[Funland] Dân phố cổ..

Trạng thái
Thớt đang đóng

114hangbong

Xe cút kít
Biển số
OF-663750
Ngày cấp bằng
30/5/19
Số km
15,721
Động cơ
325,969 Mã lực
Chuẩn!
Phụ nữ phố cổ có 2 dạng đặc trưng:
1. Lăn lộn và cực kỳ tháo vát. Dạng này kiếm tiền tốt và tiêu tiền cũng ác.
2. Hiền lành, an phận nhiều khi còn có cảm giác kém hiểu biết xã hội.
Nhà nào cũng có đủ hai dạng người này. Mẹ em và bà chị gái chả biết làm ăn gì, ra ngoài lúc nào cũng sợ bị lừa. Còn bà bác dâu cơm nước cỗ bàn khéo cực mà buôn bán suốt từ hồi tem phiếu. Sau này con trai bà cũng làm dân buôn tiền. :)
 

Grayson

Xe buýt
Biển số
OF-742563
Ngày cấp bằng
10/9/20
Số km
638
Động cơ
66,660 Mã lực
Vật chất quyết định ý thức.

Dân phố cổ có chất khác biệt là do mặt bằng chung về kinh tế tại thời điểm đó tốt hơn chỗ khác duy trì qua một thời gian tương đối lâu dẫn tới cả tính cách, giáo dục....có tính chất khác biệt. Tuy nhiên cái gì cũng có tính chất lịch sử điều kiện kinh tế thay đổi, văn hoá giáo dục thay đổi. Nên tính chất riêng có này của dân phố cổ sẽ bị thoái trào đi vào dĩ vãng, trong hoài niệm dần dần, do không duy trì được tính chất kinh tế vượt lên như thời gian trước.
Ko chỉ kinh tế. Nói đến dân pc xưa là nta nghĩ tới sự nền nếp, cách ứng xử trong gđ và xh, nền tảng văn hoá, tình yêu nghệ thuật... Ngoài ra sự tiếp nhận tinh hoa văn hoá Pháp thời kỳ trước 1954.
Kinh tế giàu có thể xây dc nhiều cái cung văn hoá, hội nghị to đùng, hiện đại như cung hội qg nghị Mỹ Đình, nhưng để có 1 Opera house với nếp thưởng thức nghệ thuật tinh hoa trong đó ko phải thời nào cũng có dc.Thời nay cái opera house vẫn còn đó, nhưng văn hoá“người hà nội” chắc gì đã còn!
 
Chỉnh sửa cuối:

114hangbong

Xe cút kít
Biển số
OF-663750
Ngày cấp bằng
30/5/19
Số km
15,721
Động cơ
325,969 Mã lực
E chỉ biết làm zai Hà Nội thiệt thòi nhất khi đi cưa gái 😁 Đi các tỉnh biết là zai Hà Nội là các e mũi né hết, phụ huynh của các em cũng bảo mấy thằng đó k tin được đâu,rõ chán
Giai HN được cái khéo mồm miệng, đi đâu các em cũng sợ. :))
 

Lilak

Xe tải
Biển số
OF-577426
Ngày cấp bằng
4/7/18
Số km
490
Động cơ
145,329 Mã lực
Dào ơi, tư tưởng phân biệt đó em nghĩ giờ không có, không tồn tại đâu. Em có đám bạn bè rồi anh em họ hàng khắp ngõ ngách Hàng lọ hàng chai, rồi bà mẹ vợ em cũng dân gốc Khương Hạ rồi 3-4 đời ở Bà Triệu. Mọi người chan hòa và dễ chịu tốt bụng. Đặc biệt em thấy như bà ngoại vợ em, mẹ vợ em nấu nướng hay giặt giũ chăm con cháu rất tỉ mỉ sạch sẽ và tinh tế và vô cùng tiết kiệm cho bản thân mình nhưng rất hào phóng với bạn bè và con cháu.. Lớp đại học em 40 thằng thì hơn chục thằng dân phố cổ và vài chục thằng dân 4 quận trung tâm 1/3 các tỉnh về mà đến bây giờ vẫn chan hòa đều đặn gặp nhau hàng tuần nhóm nhỏ, hàng tháng nhóm to. Có thằng học xong vứt bằng đi quay về nghề buồn bán hàng mã của gia đình...
Thời bao cấp thì HN đóng khuôn, dân gốc phần nào đó có điều kiện vật chất do từng là đất phồn hoa nên khấm khá hơn các cư dân nơi khác về ví dụ có đồng hồ, xe Pơ giô, nhà thì nhiều đồ cổ hoặc vàng bạc tích lũy giấu được nên có tư tưởng phân biệt của các công nhân viê chức nơi khác về... EM nói thật chứ ví dụ thời những năm 80 ăn bữa cỗ Tết các mẹ Hà nội nấu nhìn nó đã sang hơn hẳn cỗ quê tỉnh lẻ mặc dù nguyên liệu vẫn thế. Nên tư tưởng ấm ức của bộ phận không tinh tế nó thế:
'Một yêu anh có Sen-kô (đồng hồ đeo tay hiệu Seiko) / Hai yêu anh có Pơ – giô cá vàng (xe đạp Peugeot màu cá vàng) / Ba yêu anh có téc gang (quần vải téc) / Bốn yêu hộ tịch rõ ràng Thủ đô’ .
Nên những cụ nghĩ xấu về tính cách của dân phố cổ là cưỡng ép, chẳng qua mối quan hệ cá nhân đó không đủ tốt đẹp và thân thiết hoặc khiến họ không tôn trọng nên mới thế. Dù ở đâu cứ sống đàng hoàng thì chẳng có gì phải ngại.
Cũng là người Việt, ra nước ngoài mấy cụ đi lao động XK thì bị đề phòng hoặc ghẻ lạnh của dân bản địa. Nhưng người Việt khác đàng hoàng, chấp hành tốt pháp luật thì khác ạ.
Em cũng có những đứa bạn hay đối tác xấu cũng là dân phố cổ và cũng có các nơi khác, nhưng chủ yếu là nơi khác.
Góc nhìn đa chiều . Đọc & tích luỹ!



 

luanmaithanh

Xe hơi
Biển số
OF-9186
Ngày cấp bằng
3/9/07
Số km
123
Động cơ
536,068 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
mocdeli.vn
Em chỉ khẽ khàng vào hỏi "toán đàm" là liệt kê các tính xấu đúng không ạ, để tẹo em xong việc vào chửi hôi cho nó vui.

Mà em quên, viết thêm tẹo là các cụ, các mợ cứ yên tâm chửi, bọn phố Cổ đấy giờ còn được mấy mống, làm sao lại được quần chúng được :).
Dân quê ta giờ đông hơn rồi ạ. Khoảng 1 time nữa dân Hà Nội gốc sẽ được định nghĩa lại
 

Ngo Gia

Xe tăng
Biển số
OF-1231
Ngày cấp bằng
10/8/06
Số km
1,422
Động cơ
589,219 Mã lực
Nơi ở
Chân trời góc bể...
Website
www.butmay.com
Khiếp đọc còm nào (trừ gái gú) cũng đau đầu, lổn nhổn, cụ viết đơn giản đi được k
Tư duy thế nào viết ra thế đấy! Kiểu có tý học thức muốn tỏ ra mình trình cao, ý tưởng thâm sâu. =))
 

barca6996

Xe container
Biển số
OF-724771
Ngày cấp bằng
10/4/20
Số km
7,590
Động cơ
151,182 Mã lực
E nghĩ thớt này đang bàn luận về dân 29,k nên bàn về dân vùng khác có được k cụ 091
 

