[Funland] Có những bất công không tên

xdthienha

Xe điện
Biển số
OF-55451
Ngày cấp bằng
21/1/10
Số km
4,719
Động cơ
494,625 Mã lực
Nơi ở
Quê em có Đồ Sơn cơ
Vâng, em cũng cùng suy nghĩ với cụ Việt Vòi. Đọc những thớt này có cái gì đó gờn gợn vì những câu chuyện được phóng tác đi mây về gió, không có thật. Em rất không thích con cái kể xấu bố mẹ ruột của mình. Mà em thấy là mình vẫn còn được ở lại trong nhà, vẫn chưa phải ra bới rác mà ăn là may mắn lắm rồi. Bố mẹ làm lụng vất vả, dành dụm công sức tiền nong cho con gái mình đi học đại học. Xong rồi mong nó là phận nữ thì sẽ có gia đình ấm êm. Đằng này học thì chả học, yêu đương lằng nhằng rồi dỡ lở sinh con, làm bố mẹ đau lòng, xấu hổ với bà con lối xóm. Xong rồi vẫn chưa dừng lại, chưa tu tỉnh làm ăn đàng hoàng tử tế, lại tiếp tục yêu đương lăng nhăng, ăn ở không giá thú lại sinh thêm con nữa. Rồi ông kia quất ngựa truy phong. Một mình mình nuôi hai đứa con không bố. Em mà là bố mẹ thì em đau lòng lắm. Bằng tuổi ấy rồi phải được mở mày mở mặt vì con, thôi thì không ông to bà lớn cũng gọi là chồng con ấm êm. Đằng này tuổi tác thì đã xế chiều, già nua chậm chạp rồi mà vẫn phải đèo bòng con cháu... Làm con hư, trách gì?

Lại còn chi tiết trình độ đại học, dân Hà Nội xịn, khỏe mạnh nhanh nhẹn mà đi làm thuê cho điểm rửa xe có 7000 đ/h, mà mỗi ngày làm 2 tiếng =14.000 đ. Em thấy hài đến mức cười chẳng nổi. Mấy bà đồng nát đi lau nhà thuê còn phải 25-30 nghìn/ tiếng mới chịu làm chứ đừng nói.

Còn chuyện chỉ làm chân chuyển bóng ăn hoa hồng thôi, mà sau 1 mùa bóng 1 tháng, mua được nhà thì em không có trình, không dám còm măng, xin để các cao nhân lạm bàn.
Chuyện sau 1 mùa có tiền mua nhà là có cụ ah,nhưng nếu như chỉ chuyển thì hơi khó.Em quen thằng cha xã hội thâm,sau mùa WC năm 2010 nó kiếm 4,5 tỷ.Nhưng nó bảo nó là tổng trang nên mới dc như thế chứ chuyển thì kiếm vài trăm thôi.Em cũng ko oánh bóng bánh bao giờ nên ko rành nhưng thằng cha ấy chắc chắn ko nói dối em.Em chỉ oánh bóng bằng cafe và lẩu thoai :D
 

metalins

Xe tăng
Biển số
OF-69519
Ngày cấp bằng
30/7/10
Số km
1,720
Động cơ
445,299 Mã lực
Vâng, em cũng cùng suy nghĩ với cụ Việt Vòi. Đọc những thớt này có cái gì đó gờn gợn vì những câu chuyện được phóng tác đi mây về gió, không có thật. Em rất không thích con cái kể xấu bố mẹ ruột của mình. Mà em thấy là mình vẫn còn được ở lại trong nhà, vẫn chưa phải ra bới rác mà ăn là may mắn lắm rồi. Bố mẹ làm lụng vất vả, dành dụm công sức tiền nong cho con gái mình đi học đại học. Xong rồi mong nó là phận nữ thì sẽ có gia đình ấm êm. Đằng này học thì chả học, yêu đương lằng nhằng rồi dỡ lở sinh con, làm bố mẹ đau lòng, xấu hổ với bà con lối xóm. Xong rồi vẫn chưa dừng lại, chưa tu tỉnh làm ăn đàng hoàng tử tế, lại tiếp tục yêu đương lăng nhăng, ăn ở không giá thú lại sinh thêm con nữa. Rồi ông kia quất ngựa truy phong. Một mình mình nuôi hai đứa con không bố. Em mà là bố mẹ thì em đau lòng lắm. Bằng tuổi ấy rồi phải được mở mày mở mặt vì con, thôi thì không ông to bà lớn cũng gọi là chồng con ấm êm. Đằng này tuổi tác thì đã xế chiều, già nua chậm chạp rồi mà vẫn phải đèo bòng con cháu... Làm con hư, trách gì?
Kể cả là khi chuyện này ko có thật, liệu có cần phải cay nghiệt thế ko? Trong xã hội thiếu gì người gặp hoàn cảnh éo le, có thể ko đến mức như thế này nếu vào đọc những dòng này họ sẽ nghĩ thế nào?

Dù sao cũng chúc mừng mợ vì có cuộc sống êm ả. Nên mở lòng ra một chút và coi như đây chỉ là một câu chuyện tổng hợp các mảnh đời bất hạnh ngoài xã hội chứ ko chỉ là dành cho mợ chủ.
 

