Em nghĩ còn nhiều thứ phải làm để đạt target lắm.
Thứ nhất là giá đất quá ảo và không có chính sách tận dụng quỹ đất. Hiện tại giá đất tăng nhanh hơn thu nhập từ sản xuất. Lão sếp muốn làm thêm cái xưởng nữa nhưng giá miếng đất của ảnh để dành cho xưởng đã x4,đếch cần lo thuế má, tiêu chuẩn gì cả, ảnh bán cmnl, chốt lời trăm tỏi. Bản thân em hiện cũng có ít đất nông nghiệp, cũng có thu cà phê, tiêu, sầu năm nay thu, đi hỏi xung quanh mua đất thêm để nối miếng đất cho rộng ra, tiện làm nông trường, giá đất xung quanh quảng sơn, đất trắng nông nghiệp đều lên đến 650tr/ha, đất sẵn cây cũng 1 tỏi 4/ha, em nhẩm nhẹ phải lời liên tục 6 năm mới về lại vốn. Nếu không phải để giữ chỗ lỡ sơ cơ thất thế thì có lẽ em cũng bán mẹ cái farm của em cho nó rảnh.
Em bên sản xuất làm ăn đã khó, đồ nhập về làm tăng giá, đã vậy còn gặp đủ thứ từ thuế má, môi trường, chữa cháy, an ninh. Doanh nghiệp trong nước bị phân biệt đối xử ngay trên sân nhà, thua xa FDI.
Ác nhất là bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ như quần què, nghiên cứu khoa học ra sản phẩm xong đối thủ coppy, sửa nhẹ, bán rẻ hơn. Riết lười làm luôn.
Cuối năm vừa rồi, bên em hủy nhẹ nhàng 6 container vì...đếch có tài container chở hàng dù trả giá x2.5 lần.
Em cũng cho các bác biết, hiện bên Ấn, lập doanh nghiệp sản xuất thì nhà nước sẽ hỗ trợ luôn 40% tiền máy móc thiết bị, bên công đoàn đến tận nơi để hỗ trợ nhân công, đất đai được giao khoáng với lãi thấp gần như cho không. Em đi dọc bờ biển ấn độ cả đông cả tây, hệ doanh nghiệp một năm họ xây mới rất là nhiều. Lắm khi em cũng mong mấy anh Việt Nam cũng biết mà học một tí gì về bảo hộ và hỗ trợ doanh nghiệp trong nước chứ riêng thủy sản bắt đầu đuối so với bên kia rồi á.