[Funland] Có cụ nào cùng hoàn cảnh như em không?

Getzcoi.

Xe tăng
Biển số
OF-579216
Ngày cấp bằng
14/7/18
Số km
1,555
Động cơ
154,456 Mã lực
Hóa ra cụ làm ktt ah? Hay GDTC?
Em chả thích nghề của em, nên nhất định ko cho con theo nghề, có lẽ vì em ko yêu nghề!
Haha, em sắp về hưu rồi cụ ơi :))
Em tự thấy em làm nghề hiện tại cũng tốt, nhưng chỉ là p/a 2, trong khi p/a 1 em đau đáu từ khi đi học, cuối cùng đến lúc lựa chọn thì quay ngoắt sang phương án 2 :D. Đúng là nghề chọn người,
Nếu em chọn p/a 1 thì ko những em giàu hơn bây giờ mà mỗi năm còn được tôn vinh 1 lần về công việc của mình nữa hehe
 

Yellowtea

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-145206
Ngày cấp bằng
9/6/12
Số km
13,619
Động cơ
505,489 Mã lực
Haha, em sắp về hưu rồi cụ ơi :))
Em tự thấy em làm nghề hiện tại cũng tốt, nhưng chỉ là p/a 2, trong khi p/a 1 em đau đáu từ khi đi học, cuối cùng đến lúc lựa chọn thì quay ngoắt sang phương án 2 :D. Đúng là nghề chọn người,
Nếu em chọn p/a 1 thì ko những em giàu hơn bây giờ mà mỗi năm còn được tôn vinh 1 lần về công việc của mình nữa hehe
Vấn đề do cách nhìn nhận thôi cụ.
Con bé ktth cũ của em, nó yêu nghề, say mê và sau khi nó nghỉ sinh rồi nghỉ luôn, em vẫn giới thiệu nó cho bạn bè em, vì nó set up hệ thống kt và bctc chuẩn mực luôn :) BCTC bên em các chuyên gia tài chính khen là pro mà. Em nghĩ nếu nó trau dồi nghề tốt, nó cũng kiếm ăn khá :)
Còn có bạn em biết, sắc sảo, làm ktt, chuyên hỗ trợ các cty, cứ thấy cty nào ngon hoặc có tương lai ngon thì xin cp miễn phí hoặc mua giá rẻ, giờ kiếm ăn tốt lắm rồi.
 

vodanh_0282

Xì hơi lốp
Biển số
OF-196655
Ngày cấp bằng
31/5/13
Số km
415
Động cơ
330,246 Mã lực
Em cũng thất nghiệp covid 2 tháng nay, ở nhà chăm con đến mệt, vẫn vui vẻ vì may có con covid mình mới được nghỉ chứ không cứ cắm mặt đi cày suốt, cuộc sống nó luôn có cái giá cuả nó, và có 2 mặt của nó. Mình nên nhìn vào mặt tích cực, cụ chủ thời gian qua kiếm được nhiều tiền nên lòng tự trọng chắc bị nâng lên cao quá. Em có nhớ câu
Tỉ phú Hong Kong Lý Gia Thành

Khi bạn bỏ qua thể diện để kiểm tiền, điều đó cho thấy bạn đã hiểu biết.

Khi bạn dùng tiền để lấy lại thể diện, điều đó cho thấy bạn đã thành công.
Chúc cụ vượt qua thời gian này!
 

lamdh_08

Xe tải
Biển số
OF-727997
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
273
Động cơ
76,147 Mã lực
Tuổi
45
Ngu gì mà tự tử cụ ơi, đứng dậy nào, biết là khó nhưng càng khó phải càng khoái...và cụ cũng nên bớt nhạy cảm đi, nhạy cảm quá sẽ sinh đa nghi ko tốt đâu. Chúc cụ sớm tìm lại bản thân
 

hoanptp

Xe điện
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-4409
Ngày cấp bằng
25/4/07
Số km
3,289
Động cơ
585,147 Mã lực
Chia sẻ với cụ, cụ có thể cho em biết chuyên môn của cụ là gì Ko, biết đâu em lại giúp đc cụ. 46 còn trẻ còn làm lại đc cụ ạ
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!
 

