[Funland] [Dáng và Da] Những câu chuyện bên lề chưa kể

Bang lang

Xe điện
Biển số
OF-22341
Ngày cấp bằng
12/10/08
Số km
4,795
Động cơ
114,575 Mã lực
Dù mợ dùng bao nhiêu màu đi nữa, thì mỗi một màu, diễn tả tâm trạng của mợ (trong ngày hôm đó) khác nhau. Và điều này, thì mợ rõ hơn ai hết. Em tin rằng, phụ nữ cho dù có gồng lên mạnh mẽ, hay thể hiện dịu dàng,...v.v...thì chính nội tâm họ, vẫn có một sự nữ tính nhất định. Việc này, bộc lộ rõ nhất khi họ đối diện với cái "tôi" bên trong họ.
Thêm một điều nữa, em quan sát thấy là: Ngôn từ có một sức mạnh rất lớn. Phải đứng trước người ta, tiếp xúc trong một thời gian nào đó, mới có một cái nhìn về tính cách họ được. Có những việc, nói vậy mà không phải vậy...
Nói mợ đừng chê em. Em tiện xách túi nào mà trong đó có sỏi thon đó thì em đánh thôi. Em chỉ quan tâm ví tiền và phone khi ra ngoài. Em trang điểm ( nếu có) khoảng 7 phút bao gồm rửa mặt, dưỡng dủng. Em ko nói mình ko nữ tính hay nữ tính vì điều đó chả thay đổi được gì.
Phần thứ 2, em lại thấy hơi mâu thuẫn. Mợ bảo Ngôn từ có sức mạnh nhưng lại ko lột tả được tính cách của con người và nói vậy nhưng ko phải vậy, có nghĩa là ko đủ ngôn từ để thể hiện. Sứ mệnh của Ngôn từ là gì vậy? Ko phải nó có trách nhiệm biểu đạt, truyền tải nội dung, thông điệp bằng lời nói sao? Nếu nó ko biểu đạt được thì liệu nó có mạnh nữa ko?
 

wave-tau

Xe container
Biển số
OF-39191
Ngày cấp bằng
26/6/09
Số km
6,964
Động cơ
542,348 Mã lực
Đó đó. Vấn đề là câu này. Làm sao đọc được em khi em chả trung thành với mầu nào cả. Từ Cam đất, cam vàng, đỏ hồng.. hay hồng sen. Người ta chọn mầu son ko phải người ta thích mầu nào mà là người ta phù hợp với mầu đó. Như em, thích mầu đỏ nhưng em toàn mặc đen.
Chỉ có thể là mợ ko cảm nhận đuợc, không đủ tinh tế, độ phiêu, độ nhạy cảm... để thấy những điều đó thôi, chứ cụ ý không hề phù phiếm. :))
Em cũng chỉ vì mầu đỏ đun mà mê ngan nhà em, cái mồm ý, cắn,.. mút uớt nhoà...... que kem, ôi sao mà yêu thế. :))
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,850
Động cơ
235,116 Mã lực
Nói mợ đừng chê em. Em tiện xách túi nào mà trong đó có sỏi thon đó thì em đánh thôi. Em chỉ quan tâm ví tiền và phone khi ra ngoài. Em trang điểm ( nếu có) khoảng 7 phút bao gồm rửa mặt, dưỡng dủng. Em ko nói mình ko nữ tính hay nữ tính vì điều đó chả thay đổi được gì.
Phần thứ 2, em lại thấy hơi mâu thuẫn. Mợ bảo Ngôn từ có sức mạnh nhưng lại ko lột tả được tính cách của con người và nói vậy nhưng ko phải vậy, có nghĩa là ko đủ ngôn từ để thể hiện. Sứ mệnh của Ngôn từ là gì vậy? Ko phải nó có trách nhiệm biểu đạt, truyền tải nội dung, thông điệp bằng lời nói sao? Nếu nó ko biểu đạt được thì liệu nó có mạnh nữa ko?
Em không chê và cũng không đánh giá. Em hay ai cũng đều không có quyền đó ấy.
Mợ nhất định "đuổi cùng giết tận", thì em lại làm mợ thất vọng rồi. Vì em không thuộc kiểu người mà có những vấn đề có thể viết lên đây một cách trắng phớ ra được. Huống chi, em còn chưa nhìn thấy mợ (dù chỉ là qua ảnh), thì nhận định của em, liệu có chủ quan quá không?
Những câu hỏi của mợ, em thấy mợ hỏi đã có câu trả lời rồi. Cho dù em có diễn đạt thế nào đi chăng nữa, thì câu chuyện lan man, dài dòng sẽ không bao giờ kết thúc ấy...
 

Bang lang

Xe điện
Biển số
OF-22341
Ngày cấp bằng
12/10/08
Số km
4,795
Động cơ
114,575 Mã lực
Chỉ có thể là mợ ko cảm nhận đuợc, không đủ tinh tế, độ phiêu, độ nhạy cảm... để thấy những điều đó thôi, chứ cụ ý không hề phù phiếm. :))
Em cũng chỉ vì mầu đỏ đun mà mê ngan nhà em, cái mồm ý, cắn,.. mút uớt nhoà...... que kem, ôi sao mà yêu thế. :))
Đương nhiên rồi, em có phải là các cụ đâu mà em biết, nhưng em thấy mấy cái ấy vớ vẩn. Cũng như em thích đàn ông mặc áo trắng ấy, em cũng thấy vớ vẩn bởi đó chỉ là khoảnh khắc đẹp và khoảnh khắc đẹp đấy sẽ hết đẹp khi thấy quá nhiều lần.
 

