Chắc tầm Xe Lăn ợKhông biết lão ấy cày lên tàu hoả chưa
Chắc tầm Xe Lăn ợKhông biết lão ấy cày lên tàu hoả chưa
Mợ làm đơn kiện cái Điện thoại ra tòaChào các cụ mợ,
Không biết có cụ nào trong này bị như chồng em: nghiện điện thoại 24/24 trừ lúc đi ngủ. Chồng em có rất nhiều thú vui trên đấy: hết chơi game, đọc báo xong lại đọc truyện. Em cảm giác chính cái điện thoại mới là bạn đời của chồng em chứ không phải là em.
Chồng em đã hơn 3x, làm nhà nước, không thích chơi thể thao tập gym, không thích nhậu nhẹt, thỉnh thoảng lắm mới tụ tập bạn bè. Rất ít nói. Hầu như không dùng mạng xã hội fb, zalo rất hiếm hoi.
À điện thoại của chồng em không có password các cụ nhé, em check thoải mái, toàn thấy chơi game, đọc truyện không có gì đáng nghi.
Em bây giờ cảm thấy vì cái điện thoại mà vợ chồng xa cách nhau. Có một thời gian nhận thấy không ổn, em cũng cố gắng kể chuyện, nói chuyện với chồng thì toàn em độc thoại, chồng em vẫn cắm mặt vào điện thoại và thỉnh thoảng "ừ", "thế à". Em bắt nói chuyện nghiêm túc thì chồng em trả lời: Tính anh ít nói anh chỉ như vậy thôi. Không chơi điện thoại thì biết chơi gì? Cực kì ngang.
Lâu dần buổi tối về nhà chỉ có em chơi cùng F1, 9h tối F1 đi ngủ là vợ chồng em mỗi người một cái điện thoại. Thậm chí lúc ăn cơm chồng em cũng mở điện thoại ra đọc truyện.
Theo các cụ mợ, sinh hoạt như nhà em là bình thường hay là bất thường ạ? Và em nên làm sao để cải thiện, vì tính em là người nói nhiều, thích sự sẻ chia trong gia đình, nhưng vẫn thật sự bó tay với chồng em sau 5 năm hôn nhân.
Em cảm ơn cccm.
Em cảm ơn cụ, em cũng không chiều chồng đâu, lịch sinh hoạt nhà em là: Giờ làm việc của em lệch với chồng em 1h, nên buổi sáng em lo cho con, chuẩn bị cho con đi học. Chồng em về sớm hơn 1h, đi làm về chồng em tắm cho con, rồi chơi với con (lại là cho con xem hoạt hình để mình đọc truyện, nói mãi không được, nói nhiều sinh ra xích mích, tự em làm khổ em, chán, em chả nói nữa), trong lúc đó thì em nấu ăn. Rồi cả nhà (bao gồm cả cái điện thoại) ngồi ăn cơm, xong chồng em rửa bát. Em chơi với F1 tí thì đến 9h cho F1 ngủ. Rửa bát xong chồng em đi đổ rác, rồi lại điện thoại cho đến lúc đi ngủ.Sai từ mợ
Mợ trông con thì bắt chồng nấu ăn hoặc ngược lại, tìm việc gì kiếm tiền cho chồng tham gia, tỷ dụ bán hàng online thì bảo cuống lấy hàng đưa shiper...
Mợ làm hết để chồng rảnh rỗi ra rìa cuộc sống gia đình bập vào điệnn thoại thôi còn may đấy, người ta bảo nhàn cư vi bất thiện, k đi oánh chắn cạ hay nhậu nhẹt em út là còn tốt
Trả bài chỉ là một phần của cs thôi, phụ nữ bọn em, cs không chỉ toàn đi hỏi bài, mà còn muốn hỏi cả nhiều thứ tâm tư tình cảm khác cơ cụ ơi.Nghiện đt mà vẫn trả bài đúng hạn là tốt rồi. Còn hơn nghiện cờ bạc, rượu bia ham vui. Nghiện như c mợ thì hơi nặng. Trước kia đỉnh điểm của e cũng ko đến mức vậy 70%.
