá.
 

SHM

Xe máy
Biển số
OF-358323
Ngày cấp bằng
16/3/15
Số km
81
Động cơ
261,610 Mã lực
Ngược lại cụ nhé, kỹ thuật mới không cần tiếng phải thật giỏi. Như em làm tài chính nhưng qua quá trễ nên tiếng Anh không giỏi, xác định là kiếm sống qua ngày thôi chứ không leo cao được.
Mình cũng cùng quan điểm với cụ này. Mình cũng làm về kỹ thuật, và thật sự lĩnh vực này ko đòi hỏi khả năng ngoại ngữ thật lưu loát (ở đây là tiếng Anh). Đọc lướt qua các bài viết của các cụ, mình lại mạn phép đôi ba dòng dài dài một tí về một số khía cạnh liên quan đến công việc ở Mỹ vẫn trên quan điểm những gì tận mắt thấy.

Chắc mọi người đều biết biết chuyện ở Mỹ, người nào bị tật, bị bịnh, hoặc không có khả năng làm việc, thì họ được nhà nước trợ cấp hàng tháng, từ tiền mặt, tiền mua thức ăn(Food stamp) cho tới những thứ lớn hơn như thuốc men, đi Bác sĩ, tùy theo nặng nhẹ từng trường hợp.

Gần 15 năm làm việc trên đất Mỹ, mình đã có dịp làm việc chung với người bị khuyết tật 2 lần.
Lần thứ nhất là cách đây khoảng 10 năm mình làm việc ở hãng giầy Nike. Mổi buổi sáng mình thấy có khoảng 4-5 người bị bệnh "Down" vô làm việc, họ cũng làm việc như chúng tôi, tuy nhiên họ chỉ làm từ 4-6 tiếng một ngày mà thôi. Cho dù là 4 hay 6 tiếng 1 ngày nhưng mình cũng cảm thấy ngưỡng mộ họ, vì đúng ra họ không phải đi làm, nhà nước vẫn trợ cấp cho họ, nhưng ở đây họ lại MUỐN đi làm, có lẽ họ nghĩ họ vẫn có thể làm việc được và không muốn "ăn bám" vào sự giúp đỡ của người khác.

Lần thứ hai là mình làm việc chung với một người Mỹ trắng bị tật vừa tay vừa chân. Bàn tay của anh thì bị xoắn lại, còn chân của anh thì mỗi lần bước đi nó cứ đá vô nhau, nói chung anh đi lại rất là vất vả, lâu lâu anh bước hai chân dính vô nhau nên chuyện anh té cũng không phải là hiếm, riêng bàn tay của anh khi anh sử dụng con chuột (mouse) thì chậm chạp rất nhiều so với người bình thường.
Vậy mà anh ta vẫn làm công việc giống mình làm 6-7 năm nay, lâu lâu còn làm tăng ca nếu như công ty yêu cầu.
Anh năm nay khoảng 30 tuổi, anh mới lập gia đình được 2 năm nay, và vợ chồng đã có một đứa con vào năm ngoái sau khi 2 vợ chồng làm thụ tinh nhân tạo. Theo hiểu biết của bản thân tôi, trường hợp của anh dư sức được nhà nước "nuôi suốt đời", nhưng vì một lý do gì đó mà anh muốn đi làm. Theo mình được biết anh đi làm thì anh có "thu nhập" cao hơn tiền trợ cấp của chính phủ, anh có thể mua xe, mua nhà hoặc mua cái gì mà anh cần, vì chính phủ họ chỉ trợ cấp cho ăn ở thôi.