Ngo Gia

Xe tăng
Biển số
OF-1231
Ngày cấp bằng
10/8/06
Số km
1,422
Động cơ
589,219 Mã lực
Nơi ở
Chân trời góc bể...
Website
www.butmay.com
HÀ NỘI, MONG ĐỢI NGẬM NGÙI
Hà Nội phố cổ từ những ngày xưa ấy có khác chăng so với những khu đô thị mới hiện đại như Sing, như Pháp kiểu “có thằng đeo dùi cui điện đứng ở barie”? Khác lắm chứ, thậm chí không phải cái chuyện ăn gì cũng ngon, muốn gì cũng có đâu mặc dù cái đó đã là quá quan trọng rồi. Mà khác ở cái tinh thần, ở một khu đô thị như Ecopark, Ciputra hay Vinhome chưa chắc gì hai nhà liền kề chủ nhân đã biết nhau, con cái đã chơi với nhau, có chăng chỉ có “công đoàn osin” thì ở đâu cũng đi sâu vào quần chúng mà thôi. Phố cổ là nơi gặp gỡ của quá khứ, hiện tại, tương lai, nơi mà người ta sẵn sàng trải lòng với một người chỉ vì có biết chung một chỗ mua cá chọi từ thời nhảy tàu điện, hay cùng thất tình trước một bà chị học cùng trường cấp hai… Phố cổ không có chỗ cho kẻ lạ, ai kia có thể có hai ba cái nhà ở phố “Hàng” nhưng chưa bao giờ được bơi ra Tháp Rùa hay đá bóng ở sân Long Biên thì đó vẫn chưa phải là người Hà Nội thực thụ. Đừng phải tranh cãi làm gì, nếu bạn không phải người Hà Nội “xưa” – khái niệm của chúng tôi khác với các nhà sử học, coi như chỉ tính từ những năm 60-70 đổ lại thôi – chúng ta khác nhau một chút thôi, chẳng tốt xấu gì ở đây cả. Nhưng mỗi một “người Hà Nội” như bọn tôi đều có ba, bốn, năm chục năm kiểm chứng, ai người thế nào, ra làm sao, nói đến là biết, vậy thôi. Ai kia dù có lớn lên ở chính Hà Nội và trở thành “ông nọ, bà kia” mà mấy cư dân Hà Nội cũ chỉ bảo một câu “phọt phẹt ấy mà” thì coi như đã an bài với hình tượng “dở hơi biết bơi” này mãi mãi, còn có những đứa dù có bị cuộc đời quăng quật vùi dập đến thế nào nhưng chỉ cần anh em chốt một câu “thằng ấy chơi được đấy” thì vĩnh viễn sẽ còn lại được một chỗ đứng dù nho nhỏ ở cái Hà Nội “tươi thắm, sống vui phố hè” này…
Một sáng chủ nhật đẹp trời, không hẹn mà lại gặp anh bạn đã biết nhau từ mấy chục năm, chả gặp bao giờ cuối cùng lại bén duyên ở cái phở Hàng Đồng. Nhưng người Hà Nội là thế, không gặp chả sao, lúc nào cũng có 500 bạn chung (ngoài đời thật nhé) để biết về nhau sống chết ra sao, và luôn có 5000 nhân vật “nó được đấy” hay “phọt phẹt ấy mà” để làm chủ đề câu chuyện khi gặp lại. Không quan trọng rằng anh ấy đã lâu nay nổi tiếng như cồn, là “bàn tay sạch” của công cuộc chống hàng lậu hàng giả, còn tôi chả ai biết đấy là đâu. Không quan trọng trước kia anh ấy nghịch phá “rạch giời rơi xuống” mà nay thành tấm gương đạo đức của bao người, còn tôi vốn dĩ con ngoan trò giỏi thì lại trở nên kẻ lang bạt kỳ hồ. Câu chuyện cứ thế kéo dài, hết phở đến cà phê thuốc lá rồi lại bia hơi, nhưng rồi cuối cùng vẫn quay về Hà Nội, nơi theo chúng tôi cùng nhận định là “thôi quen rồi, về hưu chắc chỉ sống ở đây được chứ chả báu gì mà đi đâu nữa…!”.
Rồi chuyện lại quay về việc “lò”, việc “sắp xếp nhân sự” – người Hà Nội vẫn quen thế đấy, có thể chỉ là bà giáo về hưu hay ông cắt tóc vỉa hè Tràng Thi thôi cũng phải thông tỏ vanh vách “ai đi đâu về đâu” – chuyện này bạn khó có thể gặp ở Sài Gòn hay Đà Nẵng. Rồi anh hỏi tôi nhận xét về người “ai cũng biết là ai” sẽ “tiến về Hà Nội” – tôi cũng chẳng ngại ngần gì mà không chia sẻ về nhân vật tưởng như khá trầm lặng mà nay lại sắp “nổi tiếng nhất vịnh Bắc Bộ" này:
-Nhân vật này chẳng có “phốt” gì nặng, cũng chẳng có chiến công hiển hách nào, chưa phải anh hùng bắt cướp hay “công dân thủ đô tiêu biểu” – cái này theo tôi là điều tốt, trong thời buổi thông tin nhiễu nhương này “no news is good neuws”. Nhưng cái thiếu nhất đầu tiên là anh ta chưa có bất cứ gì để thể hiện anh là “người Hà Nội đích thực” – theo cách hiểu đã nói như trên của tôi. Dù có từng ở Hà Nội bao nhiêu năm đi nữa, ông không thể có nét Hà Nội hào hoa như các bác sỹ Trần Văn Lai, Trần Duy Hưng thuở trước, anh ta rồi vẫn sẽ giống mấy người tiền nhiệm mà thôi… (Và thật đáng chán nếu cả hai quan đầu tỉnh đều không có “chất” Hà thành – nơi “lắng hồn núi sông ngàn năm”!).
-Thứ nữa, tôi không đánh giá quan chức này theo kiểu mấy vợ, mấy con, mà theo công việc anh ta làm. Mà như thường thấy, tính cách bộc lộ trong những thời điểm quan trọng, đòi hỏi quyết đoán và dám chịu trách nhiệm. Điều này thì nói thật là tôi ít thấy ở vị quan đầu ngành này. Này nhé, chẳng hạn như năm 2016 cả nước sôi sục lên về việc Formosa gây “cá chết” – hơn bao giờ hết thì Chính phủ cũng như người dân rất cần một câu giải thích rõ ràng về nguyên nhân vụ việc – có xả thải hay không, xả thải như vậy có nguy hại nhiều cho môi trường biển hay không? Thì Bộ Tài-Môi trả lời trậc lấc đã đành, nhưng Bộ Khoa học Công nghệ cũng cả mấy tháng trời không đưa ra được lời giải thích cho thỏa đáng, vị này chả bơi biển, ăn hải sản Hà Tĩnh hay nói hớ câu nào cả, mà đúng hơn là tránh chả bình luận gì. Đến khi Formosa bị “bắt nọn” (bởi chính những nhà khoa học thuộc địa hạt của vị này quản lý) và phía Đài Loan chấp nhận xin lỗi, đền bù thì ông mới dõng dạc (trích nguyên văn): ““Kết quả công bố hôm nay thể hiện nỗ lực của các nhà khoa học cũng như trình độ và năng lực trong việc giải quyết những vấn đề phức tạp. Tháng 12/2004, Nhật Bản có sự cố môi trường nghiêm trọng, hơn một năm sau, hội đồng đánh giá với những chuyên gia hàng đầu mới có thể kết luận được nguyên nhân là từ công ty gang thép. Như vậy để thấy sự nỗ lực của chúng ta”! Nếu ai đọc kỹ FB của tôi sẽ biết vai trò rất “bình vôi” của ông trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng này…
-Một trong những vấn đề tôi quan tâm theo dõi (nó được tua đi tua lại trên báo đài suốt mà, làm gì chả theo dõi được) là việc Việt Nam ta cứ rập rình định “phóng” hơn chục nghìn tỷ lên trời (về sau rút xuống còn 7000 tỷ, nhưng với số tiền phải đầu tư tương ứng dưới đất nữa thì tổng cộng đáng nhẽ cũng thành mười mấy nghìn tỷ mới đủ) cho tự hào có quả vệ tinh đời cũ, đổi lấy món nợ ODA Nhật Bản. Tuy rất rõ đấy là “sáng kiến” của Trung tâm vũ trụ VN và Viện Hàn lâm nhưng với tư cách người đứng đầu ngành khoa học, ông có thể đánh giá và chặn đứng nó từ khi còn “trứng nước” – thế mà với tính cách không quyết đoán vốn có ông lại “khiêm tốn” nhường cho các bộ ngành khác nêu ý kiến phản bác suốt lần này đến lần kia, từ các lực lượng vũ trang cho tới cả… ngoại giao! Cũng thật là may cuối cùng thì (cho đến nay) các cấp cao nhất đều đã thấy sự vô nghĩa cho việc dành lấy chút “tự hào” bằng số tiền rất lớn như vậy mà hiệu quả nếu “phóng” sẽ chẳng có là bao. Thận trọng quá mức, im lặng không làm ta vô can…
-Một trong những vụ án điểm của ngành y và rất có thể còn đang chờ tới lượt là những thanh củi khá lớn của “lò” là VN Farma – còn đang tiếp diễn, lại mới thêm vài con cá nhơ nhỡ sa lưới. (Câu chuyện này thì “người Hà Nội xịn” đang uống bia với tôi quá biết rõ, anh quá quan tâm và sẵn sàng để được gọi ra tòa làm rõ vấn đề, mà chả được vời đến…!?). Rồi có lẽ tòa và các cơ quan điều tra cũng sẽ đi tới tận cùng sự việc, những kẻ nào định làm giàu bất chính trên sức khỏe của biết bao bệnh nhân K sẽ được nêu tên bằng hết, nhưng quá trình này đang bị làm chậm lại khá nhiều. Một lí do mà đáng nhẽ Bộ của vị sắp bãi nhiệm này có thể làm rất tốt – đó là đưa ra kết luận: thuốc của VN Pharma giả hay không!! Nhiều vị trong ngành hẳn hoi vẫn coi “đây là thuốc thật, chỉ có nhãn mác là giả thôi” – mà không chịu hiểu nếu nhãn mác không đúng với nội dung thuốc thì đó phải coi là “giả”! Bộ Y tế mà không làm rạch ròi được chuyện đó thì phải để Bộ Công thương, Bộ Khoa học Công nghệ làm, khó gì đâu? Tất cả cứ dồn việc và mong ngóng cơ quan điều tra họ lo…
-Lại một vụ đại án nữa mà liên quan đến có lẽ cả 60 triệu nông dân Việt Nam, khó mà có vụ điển hình hơn! (Người đối thoại với tôi lại quá trong cuộc của vụ này, nhưng giờ anh đã được đưa ra khỏi Ban 389 (Chỉ đạo quốc gia chống buôn lậu) và ngay cả ở Tổng cục quản lý thị trường thì anh cũng được cho “ngồi chơi xơi nước” dài dài…). Vụ phân bón giả Thuận Phong này còn khác lạ hơn nữa là đã có chỉ đạo quyết liệt của Thủ tướng và Phó thủ tướng thường trực đã nhiều năm, nhưng dường như tỉnh Đồng Nai kiên thủ như một lãnh địa riêng, khó ai bên ngoài làm gì ở đó được. Rất dễ thấy thôi, không thể khởi tố được vụ án ở khâu nào thì thế lực bao che ở chính chỗ đó, tuy vậy cảm giác như “xuồng sắp chìm” rồi! Cũng may là ngay Đồng Nai cũng thay đổi rất nhiều, và với vị giám đốc rất trẻ tên Văn mới được điều chuyển từ nơi khác về rất nhiều nhóm bảo kê đã phải ra trước vành móng ngựa… Cũng lại vẫn với lối làm chậm quá trình điều tra như vụ VN Pharma, ở đây bất chấp câu hỏi của các đại biểu quốc hội và nhà báo, rằng phân bón Thuận Phong có phải “giả” hay không nhiều luồng dư luận vẫn bị lái đi!? Tưởng như câu trả lời chẳng có gì khó khăn, nếu phân tích không thấy được đủ 70% các chất được công bố trên bao bì cũng được làm giả luôn (made in USA) ấy thì chẳng còn gì để nói! Ấy thế mà chính vị đầu ngành khoa học này với sự cẩn thận vô đối của mình khi trả lời đại biểu Quốc hội Lê Thanh Vân trong công văn 18/7/2019 vẫn rào trước đón sau: “Vụ việc… Thuận Phong đang trong quá trình điều tra, hiện tại Bộ Khoa học và Công nghệ chưa có kết luận cuối cùng về giám định tư pháp theo vụ việc về nhãn hàng hóa… Để đảm bảo tính pháp lý của vụ việc Bộ KHCN sẽ thông báo yêu cầu của quý đại biểu tới Bộ Công an…”. Đố mà sai nhé! Nhưng có giúp gì cho đời những câu trả lời chỉ có đúng trở lên thế này không?
Quả là “Hà Nội không vội được đâu” – thế chúng ta hôm nay mới đang có tầu điện trên cao mãi chưa chạy được, nhà Lê Trực mãi cắt nóc chả xong, sông Tô Lịch mãi chưa hết mùi “hoa sữa”… Với vị “tổng đốc” mới này thực sự tôi chưa hình dung ra Hà Nội sẽ chuyển mình thế nào trong mấy năm tới đây! Phố cổ chắc là vẫn thế, hấp dẫn bởi những số phận đời thường, những cô gái đẩy xe hoa trên phố, những bom bia được “cắt tiết” ngầu bọt, chứ nó lại vẫn như xưa thôi, đến ngay cái phố đi bộ ở Bờ Hồ bây giờ cũng lại chả còn nữa rồi – một điều ít ỏi có được nhờ sự quyết đoán của người tiền nhiệm. Hà Nội vẫn vậy thôi, nhưng người Hà Nội rồi cũng dần sẽ khác… Ước gì tới lúc chính người Hà Nội được chọn thị trưởng cho mình! Bét ra cũng phải hào hoa tí chứ, nhỉ!
Trời đã ngả chiều, tôi và anh chia tay – những “mầm non của tổ hưu phố cổ”. “Lúc ấy chắc Thuận Phong cũng xong rồi!” – anh cũng muốn kết thúc câu chuyện lạc quan một tí, còn tôi chưa nghĩ được xa thế, đang buồn cho Hà Nội “của tôi”. Như nghe tiếng sông Hồng thở than, tôi muốn mang Hồ Gươm đi…
119631843_3436298373098742_4350003778473191898_o.jpg
 

