Các cụ kia cứ kêu nhưng cứ cho con đi học!
Nhóc nhà thôi nghỉ đến phát chán từ 1-6, 1-8 nhà trường tổ chức học 3 buổi toán-văn-Anh, tôi điện cho gv Cn bảo con ko học, cô nói chỉ ôn kiến thức năm cũ, em ở nhà ôn cũng được. Con nhóc nhớ bạn và ở nhà buồn nên xin đi học môn văn để tuần gặp nhau một buổi, nhưng dính đi nghỉ nên học được 2 buổi.
Nói chung, dân mình chưa bỏ được tính cả nể, ngại đi đầu, làm khác mọi người và nói chung sợ trách nhiệm. Muốn con nghỉ nhưng sợ con dốt đi, sợ nó khác mọi người, sợ bị trù dập...vv, Lũ trẻ sống trong môi trường giáo dục ấy nên ko "lớn" được và lại có loạt thớt: Zen Z kỹ năng kém, làm việc thiếu trách nhiệm...vvv.
Hôm thứ 6 tuần trước, nhóc nhà tôi về khoe: Hôm nay con phải ký cam kết (nếu học kém hay hạnh kiểm TB sẽ bị chuyển trường). Chắc chắn trên 90% các phụ huynh khác sẽ "dọa" hoặc an ủi động viên con phải ngoan, học chăm... để khỏi bị chuyển trương khi đối diện tình huống đó.Với nhóc nhà tôi, ngay lập tức bị bố và chị dồn hàng chục phút: Tại sao lại ký một văn bản bất lợi cho mình, một văn bản mình ko công bằng chỉ có nghĩa vụ mà ko có quyền lợi của con và ko có nghĩa vụ của thầy cô, nhà trường.Với đầu vào như con mà chất lượng cuối năm kém thì thầy cô có bị chuyển trường ko?Nhà trường có chịu trách nhiệm gì với con, với gia đình?...vv! Mọi điều được nói quá lên để dồn con bé cảm nhận đó là một bất công và là sai lầm rất lớn. Sau đó kết thúc là một câu chốt đơn giản: Đã chót dại ký rồi thì học đi để khỏi bị đuổi nhưng rút kinh nghiệm lần sau! Tất nhiên, mọi điều được nói ra với không khí nửa đùa nửa thật và nhóc cũng biết điều đó và quen với tất cả từ nhỏ.
Tạo thói quen cho con tiếp nhận, suy xét mọi vấn đề một cách đa chiều và sử lý chúng bản lĩnh trong mọi trường hợp theo cách bố mẹ đã và đang làm mới làm Zen Z lớn được.