Mấy ngày rồi laptop của em nó hỏng nên không viết hầu các cụ được. Mong các cụ lượng thứ, nay máy móc xong xuôi em lại tiếp. Đọc hay các cụ nhớ rót cho em vài ly nhé.
--
Nếu slogan của viettel là hãy nói theo cách của bạn và tính tiền theo cách của chúng tôi thì slogan của quân đội lại khác, kỉ luật là sức mạnh của quân đội. Nghe thôi đã thấy hãi phải không các bác.
Bắt đầu khóa huấn luyện thì trung đội em có một chút thay đổi về quân lực, các đồng chí có quan hệ dây mơ rễ má được san sẻ đều ra các trung đội khác trong toàn tiểu đoàn. Em vẫn ở B1C1. Những thằng nào đi em cũng chả biết nữa, có mấy ngày nên cũng chưa kịp nhớ hết tên điểm hết mặt. Tổng quân số B1 vẫn giữa nguyên là 30 nhưng giờ dễ gọi hơn. Trung đội giờ chia làm 3 phần, bọn quê Hà Tĩnh, bọn quê Quảng Bình và bọn quê Thái Bình, à có thêm thằng Dương lông (thằng này thuộc dạng vượn người chưa tiến hóa hết nên lông lá mọc khắp người, mỗi tội râu chỉ có mấy cộng loe ngeo nhìn chán đời lắm) quê Đan Phượng Hà Tây.
Sau 1 tuần sống chung, 30 thằng trong B1 em thằng nào cũng có biệt hiệu. Em được thằng Tâm vổ nó tương ngay cho quả hí vì mắt 1 mí, đm thằng đấy chả biết cái con khỉ gì cả 1 mí lúc bây giờ nổi vãi cả ra (lúc đó đang thời ngôi nhà hạnh phích nên anh Bi Rain rất là nổi). Kể hết đủ 30 thằng một lúc chắc là nhàm lắm nên đến đâu em sẽ nói đến đó cho bớt nhàm nhỉ. Vì cũng dạng đồng hương đồng khói nên dễ làm quen, mấy ngày đầu em quen thân với thằng giường dưới em, thằng Thiêm mặt mụn. Thằng này lại chơi thân với thằng Nhân nghệ sĩ nên là em cũng thân với thằng nghệ sĩ đó. Thằng này được cái hát rất hay nhưng mắc cái bệnh ngại thế nên không bao giờ nổi tiếng được. Kiểu quái gì mà cứ có mấy thằng ngồi với nhau thì nó hát ngọt lắm đến lúc đứng trước đông người cạy miệng nó cũng không thả được một nốt nhạc nào. Chủ đề nổi bật mà thằng này hay hát nó là beloro. Nào là hương thầm, nào là khung cửa sổ hai nhà cuối phố xa hơn tí lại có hát về anh người chiến sĩ 355.
Quay trở lại quả đi vào khuôn khổ. Vào trong quân ngũ thì tất cả phải theo giờ giấc, giờ nào việc nấy cấm có được làm sai. Vậy nên cả đại đội hơn tram mạng mà người ta thiết kế xây hẳn 20 cái nhà vệ sinh và phía đằng sau khu đấy có hẳn cả một vạt rừng, thằng nào mót quá chịu không nổi thì cứ dạt ra vạt rừng. Vừa thanh cảnh lại vừa thân thiện với thiên nhiên.
Một ngày trong quân ngũ tất cả các chiến sĩ sẽ phải chấp hành nghiêm chỉnh 11 chế độ, bắt đầu từ 5h30 sáng cho tới 21h30. Tùy vào điều kiện thời tiết của từng khu vực đóng quân sẽ có những vùng bắt đầu ngày mới từ 5h sáng và vẫn kết thúc lúc 21h30 nhưng giờ nghỉ ngơi buổi trưa được kéo dài thêm một chút. 5h30 sáng tất cả phải thức dậy tập thể dục với bài thể dục giãn gân giãn cốt sau đó lượn lờ 16 động tác võ thể dục, nghe nói cái này do Bác sáng tạo ra. Về sau bọn em được bonus thêm hẳn 36 thế liên hoàn cước kể cũng hoành tráng phết. Sau này nhờ mấy thế võ này mà em kiếm thêm được mấy tram ngàn khi đi làm bảo vệ.
