- Biển số
- OF-341013
- Ngày cấp bằng
- 1/11/14
- Số km
- 1,410
- Động cơ
- 288,407 Mã lực
Tôi cho thuyền về đến nửa đường thì tôi đề 3 chiếc khác ở gần lại gần nhau để chụp hình ký sự . Tôi trở về bến trả thuyền và lúc này đông sinh viên Việt sắp hàng thuê . Tôi mở hàng đắt quá Cảnh hồ đẹp trong hoa lá non thì ai cũng thích cả .
Tôi ăn trưa với 1 số người . Có 3 nhóm đánh bóng chuyền bắt đầu có chuyện ăn thua . Nhóm nào đánh thua ra và chung độ lén và nhóm khác vào thế . Cả ba nhóm cứ thếy ra vào hoài và mồ hôi nhễ nhại . Họ có máu cờ bạc cho nên chơi cũng có độ .
Đám đông hơn 100 người thế nào cũng có người quản trò được . Có 1 anh đứng ra quản trò cho 1 vòng tròn khoảng 50 người để chơi trò này trò kia . Ảnh khéo cho nên có đủ 25 nam 25 nữ . Tôi ăn xong thì họ cũng vừa mệt đến ăn . Karoke thì có người hát ngân nga nghe phát mệt vì quá dở . Góc kia có nhóm nhỏ với cây đàn hát riêng . Xem ra món xe đạp 4 bánh là món cả đoàn thích nhất vì chiếc nào trả là có người khác thuê ngay . Có những chiếc không trả mà thanh nam thanh nữ thay phiên nha đổi nhóm đạp vi vu dọc bờ hồ mát mẻ .
Chủ tịch VSA đi ngang thấy mặt tái nhợt . Tôi nhanh chóng múc đại 1 điã đưa cho chủ tịch và nói ra vẻ đĩnh đạc:
- Em đừng lo nữa, ai cũng lớn hết rồi .
Tôi xưng đại em cho dù tôi đoán chủ tịch hỏng chừng lớn hơn tôi 1 tuổi . Kệ .
Chủ tịch nhận lấy đĩa thức ăn và tôi lấy ly nước đá và hỏi chủ tịch uống gì . Chỉ có khoảnh khắc này tôi phải chộp cơ hội ga lăng chủ tịch trước khhi anh nào khác chộp . Cho dù tôi không có cơ hội về tình cảm xa hơn, nhưng vui vui như thế này thì ga lăng được nàng chút chút cũng vui vậy . Chủ tịch nói chỉ uống nước trắng . Tôi rót nước rồi đưa và nói:
- Đại học bên đó có khung cảnh đẹp thật .
Tôi nhìn về phía Đại Học và nắng 2 giờ trong vắt làm màu đỏ của các toà nhà trở nên đậm nét và cổ kính hơn khi soi bóng . Tôi đánh vào tâm lý của chủ tịch muốn thăm nó mà chưa dám buôn mọi chuyện ở đây . Chủ đích của chủ tịch dẫn đoàn đến đây rõ ràng như thế . Tôi hít thở mạnh lấy tự tin và nói:
- Em muốn qua thăm không ?
Chủ tịch sáng mắt nhưng nói:
- Nếu anh lo được nhiều thứ ở đây .
Tôi ra vẻ rành:
- Food em không cần lo, vui chơi em không cần lo, ... Giờ mọi người có cách chơi vui riêng và họ không cần em . Em cần take rest chừng 30 phút .
Tôi lấy ít đồ ăn và muốn kéo chủ tịch về phía bến thuyền . Dù chủ tịch giỏi cỡ nào và có tài quản nhiều người cỡ nào thì cũng phải do dự và suy nghĩ cái tình cảnh chỉ có nàng và tôi trên chiếc thuyền . Tôi hiểu nên nhìn quanh . Thấy M đang ăn thì tôi rủ luôn . Thế là cả ba cùng đi đến bến thuyền .
Do thuyền mướn nhiều nên bình sạc chưa đem tới kịp . Tôi chấp nhận chèo tay và chủ tịch có ý nghi ngờ . Tôi nói tôi là dân Miền Tây nên chèo giỏi . Tôi có xem mấy phim Nga và Đông Âu thì có cảnh chèo thuyền ngược, khác với chèo đứng ở Miền Tây . Lúc nãy tôi thử chèo ngồi ngược thấy cũng OK .
