[Funland] Đại Việt từng bỏ lỡ một cơ hội cai trị Trung Hoa

thox4ytoam

Xe tăng
Biển số
OF-446233
Ngày cấp bằng
18/8/16
Số km
1,225
Động cơ
217,120 Mã lực
Tuổi
32
Đây Cụ: .....Chờ thiếu niên đó đọc xong Vô Kỵ liền nói với Trương Tam Phong:
- Thưa Thái sư phụ , vừa rồi người này đọc xong kinh văn của Thái sư phụ viết ra đã ghi sâu vào trong lòng rồi lại đi bảo những võ công đó là của phái Thiếu Lâm có trước, thật không biết xấu hổ chút nào!
Lúc này Trương Tam Phong đã biết rõ ý định của ba vị thần tăng kia rồi. Thì ra đồ đệ của Không Trí có trí nhớ rất kinh người. Bất cứ bài văn khó đến đâu, y chỉ cần đọc qua một lần là thuộc ngay. Sau khi y đọc hết ba mươi mấy trang giấy của Trương Tam Phong, nhớ kỹ xong liền trả lại để tỏ rằng cuộc trao đổi này không ích gì cho phái Thiếu Lâm hết. Trương Chân Nhân ha hả cười và nói:
- Trong lúc ba vị thần tăng mời mỗ uống rượu thì các hạ đã học thuộc lòng hai pho võ công của mỗ viết. Người thông minh tài trí như các hạ đây Trương Tam Phong đây cũng phải hổ thẹn, thật., không sao bằng được. Chẳng hay quí tính đại danh của các hạ là chi?
Thiếu niên nọ đáp:
- Không dám, hậu sinh họ Trần tên Hữu Lượng.
Trương Tam Phong nghiêm nét mặt tiếp:
- Chú em họ Trần tài trí như vậy, say này sẽ trở nên một đại anh hùng, nhưng chú em đừng đi lầm đường, vậy lão đạo này xin tặng chú mười chữ: "Ðối với người phải thành, đối với mình phải khiêm!"

Hữu Lượng đưa mắt nhìn Trương Tam Phong thấy Trương Chân Nhân cũng nhìn mình y liền rùng mình kinh hãi nghĩ thầm:
- Ngươi đã mắc lừa nên mới nổi giận mà dậy bảo ta như thế .
Ðoạn y lạnh lùng đáp:
- Ða tạ Trương Chân Nhân đã chỉ bảo nhưng hậu bối là đệ tử của phái Thiếu Lâm thì đã có sư bá và sư thúc chỉ bảo cho rồi.
Trương Tam Phong vừa cười vừa nói tiếp:
- Phải, phải, lão đão lắm mồm lắm miệng. Lão đạo làm gì có quyền dậy bảo chú như thế.
Trương Chân Nhân vừa nói xong thì Không Trí đưa xấp giấy ra.
Ông liền đỡ lấy và lập tức truyền nội công sang khiến Không Trí ngã ngửa người về phía sau.
Hữu Lượng đứng cạnh bèn giơ tay đỡ sư phụ.
Tuy y là người thông minh nhưng võ công còn kém, lại không ngờ Không Trí bị nội công của Trương Chân Nhân đánh.
Sức mạnh của Thái Cực Công đánh Không Trí và luôn cả y ra khỏi Lập Tuyết Ðình ngã lăn ra đất.
Ok cái cụ trích là bản Cô gái đồ long, còn về sau Kim Dung viết lại thành Ỷ thiên đồ long kiếm thì không còn đoạn này nữa rồi :3
 

blackbox

Xe tăng
Biển số
OF-98852
Ngày cấp bằng
6/6/11
Số km
1,646
Động cơ
413,359 Mã lực
Có 1 điều em nhận thấy là dân tộc nào muốn không bị bọn hán đồng hóa ngược thì tốt nhất đừng có sang đóng đô ở Bện kinh.
Cứ lấy quê nhà mình làm Thủ Đô rồi sai người đi hấp diêm tụi nó là bảo toàn tính toàn vẹn của dân tộc.
Cứ ham cái chỗ to to, rộng rộng rồi ngồi lọt thỏm vào đấy bảo sao không bị hòa tan.
Như các cụ nhà mình và các cụ Nhật là khôn, cho cụ cũng đếch thèm nhưng thỉnh thoảng cụ cứ sang hoặc tụi mày húng sang đây, các cụ hấp 1 nhát để lại vết thù năm tháng là OK.
:)):)):))
 

