[Funland] Định cư ở nước ngoài, các cụ có thích không?

bocutri

Xe buýt
Biển số
OF-346008
Ngày cấp bằng
9/12/14
Số km
966
Động cơ
286,600 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
gianphoinhapkhau.vn
sống nước ngoài em thấy khổ bỏ xừ ra cái gì cũng lạ cứ ở quê minh tự do thoải mái là sướng nhất cụ ah
 

Minh Châu store

Xe tải
Biển số
OF-307609
Ngày cấp bằng
13/2/14
Số km
328
Động cơ
303,661 Mã lực
Nhiều cụ còn chưa ra khỏi ao làng mà tư vấn như đúng rồi.
1. Đi hay ở thì còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố, chủ thớt ko nêu ra các dữ liệu đầu vào bố ai mà tư vấn được
2. Có tiền sống ở Vn sướng hơn là đúng rồi, vì ở bển mà giàu thì cũng như "những người khác", còn ở xứ mình giàu hơn thằng hàng xóm là sướng rồi >:) >:) >:)
 

dangduong

Xe điện
Biển số
OF-96407
Ngày cấp bằng
22/5/11
Số km
4,564
Động cơ
445,839 Mã lực
Không muốn đi là do thói quen thôi ah, các cụ cứ thử sống ở chuồng lợn từ bé xem, đảm bảo lớn lên vào nhà lầu sẽ thấy chán cho mà xem :))
Cụ nói hay, đúng là mọi tranh luận trong topic chung quy là thế, cụ nhể. Ai đã quen và ko thích thay đổi, ko đủ khả năng thay đổi thì ớ vn là nhất. Ai chấp nhận thử thách, có năng lực thì sao ko thử đi. Đi được mới khó, chứ về lúc nào chả được.
 

VW Golf

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-24533
Ngày cấp bằng
21/11/08
Số km
23,019
Động cơ
727,956 Mã lực
Em thấy những ông bảo sống nước ngoài khổ với chán thì đa phần là dốt, không thể hội nhập được, hai là những người về hưu. Chứ còn với những người tiếng tăm thành thạo, công ăn việc làm ổn định, về du lịch 1 tháng họ còn kêu trời chứ đừng nói quay về ở hẳn, đó là một thực tế mà em biết.
Bác này chắc chưa ở nước ngoài.
Tôi ở Đức 10 năm, giờ đang ở Cầu Giấy.
Ngôn ngữ: được khen là nói chuẩn hơn người Đức.
Đã từng sống với tây ta đủ kiểu.

Lương: Chỉ đủ sống, vì còn thuê nhà, còn các chi phí khác. Xăng bác trả 1.5Euro. Thuốc lá 5Euro, bia 1Euro....
Đi ăn quán, nhẹ nhàng cũng 25Euro / pax; 4 người cần độ 2.7 triệu đồng. Quán ăn China vớ vẩn thôi.
Tóm lại là cái chết tiệt gì cũng đắt hơn nhiều.

Hội nhập à: Chúng nó ngồi với nhau là mình chịu cứng, ko hiểu gì (kiểu như các bác Hà Nội vào Quảng Bình vậy).
Chuyện cười của chúng nó, mình hiểu 100%, nhưng ko thể mỉm cười được.
.... và .....

Bác đòi làm việc của kỹ sư - cử nhân à: Tầng lớp Elite của chúng nó, bác là người cuối cùng được nhận và hiển nhiên bị sa thải đầu tiên, nếu cần thiết.
Và làm việc thực sự căng thẳng. Sau 7 tiếng rưỡi, bác chỉ
Được mỗi việc là các con được học trong môi trường giáo dục - đào tạo rất tốt, đảm bảo phát huy được kỹ năng, nếu có.
 

anhduc87

Xe tải
Biển số
OF-338317
Ngày cấp bằng
13/10/14
Số km
274
Động cơ
278,940 Mã lực
Bác này chắc chưa ở nước ngoài.
Tôi ở Đức 10 năm, giờ đang ở Cầu Giấy.
Ngôn ngữ: được khen là nói chuẩn hơn người Đức.
Đã từng sống với tây ta đủ kiểu.

