Đúng sai cũng ko nhìn là biết ngay đc đâu mợ .Nhiều cách nhưng chỉ là 1 vấn đề, & đúng sai nhìn biết ngay. Làm cũng tốt nhưng đừng có lậm quá, vì nó chỉ là 1 vấn đề thôi.
Em thấy nhiều gd vn tập trung quá vào một định nghĩa sẵn có về "thành công" hoặc "khá" (ví dụ đỗ chuyên là khá), em nghĩ trẻ con cần được động viên & chứng kiến nhiều về flexibility & growth mindset hơn.
Bản chất giải các vde trong cuộc sống nó cũng như các bài toán thôi, tức là nếu quá phức tạp thì có thể hoặc phải chia thành các vde/bài toán nhỏ hơn có thể giải được, sau đó đưa nó về một dạng nào đó để giải, cùng với việc sử dụng câc giả thiết, giả định, tiền đề, ràng buộc và đầu vào sẵn có thôi.
Em đồng ý là cuộc sống có nhiều thứ nên học và nên làm chứ ko chỉ học trong sách vở.
Nhưng giải những bài tập khó với em vẫn là một công cụ tốt để rèn luyện tư duy và tính nhẫn nại, mà môn như Toán thì vừa rèn tư duy tốt, vừa ko đòi hỏi đầu tư cơ sở vật chất nhiều.
Em thấy lý tưởng nhất là học đều, chọn một môn có đam mê học sâu, môn nào cũng đc để đạt tới một trình độ tư duy sâu sắc hơn thông thường, chơi 1-2 môn thể thao và đọc sách thường xuyên, tuần nên đàm đúm bạn bè 1-2 buổi ko nghĩ ngợi gì. Ngoài ra nếu có năng khiếu và đkien thì thêm nghệ thuật nữa, kiểu biết vẽ, biết đàn hát, nhảy nhót chút ít. Thế là lý tưởng nhất rồi. Vậy thời gian biểu lý tưởng là ngoài học ở trường nên có tối thiểu 1 buổi luyện thể thao, 1 buổi đi chơi, 1 buổi học nghệ thuật, 1 buổi đọc sách và 1-2 buổi ôn luyện một môn học yêu thích