Chúc cháu mau khỏi bệnh
Thank các cụ động viênNói chung là cũng vất vả
Chúc cháu mau khỏi bệnh
Thank các cụ động viênNói chung là cũng vất vả
E cũng chúc cháu mau khỏi ạ. Bạn em cũng có con bị tự kỷ, từ tấm lòng một ng cha đã viết bài thơ mà e đọc đi đọc lại bao lần vẫn rơi lệ . E xin chia sẻ cùng mọi người:Thank các cụ động viên
Tôi đọc một lượt, đủ 52 pages.Thank các cụ động viên
Vâng! Cám ơn cụ đã động viên, mong rằng nhiều cụ mợ có con như vậy vào đây đọc và cùng chia sẻ kinh nghiệmTôi đọc một lượt, đủ 52 pages.
Cảm phục các bác.
Ko ngờ có nhiều người có hoàn cảnh như vậy: bác này, bác Black Chocolate, bác Nokia N9.
Chân thành chúc các bác chữa khỏi cho các cháu.
Cầu mong các cháu lớn khôn và phát triển bình thường.
Đừng bao giờ hết hy vọng, các bác nhé.
Giúp con kết thân với một bé lanh lợi già dặnHíc f1 nhà cụ giống thằng nhà cháu, ở nhà thì nghịch như quỷ, bắt nạt bà ngoại, nhưng đến lớp thì khép lép trước cô và bạn bè. Nhiều lúc thấy tội tội mà chả biết làm thế nào cho con tự tin lên được, híc. Một điểm nữa là cháu không tập trung được việc gì lâu, ngồi một lúc là ngọ ngoày loạn lên, được mỗi cái xem hoạt hình và chơi điện tử là ham, như vậy có dấu hiệu gì của tự kỷ không các cụ? F1 nhà em 5 tuổi rồi ạ!
Cụ nói đúng , trẻ tự kỉ có nguyên nhân từ tổn thương thực thể trong não, nó khác với trẻ chậm phát triển. Cứ đổ lỗi tại con không được giao lưu tiếp xúc nhiều nên bị tự kỉ là không đúng. Tự kỉ có tài liệu người ta gọi là "tự phong tỏa" nên trẻ có xu hương co mình lại, không giao lưu với xã hội dẫn đến dấu hiệu điển hình là trẻ giao tiếp cực kém, tất nhiên là ngôn ngữ cũng kém. Mặc dù có những trẻ có những năng khiếu đặc biệt về toán học, hội họa...nhưng khoản diễn đạt thì không ổn.Chia buồn với cụ chủ và mong cụ chủ đủ nghị lực để vượt qua khó khăn. Bên cạnh đó em thấy bây giờ có vẻ hơi lạm dụng từ "tự kỷ". Thật sự em nghĩ có lẽ người ta dễ bị lợi dụng vì cái này. Nhiều trung tâm mở ra, chữa cho trẻ it tiến triển mà thu tiền thì nhiều. Nhân viên của họ ít được đào tạo, kiểu như toàn học khoa xã hội của trường nọ, trường kia. Trong khi đó có lẽ chúng ta cần xem lại thế nào là một trường hợp tự kỷ. Em không đọc về vấn đề này nhiều nhưng em nghĩ "tự kỷ" là trường hợp trẻ không có tổn thương thực thể, chỉ là yếu tố tâm lý. Còn trẻ nào đã có tổn thương thực thể, tức là có thể hệ thần kinh, não bộ của các cháu có vấn đề thì gọi là tự kỷ có lẽ chỉ giúp cha mẹ có thêm niềm tin mong manh thôi. Do đó trường hợp có vấn đề về tâm lý thì còn có hy vọng tốt, còn không thì sẽ rất tốn kém mà ít tiến triển lắm. Đấy là phải có người có chuyên môn, chứ hôm trước em thấy có mợ nguyên trưởng khoa gì đó cũng mở trung tâm thì em nghi ngờ chất lượng lắm.
Cảm ơn các cụ mợ đã gửi những lời chia sẻ về bài thơ này ạ. Bạn Thái béo giờ cũng đã lớn hơn và có đỡ hơn ạ. Nghĩ cũng tội nghiệp. Mẹ Thái Béo đã chia tay ba bố con sau đó ít lâu. Gà trống nuôi hai chị em đã vất vả lại còn bị tự kỷ.E cũng chúc cháu mau khỏi ạ. Bạn em cũng có con bị tự kỷ, từ tấm lòng một ng cha đã viết bài thơ mà e đọc đi đọc lại bao lần vẫn rơi lệ . E xin chia sẻ cùng mọi người:
ƯỚC MONG GIẢN DỊ
Cha mong con rồi có một ngày
Con sẽ không còn là tự kỉ
Cuộc đời này tràn đầy thi vị
Con rong chơi,cha chẳng phải giám sát nhìn.
Cha mong con rồi có một ngày.
Con sẽ không cắm đầu con chạy
Nhà mặt đường then của con tự cạy
Con trần truồng-giữa đường-đêm tối-phóng như bay.