UyenNhi

Xe tải
Biển số
OF-141189
Ngày cấp bằng
9/5/12
Số km
214
Động cơ
366,620 Mã lực
Nơi ở
Kim mã- hà nội
Vâng, em cũng cùng suy nghĩ với cụ Việt Vòi. Đọc những thớt này có cái gì đó gờn gợn vì những câu chuyện được phóng tác đi mây về gió, không có thật. Em rất không thích con cái kể xấu bố mẹ ruột của mình. Mà em thấy là mình vẫn còn được ở lại trong nhà, vẫn chưa phải ra bới rác mà ăn là may mắn lắm rồi. Bố mẹ làm lụng vất vả, dành dụm công sức tiền nong cho con gái mình đi học đại học. Xong rồi mong nó là phận nữ thì sẽ có gia đình ấm êm. Đằng này học thì chả học, yêu đương lằng nhằng rồi dỡ lở sinh con, làm bố mẹ đau lòng, xấu hổ với bà con lối xóm. Xong rồi vẫn chưa dừng lại, chưa tu tỉnh làm ăn đàng hoàng tử tế, lại tiếp tục yêu đương lăng nhăng, ăn ở không giá thú lại sinh thêm con nữa. Rồi ông kia quất ngựa truy phong. Một mình mình nuôi hai đứa con không bố. Em mà là bố mẹ thì em đau lòng lắm. Bằng tuổi ấy rồi phải được mở mày mở mặt vì con, thôi thì không ông to bà lớn cũng gọi là chồng con ấm êm. Đằng này tuổi tác thì đã xế chiều, già nua chậm chạp rồi mà vẫn phải đèo bòng con cháu... Làm con hư, trách gì?

Lại còn chi tiết trình độ đại học, dân Hà Nội xịn, khỏe mạnh nhanh nhẹn mà đi làm thuê cho điểm rửa xe có 7000 đ/h, mà mỗi ngày làm 2 tiếng =14.000 đ. Em thấy hài đến mức cười chẳng nổi. Mấy bà đồng nát đi lau nhà thuê còn phải 25-30 nghìn/ tiếng mới chịu làm chứ đừng nói.

Còn chuyện chỉ làm chân chuyển bóng ăn hoa hồng thôi, mà sau 1 mùa bóng 1 tháng, mua được nhà thì em không có trình, không dám còm măng, xin để các cao nhân lạm bàn.
Mợ tìm hộ e xem có chỗ nào e trách bố mẹ e không ạ???
Em cũng chẳng yêu đương linh tinh gì. Cả cuộc đời này e cũng mới chỉ có 1 mỗi tình vắt vai. Em có thể tự hào nói rằng dù e có 2 đứa con không bố, nhưng còn hơn khối kẻ chưa chồng hoặc có chồng nhưng quan hệ lăng nhăng khối thằng. Chắc hẳn mợ có 1 tình yêu đẹp lắm. Chắc hẳn sói nhà mợ vinh dự lắm vì đã lấy được mợ, một cô gái chính chuyên, ngoan hiền, vâng lời bố mẹ...
Còn em, Em bắt đầu tự kiếm cho mình những đồng tiên đồng tiên ngay khi e mới học cấp 2, cấp 3 và đại học e tự đi làm, nuôi chính mình và lo học phí. Nhưng e vẫn biết ơn bố mẹ mình đã sinh ra mình. cũng đã cho mình cái căn bản để làm người. Đúng, em, Hà nội... Hà nội thì phải siêu hơn người khác ah??? Hà nội thì phải làm anh hùng sao??? Hà nội không được buồn, không được mệt mỏi ah??? Nếu e có đủ sức khỏe và không phải lo lắng cho 2 con thì đi bới rác e cũng đi... bán đồng nát e cũng làm. Mợ thử hỏi chính bản thân, có F1 chưa??? Đã bao giờ mợ đi làm vất vả 1 ngày về, lo cơm nước gia đình, con cái.... Mợ dám khẳng định chưa từng một lần than vãn 1 câu nào đó???
Còn chuyện bóng bánh, chẳng cần cao nhân nào phải lạm bàn cho nó mất công, mấy thằng thất học ngồi ngoài đường,uống trà đá vỉa hè nó cũng có thể biết.
Em đi làm 14k/2h thì sao??? việc làm không ảnh hưởng đến giờ học ban ngày, lại gần nhà, không tốn công sức. Ít nhất 14k/ ngày e cũng đủ tiền đi xe buýt đi học, ăn cái bánh mỳ buổi trưa... Chỉ cần thế thôi... Cố quá thì sợ chẳng còn sức để sống được, để chờ được đến ngày thành công...
Hiểu không???
 

Song75

Xe buýt
Biển số
OF-145406
Ngày cấp bằng
11/6/12
Số km
643
Động cơ
367,759 Mã lực
Ke ke, em là em ngưỡng mộ Mợ chủ rùi đấy.
Em rửa xe đầu NCH đây, chạy xe ôm chợ thuốc, bán mồi câu hồ GV, dưng mà vưỡn ngưỡng mộ Mợ.
Mà Mợ có biết ngay sau phố NK, vào trong làng, có mấy thầy xem số mệnh hay lắm, Mợ có đi xem ko, em cò mồi cho. ~o)
 

MyMac

Xe container
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
5,005
Động cơ
466,438 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Những câu chuyện của mợ khiến cho em hình dung ra những người phụ nữ bế những đứa trẻ bẩn thỉu, xanh xao và ngủ mê mệt trên tay họ đi ăn xin. Họ đem những đứa trẻ ra để ăn xin lòng thương hại và trắc ẩn của mọi người. Vì thương những đứa trẻ ấy mà người ta phải cho những người phụ nữ ấy dù có thể đấy là một mụ mẹ mìn...