cadan

Xe lăn
Biển số
OF-151495
Ngày cấp bằng
3/8/12
Số km
10,318
Động cơ
458,685 Mã lực
châu Quảng Nguyên nó thuộc Cao bằng là lãnh thổ người Việt lâu đời nằm trong quốc gia Đại Việt Nùng Tồn Phúc và Nùng Trí cao tự ý chia cắt đòi lập quốc như vậy là *********. Nùng Tồn Phúc bị giết Nùng Trí cao được tha.
khi Châu Quảng Nguyên bị Lưu Kỷ dâng cho tống thì vua Đại Việt cho sứ sang đòi nhà tống trả ngay hợp tình hợp lý.
trước đó không có quốc gia nào của những tộc Nùng Tráng này từng tồn tại cả Đại Lý ở vân nam không liên quan gì đến tộc Nùng
Haizz

Cháu khuyên cụ đi đọc sách, cụ không chịu đọc mà cứ phán theo định kiến. Quả là 1 ví dụ điển hỉnh của câu nói bất hủ của sử gia Bertrand Rusell: Lịch sử 3 phần 4 là DỐI TRÁ, 1 phần 4 là ĐỊNH KIẾN. Và Ai thắng thì người đó giành quyền viết SỬ.

Xin hỏi cụ mấy câu để cụ có hướng tìm sách đọc:

- Nguồn tư liệu nào cho cụ cảm giác Cao Bằng thuộc QG Đại Việt vào những năm 1000 và từ bao đời trước? Cụ lưu ý Đinh Bộ Lĩnh mới thống nhất 12 sứ quân cách đó chưa đầy trăm năm, xong đến Lê Hoàn, rồi Lý Công Uẩn. Mới vài đời được như 1 QG thống nhất thôi cụ ợ. Và ko nên quên tra cứu, khi dẹp loạn 12 sứ quân, lãnh thổ người Việt chỉ đến đâu ợ?

- Nên phân biệt cho tử tế đâu là đất gốc của người Việt, và đâu là lãnh thổ mở rộng. Chả có gì phải xấu hổ khi thấy cha ông ta bằng mưu trí, sức mạnh, bằng sức sống bền bỉ đã mở mang bờ cõi cho tới ngày hôm nay. Nhưng sẽ chẳng tự hào gì khi cứ khăng khăng vơ hết những gì đã từng thuộc về tộc người khác. Lịch sử là lịch sử, dân Choang cũng chả đòi lại được đâu ^_^ Cũng giống như dân Chiêm Thành, bây giờ cũng chỉ ngồi khóc Chế Bồng Nga hảo hán thuở nào. Nùng Trí Cao cũng là 1 vị vua của nguòi Nùng/Choang lãnh đạo dân thiểu số ấy giành độc lập, vai vế lãnh tụ chả khác gì Chế Bồng Nga của người Chăm, cố gán ghép bẩu ông ta nổi loạn phản triều đình làm gì. Được làm vua thua làm giặc thôi.

Kiểu nhỡ miệng phán xanh rờn "Sài Gòn là của VN tự bao đời" chính là nguyên nhân mà dân Cam Bốt biểu tình ở Pnom Penh đấy cụ. Mà vả lại chính cụ ban đầu có ý xếp họ Nùng xưng Vương trước nhà Tống như ví dụ của 1 người Việt anh hùng, giờ lại quay ra bỉ bai ông ta như dân phiến loạn Taliban /ISIS là sao ^_^
 
Chỉnh sửa cuối:

BienBac

Xe buýt
Biển số
OF-110546
Ngày cấp bằng
26/8/11
Số km
632
Động cơ
395,124 Mã lực
Nơi ở
289A Khuất Duy Tiến - Thanh Xuân - Hà Nội
Ước mơ của cụ nhỏ nhoi quá, như thế thì phải chiếm tất đất của a bạn hàng xóm rồi đến a Triều Tiên, Hàn Quốc rồi mới đến Nhật Bản

Nêú xét lại lịch sử, e chỉ có một ước mơ nhỏ là Việt nam lấy thêm ít đất ở phía Bắc, để địa lý đủ cả khí hậu nhiệt đới & ôn đới. Người Việt không mất công đi nước ngoài để ngắm lá vàng lá đỏ mùa thu, đi trượt tuyết vào mùa đông là em mừng. Chứ như hiện nay lại bỏ 1 đống tiền sang Hàn Nhật ngắm mùa Thu vàng chỉ béo cho mấy nước kia.
 

cadan

Xe lăn
Biển số
OF-151495
Ngày cấp bằng
3/8/12
Số km
10,318
Động cơ
458,685 Mã lực
thời điểm ấy làm gì có tồn tại 1 quốc gia nào khác nằm giữa Tông và Đại Việt. có anh Nùng tính tách ra lập nước bị bem chết ngay vậy làm sao so được với trtasi tim dũng cảm scotland và Anh.
cả A nùng cha của Trí cao muốn làm thủ lĩnh châu quảng nguyên cũng phải được sự cho phép của triều đình Đại Lý.
Thiết tưởng đã nói đến chữ nghĩa thì phải nói cho chính xác. Cụ đã thấy nước Đại Lý - Vân Nam nẳm ở đâu rồi chứ ợ. Chắc không phải giữa China và Hàn Quốc rồi.

