[Funland] Cha và con ...

Esse82

Xe tăng
Biển số
OF-391904
Ngày cấp bằng
13/11/15
Số km
1,883
Động cơ
24,645 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội phố
Xúc động quá! @};-

Em cảm thấy mình rất may mắn, vì còn Bố, còn Mẹ.

Hồi dịch Covid, em về nhà. Nhà em có khoảnh vườn rất rộng, trồng đủ loại cây ăn trái: na, mít, xoài, khế, hồng xiêm, bưởi, quất hồng bì, nhãn, chuối,...tá lả các loại cây để mùa nào có quả ấy. Lối cổng đi vào, có cây hoa dành dành, bố em trồng khi em 18 tuổi. Mùa hoa, thơm ngát một góc sân, hoa trắng rụng đầy gốc.

Em về, ngồi ở bậc thềm. Cứ càng lúc chiều tối, em lại càng lấn cấn muốn nán lại. Bố em giục em về kẻo tối. Hỏi xem có quên gì không? Dặn dò về phải đi thật chậm. Về đến nhà phải gọi điện để bố em yên tâm. Có thế thôi mà em oà ra khóc. Cảm thấy tủi thân...!

Bố em mới nói:
"- Sao phải khóc? Qua dịch, cả nhà bình an là may mắn lắm rồi. Người ta còn không có vắc xin, mất người thân đầy kia. Mạnh khoẻ, bình an thế này có gì mà khóc?!"
Em lại càng dấm dứt. Nước mắt chảy tràn đầy mặt. Cũng chẳng buồn lau...

Năm nay, người đàn ông ấy yếu đi nhiều rồi. Mấy hôm trước, tai nạn nên đau, rên hừ hừ vì sốt. Không ăn được. Ngủ chập chờn vì vết thương sâu quá. Lòng em quặn lại. Nghĩ đến một ngày, em về ngôi nhà ấy, không còn ai hỏi em "ngủ có mắc màn không?"

Em không biết: "giữa người ở lại và người ra đi, ai đau khổ hơn?". Như em, cảm giác thời gian đang dần cấu xé dần niềm an ủi, chỗ dựa của em một cách hiên ngang, mà em bất lực...

Yêu bố!!!
Nhiều khi em về quê, cứ mải chạy chỗ này chỗ kia. Rồi tối lại người này, người khác mời nên lại đi giao lưu mà quên mất bữa cơm có cả Bố và Mẹ. Giờ thì còn đâu nữa. Chỉ còn cái chỗ ngồi của Bố em thôi mợ ạ!!!
 

MuathuHN252

Xe cút kít
Biển số
OF-821891
Ngày cấp bằng
2/11/22
Số km
16,497
Động cơ
327,973 Mã lực
Tuổi
32
Nơi ở
Hoàng Mai, HN
Em có đôi lúc vẫn kêu ca rằng, bao nhiêu địa danh trên đất nước VN này em chưa hề đặt chân đến, mặc dù CV của e thời gian rất linh động, và thu nhập cũng ko quá tệ. Trong khi bạn bè đồng nghiệp, chúng nó vi vu suốt. Cuối tháng, cuối quý có lương có thưởng là đi.
Sở dĩ không phải vì em bận con nhỏ ko đi dc, mà mỗi dịp lễ tết, vợ chồng em đều về quê. Kể cả những dịp ko có lễ gì cả, nhưng lâu lâu chưa về quê là cả nhà lại lên kế hoạch về quê. Về 2 ngày 3 ngày hay như tết về hẳn 2 tuần thì nhà em cũng chỉ ăn rồi loanh quanh nấu cơm, ăn cơm cùng với gia đình, họ hàng....
Có đôi lúc thấy cũng hơi gò bó xíu, cảm giác thế giới của mình chật chội quá. Nhưng rồi có lúc lại nghĩ chẳng biết bố mẹ sống dc bao lâu nữa, bm sinh con, nuôi con, giờ con cái lớn khôn bay đi mỗi đứa một phương, chỉ còn mỗi bố mẹ ở nhà, thì bố mẹ sẽ rất buồn. Đặc biệt như nhà chồng em, mẹ chồng em cũng bị K phổi, mất đã 5 năm rồi, giờ chỉ còn mình bố chồng, nghĩ ông cứ lủi thủi 1 mình mà thương Nên đợt nào CV rảnh rảnh, em cũng tranh thủ đưa các con về thăm ông. Bọn nhóc nhà em nó quấn ông lắm, ông cưng ông chiều cháu, nên về quê là nó nhảy vào ngủ với ông, ông nằm giữa 2 tay ôm 2 đứa, nhìn cảnh 3 ông cháu ngủ ngon lành, đến lúc đi lại càng thấy thương
 