Cả 3 xuống thuyền . Không biết cách sắp xếp ra sao . Tôi ngồi băng giữa để chèo, 2 nàng người ngồi đầu và cuối thuyền thì thấy khó xử cho ai ngồi đối diện với tôi . Thế là 2 nàng phải cùng ngồi đối diện với tôi . M chọc tôi:
- Có chắc ăn đưa người ta đi và đón người ta về còn nguyên không đó ?
2 nàng kết hợp lại chọc tôi thì tôi thua sớm thôi . Sau tôi là ... cả đoàn 1 chiếc thuyền, canoe, kayak ... . Sức hút chủ tịch có khác . Tôi đề nghị họ ngồi quay lưng lại với tôi để đối mặt với họ cho họ thoải mái và sung đi tới bến bên Đại Học . Cả 2 nàng ăn uống tự nhiên với thức ăn đem theo vì họ đói bụng thật sự . Có số người qua mặt tôi vì kayak nhẹ và bơi nhanh hơn trong lúc thuyền câu này bằng nhôm, to và có 3 người . Tôi cố gắng chèo nhanh nhưng thuyền không đi nhanh được .
Ra đến giữa hồ thì tôi tập trung số thuyền và kayak gần chụp hình với cái phông của Đại Học .
Cặp bến bên Đại Học thì chúng tôi cột và để lại áo phao . Có anh lớn tuổi nói chúng tôi đi tham quan và ảnh giữ các thuyền giùm . Tôi nói với ảnh đừng sợ mất . Ảnh khoát tay nói chúng tôi đi . Có lẻ ảnh biết ảnh không trẻ để ham thích và mơ mộng học ở Đại Học lớn . Hơn 10 chúng tôi đi sâu vào làng Đại Học và xem cũng như chụp hình tá lả .
College chúng tôi là 1, Đại Học này phải là 50 . Quá lớn . Riêng thư viện thôi là 1 toàn nhà lớn vài tầng mà chúng tôi nhòm vào trong mà mê mẫn với cái sảnh to và đẹp . Riêng khu vực Student Services thôi thấy cơ mang đủ thứ . Hoa tulip khắp nơi và các cây đâm lá non nhìn mê tơi vì màu xanh non thật đẹp làm cho cây cối nổi bật . Đúng là Đại Học này thật tuyệt vời . Nhưng hơi vắng lặng (vì cuối tuần). Cũng có sinh viên tới lui nhưng vắng vẻ .
Theo bản đồ thì kế bên đại học là 1 town phố (phố xá) nhỏ . Chúng tôi đến đó thì thấy có 1 con đường nhiều tiệm và quán . Thấy đông sinh viên ở đây và phố vui vui . Xe đạp dựng và đi lại nhiều . Có cửa hàng lưu niệm và chúng tôi ghé vào xem và mua ít món về Đại Học . Không thể rảo hết các khu chính ở Đại Học vì quá rộng . Do đó chúng tôi dành trở lại bến để về . Tôi kịp mua cho chủ tịch ly cà phê và cho M ly sinh tố trước khi xuống thuyền . Cái anh giữ các thuyền tội nghiệp . Ảnh ở trên bến giữ từng chiếc để chúng tôi xuống hết an toàn và ảnh bơi 1 mình 1 chiếc kayak nhỏ .
Để thoải mái cho 2 nàng thì tôi cho 2 nàng ngồi quay lưng lại với tôi để họ ngắm cảnh Đại Học xa dần và soi bóng đồng thời nói chuyện với mấy người kia trên thuyền khác xung quanh .
Khi về lại pavilon thì anh quản trò tụ họp tất cả thành 1 vòng tròn . Khoảng 1/2 tham gia vào vòng tròn . Ảnh bày vài trò chơi đơn giản trước khi về . 1/2 kia thì lo đi lượm rác, dọn dẹp và sắp xếp lại . Thức ăn thì chia ra nhiều bọc nhỏ để ai muốn thì đem về . Trước khi lên thật sự tan hàng thì chủ tịch nói sơ về các nhà hảo tâm đóng góp và thích thì sử dụng dịch vụ của các nhà hảo tâm đó . Có cô gái vừa là sinh viên vừa làm agent bán nhà cửa cũng đã đóng góp hơn $100 cũng đứng ra tranh thủ quảng cáo là sau này nhiều trong chúng tôi thành công sau khi học xong thì đừng quên cô ta vì cô ta sẽ giúp mua nhà .