Đó là chuyện của người bản xứ. Còn bây giờ là chuyện của người Việt thân yêu của chúng ta.
Trên 50 tiểu bang nếu như tính những người lành lặn, trai tráng, vai u thịt bắp, mà không đi làm, ở nhà kiếm lý do để ăn tiền trợ cấp của chính phủ thì chắc phải cần đến mấy toa xe lửa mới chở hết. Còn nếu như viết tên họ lên giấy thì chắc cũng phải mất mấy tờ giấy 8.5 x 11.
Mình biết có trừong hợp người Việt đi làm , rồi làm bộ gây ra tai nạn, sau đó "ăn vạ" để được hãng xưởng đền bù, khi ăn hết tiền đền bù thì quay sang xin tiền trợ cấp của chính phủ. Lâu lâu gom mớ tiền về VN "đú đởn" rồi "quăng bom" với bà con họ hàng.
Một trường hợp khác, có một số bác lớn tuổi đang ở với con cháu nhà cao cửa rộng, nhưng vẫn kiếm lý do đi xin "Housing"(nhà trợ cấp của chính phủ),rồi sau đó lấy tiền đó "mướn" lại nhà của con mình mà lâu nay mình vẫn ở. Nhiều, nhiều lắm..Nếu mình ngồi đây kể những chuyện "tiểu xảo" của người Việt đang "ăn nhờ ở đậu" nước người ta thì kể đến sáng cũng không hết, trên đây chỉ đưa ra một vài ví dụ "nhỏ" thôi.

Vẫn biết là trong cuộc sống xưa nay không có 2 chữ CÔNG BẰNG, nhưng quý vị nào đã và đang làm những việc làm KHÔNG CÔNG BẰNG như mình nêu trên, thì nên dừng lại, dù sao đi nữa đất nước Hoa Kỳ họ đã và đang tốt với chúng ta lắm rồi, nếu chúng ta làm như vậy thì chúng ta cũng chẳng "giàu" hơn được bao nhiêu, chưa kể là hàng ngày chúng ta niệm Phật, đi nhà Thờ xem Lễ, tôi thấy nó chẳng có tác dụng gì cả, vì chẳng có Chúa-Phật nào dạy chúng ta làm những chuyện như vậy, còn nếu ai không thể dừng những việc làm "không công bằng" như vậy được, thì tôi khuyên từ nay trở đi quý vị đừng đi Nhà Thờ hay đi Chùa làm gì nữa !

Có một số người ở VN mới sang, nghe người ta nói là người Mỹ họ "Ngu" lắm, không cần đi làm, cứ "giả bộ" kiếm lý do này, lý do kia là họ cho trợ cấp à..Thực ra không phải người Mỹ họ "ngu" như một số người vẫn nghĩ, chẳng qua là chính phủ Mỹ họ nhân đạo và coi trọng con người thôi ,nhưng không vì thế mà chúng ta lại đi "lợi dụng lòng tốt" của người ta.

Ba Má tôi sang đây từ năm 92, đi làm đóng thuế như bao nhiêu người khác,và cũng đã làm đủ "Credit" trước khi về hưu. Hiện này Ba Má tôi cũng được nhà nước trợ cấp bảo hiểu và tiền hưu. Ngoài ra nếu như ba má tôi muốn xin chương trình nhà ở, ba má tôi vẫn có thể xin được. Có lần tôi chở Ba Má tôi lên sở an ninh xã hội, họ hỏi Ba Má tôi có cần nhà ở không , tôi trả lời ngay không cần suy nghĩ là "No, Thank you".

Thứ nhất là chúng tôi muốn Ba Má tôi ở với chúng tôi, thứ hai tôi muốn ba má tôi "dành" những "trợ cấp" đó cho những người thiếu may mắn thực sự. Vì chúng tôi tuy không giàu có gì, nhưng chúng tôi không muốn "lợi dụng" họ nữa, chúng tôi mang ơn đất nước này như vậy là quá đủ rồi.

Mình biết viết đề tài này có thể đụng chạm đến nhiều người, nhưng mình chỉ nói chung chung, nếu như có đụng chạm ai thì " I am so sorry" thôi. Vả lại nếu như chúng ta không làm chuyện gì sai, hay trái lương tâm thì cho dù mình có viết 1001 bài như này cũng chả ăn nhậu gì tới ai.. Có phải không các cụ ...?