Lương: Chỉ đủ sống, vì còn thuê nhà, còn các chi phí khác. Xăng bác trả 1.5Euro. Thuốc lá 5Euro, bia 1Euro....
Đi ăn quán, nhẹ nhàng cũng 25Euro / pax; 4 người cần độ 2.7 triệu đồng. Quán ăn China vớ vẩn thôi.
Tóm lại là cái chết tiệt gì cũng đắt hơn nhiều.

Hội nhập à: Chúng nó ngồi với nhau là mình chịu cứng, ko hiểu gì (kiểu như các bác Hà Nội vào Quảng Bình vậy).
Chuyện cười của chúng nó, mình hiểu 100%, nhưng ko thể mỉm cười được.
.... và .....

Bác đòi làm việc của kỹ sư - cử nhân à: Tầng lớp Elite của chúng nó, bác là người cuối cùng được nhận và hiển nhiên bị sa thải đầu tiên, nếu cần thiết.
Và làm việc thực sự căng thẳng. Sau 7 tiếng rưỡi, bác chỉ
Được mỗi việc là các con được học trong môi trường giáo dục - đào tạo rất tốt, đảm bảo phát huy được kỹ năng, nếu có.
Cụ nói cũng đúng nhưng cụ kia nói cũng chẳng sai đâu cụ . 10 năm chưa là gì cả ! gia đình e có nhieu nguoi ở từ năm 75, 81 đến nay cơ cụ ah ! chung quy là họ đều ko muốn về ! .... kỳ là nhỉ ! ở xứ sở giãy chết sao họ k muốn về xứ sở thiên đường ta hả cụ ????
 

VW Golf

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-24533
Ngày cấp bằng
21/11/08
Số km
23,019
Động cơ
727,956 Mã lực
F1 nói năng thế nào phụ thuộc vào sự dạy dỗ của bố mẹ. 2 F1 nhà em nói tiếng Việt chẳng khác gì bọn trẻ con Việt Nam. Ngay từ đầu em đã xác định là con mình thì phải nói tiếng Việt với mình nên từ lúc mới đẻ đến lúc 3 tuổi em chỉ cho con nói tiếng Việt. Thuê người trông trẻ em cũng thuê người Việt. Trên 3 tuổi đi mẫu giáo thì từ đó nói 2 thứ tiếng, trẻ con học rất nhanh, đi mẫu giáo mấy tháng là đã chém tiếng Tây như gió rồi. Bây giờ 2 F1 nhà em lúc ở nhà vẫn hoàn toàn dùng tiếng Việt. Mỗi năm em cho về Việt Nam 1 lần nữa là yên tâm chẳng mất gốc đc.
Khó bác ạ. Có nhiều chuyện tiếu lâm về việc này: Một chú nhóc cỡ 18 tuổi, gọi người lạ đều bằng ANH hết, bất kể ông ấy còn hơn tuổi ông nội nó.

Ngoài ra, nếu bác dậy chúng nó viết tiếng Việt nữa thì tốt quá.
Trẻ con ta về VN đều mù chữ hết, chả đọc được gì.
 

dangduong

Xe điện
Biển số
OF-96407
Ngày cấp bằng
22/5/11
Số km
4,564
Động cơ
445,839 Mã lực
Cụ nhầm. Con người hay con vật đều có tình cảm... Cụ nhớ nhé. Con vật thì mới không biết quyền làm người...

