Chuyện Mẹ e.
Nhà e 5 chị e. 4 gái, 1 trai. Học hành, công việc tốt, rất tốt. Nhà cửa đàng hoàng.
Khi Bố e còn sống, ông bà chăm nhau. Vui vẻ, bình thường.
Khi ông mất. Bà quyết sống 1 mình. Đón Bà về ở cùng ai, cũng chỉ vài hôm, vài tuần, nhiều nhất là vài tháng. Bà quyết về nhà Bà ở.
Hôm chị gái e đi làm tư vấn tâm lý cho Viện dưỡng lão (mọi việc lớn nhỏ nhà e, tất tần tật do chị cả định đoạt, điều hành) ở gần Sơn Tây. Mẹ e bảo: hay đưa tao vào đấy. Thế là vào.
VDL đó không lớn. Có phòng 1 người, phòng 2 người, phòng 3 người, và phòng 6 - 8 người. Mẹ e ở phòng 3 người.
Nhiều người (trong đó có Mẹ e, trên 80t), vẫn đi lại, tự vệ sinh, tự sinh hoạt bình thường, nhưng do ở 1 mình, nên vào đó. E ấn tượng 1 cụ, góa chồng từ 27 tuổi, ở vậy nuôi con gái. Vợ chồng con gái cụ đều là trưởng khoa của bệnh viện, rất bận rộn... thế là cụ vào VDL sống. Rất vui vẻ. Tập thể dục, hướng dẫn, thầm thì với Mẹ e " lính mới " nhiều chuyện hay ho và ít hay ho ở đây.
Giờ giấc sinh hoạt bình thường, lành mạnh.
Các cụ sáng được động viện gọi dỗ dậy, vsinh cá nhân, tập thể dục nhẹ nhàng. Ai chế độ nào, sinh hoạt, được chăm sóc theo chế độ đó.
Khá nhiều hoàn cảnh. Có 1 cô diễn viên ở nhà 1 mình. Có 1 bác, vừa bị tai biến, vào đây, ký hợp đồng Chăm sóc sức khỏe, Tập VLTL phục hồi chức năng... Các hoàn cảnh. Các chế độ.
Bề ngoài nhìn vào, quan sát, nghe theo mẹ e kể, (Mẹ e và 2 bác cùng phòng là tuýp lạc quan, vẫn xem đá bóng VN, xem Đường lên đỉnh Olympia...) e thấy mọi người tạm ổn.
Mẹ e có lương hưu, cho thuê nhà của các Cụ, chúng e không bàn gì về kinh phí, không tiêu gì đến tiền tiết kiệm của Cụ.
Ở được 5 tháng thì tết. Anh trai e đón Cụ về nhà bác ấy.
Mùng 6 tết, Cụ nhất quyết đòi trở lại VDL.
Vào đó ở thêm 2 tháng nữa, thì 1 bà chị gái e, mời Cụ vào Sg chơi. Em trai Cụ, (cậu của tụi e) làm thượng thọ, tiện thể.
Mấy tháng Cụ trở lại HN, các bác nhà e cũng thuyết phục ở nhà. Lúc đó thuê GV, buổi tối bác con trai sang ngủ.
Vì ở VDL, cũng cách HN hơn 30km. Cũng không tiện như ở nhà Cụ.
Chuyện thực của nhà e, nhưng mà 12 năm rồi.