[Funland] Con dưng - những đứa con ko đc thừa nhận

HUNGSMUN

Xe lăn
Biển số
OF-25242
Ngày cấp bằng
5/12/08
Số km
10,760
Động cơ
584,890 Mã lực
Đọc xong mà cay hết sống mũi...
Bố mẹ không nên đối xử với con cái như vậy vì dù sao đi nữa thì cũng là con mình.
Đến mẹ thằng tử tù trốn trại về nhà còn lập cập dúi cho con vài triệu để có tiền mà bỏ trốn tiếp, đây huống hồ...
 

Phucyenxanh

Xe điện
Biển số
OF-206889
Ngày cấp bằng
20/8/13
Số km
4,314
Động cơ
351,710 Mã lực
Nơi ở
Nhà của Sói
RIP bạn cụ zưng,
sao có kiểu bố mẹ lạnh lùng vs chính con mk thía nhẩy , vãi thẹc
 

peterhauser

Xe tải
Biển số
OF-505695
Ngày cấp bằng
19/4/17
Số km
369
Động cơ
187,395 Mã lực
Rồi thì về xin lỗi bố là bố chấp nhận xin cho cv tốt hoặc cho tiền kd mà làm.
Đọc mà buồn thúi ruột. Em vẫn không hiểu tại sao lại phải xin lỗi bố? "Con xin lỗi bố vì bố đã đẻ ra con" ah?

E chỉ muốn vả cho cả nhà nó mỗi thằng một phát vào mặt. Bọn lợn chứ không phải người.
 

La già

Xe điện
Biển số
OF-16543
Ngày cấp bằng
21/5/08
Số km
2,111
Động cơ
511,763 Mã lực
Nơi ở
Gần trường bắn
Đọc xong cứ thấy nghèn nghẹn trong cổ!!!
Biết đâu ông Trời đón cậu ta đi để rồi cho cậu ta đầu thai vào một kiếp khác, vào một gia đình đình khác tốt gấp trăm vạn lần:(
 

Mr thanh_cpv

Xe tăng
Biển số
OF-415564
Ngày cấp bằng
9/4/16
Số km
1,244
Động cơ
333,280 Mã lực
Nơi ở
hoàng mai
Con mình đẻ ra sao nỡ làm vậy nhỉ. Đến cả gia đình là nơi cuối cùng để tìm về mà cũng bị ghẻ lạnh thì đúng là điều bất hạnh nhất của kiếp người.
 

NualycafE

Xe buýt
Biển số
OF-554606
Ngày cấp bằng
19/2/18
Số km
877
Động cơ
166,426 Mã lực
Nơi ở
Vỉa hè
Người giỏi làm ăn tính toán thì không hiểu sao đầu óc lại lại tin vào bói toán thầy bà

Nghịch lý con người VN :(
 

La già

Xe điện
Biển số
OF-16543
Ngày cấp bằng
21/5/08
Số km
2,111
Động cơ
511,763 Mã lực
Nơi ở
Gần trường bắn
Tks các cụ đồng cảm, các cụ nói ko sai, những người day dứt, dằn vặt nhất chính là những người từng 1 thời là "người thân ruột thịt" của bạn em. Hôm trên đg em đưa nó về (mấy hôm đưa nó về xong em lại lên HN sửa lại cái nhà cũ và lập thớt hỏi mấy quán karaoke ấy), lúc đi nghĩ cay người nhà nó lắm. Nhưng đưa nó về đến quê rồi, nhìn đâu cũng chỉ thấy đau thương và ân hận thì em cũng thấy lắng xuống.
Thằng em út và bà chị gái nó bay vào trong, cùng em với 2 đứa em làm cùng đc ông chủ nó phân công để đưa về quê. Thằng em nó khóc ngất vì thương anh, nó cũng gào lên hận cả nhà. Xúc động đến định đuổi cả bà chị đi ko cho về cùng. Sau em khuyên mãi để người chết đi thanh thản nó mới thôi...
Bà chị nó cũng chỉ bieet khóc, chắp tay lạy thằng em đang nằm trong hòm. Xe đi may mắn, ko gặp trở ngại j. Nhà xe cũng chuyên nghiệp + may mắn nên đi vậy mà ko nặng mùi đến tận lúc về đến quê.
Những người thân ở quê lo hết hậu sự nên đưa nó về đến là làm luôn. Ông bố khóc mặt sưng đỏ tấy, mẹ nó thì luôn miệng xin lỗi, nhìn dằn vặt thương ko chịu đc.
Thằng này ko nhiều bạn bè, tưởng chỉ toàn họ hàng thế mà ở đâu ùn ùn kéo đến viếng rõ đông. Có đứa sắp cưới cũng đến, ko kiêng kỵ j.
Lúc c.bị đưa nó đi hỏa táng thì bố mẹ nó nhờ em đọc điếu. Em cảm nhận đc họ thấy ko thành viên nào trong gđ đủ tư cách làm điều ấy nên nhờ em. Em tin là họ đau thật, có lẽ trong thâm tâm trước kia bố mẹ nó vẫn thương nó. Chỉ là đã quá quen với cách hành xử lạnh nhạt, lâu dần coi đó là lẽ dỹ nhiên. Đến lúc muốn mở lại xóa bớt khoảng cách thì ko thể. Rốt cuộc nỗi đau đớn đến thì có muốn làm j nữa cũng muộn. Tiền nhiều mà đứa con bị K nó còn ko mở miệng nhờ cứu. Nó sắp chết cũng ko biết. Em nghĩ nỗi dằn vặt, ân hận đó đến suốt đời cũng chẳng nguôi. Chịu đựng nó cũng khủng khiếp lắm!!
Đọc đến chỗ này thì em rớt nước mắt thật. Cầu mong bạn của cụ sớm được siêu thoát!
 