Cụ chịu khó đọc và học thêm tí nữa, nhất là đọc về những cuộc chinh phục miền đất của các dân tộc trên thế giới. Nước Mỹ, nước Úc xuất phát điểm từ đâu mà có? Đọc đi cụ trước khi buông vài câu cắn càn bâng quơ cụ nhé.
Có những người thấy hạnh phúc thấy tinh thần thoải mái trong cs mà cụ thì ko thể chấp nhận được. Hai bên ko thể có tiếng nói chung. Cùng một hành động phải làm, có người thấy thế là bình thường, có người như cụ thấy thế là hạ nhân cách của mình nên bức xúc. Biết làm thế nào. Cụ và cụ kia là hai đẳng cấp khác nhau, ko ngồi cùng chiếu được.
 
Chỉnh sửa cuối:

lyna81

Xe tăng
Biển số
OF-118809
Ngày cấp bằng
31/10/11
Số km
1,670
Động cơ
399,293 Mã lực
Nơi ở
HN
Website
www.pantino.vn
Em like ý kiến cụ mymac. Cùng tâm trạng như cụ. Con bạn e cũng thế luôn. Nó bảo về vnam sống ko có quyền đc làm người tự do, muốn sống tốt cũng khó và muốn sống theo ý mình cũng khó.
Chỉ ấp ủ cho f1 thôi và chắc chắn sẽ phải thực hiện. Iem nói thật cầm cái hộ chiếu vnam đi qua các sân bay đắng lòng lắm
 

casauking

Xe tăng
Biển số
OF-190696
Ngày cấp bằng
21/4/13
Số km
1,820
Động cơ
350,492 Mã lực
Cụ nói cũng đúng nhưng cụ kia nói cũng chẳng sai đâu cụ . 10 năm chưa là gì cả ! gia đình e có nhieu nguoi ở từ năm 75, 81 đến nay cơ cụ ah ! chung quy là họ đều ko muốn về ! .... kỳ là nhỉ ! ở xứ sở giãy chết sao họ k muốn về xứ sở thiên đường ta hả cụ ????
Những người đi từ năm 75 81 thì về vn họ sẽ không theo được lối sống ở vn=>họ không muốn về vn hẳn là đúng thôi. Sống đã quá quen với 1 thứ gì trong thời gian dài thì sẽ khó để thay đổi lắm, nhất là với người có tuổi.
Có điều là giờ mới tính chuyện định cư thì phải mất chục năm phấn đấu xứ người, các cụ cứ lấy người đã ở tây vài chục năm làm thước đo làm gì ạ :)) họ đã trải qua giai đoạn phải sống khổ rồi, giờ các cụ đi là các cụ phải mất 1 thời gian đầu sống khổ cực chứ chả sung sướng gì đâu :D
 

td lines

Xe điện
Biển số
OF-127062
Ngày cấp bằng
9/1/12
Số km
3,520
Động cơ
432,162 Mã lực
Em đang có 17 năm ở Cali đây cụ ạ. Cũng nghĩ quê hương là chùm khế ngọt nên mới tậu cái khách sạn ở Sài Gòn, làm được vài tháng đã thấy nản rồi đây. Nhân viên thì không có chuyên môn, hở ra thì ăn cắp. Cả tuần ngày nào cũng có lực lượng đến xin đểu. Mà đi đến đâu, làm cái gì cũng phải lén lút xì tiền ra. Cảm thấy con người mình, danh dự mình không bằng con chó. Mình đóng thuế để trả lương cho nó. Rồi đến lúc đến chỗ nó để nó phải phục vụ mình thì vẫn phải lén lút đưa tiền cho nó. Mà nó cầm tiền của mình rồi nó còn khinh khỉnh lên chứ nào có tử tế gì? Ngoài ra ngày cao điểm nhất chứng kiến 5 vụ cướp giật, đâm chém, đánh nhau ngay trên đường.

Đã thế ngày nào đọc báo cũng thấy hàng tấn mỡ thối, nội tạng có giòi, hoa quả phun thuốc, mực tẩy bồn cầu, cá ướp u-rê, lợn gà bơm nước, lợn sề thành thịt bò, rau muốn tưới dầu nhớt thải...