Thế rồi tan hàng và giúp nhau dọn hết những gì còn sót và lên xe từ từ để đi về trong ánh nắng xế chiều Xuân hơi lành lạnh .
Tôi ăn trưa với 1 số người . Có 3 nhóm đánh bóng chuyền bắt đầu có chuyện ăn thua . Nhóm nào đánh thua ra và chung độ lén và nhóm khác vào thế . Cả ba nhóm cứ thếy ra vào hoài và mồ hôi nhễ nhại . Họ có máu cờ bạc cho nên chơi cũng có độ .
Đám đông hơn 100 người thế nào cũng có người quản trò được . Có 1 anh đứng ra quản trò cho 1 vòng tròn khoảng 50 người để chơi trò này trò kia . Ảnh khéo cho nên có đủ 25 nam 25 nữ . Tôi ăn xong thì họ cũng vừa mệt đến ăn . Karoke thì có người hát ngân nga nghe phát mệt vì quá dở . Góc kia có nhóm nhỏ với cây đàn hát riêng . Xem ra món xe đạp 4 bánh là món cả đoàn thích nhất vì chiếc nào trả là có người khác thuê ngay . Có những chiếc không trả mà thanh nam thanh nữ thay phiên nha đổi nhóm đạp vi vu dọc bờ hồ mát mẻ .
Chủ tịch VSA đi ngang thấy mặt tái nhợt . Tôi nhanh chóng múc đại 1 điã đưa cho chủ tịch và nói ra vẻ đĩnh đạc:
- Em đừng lo nữa, ai cũng lớn hết rồi .
Tôi xưng đại em cho dù tôi đoán chủ tịch hỏng chừng lớn hơn tôi 1 tuổi . Kệ .
Chủ tịch nhận lấy đĩa thức ăn và tôi lấy ly nước đá và hỏi chủ tịch uống gì . Chỉ có khoảnh khắc này tôi phải chộp cơ hội ga lăng chủ tịch trước khhi anh nào khác chộp . Cho dù tôi không có cơ hội về tình cảm xa hơn, nhưng vui vui như thế này thì ga lăng được nàng chút chút cũng vui vậy . Chủ tịch nói chỉ uống nước trắng . Tôi rót nước rồi đưa và nói:
- Đại học bên đó có khung cảnh đẹp thật .
Tôi nhìn về phía Đại Học và nắng 2 giờ trong vắt làm màu đỏ của các toà nhà trở nên đậm nét và cổ kính hơn khi soi bóng . Tôi đánh vào tâm lý của chủ tịch muốn thăm nó mà chưa dám buôn mọi chuyện ở đây . Chủ đích của chủ tịch dẫn đoàn đến đây rõ ràng như thế . Tôi hít thở mạnh lấy tự tin và nói:
- Em muốn qua thăm không ?
Chủ tịch sáng mắt nhưng nói:
- Nếu anh lo được nhiều thứ ở đây .
Tôi ra vẻ rành:
- Food em không cần lo, vui chơi em không cần lo, ... Giờ mọi người có cách chơi vui riêng và họ không cần em . Em cần take rest chừng 30 phút .
Tôi lấy ít đồ ăn và muốn kéo chủ tịch về phía bến thuyền . Dù chủ tịch giỏi cỡ nào và có tài quản nhiều người cỡ nào thì cũng phải do dự và suy nghĩ cái tình cảnh chỉ có nàng và tôi trên chiếc thuyền . Tôi hiểu nên nhìn quanh . Thấy M đang ăn thì tôi rủ luôn . Thế là cả ba cùng đi đến bến thuyền .
Do thuyền mướn nhiều nên bình sạc chưa đem tới kịp . Tôi chấp nhận chèo tay và chủ tịch có ý nghi ngờ . Tôi nói tôi là dân Miền Tây nên chèo giỏi . Tôi có xem mấy phim Nga và Đông Âu thì có cảnh chèo thuyền ngược, khác với chèo đứng ở Miền Tây . Lúc nãy tôi thử chèo ngồi ngược thấy cũng OK .
Cả 3 xuống thuyền . Không biết cách sắp xếp ra sao . Tôi ngồi băng giữa để chèo, 2 nàng người ngồi đầu và cuối thuyền thì thấy khó xử cho ai ngồi đối diện với tôi . Thế là 2 nàng phải cùng ngồi đối diện với tôi . M chọc tôi:
- Có chắc ăn đưa người ta đi và đón người ta về còn nguyên không đó ?