Cháu cũng hiểu xuất phát điểm tư duy của cụ - Ta là người Kinh thì ta cố bảo vệ cho lãnh thổ ông cha ta "mở mang" được thôi. Nhưng cũng chả cần thiết phải "bảo hoàng hơn vua" thế. Gút lại, nếu Trung Hoa là Đại Bá ở khu vực này, thì nói thành thật, Việt Nam cũng là tiểu Bá chả kém, thôn tính không ít đất của các tộc yếu kém hơn xung quanh đâu cụ ợ. Cụ nên tìm hiểu thêm về những cái tên như Ai Lao, Bồn Man, Phù Nam, Chiêm Thành, Chân Lạp, Thủy Chân Lạp.v.v.

Đó là những quốc gia có vua chúa, chính quyền, có văn hóa riêng, có thành trì, đền đài đàng hoàng, còn những tộc mà tổ chức xã hội còn đơn sơ như ở Tây Bắc Đông Bắc (Vua Nùng, Vua Mèo), và tất nhiên là cả Tây Nguyên như cụ đề cập ấy, thì chuyện "bị chén" trong thời phong kiến "dã man" là chuyện bình thường (bất cần biết tộc nào mới khai hoang, xây dựng và sinh sống trên vùng đất ấy).

Để kết thúc trao đổi mà cháu với cụ có cách tiếp cận vấn đề rộng hẹp rất khác nhau này, cháu kể với cụ chuyện đi Hòa Bình (ngay HB thôi nhé). Cháu hỏi đội địa phương: ở tỉnh mình thì "dân tộc thiểu số" nào là đông nhất. Câu trả lời: người Kinh, tất nhiên rồi, chiếm 17%. Cháu giật mình, thế thôi í à? Đúng rồi, còn lại chủ yếu người Mường.

Cụ mà lên Cao Bằng, chắc câu trả lời cũng tương tự. Cụ biết vì sao không? Mời cụ xem địa bàn 12 sứ quân truoc khi Đinh Tiên Hoàng thống nhất đất nước (thì mới có nhà Lý hưởng giang sơn sau đấy). Cương vực gốc của cha ông chúng ta nằm ở đấy. Và năm đó là năm 968, có hơn 60 năm trước cuộc khởi nghĩa của cha con Nùng Trí Cao (1039) thôi cụ ợ.
  1. Ngô Xương Xí, tức Ngô sứ quân giữ Bình Kiều (Triệu Sơn - Thanh Hóa) [13].
  2. Ngô Nhật Khánh tự xưng là Ngô Lãm Công, giữ Đường Lâm (Sơn Tây, Hà Nội)
  3. Đỗ Cảnh Thạc tự xưng là Đỗ Cảnh Công, giữ Đỗ Động Giang (Thanh Oai, Hà Nội)
  4. Phạm Bạch Hổ tự xưng là Phạm Phòng Át, giữ Đằng Châu (Hưng Yên)
  5. Kiều Công Hãn tự xưng Kiều Tam Chế, giữ Phong Châu - Bạch Hạc (Việt Trì-Lâm Thao, Phú Thọ)
  6. Nguyễn Khoan tự xưng Nguyễn Thái Bình, giữ Tam Đái (Yên Lạc, Vĩnh Phúc)
  7. Nguyễn Siêu tự xưng là Nguyễn Hữu Công, giữ Tây Phù Liệt (Thanh Trì, Hà Nội)
  8. Nguyễn Thủ Tiệp tự xưng là Nguyễn Lệnh Công, giữ Tiên Du (Bắc Ninh)
  9. Kiều Thuận tự xưng là Kiều Lệnh Công, giữ Hồi Hồ - Cẩm Khê (Phú Thọ)
  10. Lý Khuê tự xưng là Lý Lãng Công, giữ Siêu Loại (Thuận Thành, Bắc Ninh)
  11. Trần Lãm tự xưng là Trần Minh Công, giữ Bố Hải Khẩu - Kỳ Bố (Thái Bình)
  12. Lã Đường tự xưng là Lã Tá Công, giữ Tế Giang (Văn Giang, Hưng Yên)
 