Nên em lại về bển rồi. Lúc nào nhớ bu bá mới lại về. Chả hiểu các cụ bảo sướng cái gì? Làm những việc mà nó trái với pháp luật, trái với lương tâm của mình, bị đối xử như loài hạ đẳng mà vẫn thấy sướng. Sợ thật, tức là con người đã không còn nhận thức được giới hạn làm người với làm vật rồi.
Em bị bọn sân bay lấy đồ em nói chuyện với chúng nó bằng từ bậy với cả mày tao và hỏi chúng nó đấy là wellcome back đấy à , đến giờ em vẫn thấy tự xấu hổ nhưng lúc đó thấy con người họ sao xử tệ với em thế. Có lẽ em cũng không được hoan nghênh như tây lông bảo nhau đất nước này như không hoan nghênh chúng ta khi bị chặt chém :))
Em nghĩ quyết định sống ở đâu là do từng hoàn cảnh cụ thể chứ chẳng có lời khuyên chung cho tất cả các trường hợp.
Ở đâu thì cũng có người giàu người nghèo, người làm ăn được và người không làm ăn được. Có những người ở VN vẫn sống sung túc do làm ăn may mắn , có chỗ làm ngon hoặc COCC, chả cần cố gắng nhiều vẫn giàu có.
Ở nước ngoài, có những người có trình độ nhất định, kiếm được việc làm ổn định. Cũng có những người làm ăn không may mắn, thua lỗ ,có cả những trường hợp ham cờ bạc, chơi bời , gái gú...
Với cá nhân em, sống ở Ucraine gần 30 năm. Nhiều phen lao đao, như hiện tại suy thoái kinh tế, chính trị không ổn định nhưng do thời gian sống ở đây quá lâu, con cái đang học hành phát triển bên này rồi nên em hoàn toàn không có ý định về VN ( sau này già thì chưa biết :D ) Không phải là sự so sánh ở đâu hơn nữa mà giờ cuộc sống như 1 thói quen.
Sau bao năm cày cuốc , ở VN em cũng có chút tài sản nhất định, 3 căn nhà HN, có đôi tỏi gửi NH. Bên này em cũng có nhà cửa, xe cộ đàng hoàng . Ý em muốn nói là cả 2 nơi em đều có điều kiện kinh tế như nhau (Em không dám khoe vì trên này có nhiều cụ đại gia lắm :) ).
Nhiều lần đi dạo ngắm đường ngắm phố phường HN, nơi chôn rau cắt rốn của em, cố tìm lại những nét thân quen còn đọng lại trong ký ức nhưng có lẽ do thời gian quá lâu hoặc do XH đổi mới , Hà nội giờ nhịp sống gấp gáp quá còn em càng ngày càng có tuổi lại muốn sống chậm lại. Em cảm thấy em lạ lẫm ngay trên quê hương em. Bởi vậy nếu để quay về sống ở VN em e rằng em khó hòa nhập.