Em nhớ không nhầm thì ở cái thớt "Tôi đã đi lên từ 2 triệu đồng" của mợ, mợ có trả lời một bạn đọc rằng bố mẹ mợ chả giúp gì được cho mợ cả, chả trông chờ gì được vào họ cả. Cái thớt tiếp theo mợ đi học làm tóc, mợ bảo để 2 con ở nhà mà con mợ bị bỏ đói vì ông bà không trông cho. Em thấy mợ mới thật là nhẫn tâm khi viết lên như vậy. Nếu bố mẹ mợ không rộng lòng thương và đón nhận mợ với hai cháu, thì giờ này mợ không ở đây mà viết văn nữa đâu ạ.

Cũng ở cái thớt hai triệu đồng ấy, mợ nói rằng bố của cháu bé đầu của mợ là yêu nhau rồi mợ có thai thì họ bỏ mợ. Thớt tiếp theo thì mợ sống với người bạn không có giá thú và mợ đã đưa toàn bộ số tiền mợ có cho anh ta để rồi anh ta một đi không trở lại khi mợ có thai. Thế sao mợ bảo mợ có duy nhất một mối tình vắt vai? Mợ bị cưỡng ép sinh ra một cháu đúng không? Vả lại, xin lỗi mợ, mợ vì đàn ông quá. Chứ em mà có 2 con rồi thì nhất là một cắc cũng chẳng đưa cho cái thằng sống già nhân ngãi non vợ chồng với mình. Không phòng thân mình thì cũng phải phòng cho thân hai con, mợ ạ.

Thực ra những người xung quanh, nhìn họ có thể thấy họ có cuộc sống tốt đẹp. Nhưng có ai biết họ cũng từng trải qua nhiều chông gai, nhiều khổ đau và tuyệt vọng trong cuộc sống. Nhưng để kêu van, than thở, có lẽ ít ai có thời gian để làm. Có chăng thì cũng thổ lộ với những người bạn tri kỷ, thân thiết mà thôi. Hoàn cảnh của mợ đã thấm vào đâu so với những con người cắc bạc không có, bệnh tật bủa giăng? Chắc mợ cũng từng đọc bức thư của cậu học trò nghèo trường Am nói về hoàn cảnh gia đình cậu ấy với mẹ chạy thận và ông nội ốm nặng. Cậu ấy đã âm thầm nhịn ăn sáng để tiết kiệm tiền cho mẹ...Hoặc như hôm nay, em vừa đọc trên báo bà mẹ còng bắt cua nuôi cô con gái tật nguyền mà vẫn bị lạm dụng đến sinh con...So với hoàn cảnh của họ thì hoàn cảnh của mợ còn rất rất sung sướng mợ ạ.

Mợ cũng không biết được để có ngày hôm nay, em cũng đã phải trải qua bao nhiêu vất vả, đắng cay và âm thầm tìm ra lối thoát như thế nào. Em đã phải làm lụng cật lực, làm đủ mọi công việc từ bê bô, đến tắm cho người ốm liệt giường (họ đi vệ sinh ra toàn thân mà vẫn phải tắm rửa cho họ), quét dọn siêu thị cả đêm, lê lết trên tuyết với đôi giày rách nát và rét lả bên đường. Tất cả để làm kiếm tiền gửi về cho mẹ em chữa bệnh ở nhà. Đến giờ, em còn không có cả thói quen ăn sáng vì nhịn ăn sáng đã thành nếp rồi mợ ạ. Và bây giờ, em có thể ngủ trên bất kỳ địa hình nào, bất kỳ xó xỉnh nào, bất kỳ lúc nào và bật dậy bất kỳ lúc nào.... Tuy nhiên, để than vãn như mợ thì em không thích và không có thói quen.

Em được đọc: tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu. Nói những điều không tốt về bố mẹ mình, làm bố mẹ buồn, đó là tội bất hiếu. Cái này em nghĩ là mợ hiểu.
 
Chỉnh sửa cuối:

Nine

Xe điện
Biển số
OF-40292
Ngày cấp bằng
11/7/09
Số km
2,507
Động cơ
495,096 Mã lực
CỤ MyMac quá lời rồi đấy ạ
 

Mr.Cule

Xe tải
Biển số
OF-77065
Ngày cấp bằng
4/11/10
Số km
379
Động cơ
423,730 Mã lực
Chuẩn y đời em.
Ý em là không phải em giống người chị họ nhá. :D :D
 

Ms.Bebky

Xe tải
Biển số
OF-139567
Ngày cấp bằng
23/4/12
Số km
215
Động cơ
368,210 Mã lực
Nơi ở
Nơi đó có Anh!
Những câu chuyện của mợ khiến cho em hình dung ra những người phụ nữ bế những đứa trẻ bẩn thỉu, xanh xao và ngủ mê mệt trên tay họ đi ăn xin. Họ đem những đứa trẻ ra để ăn xin lòng thương hại và trắc ẩn của mọi người. Vì thương những đứa trẻ ấy mà người ta phải cho những người phụ nữ ấy dù có thể đấy là một mụ mẹ mìn...