Chỉnh sửa cuối:

Dan du an

Xe ba gác
Biển số
OF-94944
Ngày cấp bằng
11/5/11
Số km
22,165
Động cơ
400,234 Mã lực

Minhnd

Xe container
Biển số
OF-110095
Ngày cấp bằng
23/8/11
Số km
5,662
Động cơ
566,337 Mã lực
Thật ra đã có 1 người nước ta sang làm vua bên Trung Hoa (thời nhà Thanh). Cụ chủ yên tâm để hãnh diện rồi nhé.
"Do việc này, mà có người bảo rằng: Nhờ thành thật hối lỗi, Thủ Huồng chẳng những làm tiêu tan cái gông đang chờ ông ở cõi âm, mà còn được đi đầu thai làm vua ở Trung Quốc - vua Đạo Quang."
Mời các cụ đọc chuyện Thủ Huồn dưới đây.
Ngày xưa, khoảng năm 1755, ở châu Đại Phố có một người tên là Võ Hữu Hoằng. Ông xuất thân làm thơ lại. Trong hai mươi năm làm việc trong nha môn, ông đã thu tóm được nhiều tiền của. Sau khi vợ mất sớm lại không con, mà tiền bạc thì quá thừa thải, Thủ Huồng xin thôi việc về nhà.

Thủ Huồng (có sách ghi là Thủ Huồn) rất yêu vợ, cho nên khi nghe người mách rằng ở chợ Mãnh Ma (Quảng Yên) là chỗ người sống và người chết có thể gặp nhau, ông quyết đi tìm vợ. Gặp nhau, trong lúc trò chuyện, Thủ Huồng ngỏ ý muốn xuống âm phủ chơi và được vợ đồng ý. Ở cõi âm, ông tận mắt nhìn thấy những cực hình dành cho những kẻ phạm nhiều tội ác khi còn sống. Và ông cũng đã nhìn thấy một cái gông to, mà cai ngục cho biết là để dành cho ông...

Khi trở lại cõi dương, Thủ Huồng đem toàn bộ tài sản dùng vào việc bố thí, xây dựng những công trình phúc lợi, đặc biệt là làm nhà để giúp dân nghèo dừng chờ nước triều ở ngã ba sông.

Sách Gia Định thành thông chí chép:

Thuở ấy, dân cư còn thưa thớt, ghe đò hẹp nhỏ, hành khách thổi cơm, đun trà rất khổ, vì vậy có người phú hộ ở tổng Tân Chánh là Võ Thủ Hoằng kết tre lại làm bè, trên che lợp phòng ốc, sắm đủ bếp núc, gạo, củi, và đồ ăn để dưới bè cho hành khách tùy ý dùng mà không bắt phải trả tiền. Sau đó khách buôn cũng kết bè nổi bán đồ ăn nhiều đến 20, 30 chiếc, nhóm thành chợ trên sông, nên mới gọi xứ ấy là Nhà Bè. Sau này đường thủy, đường bộ lưu thông, dân cư đông đúc, người qua lại đều dùng ghe nhà nên đò dọc phải dẹp bỏ...Vì kỵ húy tên vua Hoằng Lịch (Càn Long) nhà Đại Thanh nên phải đọc trại đi là Võ Thủ Huồng. Cầu Thủ Huồng giữa Tân Vạn và chợ Đồn (Biên Hòa) tương truyền do Võ Thủ Huồng xây dựng đến nay vẫn còn[2].
Sau, Thủ Huồng được vợ đưa xuống cõi âm lần nữa, và thấy cái gông ngày cũ đã nhỏ lại rất nhiều. Từ đó, ông tiếp tục làm việc thiện, việc nghĩa cho đến khi mất [3]. Khá lâu sau, có ông vua nhà Thanh (Trung Quốc) tên là Đạo Quang (1782-1850) lúc mới lên ngôi (1820) có cho sứ sang Việt Nam hỏi lai lịch một người ở Gia Định. Số là khi mới sanh, trong lòng bàn tay vua đã có mấy chữ "Đại Nam, Gia Định, Thủ Hoằng". Khi rõ chuyện, nhà vua có gửi cúng chùa Chúc Thọ (chùa Thủ Huồng) ở Biên Hòa một bộ tượng Phật Tam Thế bằng gỗ trầm hương. Do việc này, mà có người bảo rằng: Nhờ thành thật hối lỗi, Thủ Huồng chẳng những làm tiêu tan cái gông đang chờ ông ở cõi âm, mà còn được đi đầu thai làm vua ở Trung Quốc.[\quote]
 
