[Funland] Chia sẻ kinh nghiệm 10 năm khởi nghiệp

zolahn

Xe điện
Biển số
OF-141258
Ngày cấp bằng
10/5/12
Số km
4,959
Động cơ
359,123 Mã lực

onlinebn

Xe tải
Biển số
OF-430660
Ngày cấp bằng
17/6/16
Số km
352
Động cơ
218,530 Mã lực
Nơi ở
Bắc Ninh
Cháu cũng sắp bước ra trường đời, cảm ơn cụ đã chia sẻ những kinh nghiệm quý giá. Và cháu cũng đã hiểu rằng mọi ông chủ đều bắt đầu từ người làm thuê, nên cứ ra đời va chạm rồi thấy mình hợp với cái gì thì đi sâu vào cái đó. Cảm ơn cụ thật nhiều ạ.
 

hatcatden

Xe buýt
Biển số
OF-100039
Ngày cấp bằng
14/6/11
Số km
696
Động cơ
404,700 Mã lực
Dù chưa có hứng viết nhưng đọc mấy dòng trên của bạn thì tôi cũng muốn lộn gan, tưởng là nợ của mình đó chứ. Đọc kĩ mấy chổ tôi làm đậm ở trên, suy nghĩ 1 chút. Tôi bảo đảm nếu giữ tư tưởng này thì chắc chắn sẽ không đòi được nợ mà còn gặp nhiều con nợ như vậy trong tương lai.

Muốn đòi được nợ, trước tiên phải từ quan niệm rằng thiếu nợ phải trả, có nợ phải đòi. Trả nợ và đòi nợ là việc thiên kinh địa nghĩa, giữ luật công bằng của tạo hóa, thực thi luân lí chính nghĩa, bảo vệ sự công bằng. Đó là lí tưởng cao đẹp của cái sự đòi nợ, phải xác tín nó, phải tuyệt đối tin tưởng rằng người ta không có quyền cướp đi mồ hôi, công sức lao động của mình, và mình có quyền đường đường chính chính để đòi lại công bằng, nói 1 cách thậm xưng là sẳng sàng chết cho lẻ công bằng đó!

Có xác lập được cái đức tin cao cả của chân lý đòi nợ thì mới có thể hành động quyết liệt để đòi. 90% nợ không đòi được là do chủ nợ bỏ luôn vì con nợ chây ỳ, do chủ nợ nghĩ rằng con nợ không có khả năng trả, do chủ nợ nghĩ rằng mình có thể huề vốn ở các đơn hàng sau, do con nợ nghĩ rằng chủ nợ không quyết liệt với mình nên mình dây dưa được, do con nợ cho rằng số tiền đó đối với chủ nợ là không nhiều nên mình có quyền thiếu vô biên.

Một câu hỏi nhe! Tai sao biết bao nhiêu đứa cù bất cù bơ, nghèo kiết xác, bạn bè cho nó mượn tiền thì coi như mất luôn, không cách nào đòi được, trong khi đó mấy mẹ tiền góp, cho vay nặng lãi tới nhà nó là không biết xoay xở kiểu gì nó cũng có tiền để trả. Hỏi tức là đáp, sự quyết liệt của mình ở đâu, có thể hiện ra thành thái độ hay không. Cái quyết liệt đó không nhất thiết là dữ dằn mà kiên trì đều đặn không bao giờ buông tha, hằng ngày gọi điện đều đều, mỗi tuần đến tận nhà 1 ngày. Nó bán cơm thì ăn cơm trừ nợ, nó bán xăng thì đổ xăng trừ nợ, nó bán tạp hóa thì mua đồ trừ nợ, để nó nhớ rằng nó còn thiếu nợ mình và số tiền đó ghi vô ký ức của nó. Vì dân chây ỳ nợ, vua thiếu nợ, sẽ không có ký ức sâu về các khoản nợ đâu, phải khắc được tên Tiendung.FORD vô trong đầu, trong giấc mơ, trong buổi ăn của nó. Được như vậy là thành công bước đầu để nó biết rằng món nợ đó không thể xù được.

Còn gãy bước này thì thua, không bàn gì nữa được.

