[Funland] Định cư trời Tây - có phải là giấc mơ

sozinho

Xe buýt
Biển số
OF-12372
Ngày cấp bằng
1/1/08
Số km
636
Động cơ
507,597 Mã lực
Chẳng hiểu thật giả thế nào nhưng cá nhân tôi không tin vào câu chuyện bởi:
- Đóng thuế nhiều bị lỗ, lẽ thường thuế đánh trên lợi nhuận, nếu có lời đến mức được đóng nhiều thì lãi cũng nhiều chứ. Lỗ là khi thu không đủ chi, không biết bạn kinh doanh thực sự thế nào mà nó lại có quy luật đặt biệt.
- Trường hợp của người bạn, thành đạt, có công ty riêng.. sang Úc đã mua được nhà và xe riêng, ai ở NN cũng đều hiểu phần lớn thu nhập dùng để trả góp nhà góp xe, bởi y tế và giáo dục đã miễn phí, nên nếu đã có nhà riêng xe riêng mà bên dưới lại có thêm tình tiết làm thêm việc mới có tiền để dành? Làm nhiều hết cả thời gian vậy gia đình này chi tiêu cái gì mà đắt đỏ vậy?
Đoạn ở VN làm sếp .. abc rồi sang đó sếp ngang nhân viên, vậy phải hiểu là bạn chủ thớt sang đó đang làm sếp hay nhân viên? Nếu làm sếp thì quá ổn rồi khỏi nói, nếu làm nhân viên lại được ngang sếp thế thì càng có lợi, kể khổ làm gì nhỉ.
 

HungNc2000

Xe buýt
Biển số
OF-387999
Ngày cấp bằng
20/10/15
Số km
571
Động cơ
243,614 Mã lực
Tuổi
54
Nơi ở
Hanoi
Mong các cụ có kinh nghiệm chia sẻ thêm, tks
 

kienvinh

Xe lăn
Biển số
OF-115035
Ngày cấp bằng
1/10/11
Số km
12,044
Động cơ
540,338 Mã lực
Chẳng hiểu thật giả thế nào nhưng cá nhân tôi không tin vào câu chuyện bởi:
- Đóng thuế nhiều bị lỗ, lẽ thường thuế đánh trên lợi nhuận, nếu có lời đến mức được đóng nhiều thì lãi cũng nhiều chứ. Lỗ là khi thu không đủ chi, không biết bạn kinh doanh thực sự thế nào mà nó lại có quy luật đặt biệt.
Cùng câu hỏi chỗ này.

Bổ sung thêm chi tiết là thớt không phải thuê nhà.
 

Xedap4banh2

Xe tăng
Biển số
OF-547103
Ngày cấp bằng
23/12/17
Số km
1,418
Động cơ
244,824 Mã lực
2.2 tỏi thì chỉ là tiền tiêu thôi chứ sao mà đủ làm đc việc gì?
Để chạy cụ ạ, còn chạy quốc tệch hay j cháu chịu, đến cái tỉnh mà cả đời cháu mới nghe tên như LC, YB của mềnh, woloongthong gì đấy
 

wave-tau

Xe container
Biển số
OF-39191
Ngày cấp bằng
26/6/09
Số km
6,964
Động cơ
542,348 Mã lực
Chẳng hiểu thật giả thế nào nhưng cá nhân tôi không tin vào câu chuyện bởi:
- Đóng thuế nhiều bị lỗ, lẽ thường thuế đánh trên lợi nhuận, nếu có lời đến mức được đóng nhiều thì lãi cũng nhiều chứ. Lỗ là khi thu không đủ chi, không biết bạn kinh doanh thực sự thế nào mà nó lại có quy luật đặt biệt.
Cùng câu hỏi chỗ này.

Bổ sung thêm chi tiết là thớt không phải thuê nhà.
Đoạn cuối năm mới biết đóng thuế + bảo hiểm thế nào là ảo rồi cơ mờ mỗi nơi thuế 1 khác nên em ko dám bàn chi tiết.

Bên em có 2 dạng trả thuế, người buôn bán nhỏ lẻ vào diện chưa phải trả thuế giá trị gia tăng thuế má cực đơn giản, còn vào diện trả thuế giá trị gia tăng là phải nộp theo tháng hoặc theo quý, nhưng rơi vào trường hợp nào đi nữa kế toán sau khi cầm đống hóa đơn của mình họ sẽ tối ưu hóa và nói qua cho mình về mức phải trả, tăng hoặc giảm tùy theo mục đích từng người.
Tăng lên nếu năm tới định mua nhà trả góp, làm giấy tờ đón người...vv.
Bình bình đều đều để chứng tỏ mình lam lũ. :D (đừng tậu xe mới cứng là được :D )
Nên sẽ ko bao giờ có chuyện bất ngờ ở đây.