P/S: hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa

 

BMW2018

Xe buýt
Biển số
OF-349261
Ngày cấp bằng
3/1/15
Số km
790
Động cơ
275,870 Mã lực
Em có thằng bạn, gọi là nối khố cũng đc.
Nó theo gia đinhg đi Mỹ cách đây 23 năm.
Một ngày nó về, tìm đến khu nhà Cũ, gặp lại nhau mừng vui không tả đc.
Rồi nó kể về cuộc sống,công việc nơi nó sống. E Cũng chả nhớ nó ở đâu trên đất mỹ rộng lớn cả. Trong đầu chỉ nghĩ duy nhất, Nó ở Mỹ đấy.
- nơi nó ở là vùng miền núi, lạnh giá, công việc hằng ngày là xẻ gỗ, xúc tuyết, chăn gia súc...
Vất vả..... cực k, bảo nó đánh đổi để về xứ Thiên Đường mình nó đồng ý luôn.
hehe.
Chứng tỏ Mỹ cũng có dăm bảy loại nhỉ
E có ông anh cứ 2 hoặc 4 năm về 1 lần , trên đường từ sân bay về đến nhà cứ hét lên như kiểu tao đc về VN rồi , đc ở thiên đường rồi sướng quá . E bảo về thiên đường sống với bọn em cho sướng thì ông ấy toàn lắc đầu chề môi :( .
 

BMW2018

Xe buýt
Biển số
OF-349261
Ngày cấp bằng
3/1/15
Số km
790
Động cơ
275,870 Mã lực
Topic hay, giúp mọi người có cái nhìn đa chiều hơn về chất lượng cuộc sống. Em kể chuyện em mới gặp hôm qua, các bác xem ở Mỹ họ có đạt ý thức đc như thế này ko:

Sáng đến cty, vào hầm gửi xe em thói quen tắt máy thả trôi xe cho đỡ quẩn khói trg hầm. Thấy một thanh niên bảnh bao, xe đẹp (em đếch quan tâm xe máy hiệu nào), sơ vin chỉn chu như đa cấp cỡ 30 tuổi, đi cùng (vợ hay bạn gái hay nữ đồng nghiệp, whatever) cô kia thì lúi húi dắt dồn mấy xe máy lại để xếp chỗ cho thanh niên kia đỗ xe mà nó cứ ngồi trên xe nổ máy phành phành, chờ sau nó một lúc em bảo tắt máy xuống dắt xe đi. Thanh niên quay lại giọng lấc cấc "Tao đỗ xe kiểu thế có việc gì ko? Đây là nhà mày à?" Em nói luôn là đồ vô ý thức. Nó bảo em là đồ nhà quê :D Giờ em đã hiểu người thành phố là phải như nào. Nếu thanh niên kia cũng tham gia diễn đàn này thì cho em cám ơn vì đã mở mắt cho em biết dù em tuy gốc 100% nông dân Đại Việt thật nhg sinh ra và lớn lên ở ngay giữa thủ đô thân yêu.
Thời nào rồi mà còn nhiều người phân biệt Nam Kỳ và Bắc Kỳ các cụ nhỉ , e ngồi nhậu ai phân biệt vậy e phán 1 câu Nam Kỳ hay Bắc Kỳ đối với tôi ko quan trọng vì tôi là Hoa Kỳ [-X !
 

BMW2018

Xe buýt
Biển số
OF-349261
Ngày cấp bằng
3/1/15
Số km
790
Động cơ
275,870 Mã lực
Xã hội phát triển sẽ giúp con người nhận thức tốt hơn nhưng ở đây 1 đất nước kỳ lạ nhất thế giới 1 đất nước ko chịu phát triển .
 