Em nhớ không nhầm thì ở cái thớt "Tôi đã đi lên từ 2 triệu đồng" của mợ, mợ có trả lời một bạn đọc rằng bố mẹ mợ chả giúp gì được cho mợ cả, chả trông chờ gì được vào họ cả. Cái thớt tiếp theo mợ đi học làm tóc, mợ bảo để 2 con ở nhà mà con mợ bị bỏ đói vì ông bà không trông cho. Em thấy mợ mới thật là nhẫn tâm khi viết lên như vậy. Nếu bố mẹ mợ không rộng lòng thương và đón nhận mợ với hai cháu, thì giờ này mợ không ở đây mà viết văn nữa đâu ạ.

Cũng ở cái thớt hai triệu đồng ấy, mợ nói rằng bố của cháu bé đầu của mợ là yêu nhau rồi mợ có thai thì họ bỏ mợ. Thớt tiếp theo thì mợ sống với người bạn không có giá thú và mợ đã đưa toàn bộ số tiền mợ có cho anh ta để rồi anh ta một đi không trở lại khi mợ có thai. Thế sao mợ bảo mợ có duy nhất một mối tình vắt vai? Mợ bị cưỡng ép sinh ra một cháu đúng không? Vả lại, xin lỗi mợ, mợ vì đàn ông quá. Chứ em mà có 2 con rồi thì nhất là một cắc cũng chẳng đưa cho cái thằng sống già nhân ngãi non vợ chồng với mình. Không phòng thân mình thì cũng phải phòng cho thân hai con, mợ ạ.

Thực ra những người xung quanh, nhìn họ có thể thấy họ có cuộc sống tốt đẹp. Nhưng có ai biết họ cũng từng trải qua nhiều chông gai, nhiều khổ đau và tuyệt vọng trong cuộc sống. Nhưng để kêu van, than thở, có lẽ ít ai có thời gian để làm. Có chăng thì cũng thổ lộ với những người bạn tri kỷ, thân thiết mà thôi. Hoàn cảnh của mợ đã thấm vào đâu so với những con người cắc bạc không có, bệnh tật bủa giăng? Chắc mợ cũng từng đọc bức thư của cậu học trò nghèo trường Am nói về hoàn cảnh gia đình cậu ấy với mẹ chạy thận và ông nội ốm nặng. Cậu ấy đã âm thầm nhịn ăn sáng để tiết kiệm tiền cho mẹ...Hoặc như hôm nay, em vừa đọc trên báo bà mẹ còng bắt cua nuôi cô con gái tật nguyền mà vẫn bị lạm dụng đến sinh con...So với hoàn cảnh của họ thì hoàn cảnh của mợ còn rất rất sung sướng mợ ạ.

Mợ cũng không biết được để có ngày hôm nay, em cũng đã phải trải qua bao nhiêu vất vả, đắng cay và âm thầm tìm ra lối thoát như thế nào. Em đã phải làm lụng cật lực, làm đủ mọi công việc từ bê bô, đến tắm cho người ốm liệt giường (họ đi vệ sinh ra toàn thân mà vẫn phải tắm rửa cho họ), quét dọn siêu thị cả đêm, lê lết trên tuyết với đôi giày rách nát và rét lả bên đường. Tất cả để làm kiếm tiền gửi về cho mẹ em chữa bệnh ở nhà. Đến giờ, em còn không có cả thói quen ăn sáng vì nhịn ăn sáng đã thành nếp rồi mợ ạ. Và bây giờ, em có thể ngủ trên bất kỳ địa hình nào, bất kỳ xó xỉnh nào, bất kỳ lúc nào và bật dậy bất kỳ lúc nào.... Tuy nhiên, để than vãn như mợ thì em không thích và không có thói quen.

Em được đọc: tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu. Nói những điều không tốt về bố mẹ mình, làm bố mẹ buồn, đó là tội bất hiếu. Cái này em nghĩ là mợ hiểu.
Mỗi người một tính cụ/mợ ạ, cụ/mợ ko thích than vãn nhưng người khác thì có và khi không thể nói với ai thì người ta muốn tìm một chỗ như chỗ này để trút cái sự rối ren khó chịu trong lòng ra để cảm thấy nhẹ nhàng, nhất là đối với một người phụ nữ như mợ chủ thớt.
Em ko sinh ra trong nghèo khó, cũng không phải chịu khổ nên chẳng hiểu đc hết cái sự cơ cực đó của các cụ - mợ. Nhưng em có thể hiểu bất kỳ ai đôi lúc cũng cần một điểm tựa, một chỗ dựa bình yên. Hay một chốn đi về để cảm thấy mình thanh thản thoải mái, vì thế mà mợ chủ chọn cách nói ra ở đây để thấy nhẹ lòng hơn. Cụ/mợ không thông cảm cho mợ Uyennhi thì cũng không nên nói những lời nghe cay nghiệt như vậy. Ai sinh ra cũng có một tính cách, không ai giống ai vì vậy không nên lấy bản thân mình để áp đặt lên người khác và dù họ có như thế nào, họ có ra sao thì họ cũng cần được tôn trọng, có như vậy mình cũng sẽ được tôn trọng lại.
2 Người không nên lời qua tiếng lại nữa sẽ thấy thoải mái hơn đấy ạ.

