- Biển số
- OF-433384
- Ngày cấp bằng
- 29/6/16
- Số km
- 298
- Động cơ
- 218,358 Mã lực
Ầy. Chả hiểu sao mà cháu không tải được ảnh lên
Dụ dỗ các kiểuNgân cứ up phần viết lên trước đi, ảnh up sau cũng được
bạn XU điên nguyên mẫu trong "Đường về nhà" xem trôm fb thấy đang làm ở HP Malaysia;
- Em thử nộp đơn thử vào các tập đoàn lớn ở SG và kể về trải nghiệm chuyến đi của mình....em sẽ thu hút được nhiều nhà tuyển dụng đó.
Ầy. Chau cũng có quen cái xu, nó học thạc sĩ ở bắc kinh mà. Nên muốn xin việc ở một đất nước khác sẽ dễ dàng hơn cụ ạbạn XU điên nguyên mẫu trong "Đường về nhà" xem trôm fb thấy đang làm ở HP Malaysia;
(HP-hewlett packard là hãng công nghệ máy tính, máy in .... đó ạ)
không biết chuyến đi của bạn ấy có đóng góp tý nào vào việc này không.
Về cơ bản, chỉ cần in những gì các mợ viết ra ở đây, chỉnh sửa lỗi chính tả một chút kèm theo các comment cũng ở chính đây nữa là thành một câu chuyện rất thú vị rồi. Các mợ đã có một chuyến đi để trải nghiệm thực thụ (chứ không phải hưởng thụ), bằng nhiệt huyết cao độ và sức trẻ vượt xa mức bình thường. Ngoài những trải nghiệm về vẻ đẹp thiên nhiên, ẩm thực, văn hóa thì cái đáng quý nhất là tình người ấm áp ở khắp mọi nơi - vượt qua ranh giới về địa lý, tuổi tác và ngôn ngữ. Thực sự rất tuyệt vời!hí hí , bán được không ạ ,sợ chưa thấy cuốn sách nào lộn xộn như cuốn sách của cháu thế thì chết
Bác sai rồi, giữ nguyên lỗi chính tả chứ.Về cơ bản, chỉ cần in những gì các mợ viết ra ở đây, chỉnh sửa lỗi chính tả một chút kèm theo các comment cũng ở chính đây nữa là thành một câu chuyện rất thú vị rồi. Các mợ đã có một chuyến đi để trải nghiệm thực thụ (chứ không phải hưởng thụ), bằng nhiệt huyết cao độ và sức trẻ vượt xa mức bình thường. Ngoài những trải nghiệm về vẻ đẹp thiên nhiên, ẩm thực, văn hóa thì cái đáng quý nhất là tình người ấm áp ở khắp mọi nơi - vượt qua ranh giới về địa lý, tuổi tác và ngôn ngữ. Thực sự rất tuyệt vời!
Chà, với ảnh này, rồi em Ngân làm 1 câu "Cún ơi, tao yêu mày".
chuẩn đớiBác sai rồi, giữ nguyên lỗi chính tả chứ.
Thêm chục câu "ẦY" vào nữa, là ta có 1 bestseller.
Đi dọc Phan rang theo bánh xe bò quayđoạn này chả có cái nhà nào , vậy mà cháu lại nghe thấy có tiếng ai đang hát karaoke , chả có lẽ có ai thấy con đường này đẹp quá mang hẳn dàn loa ra ngoài này hát , đi được 1 đoạn thì cháu nhìn thấy mấy anh trên chiếc xe bò hát karaoke , trông mấy anh ấy rất ngầu , hehe
đến giờ cháu vẫn nhớ như in buổi chiều ngày hôm ấy ,cái khoảnh khắc nhìn thấy mấy anh ấy ngồi trên chiếc xe bò hát vang cả con đường đẹp nhất việt nam . nó làm cháu ấn tượng rất sâu sắc
nhìn thấy cảnh đó cảm thấy yêu cuộc này biết bao
cảm xúc lúc đó thật khó tả , cháu chỉ biết khi nhìn thấy những chuyện như thế này , thấy chuyến đi mình thật xứng đáng , ăn cơm xì dầu có sao
lúc đó cháu đi chậm theo mấy anh ấy cũng hát theo , có 1 anh hỏi có lên xe bò không , cháu lên luôn cho anh ấy đạp xe hộ
được 1 lúc cái tuyết cũng lên xe cùng
trên con đường xênh đẹp nhất việt nam , 2 đứa cháu được ngồi trên chiếc xe bò có 6 con bò kéo hát karaoke , lúc đó chỉ ước được đi mãi không bao giờ hết con đường này thì tốt biết bao
tạm biệt mấy anh ấy hai đứa tiếp tục đi , mặc dù lúc đó chân tay cháu rất mỏi rồi ngày nay leo dốc nhiều quá , ăn cũng ít
nhưng cháu lúc đó không thấy mệt mỏi chút nào , chỉ muốn được đạp mãi con đường xênh đẹp này thôi
hai đứa càng đạp gần phan rí cửa thì thấy rất nhiều người đạp xe , thật thích khi ngày nào cũng được đạp xe trên con đường này
có 1 chú đạp xe lúc đầu đi qua cháu không để ý , sau mấy lần chú ấy đạp xe qua hai đứa thì chú cũng hỏi chuyện , đạp từ đâu đến các kiểu , chú ấy bảo cách đây gần tháng chú cũng vừa đạp từ hà nội về
nói chuyện một lúc cháu mới hỏi chú ấy ở phan rí có chùa không ạ , 2 đưa cháu muốn xin ngủ nhờ chùa
vậy là chú ấy bảo nếu 2 đứa muốn ngủ nhờ qua nhà chú cũng được , ngày trước chú cũng cho mấy anh đạp xe từ hà nội vào ngủ nhờ
nhà chú ấy buôn bán đồ điện rất lớn , nhà chú ấy cũng đông không kém , cháu đếm sơ sơ cũng phải gần chục người , nhưng mọi người không ăn cùng nhau
lúc hai đứa ăn cơm chỉ ăn cùng chú với hai đứa cháu của chú ấy
lâu lắm rồi không được ăn bữa cơm nào thing soạn như vậy , chú ấy cứ bảo 2 đứa phải ăn thật no , lúc đó cháu cũng không giữ ý , đói gần chết
ăn xong chú còn bảo con gái đi mua chè cho 2 đứa ăn
lúc ăn xong đnag ngồi uống nước nói chuyện với 2 vợ chồng chú , thì con trai chú ấy về , ầy anh ấy chính là cái anh lúc sáng đi con toyota bảo 2 đứa cố lên đó
anh ấy cứ bảo bố anh ấy , lúc sang con gặp hai đứa thấy đang đạp gần phan thiết , mà tối bố lại gặp gần nhà mình , thật có duyên quá
tối nay 2 đứa đươc ngủ mỗi đứa 1 cái giường thoải mãi quá