Em thì tuỳ tình hình mà chọn cách xử lý
1. Gửi xe: mới đây em gửi ở Nguyễn Khắc Cần để đi vào phố đi bộ. Lúc ra lấy xe, 2 chị trông xe hét giá 100k. Em bảo ok cho em xin phiếu thu có ghi giá 100k, em sẽ trả ngay. Ko đưa phiếu mà đứng lèo nhèo, em bảo đợi em ra hỏi anh cảnh sát đang dẹp đường ở phố Tràng tiền xem có đúng quy định giá gửi xe là 100k ko. Thế là 2 chị bảo thôi em gửi bao nhiêu thì gửi.
2. Đến bệnh viện thăm bà bác. Bà bác em cấp cứu đau bụng quằn quại, hỏi y tá giờ cần chụp choẹt hay gọi bác sĩ như nào, thị y tá ngúng nguẩy cáu bẳn. Em gọi ngay vào bảo: “người nhà tôi có đau mới vào đây, thái độ của chị thế là ko thể chấp nhận được. Tôi sẽ phản ánh lên lãnh đạo của chị”. Thị kia ngay lập tức ngoan như cún.
3. Ra CA phường xin xác nhận. Thằng của nợ ở đó nó bảo em chờ. Em chờ cả tiếng, hỏi thì nó bảo sếp chưa về. Thêm tiếng nữa cũng ko xong việc. Em đi về, điện cho bà bạn có chồng làm quận phó. Bà í điện cho sếp phường thì sếp ở nhà chứ ko có đi đâu, thế mà thằng nhân viên mất dạy cứ vòng vo quanh co bắt em chờ. Sáng hôm sau em lại ra, xin xong xác nhận em bảo ông sếp: anh gọi cậu nhân viên tên ABC ra đây cho tôi. Ko chấp nhận được kiểu hành dân như thế. Ông sếp rối rít xin lỗi bảo thôi em bỏ qua, thằng kia hôm nay ốm nghỉ ở nhà. Mie thằng mất dạy đấy mà thò mặt ra thì chắc chắn em cho bài đít cua dài như sớ táo quân. Sư nhà nó để em chờ 2 tiếng mất công mất việc.
4-5-6... Nói chung trong những tình huống mình ko sai thì cũng phải rắn mặt để chấn chỉnh ngay bè lũ hành dân. Bọn đấy sơn ăn từng mặt, thấy ng hiền lành là bắt nạt, nhưng đụng phải người dám bật lại thì chúng nó nhũn ngay.
Trong 1 số tình huống khác mà mình chưa nắm rõ quy định hoặc mình có sơ suất gì đó thì thái độ cứ chân thành cầu thị, tỉ dụ như đi sai làn chẳng hạn, bị tóm vào là em nhanh chóng nhận lỗi, xin hứa sẽ ko tái phạm, kèm theo nụ cười nở toé trên môi. Về cơ bản, mọi việc sẽ được xử lý êm xuôi