Nói riêng về người Việt ở bên em, nếu nói chỉ là buôn bán kinh doanh kiếm sống cho gia đình và không phải lo tiền gửi về VN thì sống bên này không khó kiếm tiền trang trải cho sinh hoạt gia đình ở mức đàng hoàng (loại trừ những đối tượng mải chơi bời bài bạc gái gú hoặc thực sự không may mắn) . Tuy nhiên người Việt mình khi ra đi nước ngoài tìm đường cứu thân còn trên vai nặng gánh phần cứu nhà. Ở đây nhiều người chỉ biết con đường từ nhà ra chợ , chỉ biết đi làm chắt chiu được đồng nào gửi về VN đồng đó. Rất nhiều người gửi tiền về VN xây nhà cao cửa rộng trong khi bên này họ vẫn ở trong những căn hộ đi thuê cũ kỹ hoặc ở trong ký túc xá sập sệ, trong câu chuyện của họ luôn có câu : " Mai kia về VN..." Có nhiều người đã không kịp về VN để hưởng nhà cao cửa rộng mà bỏ xác bên này. Cuộc sống ở đây đối với những người này luôn là cuộc sống tạm thời , bấp bênh.
Với những người ở lâu năm như gia đình em thì coi như đây là quê hương thứ 2 của mình rồi. Muốn ổn định cuộc sống của bản thân trên đất này nên luôn vun vén lo cho cơ ngơi bên này trước đã rồi mới lo đến nhà cửa ở VN.
Ở bên này em nghe ở VN ăn uống toàn hóa chất, ra đường TNGT, ô nhiễm không khí em thấy sợ không dám về cũng giống như các cụ ở VN nghe thấy bên này nạn đầu trọc, đánh nhau, mất điện mất nước giữa mùa đông, kinh tế suy thoái ....các cụ bảo sống mà nơm nớp như vậy không thèm sống :)
P/S : Bên này em chưa bị 1 ngày nào mất điện mất nước, đêm khuya em vẫn ra đường đi dạo. Cuộc sống vẫn bình yên trôi chậm chậm phù hợp với em nên em vẫn ở. :)). Dạo này đô tăng giá, đổi 100USD ra tiền gripna tiêu thoải mái :))
Cảm ơn cụ nói tâm tư giúp nhiều người . Bên em dân có câu đại loại là quê hương không phải là một cái địa danh , quê hương là nơi mang cảm xúc . Đợt về VN em thăm thằng bạn nó chuyển vào Sài gòn sống nó nói nó không còn tha thiết đất Bắc nữa , em chỉ muốn lấy ví dụ là do thói quen mà thôi . Cá nhân em em thấy rõ nhất tâm trạng là lúc máy bay sắp hạ cánh xuống hai nơi mà mình từng sống , lúc đó mình hiểu lòng mình lắm cụ ạ .
Tuy nhiên không ít người chẳng hội nhập hoặc cố tình không hội nhập được cho tên mãi cũng chỉ là người ở nhờ , mà về VN lại càng không hòa nhập thích ứng được qua thời gian thay đổi . Ối dào , nhiều người cứ bảo khi già về VN sống cho tình cảm gia đình , có mà về vào mắt . Con cái bên này lớn lên lập gia đình có con cái chẳng lẽ không giúp trong khi gia đình ở VN lúc ấy các cụ thân sinh có khi cũng khuất núi dần còn ai nữa . Lúc già tuổi cao lại lắm bệnh cứ thấy cái bênh viện quê nhà lai muốn ốm thêm rồi thì không quay lại bên kia mau :)) . Khi về thăm thì gia đình thì thấy anh chị em quấn túm tình cảm lắm chứ , thế nhưng khi về hẳn lại khác . Ai cũng phải lo cuộc sống cho gia đình riêng mình một năm chỉ gặp nhau khi giỗ chạp lễ tết mà thôi , chưa nói là có bắt nhịp đươc với môi trường " mới " không hay lại nuối tiếc .