Khoản bảo hiểm cũng thế, căn cứ vào lời khai báo thuế của năm trước họ có thể nói cho mình mức đóng tiền bảo hiểm hàng tháng của năm nay. Cuối năm mới trả 1 lúc nó phạt cho vỡ mồm. :D

Tóm lại nội dung câu chuyện là của gà mờ mới sang tây, cơ mà nhân vật chính chồng tây chả lẽ ông chồng cũng ngọng đến thế..kkk..
 
Chỉnh sửa cuối:

Waterblack

Xe tải
Biển số
OF-705125
Ngày cấp bằng
23/10/19
Số km
359
Động cơ
96,109 Mã lực
Tuổi
46
Em thấy các cụ nào thích sống kiểu như thế này thì nên đi. Cuộc sống thiên về gia đình không nhiều mối quan hệ, chịu được cảnh hàng ngày đi làm, tối về với gia đình vợ con, cuối tuần đưa gia đình chơi đây đó. Không có nhậu nhẹt triền miên, bạn bè cũng phải vài tháng mới gặp nhau nhậu nhẹt một bữa mà cũng chỉ là nhân tiện cho lũ trẻ con chơi với nhau. Nếu kiếm được job đúng ngành nghề cũng khá ok, không phải suy nghĩ gì nhiều lắm. Tất nhiên muốn làm giàu bên này chắc khó hơn so với bên ta rồi vì mọi cái bên này nó rõ ràng và luật pháp nghiêm minh. Và một điều các cụ ra nước ngoài sống thì thấy thời gian nó trôi nhanh lắm vì có cảm giác bên này nó vận động liên tục, nhiều thứ để làm, nhiều thứ phải làm.
 
  • Vodka
Reactions: UFA

MyMac

Xe điện
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
4,977
Động cơ
468,413 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Ơ ông k thấy tôi để dưới là fun à? Đanh đá nhờ
ông fun cho đúng nơi đúng chỗ. Ông thích fun thì về nhà ông vạch quần ra mà tự fun. Đây là thớt của 1 mợ. Đã là mợ, là đàn bà thì ông là thằng đàn ông, cái tối thiểu là phép lịch sự. Nhăn nhở như Lol lở sơn chỉ bị khinh và bị chửi thôi.
 

vvt199x

Xe máy
Biển số
OF-569318
Ngày cấp bằng
16/5/18
Số km
92
Động cơ
145,150 Mã lực
kê dép nghe các cụ đàm đạo.
 

long.spc

Xe container
Biển số
OF-369251
Ngày cấp bằng
4/6/15
Số km
6,206
Động cơ
313,421 Mã lực
Nơi ở
Lang bạt
ông fun cho đúng nơi đúng chỗ. Ông thích fun thì về nhà ông vạch quần ra mà tự fun. Đây là thớt của 1 mợ. Đã là mợ, là đàn bà thì ông là thằng đàn ông, cái tối thiểu là phép lịch sự. Nhăn nhở như Lol lở sơn chỉ bị khinh và bị chửi thôi.
T định ko nói nhưng thôi ngứa mồm thêm phát nữa vậy. Kể ra dân mình cũng dễ rủ lòng thông cảm hay nói khác là lòng thương dành cho những người thích ảo mộng sống sung sướng nhàn hạ mà ít phải lao động khi bằng mọi giá sang trời Tây đến khi thất bại lại đem con cái ra làm bình phong là "hi sinh vì con" - tội bọn trẻ.
Rồi cũng mong rằng sang đó ăn sung mặc sướng. Lại còn ngẫn đến mức không chịu tiền trạm trước hay ít nhất tìm hiểu trước mặc dù tự cho là có địa vị, có kiến thức đến khi mang cái kiểu làm ăn bộp chộp sang bên đó đến khi làm ra tiền tưởng là của mình cuối cùng lại phải nộp thuế, rồi lại thấy bại không chịu được áp lực rồi buồn bã chia sẻ.
Bao bài học bất chấp đi Tây bằng mọi giá kể cả ly dị rồi kết hôn rồi sống khổ nhục mong rằng mình may mắn nhưng cuối cùng mấy ai được.
Cái câu tôi nói ý, là mỉa mai chứ mép phải fun đâu. Chẳng qua là động lòng thương nên bênh.
Đầu đúng là k suy nghĩ được qua được cái lol với con card mà.
Huấn Hoa Hồng nó nói câu cũng hay, không có làm mà đòi có ăn thì chỉ căn cái tầu puồi.
Tài giỏi như thí sinh olympia sang bên đó bao năm thạc sỹ tiến sỹ các loại cũng phải thuê nhà to chia ra cho thuê phòng, rửa bát các kiểu chứ tự nhiên sang đó mà đòi sướng
 