asset19

Xe buýt
Biển số
OF-739258
Ngày cấp bằng
13/8/20
Số km
510
Động cơ
69,377 Mã lực
HÀ NỘI, MONG ĐỢI NGẬM NGÙI
Hà Nội phố cổ từ những ngày xưa ấy có khác chăng so với những khu đô thị mới hiện đại như Sing, như Pháp kiểu “có thằng đeo dùi cui điện đứng ở barie”? Khác lắm chứ, thậm chí không phải cái chuyện ăn gì cũng ngon, muốn gì cũng có đâu mặc dù cái đó đã là quá quan trọng rồi. Mà khác ở cái tinh thần, ở một khu đô thị như Ecopark, Ciputra hay Vinhome chưa chắc gì hai nhà liền kề chủ nhân đã biết nhau, con cái đã chơi với nhau, có chăng chỉ có “công đoàn osin” thì ở đâu cũng đi sâu vào quần chúng mà thôi. Phố cổ là nơi gặp gỡ của quá khứ, hiện tại, tương lai, nơi mà người ta sẵn sàng trải lòng với một người chỉ vì có biết chung một chỗ mua cá chọi từ thời nhảy tàu điện, hay cùng thất tình trước một bà chị học cùng trường cấp hai… Phố cổ không có chỗ cho kẻ lạ, ai kia có thể có hai ba cái nhà ở phố “Hàng” nhưng chưa bao giờ được bơi ra Tháp Rùa hay đá bóng ở sân Long Biên thì đó vẫn chưa phải là người Hà Nội thực thụ. Đừng phải tranh cãi làm gì, nếu bạn không phải người Hà Nội “xưa” – khái niệm của chúng tôi khác với các nhà sử học, coi như chỉ tính từ những năm 60-70 đổ lại thôi – chúng ta khác nhau một chút thôi, chẳng tốt xấu gì ở đây cả. Nhưng mỗi một “người Hà Nội” như bọn tôi đều có ba, bốn, năm chục năm kiểm chứng, ai người thế nào, ra làm sao, nói đến là biết, vậy thôi. Ai kia dù có lớn lên ở chính Hà Nội và trở thành “ông nọ, bà kia” mà mấy cư dân Hà Nội cũ chỉ bảo một câu “phọt phẹt ấy mà” thì coi như đã an bài với hình tượng “dở hơi biết bơi” này mãi mãi, còn có những đứa dù có bị cuộc đời quăng quật vùi dập đến thế nào nhưng chỉ cần anh em chốt một câu “thằng ấy chơi được đấy” thì vĩnh viễn sẽ còn lại được một chỗ đứng dù nho nhỏ ở cái Hà Nội “tươi thắm, sống vui phố hè” này…
Một sáng chủ nhật đẹp trời, không hẹn mà lại gặp anh bạn đã biết nhau từ mấy chục năm, chả gặp bao giờ cuối cùng lại bén duyên ở cái phở Hàng Đồng. Nhưng người Hà Nội là thế, không gặp chả sao, lúc nào cũng có 500 bạn chung (ngoài đời thật nhé) để biết về nhau sống chết ra sao, và luôn có 5000 nhân vật “nó được đấy” hay “phọt phẹt ấy mà” để làm chủ đề câu chuyện khi gặp lại. Không quan trọng rằng anh ấy đã lâu nay nổi tiếng như cồn, là “bàn tay sạch” của công cuộc chống hàng lậu hàng giả, còn tôi chả ai biết đấy là đâu. Không quan trọng trước kia anh ấy nghịch phá “rạch giời rơi xuống” mà nay thành tấm gương đạo đức của bao người, còn tôi vốn dĩ con ngoan trò giỏi thì lại trở nên kẻ lang bạt kỳ hồ. Câu chuyện cứ thế kéo dài, hết phở đến cà phê thuốc lá rồi lại bia hơi, nhưng rồi cuối cùng vẫn quay về Hà Nội, nơi theo chúng tôi cùng nhận định là “thôi quen rồi, về hưu chắc chỉ sống ở đây được chứ chả báu gì mà đi đâu nữa…!”.
Rồi chuyện lại quay về việc “lò”, việc “sắp xếp nhân sự” – người Hà Nội vẫn quen thế đấy, có thể chỉ là bà giáo về hưu hay ông cắt tóc vỉa hè Tràng Thi thôi cũng phải thông tỏ vanh vách “ai đi đâu về đâu” – chuyện này bạn khó có thể gặp ở Sài Gòn hay Đà Nẵng. Rồi anh hỏi tôi nhận xét về người “ai cũng biết là ai” sẽ “tiến về Hà Nội” – tôi cũng chẳng ngại ngần gì mà không chia sẻ về nhân vật tưởng như khá trầm lặng mà nay lại sắp “nổi tiếng nhất vịnh Bắc Bộ" này:
-Nhân vật này chẳng có “phốt” gì nặng, cũng chẳng có chiến công hiển hách nào, chưa phải anh hùng bắt cướp hay “công dân thủ đô tiêu biểu” – cái này theo tôi là điều tốt, trong thời buổi thông tin nhiễu nhương này “no news is good neuws”. Nhưng cái thiếu nhất đầu tiên là anh ta chưa có bất cứ gì để thể hiện anh là “người Hà Nội đích thực” – theo cách hiểu đã nói như trên của tôi. Dù có từng ở Hà Nội bao nhiêu năm đi nữa, ông không thể có nét Hà Nội hào hoa như các bác sỹ Trần Văn Lai, Trần Duy Hưng thuở trước, anh ta rồi vẫn sẽ giống mấy người tiền nhiệm mà thôi… (Và thật đáng chán nếu cả hai quan đầu tỉnh đều không có “chất” Hà thành – nơi “lắng hồn núi sông ngàn năm”!).
-Thứ nữa, tôi không đánh giá quan chức này theo kiểu mấy vợ, mấy con, mà theo công việc anh ta làm. Mà như thường thấy, tính cách bộc lộ trong những thời điểm quan trọng, đòi hỏi quyết đoán và dám chịu trách nhiệm. Điều này thì nói thật là tôi ít thấy ở vị quan đầu ngành này. Này nhé, chẳng hạn như năm 2016 cả nước sôi sục lên về việc Formosa gây “cá chết” – hơn bao giờ hết thì Chính phủ cũng như người dân rất cần một câu giải thích rõ ràng về nguyên nhân vụ việc – có xả thải hay không, xả thải như vậy có nguy hại nhiều cho môi trường biển hay không? Thì Bộ Tài-Môi trả lời trậc lấc đã đành, nhưng Bộ Khoa học Công nghệ cũng cả mấy tháng trời không đưa ra được lời giải thích cho thỏa đáng, vị này chả bơi biển, ăn hải sản Hà Tĩnh hay nói hớ câu nào cả, mà đúng hơn là tránh chả bình luận gì. Đến khi Formosa bị “bắt nọn” (bởi chính những nhà khoa học thuộc địa hạt của vị này quản lý) và phía Đài Loan chấp nhận xin lỗi, đền bù thì ông mới dõng dạc (trích nguyên văn): ““Kết quả công bố hôm nay thể hiện nỗ lực của các nhà khoa học cũng như trình độ và năng lực trong việc giải quyết những vấn đề phức tạp. Tháng 12/2004, Nhật Bản có sự cố môi trường nghiêm trọng, hơn một năm sau, hội đồng đánh giá với những chuyên gia hàng đầu mới có thể kết luận được nguyên nhân là từ công ty gang thép. Như vậy để thấy sự nỗ lực của chúng ta”! Nếu ai đọc kỹ FB của tôi sẽ biết vai trò rất “bình vôi” của ông trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng này…
-Một trong những vấn đề tôi quan tâm theo dõi (nó được tua đi tua lại trên báo đài suốt mà, làm gì chả theo dõi được) là việc Việt Nam ta cứ rập rình định “phóng” hơn chục nghìn tỷ lên trời (về sau rút xuống còn 7000 tỷ, nhưng với số tiền phải đầu tư tương ứng dưới đất nữa thì tổng cộng đáng nhẽ cũng thành mười mấy nghìn tỷ mới đủ) cho tự hào có quả vệ tinh đời cũ, đổi lấy món nợ ODA Nhật Bản. Tuy rất rõ đấy là “sáng kiến” của Trung tâm vũ trụ VN và Viện Hàn lâm nhưng với tư cách người đứng đầu ngành khoa học, ông có thể đánh giá và chặn đứng nó từ khi còn “trứng nước” – thế mà với tính cách không quyết đoán vốn có ông lại “khiêm tốn” nhường cho các bộ ngành khác nêu ý kiến phản bác suốt lần này đến lần kia, từ các lực lượng vũ trang cho tới cả… ngoại giao! Cũng thật là may cuối cùng thì (cho đến nay) các cấp cao nhất đều đã thấy sự vô nghĩa cho việc dành lấy chút “tự hào” bằng số tiền rất lớn như vậy mà hiệu quả nếu “phóng” sẽ chẳng có là bao. Thận trọng quá mức, im lặng không làm ta vô can…
-Một trong những vụ án điểm của ngành y và rất có thể còn đang chờ tới lượt là những thanh củi khá lớn của “lò” là VN Farma – còn đang tiếp diễn, lại mới thêm vài con cá nhơ nhỡ sa lưới. (Câu chuyện này thì “người Hà Nội xịn” đang uống bia với tôi quá biết rõ, anh quá quan tâm và sẵn sàng để được gọi ra tòa làm rõ vấn đề, mà chả được vời đến…!?). Rồi có lẽ tòa và các cơ quan điều tra cũng sẽ đi tới tận cùng sự việc, những kẻ nào định làm giàu bất chính trên sức khỏe của biết bao bệnh nhân K sẽ được nêu tên bằng hết, nhưng quá trình này đang bị làm chậm lại khá nhiều. Một lí do mà đáng nhẽ Bộ của vị sắp bãi nhiệm này có thể làm rất tốt – đó là đưa ra kết luận: thuốc của VN Pharma giả hay không!! Nhiều vị trong ngành hẳn hoi vẫn coi “đây là thuốc thật, chỉ có nhãn mác là giả thôi” – mà không chịu hiểu nếu nhãn mác không đúng với nội dung thuốc thì đó phải coi là “giả”! Bộ Y tế mà không làm rạch ròi được chuyện đó thì phải để Bộ Công thương, Bộ Khoa học Công nghệ làm, khó gì đâu? Tất cả cứ dồn việc và mong ngóng cơ quan điều tra họ lo…
-Lại một vụ đại án nữa mà liên quan đến có lẽ cả 60 triệu nông dân Việt Nam, khó mà có vụ điển hình hơn! (Người đối thoại với tôi lại quá trong cuộc của vụ này, nhưng giờ anh đã được đưa ra khỏi Ban 389 (Chỉ đạo quốc gia chống buôn lậu) và ngay cả ở Tổng cục quản lý thị trường thì anh cũng được cho “ngồi chơi xơi nước” dài dài…). Vụ phân bón giả Thuận Phong này còn khác lạ hơn nữa là đã có chỉ đạo quyết liệt của Thủ tướng và Phó thủ tướng thường trực đã nhiều năm, nhưng dường như tỉnh Đồng Nai kiên thủ như một lãnh địa riêng, khó ai bên ngoài làm gì ở đó được. Rất dễ thấy thôi, không thể khởi tố được vụ án ở khâu nào thì thế lực bao che ở chính chỗ đó, tuy vậy cảm giác như “xuồng sắp chìm” rồi! Cũng may là ngay Đồng Nai cũng thay đổi rất nhiều, và với vị giám đốc rất trẻ tên Văn mới được điều chuyển từ nơi khác về rất nhiều nhóm bảo kê đã phải ra trước vành móng ngựa… Cũng lại vẫn với lối làm chậm quá trình điều tra như vụ VN Pharma, ở đây bất chấp câu hỏi của các đại biểu quốc hội và nhà báo, rằng phân bón Thuận Phong có phải “giả” hay không nhiều luồng dư luận vẫn bị lái đi!? Tưởng như câu trả lời chẳng có gì khó khăn, nếu phân tích không thấy được đủ 70% các chất được công bố trên bao bì cũng được làm giả luôn (made in USA) ấy thì chẳng còn gì để nói! Ấy thế mà chính vị đầu ngành khoa học này với sự cẩn thận vô đối của mình khi trả lời đại biểu Quốc hội Lê Thanh Vân trong công văn 18/7/2019 vẫn rào trước đón sau: “Vụ việc… Thuận Phong đang trong quá trình điều tra, hiện tại Bộ Khoa học và Công nghệ chưa có kết luận cuối cùng về giám định tư pháp theo vụ việc về nhãn hàng hóa… Để đảm bảo tính pháp lý của vụ việc Bộ KHCN sẽ thông báo yêu cầu của quý đại biểu tới Bộ Công an…”. Đố mà sai nhé! Nhưng có giúp gì cho đời những câu trả lời chỉ có đúng trở lên thế này không?
Quả là “Hà Nội không vội được đâu” – thế chúng ta hôm nay mới đang có tầu điện trên cao mãi chưa chạy được, nhà Lê Trực mãi cắt nóc chả xong, sông Tô Lịch mãi chưa hết mùi “hoa sữa”… Với vị “tổng đốc” mới này thực sự tôi chưa hình dung ra Hà Nội sẽ chuyển mình thế nào trong mấy năm tới đây! Phố cổ chắc là vẫn thế, hấp dẫn bởi những số phận đời thường, những cô gái đẩy xe hoa trên phố, những bom bia được “cắt tiết” ngầu bọt, chứ nó lại vẫn như xưa thôi, đến ngay cái phố đi bộ ở Bờ Hồ bây giờ cũng lại chả còn nữa rồi – một điều ít ỏi có được nhờ sự quyết đoán của người tiền nhiệm. Hà Nội vẫn vậy thôi, nhưng người Hà Nội rồi cũng dần sẽ khác… Ước gì tới lúc chính người Hà Nội được chọn thị trưởng cho mình! Bét ra cũng phải hào hoa tí chứ, nhỉ!
Trời đã ngả chiều, tôi và anh chia tay – những “mầm non của tổ hưu phố cổ”. “Lúc ấy chắc Thuận Phong cũng xong rồi!” – anh cũng muốn kết thúc câu chuyện lạc quan một tí, còn tôi chưa nghĩ được xa thế, đang buồn cho Hà Nội “của tôi”. Như nghe tiếng sông Hồng thở than, tôi muốn mang Hồ Gươm đi…
119631843_3436298373098742_4350003778473191898_o.jpg
Cụ nên đánh giá công bằng cho bác ấy.
Vụ việc Formosa quá tầm của Thượng thư bộ công nghệ. Ít nhất bác ấy không a dua đi tắm biển, ăn cá ở Đà Nẵng là 1 điểm cộng rồi.