Tieu Phong

Xe tải
Biển số
OF-48906
Ngày cấp bằng
17/10/09
Số km
378
Động cơ
462,084 Mã lực
Nơi ở
Ha Noi
May mà cụ chưa làm chủ chứ Cụ làm thuê mà mới có mất việc mấy hôm đã vậy rồi. Cụ kiếm việc khác mà làm...thiếu gì việc. Làm chủ mệt lắm!
 

htoan04

Xe tải
Biển số
OF-517725
Ngày cấp bằng
22/6/17
Số km
456
Động cơ
184,906 Mã lực
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!
Làm mấy chậu cây đi cụ chủ. Cảm giác nhìn những chồi non lớn lên từng ngày sẽ mang lại niềm vui và sự tự tin trong cuộc sống, vừa giết thời gian rảnh giúp cụ tĩnh tâm lại, đầu óc suy nghĩ tinh thông hơn, vừa có rau ăn bổ người.
514E1C2B-5127-4739-8BF5-0C5981E7FBEB.jpeg
 

prado2012

Xe điện
Biển số
OF-141245
Ngày cấp bằng
9/5/12
Số km
4,641
Động cơ
361,459 Mã lực
Hóa ra cụ làm ktt ah? Hay GDTC?
Em chả thích nghề của em, nên nhất định ko cho con theo nghề, có lẽ vì em ko yêu nghề!
lắm dân tài chính cùng nghề ở đây nhỉ. Em thì yêu nghề nên con em cũng hướng theo nghề này
 

Yellowtea

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-145206
Ngày cấp bằng
9/6/12
Số km
13,619
Động cơ
505,489 Mã lực
lắm dân tài chính cùng nghề ở đây nhỉ. Em thì yêu nghề nên con em cũng hướng theo nghề này
Em ko phải cùng nghề với cụ, hihi
Em chỉ ko thiết con em theo nghề em thôi nha, nghề em chán lắm, chứ được như cụ làm đầu tư, gđ tc cũng thú mà
 

khanhtx8

Xe tăng
Biển số
OF-558317
Ngày cấp bằng
13/3/18
Số km
1,889
Động cơ
184,053 Mã lực
Tuổi
40
Cũng không thể nói bản lĩnh ai hơn ai vì trầm cảm nó là một bệnh cụ ạ, em từng bị rồi nên em biết. Cụ nói như vậy cũng giống như chê cụ chủ thớt chạy nhanh không bằng cụ, trong khi cụ chủ thớt đang bị bệnh khớp. Và bệnh thần kinh về cơ bản khó chữa hơn nhưng bệnh khác trên cơ thể.
Em khuyên cụ chủ thớt có thể đi khám bác sĩ, uống một vài loại thuốc chống trầm cảm cho tâm trạng tốt hơn, đi kiếm một công việc nào đó có thể không phải hoàn hảo trong thời điểm này làm 1-2 tháng thôi là bệnh sẽ đỡ ngay. Không thì sẽ thành cái vòng luẩn quẩn gây suy nhược cơ thể rồi không thể vực lại được là đi thật đấy cụ ạ.
Thật sự thì em cũng không hiểu lắm về trầm cảm, thằng em kỹ thuật bên em từng có lúc gào lên anh đừng áp lực nữa, không em trầm cảm đấy. Nhưng với em đấy chính là bản lĩnh đấy cụ. Dù ở đời khó nói bản lĩnh hay không vì bản thân em biết có những việc nếu em gặp phải thì cũng không biết vượt qua được hay không. Nhưng có 1 điều em luôn chắc chắn là vẫn nở nụ cười cho dù có chuyện gì xảy ra vì khóc hay buồn không giải quyết được vấn đề.

Công việc, tiền tài, quan hệ, tù tội không bao giờ đủ sức làm em gục, đó là điều em tự tin vì 14 năm ngoài xã hội có những cái em đã trải qua, có những cái em đã đối mặt. Những cái đó không phải là vĩnh cửu thế nên luôn phải có dự phòng, 8 năm trước vì còn trẻ và quá máu nên mới bỏ qua nguyên tắc đó và mới trắng tay. Nhưng bài học nào cũng có giá và giá đó với em thấy là rẻ. Cụ chủ cũng thế, 46 chưa phải là già dù thật sự thì cũng rất ỳ rồi, nhưng người em quen tầm cụ ấy cũng vừa mới bước ra khỏi vòng an toàn đầu tư hệ thống đúc nhựa, cày ngày cày đêm ở xưởng để ra được sản phẩm. Bắt đầu không bao giờ là muộn, quan trọng là khi ngã phải có 1 bài học.

