E và bạn đang định mở phòng khám ở mỹ đình. Chi phí cố định tầm 70 củ 1 tháng. Lăn tăn quá. Ko làm thì chết. Làm sợ chết sớm hơn.
Chắc cụ nói quá lên chứ em thấy hàu nướng mỡ hành 5k 1 con bán đầy ngoài đường . Vc mới cưới , chắc cụ cũng phải chén đôi con để có sức giao lưu buổi tối chứ ạĐúng lúc đang bực mình em tế bố nó luôn cụ ạ. Thớt này các cụ mợ tâm sự nhiều quá, cố gắng lên rồi cũng ổn thôi. Vợ chồng em lúc mới cưới 1 năm dồn được mấy trăm củ vay thêm vài trăm nữa đầu tư hết. Tiền lương vợ chưa đến ngày làm cả tuần 2 vợ chồng chả dám ăn tiêu gì, có bữa cơm 2 vợ chồng ăn có 1 quả trứng với đĩa lạc rang muối cơ
Vâng. Là em nhiều chuyện tí thôi. Đàn ông thường hay tự gánh mọi chuyện, cái gì cũng nén lại trong lòng chịu một mình. Nói với cụ vậy chứ em cũng thấy mình nhiều lúc như thế.Dạ, bình thường thì E vẫn luôn giáo dục tụi trẻ trong nhà những đức tính như ngay thẳng, trung thực, tự giác, chịu khó, cần kiệm k lãng phí,.... E cũng k nuông chiều con mà thực ra còn có phần nghiêm khắc. Cũng dạy& hướng dẫn con những vc phù hợp độ tuổi& để con quen dần với công vc, tự lập& san sẻ trách nhiệm với gđ, cộng đồng. Chỉ riêng về vấn đề khó khăn do tác động khách quan dẫn tới khó khăn của riêng mh thì E k muốn để cho con trẻ phải bận tâm. Với E, vc của các con bây h là học tập, vui chơi& làm những vc trong khả năng, sống biết yêu thương gđ, tôn trọng mọi người xung quanh là mục tiêu quan trọng nhất. Còn cơm áo gạo tiền thì là của người lớn.
Vãi cả lửng lơ, thế ý cụ muốn lockdown toàn diện hay thả nổi triệt đểĐọc hết các còm thấy chắc cccm cũng thêm thắt tí cho nó nhuốm màu bi ai nhưng công nhận thế thì căng thật ạ, cứ cái kiểu lửng lơ cá vàng chống dịch của Việt Nam như thế này thì chết đói trước cả chết vì covid 19 chứ không đùa đâu.
Nhưng k đi ra ngoài mà ở nhà suốt thì E sợ mh sớm muộn cũng nổi khùng nổi điên, rồi sinh ra nổi đoá, cáu bẳn với người thân. Rồi trả lời sao, giải thích sao khi mà mh k muốn mọi người thêm áp lực. Thôi thì cứ đi, ngắm người, ngắm thế gian xem điều gì đang diễn ra xung quanh. Biết đâu lại khám phá ra điều gì mới mẻ. Hoặc tìm đc đáp án cho những gì còn chưa rõ. Tầm này thì khó mà cho phép mh đc tự do theo ý thích để mà làm những gì mh thích cụ ạh. Não nó sắp sửa xoắn tít lại rồiKo nên ra đường trong vô thức hay ko biết đi đâu,làm gì,cố gắng thư giãn,tìm kiếm một cái gì đó,làm điều gì mình thích,cụ sẽ thấy tâm trạng thoải mái hơn ạ.
Vâng đúng rồi cụ ạh. Lúc bế tắc mà cứ loanh quanh luẩn quẩn với 4 bức tường (kiểu bị phạt diện bích trong truyện kiếm hiệp thời xưa) thì E sợ sớm muộn sinh trầm cảm mất. Lang thang bên ngoài để xem cs, xh nó biến đổi ra sao biết đâu lại nảy ra ý tưởng hay chí ít là nó cũng đỡ xì trét. Muốn suy tư thì kiếm 1 ghế đá công viên nào đó ngồi trầm tư cũng đỡ áp lực hơn là đối diện với ánh mắt& những câu hỏi của người thân. Sợ 1 ai đó lại phải thêm trăn trở cùng mh, sợ con trẻ sớm phải nặng lòng suy nghĩ sinh mặc cảm. Thôi thì còn gắng đc lúc nào hay lúc ấy. Miễn sao đừng gục ngã hay nản lòng bỏ cuộc khi chưa cố gắng hết sức. Còn cơ hội là còn phải cố gắng phải k cụ?E giống cụ, cứ vác xe đi lang thang khắp nơi, gặp gỡ ng nọ ng kia, dù sao cũng thoải mái hơn là tự kỷ ở nhà. Qua cơn mưa trời lại sáng cụ ạ!