SHM

Xe máy
Biển số
OF-358323
Ngày cấp bằng
16/3/15
Số km
81
Động cơ
261,610 Mã lực
Cảm ơn chia sẻ của cụ :).
Cụ có biết mấy hôm nay em thấy vui vì sao không: , câu nói đầu tiên của F1 là "mẹ", năm nay F1 vào lớp 1, và chữ đầu tiên cháu khoe em là "CON YÊU BỐ NHYỀU". Tuy rằng vẫn sai chính tả, nhưng em cảm thấy mình đang rất hp :)
Mình cũng cảm ơn sẻ chia của cụ/mợ ;)

Suy nghĩ về con cái, mình lại nghĩ đến sự cần cù siêng năng của người VN ??!!??
Cần cù siêng năng là một đức tính tốt, không ai phủ nhận điều đó, nếu so sánh với người Mỹ thì họ thua xa người VN về đức tính này...Vào những ngày cuối tuần hoặc những ngày Lễ nếu như công ty đưa ra thông tin là ai muốn làm "overtime" thì đăng ký, thông thường người Mỹ họ không bao giờ làm, mà thuờng là người Á châu nói chung , người VN nói riêng....
Người Mỹ họ rất "làm biếng" nếu như nói họ làm thêm giờ, họ nói là họ làm 40 tiếng/tuần đủ rồi, họ muốn dành thời gian cuối tuần cho gia đình và đặc biệt cho con cái (nếu như họ có). Còn ngày Lễ thì chắc là không bao giờ họ đi làm.
Còn người VN chúng ta "lỡ" mang trong người đức tính cần cù, cộng thên vào được trả lương gấp rưỡi hoặc gấp đôi thì khi nghe sếp kêu làm "overtime" thì trong đầu lúc đó chỉ có 2 chữ "Why not"...
Một số người VN cũng bắt chước "đua đòi làm biếng" như người Mỹ, họ cũng ít khi đi làm overtime, họ cũng muốn dành thời gian cho gia đình và con cái như người Mỹ...Nhưng bên cạnh đó thì vẫn còn rất nhiều người đã bị đức tính cần cù siêng năng ăn sâu vào máu, mà con người ta nếu như lấy máu ra là chết...
Như mình có nói ở trên , cần cù siêng năng là một đức tính tốt, nhưng chúng ta cũng nên biết lúc nào cần phải cần cù, lúc nào cần phải siêng năng.
Nhiều khi ngồi ăn nhậu với mấy người bạn, họ "than" là , chúng ta đang sống trên một đất nước tân tiến bậc nhất thế giới, ít khi nào nghe thấy con người ta bị chết đói, vậy mà sao chúng ta "cực khổ " quá nhỉ ???? tại sao vậy ??
Câu trả lời cũng đâu khó trả lời lắm đâu mà từ hồi nào đến giờ mấy ổng không trả lời được vậy ?? Cực khổ hay sướng là do mấy ông chọn thôi...mấy ông muốn đi xe mới, muốn mặc đồ hiệu, muốn ở nhà lớn, muốn về VN "nổ" mỗi năm...
chuyện đơn giản như đang giỡn như vậy mà cũng hỏi...thiệt tình...
Người hàng xóm người ta mua xe mới thì kệ người ta đi, nếu không đủ can đảm qua bắt tay chúc mừng cho họ được, thì sáng mai thức dậy ra quyét sân lỡ có gặp họ re xe ra cũng nên cười một cái xã giao đi...đằng này không ,làm bộ quay đi như không nhìn thấy. Tự nhiên từ ngày người hàng xóm có xe mới thì tình hàng xóm bị "cũ" đi...vẫn không bỏ được cái tính ganh tỵ .. để khỏi thua thằng hàng xóm, cũng đi mua một chiếc xe mới về, rồi làm 7 ngày một tuần, xe thì để ở nhà không dám đi, đi sợ nó cũ, sợ nó lên miles. khổ vậy đấy...
Nhà thì có 2 vợ chồng 2 đứa con, nhưng mua nhà có 6,7 phòng ngủ, hỏi sao mua nhà lớn vậy ? thì mấy ổng trả lời là ở khu này nhà nào cũng lớn như vậy,....ơ hay, ai bắt mấy ông phải ở khu nhà lớn, ở khu nhà lớn thì phải trả tiền lớn, trả tiền lớn thì phải làm thêm giờ thêm việc mới đủ trả tiền nhà tiền xe mỗi tháng...Nhà lớn thì thường có lầu, có bữa tới nhà chơi mình nói, nhà ông lớn quá..ổng trả lời ..ừa lớn lắm, nhưng có khi cả tháng không lên lầu. Mình hỏi sao vậy..ông nói, đi làm suốt có thời gian đâu mà lên trên trển....khổ vậy đấy , mua nhà lớn mà không được hưởng thụ,....một tháng có khi còn chưa lên lầu, thì thời gian đâu mà gặp mặt con cái...