Chỉnh sửa cuối:

7663A18

Xe tăng
Biển số
OF-17175
Ngày cấp bằng
9/6/08
Số km
1,932
Động cơ
526,436 Mã lực
Đang định cầm cái ảnh Ngọc Trinh vào toalet quay quay tý thì đọc được thớt này. Đỡ mệt phết.
 

thaihana

Xe điện
Biển số
OF-375739
Ngày cấp bằng
30/7/15
Số km
4,035
Động cơ
505,924 Mã lực
Cụ nào có thời gian chế ra thêm 1 dị bản câu chuyện:

Trần Hữu Lượng chống nhau với Chu Nguyên Chương có phần kém thế. Chợt nhớ ra hồi còn ở quê Hồ Bắc có gặp đâu như 1 ông già người xứ An-Nam dòng dõi vua chúa nhà Trần bị quản thúc ở đấy. Chính trị là thủ đoạn, các vua chúa nay liên minh với nước này mai trở mặt đánh phù mỏ nhau là bình thường.

Nghĩ ra 1 kế, tìm cách lợi dụng nước Đại Việt phía sau lưng, mình cũng họ Trần (theo Minh Sử thì THL gốc họ Tạ), cũng quê Hồ Bắc (lưu ý HB rộng 187.000km2). Sai sứ sang Đại Việt nhận họ nhận hàng rồi mượn quân sang phụ giúp (kiếm thêm vài chục nghìn lính "lê-dương"). Các cụ bi giờ xem Games of Thrones chắc ko lạ gì các trò mưu mẹo kiểu nhà Lanister đi thuyết phục các nhà khác đánh nhà Stark, rồi nhà Stark lại thuyết khách để tập hợp chư hầu tẩn nhà Bolton. Dùng lợi lộc, đất đai, hoặc tình ái để dử nhau theo.

Thời bấy giờ chưa có Phây, chưa kiểm tra relationship được, THL hy vọng tộc Việt mủi lòng kéo quân sang giúp. Ai dè Trần Dụ Tông tỉnh đòn, không theo.

Và sau đấy là ...hết chuyện.

Tất nhiên câu chuyện ở trang 1 nó là 1 giấc mơ đẹp hơn, các cụ nhỉ.
Hồi ấy mà có Fa thì hay biết mấy Cụ hầy.:D
 

thaihana

Xe điện
Biển số
OF-375739
Ngày cấp bằng
30/7/15
Số km
4,035
Động cơ
505,924 Mã lực

bpq

Xe buýt
Biển số
OF-316494
Ngày cấp bằng
19/4/14
Số km
957
Động cơ
291,493 Mã lực
thời điểm ấy làm gì có tồn tại 1 quốc gia nào khác nằm giữa Tông và Đại Việt. có anh Nùng tính tách ra lập nước bị bem chết ngay vậy làm sao so được với trtasi tim dũng cảm scotland và Anh.
cả A nùng cha của Trí cao muốn làm thủ lĩnh châu quảng nguyên cũng phải được sự cho phép của triều đình Đại Lý.
Nùng Trí Cao sinh năm 1024 ở động Tượng Cần (Làng Gia Cung – Thị Xã Cao Bằng) châu Quảng Nguyên; con thủ lĩnh Nùng Tôn Phúc và bà A Nùng. Thời vua Lý Thái Tông (1028–1054) vua Lý, đại thần, tướng lên Quảng Nguyên 5 lần, trong đó lần thứ 2 năm Tân Tỵ ( 1041 ) vua cử một tướng ẩn danh lên thuyết phục được Nùng Trí Cao không theo nhà Tống. Vua cho Trí Cao cai trị châu Quảng Nguyên và 4 động là: Lôi Hòa, Bình, Bà và Châu Tư Lang. Trí Cao được về kinh đô Thăng Long học. Ngày 01/9/1042 năm Nhâm Ngọ, vua cử Ngụy Trang lên Quảng Nguyên ban cho Trí Cao chức Thái Bảo và đô ấn; Năm 1053, chỉ huy sứ Vũ Nhị đem quân lên cứu viện Trí Cao.