Cũng như cụ nói về kinh tế trừ trường hợp bù bựa không tính và phải giúp đỡ gia đình ở VN hay tích lũy thì nếu có giấy tờ hợp pháp chỉ cần cầy hai tuần là đủ chi tiêu cho cả tháng . Hai vợ chồng một năm dư sức đổi xe nếu làm việc thực sự nhưng không nên so sánh với VN về độ vất vả phải không cụ , người bản xứ người ta chơi chắc. Em thấy sống ở một nơi mà được xã hội đáp ứng được điều kiện cần và mình tự đáp ứng điều kiện đủ theo yêu cầu từng cá nhân thì khỏe rồi .
 
Chỉnh sửa cuối:

i10

Xe tải
Biển số
OF-336826
Ngày cấp bằng
1/10/14
Số km
241
Động cơ
279,860 Mã lực
Vấn đề chính là có việc làm và kiếm ra tiền. Giải quyết được hai phát NẾU đấy thì em nghĩ là các cụ nên đi ngay và luôn. Ở nhà phải canh giữ hòa bình nhiều, buồn ngủ lắm :P
Hehe, chuẩn cụ ạ, chỉ cần xong chứ "nếu" là ok
 

Minh Châu store

Xe tải
Biển số
OF-307609
Ngày cấp bằng
13/2/14
Số km
328
Động cơ
303,661 Mã lực
Trả lời cho bác này: "đẻ dc 1 đứa, đẻ dc 1 đứa, cực giầu luôn, luôn, ".

Nhiều thằng làm công việc chỉ tính toán online là chính, thì nó ở đâu cũng được, miễn là online được.

Ở Việt Nam, có nhiều tiền, dù là VND, sướng hơn ở bển nhiều.

Ví dụ: Vài năm trước, tôi đến tiệc chia tay 1 chị Switzerland, chức danh Thư ký thứ 2 Đại sứ quán Switzerland tại Hà Nội. Chị này mặt buồn như mất sổ gạo.

Hàm: Công chức thường (đại loại Phó phòng gì đó).
Tiêu chuẩn ở Việt Nam:
01 nhà phố cổ (nó có thể chọn cỡ Ciputra, nhưng ko thích).
01 lái xe 24/7.
Lương độ 4.000USD + Tiền xa tổ quốc 2.500 + 04 Vé khứ hồi (được thăm nhà 2 lần / năm cho 2 người) + 01 kỳ nghỉ 4.000USD / năm (hơn thì tự bù).
01 Con học UNIS, giá có mỗi 15.000USD/năm.
Phụ cấp cho con 500USD; cho chồng (nếu chồng thất nghiệp) 500USD.
01 giúp việc 24/7.

Còn ở bển:
Lương chắc chỉ còn 4.000.
Tự thuê nhà, tự rửa bát, tự lái xe nếu có xe, tự mua xe mà đi, tự đi nghỉ bằng tiền cá nhân. Túm lại mọi thứ trông vào Lương.

Vậy, ở đâu sướng hơn??
Cái này đội Nhật Hàn cũng thế, sang đây sướng thôi rồi luôn >:) >:) >:)
 

minhtien1502

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-328142
Ngày cấp bằng
22/7/14
Số km
143
Động cơ
285,830 Mã lực
Sang đó mà có công việc ổn định, thu nhập kha khá là em đi ngay
 

tuantaitm

Xe hơi
Biển số
OF-95044
Ngày cấp bằng
12/5/11
Số km
189
Động cơ
400,617 Mã lực
Ở đây chắc có nhiều cụ địnhh cư ở nước ngoài, em thì chưa có may mắn đó. Em chưa có trải nghiệm về cuộc sống thực tế ở nước ngoài, chỉ đọc sách báo, phim ảnh thôi nhưng mà em thấy cuộc sống ở nước ngoài sao mà thích thế. Theo em nghĩ, môi trường sống và quyền của con người "nhân quyền" là rất quan trọng đối với mỗi cá nhân. Như cụ @Mymac nói, nhiều khi sống ở VN thấy ức chế, nhục đé* tả đc. Công quyền nó phải phục vụ mình mà lần nào làm gì cũng phải nài nỉ chúng nó, nhiều khi nghĩ pháp luật chỉ phục vụ cho người công quyền như thời phong kiến =((
 

Anhhungjp

Xe tăng
Biển số
OF-307208
Ngày cấp bằng
10/2/14
Số km
1,009
Động cơ
312,100 Mã lực
Em chưa ở Mỹ, Châu Âu nên chưa biết bên đó cuộc sống thế nào, nhưng ở Nhật 6 năm rồi thì thấy là chỉ cần có bằng cấp, tiếng Nhật ổn ổn chút là xin việc cũng không khó lắm, thu nhập thì cũng ngang ngửa người Nhật, đóng thuế đầy đủ thì cũng hưởng trọn vẹn dịch vụ, tiện ích công cộng của họ.