/cụ chủ mà ra ngoài xác định chịu đc: trắng tay, vỡ nợ ( xiết nhà, xiết xe ), quân ruột phản, người thân trở mặt, tù tội thì hãy ra ngoài làm, chứ giờ cụ còn nhà, còn xe, còn vợ, còn con, còn bạn bè, còn sức lao động thì chả có gì phải nghĩ ngợi
 
Chỉnh sửa cuối:

Getzcoi.

Xe tăng
Biển số
OF-579216
Ngày cấp bằng
14/7/18
Số km
1,555
Động cơ
154,456 Mã lực
Em ko phải cùng nghề với cụ, hihi
Em chỉ ko thiết con em theo nghề em thôi nha, nghề em chán lắm, chứ được như cụ làm đầu tư, gđ tc cũng thú mà
Ôi dồi trong chán ngoài thèm cụ ơi :))
Chứ năm ngoái em nịnh gãy lưỡi con cháu thi trg cụ, HVNN, khoa công nghệ sau thu hoạch, mà nó ko xuôi, cuối cùng nó lại chọn KTQD, ông nảo cũng quản trị kd mà chẳng biết sau ra quản trị cái gì :P
 

Winrider

Xe máy
Biển số
OF-200082
Ngày cấp bằng
29/6/13
Số km
89
Động cơ
323,848 Mã lực
Nơi ở
Thành phố Hồ Chí Minh
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!
Cụ không nên trách cứ ai xung quanh hết vì đó là phản ứng chung của mọi người thôi, cụ hãy coi đó là động lực phấn đấu hãy nhìn thẳng vào sự thật đừng sĩ diện hão suốt ngày ôm cái quá khứ huy hoàng dở ẹt đã qua.
Bắt đầu lại không bao giờ là muộn cả và em đang làm lại lần thứ 3 nhưng để dễ dàng hơn cho công việc sau này thì cụ cần :
+ Nhìn thẳng vào hoàn cảnh thực tế đang khó khăn, hãy nói chuyện với bố mẹ cụ để bố mẹ cụ hiểu và thông cảm nếu cần giúp đỡ về tài chính thì chỉ có bố mẹ là dễ nhất.
+ Nói chuyện thẳng với vợ cụ về điều kiện hiện nay của cụ mong vợ thông cảm.
+ Lập tức giảm các khoản chi tiêu chung quá lớn để phù hợp với hoàn cảnh thực kể cả cho hai cháu học trường phù hợp với điều kiện kinh tế hiện nay để cụ tập trung nội lực gây dựng lại công việc.
+ Đừng phí thời gian vô ích kể cả vác xe máy chạy xe ôm miễn là ra tiền trong lúc chưa tìm ra ý tưởng mới.
Đó là vài ý để bắt đầu lại của em một người đã có trải nghiệm giống hoàn cảnh của cụ hiện nay cách đây 13 năm và hiện nay cũng đang thất nghiệp đã hơn 1 năm.
 

Hn07

Xe tăng
Biển số
OF-180195
Ngày cấp bằng
7/2/13
Số km
1,377
Động cơ
350,790 Mã lực
Về cơ bản thì :
1- cụ thớt mất có mỗi tiền và vấn đề của cụ ấy chỉ gói gọn trong 1 chữ “tiền” , đời người có nhiều vấn đề mà mỗi người mỗi cảnh em nói ít cụ tự hiểu .

2- cụ bị các mối quan hệ xung quanh quay lưng cũng là 1 cái tốt khi nó giúp cụ hiểu ra mối quan hệ đó cũng chỉ dựa trên đồng tiền . Còn tiền còn quan hệ , hết tiền = người dưng .

3-Cụ cũng nên thay đổi cái gọi là người khác nhìn nhận bản thân cụ thế nào , nó chẳng quan trọng bằng mình sống thế nào và cảm thấy thế nào .