Em chỉ nói vậy thôi chứ không có ý chọc xiên hay bênh ai, mong cụ/mợ hiểu. Tất cả đều là mem của Of, đừng tự đá nhau!
 

Mr.Cule

Xe tải
Biển số
OF-77065
Ngày cấp bằng
4/11/10
Số km
379
Động cơ
423,730 Mã lực
Em được đọc: tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu. Nói những điều không tốt về bố mẹ mình, làm bố mẹ buồn, đó là tội bất hiếu. Cái này em nghĩ là mợ hiểu.
I like it, chuẩn madam.
 

UyenNhi

Xe tải
Biển số
OF-141189
Ngày cấp bằng
9/5/12
Số km
214
Động cơ
366,620 Mã lực
Nơi ở
Kim mã- hà nội
e cũng không tranh cãi. Vì không có j phải tranh cãi cả. Em bất hiếu với bố mẹ em. Nói như thế cũng được. Là vì e có lỗi. Nhưng nếu để chọn hoặc có lỗi với người này, hoặc có lỗi với người khác thì e đã chọn mình sẽ có lỗi với bố mẹ, nhưng với bố mẹ, sẽ có lúc e bù đắp được cái sai của mình. Còn nếu e có lỗi với con e ở thời điểm đó, vĩnh viễn đó sẽ là sự hối hận, day dứt không bao giờ có thể quên....
Em không than vãn để cần ai đó thương hại.... Tất cả mem của OF, thương hại e thì sao, e cũng chẳnng ngửa mũ đi ăn xin... E càng ko bao giờ mang con ra để lợi dụng. Mà trộm vía chúng nó cũng sạch sẽ, xinh đẹp, đáng yêu. Như thế chắc đi xin cũng dễ hơn là bẩn thỉu, hôi hám... nhỉ???
Mà cũng chẳng sao, em có thể vào đây kể lể than vãn để nhận cái gọi là thương hại của mọi người qua những cmt. thiết nghĩ mọi người cmt động viên vài câu, cũng chẳng mất mát gì. Mà e thì thấy vui... Như thế có hơn không khi mà e cứ phải ôm khư khư những gánh nặng trong lòng... Với em đaya nhw một góc nhỏ trong cuộc sống để làm dịu đi những mệt mỏi. Còn bước chân ra đời, em không bao giờ chấp nhận bất kì 1 cái nhìn thương hại từ ai. Nên e không bao giờ tỏ ra mình đáng tội nghiệp.
Em đảm bảo nếu cụ.mợ nào có gặp e, cũng chẳng bảo giờ nghĩ e là người đã viết những thớt này. Ngay cả bây giờ khi e đi học, lúc nào cũng áo quần chỉnh chu, đầu tóc gọn gàng. Thậm chí, em còn có thể trang điểm cho mình nhè nhẹ để tươi tắn hơn. Có sao đâu, e ko sinh ra trong 1 gia đình nghèo khó, e cũng không lớn lên trong sự khốn khổ. Trước đây e cũng từng sống đủ đầy, e cũng chẳng thiếu gì cả. Giờ đây, những cái đó vẫn còn và e vẫn sử dụng được. Tội gì e phải tự làm mình héo hon hay uể oải.
E ví dụ ngay trong việc đi vay tiền. Nếu e được ngta tôn trọng, em muốn vay tiền cũng dễ hơn. Đó không phải là sự lừa dối mà chỉ đơn giản là 1 cách để tạo lòng tin. Chứ nếu e vác bộ mặt thiểu não đi gặp người khác, kể lể mình không xu dính túi, ko có cơm ăn, không thu nhập... thì ai muốn cho mình vay. Người ta luôn đặt ra câu hỏi vay liệu có trả được không và ko muốn cho vay. Cũng chính vì thế, khi e khó khăn, e cũng ko vay ai và ko vay được ai. Chỉ khi e biế mình vay và có khả năng trả thì mới dám vay.
Những người được coi là tri kỉ, e ko cần nói họ cũng hiểu hoàn cảnh của e, chỉ có điều người có lòng thì không có lực. E cũng ko muốn tạo áp lực cho họ bởi khi họ ko giúp được mình thì họ lại áy náy...
Ai cũng từng có cuộc sống vất vả, cơ cực. Ai cũng trải qua những ngày sướng khổ.... Em bây giơ có thể đang khó khăn về vất chật, có thể đang ức chế về một vài điều trong cuộc sống. Nhưng e chẳng tin mình cứ mãi ntn.
Ngón tay có ngón dài ngón ngắn. Người có người nọ người kia... Chẳng ai dám khẳng định ông bố bà mẹ nào cũng tốt. Cũng không phải cứ những đứa con làm bố mẹ buồn thì đều là bất hiếu.... Đỗi với em, bố mẹ e vẫn là người vì đại nhất trên đời... Còn e nói ra chẳng để trách, chẳng kể xấu...mà chỉ vì tủi thân....

