[Funland] Cái building thời xưa đó (2)

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
(Cảm ơn các bạn còm . Hôm nay trời ấm lạ thường . Châu Âu và Bắc Mỹ năm nay ít tuyết hơn bình thường . Điều đó báo hiệu một mùa màng không được tốt cho lắm trong năm 2020 . Tuyết đủ thì sẽ làm mục nhiều thứ và tan dần để ngấm nước vào đất và trồng trọt có đủ nước . Cuối tuần thì cho mấy nhóc đi học tùm lum . Trong lúc chờ rước con về và bx đang đi chợ thì ... kể chuyện tiếp thay vì xem 1 bộ phim để tạ các bạn :) )

Nhờ đám thanh niên trẻ này đứng trước nên cản dòng người đi ngang mà họ vô tình ghé thăm các lều xung quanh và lều tôi cũng được có người đầu tiên ghé xem . Và rồi thêm nhiều người nữa . Tôi nhìn Ce và cầm xấp flyers như muốn nói Ce ráng chìu khách và tôi phải đi kiếm thêm khách vì 1 lát nữa đám thanh niên đó đi thì dòng người không có dồn cục như thế này .

Văn hóa đình làng từ Miền Bắc vẫn tồn tại ở Miền Nam nhưng khác hơn chút đỉnh theo năm tháng . Đình ở Miền Tây rất ít, ở đầu rạch hay các khu cân cư đông đúc . Đình Miền Tây đa số thờ thần có chức sắc và được phong thần từ vua chúa và hiếm thấy thờ thần "hoàng". Cũng có kiểu thờ thần như là người đó chửa bịnh tốt cho mọi người và khi chết đi người ta thờ như nhớ công lao giúp cộng đồng .

Những đình lớn có hội hè và người ta đến đông nghịt cả 2 ngày rằm . Lúc này nam thanh nữ tú đi chơi rất đông . Đa số họ đi bộ từ trưa (nếu ở xa), vui chơi đến tối di bbộ về tới sáng . Có nhóm phải đi chunng xuồng và thay phiên nhau chèo . Những nơi có đường thủy thuận tiện thì dịp này nhiều chủ ghe lớn có máy cũng tham gia chuyên chở khác .

Những ai ở bờ rạch thì thấy cảnh từng the lớn, cả tam bản cũng chở người, với người đứng ngồi sát nhau và đủ màu sắc . Nhiều người nước ngoài và miền Trung chưa biết Miền Tây sẽ thấy rất lạ vì đa số chỉ đi bộ hoặc đi ghe .

Dịp này địa phương tổ chức khu hội chợ (fair) riêng . Có cả ghánh xiếc, ghánh hát đến để hòng óp phần phong phú những tiết mục giải trí cho mọi người .

Thường thì lễ đình như vậy cchỉ xảy ra trong mùa khô (ít mưa).

Và giờ đây, tôi tham gia và đi khảo fair của Mỹ đầu tiên trong đời sống mới . Fair này của Art & Craft nên lạ lẫm với tôi vì không phải kiểu Fair vui chơi giải trí như hội đình lúc còn ở Miền Tây .

Tôi đi lang thang giữa cái lối đi và quan sát kỹ khách mua . Buôn bán luôn cần cái duyên . Cái duyên không đến cho dù cho người ta chẳng buồn lấy . Những gia đình có con nhỏ đi khá đông và những người này chẳng "buồn" mua thứ gì vì họ bận rộn các con hơn là thưởng thức art . Nam thanh nữ tú đi từng nhóm hay từng đôi chỉ là những dịp hẹn hò nhau . Những ông bà già thì đi dạo cho vui tuổi già .

Vậy người mua là ai và tôi khó thấy trong hổn độn này ???

Tôi đi ra xa khỏi khu fair và đến mấy parking (chỗ đậu xe) thì để quan sát kỹ hơn vì ... người ra về mới thật sự là người chỉ đi, mua thật, hay mua vì vui mới hiện rõ, chứ trong đám đông luôn luuôn di chuyển thì khó thấy .