Bước 2 là cách thức

Mỗi người 1 phong cách, với thằng cha này cáo già, đừng có tin nó, làm quyết liệt là nó ói tiền ra hết à. Bạn không cứng rắn nên áp dụng cách nó đứng thì mình rạp, nó rạp thì mình cúi, nó cúi thì mình quỳ, nó quỳ thì lạy, nó lạy thì mình nằm xuống, nó cũng nằm xuống sát đất thì mình nhảy lên lưng nó ngồi hahaha. Nói giỡn chơi chứ nguyên lí là vậy, đòi nợ trường hợp này phải mềm mỏng lịch sự nhưng quyết liệt và không buông tha.

Nhưng để cho thiếu nợ rồi mình mất công đi đòi, mất ăn mất ngủ cũng không hay ho gì. Tốt hơn hết vẫn là đánh giá credit khách hàng trước. Thấy người này đòi nợ dây dưa là "kính nhi viễn chi" từ đầu luôn.

Còn tiếp..
Rừng
Các chia sẻ của bác thì đúng quá và cũng có nhiều tác giả đã đúc kết và viết thành giáo trình để giảng dạy, theo từng lộ trình từ gọi điện theo tần suất 1lần/ngày rồi tăng dần tần suất/ngày; làm công văn đòi nợ, yêu cầu đến làm việc cũng vậy; tác động qua bạn bè, người thân, thủ trưởng, gia đình .... nói chung là không thiếu mối quan hệ quan trọng nào; cùng lắm thì đưa ra toà hehe .

Cháu cũng chờ hôm nào bác có hứng bác kể về việc đòi nợ. Cháu có khách hàng nợ gần năm rồi mà cháu chưa đòi được. Không có tiền trả nơ, đến dịp tết họ bảo có ít quà quê gửi cho nhà cháu ăn tết, họ là khách hàng nên không tiện từ chối.

Thế là từ tết giờ họ cứ khất lần khất lượt không trả...

Hiện họ không có tiền, do mới xây nhà nên nợ tiền, với vừa rồi họ bị bệnh tật nữa. Nếu làm quá thì chả may họ bị đuổi việc thì họ cũng mất cơ hội kiếm tiền trả mình. Nên thỉnh thoảng cháu gọi đòi tiền thôi.

Cũng may, giờ việc mua bán mới chuyển qua người khác phụ trách, cháu mới cung cấp cho họ đơn hàng nhỏ khác. Được thêm 2-3 đơn hàng như vậy nữa thì cháu sẽ huề vốn
Theo em thì bác Tiendung.FORD cứ làm tiếp theo cách của mình đi, kiểm soát tốt nguồn thu là sẽ đòi được đấy, em nghĩ bác đang làm đúng với những thông tin đã có, chúc bác chóng thu xong nợ !!!
 

iHEO

Xe đạp
Biển số
OF-117014
Ngày cấp bằng
16/10/11
Số km
44
Động cơ
385,840 Mã lực
Cụ nói hay quá ạ. Em sẽ lưu lại topic này đọc lại nhiều lần cho thấm. Có rất nhiều kinh nghiệm áp dụng được cho bản thân mình. Em cảm ơn cụ nhiều. Mong cụ chia sẻ thêm.
 
Biển số
OF-457321
Ngày cấp bằng
29/9/16
Số km
287
Động cơ
207,688 Mã lực
Tôi thấy các bạn dành nhiều thời gian vào những chủ đề chưa rõ mục đích.

Khi khởi nghiệp, các bạn cần bỏ diễn đàn, không phải diễn đàn này mà mọi diễn đàn chém gió, tập trung cho con đẻ của mình, thậm chí lên mạng check mail và tìm thông tin cần tìm là đủ, 3 năm đầu trong lúc khởi nghiệp tôi chỉ lên mạng check mail khách hàng, thông tin gì liên quan đến ngành hàng của tôi thôi, ngoài ra kể cả tin tức thế giới hay VN gì cũng không đọc, tin tức và giải trí là bổ ích với người cần đã tương đối ổn và người không cần lo lắng nhiều, nhưng vô ích với tôi lúc đó. Hiểu biết 1 chút thông tin cũng tốt, nhưng sự hưởng thụ đó quá xa xỉ khi mà đứa con đẻ của mình mới sơ sinh, có thể đau bệnh bất cứ lúc nào, vô cùng dể bị tổn thương.