Chỉnh sửa cuối:

vo nho

Xe điện
Biển số
OF-572365
Ngày cấp bằng
4/6/18
Số km
4,375
Động cơ
20,998 Mã lực
Giấc mơ thì có 2 dạng: "giấc mộng đẹp - ác mộng" và "có thể thành hiện thực - giấc mơ mãi là giấc mơ"
Hôm vừa rồi em có gặp trên Quán cf một bài viết của một cụ về chuyện định cư ở nước ngoài. Thực ra mỗi người một hoàn cảnh, mỗi người một chí hướng, chẳng ai giống ai. Nói như các cụ ta "mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh" mình không nên áp đặt cái tôi của mình mà phán xét, lời khuyên hay đánh giá cuộc đời của người khác. Tuy nhiên, em cứ ngẫm nghĩ mãi rồi quyết định viết ra bài viết này. Vừa để chia sẻ, vừa để giãi bày cũng như là một câu chuyện các cụ đọc để giết thời gian.

Em có cô bạn thân, có thể được coi là thành đạt ở Việt Nam, cũng làm sếp trong một tập đoàn lớn, chồng có công ty riêng tuy nhỏ nhưng cũng đủ lo cho gia đình cuộc sống thoải mái về kinh tế, có của ăn của để. Gia đình họ là hình mẫu lý tưởng cho nhóm bạn bè cả về kinh tế lẫn sự ấm êm hạnh phúc. Đùng một cái nghe tin họ ly dị, rồi cô bạn em nhanh chóng kết hôn với một ngoại kiều Úc và theo chồng mới sang đó định cư. Chồng cô ấy không lâu sau đó cũng xuất ngoại theo diện kết hôn và đích đến cũng là nước Úc. Hơn 2 năm sau hai đứa con cũng lần lượt được cha mẹ đón qua đoàn tụ. Trước khi đưa hai con qua, cô ấy mời bạn bè hàn huyên tâm sự, lúc đó em mới được biết, họ đã ly hôn và làm kết hôn giả để cả nhà được đi qua Úc. Em hỏi cô ấy, có hài lòng với quyết định của mình không, cô ấy lắc đầu, mắt ngấn nước nói nhỏ: “Thôi coi như hy sinh vì con”.
Câu chuyện của cô ấy cũng đã lâu nhưng nó vẫn khiến em không thôi đặt dấu hỏi, liệu quyết định của họ là Đúng hay Sai ? Cho đến khi chính em bước chân vào làm người trong cuộc, sống đời tha hương.

Em lấy chồng Pháp, sinh sống cùng chồng ở Việt Nam nhiều năm trước khi quyết định qua Pháp sống và đã có gần 4 năm sinh sống ở Pháp. Thời gian không quá dài nhưng cũng đủ để em vỡ ra nhiều điều. Nước Pháp hay bất cứ một nước phương Tây nào cũng không phải là thiên đường như bao người nghĩ. Ở đó có đủ chua cay, đủ thử thách và không dành cho những ai mong manh yếu đuối.
Cũng phải nói rõ, em chỉ đưa ra những nhận định của mình từ cuộc sống thực tế ở Pháp chứ không dám lạm bàn đến cuộc sống ở các nơi khác, nhưng em tin sẽ có những tương đồng nhất định.
- Khi mới qua Pháp, ngay sau khi đi làm các thủ tục giấy tờ cho việc tạm trú thì lập tức được chính quyền (thông qua văn phòng quản lý các vấn đề về người nước ngoài) cho đi khám sức khỏe, cho đi học phổ cập kiến thức căn bản về văn hoá, xã hội, luật pháp của nước sở tại và sau đó tuỳ vào trình độ tiếng Pháp đến đâu mà được sắp xếp cho đi học tiếng, trung bình khoảng 2 khoá học kéo dài từ 150 đến 300 giờ.
- Khi hoàn tất các thủ tục giấy tờ định cư mỗi người sẽ được cấp một thẻ bảo hiểm tế, thẻ này mỗi khi đi khám bệnh, mua thuốc theo toa chỉ cần đưa thẻ ra để quẹt máy và có giá trị thanh toán như thẻ ngân hàng nhưng chỉ dành riêng cho lĩnh vực y tế và tỷ lệ thanh toán của thẻ trên tổng chi phí khám chữa bệnh là 60-75% tuỳ mức độ thuốc điều trị.
- Đối với trẻ con, chỉ cần được chấp nhận cho tạm trú thì dù quốc tịch là gì cũng được nhập học miễn phí cho đến hết bậc trung học cơ sở. Hai khoản y tế và giáo dục không phải lo lắng đã đủ khiến em choáng ngợp và tự nhủ, mình đã không sai khi theo chồng qua đây, thiên đường là đây chứ đâu.