Nhà em năm nào cũng đi du lịch ít nhất là 2 lần, nhưng cảm giác nó nhạt, chồng em ko enjoy chuyến đi.Mợ sắp xếp thời gian hợp lý rồi đặt tour du lịch cho cả nhà đi. Mình thấy đi du lịch là cách cải thiện quan hệ vc tốt nhất. Đi du lịch giúp gia đình gắn kết hơn.
Em chưa lo đến cắm sừng cho chồng mà lo gia đình dễ tan vỡ trước. Hoặc chất lượng hôn nhân không như em mong muốn.Nghiện kiểu này em gặp nhiều dồi,khó cai lắm...mà thời gian sau kiểu gì cũng mọc thêm sừng.
Chuyển sang nghiện điện thoại để giảm bớt đi cụ ợTên mợ giống hệt người yêu cũ của e. E laik chăm ny cũ quá và suốt ngày ôm ấp và chịch nên nó đòi bỏ ạ
Cụ nói chính xác vấn đề em lo ngại, nghiện điện thoại chỉ là biểu hiện. Chồng em hầu như không chia sẻ gì về tình hình công việc, mqh bên ngoài với em. Chồng em làm ở một cơ quan gần 10 năm mà em còn chưa một lần được gặp đồng nghiệp nào của chồng. Và chồng em cũng không có nhu cầu quen biết, gặp gỡ bạn bè em dù em là người quảng giao. Tuy thế em rủ đi chơi cùng bạn em thì cũng miễn cưỡng đi nhưng không quan tâm lắm, không giao lưu cùng mọi người, hỏi gì trả lời nấy. F1 nhà em hơn 4 tuổi đã có sự nhận xét về bố rồi: "Bố suốt ngày nằm ườn", lúc cháu 3 tuổi, cô giáo ở lớp hỏi: Bố con làm nghề gì? Cháu trả lời: "Bố con làm nghề chơi điện tử". Em kể ra hết mà chồng em chỉ cười thôi. Chán.Nghiện điện thoại chỉ là cái bề nổi bên ngoài.
Cái chìm bên trong mới là mối nguy lớn với gia đình mợ.
Như mợ kể thì chồng mợ đã hoàn toàn thờ ơ với cuộc sống gia đình: không quan tâm vợ, mặc kệ con. Đây mới là vấn đề mấu chốt cần phải thay đổi nếu như không muốn hạnh phúc gia đình đổ vỡ.
Trước mắt, mợ phải nói chuyện thật thẳng thắn với chồng về vấn đề này. Xoáy sâu vào việc chồng không quan tâm vợ, bố không quan tâm con chứ không phải vấn đề dán mắt vào điện thoại nhé. Hãy nói cho chồng biết hậu quả về việc con sau này nó sẽ như thế nào, nó sẽ coi bố nó là người như thế nào nếu bố nó mãi như thế.
Em cũng thấy vậy, nhưng bản thân em thì chỉ dùng điện thoại lúc rảnh hoặc ăn cắp giờ làm việc của cơ quan lên mạng mẽo tí, còn khi đi cafe với bạn bè, ăn cơm với gia đình, thì em cảm thấy điện thoại ko hấp dẫn em được. Bạn em đi cafe với em mà vọc điện thoại nhiều em còn góp ý cho ấy chứ.Giờ đi uống cf mỗi người cái đt dán mắt vào đó..Nhiều khi mình tự hỏi nếu kg có đt và Internet thì mn sẽ làm gì?^^
Nhà em thì ngủ thiếp, ôm điện thoại luôn cụ ạ chứ làm gì có ôm nhau, có hôm chồng em bị điện thoại rơi vào mặt đánh bộp 1 cái vì buồn ngủ quá cơ, đáng đờiThực ra điện thoại bây giờ là vật bất ly thân rồi. Thế nên mình mới nói: thời đại Internet đẩy những người thân ra xa nhau và kéo những người xa lạ lại gần nhau! Mâu thuẫn thế đấy nhưng lại là thực tế.
Vấn đề của mợ chủ có thể khắc phục được phần nào bằng cách tăng cường giao tiếp, nói chuyện "mặt đối mặt" thôi! Ví dụ, giờ nghỉ trưa có thể kéo nhau đi ăn trưa cùng hoặc buổi tối lúc chuẩn bị đồ ăn hoặc lúc ăn cơm tối thì đó là những lúc 2 vợ chồng có thể rời điện thoại, nói chuyện phiếm với nhau.