Trong 3 năm đầu tiên, ngoại trừ việc VN tham gia WTO, ngoài ra trừ những gì liên quan đến nghành nghề tôi làm là tôi am hiểu và không bỏ sót 1 thông tin nào, còn chuyện khác ngay cả chuyện thế giới và VN diễn biến tới đâu tôi còn chẳng biết chứ nói gì đến chuyện diễn đàn này fun hay không fun.

Làm với 1 tâm huyết, 1 quyết tâm chỉ có thành công không thể thất bại và bằng mọi giá (không bất chấp thủ đoạn à nhe, sau này thành công chút đỉnh rồi mới thấy cái giá của bất chấp thủ đoạn, hy sinh quá khứ để đốt cháy tương lai đó ), cửa khóa thì ta leo rào, tường cao thì ta bắc thang trổ nóc vào, đường cụt thì ta mở lối mới, gặp sông thì đóng bè, gặp núi thì chống gậy leo. Với quyết tâm đó thì sẽ thành công.

Vả lại, để gây dựng 1 sự nghiệp thì mất vài năm, đời người có bao nhiêu cái “vài năm” để thử hoài? Cho nên, đã làm thì phải làm với tâm trạng sinh tử, chứ không thể làm với tâm trạng thử 1 cơ hội được. Nếu thử chỉ có 6 tháng như thử việc thôi, nhắm không ổn, không đúng định hướng, tương lai ngắn thì phải chuyển hướng trong 6 tháng. Và cũng không nến có quá nhiều cái 6 tháng, 10 cái 6 tháng là mất 5 năm – dài hơn nhiệm kỳ Tổng Thống Mỹ.

Về băn khoăn tìm khách mới, bạn xuất thân là sale thì kiếm khách mới không khó đâu, muốn xây dựng thương hiệu thì phải làm thật tốt với khách hiện hữu, làm đến mức độ mà người khác không làm được như bạn. Làm đến mức độ mà khi cần khách hàng nghĩ đến bạn đầu tiên. Bạn là sale xuất thân thì bạn thừa hiểu câu chuyện này như thế nào.

Câu chuyện này có vẻ như quá viển vong vì trên thực tế dù bạn muốn nhưng lính bạn không chịu làm vì họ thấy khó quá và so sánh ai cũng vậy mà. Bỏ đi lối suy nghĩ ai cũng vậy mà (me too), mình làm được như vậy là tốt rồi. Thị trường luôn tìm kiếm cái tốt hơn hiện tại. Muốn xây dựng thương hiệu phải đặt mục tiêu tốt hơn cái hiện tại chứ không phải bằng hiện tại.

Nếu nghành nghề của bạn dính chút tới kỹ thuật, bạn không nắm 100% thì cũng biết 50% để 1 là không ai vẽ được bạn, 2 là có nền tảng để xây dựng kế hoạch phát triển. Bạn từ lính xuất thân nên bạn thừa biết trừ phi sếp biết thì lính muốn vẽ là vẽ, chỉ là vẽ ít hay vẽ nhiều, không phải vì họ lười hay ác ý, mà vì họ muốn tránh phiền phức. Cái tránh phiền phức đó trở thành 1 cản trở cho công ty bạn phát triển.

Nếu sau này có chút thành công cũng đừng tự hào, bởi vì thương trường là cuộc chạy đua marathon không có điểm kết. Chỉ cần mình đi chậm hơn người ta 1 chút thì cũng đủ thời gian cho người kế tiếp vượt qua, huống hồ gì đứng yên 1 chổ tự phụ rằng mình đã bỏ nó 1 khoảng cách.

Tin tưởng ở người tin cậy. Tin cậy ở người có khả năng. Khả năng thể hiện qua kết quả công việc chứ không phải lời nói.

Dính tới tiền bạc, lợi ích thì bỏ tin tưởng đi, chỉ còn tin cậy thôi. Không lí tưởng hóa vấn đề được. 1 thủ quỹ tốt 20 năm chưa tơ hào đồng nào, nhưng 1 ngày nhà chị ta có chuyện cần số tiền lớn mà không dám hỏi mượn chủ vì sợ không cho để ý, và cũng không mượn ai được thì liệu sự lương thiện lúc này còn không?
Trong thực tế những vụ lừa đảo xảy ra đều là giữa người quen với nhau, mối quan hệ càng thân tình, càng tin tưởng thì số tiền càng lớn và càng khó đòi mới chết (đâu có ký tá biên nhận gì đâu)! Chứ người dưng, người không quen có ai gạt được mình đâu! Có bao giờ mình đưa 1 số tiền vừa vừa thôi cho 1 người dưng mà không đề phòng hay nắm cán họ?