Mr thanh_cpv

Xe tăng
Biển số
OF-415564
Ngày cấp bằng
9/4/16
Số km
1,244
Động cơ
333,280 Mã lực
Nơi ở
hoàng mai
Tks các cụ đồng cảm, các cụ nói ko sai, những người day dứt, dằn vặt nhất chính là những người từng 1 thời là "người thân ruột thịt" của bạn em. Hôm trên đg em đưa nó về (mấy hôm đưa nó về xong em lại lên HN sửa lại cái nhà cũ và lập thớt hỏi mấy quán karaoke ấy), lúc đi nghĩ cay người nhà nó lắm. Nhưng đưa nó về đến quê rồi, nhìn đâu cũng chỉ thấy đau thương và ân hận thì em cũng thấy lắng xuống.
Thằng em út và bà chị gái nó bay vào trong, cùng em với 2 đứa em làm cùng đc ông chủ nó phân công để đưa về quê. Thằng em nó khóc ngất vì thương anh, nó cũng gào lên hận cả nhà. Xúc động đến định đuổi cả bà chị đi ko cho về cùng. Sau em khuyên mãi để người chết đi thanh thản nó mới thôi...
Bà chị nó cũng chỉ bieet khóc, chắp tay lạy thằng em đang nằm trong hòm. Xe đi may mắn, ko gặp trở ngại j. Nhà xe cũng chuyên nghiệp + may mắn nên đi vậy mà ko nặng mùi đến tận lúc về đến quê.
Những người thân ở quê lo hết hậu sự nên đưa nó về đến là làm luôn. Ông bố khóc mặt sưng đỏ tấy, mẹ nó thì luôn miệng xin lỗi, nhìn dằn vặt thương ko chịu đc.
Thằng này ko nhiều bạn bè, tưởng chỉ toàn họ hàng thế mà ở đâu ùn ùn kéo đến viếng rõ đông. Có đứa sắp cưới cũng đến, ko kiêng kỵ j.
Lúc c.bị đưa nó đi hỏa táng thì bố mẹ nó nhờ em đọc điếu. Em cảm nhận đc họ thấy ko thành viên nào trong gđ đủ tư cách làm điều ấy nên nhờ em. Em tin là họ đau thật, có lẽ trong thâm tâm trước kia bố mẹ nó vẫn thương nó. Chỉ là đã quá quen với cách hành xử lạnh nhạt, lâu dần coi đó là lẽ dỹ nhiên. Đến lúc muốn mở lại xóa bớt khoảng cách thì ko thể. Rốt cuộc nỗi đau đớn đến thì có muốn làm j nữa cũng muộn. Tiền nhiều mà đứa con bị K nó còn ko mở miệng nhờ cứu. Nó sắp chết cũng ko biết. Em nghĩ nỗi dằn vặt, ân hận đó đến suốt đời cũng chẳng nguôi. Chịu đựng nó cũng khủng khiếp lắm!!
có những điều khi ân hận cũng không thể làm lại được, có lẽ người thân bạn ấy cũng đau như đã chết đi một lần.
 

