- Biển số
- OF-387752
- Ngày cấp bằng
- 19/10/15
- Số km
- 1,865
- Động cơ
- 249,907 Mã lực
- Tuổi
- 43
Chắc cụ thớt bị ghét cái thái độ, có hình thằng người thì các cụ phán chuẩn hơn
Khó sống quá.A. Gửi xe: xe chú hết 50 nghìn. Vé ghi 30.000. Có hai lựa chọn:
1. Trả tiền rồi im mà đi: Biết điều, đàng hoàng, nhẫn nhịn.
2. Hỏi lại ->>> cãi nhau, gọi điện phản ánh ->>> bị đánh giá là đánh đá, đầu gấu, .... tình tướng, ngu.
B. Vào cổng cơ quan liên hẹ cv:
Anh là ai, đến làm gì???.
Em là C đến ngặp anh Y về việc Z.
Đã hẹn trước trưa?
Rồi ạ.
CMT đâu?
Dạ. Đây ạ.
Để xe vào kia.
Dạ. Cho em hỏi anh Y ở phòng nào với ạ?
Ko biết à? Ko biết thì gọi điện.
Thái độ BV như bố người ta.
Xong việc, đi ra: Xin 30.000 tiền xe.
Em tưởng cơ quan HCSN ko thu tiền.
Quy định ở đây là vậy. Nhanh cho người khác còn vào.
1. Lại nhịn. Ko thì.
2. Tôi nói cho anh biết nhé ... thành to chuyện.
C. Đến liên hệ công chứng. Nhân viên Phường ngồi chém gió cùng nhau. Chờ mãi thấy lâu quá đành sông lên:
Chị ơi.
Trừng mắt quát luôn: Đang bận. Ra kia lấy số ngồi chờ đi. Quay lại. Mỗi mình là khách....
1. Lại nhịn.
2. Ko nhịn thì đến mai có khi mới xong. Mà đang cần ngấp.
Chỉ cần mình mà làm ầm lên. Mình thiệt ngay. Thiệt ở đây là thiệt khi bạn bè, XH nhìn vào và đánh giá.... thế này thế nọ. Thế nên phải nhịn cho xong.
Nhiều khi nghĩ mà nản.
Định trả nhời cụ mà thôi... nhịn cho xongA. Gửi xe: xe chú hết 50 nghìn. Vé ghi 30.000. Có hai lựa chọn:
1. Trả tiền rồi im mà đi: Biết điều, đàng hoàng, nhẫn nhịn.
2. Hỏi lại ->>> cãi nhau, gọi điện phản ánh ->>> bị đánh giá là đánh đá, đầu gấu, .... tình tướng, ngu.
B. Vào cổng cơ quan liên hẹ cv:
Anh là ai, đến làm gì???.
Em là C đến ngặp anh Y về việc Z.
Đã hẹn trước trưa?
Rồi ạ.
CMT đâu?
Dạ. Đây ạ.
Để xe vào kia.
Dạ. Cho em hỏi anh Y ở phòng nào với ạ?
Ko biết à? Ko biết thì gọi điện.
Thái độ BV như bố người ta.
Xong việc, đi ra: Xin 30.000 tiền xe.
Em tưởng cơ quan HCSN ko thu tiền.
Quy định ở đây là vậy. Nhanh cho người khác còn vào.
1. Lại nhịn. Ko thì.
2. Tôi nói cho anh biết nhé ... thành to chuyện.
C. Đến liên hệ công chứng. Nhân viên Phường ngồi chém gió cùng nhau. Chờ mãi thấy lâu quá đành sông lên:
Chị ơi.
Trừng mắt quát luôn: Đang bận. Ra kia lấy số ngồi chờ đi. Quay lại. Mỗi mình là khách....
1. Lại nhịn.
2. Ko nhịn thì đến mai có khi mới xong. Mà đang cần ngấp.
Chỉ cần mình mà làm ầm lên. Mình thiệt ngay. Thiệt ở đây là thiệt khi bạn bè, XH nhìn vào và đánh giá.... thế này thế nọ. Thế nên phải nhịn cho xong.