Nhà mình cũng vậy thôi, tối ngủ là vợ ôm một máy, chồng ôm một máy cho tới khi ngủ thiếp đi lúc đó mới quay ra ôm nhau, hê hê! Con cái cũng vậy, chúng nó ngồi ở tầng 3, cần gì thì nhắn tin hoặc text SMS...
Nói chung là phải tìm cách sống chung thôi, cái thời đại nó thế! Có thể mươi năm nữa lại có cái gì mới chăng....
Em đã làm tất cả những gì cụ nói. Trừ thay điện thoại. Vì em thấy như thế miễn cưỡng, chắc chồng em dễ nổi cáu với em.mua con điện thoại Ngu phôn tặng chồng, cho ăn nhiều thực phẩm tăng cường sinh lực để thu hút vào chuyện vợ chồng, giao cho trông con, rủ đi chơi, sang nhà ae bạn bè giao lưu nhiều... là sẽ chán đt ngay ấy mà
Cảm ơn cụ chia sẻ nhé, em sẽ dành thời gian tìm hiểu xem ngoài điện thoại thứ mà chồng em thực sự bị thu hút là gì.Thời gian không phải yếu tố quyết định. Quan trọng là phương thức và cách tiếp cận. Mợ cháu thay đổi, nhưng có lẽ càng thay đổi lại càng xa rời mục tiêu của gã chồng. Hãy tìm hiểu xem gã muốn gì, thấy thu hút hấp dẫn bởi điều gì trước khi thay đổi. Biết đâu, sometime gã thích săn chắc chứ không thích bơm thêm silicone!
Không có chuyện này cụ nhé, haha.Khéo lúc tỉn cắm vào để đấy, còn đâu mặt lại cắm vào điện thoại nhẻ? Phong cách lạ phết
Chồng em đi đâu có thể quên tiền nhưng không bao giờ quên điện thoại. Trong lúc chờ vợ con thay đồ thì vẫn cầm điện thoại đọc truyện, lúc bước xuống 3 tầng cầu thang vẫn luôn cầm điện thoại, nản thât sự cụ ợ.Rủ chồng đi du lịch đi chơi và dấu đt chồng (bỏ quên ở nhà) đi mợ nhé.
Cho em bắt tay vợ cụ đồng cảm.Chồng mợ ngoan y như em
Trước kia thì ổn nhưng 1 năm trở lại đây không còn được nhiệt. Nhưng trước kia hay 1 năm nay thì vẫn nghiện điện thoại.Chuyện vc thế nào mợ
Cụ ơi, đừng để nặng thêm nhé.Nhà gấu cũng nghiện. Bệnh này giờ lan rộng toàn cầu.
Mợ cứ giả bộ nghiện hơn chồng vài bữa đi. Lúc nào chồng mợ ở nhà mợ cũng dán mắt vào đt cho em. Cơm mợ không nấu, con mợ không chăm, chồng hỏi gì mợ cứ vâng dạ mắt vẫn ko rời đt. Chỉ hai ba ngày là chồng mợ không chịu nổi lúc đó mợ thoải mái xử lý lão ấyChào các cụ mợ,
Không biết có cụ nào trong này bị như chồng em: nghiện điện thoại 24/24 trừ lúc đi ngủ. Chồng em có rất nhiều thú vui trên đấy: hết chơi game, đọc báo xong lại đọc truyện. Em cảm giác chính cái điện thoại mới là bạn đời của chồng em chứ không phải là em.
Chồng em đã hơn 3x, làm nhà nước, không thích chơi thể thao tập gym, không thích nhậu nhẹt, thỉnh thoảng lắm mới tụ tập bạn bè. Rất ít nói. Hầu như không dùng mạng xã hội fb, zalo rất hiếm hoi.
À điện thoại của chồng em không có password các cụ nhé, em check thoải mái, toàn thấy chơi game, đọc truyện không có gì đáng nghi.
Em bây giờ cảm thấy vì cái điện thoại mà vợ chồng xa cách nhau. Có một thời gian nhận thấy không ổn, em cũng cố gắng kể chuyện, nói chuyện với chồng thì toàn em độc thoại, chồng em vẫn cắm mặt vào điện thoại và thỉnh thoảng "ừ", "thế à". Em bắt nói chuyện nghiêm túc thì chồng em trả lời: Tính anh ít nói anh chỉ như vậy thôi. Không chơi điện thoại thì biết chơi gì? Cực kì ngang.