khongconten

Xe hơi
Biển số
OF-198624
Ngày cấp bằng
16/6/13
Số km
163
Động cơ
325,740 Mã lực
đọc những dòng cuối cùng mà sao khóe mắt cay cay
 

blackseal

Xe tải
Biển số
OF-45407
Ngày cấp bằng
4/9/09
Số km
385
Động cơ
466,193 Mã lực
thương cho 1 bạn tử tế lại đi sớm quá. em phải công nhận người tử tế đi sớm, còn sống lâu là do diêm vương nó ghét quá kg thèm vác đi
 

hưvô

Xe lăn
Biển số
OF-451996
Ngày cấp bằng
9/9/16
Số km
11,804
Động cơ
305,214 Mã lực
Cq hết việc, em ngồi cắm tai nghe chờ giờ về. Nghe 1 lúc đến cái bài "Ai cũng có ngày xưa" mà mắt mũi cay xè như phải mù tạt. Nghĩ đến thằng bạn vừa chôn cách đây nửa tháng.
Nhà nó có 5 ace, thứ tự anh cả - chị 2 - anh 3 - nó - thằng út. Thằng này vừa đẻ thì nhà nó làm ăn đi xuống ghê gớm. Dù cái thời hậu bao cấp 88 đi buôn khá ngon lành mà bố mẹ nó dính mấy vụ bị tóm hàng, lỗ chỏng vó. Đen nhất chắc vụ dồn hụi xong vỡ hết vì chủ hụi bùng. Đi xóm bói nghe thày phán tai ương do đẻ thằng này phá cả nhà. Giờ phải canh đẻ thêm đứa nữa khắc lại mới mong khá lên. Vậy là thằng em út nó ra đời. Gđ nó khá lên thật, buôn may bán lãi, hết buôn gạch lại tới buôn vải, q.áo. Trong có vài năm mà vực lại hết, mua 2 cái nhà mặt phố to đùng ở tp để ở và buôn bán. Nhà càng giàu, nó cũng ngày càng bị ghẻ lạnh nhất nhà. Cả gđ 7 người mà thân đc mỗi đứa út vì thằng này bị bố mẹ bắt chăm em từ hồi bé tý.
Lớn lên vô 4 hay cười, cũng ếu biết cỏ cây hoa dại lớn lên nó buộc phải tươi tắn hay ko. Sống với bạn bè nhiệt tình vl, đôi khi bị coi là ngu vì tới tận 2 lần cho bạn mượn xe đạp cắm. Bị bố mẹ nó đánh tuốt xác và ko mua xe cho nữa. Nguyên lớp 12 là em đèo nó đi học dù nhà 2 đứa 2 đầu. Hỏi thì bảu biết khả năng là bạn nó cắm rồi nhưng thấy nó năn nỉ tội quá nên lại giúp.
Thằng này thì học hành cũng ko phải giỏi, thi 2 năm chỉ đỗ cao đẳng. Đến thời điểm đó ngoài GHÉT thì bố mẹ, anh chị nó còn có thêm option nữa là KHINH. Nhà toàn người giỏi, ko buôn bán thì tới học hành, anh cả đang học tiến sĩ. Chị 2 làm tập đoàn lớn, anh 3 cũng thạc sĩ. Thế là mày thêm 1 tội nữa là làm xấu mặt gđ => chung quy vẫn là phá.
Mà đúng số chó, học xong xin việc đúng lúc khó bục mặt, lương thấp tẹt lại vất. Ac nó ra trường đã bằng cấp đẹp, bố mẹ còn tác động thêm. Với nó thì NO - lớn rồi tự lo, nuôi mày hơn 20 năm vậy là quá đủ.
Nó đi làm nv quèn lay lắt đc vài năm, đổi qua vài chỗ cũng tích đc it tiền còm. Định xin nhà thêm để kd ngoài. Lần hiếm hoi duy nhất bố mẹ nó xuôi định đầu tư. Thì cái nhiệt tình "ngu" lại nổi lên. Giúp bạn cho vay... mất cmn hết. Lại bị chửi và cái số tiền đầu tư kia ông bà già nó cũng bye bye luôn kèm câu chửi "thà mà cứ nằm im, tao lấy tiên đó đổ vào mồm mày nuôi cũng đc nửa năm. Vì đằng nào mày ko phá hết thì cũng đem cho hết".
Sau đận ấy thì nó cũng nghỉ làm và lên HN đi chạy xe ôm 1tg. Đỉnh điểm của biến cố là hôm ấy em về quê chơi. Đang c.bị ăn cơm thì thấy nó lò dò đến chơi bảo cũng vừ từ HN về. Thế là bảo nó ăn cùng luôn. Ăn xong nó rủ đi cafe, đến quán lại đổi ý đi uống rượu. Ngồi uống đc vài chén thì nó cười trong nc mắt. Em thấy lạ nhưng cũng đoán đc vài phần liên quan nên cũng ngồi yên, chỉ thấy cũng buồn theo nó. Ra là thằng xe ôm về thăm nhà, đúng lúc bố mẹ đang thiết anh cả và sếp bự của ảnh. Chào thì chỉ thấy gật, ậm ừ rồi cho qua. Nó biết ý, nhà đấy, cửa đấy nhưng ko bước vào. Lẳng lặng vòng xe chạy thẳng ra ngoài. Thằng con trai 25t mà tủi thân khóc cũng phải thêm nụ cười cho bớt ngượng, mượn rượu làm bình phong.
Sau lần ấy nó q.định vào SG, thằng ôn cả đời chỉ biết cho vay mà chưa biết vay ai lấy 1 đồng. Em phải nhờ mẹ dúi mãi 10t nó mới chịu nhận.
Nó vào ban đầu vừa học vừa làm điện, sau làm dựng cột bts. Vẫn giữ liên lạc mặc dù ít hơn. Đầu năm ngoái em vô SG tìm nhà 2 thằng gặp nhau vui vãi lái, rượu bia tưng bừng. Biết tin em sắp vào hẳn nên nó cao hứng lắm. Em hỏi đến chuyện làm ăn thì nó bẩu vô vài năm rồi nhưng nói chung vẫn khó khăn lắm. Đc cái có cái nghề và chủ quý và rất tin tưởng. Vẫn chưa tích góp đc mấy vì phần lớn tiền làm ra nó đem đi biếu mấy chỗ trẻ mồ côi hết. Hỏi thì bảo "tao ko biết làm ra giữ lại để làm j nữa. Liệu có trụ đc đến ngày xài ko, nên tao làm vậy".
Đợt tết năm rồi đã là 2 cái tết liền nó ko về, trước đó 2 năm đầu nó vẫn về nhưng không khí gđ lạnh nhạt như người thừa, người dưng nên sau lại thôi. Chỉ có thằng em út hay lấy cớ công tác vào thăm anh. Còn bố nó vẫn khắc nghiệt vậy, ko thèm đoái hoài. Tiến bộ hơn chút là bà mẹ, mẹ mà, dù sao cũng là cục thịt mình dứt ruột lôi ra. Năm rồi có vô 2 lần thăm nó, bảo sao tết nhất ko chịu về. Rồi thì về xin lỗi bố là bố chấp nhận xin cho cv tốt hoặc cho tiền kd mà làm. Tất nhiên nó chỉ cười chứ ko về, mẹ nó khóc cũng chả lay chuyển đc. Lần đó cũng là lần cuối cùng nó gặp người thân trong gđ.
Biết bị K nhưng giấu ko cho ai biết, viết sẵn bức thư thay di chúc + tiền lo ma chay, mộ phần cho chính mình. Bị K mà đi vô cùng nhẹ nhàng, người thì bảo do ko dùng thuốc, người bảo nó sống tử tế nên vậy.
Thư viết yêu SG nhưng muốn về quê vì vẫn nhớ cái mùi cuộc sống của ngày xưa, dù có thế nào vẫn là ngày xưa của nó, kbg có thể quên đc. "Hỏa táng rồi cho con về... "
Thương cho 1 kiếp người !
 