Con người bình thường bản chất đa số ai cũng tốt, không ai xấu cả, con người trở thành xấu chỉ trong 1 tình huống (say rượu nổi máu dê, túng quá đi ăn trộm, giận quá hóa khùng, thẹn quá hóa ba gai, thấy tiền nhiều quá nổi lòng tham…). Chính tình huống làm con người thay đổi, nhưng khổ nổi đa số mình tin vào bản chất hàng ngày mà không nghĩ chính tình huống mới làm con người khác bản chất. Là doanh nhân, mình đặt ra tình huống và có biện pháp phòng ngừa chứ không phải tin tưởng mà bỏ qua mọi khả năng. Công ty càng nhỏ thì càng tin vào bản chất hàng ngày, công ty càng lớn thì càng có nhiều quy trình kiểm soát phòng ngừa các tình huống.

Và cuộc đời là chuỗi dài nhận – cho, cho – nhận. Sau này mình thành công thì mình có trách nhiệm chia sẽ lại bài học của mình với người mới khởi nghiệp để mình được nhận nhiều hơn từ cuộc đời. Dĩ nhiên, không thể chia sẽ với những đối thủ cạnh tranh hiện tại và tiềm tàng (cộng sự của bạn đó) khà khà! Với những người đó, nên phóng đại thất bại và mờ nhạt thành công, 1 chút tự mãn khoe khoang với họ là bạn sẽ chế thêm xăng, nhớt cho chiếc xe người ta tăng tốc rượt theo bạn đó! Muốn được nghỉ xả hơi chút đỉnh hay muốn chạy đua bứt gân? (Chia sẽ với bạn bè thân, tôi cũng chưa chia sẽ đến cái câu này)
 

chukid

Xe hơi
Biển số
OF-179580
Ngày cấp bằng
1/2/13
Số km
106
Động cơ
339,160 Mã lực
Em xin một chân vào học ạ
 

vneseman

Xe lăn
Biển số
OF-142852
Ngày cấp bằng
22/5/12
Số km
10,853
Động cơ
1,035,970 Mã lực
Năm nay là năm khởi nghiệp quốc gia nên chủ đề đầy tính thời sự. Em vẫn làm thuê nên ngồi xin kinh nghiệm của cụ chủ.
 

tuanpr.com

Xe đạp
Biển số
OF-437457
Ngày cấp bằng
15/7/16
Số km
33
Động cơ
212,330 Mã lực
Tuổi
34
Chân lý tối thượng của Đạo Thần Tài là Vô Ngã, cho trước nhận sau, có đi có lại, hoà khí sinh tài, ăn ở có hậu. Bạn thấy ông Thần Tài nào cũng 2 tay cầm tiền đưa cho người ta, đúng không? Ngoài ra còn sống lương thiện, trung thực nữa, bạn thấy Ông Địa luôn luôn mặc áo phạch bụng cho người ta xem lòng dạ của mình, đúng không?
Nếu không Vô Ngã thì làm sao đánh giá marketing, tìm cái Đại Ngã của nhân loại hê hê!

Nói về đồng tiền nói 1 tháng không hết.
Tu theo đạo Thần Tài cũng đắc chính quả vậy, Bill Gate và Warrent là 2 bồ tát đắc đạo nhập niết bàn đó.
Có tiền ở mức tiểu phú thì tự do tự tại, không làm gánh nặng cho ai, lo được gia đình, xã hội ít trộm cướp.
Có tiền ở mức đaị phú thì tạo thu nhập cho người khác, làm từ thiện.
Đạo thần tài quá tốt !
Chỉ 1 câu thôi, quá chuẩn, qúa sâu sắc, cụ ơi em muốn được mời cụ 1 chầu cafe vào 1 ngày mưa nào đó vì em nghĩ ngày hôm đó cụ sẽ ít việc bình thường thì cụ bận lắm !
 

vanthanh1189

Xe tải
Biển số
OF-451611
Ngày cấp bằng
8/9/16
Số km
492
Động cơ
211,420 Mã lực
Tuổi
37
Lót dép ngồi hóng kinh nghiệm hehe.
 

xeghe22

Xe tải
Biển số
OF-86046
Ngày cấp bằng
21/2/11
Số km
429
Động cơ
369,532 Mã lực
Rất bổ ích ,bác chủ có cái nhìn rất khách quan
 

H2MQ

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-427315
Ngày cấp bằng
4/6/16
Số km
1,419
Động cơ
230,327 Mã lực
Tuổi
47
Tôi thấy các bạn dành nhiều thời gian vào những chủ đề chưa rõ mục đích.

