- Biển số
- OF-159708
- Ngày cấp bằng
- 7/10/12
- Số km
- 1,004
- Động cơ
- 360,454 Mã lực
Đúng như tôi đã đoán trước, ngay tối hôm đó tôi và anh Muôn bị một trận " giao hữu" của mấy chị em làm cho tưởng không bò nổi .
Phong cách uống rượu của người vùng này cũng lạ, họ không uống bằng chén, mà cũng chẳng dùng bát lớn hẳn như người vùng cao quê tôi, nếu vậy thì ai không uống được với khổ, bát to nhiều rượu em để lại chẳng ai trách . Đây là thứ bát nho nhỏ giống như miền xuôi hay đựng nước chấm nhưng cũng là to so với chén . Uống kiểu này mà cứ bát một thì đúng là cực hình với tôi, cho dù có ngon thế nào .
Chị bán hàng uống khiếp lắm ! chị uống như chưa bao giờ được uống , nhìn người phụ nữ trước mặt cầm bát rượu cứ ngửa cổ lên tu ừng ực mà tôi phục lăn, cái cần cổ thon thon trắng ngần của chị chỉ thấy nổi chút yết hầu hơi chạy lên chạy xuống mỗi khi chị nuốt rượu, mà không nhỏ ra giọt nào mới tài. Tôi từng chứng kiến khi trong lán chị cầm chén tống uống đã thấy sợ lắm rồi, nay với được ngồi tiếp một con người mệnh danh là hoa khôi xứ này . Đáng ra chị phải ở nhà lấy một ông chồng giàu sang quyền quý nào chứ nhỉ, sao lại lang bạt như chúng tôi cho nó khổ cái thân ra
- Uống đi em ! sao cứ nghệt ra thế !
Đang lan man tôi giật mình, vội giấu đi sự thẹn thùng khi đang nhìn trộm chỗ nhạy cảm của người khác, chị rót một bát đầy đặt trước mặt tôi, anh Muôn có vẻ lo lắng vì tôi cũng uống hết một bát rồi . Anh định nói đỡ thì phải nhưng chị phẩy tay không cho phát biểu, thôi thì tuân lệnh phụ nữ còn an toàn hơn tuân lệnh trời, em uốn, uốn, líu hết cả lưỡi vào làm một hơi cũng cạn, mọi người cổ vũ tôi rầm rầm.
Mấy em gái kia cũng vậy, nói đúng hơn một nửa số kia có lẽ hơn tuổi tôi, cũng líu lo bát ra bát vào liên tục, bên bếp lửa hồng soi rõ từng khuôn mặt trắng trẻo mịn màng với những đôi mắt lóng lánh. Phụ nữ uống rượu thật hay, ai đã từng ngồi uống rượu nhiều với chị em chắc đều biết, họ không uống thì thôi, đã uống là...hết mình như chưa bao giờ say, men rượu làm gò má ửng hồng, đôi mắt như có thần , long lanh, sóng sánh như bát rượu, có thể ai đó nói rằng khi say thì mắt phe nào cũng thất thần chứ làm gì có thần, với tôi thì khi những đôi mắt đẹp kia thất thần thì đôi mắt bạn chắc đã khép lại và miệng bạn phát ra âm thanh khò khò từ lâu rồi. Tôi như cuốn vào nhịp điệu bốc lửa, chuếnh choáng, ngả nghiêng theo họ mà không hề nhớ ra mình không uống được nhiều. Từng cánh tay tròn trịa với những ngón hồng hồng trăng trắng búp măng cầm quanh miệng bát như vờn như múa, bát ơi, tao muốn hóa ...thành mày quá để được ve vuốt như thế kia lắm !
Chị chủ nhà vẫn ngồi âm thầm tiếp thức ăn hay rượu cho mọi người, dáng vẻ nhẫn nại, chịu khó, tất tả như bao người phụ nữ đã có gia đình phải làm vậy , chăm chồng, chăm khách. Thấy tôi có vẻ yếu sức chị khẽ bấm ra đầu nhà đưa cho tôi chén thuốc mùi hắc hắc, uống xong có bao rượu tôi mời đất sạch, hay cái là không hề thấy khó chịu, ghê cổ tý nào. Quay lại tôi như người mới lại bắt đầu quay vòng tròn cái bát ầm ĩ. Các cô gái có vẻ đã ngấm khi thấy từng hàng cúc áo lơ đễnh tuột ra làm lộ vài mảng trắng mơ màng , những chiếc gấu váy đôi khi không còn đúng vị trí mặc dù trong nhà không có gió. Bắt đầu tiếng Tày pha tiếng Kinh lộn xộn . " Chị gái " gần như có lúc gục hẳn vào tôi khiến cả hai tý lộn nhào .
Đêm đã khuya, bếp lửa cũng chỉ còn những đám than hồng đang dần tàn. Tôi tỉnh dậy khi thấy lạnh lạnh . Nhìn mọi người đang say giấc nồng , các cô gái còn tóp tép nói mơ gì đó trông thật đáng yêu . Tôi nhẹ nhàng vén lại chăn cho từng người và nước ra sân, ngoài trời đen sẫm lắc rắc vài hạt mưa xuân làm tỉnh chút say còn lại . Ôi ! cuộc vui nào rồi cũng đến lúc phải tàn. Ngày mai hay ngày kia tôi lại trở về lán, không biết bao giờ mới có những lần vui hết mình như này nữa không !!!