langriser

Xe tải
Biển số
OF-743475
Ngày cấp bằng
18/9/20
Số km
457
Động cơ
73,443 Mã lực
Em cũng xin chia sẻ hoàn cảnh của em:
Cụ nhà em sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo ở miền Trung, trong họ có ông làm chức to ở Tây Nguyên nên bảo kê con cháu lên đó lập nghiệp, sau đó ông cụ đi công tác xuống biển và gặp mẹ em rồi lập gia đình, hồi đó Tây Nguyên khổ quá nên cụ để gia đình ở phía ngoại. Chiều thứ 6 cụ bắt xe về nhà, chiều chủ nhật lại lên lại cơ quan, 1 cảnh ba quê. Em thì con nhà lính tính nhà quan, bây giờ gọi là Gen Z, nên mỗi khi cụ về nhà thì cũng sợ vì cụ rất nghiêm. Lúc xảy ra chuyện thì em ra trường làm việc gần 5 năm, nhưng bức xúc công ty với đọc sách Dạy con làm giàu nên lúc đó xin nghỉ, ra khởi nghiệp, với tâm thế là có việc gì thì ba mẹ nuôi và tạch. Trước Tết năm đó thì cụ nhà em bảo bị đau bao tử, được bác sỹ cho uống bảo cũng đỡ rồi nhưng chưa dứt. Cụ nhà em thuộc diện được ban bảo vệ, chăm sóc cán bộ Tỉnh quản lý nên khi đó em cũng an tâm. Còn gia đình em ở dưới xuôi thì trước giờ có theo một vị bác sỹ du học từ Pháp về, coi như là bác sỹ gia đình vậy, cả nhà ai có bệnh thì tới vị ấy khám, mà vị này chỉ khám khách quen thôi, do đi học suốt. Sau Tết, thì em nói cụ nhà em đi khám vị bác sỹ này luôn, để tiện theo dõi quản lý cho cả nhà. Sau 10 phút thăm khám, ko dùng máy móc gì thì bác sỹ mới kêu riêng em vào, nói chắc nịch ba em bị K gan rồi, chắc tầm 2-3 tháng thôi, để bác viết giấy chuyển vào Hồ Chí Minh hoặc đi theo tuyến của ba em. Bác sỹ gọi ba em vào nói mới nghi ngờ, đề nghị ba em vào HCM khám kỹ hơn. Sau đó thì cả nhà em đều hoảng loạn cả, ba em thì bình chân như vại, bảo mới nghi ngờ, cả nhà không phải lo. Hồi xưa ba em có kể một vị bác sỹ tỷ phú chuyên môn nhập và bán thuốc trị bệnh gan của nước ngoài. Nên giờ ba em vào HCM ở nhà ông anh họ đi khám vị này, rồi sau đó gọi về cho nhà với giọng điệu hồ hởi là ko phải K, cả nhà cứ yên tâm. Em nghe thế cũng nhẹ người, ngủ ngon giấc nhưng sáng hôm sau thì chú em bảo vào HCM gấp, rồi dẫn em đi gặp vị bác sỹ ở HCM khám cho ba em, và có một câu nói của em y tá khiến em ấn tượng đến giờ "cả nhà không có ai học y à, mà để bệnh đến giai đoạn cuối mới đưa vào đây" (triệu chứng của K gan là vàng da, vàng mắt rất rõ). Em thì ngồi bần thần ở ngoài, trong khi chú em vào trao đổi với bác sỹ, bác sỹ có hỏi là gia đình lựa chọn báo hay không báo. Chú em chọn không báo, em về nhà trước thông báo gia đình, cả gia đình em đều khóc cả, sau đó ba em từ HCM về nhưng gia đình dấu, ba em kêu uống thuốc khoẻ rồi, bác