Để kết thúc mình xin kể một câu chuyện..
Có một gia đình (như gia đình bên trên) bố mẹ cũng vì sống mặt mũi với hàng xóm, với cộng đồng nên cũng sắm xe, sắm nhà cho cố vô rồi cắm đầu cắm cổ đi làm tuần 7 ngày, bỏ bê con cái.. Mỗi khi cuối tuần hai anh em được nghỉ học, nhưng vì không có bố mẹ ở nhà nên cứ hết TV lại game, hết game lại computer...cứ thế cho hết cái cuối tuần,..nhìn thấy bạn bè cuối tuần được bố mẹ chở đi chơi, đi ăn uống rất vui và hạnh phúc, hai anh em rất tủi thân và buồn,..Một hôm hai anh em bàn với nhau sẽ thưa chuyện với bố mẹ chúng về vần đế cuối tuần...Trong một bữa cơm chiều, thằng lớn lấy hết sức bình tình hỏi bố nó..
- Bố ơi, bố đi làm bao nhiêu một giờ vậy bố, ?
bố nó ngạc nhiên dừng gấp miếng đậu hũ vô chén nói..
- Con có biết ở Mỹ hỏi lương người ta là một điều tối kỵ và mất lịch sự không con, ?? mà con hỏi làm gì ?
thằng nhỏ bị mất tinh thần, nhưng vì lòng quyết tâm nên nói..
- Bố cứ nói cho con biết đi , rồi con sẽ nói cho bố biết lý do ạ.
- Bố làm $25/giờ..
- Còn mẹ , me làm bao nhiêu hả mẹ ??
Mẹ nó cũng ngạc nhiên ,nhưng thôi trã lời cho nó xong..
- Mẹ lám $15/giờ con, có chuyện gì mà hôm nay con điều tra bố mẹ ghê vậy con ?
Thằng nhỏ chạy lên nhà lấy máy tình, tính toán một hồi nó đưa ra con số..
- Nếu như tính lương overtime của cả bố và mẹ thì bố mẹ được trả tổng cộng là 480 đô của một ngày cuối tuần,( chưa trừ thuế.).
thằng con ngưng một lúc rồi nhìn thằng em với ánh mắt trìu mến rồi nói tiếp...
- Bố mẹ có thể nghỉ 1 ngày làm overtime cuối tuần ở nhà với anh em con được không bố mẹ, ?? tụi con sẽ để dành tiền lì xì và tiền sinh nhật rồi trã từ từ cho bố mẹ 480 đô luôn,..khỏi trừ thuế....
Cả bố lẫn Mẹ bị đứng hình không biết trả lời làm sao...
Nếu như quý vị là bố mẹ trong câu chuyện này thì quý vị sẽ trả lời với thằng con làm sao ?

P/S: Mình thì quan điểm là làm gì làm, cũng phải dành thời gian chăm sóc con cái, cuối tuần chở con đi chơi đây đó, cho biết đó biết đây :-B



Hình chụp khi đưa 2 cụ con đi chơi waterpark :D
 

nat117

Xe hơi
Biển số
OF-201536
Ngày cấp bằng
11/7/13
Số km
122
Động cơ
323,351 Mã lực
Cụ qua đó làm việc thì vẫn tính là không di trú. Nếu công ty cụ thiện chí họ sẽ làm hồ sơ để cụ có thể xin thẻ xanh. Trong quá trình đó vẫn có thể gặp trục trặc. Nhanh cũng phải mất vài năm.
Thank cụ nhiều. Vậy trong thời gian mình làm việc mà chưa có thẻ xanh (mấy năm như cụ nói), thì vợ con có sang cùng dc ko cụ? Và nếu sang dc thì việc học hành của con cái có bị phân biệt/khó khăn gì so với người có thẻ xanh ko?
 