Khi cái lâng lâng sung sướng của những thứ miễn phí hoặc cận miễn phí qua đi thì thực tế cuộc sống bắt đầu cho em những bài học.
- Trước hết là ngôn ngữ. Dù khá thông thạo tiếng Anh nhưng việc học tiếng Pháp cũng không đơn giản như em nghĩ. Dù học tập trung ngày 7 tiếng, tuần 4 ngày rưỡi đấy nhưng kết thúc tất cả các khoá học thì trình độ tiếng Pháp của e cũng chỉ ở mức nghe và hiểu những câu giao tiếp đơn giản hoặc nói chuyện mặt đối mặt một cách chậm rãi, hoặc cũng chỉ mơ hồ họ đang nói về đề tài gì thôi chứ không thể bắt chuyện. Khi ngôn ngữ chưa thông thạo cũng đồng nghĩa với việc cơ hội kiếm việc làm trở nên thu hẹp.
-
Em cần có làm việc. Mặc dù chồng em có một công việc ổn định đảm bảo cuộc sống cho gia đình nhưng cũng chỉ đến mức vừa đủ, muốn có chút dư dả nhất định em phải góp phần. Nhưng ở Pháp phụ nữ có gia đình, có con nhỏ thì đến người bản địa còn khó kiếm việc huống hồ một người chân ướt chân ráo mới qua, tiếng chưa rành, bằng cấp mình có ở Việt Nam chẳng có tác dụng vì không được chấp nhận nên việc xin một công việc văn phòng mưa chẳng đến mặt nắng chẳng đến đầu là một giấc mơ xa xỉ.
Kiếm tiền bây giờ chỉ còn những việc lao động chân tay như làm nail, phụ lau dọn nhà hàng (lau dọn thôi nha, phục vụ thì không đạt chuẩn ngôn ngữ, phụ bếp thì không phải ai cũng có khả năng). Mà làm nail cửa cũng hẹp cho phụ nữ có tuổi vì mắt đã bắt đầu kém, sự tỉ mỉ không có, trừ khi đó cũng là nghề từng làm ở Việt Nam chứ bảo qua đây rồi học e rằng mướt mồ hôi.
Còn làm trong nhà hàng thì xác định luôn con cái sẽ thiệt thòi bởi nhà hàng làm việc vào giờ nghỉ của các gia đình, sớm thì cũng phải 11g đêm mới được nghỉ, chưa kể công việc chắc chắn rất vất vả cực nhọc.
Tính tới tính lui cuối cùng em quyết định mở một nhà hàng nhỏ tại nhà để kinh doanh.
- Việc kinh doanh ban đầu có vẻ cực kỳ thuận lợi từ thủ tục cho đến khâu chuẩn bị. Nơi em ở chưa có nhà hàng Việt nên ngay lập tức thu hút khách. Dù đã chọn loại hình kinh doanh là khách mua mang đi chứ không phục vụ tại chỗ nhưng những lúc cao điểm cũng phải 9g đêm mới được ra khỏi cái bếp. Nhìn tiền thu về thì ham đấy nhưng không ngăn nổi cơn mệt mỏi đến rệu rã trong người. Việc nhiều đến độ em nghĩ đến chuyện thuê thêm người phụ giúp, nhưng tính đi tính lại thì không khả thi, bởi tại Pháp, để thuê một người lao động bị ràng buộc rất chặt chẽ về hợp đồng chưa kể đủ loại thuế và bảo hiểm người chủ phải trả cho người lao động, tính ra nếu làm nhỏ mà thuê người thì coi như hết lãi. Thôi thì cũng đành chịu cực vậy, kiếm đồng lời đâu dễ. Sau năm đầu kinh doanh thấy cũng có lãi, so ra hơn đi làm thuê nên tôi phần nào yên tâm.

- Đến năm thứ hai kinh doanh ngày càng khá khẩm, chắc mẩm năm nay mình để dành được nhiều đây, nhưng cú sốc thuế đã hạ nock out e trong tích tắc.
Hoá đơn thuế, bảo hiểm cuối năm gửi về với số tiền cao chóng mặt, gấp nhiều lần năm trước khiến e choáng váng, hỏi ra mới hay, năm đầu được ưu đãi thuế nên mới dễ thở thế, chứ từ năm thứ 2 trở đi thuế chỉ có tăng không giảm. Tính đi tính lại là huề vốn, coi như cả năm làm không công vì không tự trả lương, đấy là còn không phải trả tiền nhà chứ nếu thuê mặt bằng thì cầm chắc lỗ. Hỏi thăm mấy người bạn kinh doanh bên này ai cũng bảo làm đủ ăn, đủ đóng thuế, đóng bảo hiểm là may rồi lấy đâu ra lãi. Pháp chẳng hổ danh là đất nước có nhiều loại thuế bậc nhất thế giới và được tự trào là : đánh thuế con gà vì nó sẽ đẻ trứng.