sỹ có dặn 6 tháng sau tái khám, ba em ở được vài ngày rồi về quê tham gia giỗ họ. Có bệnh thì vái tứ phương, lúc đó em tra google xong chốt được mật cóc, nấm lim xanh với 1 bài thuốc từ dòng họ 3 đời chữa K. Em đặt bài thuốc gửi về quê nói chú em sắc cho ba em uống, nấm lim xanh thì sợ hàng giả nên phải nhờ người ra trực tiếp, mật cóc thì dùng khi cùng đường, vì mật cóc rất độc. Rồi chú em báo ba em nhập viện ở quê, mẹ em vội về để chăm sóc. Lúc này thì chắc ba em đã biết bệnh tình của mình rồi. Nhưng rồi tia hy vọng lại loé lên, khi bệnh viện nơi ba em nhập viện đang thí nghiệm phương pháp chữa bệnh K gan, đã chữa khỏi cho một số người, đã được lên báo và tiếp kiến một số lãnh đạo, trên mạng cũng nổi đình nổi đám. Ba em tuần đầu vào viện thì khoẻ lại, gọi điện cho em bảo trông nhà cửa, không cần lo, nhưng đến tuần sau thì không đáp ứng phương pháp, có mấy lần cấp cứu trong đêm, bác sỹ hút dịch phổi. Lúc em về quê vào viện gặp ba em thì em sốc nặng, ko nhận ra được luôn. Em có trao đổi bác sỹ điều trị thì bác sỹ bảo ở viện thì bảo đảm tính mạng, còn ra viện thì không chắc. Ba em ở hơn tuần thì sức khoẻ ổn định, ko tốt cũng ko xấu, thì ba em xin về nhà, bảo ở viện chán, vì uống thuốc và nghỉ ngơi thì ở nhà cũng được, ko cần nằm viện chi tốn kém. Ai cũng ko nói được, về nhà hơn tuần thì cụ đi. Hôm cụ đi thì sáng cụ bảo mệt, trưa thì cho cụ uống nấm lim xanh (đồ giả dù tới tận Quảng Nam, nhờ quan chức địa phương dẫn đi mua), tới chiều thì chuẩn bị sẵn móc phin và mật cóc, nhưng mới chích móc phin xong thì cụ đi luôn.
Lúc đó em còn trẻ người non dại (bây giờ khôn hơn chút) nên cụ nhà em mất là cú sốc lớn với em, em chưa báo hiếu gì được cho cụ, chưa ở bên cạnh cụ lâu hơn chút, em cứ dằn vặt tại sao mình ko học y để phát hiện bệnh sớm hơn, và sau khi cụ em mất 1 tháng là tới kỳ thi tuyển sinh đại học, em đi thi đại học Y HCM...lúc đó em bị tâm lý nặng mà ko biết.
Bài đã dài, em tạm dừng ở đây, tính kể phần sau của em về y học.
 

kobietdatlagi

Xe tải
Biển số
OF-732682
Ngày cấp bằng
14/6/20
Số km
402
Động cơ
74,959 Mã lực
Em tiếp xúc với nhiều người chữa K rồi, phần lớn là con cái, họ hàng ép đi chữa chứ họ đều không muốn chữa đâu.
Bố em lúc mới phát hiện bệnh, ông bảo nếu chữa hết 300tr thì ông chữa chứ hơn thì thôi. Nhưng sau này khi bước vào điều trị, ông rất nhớ ngày này ngày kia là đến đợt truyền thuốc. Chứng tỏ là ông rất hy vọng vào việc điều trị. Những người ko muốn chữa nữa chắc là những người đã chữa trị lâu rồi, đau đớn, kiệt quệ cả về thể chất và tinh thần, tiền cũng đã cạn.
 