Chỉ đúng 10 phút tôi nhận ra là người mua đa số là người tuổi sồn sồn (40s) và có vẻ không còn vướng bận gì (vì con cái đã lớn và đang tuổi còn lao động kiếm tiền).

Thế là tôi quay lại trong fair cứ nhắm lứa tuổi đó dù đi một mình hay đi đôi nói trong lúc đưa flyer:

- There is a new young artist . She needs money for her college . Please, stop by and support her .

Tôi chỉ vị trí lều trong sơ đồ trên flyer . Cứ thế tôi lựa kỹ những khách mà đưa flyer hòng mong số ít họ thật sự quan tâm và đến thật . 50% số người họ không nghe đuược tôi nói gì và tôi phải viết nhanh trên flyer . Có ít người họ từ chối nghe và khinh ra mặt như khinh mấy tụi sale chào hàng . Cũng dễ hiểu thôi và tôi không buồn vì tôi cũng từng .

Chỉ còn tờ flyer cuối cùng thì tôi vào trong bookstore tìm nơi photocopy . Không có nên tôi đành quay lại lều . Ce khoe bán được 2 bức tranh của Ce . Tôi thở phào nhẹ vì tôi sợ con số 0 to tướng . Tôi nói hết flyer và tôi phải đi photocopy để kiếm thêm khách vì giờ mới hơn 10 giờ sáng . Ce dư sức "đảm đang" một mình .

Tôi ra xe và sẵn dịp hỏi vài người thư viện ở đâu (vì thư viên luôn có máy photocopy). Cũng may trong xe còn ít đồng xu nên tôi gom hết để hòng bỏ vào máy photocopy . Thư viện thì khắp nơi và không xa lắm . Tôi photo được hơn 20 tờ và cắt ra đôi thì được khoảng 50 plyer .

Quay lại lều thì Ce mừng như con nít và đụng chạm tôi một cách lạ thường . Tôi hiểu Ce bán được thêm 2-3 bức tranh nữa . Tôi lại đi kiếm thêm khách chứ tôi cảm thấy quanh chỉ toàn Trắng và rất ít Đen (Vàng thì quá hiếm ở dịp fair kiểu này). Thà tôi đi lòng vòng phát tờ rơi chứ ở 1 chỗ tôi khó chịu với tiếng Anh khó nói và khó nghe .

Bài bản cũ là tôi đi ra tới nơi đậu xe quan sát và lại đi vào trong fair mời chào tiếp .
 

Xechaybangcom

Xe điện
Biển số
OF-157149
Ngày cấp bằng
17/9/12
Số km
3,372
Động cơ
336,131 Mã lực
(Cảm ơn các bạn còm . Hôm nay trời ấm lạ thường . Châu Âu và Bắc Mỹ năm nay ít tuyết hơn bình thường . Điều đó báo hiệu một mùa màng không được tốt cho lắm trong năm 2020 . Tuyết đủ thì sẽ làm mục nhiều thứ và tan dần để ngấm nước vào đất và trồng trọt có đủ nước . Cuối tuần thì cho mấy nhóc đi học tùm lum . Trong lúc chờ rước con về và bx đang đi chợ thì ... kể chuyện tiếp thay vì xem 1 bộ phim để tạ các bạn :) )

Nhờ đám thanh niên trẻ này đứng trước nên cản dòng người đi ngang mà họ vô tình ghé thăm các lều xung quanh và lều tôi cũng được có người đầu tiên ghé xem . Và rồi thêm nhiều người nữa . Tôi nhìn Ce và cầm xấp flyers như muốn nói Ce ráng chìu khách và tôi phải đi kiếm thêm khách vì 1 lát nữa đám thanh niên đó đi thì dòng người không có dồn cục như thế này .