ga1.jpg
Ứớc mơ với người không có năng lực.
Còn cụ có tài đúng thứ hội châu âu cần thì nó sang tận nhà mời cụ qua ạ. :)):)):)):))
 

ChalyHue

Xe máy
Biển số
OF-541463
Ngày cấp bằng
14/11/17
Số km
57
Động cơ
163,878 Mã lực
Tuổi
33
Có nhiều tiền, công việc ổn định, lương cao ngất thì ở Việt Nam là sướng nhất. Khỏi cần phải đi đâu cả.
Còn gì sướng bằng chiều chiều làm cốc bia, ngồi chém gió với bạn bè,anh em...
Có điều về vấn đề an toàn vệ sinh thực phẩm ở VN hơi tệ, chất độc hại nhiều, lắm lúc thấy cũng ớn lắm.
Ngta ước mơ cuộc sống ở trời Tây bởi cuộc sống ở VN quá khó khăn, không có năng lực, không ngóc đầu lên được, nên muốn kiếm tìm 1 chân trời mới, với hy vọng tươi sáng hơn.
Thực tế thì vùng tôi ở người đi nước ngoài rất nhiều, phải khẳng định là rất rất nhiều... Đa phần là ở Mỹ, Can và Úc diện định cư, bão lãnh. Họ đi vượt biên sang Hải Nam, rồi tới Hồng Kong, sau đó trả về rồi được nhận đi Mỹ, Can
Gia đình nội, ngoại, thậm chí cả dòng họ tôi, người sống ở Mỹ phải trên 200 hộ..Và tôi thấy người nào cũng chăm chỉ có công ăn việc làm ổn định, mua nhà cửa, con cái học hành đàng hoàng ra làm cho mấy cty lớn như Google, Apple cũng có. Kiều hối gửi về thì miễn phải bàn
Những người có điều kiện, có công việc sau này nhưng vẫn muốn đi Mỹ có thể vì bất mãn ..., hoặc là họ định hướng tương lai cho lứa F1 nhà họ thôi.
 
Chỉnh sửa cuối:

Rémy_Martin

Xe tải
Biển số
OF-416386
Ngày cấp bằng
13/4/16
Số km
260
Động cơ
223,831 Mã lực
Nơi ở
104 lô B ĐTM Đại Kim Định Công, Hoàng Mai, Hà Nội
Chẳng hiểu thật giả thế nào nhưng cá nhân tôi không tin vào câu chuyện bởi:
- Đóng thuế nhiều bị lỗ, lẽ thường thuế đánh trên lợi nhuận, nếu có lời đến mức được đóng nhiều thì lãi cũng nhiều chứ. Lỗ là khi thu không đủ chi, không biết bạn kinh doanh thực sự thế nào mà nó lại có quy luật đặt biệt.
- Trường hợp của người bạn, thành đạt, có công ty riêng.. sang Úc đã mua được nhà và xe riêng, ai ở NN cũng đều hiểu phần lớn thu nhập dùng để trả góp nhà góp xe, bởi y tế và giáo dục đã miễn phí, nên nếu đã có nhà riêng xe riêng mà bên dưới lại có thêm tình tiết làm thêm việc mới có tiền để dành? Làm nhiều hết cả thời gian vậy gia đình này chi tiêu cái gì mà đắt đỏ vậy?
Đoạn ở VN làm sếp .. abc rồi sang đó sếp ngang nhân viên, vậy phải hiểu là bạn chủ thớt sang đó đang làm sếp hay nhân viên? Nếu làm sếp thì quá ổn rồi khỏi nói, nếu làm nhân viên lại được ngang sếp thế thì càng có lợi, kể khổ làm gì nhỉ.
Đoạn cuối năm mới biết đóng thuế + bảo hiểm thế nào là ảo rồi cơ mờ mỗi nơi thuế 1 khác nên em ko dám bàn chi tiết.

Bên em có 2 dạng trả thuế, người buôn bán nhỏ lẻ vào diện chưa phải trả thuế giá trị gia tăng thuế má cực đơn giản, còn vào diện trả thuế giá trị gia tăng là phải nộp theo tháng hoặc theo quý, nhưng rơi vào trường hợp nào đi nữa kế toán sau khi cầm đống hóa đơn của mình họ sẽ tối ưu hóa và nói qua cho mình về mức phải trả, tăng hoặc giảm tùy theo mục đích từng người.
Tăng lên nếu năm tới định mua nhà trả góp, làm giấy tờ đón người...vv.
Bình bình đều đều để chứng tỏ mình lam lũ. :D (đừng tậu xe mới cứng là được :D )
Nên sẽ ko bao giờ có chuyện bất ngờ ở đây.