Ở Nhật tuy họ không tới mức cởi mở, hòa đồng 100% nhưng mà dù sao cũng là da vàng, nên cũng không thấy phân biệt lắm, trừ trường hợp tu nghiệp sinh thì bị chủ chửi mắng, phân biệt hơi nhiều.
Thu nhập ở Nhật thì thoải mái chi tiêu, có thể để dành được khoản khá khá nếu tiết kiệm, vé về VN cũng rẻ và thời gian cũng gần, Nhật nhiều ngày nghỉ nên bác nào thích về thăm quê cũng dễ dàng thu xếp.
Các công ty Nhật làm ăn với VN nhiều, bác nào làm công ty dạng đó thì hay được đi VN công tác.
Cuộc sống ở Nhật nói chung là buồn, ít nhậu nhẹt, chủ yếu vẫn là anh em người Việt tụ tập với nhau thôi.
Con cái thì có môi trường tốt, nhưng mà nếu sống ở Nhật lâu thì họ học cách tự lập quá của người Nhật cũng không tốt lắm :D

Em cũng có ý định về, nhưng chắc là vài năm nữa :
 

casauking

Xe tăng
Biển số
OF-190696
Ngày cấp bằng
21/4/13
Số km
1,820
Động cơ
350,492 Mã lực
Bác này chắc chưa ở nước ngoài.
Tôi ở Đức 10 năm, giờ đang ở Cầu Giấy.
Ngôn ngữ: được khen là nói chuẩn hơn người Đức.
Đã từng sống với tây ta đủ kiểu.

Lương: Chỉ đủ sống, vì còn thuê nhà, còn các chi phí khác. Xăng bác trả 1.5Euro. Thuốc lá 5Euro, bia 1Euro....
Đi ăn quán, nhẹ nhàng cũng 25Euro / pax; 4 người cần độ 2.7 triệu đồng. Quán ăn China vớ vẩn thôi.
Tóm lại là cái chết tiệt gì cũng đắt hơn nhiều.

Hội nhập à: Chúng nó ngồi với nhau là mình chịu cứng, ko hiểu gì (kiểu như các bác Hà Nội vào Quảng Bình vậy).
Chuyện cười của chúng nó, mình hiểu 100%, nhưng ko thể mỉm cười được.
.... và .....

Bác đòi làm việc của kỹ sư - cử nhân à: Tầng lớp Elite của chúng nó, bác là người cuối cùng được nhận và hiển nhiên bị sa thải đầu tiên, nếu cần thiết.
Và làm việc thực sự căng thẳng. Sau 7 tiếng rưỡi, bác chỉ
Được mỗi việc là các con được học trong môi trường giáo dục - đào tạo rất tốt, đảm bảo phát huy được kỹ năng, nếu có.
Em cũng đồng quan điểm với cụ, đi tây rồi mới thấy nhiều cái khó khăn, nói chung là sẽ phải đánh đổi, được cái này mất cái nọ thôi.
Để sống sướng thì phải nhảy được vào tầng lớp trên của xã hội ở tây nhưng việc này thì lại rất khó =)) còn người có thực tài thì ở đâu chả kiếm đc, phải ko ạ :D họ hàng nhà em ông chồng có quốc tịch pháp rồi, mua nhà bên pháp OK rồi nhưng 2 vợ chồng vẫn mò về làm cho branch của hãng ở VN, đơn giản là nó trả bằng lương ở pháp (6k euro 1 tháng), con cái cho đi học trường quốc tế thấy bảo chất lượng cũng chả khác gì bên kia, chi phí ăn ở rẻ hơn kha khá.
 