Bang lang

Xe điện
Biển số
OF-22341
Ngày cấp bằng
12/10/08
Số km
4,795
Động cơ
114,575 Mã lực
Em không chê và cũng không đánh giá. Em hay ai cũng đều không có quyền đó ấy.
Mợ nhất định "đuổi cùng giết tận", thì em lại làm mợ thất vọng rồi. Vì em không thuộc kiểu người mà có những vấn đề có thể viết lên đây một cách trắng phớ ra được. Huống chi, em còn chưa nhìn thấy mợ (dù chỉ là qua ảnh), thì nhận định của em, liệu có chủ quan quá không?
Những câu hỏi của mợ, em thấy mợ hỏi đã có câu trả lời rồi. Cho dù em có diễn đạt thế nào đi chăng nữa, thì câu chuyện lan man, dài dòng sẽ không bao giờ kết thúc ấy...
Em chỉ tranh luận với mợ cho vui thôi vì em đang rảnh. Ko có ý ăn thua đâu mợ. Em chưa bao h có ý định ăn thua ở đây cả, chỉ trêu mợ và muốn hiểu mợ thêm thôi. Vừa nc với mợ, em cũng đồng thời nói nhiều ở topic khác nên em ko quá nghiêm trọng đâu.
 

Asura

Xe tăng
Biển số
OF-356606
Ngày cấp bằng
5/3/15
Số km
1,267
Động cơ
301,206 Mã lực
.....
Và khúc "Farewell" trong concept trong Avantasia, cũng làm đúng nhiệm vụ: Cuộc chia tay giữa hai người đang yêu (sorry cụ, nếu không lồng ghép tình yêu vào âm nhạc, thì thật sự nhạt nhẽo. Bất kể là thứ tình yêu nam-nữ; mẹ-con hay gì đó...Giống như Trái Đất không có mặt trăng í). Dù mệnh đề "chia ly" nhưng âm hưởng rất hào hùng, mạnh mẽ. Đây là khúc Gabriel chia tay với Anna để đi thực hiện "sứ mênh" cao cả của mình. Với giọng hát của Sharon Abel, nằm trong Part I của concept. Xuyên suốt "Farewell" là sự kiên định tin vào ngày mai, dù có những giai điệu run rẩy của người con gái. Đặt trong bối cảnh ấy, là câu hỏi: Liệu sứ mệnh của anh có thành hiện thực? Em với anh liệu có thể trở về bên nhau?
Và dù có thoáng âu lo, nhưng vẫn là một tình yêu chân chính và sự tin tưởng.

"No farewell could be the last one
If you long to meet again..."

"Lời từ biệt không phải là sự kết thúc. Nếu như một ngày nào đó bạn gặp lại người ấy lần nữa..."
Em chưa download xong bản lossless, đành nghe tạm Youtube. Khá tuyệt đó mợ. Em thấy hơi ngạc nhiên vì VN ảnh hưởng bởi văn hoá và media Anh - Mỹ, nghe rock - metal là nhiều chứ ít người nghe/biết thể loại symphonic metal này.

Mợ còn band/project/concept...nào tương tự thì giới thiệu luôn cho em nhé. Mà mợ phiên (dịch) luôn theo cảm nhận của mợ thì càng tốt hơn nữa >:)
 
Chỉnh sửa cuối:

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,850
Động cơ
235,116 Mã lực
Em chỉ tranh luận với mợ cho vui thôi vì em đang rảnh. Ko có ý ăn thua đâu mợ. Em chưa bao h có ý định ăn thua ở đây cả, chỉ trêu mợ và muốn hiểu mợ thêm thôi. Vừa nc với mợ, em cũng đồng thời nói nhiều ở topic khác nên em ko quá nghiêm trọng đâu.
Em cũng không có ý gây war với bất kỳ phụ nữ nào trên này. Vì đơn giản, đây là mạng xã hội. Hơn nữa, nhìn một cách khách quan, thì những câu hỏi của mợ, ít nhiều cũng để cho người đang giao tiếp phải lật vấn đề đi-lại, không hẳn là mang tính chất trêu đùa.
Nếu như chúng ta đã hiểu nhau rồi, có thể em với mợ, sẽ bổ khuyết cho nhau những điều chúng ta còn thiếu. Hoặc, mợ và em cùng làm việc chung, sẽ có lúc chúng ta phải nhún nhường, để đạt mục đích công việc. Nhưng trên này, thì em nghĩ không cần thiết phải đối đầu - nếu có...
Enjoy nhé mợ!
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,850
Động cơ
235,116 Mã lực
Em chưa download xong bản lossless, đành nghe tạm Youtube. Khá tuyệt đó mợ. Em thấy hơi ngạc nhiên vì VN ảnh hưởng bởi văn hoá và media Anh - Mỹ, nghe rock - metal là nhiều chứ ít người nghe/biết thể loại symphonic metal này.

Mợ còn band/project/concept...nào tương tự thì giới thiệu luôn cho em nhé. Mà mợ phiên (dịch) luôn theo cảm nhận của mợ thì càng tốt hơn nữa >:)
Cụ lại đặt vào tay em trách nhịm phiên dịch, còn nặng nề hơn cả đi ship cây mít đới, :((...