HoangApr

Xe buýt
Biển số
OF-471056
Ngày cấp bằng
17/11/16
Số km
659
Động cơ
204,303 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Chung quy cũng chỉ tại thằng thầy bói mất dạy
 

laixe01

Xe container
Biển số
OF-117166
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
8,461
Động cơ
648,404 Mã lực
Đời lắm cái buồn, em bảo rồi.
 

Na140512

Xe tải
Biển số
OF-555004
Ngày cấp bằng
23/2/18
Số km
461
Động cơ
158,068 Mã lực
Đọc mà thấy buồn và nghẹn ngào. Mong bạn cụ sẽ được an nghỉ ở thế giới bên kia. Bạn cụ đã sống một cuộc đời tuy ngắn ngủi, bất hạnh nhưng đầy những nghĩa cử cao đẹp. Bố mẹ bạn cụ thực sự là những người hiếm thấy vì cách họ đã đối xử với đứa con mình dứt ruột đẻ ra. :(
 

namson229

Xe điện
Biển số
OF-537189
Ngày cấp bằng
15/10/17
Số km
4,447
Động cơ
214,924 Mã lực
ô bố nhẫn tâm quá, con mình đẻ ra mà như vậy; nó có phá phách, cờ bạc, nghiện ngập gì đâu; nhớ vụ bà trong thanh hóa giết cháu vì nghe thầy bói - đúng là buồn thật
 

Kun_007

Xe tải
Biển số
OF-426992
Ngày cấp bằng
3/6/16
Số km
212
Động cơ
217,550 Mã lực
Xem chuyện cụ lại nhớ đến "Sóng ở đáy sông"
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top