Có đây thưa cụ
 

bpq

Xe buýt
Biển số
OF-316494
Ngày cấp bằng
19/4/14
Số km
957
Động cơ
291,493 Mã lực
cụ nói khác gì báo oảng nói đâu, em cãi cụ lại vu cho cái mũ *********.
mà chính phủ bảo Đại bù nhìn thì ta làm gì có tư cách đòi Hoàng sa trường sa vì tài liệu chứng minh chủ quyền sau 1945 toàn lấy từ chính phủ ông bảo Đại. nếu chính phủ này là bù nhìn chỉ đại diện cho mẫu quốc thì lấy tư cách gì đại diện cho dân tộc Việt nam tiếp nhận chủ quyền Hoàng trường sa năm 1951
Trong Dự thảo Hòa ước (trình phiên họp toàn thể), tại Điều 2 (Chương II) có ghi:

“a). Nhật Bản, trong khi công nhận nền độc lập của Triều Tiên, từ bỏ tất cả các quyền, danh nghĩa và đòi hỏi đối với Triều Tiên, kể cả các quần đảo Quelpart Port Hamilton và Dagelet.

b). Nhật Bản từ bỏ tất cả các quyền, danh nghĩa và đòi hỏi đối với vùng Formosa (Đài Loan) và Pessadores (Bành Hồ).

c). Nhật Bản từ bỏ tất cả các quyền, danh nghĩa và đòi hỏi đối với quần đảo Kurile, đảo Sakhalin và quần đảo nằm sát nước Nhật Bản, mà ở đó Nhật Bản đã giành được chủ quyền theo Hiệp ước Portsmouth ngày 05-9-1905.

d). Nhật Bản từ bỏ tất cả các quyền, danh nghĩa và đòi hỏi liên quan tới chế độ ủy trị của Hội quốc liên và chấp nhận quyết định ngày 02-4-1947 của Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc gia hạn chế độ ủy trị đối với các đảo Thái Bình Dương trước đây dưới quyền ủy trị của Nhật Bản.

e). Nhật Bản từ bỏ tất cả các đòi hỏi muốn có bất kỳ quyền, hoặc danh nghĩa, hoặc lợi ích nào liên quan tới bất cứ phần nào của vùng Nam Cực, dù đó là các hoạt động của các công dân Nhật Bản hoặc các hình thức khác.

f). Nhật Bản từ bỏ tất cả các quyền, danh nghĩa và đòi hỏi đối với quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa”.

Nhìn vào Dự thảo có thể thấy, tuy không nêu cụ thể, nhưng các vùng lãnh thổ liên quan đến quốc gia nào thì được thể hiện trong cùng một khoản, ví như: các quần đảo Quelpart Port Hmilton và Dagelet liên quan đến Triều Tiên (khoản a); quần đảo Kurile và đảo Sakhalin liên quan đến Nga (khoản c). Trong khi đó, Đài Loan, Bành Hồ (liên quan đến Cộng hòa nhân dân Trung Hoa) và hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa được sắp xếp ở hai khoản tách biệt nhau (b và f). Trong phiên họp toàn thể (ngày 05-9-1951) có ý kiến bổ sung đòi Nhật Bản thừa nhận chủ quyền của Cộng hòa nhân dân Trung Hoa đối với đảo Hoàng Sa cùng những đảo xa hơn nữa ở phía Nam nhưng đã bị Hội nghị bác bỏ hoàn toàn (với số phiếu áp đảo 46/51 phiếu) và Điều 2 vẫn được giữ nguyên như Dự thảo của Hòa ước.

Hội nghị bác bỏ ý kiến ý kiến bổ sung đòi Nhật Bản thừa nhận chủ quyền của Cộng hòa nhân dân Trung Hoa đối với đảo Hoàng Sa cùng những đảo xa hơn nữa ở phía Nam nhưng cũng chẳng bổ sung ý kiến đòi Nhật Bản thừa nhận chủ quyền của Việt Nam đối với đảo Hoàng Sa cùng những đảo xa hơn nữa ở phía Nam

Nói chung em nhìn từ đầu đến cuối của hòa ước cũng không thấy dòng nào nói Việt Nam tiếp nhận chủ quyền tại Hoàng Sa , Trường Sa cả ?
 

Hươngquê73

Xe tăng
Biển số
OF-374797
Ngày cấp bằng
23/7/15
Số km
1,338
Động cơ
256,850 Mã lực
Em thấy các cụ cứ tranh cãi nhau hoài chi cho mệt :)) Này nhá :
1- Tổ tiên tộc Việt là RỒNG. Xung quanh Việt đều thờ KHỈ, HEO, BÒ, trừ phương Bắc.
2- Phương Bắc có họ gì thì nước Việt có họ đấy.
3- Phương Bắc có qua nước Việt làm vua thì vẫn là vua Việt (như Triệu Đà) ngược lại Việt có qua phương Bắc làm vua thì cũng là vua TQ.
Thế kỷ thứ VI, nước Việt có Triệu Việt Vương là Triệu Quang Phục, đến thế kỷ thứ X, TQ có ông vua tên Triệu Quang Nghĩa tức Tống thái tông. Chả biết có liên quan không :))
 