Fun thôi, em không rành về âm nhạc và hiểu sâu như cụ. Nhưng em nghĩ là, có một bản nhạc nào đó em thấy "được", thì cũng không ngại mang về đây để mọi người cùng nghe.
Gần đây, em đang say đắm trong "Flight Attendant" - một bản OST của "Eat, pray and love", diễn viên chính là Julia Roberts. Nghe nhẹ nhàng, cụ thả hồn mình vào đi...trong lúc đi lượm concept nào đó về mình cùng mua-bán, :P.
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,850
Động cơ
235,116 Mã lực
Anh đã biết anh đã biết yêu em là tuyệt vọng
Mà vì sao mà vì sao anh vẫn cứ yêu em
Con giun con nằm uốn khúc giữa đêm trường
Rồi giun chết chết tương tư vì sao sáng

Anh vẫn biết anh đã biết yêu em là tủi nhục
Mà dù sau mà dù sau anh yêu mãi không thôi
Anh yêu em bằng nước mắt đứng lưng trời
Bằng tia máu ứa trong tim dần khô héo

Anh yêu em anh yêu em như rừng yêu thú dữ
Anh yêu em anh yêu em như tình cây với gió
Anh yêu em anh yêu em không còn chi nói nữa
Biết nói gì đã yêu rồi biết nói gì em ơi !!!
Cụ Asura nghe "Romeo and Juliet" chưa ạ?
Khúc thơ này, làm em nhớ đến theme đó ấy...

Và em cũng đã nghe trích đoạn cụ gửi, rất hay ạ!

"Romeo and Juliet" vốn đã rất nổi tiếng rồi. Ở trong giai điệu của câu chuyện tình này - với cả những ai chưa từng được nghe thiên tình sử ấy, cũng cảm thấy một nỗi khắc khoải, da diết...

Tiếng vĩ cầm, tiếng đàn hoà quyện vào với nhau, ngân lên một giai điệu tuy buồn mà "đẹp". Vượt ra khỏi cái ranh giới của hai dòng họ và vút lên cao bởi sự khát khao có-nhau ấy nhỉ?!
Lúc cao trào, như "tiếng lòng" của hai người khi "mất nhau", cào xé tâm can họ. Rồi trái ngang ấy, lại được tiếng dương cầm vỗ về, an ủi - khi họ được tìm thấy nhau, ở một nơi nào xa lắm - thoát khỏi "khổ hạnh" của vòng oan trái...

..."Chỉ riêng việc tìm thấy nhau giữa thế gian rộng lớn, nói với nhau hàng triệu lời bộc bạch từ tâm can, cảm nhận được sự đồng điệu rồi yêu đậm sâu đã là một điều vô cùng đặc biệt"...

Lúc giai điệu êm ả, như lời ru. Như thuở ban sơ êm đềm...
Lúc cao trào như trời đất nổi giông gió...

"Bể gây những cuồng phong bão tố
Cũng để quên mình đã lỡ thẳm sâu".
..

Chẳng bít bề gây gì, dưng mà mắt em thao láo vì uống trà sữa với nghe Ju và Ro hạp quá,:D. Mừi cụ:

 

Asura

Xe tăng
Biển số
OF-356606
Ngày cấp bằng
5/3/15
Số km
1,267
Động cơ
301,206 Mã lực
Cụ Asura nghe "Romeo and Juliet" chưa ạ?
Khúc thơ này, làm em nhớ đến theme đó ấy...
Đó là bài thơ Yêu em vào cõi chết của Nguyễn Long. Nó mang chút tinh thần của Schubert, lúc đau khổ tột cùng lại là lúc tình yêu cất tiếng hát ngọt ngào nhất, nên em đưa ra để mợ có thêm "cân nhắc" khi nghe Serenade. Còn bản thân bài trở lên nổi tiếng do Phạm Duy phổ nhạc thành bài hát cùng tên. Cá nhân em nghe thấy nó hợp làm đoạn kết (Final) của Thằng gù Nhà thờ Đức Bà hơn


"Romeo and Juliet" vốn đã rất nổi tiếng rồi. Ở trong giai điệu của câu chuyện tình này - với cả những ai chưa từng được nghe thiên tình sử ấy, cũng cảm thấy một nỗi khắc khoải, da diết...

..."Chỉ riêng việc tìm thấy nhau giữa thế gian rộng lớn, nói với nhau hàng triệu lời bộc bạch từ tâm can, cảm nhận được sự đồng điệu rồi yêu đậm sâu đã là một điều vô cùng đặc biệt"...

Lúc giai điệu êm ả, như lời ru. Như thuở ban sơ êm đềm...
Lúc cao trào như trời đất nổi giông gió...

"Bể gây những cuồng phong bão tố
Cũng để quên mình đã lỡ thẳm sâu".
..
Có lẽ mợ yêu những cảm xúc bất chợt, em lại thích quá trình hình thành nó hơn.

Sergei Prokofiev dựa trên vở kịch Romeo và Juliet của William Shakespeare để sáng tác vở Ballet cùng tên năm 1935. Nó có một quãng đời đầy sóng gió vì kết thúc có hậu của nó trái ngược với nguyên tác. Phần âm nhạc đã trở thành di sản đáng giá nhất của Prokofiev. Ông ấy đã tạo ra ba Tổ khúc cho dàn nhạc và một tổ khúc cho piano độc tấu. Tchaikovsky cũng có một kiệt tác mang tên Romeo-Juliet fatansy overture.