Cũng ở cái thớt hai triệu đồng ấy, mợ nói rằng bố của cháu bé đầu của mợ là yêu nhau rồi mợ có thai thì họ bỏ mợ. Mợ tìm lại hộ e chỗ này ạ
 
Chỉnh sửa cuối:

xe ngua go

Xe buýt
Biển số
OF-102476
Ngày cấp bằng
18/6/11
Số km
707
Động cơ
403,257 Mã lực
e cũng không tranh cãi. Vì không có j phải tranh cãi cả. Em bất hiếu với bố mẹ em. Nói như thế cũng được. Là vì e có lỗi. Nhưng nếu để chọn hoặc có lỗi với người này, hoặc có lỗi với người khác thì e đã chọn mình sẽ có lỗi với bố mẹ, nhưng với bố mẹ, sẽ có lúc e bù đắp được cái sai của mình. Còn nếu e có lỗi với con e ở thời điểm đó, vĩnh viễn đó sẽ là sự hối hận, day dứt không bao giờ có thể quên....
Em không than vãn để cần ai đó thương hại.... Tất cả mem của OF, thương hại e thì sao, e cũng chẳnng ngửa mũ đi ăn xin... E càng ko bao giờ mang con ra để lợi dụng. Mà trộm vía chúng nó cũng sạch sẽ, xinh đẹp, đáng yêu. Như thế chắc đi xin cũng dễ hơn là bẩn thỉu, hôi hám... nhỉ???
Mà cũng chẳng sao, em có thể vào đây kể lể than vãn để nhận cái gọi là thương hại của mọi người qua những cmt. thiết nghĩ mọi người cmt động viên vài câu, cũng chẳng mất mát gì. Mà e thì thấy vui... Như thế có hơn không khi mà e cứ phải ôm khư khư những gánh nặng trong lòng... Với em đaya nhw một góc nhỏ trong cuộc sống để làm dịu đi những mệt mỏi. Còn bước chân ra đời, em không bao giờ chấp nhận bất kì 1 cái nhìn thương hại từ ai. Nên e không bao giờ tỏ ra mình đáng tội nghiệp.
Em đảm bảo nếu cụ.mợ nào có gặp e, cũng chẳng bảo giờ nghĩ e là người đã viết những thớt này. Ngay cả bây giờ khi e đi học, lúc nào cũng áo quần chỉnh chu, đầu tóc gọn gàng. Thậm chí, em còn có thể trang điểm cho mình nhè nhẹ để tươi tắn hơn. Có sao đâu, e ko sinh ra trong 1 gia đình nghèo khó, e cũng không lớn lên trong sự khốn khổ. Trước đây e cũng từng sống đủ đầy, e cũng chẳng thiếu gì cả. Giờ đây, những cái đó vẫn còn và e vẫn sử dụng được. Tội gì e phải tự làm mình héo hon hay uể oải.
E ví dụ ngay trong việc đi vay tiền. Nếu e được ngta tôn trọng, em muốn vay tiền cũng dễ hơn. Đó không phải là sự lừa dối mà chỉ đơn giản là 1 cách để tạo lòng tin. Chứ nếu e vác bộ mặt thiểu não đi gặp người khác, kể lể mình không xu dính túi, ko có cơm ăn, không thu nhập... thì ai muốn cho mình vay. Người ta luôn đặt ra câu hỏi vay liệu có trả được không và ko muốn cho vay. Cũng chính vì thế, khi e khó khăn, e cũng ko vay ai và ko vay được ai. Chỉ khi e biế mình vay và có khả năng trả thì mới dám vay.
Những người được coi là tri kỉ, e ko cần nói họ cũng hiểu hoàn cảnh của e, chỉ có điều người có lòng thì không có lực. E cũng ko muốn tạo áp lực cho họ bởi khi họ ko giúp được mình thì họ lại áy náy...
Ai cũng từng có cuộc sống vất vả, cơ cực. Ai cũng trải qua những ngày sướng khổ.... Em bây giơ có thể đang khó khăn về vất chật, có thể đang ức chế về một vài điều trong cuộc sống. Nhưng e chẳng tin mình cứ mãi ntn.
Ngón tay có ngón dài ngón ngắn. Người có người nọ người kia... Chẳng ai dám khẳng định ông bố bà mẹ nào cũng tốt. Cũng không phải cứ những đứa con làm bố mẹ buồn thì đều là bất hiếu.... Đỗi với em, bố mẹ e vẫn là người vì đại nhất trên đời... Còn e nói ra chẳng để trách, chẳng kể xấu...mà chỉ vì tủi thân....

Cũng ở cái thớt hai triệu đồng ấy, mợ nói rằng bố của cháu bé đầu của mợ là yêu nhau rồi mợ có thai thì họ bỏ mợ. Mợ tìm lại hộ e chỗ này ạ
Em xin đính chính dòng đỏ ợ lần đầu UyenNhi bị anh gián độc hấp diêm, lần sau bị 1 anh lừa tiền, lừa tình.
 

pkhcsht

Xe điện
Biển số
OF-93302
Ngày cấp bằng
28/4/11
Số km
2,208
Động cơ
420,796 Mã lực
Nơi ở
Ngõ nhỏ, phố nhỏ
Chia sẻ, nhưng đừng để cháu nó căm thù mọi người, hoặc tự ti. Hãy dạy cháu tốt với mọi người xung quanh. Cả mợ nữa nhé, ko sợ thiệt đâu!
Mợ và con bé cười lên nào.
 