Sau khi thể dục xong thì có 15 để làm vệ sinh cá nhân rồi đi ăn sáng. Có 15p thì chẳng thể gấp xong cái mùng mền theo đúng chuẩn các bác ạ. Thế nên bọn em toàn dậy từ 5h sáng để gấp mùng mền. Mùng mền mà gấp không đẹp, đẹp ở đây là cái mùng mền phải vuông thành sát cạnh mà cạnh nó phải sắc đến nỗi cảm giác như sờ tay vào là muốn đứt tay luôn á. Chú nào không gấp đẹp được thì xác định tối hôm đó ngủ bo vì mùng mền đã bị vứt ra hố rác.
Mùng mền khi thiết kế đã được tính toán kĩ về kích thước, ban đầu mới nhận về thì chưa có form phải ngồi lấy tay vuốt tới mòn vẹt cả da tay mới thành li. Khi có li rồi thì gấp nhanh và đẹp hơn. Được cái chú nào ở càng dơ thì gấp mùng mền càng nhanh, vì khi mùng mền vài tuần không giặt mồ hôi nó trộn với đất cát ra hợp chất gần giống như bê tong như mềm hơn và dẻo hơn gấp xong vuốt vài phát là vuông thành sát cạnh. Chú nào sạch sẽ cứ tuần nào cũng giặt thì cứ y như rằng giặt xong mất gần tiếng ngồi vuốt cho thành nếp, chú nào sạch hơn dùng nước xả cho thơm thì cứ xác định là vợ mặt. Ngồi vuốt cả ngày cũng không vuông được. Có mấy chú chơi dại lấy bìa catton lót vào cho nhìn vuông hơn nhưng ác thay là mấy cái bìa ấy đút vào phát nhìn ra ngay. Những trò lố không bao giờ qua mắt được B trưởng.
Sau khi ăn sáng thì bọn em về sửa soạn ra thao trường. Tân binh bọn em sẽ được học giáo án 3 tiếng nổ, tức bắn sung, ném lựu đạn và đánh thuốc nổ. Ném lựu đạn và đánh thuốc nổ thì học mấy hôm là chiến được. Có thằng tay to khi đi tập nó ném xừ nó quả lựu mô hình đi đâu mất làm cả trung đội giữa trưa phải đi tìm gần chết. Còn đa phần thời gian bọn em học bắn sung. Đủ 36 tư thế cưỡi ngựa xem hoa, ông già đẩy xe…chết cha nhầm, 3 tư thế là đứng quỳ và nằm. Khổ nhất là đứng ngắm, làm sau phải ghì sung cho chặt và nhắm cho kĩ căn đúng nhịp rung thì bóp cò. Ban đầu cứ học ngắm, học cầm súng cho tay chân quen với súng cho đỡ mỏi. Hồi đó bọn em học bằng súng AK-47 loại cổ lỗ sĩ của Nga thời xưa, khi đó kim hỏa đã được tháo ra. Khẩu AK hồi đó theo lí thuyết là nặng 4 kí 3 với bang tiếp đạn rỗng, full 30 viên thì được 600gr (cái này em nhớ mang máng thôi) nữa. Các bác cứ thử cầm cái gì đó nặng tầm ấy giờ lên ngang mặt một hồi sẽ thấy nó nặng vãi đái ra.