PCI for car

Xe tăng
Biển số
OF-80119
Ngày cấp bằng
14/12/10
Số km
1,789
Động cơ
464,747 Mã lực
Đêm mất ngủ lại vào thớt, đọc một lèo luôn, cảm động quá, tối nay em cả bố em vừa ngồi bến xe buýt nói chuyện, ông nhớ cháu nên tới chơi, em thì hơi bận nên về tới nhà thì ông cũng bảo về. Xưa em với bố em khắc khẩu lắm, không nói chuyện được quá 5 phút đâu, dưng mấy năm trở lại đây thì nói chuyện dễ dàng hơn, bố em vẫn hay gọi điện cả nhắc trực tiếp việc sinh hoạt của em với mấy đứa con em, nhiều lúc cũng bực vì ông nhắc nhiều, đọc mấy còm của mấy cụ mợ em cũng rớt nước mắt.
 

thuyhaiduong

Xe hơi
Biển số
OF-560268
Ngày cấp bằng
22/3/18
Số km
142
Động cơ
153,424 Mã lực
Bố em nếu còn năm nay mới thất thập. Ông đã đi được hơn 4 năm. Em đi cùng ông từ tầng 1 khoa Lao viện Phổi TW lên tầng 6 khoa UB, rồi sang K3 Ngoại Lồng ngực, chuyển Khoa Nội 2, vào Bạch Mai nằm Trung tâm nhiệt đới, lên nhà Q. Em đi cùng ông lên Ba Vì, gặp ông lang mà lời đồn chữa khỏi ung thư bằng phương pháp bí quyền. Rồi em đưa ông về nhà với những bài thuốc tâm linh. Chỗ nào có cái gì là đưa ông đi. Ai mách cái gì là uống cái đó. Em muốn được đi cùng ông đến cùng trời cuối đất. Vậy mà cuối cùng, ông cũng bỏ em đi vào một ngày nắng dịu ở nhà D Viện 103.
Nỗi đau chưa bao giờ hết. Chúng ta đành tập sống chung với nỗi đau. Thời gian làm cho nỗi nhớ dịu xuống, nhưng nó vẫn ở đó, hiện lên bất cứ khi nào nó muốn.
Đêm 7/9 vừa rồi, sau khi đã xới tung Hà Nội, mắt bão đi qua. Mọi thứ đang điên cuồng bỗng lặng im và bầu trời nửa đêm đột nhiên rực sáng. Em, như một hành động vô thức, đẩy cửa bước ra ngoài, tự hỏi, bố em ở đâu giữa bầu trời lặng im và rực sáng này???
Xin chia sẻ với tất cả những cụ/mợ
T
 