fresh_air

Xe tải
Biển số
OF-346339
Ngày cấp bằng
11/12/14
Số km
311
Động cơ
274,411 Mã lực
Ngược lại cụ nhé, kỹ thuật mới không cần tiếng phải thật giỏi. Như em làm tài chính nhưng qua quá trễ nên tiếng Anh không giỏi, xác định là kiếm sống qua ngày thôi chứ không leo cao được.
Em thấy đúng là cơ hội xin việc cao hơn ở các ngành kĩ thuật. Còn muốn làm quản lí trở lên thì ngành nào cũng cần ngoại ngữ cực tốt, và dĩ nhiên là các kĩ năng khác.
 

fresh_air

Xe tải
Biển số
OF-346339
Ngày cấp bằng
11/12/14
Số km
311
Động cơ
274,411 Mã lực
Thank cụ nhiều. Vậy trong thời gian mình làm việc mà chưa có thẻ xanh (mấy năm như cụ nói), thì vợ con có sang cùng dc ko cụ? Và nếu sang dc thì việc học hành của con cái có bị phân biệt/khó khăn gì so với người có thẻ xanh ko?
Được ạ, visa dài hạn nào cũng có visa dependent tương ứng hết. H1B có H-4, F1 có F2... Trẻ con đi học bình thường, không liên quan gì đến thân thế di trú của bố mẹ cả.
 

SHM

Xe máy
Biển số
OF-358323
Ngày cấp bằng
16/3/15
Số km
81
Động cơ
261,610 Mã lực
Được ạ, visa dài hạn nào cũng có visa dependent tương ứng hết. H1B có H-4, F1 có F2... Trẻ con đi học bình thường, không liên quan gì đến thân thế di trú của bố mẹ cả.
Chuẩn rồi.
Ngoài ra, một số trường hợp bố mẹ sang đây du học, vẫn đem con cái qua đây học bình thường nha. Vẫn được free học phí và các chế độ khác như bình thường.
 

ttvnol.com

Xe tăng
Biển số
OF-323241
Ngày cấp bằng
11/6/14
Số km
1,463
Động cơ
294,935 Mã lực
Em thấy vụ chú sinh viên Hồ Quang Phương là điển hình cho việc thiếu tìm hiểu thông tin về luật pháp nước sở tại của dân mình. Cũng may là cái kết có hậu, vì Police quá tay nên chú sinh viên cũng được bồi thường 90.000 Mỹ Kim.
Em chưa đi kiện bao giờ nên băn khoăn, hỏi cụ ttvnol.com :
- Như lời chú này nói là theo kiện những 2 năm, vậy cái phí thuê luật sư theo hầu kiện, chắc cũng mất kha khá nhỉ? Vậy những người gốc Việt nghèo (bị bắn, bị đánh) lấy đâu ra nguồn tài chính để theo các vụ tương tự? Chính phủ (hay hội đoàn nào đó) có hỗ trợ không?
- Như báo viết, chú Sinh viên này ký nhận tiền bồi thường từ chính quyền TP, tiền này là của chính quyền TP hay của mấy viên cảnh sát bị kiện nhỉ?
Cái case của Hồ Quang Phương xảy ra bên US nên em nghĩ các cụ bên đó sẽ có câu trả lời chính xác hơn là em chém gió ! ( em vốn ở Can chỉ đi sang us chơi thôi )
Em lấy ví dụ một trường hợp nếu bị bắt vào đồn police vì tội nào đó đa phần người dân đều có ý thức tự chọn luật sư mà mình biết để gọi điện ( ông này mình vốn biết từ trước ) , nếu ko biết có thể mượn sổ danh bạ điện thoại để gọi điện
VỚi luật sư này họ biết mình từ trước nên họ sẽ ưu tiên giải quyết việc của mình trước rồi bill cho mình sau khi case đc giải quyết xong
VỚi trường hợp người bị bắt không có luật sư nào cả thì bên tư pháp sẽ tự chỉ định một luật sư nào đó bảo vệ mình và có lẽ đây là cái trường hợp cụ hỏi !