Còn cảm xúc bất chợt, mợ nghe thêm phiên bản này xem

 
Chỉnh sửa cuối:

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,850
Động cơ
235,116 Mã lực
Phiên bản này có phần "hào nhoáng" do phối khí tốt với sự xuất hiện của âm thanh điện tử nhưng nghệ sỹ violin thì .... Mợ cảm thêm bài này thử

Bản này hay quá, "sâu" hơn bản em gửi, em xin! Cảm ơn cụ nhiều...

Em lại không rành về nhạc lý để mà nói gì đó nhiều hơn cùng với cụ. Em chỉ biết nghe và cảm nhận theo cách của riêng mình. Thôi, cụ cứ nghĩ như thế này, để mà bộc bạch hay dạo phím qua đây. Cũng là cách để gửi cho cộng đồng những hiểu biết rất sâu của cụ:
Cứ tưởng tượng, em với cụ ngồi trên một bậc thềm đá, xung quanh là rêu phủ. Cây khẳng khiu cuối Đông, mặt trời cố rót màu hoàng hôn xuống để luyến lưu cái không gian đầy chất nghệ thuật - khi cụ say sưa nói về âm nhạc. Múa phím và đắm mình trong cái màu sắc phủ đầy âm thanh vừa da diết, vừa ngọt ngào xen lẫn nỗi mênh mông ấy nhé. Hẳn là rất lãng mạn, nếu như có ánh trăng phủ mờ lên vạn vật. Sương đêm thấm trên vai cụ đấy, nhưng kệ đi. Cụ cứ việc đàn theo dòng cảm xúc của mình, còn em "lĩnh hội" được bao nhiu, thì cứ từ từ: Hà Nội không vội được đâuuuu, 😝!
Cụ coi có được không? :D

Nếu không được, để em viết lại kịch bản. Kiểu như trong bản khác, cụ là người mang đàn đứng dưới hiên nhà, đúng như "Romeo and Juliet" mà đàn. Có bản khác như kịch bản này đó, của André Rieu. Kịch bản đậm chất "romantic" ấy nhỉ?!

Cuối tuần, gửi cho cụ tên album "The visit" của Loreena McKennitt cho nhẹ nhàng. Một bản trong này: "Tango to Evora" được lấy làm nhạc phim cho "Mr. and Mrs. Smith" - một bộ phim với diễn xuất của Angelina Jolie và Brad Pitt. Trong trích đoạn phim, có phân cảnh cực kỳ lãng mạn như dưới đây:
Jane và John hẹn nhau tại một quán bar để ăn tối, sau khi đã biết "thân phận" của nhau (điệp viên cho hai tổ chức, cần phải truy sát nhau...Ngang trái, Jane và John lại được tổ chức giao cho nhiệm vụ phải trừ khử người còn lại). Khi mỗi người ngồi trên một chiếc xe để về nhà, Jane và John đã nói chuyện với nhau như thế này. Khúc này, vừa nồng nàn, vừa trái ngang, và rất kịch tính với những màn bắn súng rất gay cấn.
Có một mẩu thoại trong này, em nhớ mang máng:
"- Anh đang về nhà để đốt mọi thứ anh đã mua tặng em.
- Em sẽ đua với anh xem ai về trước, cưng.
- Lần đầu chúng ta gặp nhau, ý nghĩ đầu tiên của em là gì?
- Anh nói đi.
- (Im lặng) Hm, anh nghĩ em giống như một buổi sáng Giáng sinh. Anh không biết làm sao để nói về nó nữa. Anh đoán là...khi kết thúc, em bắt đầu nghĩ tới lúc bắt đầu. Là như vậy đó. Anh nghĩ là em nên biết chuyện đó.
- (Im lặng. Mắt Jane bắt đầu có nước) Em nghĩ anh là chiếc mặt nạ đẹp nhất em từng biết.

[...]

Đến đây, em lại nhớ ra câu hỏi: What would you do for love?

Câu hỏi này, em và cụ, hay ai đó, sẽ tự có câu trả lời cho riêng mình. Khi nghe "The visit""Tango to Evora"...nhé?!

Cả album, cụ tìm trên YouTube giúp em nhé! Ngày mai, an lành!!!
 

Asura

Xe tăng
Biển số
OF-356606
Ngày cấp bằng
5/3/15
Số km
1,267
Động cơ
301,206 Mã lực
Bản này hay quá, "sâu" hơn bản em gửi, em xin! Cảm ơn cụ nhiều...