Nhiều khi nghĩ mà nản.
Cụ chủ mong manh yếu đuối quá nhỉ. Em trả lời cụ từng trường hợp nhé:A. Gửi xe: xe chú hết 50 nghìn. Vé ghi 30.000. Có hai lựa chọn:
1. Trả tiền rồi im mà đi: Biết điều, đàng hoàng, nhẫn nhịn.
2. Hỏi lại ->>> cãi nhau, gọi điện phản ánh ->>> bị đánh giá là đánh đá, đầu gấu, .... tình tướng, ngu.
B. Vào cổng cơ quan liên hẹ cv:
Anh là ai, đến làm gì???.
Em là C đến ngặp anh Y về việc Z.
Đã hẹn trước trưa?
Rồi ạ.
CMT đâu?
Dạ. Đây ạ.
Để xe vào kia.
Dạ. Cho em hỏi anh Y ở phòng nào với ạ?
Ko biết à? Ko biết thì gọi điện.
Thái độ BV như bố người ta.
Xong việc, đi ra: Xin 30.000 tiền xe.
Em tưởng cơ quan HCSN ko thu tiền.
Quy định ở đây là vậy. Nhanh cho người khác còn vào.
1. Lại nhịn. Ko thì.
2. Tôi nói cho anh biết nhé ... thành to chuyện.
C. Đến liên hệ công chứng. Nhân viên Phường ngồi chém gió cùng nhau. Chờ mãi thấy lâu quá đành sông lên:
Chị ơi.
Trừng mắt quát luôn: Đang bận. Ra kia lấy số ngồi chờ đi. Quay lại. Mỗi mình là khách....
1. Lại nhịn.
2. Ko nhịn thì đến mai có khi mới xong. Mà đang cần ngấp.
Chỉ cần mình mà làm ầm lên. Mình thiệt ngay. Thiệt ở đây là thiệt khi bạn bè, XH nhìn vào và đánh giá.... thế này thế nọ. Thế nên phải nhịn cho xong.
Nhiều khi nghĩ mà nản.
Nếu tất cả đều giống nhau thế thì có gì phải bức xúc nhỉ?Đất nước toàn thằng bố đời, khệnh khạng
Đớp từ thằng chóp bu đến thằng chổi cùn rẻ rách
Đã bảo là chả cần làm ầm chỉ cần em điện cho lãnh đạo cũng đủ rồi. Nhưng như thế mình bị coi là đánh đá, nghê ngớm, ....A. Thiếu thông tin để chém vì thường là 30k/h, cụ đỗ 1h mà nó đòi 50k thì nó sai nhưng cụ đỗ lâu hơn thì làm gì có giá 30k.
B. Tránh đi cho đỡ mệt.
C. Cứ theo đúng quy trình, nếu mình đúng mà nó hoạnh họe thì làm ầm lên. Đang có phong trào chấn chỉnh tác phong cán bộ, công chức ở HN, bọn nó chả sợ 1 phép.
Em mà làm đơn khối người cười em trước ....Mợ suy nghĩ hơi căng nên dễ cáu, dễ cãi nhau. Em trước cũng thế . Nhưng ở đời, sống sợ cái đúng, nên cứ nhẹ nhàng nói, nói không được về bà mày làm đơn
cụ dạy trí phải ạ!Cụ chủ mong manh yếu đuối quá nhỉ. Em trả lời cụ từng trường hợp nhé:
A.
Cái này không phải thằng thu vé nó làm láo mà đặc thù của nền kinh tế thị trường theo định hướng XHCN nó như thế. Đại khái thị trường dựa vào cung cầu tính ra 50K nhưng định hướng XHCN lại quyết định phải in giá vé 30K. Nếu cụ vẫn chưa cảm thấy bị thuyết phục thì em hỏi công ty cụ hoặc công ty vợ cụ, bạn bè cụ có tình trạng duy trì 2 báo cáo tài chính, một nội bộ và một cho thuế không? Cụ, vợ cụ hay bạn bè cụ có ai thu nhập một đằng khai báo đóng thuế và BHXH một nẻo không? Nếu mình làm thấy bình thường tại sao người khác làm thứ tương tự lại á với chả ố.