-Khi kiện thắng trong vụ đó thì cái tổ chức tài chính nào nuôi sống mấy ông cảnh sát đó sẽ phải trả tiền ( mà thường thì là City Police ) cụ nói chính quyền nghe nó hơi chung chung (city police chỉ là 1 tổ chức hành pháp trực thuộc chính quyền thành phố ) , và như cụ biết đấy ở Mỹ có khái niệm "chính quyền phá sản "
 

kimma

Xe điện
Biển số
OF-303895
Ngày cấp bằng
5/1/14
Số km
2,672
Động cơ
331,179 Mã lực
Như bài trước em có nói em từ chối cái thẻ xanh của cụ Obama trao tặng. em qua đó theo diện đoàn tụ. nhưng em cảm thấy mẽo không thích bằng nơi em đang ở. qua đó tiếng thì ngọng lao động vất vả chắc khổ hơn nhiều. dù sao em đc ở nơi đứng top đầu thế giới. có thể tiền bạc không rủng rỉnh như mẽo. chỉ đủ ăn mặc tàng tàng .nhưng về tự do, an ninh, xã hội, y tế hơn hẳn mẽo nhiều.
có ĐK là em tếch về VN. trước em về VN mấy năm liền làm việc. cuộc sống cũng thấy ok. dù sao quê cha đất tổ. F1 của em nó cũng chỉ thích về VN. hiện nếu tính cả ngôn ngữ VN là 5 thứ tiếng nó có thể nói. tiếng anh thì nó tự học chả cần ai dạy cũng biết từ hồi 6 tuổi. vì nó nghe tiếng anh từ nhỏ qua TV ca nhạc. tiếng VN thì nó nói cũng đc. tuy nhiên về sâu xa thì chưa thể hiểu hết đc. nhưng ở nhà em chỉ phang tiếng Việt,
ở nhà nó sinh hoạt theo phong tục VN . nhưng ra đường nó biến thành người sở tại. qua năm sau nó sẽ học thêm tiếng Spain nữa. chỉ buồn cười nhất nó qua các nc bên cạnh nó kêu người nc này nói tiếng anh nặng quá, không hay tý nào. làm em phì cười.
y tế giáo dục cho trẻ em miễn phí từ 18 tuổi chở xuống. trước học đại học ko mất xu nào. chính phủ cho vay nhưng với đk phỉa đổ đạt thì nó cho luôn. ko đỗ nó đòi tiền tất nhiên trả dần với lãi xuất cực thấp . nhưng giờ đây phải tự trả, tự nhiên ghánh cho mấy nc kia hàng tỷ EU tiền thuế.
đường xá cực êm vì áp dụng những kỹ thuật hàng đầu thế giới. nhưng phải trả thuế đường rất cao. xe em chạy dầu có 1.6 nó chém 385eu/ 3tháng. toàn bộ hệ thống đèn giao thông có cảm ứng tự động. đường xá chưa hỏng đã đè ra làm lại. nhiều lức tức điên vì kẹt xe do sửa đường. người dân rất thân thiện, tuyệt đối ko có cảnh khu da trắng hay da màu như bên mẽo. em đóng bảo hiểm trôm cắp gần 20 năm nay mà cấm có đứa nào chịu vào lấy để em kiếm chác lại chút đỉnh.
đi cày 40h/tuần đủ sống . nghèo hơn bên mẽo rất nhiều. nhưng không áp lực nhiều như mẽo. nhà thì mua trả góp. các thứ khác cư tiền mặt mà tương. một cục. ko credit cre đeo gì hết. khỏi phải nhức đầu cuối tháng bill về như các cụ bên mẽo. nhậu thì thoải mái. có khách VN qua em nói, nếu thích em mời tắm bằng bia luôn cũng đc. rẻ như cho. 10eu/ket ken.
 