Thời gian đầu thì em cũng giống cụ, vác xe ra lượn khắp nơi nhưng chỉ đc dăm bữa nửa tháng, sau e ko lượn trong vô định bằng xe nữa mà chạy đi giao du bạn bè, lượn về nhà cũ ( e đang cho thuê chơi), lượn về quê, hay lượn qua cái chung cư mới đang xây ngắm nghía, tụ tập đc nhóm cư dân của tòa nhà để chém gió bóc phốt cđt, bàn về việc hoàn thiện sau này hay lên off hóng chuyện các cụ cao nhân ( e tý tiếp tay cho lão khonguongruou vụ khẩu trang, đang rảnh nên mở lời đi ship hộ lão ý, may mà hôm sau các cụ bóc phốt luôn )... toàn việc ko ra xèng nhưng đầu óc cũng thoải mái, thi thoảng làm việc ko công cho cty ( liên hệ, tìm hiểu thông tin cho cty, lại đc chém gió với máy em xinh đẹp ) có lẽ vì thế mà cty sẽ hỗ trợ e thêm vài tháng sau khi e hết BHTN và chờ việc, túm lại cũng bế tắc nhưng ông trời không chặn đg sống của mình đâu ạNhưng k đi ra ngoài mà ở nhà suốt thì E sợ mh sớm muộn cũng nổi khùng nổi điên, rồi sinh ra nổi đoá, cáu bẳn với người thân. Rồi trả lời sao, giải thích sao khi mà mh k muốn mọi người thêm áp lực. Thôi thì cứ đi, ngắm người, ngắm thế gian xem điều gì đang diễn ra xung quanh. Biết đâu lại khám phá ra điều gì mới mẻ. Hoặc tìm đc đáp án cho những gì còn chưa rõ. Tầm này thì khó mà cho phép mh đc tự do theo ý thích để mà làm những gì mh thích cụ ạh. Não nó sắp sửa xoắn tít lại rồi
Vâng đúng rồi cụ ạh. Lúc bế tắc mà cứ loanh quanh luẩn quẩn với 4 bức tường (kiểu bị phạt diện bích trong truyện kiếm hiệp thời xưa) thì E sợ sớm muộn sinh trầm cảm mất. Lang thang bên ngoài để xem cs, xh nó biến đổi ra sao biết đâu lại nảy ra ý tưởng hay chí ít là nó cũng đỡ xì trét. Muốn suy tư thì kiếm 1 ghế đá công viên nào đó ngồi trầm tư cũng đỡ áp lực hơn là đối diện với ánh mắt& những câu hỏi của người thân. Sợ 1 ai đó lại phải thêm trăn trở cùng mh, sợ con trẻ sớm phải nặng lòng suy nghĩ sinh mặc cảm. Thôi thì còn gắng đc lúc nào hay lúc ấy. Miễn sao đừng gục ngã hay nản lòng bỏ cuộc khi chưa cố gắng hết sức. Còn cơ hội là còn phải cố gắng phải k cụ?
Đúng vậy cụ ạ. Hy vọng cụ sẽ sớm vượt qua được khó khăn.Nhưng k đi ra ngoài mà ở nhà suốt thì E sợ mh sớm muộn cũng nổi khùng nổi điên, rồi sinh ra nổi đoá, cáu bẳn với người thân. Rồi trả lời sao, giải thích sao khi mà mh k muốn mọi người thêm áp lực. Thôi thì cứ đi, ngắm người, ngắm thế gian xem điều gì đang diễn ra xung quanh. Biết đâu lại khám phá ra điều gì mới mẻ. Hoặc tìm đc đáp án cho những gì còn chưa rõ. Tầm này thì khó mà cho phép mh đc tự do theo ý thích để mà làm những gì mh thích cụ ạh. Não nó sắp sửa xoắn tít lại rồi
Vâng đúng rồi cụ ạh. Lúc bế tắc mà cứ loanh quanh luẩn quẩn với 4 bức tường (kiểu bị phạt diện bích trong truyện kiếm hiệp thời xưa) thì E sợ sớm muộn sinh trầm cảm mất. Lang thang bên ngoài để xem cs, xh nó biến đổi ra sao biết đâu lại nảy ra ý tưởng hay chí ít là nó cũng đỡ xì trét. Muốn suy tư thì kiếm 1 ghế đá công viên nào đó ngồi trầm tư cũng đỡ áp lực hơn là đối diện với ánh mắt& những câu hỏi của người thân. Sợ 1 ai đó lại phải thêm trăn trở cùng mh, sợ con trẻ sớm phải nặng lòng suy nghĩ sinh mặc cảm. Thôi thì còn gắng đc lúc nào hay lúc ấy. Miễn sao đừng gục ngã hay nản lòng bỏ cuộc khi chưa cố gắng hết sức. Còn cơ hội là còn phải cố gắng phải k cụ?