Bác ấy có 1 nhiệm kỳ luân chuyển chủ tịch tỉnh Phú Thọ thành công rực rỡ trước khi về nhậm chức ở Bộ KHCN.

Nhiệm kỳ vô cùng ấn tượng, làm được bằng 3 đời chủ tịch trước cộng lại. Dù bác ấy chỉ làm hơn nửa nhiệm kỳ (gần 3 năm) trước khi về Bộ.

Em đặt niềm tin vào bác ấy.

PS: em quê Phú Thọ, sống ở HN 20 năm.
 
Chỉnh sửa cuối:

itgp

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-125369
Ngày cấp bằng
24/12/11
Số km
387
Động cơ
382,559 Mã lực
Cụ nên đánh giá công bằng cho bác ấy.
Vụ việc Formosa quá tầm của Thượng thư bộ công nghệ. Ít nhất bác ấy không a dua đi tắm biển, ăn cá ở Đà Nẵng là 1 điểm cộng rồi.

Bác ấy có 1 nhiệm kỳ luân chuyển chủ tịch tỉnh Phú Thọ thành công rực rỡ trước khi về nhậm chức ở Bộ KHCN.

Nhiệm kỳ vô cùng ấn tượng, làm được bằng 3 đời chủ tịch trước cộng lại. Dù bác ấy chỉ làm hơn nửa nhiệm kỳ (gần 3 năm) trước khi về bộ.

Em đặt niềm tin vào bác ấy.