Esse82

Xe tăng
Biển số
OF-391904
Ngày cấp bằng
13/11/15
Số km
1,883
Động cơ
24,645 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội phố
Bố em nếu còn năm nay mới thất thập. Ông đã đi được hơn 4 năm. Em đi cùng ông từ tầng 1 khoa Lao viện Phổi TW lên tầng 6 khoa UB, rồi sang K3 Ngoại Lồng ngực, chuyển Khoa Nội 2, vào Bạch Mai nằm Trung tâm nhiệt đới, lên nhà Q. Em đi cùng ông lên Ba Vì, gặp ông lang mà lời đồn chữa khỏi ung thư bằng phương pháp bí quyền. Rồi em đưa ông về nhà với những bài thuốc tâm linh. Chỗ nào có cái gì là đưa ông đi. Ai mách cái gì là uống cái đó. Em muốn được đi cùng ông đến cùng trời cuối đất. Vậy mà cuối cùng, ông cũng bỏ em đi vào một ngày nắng dịu ở nhà D Viện 103.
Nỗi đau chưa bao giờ hết. Chúng ta đành tập sống chung với nỗi đau. Thời gian làm cho nỗi nhớ dịu xuống, nhưng nó vẫn ở đó, hiện lên bất cứ khi nào nó muốn.
Đêm 7/9 vừa rồi, sau khi đã xới tung Hà Nội, mắt bão đi qua. Mọi thứ đang điên cuồng bỗng lặng im và bầu trời nửa đêm đột nhiên rực sáng. Em, như một hành động vô thức, đẩy cửa bước ra ngoài, tự hỏi, bố em ở đâu giữa bầu trời lặng im và rực sáng này???
Xin chia sẻ với tất cả những cụ/mợ
T
Em xin được chia sẻ cùng mợ, cuộc đời vốn dĩ nó vô thường như vậy nên không biết được khi nào người thân của mình sẽ ra đi. Hụt hẫng, hối hận, day dứt và biết thế nó cứ theo mình mãi sau này mỗi khi đến một dịp nào đó liên quan đến người thân mình mợ ạ!
 

Esse82

Xe tăng
Biển số
OF-391904
Ngày cấp bằng
13/11/15
Số km
1,883
Động cơ
24,645 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội phố
Đêm mất ngủ lại vào thớt, đọc một lèo luôn, cảm động quá, tối nay em cả bố em vừa ngồi bến xe buýt nói chuyện, ông nhớ cháu nên tới chơi, em thì hơi bận nên về tới nhà thì ông cũng bảo về. Xưa em với bố em khắc khẩu lắm, không nói chuyện được quá 5 phút đâu, dưng mấy năm trở lại đây thì nói chuyện dễ dàng hơn, bố em vẫn hay gọi điện cả nhắc trực tiếp việc sinh hoạt của em với mấy đứa con em, nhiều lúc cũng bực vì ông nhắc nhiều, đọc mấy còm của mấy cụ mợ em cũng rớt nước mắt.
Cụ còn Bố để tâm sự như vậy là hạnh phúc hơn rất nhiều người rồi cụ ạ!
 

tridaulau

Xe tăng
Biển số
OF-320828
Ngày cấp bằng
23/5/14
Số km
1,093
Động cơ
237,574 Mã lực
Haiz, được bài cụ lại nhớ về bố mẹ em. 2 cụ thì cũng mất. Mẹ em u não, bố thì siêu lao đa kháng.
trộm vía là 2 cụ đi thanh thản không đau đớn gì cả, may mắn là ở nhà và có người thân bên cạnh.
Phận làm con cứ phải chữa trị thật tốt hết mức mình có
Còn ông trời gọi thì phải chịu rồi. Không tránh được.
 

Uyển Lam

Xe hơi
Biển số
OF-860888
Ngày cấp bằng
6/6/24
Số km
189
Động cơ
14,245 Mã lực
Nơi ở
Vanity
Nhiều khi em về quê, cứ mải chạy chỗ này chỗ kia. Rồi tối lại người này, người khác mời nên lại đi giao lưu mà quên mất bữa cơm có cả Bố và Mẹ. Giờ thì còn đâu nữa. Chỉ còn cái chỗ ngồi của Bố em thôi mợ ạ!!!
...
Có lúc, muốn chạy ùa về để kể cho bố em nghe em bị người ta bắt nạt, bị chửi mắng, bị ném tiền vào mặt mà phải cúi mặt rưng rức, rồi có lúc ấm ức nghẹn ngào chạy vào nhà vệ sinh khóc nức...phải quệt nước mắt để giữ cho quân dung được tươi tỉnh. Muốn kể những tủi hờn của một người con dù đã làm mẹ, xa nhà tự lập rồi mà vẫn như đứa trẻ. Thèm được dụi đầu vào lòng bố hay mẹ để được an ủi, được ôm ấp, chở che...