Em ko cho là nên giấu diếm thế!E vẫn đang đương đầu với con sóng, chỉ là E k đủ can đảm đối diện với người thân thôi mợ ạh. Mọi khó khăn, vất vả E tự chống chọi đc, nhưng E k muốn vì những vấn đề của bản thân mà ảnh hưởng tới suy nghĩ con trẻ khiến chúng mặc cảm hay phải suy tư, toan tính từ quá sớm. Chắc nhiều cụ/mợ trên này đa phần đều từng trải qua tuổi thơ khá nhọc nhằn, thiếu thốn những năm 8x,9x. Giờ đk nó tốt hơn xưa rất rất nhiều nên E k muốn vì bất kỳ điều gì mà để con trẻ phải lặp lại tuổi thơ của mh.
F1 nhà em 5 tuổi. Chỉ học 8 tiếng ở trường thôi, không học thêm ngoài nữa.f1 nhà mợ bao tuổi rồi an? ngoài học ở trường ra có cần can thiệp thêm gì không?
Chuẩn ah!Em thì ngược lại với cụ. Em vẫn kể cho bọn trẻ biết về tình trạng kinh tế của gia đình khi khó khăn. Lũ nhóc cũng cần một tí mưa nắng để lớn, và quan trọng là để chúng nó biết có trách nhiệm hơn. Những lời động viên hay sẻ chia của lũ trẻ cũng rất ấm lòng cụ ạ.
Dạ vâng, có lẽ E cũng nên cân nhắc suy nghĩ lại nhiều vấn đề. Nhưng chắc chưa phải lúc này để bắt đầu tiết lộ những điều hệ trọng. Thấu hiểu& cảm thông thì tốt, chỉ sợ all lại sụp đổ thì toang mợ ạh.Em ko cho là nên giấu diếm thế!
Khi khó khăn mới cần tình thân! Như lúc này có người thấu hiểu,chia sẻ mới giúp cụ vượt qua dễ dàng... Nhiều người lúc như này ko thể chia sẻ với vợ con, nên chia sẻ cho bạn gái, thế là câu chuyện ngoại tình được bắt đầu...
May sói em tin em, nên chuyện gì cũng kể chỉ có kể sớm hay muộn Lúc khố khăn mới cần sự thông cảm, chia sẻ nhiều nhất, lúc ngon thì cần gì, phỏng ah!
Mà con cái càng nên chia sẻ khó khăn vất vả, khó khăn của bố mẹ, mới biết thương bố mẹ, nếu ko cụ đang đào tạo một thế hệ ích kỷ thì có!
Đầy cụ lúc khó khăn, vậy mà ko thể chia sẻ được với vợ, thì lại có thể chia sẻ với bạn gái đấy cụ, vì họ thấu hiểu hơnDạ vâng, có lẽ E cũng nên cân nhắc suy nghĩ lại nhiều vấn đề. Nhưng chắc chưa phải lúc này để bắt đầu tiết lộ những điều hệ trọng. Thấu hiểu& cảm thông thì tốt, chỉ sợ all lại sụp đổ thì toang mợ ạh.
E vc mà đã k thể chia sẻ với người thân thì chỉ có đào sâu chôn chặt mợ ạh. Đang đói thối mồm ra, thân còn lo chưa xong nào đâu dám đèo bòng mà bồ với cả bịch
Cụ có bằng chứng hay cơ sở gì cho kết luận hấp dẫn này ko hả cụ?Em nghĩ qua năm kinh tế sẽ khá hơn!
Mợ Trà nói không sai, nhưng không phải vợ chồng nào cũng có thể bỏ qua cái tôi để ngồi lại chia sẻ và tâm sự với nhau. Theo em làm được điều này, đó chính là chữ Phận phía sau chữ Duyên của mỗi cuộc hôn nhân.Đầy cụ lúc khó khăn, vậy mà ko thể chia sẻ được với vợ, thì lại có thể chia sẻ với bạn gái đấy cụ, vì họ thấu hiểu hơn
Cụ phải có niềm tin chứ!Cụ có bằng chứng hay cơ sở gì cho kết luận hấp dẫn này ko hả cụ?