PS: em quê Phú Thọ, sống ở HN 20 năm.
Bác Anh làm được gì ở PT thế cụ. Em cũng Phú Thọ thoát ly ra Thủ đô rồi nên không nắm được.
 

asset19

Xe buýt
Biển số
OF-739258
Ngày cấp bằng
13/8/20
Số km
510
Động cơ
69,377 Mã lực
Bác Anh làm được gì ở PT thế cụ. Em cũng Phú Thọ thoát ly ra Thủ đô rồi nên không nắm được.
Ví dụ : Công viên Văn Lang
Quy hoạch từ thời em học cấp 3.
Đến khi bác ấy về Phú Thọ mới làm xong. Sau 17 - 18 năm bị treo.

Công trình này giống vụ đường sắt Cát Linh - Hà Đông. Loằng ngoằng và nhiều lợi ích nhóm. 3 đời chủ tịch trước là người gốc Phú Thọ nên ko ai dám ký.

Bác ấy là cán bộ luân chuyển, ko dính lợi ích nhóm. Vả lại làm nửa nhiệm kỳ rồi về Bộ nên ko sợ dây dưa.

Nên bác ấy dứt điểm phát xong.

Luân chuyển là chính sách hay.
Cán bộ gốc địa phương ko dám làm vì sợ sai, sợ lợi ích nhóm.
Còn cán bộ luân chuyển thì cần để lại dấu ấn làm bàn đạp để về Bộ nên họ dám làm, dám quyết.
 
Chỉnh sửa cuối:

kienvinh

Xe lăn
Biển số
OF-115035
Ngày cấp bằng
1/10/11
Số km
12,044
Động cơ
540,373 Mã lực
Tham gia topic này, mấy trang trước tôi có nhắc đến việc cần phân biệt khu phố cổ và khu phố Pháp, là có lý do.

Ai không biết khu phố Pháp là khu nào, có thể bỏ qua. Đây không phải là một cái tơm (term - terminology) do tôi tự đặt ra, mà được sử dụng phổ biến khi nghiên cứu về quy hoạch, thiết kế đô thị và kiến trúc của Hà Nội cũ.

Các bác nói đến phố cổ là nghĩ đến khu 36 phố phường. Các bác cần nghĩ "lớn" hơn. Khu này bé tẹo, không đủ chỗ và chắc chắn không phải là nơi xứng đáng để tinh hoa bắc bộ tập trung. Nó chỉ là nơi tập trung các phường thợ thủ công và tiểu thương buôn bán.

xt-phoco.jpg
 

itgp

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-125369
Ngày cấp bằng
24/12/11
Số km
387
Động cơ
382,559 Mã lực
Ví dụ : Công viên Văn Lang
Quy hoạch từ thời em học cấp 3.
Đến khi bác ấy về Phú Thọ mới làm xong. Sau 17 - 18 năm bị treo.

Công trình này giống vụ đường sắt Cát Linh - Hà Đông. Loằng ngoằng và nhiều lợi ích nhóm. 3 đời chủ tịch trước là người gốc Phú Thọ nên ko ai dám ký.

Bác ấy là cán bộ luân chuyển, ko dính lợi ích nhóm. Vả lại làm nửa nhiệm kỳ rồi về Bộ nên ko sợ dây dưa.

Nên bác ấy dứt điểm phát xong.

Có lẽ luân chuyển là chính sách hay.
Cán bộ gốc địa phương ko dám làm vì sợ sai, sợ lợi ích nhóm.
Còn cán bộ luân chuyển thì cần để lại dấu ấn làm bàn đạp để về Bộ nên họ dám làm, dám quyết.
Ra vậy, công viên Văn Lang và khu vực xung quanh công nhận nhìn đẹp thật.
 

hd-vt

Xe container
Biển số
OF-384916
Ngày cấp bằng
30/9/15
Số km
9,443
Động cơ
321,123 Mã lực
Tuổi
58
Em chả phân biệt được cổ hay cánh, chỉ dân HN xưa thôi ạ.
Phải nói dân Thổ đu văn minh, vd CT tp rõ như lòng bàn tay, người đi người về bàn lát lước hehe. Tỉnh nẻ chúng em, CT đứng trước mặt còn ếu biết nữa là bàn với ghế hehe.
Nhưng em chưa thấy cc mong gì ở CT thế? Thích ăn mỏng chia đều, thích ít bụi, ít hôi, ít chật chội...đập choai.... :-o
 