Khi khởi nghiệp, các bạn cần bỏ diễn đàn, không phải diễn đàn này mà mọi diễn đàn chém gió, tập trung cho con đẻ của mình, thậm chí lên mạng check mail và tìm thông tin cần tìm là đủ, 3 năm đầu trong lúc khởi nghiệp tôi chỉ lên mạng check mail khách hàng, thông tin gì liên quan đến ngành hàng của tôi thôi, ngoài ra kể cả tin tức thế giới hay VN gì cũng không đọc, tin tức và giải trí là bổ ích với người cần đã tương đối ổn và người không cần lo lắng nhiều, nhưng vô ích với tôi lúc đó. Hiểu biết 1 chút thông tin cũng tốt, nhưng sự hưởng thụ đó quá xa xỉ khi mà đứa con đẻ của mình mới sơ sinh, có thể đau bệnh bất cứ lúc nào, vô cùng dể bị tổn thương.

Trong 3 năm đầu tiên, ngoại trừ việc VN tham gia WTO, ngoài ra trừ những gì liên quan đến nghành nghề tôi làm là tôi am hiểu và không bỏ sót 1 thông tin nào, còn chuyện khác ngay cả chuyện thế giới và VN diễn biến tới đâu tôi còn chẳng biết chứ nói gì đến chuyện diễn đàn này fun hay không fun.

Làm với 1 tâm huyết, 1 quyết tâm chỉ có thành công không thể thất bại và bằng mọi giá (không bất chấp thủ đoạn à nhe, sau này thành công chút đỉnh rồi mới thấy cái giá của bất chấp thủ đoạn, hy sinh quá khứ để đốt cháy tương lai đó ), cửa khóa thì ta leo rào, tường cao thì ta bắc thang trổ nóc vào, đường cụt thì ta mở lối mới, gặp sông thì đóng bè, gặp núi thì chống gậy leo. Với quyết tâm đó thì sẽ thành công.

Vả lại, để gây dựng 1 sự nghiệp thì mất vài năm, đời người có bao nhiêu cái “vài năm” để thử hoài? Cho nên, đã làm thì phải làm với tâm trạng sinh tử, chứ không thể làm với tâm trạng thử 1 cơ hội được. Nếu thử chỉ có 6 tháng như thử việc thôi, nhắm không ổn, không đúng định hướng, tương lai ngắn thì phải chuyển hướng trong 6 tháng. Và cũng không nến có quá nhiều cái 6 tháng, 10 cái 6 tháng là mất 5 năm – dài hơn nhiệm kỳ Tổng Thống Mỹ.

Về băn khoăn tìm khách mới, bạn xuất thân là sale thì kiếm khách mới không khó đâu, muốn xây dựng thương hiệu thì phải làm thật tốt với khách hiện hữu, làm đến mức độ mà người khác không làm được như bạn. Làm đến mức độ mà khi cần khách hàng nghĩ đến bạn đầu tiên. Bạn là sale xuất thân thì bạn thừa hiểu câu chuyện này như thế nào.

Câu chuyện này có vẻ như quá viển vong vì trên thực tế dù bạn muốn nhưng lính bạn không chịu làm vì họ thấy khó quá và so sánh ai cũng vậy mà. Bỏ đi lối suy nghĩ ai cũng vậy mà (me too), mình làm được như vậy là tốt rồi. Thị trường luôn tìm kiếm cái tốt hơn hiện tại. Muốn xây dựng thương hiệu phải đặt mục tiêu tốt hơn cái hiện tại chứ không phải bằng hiện tại.

Nếu nghành nghề của bạn dính chút tới kỹ thuật, bạn không nắm 100% thì cũng biết 50% để 1 là không ai vẽ được bạn, 2 là có nền tảng để xây dựng kế hoạch phát triển. Bạn từ lính xuất thân nên bạn thừa biết trừ phi sếp biết thì lính muốn vẽ là vẽ, chỉ là vẽ ít hay vẽ nhiều, không phải vì họ lười hay ác ý, mà vì họ muốn tránh phiền phức. Cái tránh phiền phức đó trở thành 1 cản trở cho công ty bạn phát triển.