Cha sợ hãi lao theo mà chẳng kịp,
Nhịp trống nào thình thịch trái tim cha!
Cho cha hỏi các cô bác gần xa?
Có ai thấy bóng hình con chạy vội
Cha khẩn hoản cầu trời đừng trách tội
Chiếc xe nào,đừng chạy dội...hướng con tôi.
Xe máy ơi xin hãy dừng lại!
Ô tô ơi mong nổ lốp giữa đường!
Cả xe đạp cũng mong đừng ngủ gật!
Ở giữa đường có cháu bé...con tôi!
Chân cha run mà tim không nói thành lời
Mắt muốn khóc,máu ngăn không thể khóc
Bao sợ hãi bùng lên trong khối óc,
Có lẽ nào cha mãi mãi...mất con.
Không...không đời nào cha để mất con
Dù cho đó chỉ là điều hy vọng
Gào gọi con trong đêm tối lạc giọng
Đuổi kịp con trong ranh giới...sống còn.
Kia...kia rồi...hình bóng của con,
Vẫn bon bon...vẫn giữa đường con vẫn chạy
Giọng cha gọi như van như lạy
Con tưởng đùa,con còn chạy nhanh hơn.
Bắt kịp con cha mừng rơn,
Trong hai phút con chạy hơn cây số
Chân khụy xuống,Thái ơi con giết bố...
Ánh đèn cay...hay mắt cha cay!
Cha mong con rồi có một ngày
Con sẽ nói bố ơi con muốn ị
Lời con nói cho dù rất giản dị
Con tụt quần,con tự lấy...cái bô.
Để không còn giữa nhà con đứng tồ
Sẽ không ị hồ đồ ra khắp chốn,
Đêm ba mươi bố mẹ không khốn đốn (30 tết)
Lôi tất đồ,giường chiếu...giữa sân phơi.
Cha mong cha sẽ có nhiều ngày
Giấc ngủ đêm cha tha hồ được ngáy,
Không vùng đậy khịt mũi..rồi mấp máy
"Thái ỉa rồi,dậy rửa ***...thôi em!!!"
Hà Nội 4h sáng ngày 12 tháng 4 năm 2012
Bố Thái Béo
Em chúc mừng gia đình cụ và cháu ạ. Kết quả trên là sự nỗ lực từng ngày của cả bố mẹ, con và các thầy cô giáo cụ nhỉ. Chúc gd đình cụ năm mới gặp nhiều may mắn, hp, cháu ngày càng tiến bộ.Up
em post kết quả mới nhất của con giai ạ, hôm qua mới đi họp phụ huynh về
Không phải dạng vừa đâu
Cám ơn mợ đã động viênEm chúc mừng gia đình cụ và cháu ạ. Kết quả trên là sự nỗ lực từng ngày của cả bố mẹ, con và các thầy cô giáo cụ nhỉ. Chúc gd đình cụ năm mới gặp nhiều may mắn, hp, cháu ngày càng tiến bộ.
Em chúc mừng cụ và f, với cụ hẳn kết quả này đáng để vui mừng gấp chục lần gia đình khác cụ nhỉUp
em post kết quả mới nhất của con giai ạ, hôm qua mới đi họp phụ huynh về
Không phải dạng vừa đâu
Dạ vâng, f1 nhà e còn được vào diện khen thưởng do có tiến bộ vượt bậc.Em chúc mừng cụ và f, với cụ hẳn kết quả này đáng để vui mừng gấp chục lần gia đình khác cụ nhỉ
em xin phép join với, đây là topic rất có ý nghĩa, ai đã đang và sẽ nuôi F1 cũng cần biết về vấn đề nàyEm không biết post ở đây có đúng không nhưng em muốn có một topic để chia sẻ và được chia sẻ của các cụ, mợ có cùng cảnh ngộ. Đắn đo mãi em mới lập Thớt này. F1 nhà e phát hiện ra bị tự kỷ từ lúc 20 tháng, đên nay đã được 6 tuổi và đang học lớp 1. Nhìn lại chặng đường gian nan đã trải qua và còn ở trước mắt mà em thấy rùng mình. Tuy đến bây giờ đã đạt được những mục tiêu nhất định nhưng em và gấu xác định phải gắn bó và tiếp tục chiến đấu rất lâu dài nên muốn được sự chia sẻ của những cụ mợ cùng cảnh ngộ. E sẽ kể dần từ lúc f1 sinh ra cho đến bây giờ...hy vọng sẽ có ích cho một số cụ mợ ạ.
Sau khi post link facebook của em lên đây thì nhiều cụ mợ hỏi thăm, nhờ tư vấn. Em thì chả ngại đâu nhưng trước hết muốn các cụ/mợ trước khi hỏi thì dành thời gian đọc hết Thớt này đã, những gì em chưa chia sẻ ở đây, nếu muốn biết em sẽ trả lời. Hãy tập kiên nhẫn từ việc đọc đi ạ