kijuto161

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-320284
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
870
Động cơ
295,987 Mã lực
HÀ NỘI, MONG ĐỢI NGẬM NGÙI
Hà Nội phố cổ từ những ngày xưa ấy có khác chăng so với những khu đô thị mới hiện đại như Sing, như Pháp kiểu “có thằng đeo dùi cui điện đứng ở barie”? Khác lắm chứ, thậm chí không phải cái chuyện ăn gì cũng ngon, muốn gì cũng có đâu mặc dù cái đó đã là quá quan trọng rồi. Mà khác ở cái tinh thần, ở một khu đô thị như Ecopark, Ciputra hay Vinhome chưa chắc gì hai nhà liền kề chủ nhân đã biết nhau, con cái đã chơi với nhau, có chăng chỉ có “công đoàn osin” thì ở đâu cũng đi sâu vào quần chúng mà thôi. Phố cổ là nơi gặp gỡ của quá khứ, hiện tại, tương lai, nơi mà người ta sẵn sàng trải lòng với một người chỉ vì có biết chung một chỗ mua cá chọi từ thời nhảy tàu điện, hay cùng thất tình trước một bà chị học cùng trường cấp hai… Phố cổ không có chỗ cho kẻ lạ, ai kia có thể có hai ba cái nhà ở phố “Hàng” nhưng chưa bao giờ được bơi ra Tháp Rùa hay đá bóng ở sân Long Biên thì đó vẫn chưa phải là người Hà Nội thực thụ. Đừng phải tranh cãi làm gì, nếu bạn không phải người Hà Nội “xưa” – khái niệm của chúng tôi khác với các nhà sử học, coi như chỉ tính từ những năm 60-70 đổ lại thôi – chúng ta khác nhau một chút thôi, chẳng tốt xấu gì ở đây cả. Nhưng mỗi một “người Hà Nội” như bọn tôi đều có ba, bốn, năm chục năm kiểm chứng, ai người thế nào, ra làm sao, nói đến là biết, vậy thôi. Ai kia dù có lớn lên ở chính Hà Nội và trở thành “ông nọ, bà kia” mà mấy cư dân Hà Nội cũ chỉ bảo một câu “phọt phẹt ấy mà” thì coi như đã an bài với hình tượng “dở hơi biết bơi” này mãi mãi, còn có những đứa dù có bị cuộc đời quăng quật vùi dập đến thế nào nhưng chỉ cần anh em chốt một câu “thằng ấy chơi được đấy” thì vĩnh viễn sẽ còn lại được một chỗ đứng dù nho nhỏ ở cái Hà Nội “tươi thắm, sống vui phố hè” này…
Một sáng chủ nhật đẹp trời, không hẹn mà lại gặp anh bạn đã biết nhau từ mấy chục năm, chả gặp bao giờ cuối cùng lại bén duyên ở cái phở Hàng Đồng. Nhưng người Hà Nội là thế, không gặp chả sao, lúc nào cũng có 500 bạn chung (ngoài đời thật nhé) để biết về nhau sống chết ra sao, và luôn có 5000 nhân vật “nó được đấy” hay “phọt phẹt ấy mà” để làm chủ đề câu chuyện khi gặp lại. Không quan trọng rằng anh ấy đã lâu nay nổi tiếng như cồn, là “bàn tay sạch” của công cuộc chống hàng lậu hàng giả, còn tôi chả ai biết đấy là đâu. Không quan trọng trước kia anh ấy nghịch phá “rạch giời rơi xuống” mà nay thành tấm gương đạo đức của bao người, còn tôi vốn dĩ con ngoan trò giỏi thì lại trở nên kẻ lang bạt kỳ hồ. Câu chuyện cứ thế kéo dài, hết phở đến cà phê thuốc lá rồi lại bia hơi, nhưng rồi cuối cùng vẫn quay về Hà Nội, nơi theo chúng tôi cùng nhận định là “thôi quen rồi, về hưu chắc chỉ sống ở đây được chứ chả báu gì mà đi đâu nữa…!”.
Rồi chuyện lại quay về việc “lò”, việc “sắp xếp nhân sự” – người Hà Nội vẫn quen thế đấy, có thể chỉ là bà giáo về hưu hay ông cắt tóc vỉa hè Tràng Thi thôi cũng phải thông tỏ vanh vách “ai đi đâu về đâu” – chuyện này bạn khó có thể gặp ở Sài Gòn hay Đà Nẵng. Rồi anh hỏi tôi nhận xét về người “ai cũng biết là ai” sẽ “tiến về Hà Nội” – tôi cũng chẳng ngại ngần gì mà không chia sẻ về nhân vật tưởng như khá trầm lặng mà nay lại sắp “nổi tiếng nhất vịnh Bắc Bộ" này:
-Nhân vật này chẳng có “phốt” gì nặng, cũng chẳng có chiến công hiển hách nào, chưa phải anh hùng bắt cướp hay “công dân thủ đô tiêu biểu” – cái này theo tôi là điều tốt, trong thời buổi thông tin nhiễu nhương này “no news is good neuws”. Nhưng cái thiếu nhất đầu tiên là anh ta chưa có bất cứ gì để thể hiện anh là “người Hà Nội đích thực” – theo cách hiểu đã nói như trên của tôi. Dù có từng ở Hà Nội bao nhiêu năm đi nữa, ông không thể có nét Hà Nội hào hoa như các bác sỹ Trần Văn Lai, Trần Duy Hưng thuở trước, anh ta rồi vẫn sẽ giống mấy người tiền nhiệm mà thôi… (Và thật đáng chán nếu cả hai quan đầu tỉnh đều không có “chất” Hà thành – nơi “lắng hồn núi sông ngàn năm”!).
-Thứ nữa, tôi không đánh giá quan chức này theo kiểu mấy vợ, mấy con, mà theo công việc anh ta làm. Mà như thường thấy, tính cách bộc lộ trong những thời điểm quan trọng, đòi hỏi quyết đoán và dám chịu trách nhiệm. Điều này thì nói thật là tôi ít thấy ở vị quan đầu ngành này. Này nhé, chẳng hạn như năm 2016 cả nước sôi sục lên về việc Formosa gây “cá chết” – hơn bao giờ hết thì Chính phủ cũng như người dân rất cần một câu giải thích rõ ràng về nguyên nhân vụ việc – có xả thải hay không, xả thải như vậy có nguy hại nhiều cho môi trường biển hay không? Thì Bộ Tài-Môi trả lời trậc lấc đã đành, nhưng Bộ Khoa học Công nghệ cũng cả mấy tháng trời không đưa ra được lời giải thích cho thỏa đáng, vị này chả bơi biển, ăn hải sản Hà Tĩnh hay nói hớ câu nào cả, mà đúng hơn là tránh chả bình luận gì. Đến khi Formosa bị “bắt nọn” (bởi chính những nhà khoa học thuộc địa hạt của vị này quản lý) và phía Đài Loan chấp nhận xin lỗi, đền bù thì ông mới dõng dạc (trích nguyên văn): ““Kết quả công bố hôm nay thể hiện nỗ lực của các nhà khoa học cũng như trình độ và năng lực trong việc giải quyết những vấn đề phức tạp. Tháng 12/2004, Nhật Bản có sự cố môi trường nghiêm trọng, hơn một năm sau, hội đồng đánh giá với những chuyên gia hàng đầu mới có thể kết luận được nguyên nhân là từ công ty gang thép. Như vậy để thấy sự nỗ lực của chúng ta”! Nếu ai đọc kỹ FB của tôi sẽ biết vai trò rất “bình vôi” của ông trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng này…