Giờ bố mẹ cũng chẳng còn mắng yêu nữa. Chỉ hỏi: "Con có khoẻ không? Các cháu thế nào? Công việc có vất vả không? Bao giờ lên?...". Cho gì cũng xua xua tay không nhận. Còn gói ghém, dúi cho em bao nhiêu là bao nhiêu thứ.

_________________***_______________
..."Thêm một người quả đất sẽ chật hơn
Nhưng thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt"...
 

langriser

Xe tải
Biển số
OF-743475
Ngày cấp bằng
18/9/20
Số km
457
Động cơ
73,443 Mã lực
Em xin được chia sẻ cùng mợ, cuộc đời vốn dĩ nó vô thường như vậy nên không biết được khi nào người thân của mình sẽ ra đi. Hụt hẫng, hối hận, day dứt và biết thế nó cứ theo mình mãi sau này mỗi khi đến một dịp nào đó liên quan đến người thân mình mợ ạ!
Cụ thì còn đỡ hơn em, chứ lúc cụ nhà em mất thì em chả biết gì để xử lý, toàn do ba em và cô chú bảo sao thì nghe vậy, do ông cụ ra đi nhanh quá, trong tầm 2 tháng và cả nhà không chuẩn bị gì cả.
 

Esse82

Xe tăng
Biển số
OF-391904
Ngày cấp bằng
13/11/15
Số km
1,883
Động cơ
24,645 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội phố
Cụ thì còn đỡ hơn em, chứ lúc cụ nhà em mất thì em chả biết gì để xử lý, toàn do ba em và cô chú bảo sao thì nghe vậy, do ông cụ ra đi nhanh quá, trong tầm 2 tháng và cả nhà không chuẩn bị gì cả.
Bố em cũng chỉ hơn 3 tháng thôi cụ ạ. May mắn với em có lẽ là có bạn bè làm bác sĩ nhiều nên em được chia sẻ và hướng dẫn nhiều hơn một chút thôi cụ ạ!
 

tự_lực

Xe buýt
Biển số
OF-606987
Ngày cấp bằng
3/1/19
Số km
889
Động cơ
231,836 Mã lực
Tuổi
25
Em xin được chia sẻ cùng mợ, cuộc đời vốn dĩ nó vô thường như vậy nên không biết được khi nào người thân của mình sẽ ra đi. Hụt hẫng, hối hận, day dứt và biết thế nó cứ theo mình mãi sau này mỗi khi đến một dịp nào đó liên quan đến người thân mình mợ ạ!
19h30 ngày X tháng Y năm 2024, 1 ông anh gọi em về quê cùng vì mẹ a ấy trở nặng. Bà bị tai biến nhiều năm. Cả đại gia đình dồn sức trong bao năm nhưng rồi bà không qua khỏi. Lúc cùng gia đình tại phòng cấp cứu, e chứng kiến bao trường hợp oái oăm trái khoáy, sự ngạo mạn của 1 số người nhà bệnh nhân coi như là có tý quyền hành...
Vài ngày sau 1 ông anh khác gọi điện hỏi nhờ các dịch vụ liên quan tang lễ cho người nhà (chỉ vài tháng sau ngày mẹ a ấy mất). Và giờ 2 tháng trôi qua, cơ thể người bệnh vẫn còn sức sống nhưng đau đớn đến cùng cực, lúc mê không sao nhưng tỉnh chỉ khẩn cầu a ấy cho mình ra đi. Nhưng ai dám làm điều đó...
Tiếp xúc nhiều với các cảnh khổ như vậy nên tự nhiên em trùng lại, chỉ mong hết giờ về với gia đình với góc nhỏ của chính mình. Mọi bon chen trở nên nhỏ bé tầm thường cụ ạ.
 

cuhaifus

Xe container
Biển số
OF-7216
Ngày cấp bằng
18/7/07
Số km
5,431
Động cơ
495,875 Mã lực
Chữa mà kéo dài cái đau đớn để rồi chỉ kéo dài thêm một thời gian thì cũng không phải là nhân văn gì đâu. Đấy là suy nghĩ riêng của em thôi.
Em cũng thấm nhuần câu: Sống khỏe chết nhanh đúng là may mắn, chứ em chứng kiến quá nhiều trường hợp mà sống còn ko bằng chết nhưng lại ko chết được rồi. Tuy nhiên theo quan điểm của em thì việc 1 con người ra đi như thế nào không do bản thân người đó quyết định được mà do nhiều yếu tố, vậy nên cứ cố gắng sống tốt, vui vẻ còn đâu phó mặc cho số trời thôi.
 