Euro2CityStar

Xe lăn
Biển số
OF-345955
Ngày cấp bằng
9/12/14
Số km
12,011
Động cơ
396,200 Mã lực
Nơi ở
Quân khu bàn phím




Tấm thiệp ở trên là những lời chúc mừng của con trai đến với tôi nhân ngày sinh nhật cách đây vài tháng. Đây cũng là thành quả của Andy (con trai lớn của mình), sau 2 năm đi học Việt Ngữ, những dòng chữ này đã nói lên được rất nhiều ý nghĩa, mặc dù Andy dư sức viết những lời chúc này bằng tiếng Mỹ, nhưng Andy đã không viết mà Andy đã dùng những vốn liếng tiếng Việt ít ỏi của Andy để viết những lời chúc này. Mình thật là vui và xuc động khi nhận tấm thiệp này của Andy...



Thanh niên nghiêm túc đây.

Chữ xấu quá , viết English cũng khó đọc
 

fresh_air

Xe tải
Biển số
OF-346339
Ngày cấp bằng
11/12/14
Số km
311
Động cơ
274,411 Mã lực
Cái case của Hồ Quang Phương xảy ra bên US nên em nghĩ các cụ bên đó sẽ có câu trả lời chính xác hơn là em chém gió ! ( em vốn ở Can chỉ đi sang us chơi thôi )
Em lấy ví dụ một trường hợp nếu bị bắt vào đồn police vì tội nào đó đa phần người dân đều có ý thức tự chọn luật sư mà mình biết để gọi điện ( ông này mình vốn biết từ trước ) , nếu ko biết có thể mượn sổ danh bạ điện thoại để gọi điện
VỚi luật sư này họ biết mình từ trước nên họ sẽ ưu tiên giải quyết việc của mình trước rồi bill cho mình sau khi case đc giải quyết xong
VỚi trường hợp người bị bắt không có luật sư nào cả thì bên tư pháp sẽ tự chỉ định một luật sư nào đó bảo vệ mình và có lẽ đây là cái trường hợp cụ hỏi !

-Khi kiện thắng trong vụ đó thì cái tổ chức tài chính nào nuôi sống mấy ông cảnh sát đó sẽ phải trả tiền ( mà thường thì là City Police ) cụ nói chính quyền nghe nó hơi chung chung (city police chỉ là 1 tổ chức hành pháp trực thuộc chính quyền thành phố ) , và như cụ biết đấy ở Mỹ có khái niệm "chính quyền phá sản "
Em nồi chõ 1 tí. Ở đây đã nhiều người khen cảnh sát Mĩ dễ thương, dĩ nhiên là đúng so với 1 số nước, nhg trong khối phát triển, cs Mĩ bị coi là bạo lực và lạm dụng vũ khí. Tai tiếng nhất là LADP dính rất nhiều phốt nặng rồi. Đó là vấn đề nhức nhối của Mĩ (song song với tình hình súng đạn tràn lan) nên cả nhà nước lẫn nhân dân suốt ngày cãi nhau ỏm tỏi như các cụ thấy. Những vụ kiểu này thường có các nhóm luật sư hoặc các tổ chức luật pháp đứng ra trợ giúp miễn phí probono vì họ coi đó liên quan đến vấn đề quyền con người và xa hơn là để vận động cho chương trình cải cách mà họ muốn. Một số trường hợp kiện tụng khác nếu luật sư thấy béo bở ăn được thì còn gợi ý mình đi kiện. Đến khi nào thắng họ mới tiền (và lấy rất nhiều hehe). Cậu này em nhớ đấy cũng ko được nhiều tiền lắm nên em đoán chắc ko fải trường hơpk này.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top