Khoản bảo hiểm cũng thế, căn cứ vào lời khai báo thuế của năm trước họ có thể nói cho mình mức đóng tiền bảo hiểm hàng tháng của năm nay. Cuối năm mới trả 1 lúc nó phạt cho vỡ mồm. :D

Tóm lại nội dung câu chuyện là của gà mờ mới sang tây, cơ mà nhân vật chính chồng tây chả lẽ ông chồng cũng ngọng đến thế..kkk..
vâng, chuyện em cốt để các cụ giải trí, lên chém thôi, được cái cụ ưu ái thế lại làm em ngại :">
còn khoản thuế má thực hư thế nào, các cụ chịu khó tìm hiểu, em đâu có phận sự phải giải trình :-"
 

Thắng_Sơn Tây

Xe cút kít
Biển số
OF-455694
Ngày cấp bằng
24/9/16
Số km
17,189
Động cơ
1,134,665 Mã lực
Nơi ở
Cấm chỉ
Các cụ trên phân tích nội dung của thớt em thấy đúng. Có nhiều điều chưa hợp lý trong câu chuyện.
Một câu hỏi là tại sao mợ thớt chỉ kể về những người thành công ở Việt Nam nhưng khi đi cư lại thất bại mà không kể về những người thành công hạnh phúc khi đi cư ra nước ngoài. Phải chăng mợ thớt dùng những câu chuyện đó để thanh minh và tự an ủi bản thân mình. Hoặc giả mợ muốn gửi gắm gì qua thớt này cũng nên.
 

wave-tau

Xe container
Biển số
OF-39191
Ngày cấp bằng
26/6/09
Số km
6,964
Động cơ
542,348 Mã lực
Câu chuyện này là câu chuyện sáng tác bạn trẻ nhé!

Bố mày cũng Âu Mỹ về đây, sáng tác câu view chỉ lừa bọn chúng mày, lừa bọn tao thì còn lâu.

Buffalo kid!
Bỏ qua mấy nick đòng đong cân cấn, tôm tép trên này đi cụ, còm vài câu là biết chất rồi. :D
Sợ người khác éo thèm đọc lại phải làm font chữ to hơn, đồng bóng vãi cả lol. :))
 

kienvinh

Xe lăn
Biển số
OF-115035
Ngày cấp bằng
1/10/11
Số km
12,044
Động cơ
540,338 Mã lực
Tóm lại:

- Ế mới lỗ. VAT tính trên giá chênh đầu vào và đầu ra nhân thuế suất nên không thể lỗ được.

- Thuế thu nhập doanh nghiệp oánh trên doanh thu ròng nên không thể lỗ được!
 

safenoodles

Xe cút kít
Biển số
OF-15150
Ngày cấp bằng
26/4/08
Số km
16,372
Động cơ
640,504 Mã lực
Nơi ở
Phố cổ
Giấc mơ thì có 2 dạng: "giấc mộng đẹp - ác mộng" và "có thể thành hiện thực - giấc mơ mãi là giấc mơ"
Hôm vừa rồi em có gặp trên Quán cf một bài viết của một cụ về chuyện định cư ở nước ngoài. Thực ra mỗi người một hoàn cảnh, mỗi người một chí hướng, chẳng ai giống ai. Nói như các cụ ta "mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh" mình không nên áp đặt cái tôi của mình mà phán xét, lời khuyên hay đánh giá cuộc đời của người khác. Tuy nhiên, em cứ ngẫm nghĩ mãi rồi quyết định viết ra bài viết này. Vừa để chia sẻ, vừa để giãi bày cũng như là một câu chuyện các cụ đọc để giết thời gian.