2 nàng kết hợp lại chọc tôi thì tôi thua sớm thôi . Sau tôi là ... cả đoàn 1 chiếc thuyền, canoe, kayak ... . Sức hút chủ tịch có khác . Tôi đề nghị họ ngồi quay lưng lại với tôi để đối mặt với họ cho họ thoải mái và sung đi tới bến bên Đại Học . Cả 2 nàng ăn uống tự nhiên với thức ăn đem theo vì họ đói bụng thật sự . Có số người qua mặt tôi vì kayak nhẹ và bơi nhanh hơn trong lúc thuyền câu này bằng nhôm, to và có 3 người . Tôi cố gắng chèo nhanh nhưng thuyền không đi nhanh được .
Ra đến giữa hồ thì tôi tập trung số thuyền và kayak gần chụp hình với cái phông của Đại Học .
Cặp bến bên Đại Học thì chúng tôi cột và để lại áo phao . Có anh lớn tuổi nói chúng tôi đi tham quan và ảnh giữ các thuyền giùm . Tôi nói với ảnh đừng sợ mất . Ảnh khoát tay nói chúng tôi đi . Có lẻ ảnh biết ảnh không trẻ để ham thích và mơ mộng học ở Đại Học lớn . Hơn 10 chúng tôi đi sâu vào làng Đại Học và xem cũng như chụp hình tá lả .
College chúng tôi là 1, Đại Học này phải là 50 . Quá lớn . Riêng thư viện thôi là 1 toàn nhà lớn vài tầng mà chúng tôi nhòm vào trong mà mê mẫn với cái sảnh to và đẹp . Riêng khu vực Student Services thôi thấy cơ mang đủ thứ . Hoa tulip khắp nơi và các cây đâm lá non nhìn mê tơi vì màu xanh non thật đẹp làm cho cây cối nổi bật . Đúng là Đại Học này thật tuyệt vời . Nhưng hơi vắng lặng (vì cuối tuần). Cũng có sinh viên tới lui nhưng vắng vẻ .
Theo bản đồ thì kế bên đại học là 1 town phố (phố xá) nhỏ . Chúng tôi đến đó thì thấy có 1 con đường nhiều tiệm và quán . Thấy đông sinh viên ở đây và phố vui vui . Xe đạp dựng và đi lại nhiều . Có cửa hàng lưu niệm và chúng tôi ghé vào xem và mua ít món về Đại Học . Không thể rảo hết các khu chính ở Đại Học vì quá rộng . Do đó chúng tôi dành trở lại bến để về . Tôi kịp mua cho chủ tịch ly cà phê và cho M ly sinh tố trước khi xuống thuyền . Cái anh giữ các thuyền tội nghiệp . Ảnh ở trên bến giữ từng chiếc để chúng tôi xuống hết an toàn và ảnh bơi 1 mình 1 chiếc kayak nhỏ .
Để thoải mái cho 2 nàng thì tôi cho 2 nàng ngồi quay lưng lại với tôi để họ ngắm cảnh Đại Học xa dần và soi bóng đồng thời nói chuyện với mấy người kia trên thuyền khác xung quanh .
Khi về lại pavilon thì anh quản trò tụ họp tất cả thành 1 vòng tròn . Khoảng 1/2 tham gia vào vòng tròn . Ảnh bày vài trò chơi đơn giản trước khi về . 1/2 kia thì lo đi lượm rác, dọn dẹp và sắp xếp lại . Thức ăn thì chia ra nhiều bọc nhỏ để ai muốn thì đem về . Trước khi lên thật sự tan hàng thì chủ tịch nói sơ về các nhà hảo tâm đóng góp và thích thì sử dụng dịch vụ của các nhà hảo tâm đó . Có cô gái vừa là sinh viên vừa làm agent bán nhà cửa cũng đã đóng góp hơn $100 cũng đứng ra tranh thủ quảng cáo là sau này nhiều trong chúng tôi thành công sau khi học xong thì đừng quên cô ta vì cô ta sẽ giúp mua nhà .
Thế rồi tan hàng và giúp nhau dọn hết những gì còn sót và lên xe từ từ để đi về trong ánh nắng xế chiều Xuân hơi lành lạnh .