Nếu sau này có chút thành công cũng đừng tự hào, bởi vì thương trường là cuộc chạy đua marathon không có điểm kết. Chỉ cần mình đi chậm hơn người ta 1 chút thì cũng đủ thời gian cho người kế tiếp vượt qua, huống hồ gì đứng yên 1 chổ tự phụ rằng mình đã bỏ nó 1 khoảng cách.

Tin tưởng ở người tin cậy. Tin cậy ở người có khả năng. Khả năng thể hiện qua kết quả công việc chứ không phải lời nói.

Dính tới tiền bạc, lợi ích thì bỏ tin tưởng đi, chỉ còn tin cậy thôi. Không lí tưởng hóa vấn đề được. 1 thủ quỹ tốt 20 năm chưa tơ hào đồng nào, nhưng 1 ngày nhà chị ta có chuyện cần số tiền lớn mà không dám hỏi mượn chủ vì sợ không cho để ý, và cũng không mượn ai được thì liệu sự lương thiện lúc này còn không?
Trong thực tế những vụ lừa đảo xảy ra đều là giữa người quen với nhau, mối quan hệ càng thân tình, càng tin tưởng thì số tiền càng lớn và càng khó đòi mới chết (đâu có ký tá biên nhận gì đâu)! Chứ người dưng, người không quen có ai gạt được mình đâu! Có bao giờ mình đưa 1 số tiền vừa vừa thôi cho 1 người dưng mà không đề phòng hay nắm cán họ?

Con người bình thường bản chất đa số ai cũng tốt, không ai xấu cả, con người trở thành xấu chỉ trong 1 tình huống (say rượu nổi máu dê, túng quá đi ăn trộm, giận quá hóa khùng, thẹn quá hóa ba gai, thấy tiền nhiều quá nổi lòng tham…). Chính tình huống làm con người thay đổi, nhưng khổ nổi đa số mình tin vào bản chất hàng ngày mà không nghĩ chính tình huống mới làm con người khác bản chất. Là doanh nhân, mình đặt ra tình huống và có biện pháp phòng ngừa chứ không phải tin tưởng mà bỏ qua mọi khả năng. Công ty càng nhỏ thì càng tin vào bản chất hàng ngày, công ty càng lớn thì càng có nhiều quy trình kiểm soát phòng ngừa các tình huống.

Và cuộc đời là chuỗi dài nhận – cho, cho – nhận. Sau này mình thành công thì mình có trách nhiệm chia sẽ lại bài học của mình với người mới khởi nghiệp để mình được nhận nhiều hơn từ cuộc đời. Dĩ nhiên, không thể chia sẽ với những đối thủ cạnh tranh hiện tại và tiềm tàng (cộng sự của bạn đó) khà khà! Với những người đó, nên phóng đại thất bại và mờ nhạt thành công, 1 chút tự mãn khoe khoang với họ là bạn sẽ chế thêm xăng, nhớt cho chiếc xe người ta tăng tốc rượt theo bạn đó! Muốn được nghỉ xả hơi chút đỉnh hay muốn chạy đua bứt gân? (Chia sẽ với bạn bè thân, tôi cũng chưa chia sẽ đến cái câu này)
Cụ nói đúng tâm trạng của em. Muốn mời rượu nhưng hết lượt. Kính cụ.
 

Nozomi

Xe buýt
Biển số
OF-131897
Ngày cấp bằng
22/2/12
Số km
750
Động cơ
379,002 Mã lực
hay quá, em vào học hỏi kinh nghiệm
 
Biển số
OF-457321
Ngày cấp bằng
29/9/16
Số km
287
Động cơ
207,688 Mã lực
Chỉ 1 câu thôi, quá chuẩn, qúa sâu sắc, cụ ơi em muốn được mời cụ 1 chầu cafe vào 1 ngày mưa nào đó vì em nghĩ ngày hôm đó cụ sẽ ít việc bình thường thì cụ bận lắm !
Tôi ít khi ra Bắc. Anh có vào SG hoặc Gò Vấp, tôi mời anh Cafe. Ngoài Hà Nội tôi có một cậu cũng coi như là đệ tử.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top