Văn hóa đình làng từ Miền Bắc vẫn tồn tại ở Miền Nam nhưng khác hơn chút đỉnh theo năm tháng . Đình ở Miền Tây rất ít, ở đầu rạch hay các khu cân cư đông đúc . Đình Miền Tây đa số thờ thần có chức sắc và được phong thần từ vua chúa và hiếm thấy thờ thần "hoàng". Cũng có kiểu thờ thần như là người đó chửa bịnh tốt cho mọi người và khi chết đi người ta thờ như nhớ công lao giúp cộng đồng .

Những đình lớn có hội hè và người ta đến đông nghịt cả 2 ngày rằm . Lúc này nam thanh nữ tú đi chơi rất đông . Đa số họ đi bộ từ trưa (nếu ở xa), vui chơi đến tối di bbộ về tới sáng . Có nhóm phải đi chunng xuồng và thay phiên nhau chèo . Những nơi có đường thủy thuận tiện thì dịp này nhiều chủ ghe lớn có máy cũng tham gia chuyên chở khác .

Những ai ở bờ rạch thì thấy cảnh từng the lớn, cả tam bản cũng chở người, với người đứng ngồi sát nhau và đủ màu sắc . Nhiều người nước ngoài và miền Trung chưa biết Miền Tây sẽ thấy rất lạ vì đa số chỉ đi bộ hoặc đi ghe .

Dịp này địa phương tổ chức khu hội chợ (fair) riêng . Có cả ghánh xiếc, ghánh hát đến để hòng óp phần phong phú những tiết mục giải trí cho mọi người .

Thường thì lễ đình như vậy cchỉ xảy ra trong mùa khô (ít mưa).

Và giờ đây, tôi tham gia và đi khảo fair của Mỹ đầu tiên trong đời sống mới . Fair này của Art & Craft nên lạ lẫm với tôi vì không phải kiểu Fair vui chơi giải trí như hội đình lúc còn ở Miền Tây .

Tôi đi lang thang giữa cái lối đi và quan sát kỹ khách mua . Buôn bán luôn cần cái duyên . Cái duyên không đến cho dù cho người ta chẳng buồn lấy . Những gia đình có con nhỏ đi khá đông và những người này chẳng "buồn" mua thứ gì vì họ bận rộn các con hơn là thưởng thức art . Nam thanh nữ tú đi từng nhóm hay từng đôi chỉ là những dịp hẹn hò nhau . Những ông bà già thì đi dạo cho vui tuổi già .

Vậy người mua là ai và tôi khó thấy trong hổn độn này ???

Tôi đi ra xa khỏi khu fair và đến mấy parking (chỗ đậu xe) thì để quan sát kỹ hơn vì ... người ra về mới thật sự là người chỉ đi, mua thật, hay mua vì vui mới hiện rõ, chứ trong đám đông luôn luuôn di chuyển thì khó thấy .

Chỉ đúng 10 phút tôi nhận ra là người mua đa số là người tuổi sồn sồn (40s) và có vẻ không còn vướng bận gì (vì con cái đã lớn và đang tuổi còn lao động kiếm tiền).

Thế là tôi quay lại trong fair cứ nhắm lứa tuổi đó dù đi một mình hay đi đôi nói trong lúc đưa flyer:

- There is a new young artist . She needs money for her college . Please, stop by and support her .

Tôi chỉ vị trí lều trong sơ đồ trên flyer . Cứ thế tôi lựa kỹ những khách mà đưa flyer hòng mong số ít họ thật sự quan tâm và đến thật . 50% số người họ không nghe đuược tôi nói gì và tôi phải viết nhanh trên flyer . Có ít người họ từ chối nghe và khinh ra mặt như khinh mấy tụi sale chào hàng . Cũng dễ hiểu thôi và tôi không buồn vì tôi cũng từng .