-Một trong những vấn đề tôi quan tâm theo dõi (nó được tua đi tua lại trên báo đài suốt mà, làm gì chả theo dõi được) là việc Việt Nam ta cứ rập rình định “phóng” hơn chục nghìn tỷ lên trời (về sau rút xuống còn 7000 tỷ, nhưng với số tiền phải đầu tư tương ứng dưới đất nữa thì tổng cộng đáng nhẽ cũng thành mười mấy nghìn tỷ mới đủ) cho tự hào có quả vệ tinh đời cũ, đổi lấy món nợ ODA Nhật Bản. Tuy rất rõ đấy là “sáng kiến” của Trung tâm vũ trụ VN và Viện Hàn lâm nhưng với tư cách người đứng đầu ngành khoa học, ông có thể đánh giá và chặn đứng nó từ khi còn “trứng nước” – thế mà với tính cách không quyết đoán vốn có ông lại “khiêm tốn” nhường cho các bộ ngành khác nêu ý kiến phản bác suốt lần này đến lần kia, từ các lực lượng vũ trang cho tới cả… ngoại giao! Cũng thật là may cuối cùng thì (cho đến nay) các cấp cao nhất đều đã thấy sự vô nghĩa cho việc dành lấy chút “tự hào” bằng số tiền rất lớn như vậy mà hiệu quả nếu “phóng” sẽ chẳng có là bao. Thận trọng quá mức, im lặng không làm ta vô can…
-Một trong những vụ án điểm của ngành y và rất có thể còn đang chờ tới lượt là những thanh củi khá lớn của “lò” là VN Farma – còn đang tiếp diễn, lại mới thêm vài con cá nhơ nhỡ sa lưới. (Câu chuyện này thì “người Hà Nội xịn” đang uống bia với tôi quá biết rõ, anh quá quan tâm và sẵn sàng để được gọi ra tòa làm rõ vấn đề, mà chả được vời đến…!?). Rồi có lẽ tòa và các cơ quan điều tra cũng sẽ đi tới tận cùng sự việc, những kẻ nào định làm giàu bất chính trên sức khỏe của biết bao bệnh nhân K sẽ được nêu tên bằng hết, nhưng quá trình này đang bị làm chậm lại khá nhiều. Một lí do mà đáng nhẽ Bộ của vị sắp bãi nhiệm này có thể làm rất tốt – đó là đưa ra kết luận: thuốc của VN Pharma giả hay không!! Nhiều vị trong ngành hẳn hoi vẫn coi “đây là thuốc thật, chỉ có nhãn mác là giả thôi” – mà không chịu hiểu nếu nhãn mác không đúng với nội dung thuốc thì đó phải coi là “giả”! Bộ Y tế mà không làm rạch ròi được chuyện đó thì phải để Bộ Công thương, Bộ Khoa học Công nghệ làm, khó gì đâu? Tất cả cứ dồn việc và mong ngóng cơ quan điều tra họ lo…
-Lại một vụ đại án nữa mà liên quan đến có lẽ cả 60 triệu nông dân Việt Nam, khó mà có vụ điển hình hơn! (Người đối thoại với tôi lại quá trong cuộc của vụ này, nhưng giờ anh đã được đưa ra khỏi Ban 389 (Chỉ đạo quốc gia chống buôn lậu) và ngay cả ở Tổng cục quản lý thị trường thì anh cũng được cho “ngồi chơi xơi nước” dài dài…). Vụ phân bón giả Thuận Phong này còn khác lạ hơn nữa là đã có chỉ đạo quyết liệt của Thủ tướng và Phó thủ tướng thường trực đã nhiều năm, nhưng dường như tỉnh Đồng Nai kiên thủ như một lãnh địa riêng, khó ai bên ngoài làm gì ở đó được. Rất dễ thấy thôi, không thể khởi tố được vụ án ở khâu nào thì thế lực bao che ở chính chỗ đó, tuy vậy cảm giác như “xuồng sắp chìm” rồi! Cũng may là ngay Đồng Nai cũng thay đổi rất nhiều, và với vị giám đốc rất trẻ tên Văn mới được điều chuyển từ nơi khác về rất nhiều nhóm bảo kê đã phải ra trước vành móng ngựa… Cũng lại vẫn với lối làm chậm quá trình điều tra như vụ VN Pharma, ở đây bất chấp câu hỏi của các đại biểu quốc hội và nhà báo, rằng phân bón Thuận Phong có phải “giả” hay không nhiều luồng dư luận vẫn bị lái đi!? Tưởng như câu trả lời chẳng có gì khó khăn, nếu phân tích không thấy được đủ 70% các chất được công bố trên bao bì cũng được làm giả luôn (made in USA) ấy thì chẳng còn gì để nói! Ấy thế mà chính vị đầu ngành khoa học này với sự cẩn thận vô đối của mình khi trả lời đại biểu Quốc hội Lê Thanh Vân trong công văn 18/7/2019 vẫn rào trước đón sau: “Vụ việc… Thuận Phong đang trong quá trình điều tra, hiện tại Bộ Khoa học và Công nghệ chưa có kết luận cuối cùng về giám định tư pháp theo vụ việc về nhãn hàng hóa… Để đảm bảo tính pháp lý của vụ việc Bộ KHCN sẽ thông báo yêu cầu của quý đại biểu tới Bộ Công an…”. Đố mà sai nhé! Nhưng có giúp gì cho đời những câu trả lời chỉ có đúng trở lên thế này không?
Quả là “Hà Nội không vội được đâu” – thế chúng ta hôm nay mới đang có tầu điện trên cao mãi chưa chạy được, nhà Lê Trực mãi cắt nóc chả xong, sông Tô Lịch mãi chưa hết mùi “hoa sữa”… Với vị “tổng đốc” mới này thực sự tôi chưa hình dung ra Hà Nội sẽ chuyển mình thế nào trong mấy năm tới đây! Phố cổ chắc là vẫn thế, hấp dẫn bởi những số phận đời thường, những cô gái đẩy xe hoa trên phố, những bom bia được “cắt tiết” ngầu bọt, chứ nó lại vẫn như xưa thôi, đến ngay cái phố đi bộ ở Bờ Hồ bây giờ cũng lại chả còn nữa rồi – một điều ít ỏi có được nhờ sự quyết đoán của người tiền nhiệm. Hà Nội vẫn vậy thôi, nhưng người Hà Nội rồi cũng dần sẽ khác… Ước gì tới lúc chính người Hà Nội được chọn thị trưởng cho mình! Bét ra cũng phải hào hoa tí chứ, nhỉ!
Trời đã ngả chiều, tôi và anh chia tay – những “mầm non của tổ hưu phố cổ”. “Lúc ấy chắc Thuận Phong cũng xong rồi!” – anh cũng muốn kết thúc câu chuyện lạc quan một tí, còn tôi chưa nghĩ được xa thế, đang buồn cho Hà Nội “của tôi”. Như nghe tiếng sông Hồng thở than, tôi muốn mang Hồ Gươm đi…
119631843_3436298373098742_4350003778473191898_o.jpg
Bác buồn, bác tiếc nhớ, bác hoài niệm....bác đặt ra so sánh cũ mới và sâu trong thâm tâm bác cho rằng mới không bằng cũ, k tinh như cũ, k sâu lắng như cũ...Nhưng bác ạ: cuộc sống nó là như vậy, k thế mãi trong hoài niệm được! Hầu hết thế hệ bác đều nghĩ vậy dù có nói ra hay không. Khi cái người ta yêu và tôn thờ trở nên mờ nhạt, bị chà đạp thì phản ứng của con người ta đều tiêu cực cả. :( Thực sự mà nói thì cũng chẳng có giải pháp gì! Siêu hoà hoa cũng không giải nổi bài toán “thổ đu như bãi chiến trường” này chứ đừng nói là có tẹo hào hoa bác nhé. Đừng cá nhân hoá 1 sự việc, nó ở tầm “dòng chảy thời đại” rồi bác ạ! :)
 