Em có cô bạn thân, có thể được coi là thành đạt ở Việt Nam, cũng làm sếp trong một tập đoàn lớn, chồng có công ty riêng tuy nhỏ nhưng cũng đủ lo cho gia đình cuộc sống thoải mái về kinh tế, có của ăn của để. Gia đình họ là hình mẫu lý tưởng cho nhóm bạn bè cả về kinh tế lẫn sự ấm êm hạnh phúc. Đùng một cái nghe tin họ ly dị, rồi cô bạn em nhanh chóng kết hôn với một ngoại kiều Úc và theo chồng mới sang đó định cư. Chồng cô ấy không lâu sau đó cũng xuất ngoại theo diện kết hôn và đích đến cũng là nước Úc. Hơn 2 năm sau hai đứa con cũng lần lượt được cha mẹ đón qua đoàn tụ. Trước khi đưa hai con qua, cô ấy mời bạn bè hàn huyên tâm sự, lúc đó em mới được biết, họ đã ly hôn và làm kết hôn giả để cả nhà được đi qua Úc. Em hỏi cô ấy, có hài lòng với quyết định của mình không, cô ấy lắc đầu, mắt ngấn nước nói nhỏ: “Thôi coi như hy sinh vì con”.
Câu chuyện của cô ấy cũng đã lâu nhưng nó vẫn khiến em không thôi đặt dấu hỏi, liệu quyết định của họ là Đúng hay Sai ? Cho đến khi chính em bước chân vào làm người trong cuộc, sống đời tha hương.

Em lấy chồng Pháp, sinh sống cùng chồng ở Việt Nam nhiều năm trước khi quyết định qua Pháp sống và đã có gần 4 năm sinh sống ở Pháp. Thời gian không quá dài nhưng cũng đủ để em vỡ ra nhiều điều. Nước Pháp hay bất cứ một nước phương Tây nào cũng không phải là thiên đường như bao người nghĩ. Ở đó có đủ chua cay, đủ thử thách và không dành cho những ai mong manh yếu đuối.
Cũng phải nói rõ, em chỉ đưa ra những nhận định của mình từ cuộc sống thực tế ở Pháp chứ không dám lạm bàn đến cuộc sống ở các nơi khác, nhưng em tin sẽ có những tương đồng nhất định.
- Khi mới qua Pháp, ngay sau khi đi làm các thủ tục giấy tờ cho việc tạm trú thì lập tức được chính quyền (thông qua văn phòng quản lý các vấn đề về người nước ngoài) cho đi khám sức khỏe, cho đi học phổ cập kiến thức căn bản về văn hoá, xã hội, luật pháp của nước sở tại và sau đó tuỳ vào trình độ tiếng Pháp đến đâu mà được sắp xếp cho đi học tiếng, trung bình khoảng 2 khoá học kéo dài từ 150 đến 300 giờ.
- Khi hoàn tất các thủ tục giấy tờ định cư mỗi người sẽ được cấp một thẻ bảo hiểm tế, thẻ này mỗi khi đi khám bệnh, mua thuốc theo toa chỉ cần đưa thẻ ra để quẹt máy và có giá trị thanh toán như thẻ ngân hàng nhưng chỉ dành riêng cho lĩnh vực y tế và tỷ lệ thanh toán của thẻ trên tổng chi phí khám chữa bệnh là 60-75% tuỳ mức độ thuốc điều trị.
- Đối với trẻ con, chỉ cần được chấp nhận cho tạm trú thì dù quốc tịch là gì cũng được nhập học miễn phí cho đến hết bậc trung học cơ sở. Hai khoản y tế và giáo dục không phải lo lắng đã đủ khiến em choáng ngợp và tự nhủ, mình đã không sai khi theo chồng qua đây, thiên đường là đây chứ đâu.