Giải pháp của cụ trường hợp này vô cùng đơn giản. Nếu cụ cảm thấy bãi xe thu của cụ không công bằng lần sau cụ không đậu đấy nữa, cứ coi như vào ăn phải hàng không ngon, tuy mất tiền nhưng học được thêm một ít kinh nghiệm. Còn nếu cụ làm căng thì thằng thu vé cũng phải trả lại cụ 20K thôi, nhưng lần sau cụ vào gửi xe còn chỗ nó cũng bảo hết chỗ, ấy là nó áp kinh tế thị trường với cụ.
B.
Trừ phi cụ đến gặp bộ trưởng hay tổng giám đốc em không nói, còn cụ hỏi anh Y anh Z ở phòng nào thì quá là đánh đố thằng bảo vệ à. Đấy là việc của em lễ tân (nếu có) cụ nhé. Hẹn gặp mà không gọi điện trước được một cú hỏi chính xác số phòng cần đến chứng tỏ cụ làm ăn không chuyện nghiệp, nước đến chân mới buồn nhảy. Nhỡ lúc đấy điện thoại người cần gặp hết pin thì cụ đi tìm ai.
C.
Những chỗ đã triển khai hệ thống lấy số thường có nhiều quy trình đi kèm. Ví dụ cụ phải lấy số thì hệ thống nó mới nhảy và phân việc về cho bàn nào xử lý. Cụ không lấy số thì bọn kia nó không có việc ngồi buôn là đúng rồi còn gì. Thậm chí lúc xử lý xong hệ thống nó còn ghi lại đã xử lý số bao nhiêu nên không có chuyện một mình cụ thì cứ thế mà vào không cần lấy số nhé.
Em đồng ý lý tưởng mà nói lúc cụ vào nên có một em gái Cần Thơ chân dài đến nách ra ngọt như mía lùi "how can I help you sir". Cơ mà không biết ở nhà vợ cụ có làm được thế không. Nếu vợ cụ chưa làm được như thế thì có khi nên tập trung giải quyết việc nhà trước chứ hơi đâu mất công đi nản việc thiên hạ.
Dạ. Cụ nói thế em zận đấy.....Chắc cụ thớt bị ghét cái thái độ, có hình thằng người thì các cụ phán chuẩn hơn
Ui giời, ra là mợ chứ không phải cụ. Em sorry, thế thì mợ gặp đứa nào láo cứ chửi chết cha chết mẹ chúng nó đi cho em, cái tội không biết galant với phụ nữ.cụ dạy trí phải ạ!
Cụ cứ k tử tế nữa là dc việc ngay.A. Gửi xe: xe chú hết 50 nghìn. Vé ghi 30.000. Có hai lựa chọn:
1. Trả tiền rồi im mà đi: Biết điều, đàng hoàng, nhẫn nhịn.
2. Hỏi lại ->>> cãi nhau, gọi điện phản ánh ->>> bị đánh giá là đánh đá, đầu gấu, .... tình tướng, ngu.
B. Vào cổng cơ quan liên hẹ cv:
Anh là ai, đến làm gì???.
Em là C đến ngặp anh Y về việc Z.
Đã hẹn trước trưa?
Rồi ạ.
CMT đâu?
Dạ. Đây ạ.
Để xe vào kia.
Dạ. Cho em hỏi anh Y ở phòng nào với ạ?
Ko biết à? Ko biết thì gọi điện.
Thái độ BV như bố người ta.
Xong việc, đi ra: Xin 30.000 tiền xe.
Em tưởng cơ quan HCSN ko thu tiền.
Quy định ở đây là vậy. Nhanh cho người khác còn vào.