Heliosii

Xe tải
Biển số
OF-810306
Ngày cấp bằng
6/4/22
Số km
272
Động cơ
111,468 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Chia buồn cùng bác và gia đình ạ, cụ nhà đã hết duyên ở kiếp này nên cụ ra đi cũng thanh thản ạ
 

VuNgoanMuc

Xe điện
Biển số
OF-709574
Ngày cấp bằng
5/12/19
Số km
3,532
Động cơ
232,536 Mã lực
Tuổi
48
Lần cuối cùng bố con em ngồi uống rượu với nhau là ở bàn góc cạnh cửa sổ tầng 2 Dân tộc quán trên Yên Phụ, sau đó thì cũng như những trường hợp K khác từ phát hiện bệnh điều trị tới ra đi, cũng mười mấy năm rồi, nhưng thỉnh thoảng ghé chỗ đó nhậu vẫn nhớ như in cái vị trí đó..
Kỷ niệm với người đã khuất có lẽ in sâu nhất là những lần đi chơi, đi ăn nhậu, đi du lịch v..v..với em thì nên như vậy, thay vì những chuyện xung khắc này nọ... ai còn bố còn mẹ nên hàng năm tổ chức đi chơi đâu đó cả gia đình
 

LuckyCar

Xe container
Biển số
OF-48864
Ngày cấp bằng
16/10/09
Số km
8,153
Động cơ
2,951,980 Mã lực
Nơi ở
Internet
Chia buồn cùng cụ chủ. Ai cũng có số mệnh, ai rồi cũng đến lúc phải ra đi thôi, em vẫn nói với bố em trên bàn thờ là 3 chục năm nữa con lên đó ngồi với bố.
 

langriser

Xe tải
Biển số
OF-743475
Ngày cấp bằng
18/9/20
Số km
457
Động cơ
73,443 Mã lực
Bố em cũng chỉ hơn 3 tháng thôi cụ ạ. May mắn với em có lẽ là có bạn bè làm bác sĩ nhiều nên em được chia sẻ và hướng dẫn nhiều hơn một chút thôi cụ ạ!
Sau này em vào Y, đi nhiều chứng kiến nhiều, chỉ biết thở dài, cái số nó là vậy. Có một ca làm em cực kỳ ấn tượng, cụ ấy bị K máu, bệnh viện Việt Nam trả về, cụ ấy sang Sing với Mỹ cũng chịu, chỉ có cách cuối là ghép tuỷ mà ko có ai thích hợp, thế là cụ ấy về lại VN chờ đến khi ra đi. Trong thời gian này thì cụ ấy đi giúp đỡ từ thiện, xong đi lạc vào 1 đoàn khám bệnh từ thiện, gặp được bác sỹ nhận chữa cụ ấy. 6 tháng ngon lành, các chỉ số đều cải thiện tốt, bác sỹ thì hỷ hả chuẩn bị viết bài báo khoa học, xong đùng cái tới Tết, cụ ấy cảm thấy khoẻ nên quan hệ, xong ra đi. Đúng là tới số.
 

thienbeo

Xe tải
Biển số
OF-25371
Ngày cấp bằng
7/12/08
Số km
286
Động cơ
492,754 Mã lực
Nơi ở
Cạnh nhà các cụ
Thật cảm động - vẫn biết SINH LÃO BỆNH TỬ là quy luật nhưng ko ai bớt đc đau lòng khi người thân lâm bệnh.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top