Tôi cứ thẩn thơ ngoài sân như vậy. Cho đến khi tiếng gà gáy báo canh nổi lên từng chập bên tai rộn rã......
Phong cách uống rượu của người vùng này cũng lạ, họ không uống bằng chén, mà cũng chẳng dùng bát lớn hẳn như người vùng cao quê tôi, nếu vậy thì ai không uống được với khổ, bát to nhiều rượu em để lại chẳng ai trách . Đây là thứ bát nho nhỏ giống như miền xuôi hay đựng nước chấm nhưng cũng là to so với chén . Uống kiểu này mà cứ bát một thì đúng là cực hình với tôi, cho dù có ngon thế nào .
Chị bán hàng uống khiếp lắm ! chị uống như chưa bao giờ được uống , nhìn người phụ nữ trước mặt cầm bát rượu cứ ngửa cổ lên tu ừng ực mà tôi phục lăn, cái cần cổ thon thon trắng ngần của chị chỉ thấy nổi chút yết hầu hơi chạy lên chạy xuống mỗi khi chị nuốt rượu, mà không nhỏ ra giọt nào mới tài. Tôi từng chứng kiến khi trong lán chị cầm chén tống uống đã thấy sợ lắm rồi, nay với được ngồi tiếp một con người mệnh danh là hoa khôi xứ này . Đáng ra chị phải ở nhà lấy một ông chồng giàu sang quyền quý nào chứ nhỉ, sao lại lang bạt như chúng tôi cho nó khổ cái thân ra
- Uống đi em ! sao cứ nghệt ra thế !
Đang lan man tôi giật mình, vội giấu đi sự thẹn thùng khi đang nhìn trộm chỗ nhạy cảm của người khác, chị rót một bát đầy đặt trước mặt tôi, anh Muôn có vẻ lo lắng vì tôi cũng uống hết một bát rồi . Anh định nói đỡ thì phải nhưng chị phẩy tay không cho phát biểu, thôi thì tuân lệnh phụ nữ còn an toàn hơn tuân lệnh trời, em uốn, uốn, líu hết cả lưỡi vào làm một hơi cũng cạn, mọi người cổ vũ tôi rầm rầm.
Mấy em gái kia cũng vậy, nói đúng hơn một nửa số kia có lẽ hơn tuổi tôi, cũng líu lo bát ra bát vào liên tục, bên bếp lửa hồng soi rõ từng khuôn mặt trắng trẻo mịn màng với những đôi mắt lóng lánh. Phụ nữ uống rượu thật hay, ai đã từng ngồi uống rượu nhiều với chị em chắc đều biết, họ không uống thì thôi, đã uống là...hết mình như chưa bao giờ say, men rượu làm gò má ửng hồng, đôi mắt như có thần , long lanh, sóng sánh như bát rượu, có thể ai đó nói rằng khi say thì mắt phe nào cũng thất thần chứ làm gì có thần, với tôi thì khi những đôi mắt đẹp kia thất thần thì đôi mắt bạn chắc đã khép lại và miệng bạn phát ra âm thanh khò khò từ lâu rồi. Tôi như cuốn vào nhịp điệu bốc lửa, chuếnh choáng, ngả nghiêng theo họ mà không hề nhớ ra mình không uống được nhiều. Từng cánh tay tròn trịa với những ngón hồng hồng trăng trắng búp măng cầm quanh miệng bát như vờn như múa, bát ơi, tao muốn hóa ...thành mày quá để được ve vuốt như thế kia lắm !
Chị chủ nhà vẫn ngồi âm thầm tiếp thức ăn hay rượu cho mọi người, dáng vẻ nhẫn nại, chịu khó, tất tả như bao người phụ nữ đã có gia đình phải làm vậy , chăm chồng, chăm khách. Thấy tôi có vẻ yếu sức chị khẽ bấm ra đầu nhà đưa cho tôi chén thuốc mùi hắc hắc, uống xong có bao rượu tôi mời đất sạch, hay cái là không hề thấy khó chịu, ghê cổ tý nào. Quay lại tôi như người mới lại bắt đầu quay vòng tròn cái bát ầm ĩ. Các cô gái có vẻ đã ngấm khi thấy từng hàng cúc áo lơ đễnh tuột ra làm lộ vài mảng trắng mơ màng , những chiếc gấu váy đôi khi không còn đúng vị trí mặc dù trong nhà không có gió. Bắt đầu tiếng Tày pha tiếng Kinh lộn xộn . " Chị gái " gần như có lúc gục hẳn vào tôi khiến cả hai tý lộn nhào .
Đêm đã khuya, bếp lửa cũng chỉ còn những đám than hồng đang dần tàn. Tôi tỉnh dậy khi thấy lạnh lạnh . Nhìn mọi người đang say giấc nồng , các cô gái còn tóp tép nói mơ gì đó trông thật đáng yêu . Tôi nhẹ nhàng vén lại chăn cho từng người và nước ra sân, ngoài trời đen sẫm lắc rắc vài hạt mưa xuân làm tỉnh chút say còn lại . Ôi ! cuộc vui nào rồi cũng đến lúc phải tàn. Ngày mai hay ngày kia tôi lại trở về lán, không biết bao giờ mới có những lần vui hết mình như này nữa không !!!
Tôi cứ thẩn thơ ngoài sân như vậy. Cho đến khi tiếng gà gáy báo canh nổi lên từng chập bên tai rộn rã......