kdtrieuan

Xe buýt
Biển số
OF-413983
Ngày cấp bằng
1/4/16
Số km
583
Động cơ
226,680 Mã lực
Tuổi
40
Website
remcuasaigon.org
em ước VN mình thời tiết mát mát tẹo, để iem có thể đi bộ đi bắt xe bus, đi bộ đi làm, y như trong phim vậy ^^
 

locpham.info

Xe buýt
Biển số
OF-107665
Ngày cấp bằng
3/8/11
Số km
876
Động cơ
399,517 Mã lực
Hiểu đơn giản hơn...Đất đai Việt Nam ta, xưa là vùng xa xôi của TQ...việc dân ta vùng nên có khác nào quân Nguyên Mông đâu. Chuyện này có thể lắm chứ các cụ nhỉ.
 

cadan

Xe lăn
Biển số
OF-151495
Ngày cấp bằng
3/8/12
Số km
10,318
Động cơ
458,685 Mã lực
Cháu đã nói là cách tiếp cận của hai bên rất khác nhau, 1 bên ôm khư khư cái định kiến được sử NHÀ MÌNH chép, 1 bên khuyến nghị đã nói đến lịch sử là cần khách quan trung thực, đừng lệ thuộc vào tư liệu sử của Bên thắng cuộc. Đọc sử nhưng phải có tư duy suy luận lô-gic nữa.

Vào cái thời đại chưa có GPS làm bản đồ, đi tới cái vùng biên ải còn tướt bơ thì đừng nên nghĩ là cái gì trong sách sử nhà mình cũng đúng. Và phải tư duy suy diễn theo logic chứ cố vơ vào lấy được sẽ chả thuyet phục được ai.

Dẫn cái loạn 12 sứ quân trước khởi nghĩa họ Nùng kia 60 năm, những tưởng cụ hiểu, đã là thời loạn, mọi thứ đều cực kỳ tương đối. Đất nuóc Đại Việt lúc đó 60 năm 3 triều vua tranh giành giết nhau, loạn từ trong cung. Có bao nhiêu phần triều đình ĐV chăm lo cho biên ải, mà vốn phải nói trung thực là đất người Nùng/Choang khai khẩn sinh sống ngàn năm?

Đọc lịch sử cụ cũng phải hiểu khái niệm thế nào là chư hầu, vua chư hầu. Trong 1 khu vực, có những Vua lớn, có vua nhỏ, tộc nào nhỏ thì phải liên minh hay xin lệ thuộc vào nước lớn, hòng tránh những nước khác bắt nạt. Về bản chất, không khác mấy cái cách các triểu đại VN ta xưng thần với Bắc Triều. "Xưng nhau để đó". "An Nam Quốc Vương" nhưng ta vẫn độc lập của ta, cho thằng đầu gấu nó ko bắt nạt (nhưng thi thoảng phải cống cho nó que kem hay kẹo mút).

Họ Nùng ngày xưa chắc cũng vậy, nhưng thế và lực yếu hơn, thay vì được xưng trực tiếp với China thì phải qua cầu "đại lý cấp 1" là Đại Việt.

Cụ tìm đọc ĐV sử ký là khá rồi đấy, dù là của cụ Ngô Sỹ Liên "bên ta viết", nhưng có để ý chữ nộp cống xưng thần không? Có nghĩa là tất cả những châu phía Bắc đó là những tiểu quốc, thuộc những tộc miền núi, chỉ là họ cần 1 cái ô về an ninh, ngoại giao thì họ cống nạp cho ta thôi. Họ cảm thấy hoặc là bị bắt nạt quá, hoặc là mức tiền tô thuế cao quá, không nộp nữa. Ko nộp à, ông oánh cho mày biết lễ độ. Trần trụi là như thế, còn màu mè thì viết như cụ Ngô Sỹ Liên.

Châu Âu ngày xưa cũng thế thôi, như Đức vài thế kỷ trước có đến hàng trăm tiểu quốc, làm gì có nước Đức "thống nhất" như bây giờ cụ thấy. Đến tận thời Napoleon, biên giới các quốc gia còn xê dịch lung tung, các vua chư hầu nay theo Pháp, mai theo Áo Hung, mà đấy là châu Âu, nơi ngành bản đồ cực kỳ phát triển chứ không lung tung toàn nói bằng chữ như châu Á.