4-Nhiều người ảo tưởng rằng mình có một công việc được trả lương tốt tức là có một cuộc sống “trung lưu”, họ quên mất rằng tất cả những vật chất hiện tại đang có đều phụ thuộc hết vào 1 công việc , đồng lương mà họ nhận hàng tháng . Tư duy như một ai vẫn nói : chỉ cần làm đến thế là đủ ăn rồi ,có thêm cũng chả để làm gì . Sự thật hàng ngày mà họ luôn đối mặt là : nhu cầu luôn đi trước 1 bước với khả năng kiếm ra tiền của họ . Vấn đề là ko ai chịu bỏ thời gian rảnh để ngồi nghĩ ra cách “kiếm thêm” tiền .
 

Yellowtea

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-145206
Ngày cấp bằng
9/6/12
Số km
13,619
Động cơ
505,489 Mã lực
Ôi dồi trong chán ngoài thèm cụ ơi :))
Chứ năm ngoái em nịnh gãy lưỡi con cháu thi trg cụ, HVNN, khoa công nghệ sau thu hoạch, mà nó ko xuôi, cuối cùng nó lại chọn KTQD, ông nảo cũng quản trị kd mà chẳng biết sau ra quản trị cái gì :P
Em cũng thấy kỳ quặc ở VN, cứ nhao vào học QTKD. Như là thời thượng!
Xin lỗi anh có giỏi, cũng chả ai tuyển anh vào cty để làm vị trí quản lý :) nói gì quản lý doanh nghiệp :D khi anh mới hớt hải ra trường, cái gì cũng biết mà chả biết cái mẹ gì, hixx.
Đặc biệt các anh cổ cồn trắng, cứ bảnh bao, chả chịu làm mấy việc nhỏ nhặt ở nhà máy, cty :P vì nghĩ ko xứng với mình :)
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,879
Động cơ
94,784 Mã lực
15 trang rồi, chắc cụ chủ đã rút ra được lời khuyên hữu ích
 

Bus_nhanh

Xe điện
Biển số
OF-60160
Ngày cấp bằng
28/3/10
Số km
2,956
Động cơ
466,731 Mã lực
Nơi ở
Chỗ nào sung sướng
Cụ cũng ngang ngang tuổi em nhưng em thấy cụ đang suy nghĩ quá tiêu cực.
Cụ là người có chuyên môn thì lúc này phải vươn mình đi làm thôi, phải cởi bỏ cái áo cũ, đừng để vinh quang quá khứ chi phối cho hiện tại và tương lai.
Đến tuổi này nếu xác định làm riêng thì cũng chưa phải đã quá muộn, nhưng giải pháp tiếp tục đi làm thuê cũng không phải giải pháp tồi.
Phải xóa bỏ các ký ức vinh quang trong quá khứ thì cụ mới có thể vượt qua giải đoạn này. Hy vọng cụ hiểu ý này, vì em cũng có giai đoạn khá tương đồng với cuộc sống của cụ.
Cố lên!
 

Yellowtea

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-145206
Ngày cấp bằng
9/6/12
Số km
13,619
Động cơ
505,489 Mã lực
Về cơ bản thì :
1- cụ thớt mất có mỗi tiền và vấn đề của cụ ấy chỉ gói gọn trong 1 chữ “tiền” , đời người có nhiều vấn đề mà mỗi người mỗi cảnh em nói ít cụ tự hiểu .

2- cụ bị các mối quan hệ xung quanh quay lưng cũng là 1 cái tốt khi nó giúp cụ hiểu ra mối quan hệ đó cũng chỉ dựa trên đồng tiền . Còn tiền còn quan hệ , hết tiền = người dưng .

3-Cụ cũng nên thay đổi cái gọi là người khác nhìn nhận bản thân cụ thế nào , nó chẳng quan trọng bằng mình sống thế nào và cảm thấy thế nào .

