Oh! chào bạn Lucent , thế là Bạn đã thực hiện đc ước mơ của mình rồi ,chúc mừng Bạn.Bạn hỏi mình từ th4 là đi con Buổi Sáng có đc ko ,vậy Bạn lên đó bằng xe gì vậy ,tháng này mùa mưa ,trời lại nắng nóng vất vả lắm đấy ,chúc các Bạn có chuyến đi mĩ mãn nhé,nhớ lúc về viết bài ,úp lên thật nhiều ảnh để làm KN cho OFEr khác nhé
Bọn em lên đây bằng xe Escape bác ạ. Phải nói là lúc đi háo hức bao nhiêu thì lên đây thất vọng bấy nhiêu. Trước khi đi bọn em cẩn thận mua quà lên tặng các anh bộ đội vì nghĩ rằng lên đó giao lưu cho thắm tình quân dân.
8h tối bọn em mới đến Mường Nhé, sau khi gọi cho anh Thắng đồn trưởng vì anh bảo đang đi công tác nên cho số của anh Quế để liên lạc. Sau khi gọi cho anh Quế để hỏi thủ tục thì anh nhiệt tình mời lên đồn ngủ để sáng hôm sau lên mốc 0 sớm. Sau khi hội ý nhanh mấy anh em thì quyết định ngủ lại Mường Nhé thì nghe giọng anh buồn hẳn. Sáng hôm sau ăn uống sớm rồi lên đồn 317 để kịp ghép đoàn, lên đến đồn cảm giác đầu tiên của bọn em là các anh cũng không cực khổ như mình nghĩ. Gặp một anh tên Giang (hình như chính trị viên) ở cổng đồn, sau khi bắt tay xã giao anh giới thiệu vào gặp đ/c Quế để làm thủ tục. Đ/c Quế đi vào vấn đề chính luôn :"lên mốc không cứ đoàn nhiều hay ít, tiền dẫn đoàn là 400k/đoàn, tiền ăn trưa là 100k/người bất kể có ăn hay không. Sau khi thu CMND anh em bọn em quyết định vào ăn sáng theo suất bộ đội để gọi là giao lưu. Tiền ăn là 100k/người.
Sau khi ăn sáng xong bọn em được mời vào mua áo phông mà mặt trước và sau đều in thể hiện rằng người mặc áo này là ở APC. Sau đó tìm hiểu em mới biết áo đó được in tại Hà Nội, nhập vào với giá 70k và mang lên đó bán với giá 170k/cái. Thực sự lúc đó em chỉ muốn trả lại nhưng đã chót mặc rồi. Vấn đề không phải là tiền nhưng cái cảm giác bị thương mại hóa nhanh quá.
Sau khi lên mốc 0, ngồi nói chuyện với chú em người Mông là lính nghĩa vụ (em không tiện nói tên) dẫn bọn em lên thì được biết là toàn bộ tiền dẫn đoàn các em không được đồng nào mà chỉ trông vào tiền boa của các đoàn (thương mại hóa quá rồi). Xuống đến chân núi bọn em boa cho chú dẫn đường 200k cùng toàn bộ áo phông, mũ cối mà bọn em đã mua.
Thực sự điều đáng buồn nhất mà bọn em cảm nhận là tính thương mại hóa và thái độ rất nhạt của anh Giang. Trước khi về bọn em có mang 1 can 2l rượu vodka Hà Nội và cây Vina làm quà thủ đô, anh ý nhận mà mặt chẳng có chút cảm xúc nào và thậm chí còn không mời vào phòng uống nước
. Sau đấy mới thấy sai lầm vì thà mang chỗ quà đấy tặng mấy chú lính nghĩa vụ còn có ý nghĩa hơn.
Bọn em không phàn nàn về dịch vụ vì có thể thông cảm rằng ở những nơi như thế, nếu trong một năm mà bao nhiêu đoàn lên thăm quan thì các anh cũng không kham nổi nhưng có lẽ cái tình quân dân ở đấy nó cũng nhạt đi lắm rồi. Có lẽ do cơ chế thị trường nó đến nhanh quá chăng?