Cụ nên đọc tư liệu về Mai Châu và Mộc Châu của trang An Hoàng Trung Tuóng, cũng như hiệp ước Pháp - Thanh 1883 để có cái kiến văn rộng rãi hơn.

châu Quảng Nguyên thuộc lãnh thổ Đại Việt vào triều vua Lý Công uaarn khi mà Nùng Tồn Phúc chính thức xác nhận mình phụ thuộc vào lãnh thổ Đại Việt và được vua Lý thái Tổ phong làm Tri châu Quảng Nguyên.
trích đại việt sử ký toàn thư:
Trước đây Tồn Phúc là thủ lĩnh châu Thảng Do451 , em là Tồn Lộc làm thủ lĩnh châu Vạn Nhai452 . Em trai của A Nùng, vợ Tồn Phúc, là Đương Đạo làm thủ lĩnh châu Vũ Lặc453 [26b] đều thuộc châu Quảng Nguyên, hàng năm nộp cống đồ thổ sản. Sau Tồn Phúc giết Tồn Lộc và Đương Đạo, chiếm luôn cả đất, tiếm xưng là Chiêu Thánh Hoàng Đế, lập A Nùng làm Minh Đức Hoàng Hậu, phong cho con là Trí Thông làm Nam Nha Vương, đổi châu ấy gọi là nước Trường Sinh, sửa soạn binh giáp, đắp thành kiên cố để tự giữ, không nộp cống xưng thần nữa.

Tháng 2, vua tự làm tướng đi đánh Tồn Phúc, cho Khai Hoàng Vương [Nhật Tôn] làm Giám quốc. Quân đi từ Kinh sư, qua bến Lãnh Kinh454 , có cá trắng nhảy vào thuyền. Đến châu Quảng Nguyên, Tồn Phúc nghe tin đem cả bộ lạc vợ con trốn vào chằm núi. Vua cho quân đuổi theo bắt được Tồn Phúc và bọn Trí Thông 5 người. Chỉ có vợ là A Nùng, con là Trí Cao chạy thoát. Đóng cũi bọn Tồn Phúc đem về Kinh sư, sai quân san phẳng thành hào, chiêu dụ tộc loại còn sống sót, vỗ về yên ủi rồi đem quân về.

Tháng 3, vua từ Quảng Nguyên [27a] về Kinh sư, xuống chiếu rằng: "Trẫm từ khi có thiên hạ đến giờ, đối với tướng văn tướng võ cùng các bề tôi không thiếu đại tiết, phương xa cõi lánh, không đâu không đến xưng thần, mà họ Nùng nối đời giữ bờ cõi vẫn thường cúng nộp đồ cống. Nay Tồn Phúc càn rỡ tự tôn, cả tiếm vị hiệu, ra mệnh lệnh, tụ họp quân ong bọ, làm hại dân chúng biên thùy. Trẫm vâng mệnh trời đi đánh, bắt được bọn Tồn Phúc 5 tên, đều chém ở chợ kinh đô".
Tháng 9, ngày mồng 1, sai Ngụy Trưng đến châu Quảng Nguyên, ban cho Nùng Trí Cao đô ấn, phong làm Thái bảo.

Lê Văn Hưu nói: Năm trước, Nùng Tồn Phúc phản nghịch, tiếm hiệu, lập nước, đặt quan thuộc, Thái Tông đã trị tội Tồn Phúc mà tha cho con là Trí Cao. Nay Trí Cao lại noi theo [33a] việc trái phép của cha thì tội lớn lắm, giết đi là phải, nếu lấy lại tước và áp phong, giáng là thứ dân, thì cũng phải. Thái Tông đã tha tội, lại cho thêm mấy châu quận nữa, ban cho ấn tín, phong làm Thái bảo, như thế là thưởng phạt không có phép tắc gì. Đến khi Trí Cao gây tai họa ở Quảng Nguyên, lại đem quân đi đánh, mượn cớ là viện trợ láng giềng, có khác gì thả cọp beo cho cắn người, rồi từ từ đến cứu không? Đó là vì Thái Tông say đắm cái lòng nhân nhỏ của nhà Phật mà quên đi mất cái nghĩa lớn của người làm vua.

còn rõ ràng trước đó Nùng Tồn Phúc hay cha của Tồn Phúc là Nùng Dân Chú chưa hề tồn tại quốc gia nào của họ Nùng cả. Họ chỉ là thủ lĩnh bộ lạc nhỏ và tự nguyện sáp nhập triều cống với nhà Lý từ thời Lý Thái Tổ. Đại Lý ở vân nam là của họ Đoàn, tộc Bài Di và người Bạch đâu liên quan gì đến họ Nùng.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top