Em lại không rành về nhạc lý để mà nói gì đó nhiều hơn cùng với cụ. Em chỉ biết nghe và cảm nhận theo cách của riêng mình. Thôi, cụ cứ nghĩ như thế này, để mà bộc bạch hay dạo phím qua đây. Cũng là cách để gửi cho cộng đồng những hiểu biết rất sâu của cụ:
Cứ tưởng tượng, em với cụ ngồi trên một bậc thềm đá, xung quanh là rêu phủ. Cây khẳng khiu cuối Đông, mặt trời cố rót màu hoàng hôn xuống để luyến lưu cái không gian đầy chất nghệ thuật - khi cụ say sưa nói về âm nhạc. Múa phím và đắm mình trong cái màu sắc phủ đầy âm thanh vừa da diết, vừa ngọt ngào xen lẫn nỗi mênh mông ấy nhé. Hẳn là rất lãng mạn, nếu như có ánh trăng phủ mờ lên vạn vật. Sương đêm thấm trên vai cụ đấy, nhưng kệ đi. Cụ cứ việc đàn theo dòng cảm xúc của mình, còn em "lĩnh hội" được bao nhiu, thì cứ từ từ: Hà Nội không vội được đâuuuu, 😝!
Cụ coi có được không? :D

Nếu không được, để em viết lại kịch bản. Kiểu như trong bản khác, cụ là người mang đàn đứng dưới hiên nhà, đúng như "Romeo and Juliet" mà đàn. Có bản khác như kịch bản này đó, của André Rieu. Kịch bản đậm chất "romantic" ấy nhỉ?!

Cuối tuần, gửi cho cụ tên album "The visit" của Loreena McKennitt cho nhẹ nhàng. Một bản trong này: "Tango to Evora" được lấy làm nhạc phim cho "Mr. and Mrs. Smith" - một bộ phim với diễn xuất của Angelina Jolie và Brad Pitt. Trong trích đoạn phim, có phân cảnh cực kỳ lãng mạn như dưới đây:
Jane và John hẹn nhau tại một quán bar để ăn tối, sau khi đã biết "thân phận" của nhau (điệp viên cho hai tổ chức, cần phải truy sát nhau...Ngang trái, Jane và John lại được tổ chức giao cho nhiệm vụ phải trừ khử người còn lại). Khi mỗi người ngồi trên một chiếc xe để về nhà, Jane và John đã nói chuyện với nhau như thế này. Khúc này, vừa nồng nàn, vừa trái ngang, và rất kịch tính với những màn bắn súng rất gay cấn.
Có một mẩu thoại trong này, em nhớ mang máng:
"- Anh đang về nhà để đốt mọi thứ anh đã mua tặng em.
- Em sẽ đua với anh xem ai về trước, cưng.
- Lần đầu chúng ta gặp nhau, ý nghĩ đầu tiên của em là gì?
- Anh nói đi.
- (Im lặng) Hm, anh nghĩ em giống như một buổi sáng Giáng sinh. Anh không biết làm sao để nói về nó nữa. Anh đoán là...khi kết thúc, em bắt đầu nghĩ tới lúc bắt đầu. Là như vậy đó. Anh nghĩ là em nên biết chuyện đó.
- (Im lặng. Mắt Jane bắt đầu có nước) Em nghĩ anh là chiếc mặt nạ đẹp nhất em từng biết.

[...]

Đến đây, em lại nhớ ra câu hỏi: What would you do for love?

Câu hỏi này, em và cụ, hay ai đó, sẽ tự có câu trả lời cho riêng mình. Khi nghe "The visit""Tango to Evora"...nhé?!
Cả album, cụ tìm trên YouTube giúp em nhé! Ngày mai, an lành!!!
Mợ như một cô bé luôn hóng chuyện cổ tích vậy !!

Nếu để ngồi nói về âm nhạc và được chọn chỗ thì em sẽ ngồi trong một viện bảo tàng nghệ thuật hoặc phòng trưng bày cá nhân, xung quanh là các tác phẩm điêu khắc (hội họa cũng tạm được). Xuống chút nữa là các thánh đường hoặc tác phẩm kiến trúc cổ điển. Nếu không được ngồi trong "môi trường nghệ thuật" đó thì em sẽ chọn phong hoa tuyết nguyệt ... Người không nghe thì có phong - hoa - tuyết - nguyệt mà

“Thượng Quan Hoa, Hạ Quan Phong, Hạ Quan Phong xuy Thượng Quan Hoa
Thương Sơn Tuyết, Nhĩ Hải Nguyệt, Nhĩ Hải Nguyệt chiếu Thương Sơn Tuyết”


Em không thích hoa nên đổi lại thành Phong - Vũ - Tuyết - Nguyệt với Quan Tuyết lâu .... Thính Vũ các ... Vọng Nguyệt đài... hoặc Nghênh Phong đình ... Chứ ngồi thềm đá rêu phong giun sán chết :))

Còn tango hử !! Em thích kiểu/ phong cách như Scent of a Woman hơn. Phân đoạn tango là điểm nhấn đáng nhớ nhất của bộ phim, cuộc đời có thể không hoàn hảo, nhưng tango (nghệ thuật) thì có:

"Em sợ mình sẽ mắc lỗi"
"Không có sai lầm trong tango, không như đời"



Lịch sử của Tango thăng trầm hơn hẳn các dòng nhạc Nam Mỹ khác. Nhưng nó đã được thế giới âm nhạc classical thừa nhân với công lao của Aston Piazzolla. Những góc tối tăm của cuộc đời được nghệ thuật hoá thành công qua neuvo-tango thì phải nhắc tới Moulin Rouge!

 
Chỉnh sửa cuối:

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,850
Động cơ
235,116 Mã lực
Mợ như một cô bé luôn hóng chuyện cổ tích vậy !!