Lâu dần buổi tối về nhà chỉ có em chơi cùng F1, 9h tối F1 đi ngủ là vợ chồng em mỗi người một cái điện thoại. Thậm chí lúc ăn cơm chồng em cũng mở điện thoại ra đọc truyện.
Theo các cụ mợ, sinh hoạt như nhà em là bình thường hay là bất thường ạ? Và em nên làm sao để cải thiện, vì tính em là người nói nhiều, thích sự sẻ chia trong gia đình, nhưng vẫn thật sự bó tay với chồng em sau 5 năm hôn nhân.
Em cảm ơn cccm.
Sinh hoạt như nhà mợ là bất thường rồi. Khuyên nhủ ko đc thì mợ cũng làm y chang như ổng, ko nấu cơm, ko làm vc nhà gì hết, mợ cứ cắm mặt vào đt, ko có phang phập gì hết. Để xem ck mợ chịu đến đc khi nào?Theo các cụ mợ, sinh hoạt như nhà em là bình thường hay là bất thường ạ? Và em nên làm sao để cải thiện, vì tính em là người nói nhiều, thích sự sẻ chia trong gia đình, nhưng vẫn thật sự bó tay với chồng em sau 5 năm hôn nhân.
Vợ cụ cao thủ nhỉ. Em thì chả mê được những cái dài với cả phải tư duy nhớ nhung...lẽ vậy nên không nghiện đt chăng.Cái này em có thể hiểu vì đã từng như vậy. Những truyện dài trên mạng của trung quốc có tình tiết rất gay cấn và hủy diệt vô số thời gian của mình. Chồng chị chắc đọc truyện trên truyenfull, sstruyen. Truyện thể loại tiên hiệp hay quan trường dài vài nghìn chương, có thể làm mình say đắm từ vài tháng đến vài năm. Em từng đọc truyện suốt ngày, suốt tháng, đến cháy cả màn hình điện thoại (nghe hơi hư cấu nhưng đúng là như thế).
Các cụ trên này chắc ít cụ đã trải nghiệm cảm giác "nghiện" truyện như thế. Khi đã lên cơn, vợ chồng con cái chẳng ham nữa, chẳng muốn làm gì. Đi làm cũng đọc truyện, ăn cơm cũng đọc truyện, rảnh rỗi cũng đọc truyện, hễ thểnh chút nào là đọc truyện. Đọc mọi lúc mọi nơi.
Một hôm, em đang đọc truyện, vợ em nó nhỏ nhẹ hỏi em: "Nhân vật chính toàn những người hoàn hảo anh nhỉ?" "Ờ, cũng bình thường." "Họ có lo lắng, chăm sóc cho người khác không?" "Có." "Ước gì anh hoàn hảo như thế nhỉ? Sau này con gái mình không phải học ở trường linh tinh, em cũng đỡ lo."
Thế chắc em trong 1% còn lại ạ.
"bệnh" rồi, cai thôi, chứ để lâu không ổnChào các cụ mợ,
Không biết có cụ nào trong này bị như chồng em: nghiện điện thoại 24/24 trừ lúc đi ngủ. Chồng em có rất nhiều thú vui trên đấy: hết chơi game, đọc báo xong lại đọc truyện. Em cảm giác chính cái điện thoại mới là bạn đời của chồng em chứ không phải là em.
Chồng em đã hơn 3x, làm nhà nước, không thích chơi thể thao tập gym, không thích nhậu nhẹt, thỉnh thoảng lắm mới tụ tập bạn bè. Rất ít nói. Hầu như không dùng mạng xã hội fb, zalo rất hiếm hoi.
À điện thoại của chồng em không có password các cụ nhé, em check thoải mái, toàn thấy chơi game, đọc truyện không có gì đáng nghi.
Em bây giờ cảm thấy vì cái điện thoại mà vợ chồng xa cách nhau. Có một thời gian nhận thấy không ổn, em cũng cố gắng kể chuyện, nói chuyện với chồng thì toàn em độc thoại, chồng em vẫn cắm mặt vào điện thoại và thỉnh thoảng "ừ", "thế à". Em bắt nói chuyện nghiêm túc thì chồng em trả lời: Tính anh ít nói anh chỉ như vậy thôi. Không chơi điện thoại thì biết chơi gì? Cực kì ngang.