nhadatuytin

Xe container
Biển số
OF-86292
Ngày cấp bằng
23/2/11
Số km
6,125
Động cơ
464,847 Mã lực
Em xin đính chính dòng đỏ ợ lần đầu UyenNhi bị anh gián độc hấp diêm, lần sau bị 1 anh lừa tiền, lừa tình.
Sao XH lắm thèng đểu thế nhở.
Mợ UN đúng là có số hồng nhan.
nghe truyện mợ làm em liên tưởng đến nàng kiều của Nguyễn Du
 

chauchau

Xe điện
Biển số
OF-1134
Ngày cấp bằng
4/8/06
Số km
4,011
Động cơ
615,039 Mã lực
các bác vào chơi quán, cũng chỉ chơi vài trống canh rồi đi ngủ, vậy can gì mà cứ phải hỏi Uyên Nhi thực hay ngụy... Mà Nhi cũng có đòi thực cái giề đâu, chỉ trông lấy vài cái còm-men ảo... vậy thì cứ hào phóng đi cho cả nhà cùng zui, để Uyên Nhi kể truyện tiếp.

Em vốt bác Uyên Nhi đã giúp cho quán có hương có vị.

:)
 

MyMac

Xe container
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
5,005
Động cơ
466,438 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Ở lời mở đầu của cái thớt này, mợ viết: "Con bé nhiều khi cũng bị đòn oan từ chính mẹ, vì mỗi lần con bé bị nhiếc móc, chửi mắng, mẹ lại tủi thân, rồi lại cũng vì xót xa cho con nên to tiếng mắng con để át đi những lời khó nghe từ người khác...". Thay vì phải yêu thương con hơn, phải bảo bọc và che chở cho con mình hơn để bù đắp lại những gì con mình không được trọn vẹn hưởng thì mợ đem những cay đắng, tủi hổ, những lời nói khó nghe của người khác giáng xuống thân thể non nớt, tội nghiệp, không có ai bảo vệ, không biết tự bảo vệ bản thân của chính con mợ. Các cháu thật đáng thương. Nếu là một người phụ nữ nông thôn, ít học mà hành động như vậy thì em còn có thể hiểu được. Đằng này là một người được học hành tử tế như mợ.

có một chi tiết làm em rất đau lòng và xót xa. Đó là khi cháu bé bị đập xe vào mắt mợ viết: "con bé chỉ biết khóc...Mẹ đi về phía con bé...Con bé sợ rúm người lại vì tưởng mẹ đánh...". Em hình dung ra mợ thường xuyên đánh cháu bé 5 tuổi này. Đánh riết, đánh đau, đánh vô cớ nhiều lần đến nỗi dù nó bị đau nó cũng không dám chạy đến bên mẹ mình để tìm sự an ủi, cảm thông. Mà người mẹ bước đến bên con, để an ủi con lại làm cho nó sợ co rúm cả người lại vì tưởng lại bị đánh tiếp...Độc ác đến thế là cùng với một đứa con mới chỉ lên 5. Mợ làm em quá đau lòng và quá phẫn nộ. Con của mợ là một cháu bé rất đáng thương, rất cô đơn và rất tuyệt vọng.

"Chiều đến, chắc khát nước, mẹ đang bận nên nhờ bà lấy hộ nước nhưng bà gạt tay ra, chẳng hiểu vung thế nào lại đập trúng mắt đau của cháu, thế là cả tối cái mắt cứ quầng tím lại...nhưng cũng từ lúc đó M không bị mắng nữa (chắc vì bà cũng biết tại bà)". Cách viết của mợ khiến em hình dung ra mợ rất hằn học với mẹ mình. Và mẹ mợ là một người phụ nữ rất độc ác, xin lỗi mợ, vì cháu đã đã đau như thế, mắt sưng như thế mà vẫn còn mắng chửi cháu. Câu chuyện này có tin được không? Khi mợ còn nhờ mẹ lấy nước uống cho cháu???? Mẹ mợ mà độc ác và vô cảm như vậy liệu mợ có dám mở mồm bảo mẹ lấy nước cho cháu uống không?

Em có thể nhớ nhầm về chi tiết người cha của con gái thứ nhất của mợ vì câu chuyện lâu lắm rồi và em thấy nó nhạt nên không để ý. Nhưng em nhớ mợ cũng sống với anh ta không giá thú. Thực ra em không có ý định tham gia vào thớt của mợ. Nhưng vì thấy mợ toàn mở những cái thớt kiểu ăn mày lòng thương hại, trách móc bố mẹ mình, nói nhiều điều mâu thuẫn chướng quá nên đành viết vài dòng trao đổi với mợ.

Với em, bố mẹ mình mà mình không thương kính, không có hiếu thì còn thương yêu được ai? Còn tử tế được với ai?
 
Chỉnh sửa cuối:

UyenNhi

Xe tải
Biển số
OF-141189
Ngày cấp bằng
9/5/12
Số km
214
Động cơ
366,620 Mã lực
Nơi ở
Kim mã- hà nội
các bác vào chơi quán, cũng chỉ chơi vài trống canh rồi đi ngủ, vậy can gì mà cứ phải hỏi Uyên Nhi thực hay ngụy... Mà Nhi cũng có đòi thực cái giề đâu, chỉ trông lấy vài cái còm-men ảo... vậy thì cứ hào phóng đi cho cả nhà cùng zui, để Uyên Nhi kể truyện tiếp.