Nếu để ngồi nói về âm nhạc và được chọn chỗ thì em sẽ ngồi trong một viện bảo tàng nghệ thuật hoặc phòng trưng bày cá nhân, xung quanh là các tác phẩm điêu khắc (hội họa cũng tạm được). Xuống chút nữa là các thánh đường hoặc tác phẩm kiến trúc cổ điển. Nếu không được ngồi trong "môi trường nghệ thuật" đó thì em sẽ chọn phong hoa tuyết nguyệt ... Người không nghe thì có phong - hoa - tuyết - nguyệt mà

“Thượng Quan Hoa, Hạ Quan Phong, Hạ Quan Phong xuy Thượng Quan Hoa
Thương Sơn Tuyết, Nhĩ Hải Nguyệt, Nhĩ Hải Nguyệt chiếu Thương Sơn Tuyết”


Em không thích hoa nên đổi lại thành Phong - Vũ - Tuyết - Nguyệt với Quan Tuyết lâu .... Thính Vũ các ... Vọng Nguyệt đài... hoặc Nghênh Phong đình ... Chứ ngồi thềm đá rêu phong giun sán chết :))

Còn tango hử !! Em thích kiểu/ phong cách như Scent of a Woman hơn. Phân đoạn tango là điểm nhấn đáng nhớ nhất của bộ phim, cuộc đời có thể không hoàn hảo, nhưng tango (nghệ thuật) thì có:

"Em sợ mình sẽ mắc lỗi"
"Không có sai lầm trong tango, không như đời"



Lịch sử của Tango thăng trầm hơn hẳn các dòng nhạc Nam Mỹ khác. Nó đã được thế giới âm nhạc classical thừa nhân với công lao của Aston Piazzolla. Những góc tối tăm của cuộc đời được nghệ thuật hoá thành công qua neuvo-tango thì phải nhắc tới Moulin Rouge!

Không phong lưu đa tình, nhưng nói đến "Phong, Vũ, Tuyết, Nguyệt" thì hẳn là cũng có dấu giày ở những nơi văn nhân hay ghé tới rồi, :D.
Kể ra, có gió rồi có trăng thì cũng đúng trong cái khung cảnh để đàn. Rêu phong, cổ kính hay thâm trầm, dù có classic và phù hợp với những bản Tango nhẹ nhàng, thì cũng không thể bằng thiên nhiên ưu nhã như thế kia được...!

..."Ai quen thuộc nấy có tình ư,
Điếm tĩnh đầu am cỏ phất phơ.
Mai áp vị hoa lừng án tuyết,
Trúc lồng hương nguyệt thấu rèm thưa."...


Em cũng nghe "Scent of a Woman" trước kia rồi ạ. Còn bản sau cụ gửi, trong ngày hôm nay, sắp xếp xong sẽ nghe coi sao. Cũng phải cảm ơn cốc cafe hôm qua, nên em có nghe hết album hôm trước cụ gửi. Cũng khá là tuyệt!
Cụ biết nhiều bản hay nhỉ?

Em amatuer trong âm nhạc lắm, nên cụ nói thì em chỉ biết nghe thôi. Hơn nữa, cũng dễ tính trong nghe nhạc, nên thường em không để ý nhiều tới kỹ thuật. Phần vì em không học đàn và biết nhạc lý. Chỉ nghe trong một vài khoảnh khắc...

Cảm ơn cụ đã chia sẻ về âm nhạc cho em biết ạ!
 

Asura

Xe tăng
Biển số
OF-356606
Ngày cấp bằng
5/3/15
Số km
1,267
Động cơ
301,206 Mã lực
/...
Em amatuer trong âm nhạc lắm, nên cụ nói thì em chỉ biết nghe thôi. Hơn nữa, cũng dễ tính trong nghe nhạc, nên thường em không để ý nhiều tới kỹ thuật. Phần vì em không học đàn và biết nhạc lý. Chỉ nghe trong một vài khoảnh khắc...

Cảm ơn cụ đã chia sẻ về âm nhạc cho em biết ạ!
Oae.. Mợ đừng hiểu lầm ! Em vẫn đang theo chủ để văn chương (của thớt này) dưới góc nhìn âm nhạc.

Như Ro và Ju của mợ nhấn mạnh đến tình yêu thì em quan tâm đến cả 2 chủ đề còn lại trong vở kịch. Tình yêu - gia đình - thù hận, 3 cái chân kiềng đó, với em, mới làm nên sức hấp dẫn của tác phẩm. Nếu chỉ "yêu nhau cho đến chết" thì ngoài kia nhiều lắm. Trong nhà em cũng có mấy vụ kiểu như "không cho cưới thì con sẽ tự tử". Cung bậc cảm xúc đơn giản (dù có mãnh liệt) như vậy chưa đủ yêu cầu của âm nhạc chính thống (classical). Phải có nỉ non, có bùng phát, có kìm nén, có suy tư, có dằn vặt .... thì mới có Ro và Ju "bất tử"

Còn nếu mợ thích tango thực thụ (dòng tango được giới classical thừa nhận) thì mợ cứ tìm nghe Piazzolla chứ bài trên chưa đủ tầm :D

Có thể bắt đầu bằng cái này


Sâu thêm tí nữa thì cái (như) này


Vẫn muốn đào nữa thì .... mời sang thớt nhạc >:)
 
Chỉnh sửa cuối:

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,850
Động cơ
235,116 Mã lực
Nicole Kidman yêu kiều quá. Ánh mắt ma mị, quyến rũ chết người...Một nhân vật đeo kính nhìn như Mr.Right ấy nhỉ?!