Lâu dần buổi tối về nhà chỉ có em chơi cùng F1, 9h tối F1 đi ngủ là vợ chồng em mỗi người một cái điện thoại. Thậm chí lúc ăn cơm chồng em cũng mở điện thoại ra đọc truyện.
Theo các cụ mợ, sinh hoạt như nhà em là bình thường hay là bất thường ạ? Và em nên làm sao để cải thiện, vì tính em là người nói nhiều, thích sự sẻ chia trong gia đình, nhưng vẫn thật sự bó tay với chồng em sau 5 năm hôn nhân.
Em cảm ơn cccm.
Chỉ sợ mợ ấy lại nghiện thật thì lại khổ F1Mợ cứ giả bộ nghiện hơn chồng vài bữa đi. Lúc nào chồng mợ ở nhà mợ cũng dán mắt vào đt cho em. Cơm mợ không nấu, con mợ không chăm, chồng hỏi gì mợ cứ vâng dạ mắt vẫn ko rời đt. Chỉ hai ba ngày là chồng mợ không chịu nổi lúc đó mợ thoải mái xử lý lão ấy
Chồng em không thích mợ ạ. Thực ra bản thân em cũng không thích chạy bộ, trà đá. Thỉnh thoảng em có rủ đi cafe, ăn kem, nhưng đến quán lại lôi điện thoại ra.điện thoại nhiều k tốt mợ ợ, mợ rủ chồng ăn xong chạy bộ,trà đá... xem thế nào
Cận thị nó cũng không nguy hiểm bằng tự kỷ, lại sinh ra thói hướng nội như bố còn chết hơn. Em cũng cận thị 5,5 độ. Đến 23 tuổi em mổ, sau nhiều năm vẫn 10/10. Ông bà nội thì bảo em: tính nó thế rồi, bố mẹ hi vọng lấy vợ sẽ đỡ ai ngờ vẫn vậy. Mà cs gia đình thì vợ chồng tự lo thôi lớn rồi mách ông bà đợi bênh cũng chẳng được ạ.Con mà iPad nhiều là cận thị đấy, riêng đoạn cho con chơi iPad với điện thoại là mợ phải chửi vỗ mặt cho em! Hạn chế tối đa để bảo vệ mắt cho con trẻ! Cần thiết lôi cả ông bà nội vào cuộc mới dc. Con bị cận khổ cả một đời.
Em không góp ý kiểu ra lệnh bao giờ, tịch thu điện thoại em còn không làm, em rất tôn trọng cá nhân mỗi người cụ ạ. Chỉ nói để thay đổi nhận thức thôi còn cưỡng ép, cãi nhau, thì em ko làm.chồng mợ nặng hơn em rồi,e cũng chơi game,đọc truyện,ko gym chỉ chạy bộ,rảnh là cầy truyện,nấu ăn cho vợ cũng cầm cái điện thoại,nhiều lúc bị vợ mắng nên có vợ là em ko dám cầm điện thoại đọc truyện hay chơi game
mợ nên dần dần kéo chồng ra ngoài đi bộ,xem phim đi,đừng góp ý kiểu ra lệnh kẻo chồng mợ dễ nổi cáu lắm.
Chồng em thích thế lắm, thích 2 mẹ con chở nhau đi chơi ấy, để chồng em ở nhà cho yên tĩnh. Không phải là không thương yêu vợ con, mà là thích không gian một mình thì phải? Em đã thử rồi, có lần em giận dỗi, xách cả balo to đi dắt con theo bắt taxi đi chơi. Sáng sớm (trước khi cãi nhau chuyện điện thoại) em đi chợ mua 1 rổ cam. Đi chơi cả 1 ngày không thấy chồng nhắn tin gọi điện gì, tối đành đưa con về thì thấy cam còn nửa rổ, chồng đang ăn bánh mỳ gối kẹp pate và hỏi chuyện con bình thường, như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Nghĩa là cảm xúc rất cân bằng mặc kệ, nói gì cũng được.Nếu thực sự như mợ nói thì em nghĩ mợ nên thẳng thắn nc với chồng mợ. Còn cái bệnh ù lỳ của chồng mợ nó kinh niên rồi, khó chữa lắm. em nói thật nếu cai dc điện thoại thì ông ấy cũng vớ vô máy tính, laptop mà thôi. Phải thay đổi từ trong tư tưởng á.