barca6996

Xe container
Biển số
OF-724771
Ngày cấp bằng
10/4/20
Số km
7,590
Động cơ
151,182 Mã lực
Tham gia topic này, mấy trang trước tôi có nhắc đến việc cần phân biệt khu phố cổ và khu phố Pháp, là có lý do.

Ai không biết khu phố Pháp là khu nào, có thể bỏ qua. Đây không phải là một cái tơm (term - terminology) do tôi tự đặt ra, mà được sử dụng phổ biến khi nghiên cứu về quy hoạch, thiết kế đô thị và kiến trúc của Hà Nội cũ.

Các bác nói đến phố cổ là nghĩ đến khu 36 phố phường. Các bác cần nghĩ "lớn" hơn. Khu này bé tẹo, không đủ chỗ và chắc chắn không phải là nơi xứng đáng để tinh hoa bắc bộ tập trung. Nó chỉ là nơi tập trung các phường thợ thủ công và tiểu thương buôn bán.

xt-phoco.jpg
Từ phố Hai Bà Trưng trở xuống phía nam bọn e vẫn gọi là phố cũ cụ ag,
 

Rừng Chiều

Xe hơi
Biển số
OF-443794
Ngày cấp bằng
9/8/16
Số km
153
Động cơ
216,161 Mã lực
Nơi ở
Trong rừng
Mấy cụ/mợ không phải dân phố cổ có ăn bánh mì pha tê không ? Hay phở bò Nam định, Báng gai Hãi dương, bánh mướt sứ Nghệ, cháo tô Thái bình, Bánh đa Hãi phòng......

Mấy cụ mợ nghe tiếng leng keng tàu điện và mùi hoa sữa bên hồ hale, mấy ai nghe tiếng thu trong chiều vàng Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Phan Đình Phùng...

Đã mấy người trong số các cụ đá cá Đồng xuân, chọi chim Hàng da ?
 
Chỉnh sửa cuối:

Rừng Chiều

Xe hơi
Biển số
OF-443794
Ngày cấp bằng
9/8/16
Số km
153
Động cơ
216,161 Mã lực
Nơi ở
Trong rừng
Phố cổ được người Pháp thiết kế cho 300 nghìn dân sống... giờ thành rất nhiều triệu... những nét văn hóa có thể phôi pha ... nhưng không vì thế mà phủ nhận được văn hóa người phố cổ...

Ai đó đã nói rằng bắn vào quá khứ một phát súng lục, thì tương lai ta sẽ nhận được quả đại bác... sao không làm đẹp hơn nữa mà lại bỉ bôi nhỉ ? Thế các cụ mợ đang sống ở đâu ? có phải mình là một tế bào cấu thành nên Hà nội không ?
 

Bachsima

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-327829
Ngày cấp bằng
20/7/14
Số km
13,437
Động cơ
434,773 Mã lực
Phố cổ được người Pháp thiết kế cho 300 nghìn dân sống... giờ thành rất nhiều triệu... những nét văn hóa có thể phôi pha ... nhưng không vì thế mà phủ nhận được văn hóa người phố cổ...

Ai đó đã nói rằng bắn vào quá khứ một phát súng lục, thì tương lai ta sẽ nhận được quả đại bác... sao không làm đẹp hơn nữa mà lại bỉ bôi nhỉ ? Thế các cụ mợ đang sống ở đâu ? có phải mình là một tế bào cấu thành nên Hà nội không ?
Úi xời, mát giời hàng bánh mì pha tê vắng vẻ, được ăn sớm hay sao mà quân khu nhà Dầu giọng cứ mượt như ri ;))
Bao giờ đến đoạn xỏ ngọt Bắc kỳ nhớ tag em nhá ;))
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top