Em vốt bác Uyên Nhi đã giúp cho quán có hương có vị.

:)
chả nói nữa... lần trước tưởng cụ nói thật nên e cũng cmt tử tế, giờ biết rồi
đi ngủ cho khỏe
 

xe ngua go

Xe buýt
Biển số
OF-102476
Ngày cấp bằng
18/6/11
Số km
707
Động cơ
403,257 Mã lực
Ở lời mở đầu của cái thớt này, mợ viết: "Con bé nhiều khi cũng bị đòn oan từ chính mẹ, vì mỗi lần con bé bị nhiếc móc, chửi mắng, mẹ lại tủi thân, rồi lại cũng vì xót xa cho con nên to tiếng mắng con để át đi những lời khó nghe từ người khác...". Thay vì phải yêu thương con hơn, phải bảo bọc và che chở cho con mình hơn để bù đắp lại những gì con mình không được trọn vẹn hưởng thì mợ đem những cay đắng, tủi hổ, những lời nói khó nghe của người khác giáng xuống thân thể non nớt, tội nghiệp, không có ai bảo vệ, không biết tự bảo vệ bản thân của chính con mợ. Các cháu thật đáng thương. Nếu là một người phụ nữ nông thôn, ít học mà hành động như vậy thì em còn có thể hiểu được. Đằng này là một người được học hành tử tế như mợ.

có một chi tiết làm em rất đau lòng và xót xa. Đó là khi cháu bé bị đập xe vào mắt mợ viết: "con bé chỉ biết khóc...Mẹ đi về phía con bé...Con bé sợ rúm người lại vì tưởng mẹ đánh...". Em hình dung ra mợ thường xuyên đánh cháu bé 5 tuổi này. Đánh riết, đánh đau, đánh vô cớ nhiều lần đến nỗi dù nó bị đau nó cũng không dám chạy đến bên mẹ mình để tìm sự an ủi, cảm thông. Mà người mẹ bước đến bên con, để an ủi con lại làm cho nó sợ co rúm cả người lại vì tưởng lại bị đánh tiếp...Độc ác đến thế là cùng với một đứa con mới chỉ lên 5. Mợ làm em quá đau lòng và quá phẫn nộ.

"Chiều đến, chắc khát nước, mẹ đang bận nên nhờ bà lấy hộ nước nhưng bà gạt tay ra, chẳng hiểu vung thế nào lại đập trúng mắt đau của cháu, thế là cả tối cái mắt cứ quầng tím lại...nhưng cũng từ lúc đó M không bị mắng nữa (chắc vì bà cũng biết tại bà)". Cách viết của mợ khiến em hình dung ra mợ rất hằn học với mẹ mình. Và mẹ mợ là một người phụ nữ rất độc ác, xin lỗi mợ, vì cháu đã đã đau như thế, mắt sưng như thế mà vẫn còn mắng chửi cháu. Câu chuyện này có tin được không? Khi mợ còn nhờ mẹ lấy nước uống cho cháu???? Mẹ mợ mà độc ác và vô cảm như vậy liệu mợ có dám mở mồm bảo mẹ lấy nước cho cháu uống không?

Em có thể nhớ nhầm về chi tiết người cha của con gái thứ nhất của mợ vì câu chuyện lâu lắm rồi và em thấy nó nhạt nên không để ý. Nhưng em nhớ mợ cũng sống với anh ta không giá thú. Thực ra em không có ý định tham gia vào thớt của mợ. Nhưng vì thấy mợ toàn mở những cái thớt kiểu ăn mày lòng thương hại, trách móc bố mẹ mình, nói nhiều điều mâu thuẫn chướng quá nên đành viết vài dòng trao đổi với mợ.

Với em, bố mẹ mình mà mình không thương kính, không có hiếu thì còn thương yêu được ai? Còn tử tế được với ai?
MyMac cứ bình tĩnh để UyenNhi trải lòng, dạo này cafe nhạt có UyenNhi vào xôm hẳn lên.
 

UyenNhi

Xe tải
Biển số
OF-141189
Ngày cấp bằng
9/5/12
Số km
214
Động cơ
366,620 Mã lực
Nơi ở
Kim mã- hà nội
định đi ngủ thì dòng này đập vào mắt...
Khi mợ còn nhờ mẹ lấy nước uống cho cháu???? Mẹ mợ mà độc ác và vô cảm như vậy liệu mợ có dám mở mồm bảo mẹ lấy nước cho cháu uống không?
mẹ e chẳng độc ác tí nào. Chỉ là chẳng thích e nên trước mặt e luôn tỏ ra lạnh nhạt với con e. Vung tay chỉ là 1 động tác vô tình chứ mẹ e chẳng dùng tây đập vào mắt con bé
E cũng chẳng nói e nhờ mẹ e lấy mà là e bận nên con bé nó nhờ. Chẳng nhẽ e dạy con e là ghét bà, đừng nói chuyện với bà à? Lúc nào e cũng vẫn phải dạy con yêu thương và tôn trọng tất cả mọi người. Nên con bé nó vẫn bình thường, vẫn nói chuyện với bà như những đứa trẻ con khác thôi
Thôi, mai e vào đọc cmt của mợ rồi trả lời mợ sau... giờ hoa hết cả mắt rồi
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top