Để cuối tuần em nghe lại, cho sâu lắng. Mới nghe được bản cuối, âm hưởng dồn dập...

Xem nào, nói về tình yêu, thì "ai yêu nhiều, kẻ đó thua cuộc" ạ? Vậy thì em thua rồi, vì yêu gì em cũng yêu nhiều, nhất là tiền í, :D. Thua trắng luôn, :((!

Em fun thôi, ở đây như tờ giấy, vẽ đẹp hay xấu, nguệch ngoạc bôi màu, để cho mà vui. Cụ chia sẻ những bản nhạc ở đây, thì em vốn là "chủ nhà", cũng nên tiếp khách cho thật đúng với mong muốn ban đầu. Nếu như, không phải là âm nhạc, mà một vấn đề nào đó em biết, thì em vẫn cứ nhì nhằng vẽ hươu vẽ vượn đó thôi ấy. Không cứ là văn chương. Vì văn chương, tuỳ theo cách người ta cảm nhận ạ. Hơn nữa, chủ đề văn chương cũng rộng. Cụ mượn phong cảnh của Đại Lý về đây cho đẹp, mà em còn không đối được nữa kìa, thì nói văn chương, nghe thật là...

Thú thật, em ít nghe nhạc nước ngoài, ngoài những bài đã có những kỷ niệm cũ cũ. Kiểu như về "chốn cũ", nhớ tới khung cảnh, thì nhớ tới bản nhạc nào đó từng gắn với kỷ niệm đó. Như đi qua hàng cây xanh, lại nhớ "Con đường màu xanh" ấy. Rồi buột miệng, tự hỏi lòng:
"- Em đi rồi, đường xưa có nắng không anh?"...
...hay, về qua cung đường cũ, nhớ "Phố xa"...
Không cứ là một bài nào đó, mà tuỳ theo không gian, hoàn cảnh.

Ở lúc này, thì những bản balad nhẹ nhàng, lại dễ ru lòng mình hơn là những bản nhạc mang âm hưởng mạnh mẽ. Ai rồi cũng khác, mà thôi...!

Huống chi, với tay về kỷ niệm, "cỏ may đã già, khâu áo dọc hoàng hôn"...

Cảm ơn cụ!

Oae.. Mợ đừng hiểu lầm ! Em vẫn đang theo chủ để văn chương (của thớt này) dưới góc nhìn âm nhạc.

Như Ro và Ju của mợ nhấn mạnh đến tình yêu thì em quan tâm đến cả 2 chủ đề còn lại trong vở kịch. Tình yêu - gia đình - thù hận, 3 cái chân kiềng đó, với em, mới làm nên sức hấp dẫn của tác phẩm. Nếu chỉ "yêu nhau cho đến chết" thì ngoài kia nhiều lắm. Trong nhà em cũng có mấy vụ kiểu như "không cho cưới thì con sẽ tự tử". Cung bậc cảm xúc đơn giản (dù có mãnh liệt) như vậy chưa đủ yêu cầu của âm nhạc chính thống (classical). Phải có nỉ non, có bùng phát, có kìm nén, có suy tư, có dằn vặt .... thì mới có Ro và Ju "bất tử"

Còn nếu mợ thích tango thực thụ (dòng tango được giới classical thừa nhận) thì mợ cứ tìm nghe Piazzolla chứ bài trên chưa đủ tầm :D

Có thể bắt đầu bằng cái này


Sâu thêm tí nữa thì cái (như) này


Vẫn muốn đào nữa thì .... mời sang thớt nhạc >:)
 

Binhyennoiay

Xe điện
Biển số
OF-818499
Ngày cấp bằng
2/9/22
Số km
2,862
Động cơ
127,639 Mã lực
Bản này hay quá, "sâu" hơn bản em gửi, em xin! Cảm ơn cụ nhiều...

Em lại không rành về nhạc lý để mà nói gì đó nhiều hơn cùng với cụ. Em chỉ biết nghe và cảm nhận theo cách của riêng mình. Thôi, cụ cứ nghĩ như thế này, để mà bộc bạch hay dạo phím qua đây. Cũng là cách để gửi cho cộng đồng những hiểu biết rất sâu của cụ:
Cứ tưởng tượng, em với cụ ngồi trên một bậc thềm đá, xung quanh là rêu phủ. Cây khẳng khiu cuối Đông, mặt trời cố rót màu hoàng hôn xuống để luyến lưu cái không gian đầy chất nghệ thuật - khi cụ say sưa nói về âm nhạc. Múa phím và đắm mình trong cái màu sắc phủ đầy âm thanh vừa da diết, vừa ngọt ngào xen lẫn nỗi mênh mông ấy nhé. Hẳn là rất lãng mạn, nếu như có ánh trăng phủ mờ lên vạn vật. Sương đêm thấm trên vai cụ đấy, nhưng kệ đi. Cụ cứ việc đàn theo dòng cảm xúc của mình, còn em "lĩnh hội" được bao nhiu, thì cứ từ từ: Hà Nội không vội được đâuuuu, 😝!
Cụ coi có được không? :D

Nếu không được, để em viết lại kịch bản. Kiểu như trong bản khác, cụ là người mang đàn đứng dưới hiên nhà, đúng như "Romeo and Juliet" mà đàn. Có bản khác như kịch bản này đó, của André Rieu. Kịch bản đậm chất "romantic" ấy nhỉ?!