Chỉ còn tờ flyer cuối cùng thì tôi vào trong bookstore tìm nơi photocopy . Không có nên tôi đành quay lại lều . Ce khoe bán được 2 bức tranh của Ce . Tôi thở phào nhẹ vì tôi sợ con số 0 to tướng . Tôi nói hết flyer và tôi phải đi photocopy để kiếm thêm khách vì giờ mới hơn 10 giờ sáng . Ce dư sức "đảm đang" một mình .

Tôi ra xe và sẵn dịp hỏi vài người thư viện ở đâu (vì thư viên luôn có máy photocopy). Cũng may trong xe còn ít đồng xu nên tôi gom hết để hòng bỏ vào máy photocopy . Thư viện thì khắp nơi và không xa lắm . Tôi photo được hơn 20 tờ và cắt ra đôi thì được khoảng 50 plyer .

Quay lại lều thì Ce mừng như con nít và đụng chạm tôi một cách lạ thường . Tôi hiểu Ce bán được thêm 2-3 bức tranh nữa . Tôi lại đi kiếm thêm khách chứ tôi cảm thấy quanh chỉ toàn Trắng và rất ít Đen (Vàng thì quá hiếm ở dịp fair kiểu này). Thà tôi đi lòng vòng phát tờ rơi chứ ở 1 chỗ tôi khó chịu với tiếng Anh khó nói và khó nghe .

Bài bản cũ là tôi đi ra tới nơi đậu xe quan sát và lại đi vào trong fair mời chào tiếp .
Cảm ơn cụ chủ.
Lúc nãy em bấm nút vodka thì lại bấm nhầm nút báo cáo. Xin lỗi cụ chủ ạ.
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Khoảng 12 giờ thì tôi mua burrito ở 1 quán ăn trong cái mall nhỏ này đem đến cho Ce . Tôi nói Ce nên đi đâu đó ăn và để tôi trông chừng . Tôi cũng đã ăn lai rai rồi nên muốn cho Ce thảnh thơi 1 tí .

Khách qua lại thì tôi đều chào cả . Khách già thì tôi hơi cúi mình chào, khách trẻ chỉ gật đầu chào . Những hội chợ kiểu này thì 100 người đi thì hết 99 người đi cho biết, hoặc đi dạo, hoặc có cớ hẹn hò nhau, v.v. Để số ít trong 99 người đó móc tiền ra không phải là dễ . Đa số người bỏ tiền ra khi dạo fair là ... đồ ăn và mấy thứ vặt vảnh ít tiền . Các thứ như tranh treo thì cần có thời gian suy nghĩ và tùy theo tinh thần (tâm trí) của từng thời điểm trong cuộc đời và trong năm . Do đó hên xui là chủ yếu .

Tôi cứ kiên nhẫn chào nhưng không mời . Vì không biết văn hóa mời ở đây ra sao . Chỉ sợ bị ghét .

Có 2 bà già được tôi chào đi qua nhưng rồi quay lại, 1 bà nói:

- How are you, son! What is going on!

Tôi tươi cười nói:

- Everything is great! Thank for your stopping by . If I will forget to greet you, I now say: wonderfull Spring season, you will have it .

Hai bà gia ngớ người 1 tí vì cách làm câu của tôi khá lạ do tôi cố ý . Họ hiểu thì phá cười . Hai bà già hỏi có gì giới thiệu cho hai bà biết chứ 2 bà không mua . Tôi nói là nếu hai bà thưởng thức thì có gì quý hơn và tôi cho biết tôi không phải artist mà là servant (người hầu). Artist thật sự đang cần nghỉ ngơi 1 tí sau khi phải tư vấn miễn cho quá nhiều khách hỏi .

Hai bà có vẻ không tin . Tôi nói tiếp có vài thứ miễn phí . Tôi lấy mấy thứ tôi bệt màu ra . Tôi nói đây chỉ là thử cọ và thử màu . Nhiều người không thích tranh, chỉ thích màu và treo đơn giản như văn phòng và bàn học . Hai bà hỏi tại sao . Tôi nói thưởng thức tranh treo tranh thì cần có suy nghĩ . Xem tranh cũng suy nghĩ . Trong lúc mấy bệt màu chỉ là trang trí . Tôi đưa 2 bà 2 bức và mong 2 bà nhận .