Khi cái lâng lâng sung sướng của những thứ miễn phí hoặc cận miễn phí qua đi thì thực tế cuộc sống bắt đầu cho em những bài học.
- Trước hết là ngôn ngữ. Dù khá thông thạo tiếng Anh nhưng việc học tiếng Pháp cũng không đơn giản như em nghĩ. Dù học tập trung ngày 7 tiếng, tuần 4 ngày rưỡi đấy nhưng kết thúc tất cả các khoá học thì trình độ tiếng Pháp của e cũng chỉ ở mức nghe và hiểu những câu giao tiếp đơn giản hoặc nói chuyện mặt đối mặt một cách chậm rãi, hoặc cũng chỉ mơ hồ họ đang nói về đề tài gì thôi chứ không thể bắt chuyện. Khi ngôn ngữ chưa thông thạo cũng đồng nghĩa với việc cơ hội kiếm việc làm trở nên thu hẹp.
-
Em cần có làm việc. Mặc dù chồng em có một công việc ổn định đảm bảo cuộc sống cho gia đình nhưng cũng chỉ đến mức vừa đủ, muốn có chút dư dả nhất định em phải góp phần. Nhưng ở Pháp phụ nữ có gia đình, có con nhỏ thì đến người bản địa còn khó kiếm việc huống hồ một người chân ướt chân ráo mới qua, tiếng chưa rành, bằng cấp mình có ở Việt Nam chẳng có tác dụng vì không được chấp nhận nên việc xin một công việc văn phòng mưa chẳng đến mặt nắng chẳng đến đầu là một giấc mơ xa xỉ.
Kiếm tiền bây giờ chỉ còn những việc lao động chân tay như làm nail, phụ lau dọn nhà hàng (lau dọn thôi nha, phục vụ thì không đạt chuẩn ngôn ngữ, phụ bếp thì không phải ai cũng có khả năng). Mà làm nail cửa cũng hẹp cho phụ nữ có tuổi vì mắt đã bắt đầu kém, sự tỉ mỉ không có, trừ khi đó cũng là nghề từng làm ở Việt Nam chứ bảo qua đây rồi học e rằng mướt mồ hôi.
Còn làm trong nhà hàng thì xác định luôn con cái sẽ thiệt thòi bởi nhà hàng làm việc vào giờ nghỉ của các gia đình, sớm thì cũng phải 11g đêm mới được nghỉ, chưa kể công việc chắc chắn rất vất vả cực nhọc.
Tính tới tính lui cuối cùng em quyết định mở một nhà hàng nhỏ tại nhà để kinh doanh.
- Việc kinh doanh ban đầu có vẻ cực kỳ thuận lợi từ thủ tục cho đến khâu chuẩn bị. Nơi em ở chưa có nhà hàng Việt nên ngay lập tức thu hút khách. Dù đã chọn loại hình kinh doanh là khách mua mang đi chứ không phục vụ tại chỗ nhưng những lúc cao điểm cũng phải 9g đêm mới được ra khỏi cái bếp. Nhìn tiền thu về thì ham đấy nhưng không ngăn nổi cơn mệt mỏi đến rệu rã trong người. Việc nhiều đến độ em nghĩ đến chuyện thuê thêm người phụ giúp, nhưng tính đi tính lại thì không khả thi, bởi tại Pháp, để thuê một người lao động bị ràng buộc rất chặt chẽ về hợp đồng chưa kể đủ loại thuế và bảo hiểm người chủ phải trả cho người lao động, tính ra nếu làm nhỏ mà thuê người thì coi như hết lãi. Thôi thì cũng đành chịu cực vậy, kiếm đồng lời đâu dễ. Sau năm đầu kinh doanh thấy cũng có lãi, so ra hơn đi làm thuê nên tôi phần nào yên tâm.

- Đến năm thứ hai kinh doanh ngày càng khá khẩm, chắc mẩm năm nay mình để dành được nhiều đây, nhưng cú sốc thuế đã hạ nock out e trong tích tắc.
Hoá đơn thuế, bảo hiểm cuối năm gửi về với số tiền cao chóng mặt, gấp nhiều lần năm trước khiến e choáng váng, hỏi ra mới hay, năm đầu được ưu đãi thuế nên mới dễ thở thế, chứ từ năm thứ 2 trở đi thuế chỉ có tăng không giảm. Tính đi tính lại là huề vốn, coi như cả năm làm không công vì không tự trả lương, đấy là còn không phải trả tiền nhà chứ nếu thuê mặt bằng thì cầm chắc lỗ. Hỏi thăm mấy người bạn kinh doanh bên này ai cũng bảo làm đủ ăn, đủ đóng thuế, đóng bảo hiểm là may rồi lấy đâu ra lãi. Pháp chẳng hổ danh là đất nước có nhiều loại thuế bậc nhất thế giới và được tự trào là : đánh thuế con gà vì nó sẽ đẻ trứng.

ga1.jpg
Mợ sống ở vùng nào bên Pháp vậy ạ?
 

kienvinh

Xe lăn
Biển số
OF-115035
Ngày cấp bằng
1/10/11
Số km
12,044
Động cơ
540,338 Mã lực
Bỏ qua mấy nick đòng đong cân cấn, tôm tép trên này đi cụ, còm vài câu là biết chất rồi. :D
Sợ người khác éo thèm đọc lại phải làm font chữ to hơn, đồng bóng vãi cả lol. :))
Xe đạp ăn... bọ cạp bác nhể :D
 

ChalyHue

Xe máy
Biển số
OF-541463
Ngày cấp bằng
14/11/17
Số km
57
Động cơ
163,878 Mã lực
Tuổi
33
Bỏ qua mấy nick đòng đong cân cấn, tôm tép trên này đi cụ, còm vài câu là biết chất rồi. :D
Sợ người khác éo thèm đọc lại phải làm font chữ to hơn, đồng bóng vãi cả lol. :))
Tôi có cmt mà không thấy chủ thread trả lời:D:D
 

maple_leaf

Xe điện
Biển số
OF-84274
Ngày cấp bằng
4/2/11
Số km
2,239
Động cơ
-393,319 Mã lực
Vấn đề là mợ chủ đi Pháp, nếu ở một nước nói tiếng Anh thì không đến nỗi.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top