Cuối tuần, gửi cho cụ tên album "The visit" của Loreena McKennitt cho nhẹ nhàng. Một bản trong này: "Tango to Evora" được lấy làm nhạc phim cho "Mr. and Mrs. Smith" - một bộ phim với diễn xuất của Angelina Jolie và Brad Pitt. Trong trích đoạn phim, có phân cảnh cực kỳ lãng mạn như dưới đây:
Jane và John hẹn nhau tại một quán bar để ăn tối, sau khi đã biết "thân phận" của nhau (điệp viên cho hai tổ chức, cần phải truy sát nhau...Ngang trái, Jane và John lại được tổ chức giao cho nhiệm vụ phải trừ khử người còn lại). Khi mỗi người ngồi trên một chiếc xe để về nhà, Jane và John đã nói chuyện với nhau như thế này. Khúc này, vừa nồng nàn, vừa trái ngang, và rất kịch tính với những màn bắn súng rất gay cấn.
Có một mẩu thoại trong này, em nhớ mang máng:
"- Anh đang về nhà để đốt mọi thứ anh đã mua tặng em.
- Em sẽ đua với anh xem ai về trước, cưng.
- Lần đầu chúng ta gặp nhau, ý nghĩ đầu tiên của em là gì?
- Anh nói đi.
- (Im lặng) Hm, anh nghĩ em giống như một buổi sáng Giáng sinh. Anh không biết làm sao để nói về nó nữa. Anh đoán là...khi kết thúc, em bắt đầu nghĩ tới lúc bắt đầu. Là như vậy đó. Anh nghĩ là em nên biết chuyện đó.
- (Im lặng. Mắt Jane bắt đầu có nước) Em nghĩ anh là chiếc mặt nạ đẹp nhất em từng biết.

[...]

Đến đây, em lại nhớ ra câu hỏi: What would you do for love?

Câu hỏi này, em và cụ, hay ai đó, sẽ tự có câu trả lời cho riêng mình. Khi nghe "The visit""Tango to Evora"...nhé?!

Cả album, cụ tìm trên YouTube giúp em nhé! Ngày mai, an lành!!!
Em ấn tượng và nhớ mãi cảnh Jane chầm chậm đưa tay tự lau nước mắt rồi ve vuốt đôi môi mình...
 

Asura

Xe tăng
Biển số
OF-356606
Ngày cấp bằng
5/3/15
Số km
1,267
Động cơ
301,206 Mã lực
Em fun thôi, ở đây như tờ giấy, vẽ đẹp hay xấu, nguệch ngoạc bôi màu, để cho mà vui. Cụ chia sẻ những bản nhạc ở đây, thì em vốn là "chủ nhà", cũng nên tiếp khách cho thật đúng với mong muốn ban đầu. Nếu như, không phải là âm nhạc, mà một vấn đề nào đó em biết, thì em vẫn cứ nhì nhằng vẽ hươu vẽ vượn đó thôi ấy. Không cứ là văn chương. Vì văn chương, tuỳ theo cách người ta cảm nhận ạ. Hơn nữa, chủ đề văn chương cũng rộng. Cụ mượn phong cảnh của Đại Lý về đây cho đẹp, mà em còn không đối được nữa kìa, thì nói văn chương, nghe thật là...
Ồ, em cũng được một mợ rủ vào đây, vô tình lại gặp đúng lúc CCCM đang nói về nhạc nên ngứa tay.. mà cũng phải ngứa tay vì biết đâu trong dòng "văn chương" tấp nập lại vô tình tình thêm được tri âm >:) . Rồi sau đó chủ nhà quá chiều khách thành ra quá chén

Đãn sử chủ nhân năng tuý khách,
Bất tri hà xứ thị tha hương.

Chủ nhà khéo xử mời say khách, ,
Đất lạ đâu khác gì cố hương .


Thú thật, em ít nghe nhạc nước ngoài, ngoài những bài đã có những kỷ niệm cũ cũ. Kiểu như về "chốn cũ", nhớ tới khung cảnh, thì nhớ tới bản nhạc nào đó từng gắn với kỷ niệm đó. Như đi qua hàng cây xanh, lại nhớ "Con đường màu xanh" ấy. Rồi buột miệng, tự hỏi lòng:
"- Em đi rồi, đường xưa có nắng không anh?"...
...hay, về qua cung đường cũ, nhớ "Phố xa"...
Không cứ là một bài nào đó, mà tuỳ theo không gian, hoàn cảnh.
Cách này gọi là "nghe thụ động", nó trái ngược với cách "nghe chủ động" của âm nhạc classical. Nhạc Việt vốn đã hiếm bài đủ tầm để "nghe chủ động", lại càng hiếm hơn nghệ sỹ có thể diễn tả/ trình tấu được nó nên em ít đụng đến thôi. Cái hồi Covid còn hoành hành, nhà nhà đeo khẩu trang kín mít, em cũng suốt ngày nghe Đôi mắt người Sơn Tây

Ở lúc này, thì những bản balad nhẹ nhàng, lại dễ ru lòng mình hơn là những bản nhạc mang âm hưởng mạnh mẽ. Ai rồi cũng khác, mà thôi...!
Nếu "nghe chủ động" thì không khác được, lúc nào cũng thế thôi mợ. Son môi đỏ có đến cả trăm màu đỏ, mỗi tâm trạng của con người cũng có ngàn cung bậc khác nhau
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top