Thao trường cách doanh trại khoảng 1km ngày nào cũng đá 2 lượt đi và 2 lượt về. May mà bọn em đi tháng 9 thời tiết Đà Nẵng đẹp vô cùng, ban ngày nắng cũng dữ nhưng không gắt lắm. Nghe mấy cụ A trưởng bảo đi cữ tháng giêng là vỡ mồm vì lúc đó nắng kinh hồn lắm. Giữa cái nắng chang chang cứ lăn lê bò trường trên cái mặt đất đỏ bụi mù. Lăn qua lăn lại, bò qua bò lại rồi nằm ngắm bia. Nhiều thằng ban đầu chưa quen bị say nắng đang đứng ngắm dưới nắng thì ngã lăn đùng ra, báo hại mấy đứa kế bên phải kiêng vào chỗ mát ngồi quạt khi thế. Ấy vậy thôi chứ mỗi lần được nghỉ giải lao là bọn em lại chui ra ngoài nắng ngồi hút thuốc, cái hay là khi ngồi ngoài nắng thì các cụ B trưởng sẽ không nhìn thấy khói. Hồi ấy bọn em bị cấm hút thuốc nhưng bảo cấm thế chứ vẫn hút ầm ầm. Thằng nào đen đang hút mà bị bắt được quả tang thì cứ gọi là bê xê lết. Vác súng chạy 10 vòng quanh thao trường. Cái thao trường nó cũng nhỏ, cỡ bằng 4 cái sân Mỹ Đình chứ mấy. May mắn là em suốt 3 tháng tân binh cũng tham gia với anh em hai lần. Thao trường có sologan là thao trường đổ mồ hôi chiến trường bớt đổ máu mà lính thời bình biết máu là cái gì đâu nên bọn em vẫn phè phỡn lắm.
Ra thao trường mệt là vậy nhưng bọn em vẫn thích hơn, được vận động chân tay bao giờ cũng sướng hơn vận động cái đầu các bác ạ. May mắn em biết được cái này nên sau này đi làm cứ chỗ làm có cái gì làm chân tay là em xung phong đi ngay cho đỡ phải ngồi nghĩ mệt ra. Mệt nhất là ngồi học chính trị. Anh chính trị viên quê Bắc Ninh có gọng nói trầm trầm rất điển hình của dòng quan họ Bắc Ninh tang tính tình ý a. Ngồi trong nhà quạt riu riu buồn ngủ kinh khủng, chú nào không kìm được sự cám dỗ thì chiều cứ vườn tăng gia thẳng tiến.
Về công tác học tập chính trị thì bọn em được học 10 lời thề danh dự của quân nhân. Tư trưởng, bản lĩnh chính trị và được giới thiệu các cách cư xử giữa người quân nhân đối với nhân dân. Và bắt buộc bọn em đứa nào cũng phải thuộc nằm lòng mấy cái ấy. Học chính trị nó cũng y như triết vậy nên em tua nhanh vì không có gì thú vị cả.
Buổi tối đúng 18h40 bọn em quân phục chỉnh tề tập trung ngồi nghe đọc báo và 19h thì xem thời sự. Lúc đọc báo thì mấy cụ A trưởng trực ban ngày cứ lấy báo ra đọc cho bọn lính lác bọn em nghe. Bảo là tin nổi bật chứ em biết tỏng là cụ nào thích cái gì thì cái ấy là tin nổi bật. Hồi đó mỗi ngày được biên chế 1 tờ tiền phong, 1 tờ quân đội nhân dân. Ngồi nghe cũng mệt, có mấy cụ A trưởng người Quảng Bình giọng cứ réo rắt đâm ra bọn ngồi dưới cứ ù ù cạc cạc chả hiểu gì. Nói chuyện cũng không được vì thấy thằng nào nói chuyện phát gọi đứng lên hỏi, đồng chí biết tôi vừa hỏi cái gì không. Không biết à, tối nay gác thông đêm nha chú. Ấy là tiện cái vụ gác đêm em kể tí chỗ hấp dẫn này vậy.
Hồi đó cứ sau 21h30 tất cả mắc mùng đi ngủ. Chú nào đến ca gác thì ra đi gác, nói chung một chú thì tuần được ngủ trọn đêm 1 ngày, còn lại thì mỗi đêm đi gác 1h tùy vị trí phân công. Chú thì gác nhà nhiệm vụ là đề phòng kẻ gian đột nhập và gọi gác những chú ca sau, chú thì gác vườn tăng gia để thi thoảng xem có thằng nào đói bụng đi vặt trộm rau về ăn mì hay không, chú thì gác khu nhà tắm công trình phụ, ấy mấy cái ấy thấy vớ vẩn nhưng được coi là ca gác có ích nhất đấy. Vì bọn em thì thoảng trốn ra nhà tắm ngồi hút thuốc và uống trộm rượu, thằng nào gác đúng ca ở đó thường sẽ được một bao ngựa trắng nhét túi hút cho thơm mồm, nhiệm vụ thằng gác ở đây là canh cán bộ.
Tạm dừng nghỉ giải lao, chap này còn nữa…