mxm

Xe hơi
Biển số
OF-23162
Ngày cấp bằng
30/10/08
Số km
180
Động cơ
494,620 Mã lực
Nơi ở
Hà Lội phố
Em đang có 17 năm ở Cali đây cụ ạ. Cũng nghĩ quê hương là chùm khế ngọt nên mới tậu cái khách sạn ở Sài Gòn, làm được vài tháng đã thấy nản rồi đây. Nhân viên thì không có chuyên môn, hở ra thì ăn cắp. Cả tuần ngày nào cũng có lực lượng đến xin đểu. Mà đi đến đâu, làm cái gì cũng phải lén lút xì tiền ra. Cảm thấy con người mình, danh dự mình không bằng con chó. Mình đóng thuế để trả lương cho nó. Rồi đến lúc đến chỗ nó để nó phải phục vụ mình thì vẫn phải lén lút đưa tiền cho nó. Mà nó cầm tiền của mình rồi nó còn khinh khỉnh lên chứ nào có tử tế gì? Ngoài ra ngày cao điểm nhất chứng kiến 5 vụ cướp giật, đâm chém, đánh nhau ngay trên đường.

Đã thế ngày nào đọc báo cũng thấy hàng tấn mỡ thối, nội tạng có giòi, hoa quả phun thuốc, mực tẩy bồn cầu, cá ướp u-rê, lợn gà bơm nước, lợn sề thành thịt bò, rau muốn tưới dầu nhớt thải...

Nên em lại về bển rồi. Lúc nào nhớ bu bá mới lại về. Chả hiểu các cụ bảo sướng cái gì? Làm những việc mà nó trái với pháp luật, trái với lương tâm của mình, bị đối xử như loài hạ đẳng mà vẫn thấy sướng. Sợ thật, tức là con người đã không còn nhận thức được giới hạn làm người với làm vật rồi.
Ở Sì Gòn mà cũng nhũng nhiễu thế ạ em tưởng ngoải bắc mới thế chứ
 

Triệu Hoa

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-310005
Ngày cấp bằng
1/3/14
Số km
289
Động cơ
301,590 Mã lực
E thì k thích nhưng khuyên Cụ nên đi ở HN càng ngày tắc đường đi lại tốn xăng quá, cứ đi bớt người nào mừng người ấy
Em hoàn toàn đồng ý mí cụ. VN cứ phải đi bớt 1/3 dân số mới mong kịp sánh vai với các cường quốc năm châu. Em chưa thấy nước nào đất chật người đông lại giàu được. Hộ chiếu làm chỉ tốn 200k và mất một tuần. Vấn đề còn lại là năng lực di dân của chính các cụ. Ra nước ngoài, nhờ luật pháp văn minh xiềng chặt giúp sẽ sớm thành con người XHCN hơn.

Ở Mỹ, số kiều dân Việt còn xếp sau Hàn, Phi nếu tính tỉ lệ trên dân số chính quốc. Điều đó chứng tỏ, "cái cột đèn nếu có chân cũng sẽ đi" chỉ là hiện tượng tất yếu "tị nạn kinh tế - giáo dục - môi trường" chứ chẳng liên quan đến thể chế chính trị. Ngay bác giáo sư Ngô Bảo Châu quốc tịch Pháp, công dân EU, cũng bay cái vèo sang Mỹ làm việc làm sống, chẳng bám trụ ở quê hương Con Bò Cười.

Nhân tiện, cái doanh nhiệp vô trách nhiệm vô hạn nhỏ bé nhà em đương lãnh nhiệm vụ chu cấp cho một núm ruột ở Virginia. Chị ấy elite y khoa, du học Mỹ bằng học bổng toàn phần của tổ chức nước ngoài từ 2004 nhưng đến nay vẫn chưa chen chân nổi vào một cơ sở y tế Mỹ, càng không thể quay về vì sĩ diện.

Chúc các cụ chân cứng đá mềm đi tìm cuộc sống riêng của mình. Ở đâu cũng được, miễn thấy mình vui, khỏe, bổ ích.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top