4-Nhiều người ảo tưởng rằng mình có một công việc được trả lương tốt tức là có một cuộc sống “trung lưu”, họ quên mất rằng tất cả những vật chất hiện tại đang có đều phụ thuộc hết vào 1 công việc , đồng lương mà họ nhận hàng tháng . Tư duy như một ai vẫn nói : chỉ cần làm đến thế là đủ ăn rồi ,có thêm cũng chả để làm gì . Sự thật hàng ngày mà họ luôn đối mặt là : nhu cầu luôn đi trước 1 bước với khả năng kiếm ra tiền của họ . Vấn đề là ko ai chịu bỏ thời gian rảnh để ngồi nghĩ ra cách “kiếm thêm” tiền .
Cụ nói hay và chuẩn!
Ai thì đều ko nên cho trứng vào 1 giỏ và phải có thu nhập thụ động :) Em thì có nguồn thu nhập thụ động, mà vì covid thì cũng tèo cả thụ động :)
Người V mình hay quan tâm người khác nghĩ gì đánh giá gì về mình, thực ra ko quan trọng ai nghĩ gì, đánh giá mình như nào, vì có Chúa/Phật cũng ko được lòng cả thiên hạ :) Nên như em thì mặc kệ thiên hạ nghĩ gì, nói gì em chả quan tâm, căn bản em thấy ok là được, hihi.
 

Luke2018

Xe hơi
Biển số
OF-634678
Ngày cấp bằng
17/4/19
Số km
190
Động cơ
115,285 Mã lực
Tuổi
47
Cụ phải nghĩ khác đi.
Cụ đâu phải là đổ bỏ đi. Bằng chứng là cụ có năng lực hơn hẳn người khác trong chuyên môn của cụ. Tại sao cụ lại không nghĩ giả sử cụ đã tích cóp được 1 cục tiền to nhưng cụ lại dính Covid hay tai nạn đi luôn rồi thì tiền khi đó có còn ý nghĩa gì không với cá nhân cụ?

Cụ phải thấy vì chuyện này cụ ngộ ra được ối thứ hay ho.
Họ hàng, vợ con, bạn bè quay lưng suy cho cùng họ cũng đã lột mặt nạ với cụ. Hóa ra xưa nay cụ đã bị lợi dụng mà khoảng biết.

Hãy đứng thẳng lưng. Ủy mị là vứt
 

blackbox

Xe tăng
Biển số
OF-98852
Ngày cấp bằng
6/6/11
Số km
1,412
Động cơ
413,359 Mã lực
Đm, cuộc sống này nó bạc lắm! Mình phải tự ý thức, quên cmn hết đê và tìm thú vui theo sở thích để khỏa lấp những lúc buồn.
Cách nay khoảng 10 năm, em cũng từng thất nghiệp và loanh quanh ở nhà 1 thời gian, cả 2 vc luôn.
Khi còn đi làm thì bọn đồng nghiệp, anh anh, em em rất thân tình. Khi mình nghỉ phát, chúng nó quay ngoắt như chưa hề khăng khít.
Chúng nó sợ chơi với mình thì thằng sếp nó soi + lại xum xoe thằng chỉ huy mới.
Em kệ cmncn, em đi chơi đá banh theo sở thích của em. Chả có liên hệ với thằng đb nào ở cty cũ cả.
Rồi cái gì đến cũng đến, em lại có cv ở cty mới và lại theo vòng quay cuộc sống.
Tất nhiên, em khác cụ chủ thớt là cả 2 vc đều biết phải ăn dè hà tiện, đảm bảo khi gặp rủi ro thì vẫn có thể cầm cự được "dăm bữa, nửa tháng" mà kiếm kế sinh nhai mới. (Kể cả là chạy xe ôm)
Quan điểm của em là dù có kiếm được nhiều xèng, em vẫn cho bọn trẻ con theo học trường làng, gần nhà và khi chúng cứng thì cho tự đi học không phải đưa đón. Hàng năm vẫn tranh thủ các kỳ nghỉ cho chúng nó đi chơi đây đó để mình thấy sướng! (Vì em thích nhìn con em nó chạy nhảy, vẫy vùng ở bãi biển, bể bơi hay bồn nước - vì chúng nó thích như thế).
Tất nhiên, có những lúc kt đi xuống thì cũng phải hạn chế thú vui thôi. Nhưng dứt khoát mình phải chơi một môn gì đó theo sở thích để khỏa lấp những lúc suy sụp.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top