[ Tôi đã từng] Từ Khâm Châu qua biển đi đến quận Vĩnh An châu đưa công văn, không cho phép dân nói tiếng Giao Chỉ thuê quầy hay ở lâu tại các chợ quán mua bán gọi là Dịch Đình 驛亭, nhanh chóng bảo phải xuất cảnh, để đề phòng bị do thám những chuyện cơ mật. Khi nước An Nam vào cống, trước đây theo lệ vẫn yêu cầu được nhập cảnh ở Khâm Châu hoặc Ung Châu, đầu tiên sai sứ bàn định thống nhất, sau đó chuyển công văn đến ty Kinh Lược, ty này lại chuyển công văn lên cho vua [ phê chuẩn]. Nếu có chỉ dụ cho phép đến, lập tức đưa sứ lên kinh đô, không được làm khó dễ. Theo lệ cũ, sứ giả An Nam được ban cho vị trí cao hơn so với Cao Ly 高麗. Thường vào các tháng mùa nóng ở phương Nam, Lý Thiên Tộ 李天祚 xin nhập cống, triều đình khen là có lòng thành thật, thường đối đã với sứ giả trọng hậu, ban chiếu đáp từ. Năm Thiệu Hưng 紹興 thứ 26 [ 1157] xin nhập cống, vua đồng ý. Bèn sai sứ ban đầu xin nhập cảnh ở Khâm Châu, chánh sứ An Nam là Hữu võ đại phu 右武大夫 Lý Nghĩa 李義, phó sứ là Võ dực lang 武翼郎 Quách Ứng 郭應, lấy 5 con voi sung vào đội thường [giúp sứ giả cống] tiến ngoài biên cương, canh tiến thăng bình cương 更進升平綱 [đây là 2 cơ quan chuyên lo việc biên ải khi giao tiếp với sứ thần các nước]. Lấy An Nam Thái Bình châu thứ sử 安南太平州刺史 là Lý Quốc 李國 làm sứ thần. Đoàn sứ đến hiến phương vật gồm rất nhiều đồ quý, tất cả tấu chương đều khắc chữ bằng vàng. Phàm cống đồ vàng bạc là hơn 1.200 lượng, số ngọc trai đá quý bằng 1 nửa [số vàng bạc]. Cống trân châu 珍珠 loại đặc biệt gồm 3 viên to như quả cà tím, loại chất lượng thấp hơn gồm 6 viên to như hạt mít, loại kế tiếp gồm 24 hạt to như hạt đào, loại tiếp nữa 17 hạt to như hạt mận, tiếp là 50 viên to bằng hạt táo, gồm cả thảy 100 viên, lấy nhiều bình bằng vàng mà đựng. Cống trầm hương 1000 cân, lông cánh chim trả 50 chiếc, đĩa ăn lớn màu vàng dành cho vua, tơ đẹp tính theo tấm mỗi thứ là 850. Ngựa để vua cưỡi 6 con, gồm cả yên cương dây đai đầy đủ, ngựa tiến thường 8 con, voi 5 con. 2 bên mỗi viên quan chánh và phó sứ mỗi người có 50 người cưỡi ngựa hộ tống, sứ giả [An Nam] sở dĩ đi đông đảo thế vì đồ tiến cống nhiều và cũng là tự kiêu căng. Sau khi xin nhập cống, triều đình theo phép lịch sự thường từ chối [lễ vật]. Năm Càn Đạo 乾道 thứ 9 [1173, niên hiệu của Tống Hiếu Tông], triều đình có chiếu sai quan ở Quảng Tây xuống An Nam mua voi, Thiên Tộ nhân đó xin cống voi, triều đình chấp nhận. Lấy 5 con voi cống tiến làm đại lễ, chánh sứ là Thừa nghị lang 承議郎 Lý Bang Chính 李邦正, phó sứ là Trung dực lang 忠翊郎 Nguyễn Văn Hiến 阮文獻, lại có thêm 10 con voi đẹp do viên sứ thần là Trung vị đại phu 中衛大夫 Doãn Tử Tư 尹子思 dẫn theo đem bán. Đoàn sứ giả từ Ung Châu qua sông Tả Giang vào trại Vĩnh Bình. Mỗi khi voi đi qua các trấn sở, châu huyện đều có yến tiệc khao, rồi thì phu chăm sóc voi, tiền chi phí làm nhà cho voi ở làm cho các quận rồi binh lính bảo vệ đến mệt, nhiều lúc không đủ sức để mà phục dịch bọn ngoại di. Khi đến Tĩnh Giang 靜江 [ Thái Châu, Giang Tô], thấy lính mặc áo giáp nhiều, tiến lui đi thành 5 ngũ [mỗi ngũ là 5 người] rất cung kính. Sứ giả kêu thất thanh:
- Chúng tôi chỉ thử, nay được chứng kiến đại triều uy nghi làm sao!
Sứ giả đi vào các phủ thấy quân lính theo thứ tự vác kích ở ngoài cửa, bèn lên xuống ngựa rất là cung kính.
- Chúng tôi chỉ thử, nay được chứng kiến đại triều uy nghi làm sao!
Sứ giả đi vào các phủ thấy quân lính theo thứ tự vác kích ở ngoài cửa, bèn lên xuống ngựa rất là cung kính.