1. Lại nhịn. Ko thì.
2. Tôi nói cho anh biết nhé ... thành to chuyện.
C. Đến liên hệ công chứng. Nhân viên Phường ngồi chém gió cùng nhau. Chờ mãi thấy lâu quá đành sông lên:
Chị ơi.
Trừng mắt quát luôn: Đang bận. Ra kia lấy số ngồi chờ đi. Quay lại. Mỗi mình là khách....
1. Lại nhịn.
2. Ko nhịn thì đến mai có khi mới xong. Mà đang cần ngấp.
Chỉ cần mình mà làm ầm lên. Mình thiệt ngay. Thiệt ở đây là thiệt khi bạn bè, XH nhìn vào và đánh giá.... thế này thế nọ. Thế nên phải nhịn cho xong.
Nhiều khi nghĩ mà nản.
Em nghĩ đơn giản ntn:A. Gửi xe: xe chú hết 50 nghìn. Vé ghi 30.000. Có hai lựa chọn:
1. Trả tiền rồi im mà đi: Biết điều, đàng hoàng, nhẫn nhịn.
2. Hỏi lại ->>> cãi nhau, gọi điện phản ánh ->>> bị đánh giá là đánh đá, đầu gấu, .... tình tướng, ngu.
B. Vào cổng cơ quan liên hẹ cv:
Anh là ai, đến làm gì???.
Em là C đến ngặp anh Y về việc Z.
Đã hẹn trước trưa?
Rồi ạ.
CMT đâu?
Dạ. Đây ạ.
Để xe vào kia.
Dạ. Cho em hỏi anh Y ở phòng nào với ạ?
Ko biết à? Ko biết thì gọi điện.
Thái độ BV như bố người ta.
Xong việc, đi ra: Xin 30.000 tiền xe.
Em tưởng cơ quan HCSN ko thu tiền.
Quy định ở đây là vậy. Nhanh cho người khác còn vào.
1. Lại nhịn. Ko thì.
2. Tôi nói cho anh biết nhé ... thành to chuyện.
C. Đến liên hệ công chứng. Nhân viên Phường ngồi chém gió cùng nhau. Chờ mãi thấy lâu quá đành sông lên:
Chị ơi.
Trừng mắt quát luôn: Đang bận. Ra kia lấy số ngồi chờ đi. Quay lại. Mỗi mình là khách....
1. Lại nhịn.
2. Ko nhịn thì đến mai có khi mới xong. Mà đang cần ngấp.
Chỉ cần mình mà làm ầm lên. Mình thiệt ngay. Thiệt ở đây là thiệt khi bạn bè, XH nhìn vào và đánh giá.... thế này thế nọ. Thế nên phải nhịn cho xong.
Nhiều khi nghĩ mà nản.
thế gọi là nhịn đấy cụ à!Em nghĩ đơn giản ntn:
1. Hỏi trc khi gửi, ok thì gửi, k thấy ok ta k gửi.
2. Nên survey trc khi đến gặp khách. Nếu chưa biết thì chìa bao thuốc ra mời anh BV 1 điếu rùi hỏi anh Y ngồi đâu, ngon ngay ạ (em k hút thuốc nhưng đi lh cv thì lúc nào cũng có bao thuốc, cái bật lửa trong túi/cặp)
Vụ gửi xe thì cứ nhẹ nhàng bẩu: vâng, anh cho em xin cái phiếu gửi xe để em về cơ quan thanh toán ạ
3. Nếu lên P nên quan sát xem vị nào có vẻ dễ chịu (qua vẻ mặt), cứ thao tác đúng theo hướng dẫn trc khi hỏi ạ.
Còn em, lâu lắm roài em chả công chứng cái giề ở P, cứ ra vp công chứng nào gần đấy (đầy), thêm 1 vài nghìn tiền phí, ngồi như ông hoàng, phục vụ tận răng, thưa gửi lễ phép, 1 nốt nhạc là "của anh xong roài ạ".
Em xin hết ạ.