Tốt hơn hết tối về mợ đừng làm gì cả, để nó ở nhà rồi 2 mẹ con chở nhau đi chơi nhà nội ngoại, hẹn hò bạn bè cafe cà pháo. Đến 1 ngày chồng mợ nhận ra thì mới thay đổi dc. Đừng có suy nghĩ làm vợ là phải chu toàn cơm nước chồng con này khác, nó có nghĩ cho mình với con đâu mà mình phải nghĩ cho nó. Chứ vợ chồng mà như vậy ko sớm thì muộn sẽ xảy ra chuyện, trừ khi mợ quá cam chịu.
Em nói thật sẽ có cụ ném đá em nhưng em và vợ rất thoải mái về chuyện bếp núc cơm nước nên em mới cai dc 1 phần nào cái điện thoại. Vợ em cũng từng thả em ở nhà 1 mình, còn 2 mẹ con rong ruổi nhà ngoại rồi nhà bạn bè nên em mới tỉnh ngộ...
Em không thích dùng cách này cụ ạ. Tuy nhiên em có đi du lịch cùng công ty cả tuần, con gửi bà ngoại, chồng em vẫn thấy rất vui vẻ. Chắc càng sướng vì được ở một mình với em điện thoại.Mợ thử đi over đêm vài lần xem có lồng lộn lên ko?
Thế thì dễ quá em đâu cần xin tư vấn của cụ, hehe.Đàn ông đàn ang mà không biết nghe lời vợ la vứt, nên kiếm thằng khác cho nó lành..
Em nghe mẹ chồng em kể chồng em như thế từ bé, nhà có 2 anh em nhưng đứa em khác hẳn ông anh, hoạt bát thích giao tiếp, còn chồng em thì thích riêng tư ít nói (không phải trầm cảm), tính cách như thế. Chơi điện tử thì thích từ nhỏ, nhưng chắc sau này ngồi máy tính bất tiện nên chuyển sang chơi điện thoại cho tiện và vẫn nghiện.Gia đình, xã hội đã nhào lặn ra con người của chồng mợ, thực ra cũng là nạn nhân thôi. Em công việc 100% online, mà lúc nào cũng vứt cái đt ra ngoài, chỉ thích chơi với con và thể thao, nhất là 2 vc cùng tập thể thao rất vui. Ca của chồng mợ giờ phải có 1 biến cố j đó, mợ tự tạo ra cũng được thì lão ấy mới mở mắt ra được!
Em chỉ muốn có thêm góc nhìn từ đàn ông xem sao thôi cụ ạ. Nhưng mà ăn mừng thì em ko làm nổi, chán gần chết mừng nỗi gì cụ.Chồng mợ nghiện điện thoại là PHÚC 3 ĐỜI nhà mợ đấy. lên đây kêu ca làm gì. Nghe lời em tối về mua con gà về làm thịt mà ăn mừng. Khổ hay sướng là do suy nghĩ thôi.
Nghe mấy tay otofun vô công rồi nghề có mà tan cửa nát nhà.
Giao dịch gì hở cụ, chồng em làm nhà nước bàn giấy, không làm thêm gì hết thì giao dịch cái gì với ai được. Với lại em check history toàn thấy đọc truyện kiếm hiệp, chơi game, lúc cầm điện thoại, tay cũng không gõ gõ gì cả, chỉ đọc thôi.nghiện cái khác mới sợ, chứ nghiện dt bình thường, có khi lại đang giao dịch bằng dt đấy chứ
Em chưa chồng mà còn ít cầm đt nè, em mà có chồng em qên luôn đt ngayThế chắc em trong 1% còn lại ạ.
Em về đến nhà là vứt điện thoại 1 chỗ, cũng ko cho vợ dùng. Trước khi đi ngủ mỗi người 1 máy chơi fb tầm 15 - 20' xong là cắm sạc, đi ngủ.
P/s: Vào of em toàn vào trong giờ nhà nước thôi