Thế là 2 bà đi . Thế là tống được 2 tấm bệt màu dù không có tiền . Tiễn đi thì mới có cái mới . Xem như là liệu pháp tâm lý để tôi sung lên bệt màu tiếp tục, không thì sẽ chán . Tôi không buồn để ý đến Ce bán được gì nhưng biết chắc chắn có bán đủ hài lòng Ce . Như thế tốt cho sự đầu tư của tôi và lấy lại vốn và cả phần lời được chia ra (nếu Ce muốn).

Tôi lại tặng tiếp thêm 3 bức bệt màu khi có những người ghé . Số từ chối tặng khá lớn vì họ chỉ muốn trả tiền, không thì họ không nhận . Tôi vẫn nói kiểu là người hầu (servant) cho 1 artist trẻ và artist đó đang nghỉ ngơi vì đã quá mệt sau buổi sáng bận rộn . Dĩ nhiên đó là 1 mục đích lớn của tôi . Vừa có chút khôi hài, vừa gợi lại 1 khái niệm xa xưa Da Trắng kha khá có ô sin hầu, và ... cũng vừa nhắm vào là kéo số nào đó quay trở lại vì "artist đi nghỉ và artist sẽ trở lại".

Tôi không thể bán được vì khi mà họ hỏi sâu về painting thì tôi sẽ "điếc". Mấy câu chào nhau đơn giản thì tôi nghe được . Mấy chữ chuyên biệt thì tôi khó lòng mà hình dung . Chuyện cho mấy bức bệt màu của tôi cũng là hình thức câu khách . Kiểu "thả con tép câu con tôm".

Ce quay trở lại thì và nói tại sao tôi cho không . Tôi giải thích kỹ mọi hành động của tôi và tôi lại rời khỏi lều để những người mua họ cảm thấy thoải mái không có mặt của Da Vàng giữa hội hoạ kiểu Da Trắng . Tôi có thể bày bán hội họa kiểu Việt Nam nhưng với kiểu Da Trắng thì tôi nên lánh mặt và đi lùa khách tới . Như vậy tốt cho mọi người .

3 giờ chiều Ce cùng tôi dọn (thay vì 5 giờ) vì Ce còn có job khác phải đi làm . 2vc lều kế bên nói lần đầu tiên tham gia như vậy quá tốt chứ họ là năm đầu tiên kiếm rất ít tiền, chủ yếu cần khách nhờ tư vấn . Tôi hỏi ngay vụ tư vấn đó cho Ce nghe . Họ nói đa số artist tham gia fair là kiếm khách cho họ chứ không phải bán . Tôi nói lại là Ce và tôi là sinh viên, nên cần bán là chính do đó tìm cách bán cho bằng được, học xong thì sẽ đi con đường khác nếu còn tham gia các fair kiểu này .

Tôi cố tình nói thế cho Ce hiểu và cũng giảm bớt cảm giác gato (dù ít) ở họ khi Ce bán được . Tình thế của Ce không thể là 1 artist thật sự như họ, mà là cần tiền để sống và học .

Vào xe thì Ce sắp xếp tiền theo nhóm . Ce nói sorry tôi không bán được bức nào mà còn phải cho tặng . Ce dư hiểu ngay từ đầu là tôi nhắm Ce bán chứ không phải tôi . Tiền đếm được hơn $1000. Wow ... Ce nói nhờ tôi, không thì chắc không bán được . Tôi không từ chối . Ce trả tôi $400 vốn, $50 tiền share chi phí thuê lều (như thỏa thuận), và $100 chia lời . Tôi không từ chối luôn :) Xem ra chia việc và hoạt động nhịp nhàng kiểu này .

Chở Ce đến chỗ trọ và hẹn Ce sáng mai 5:30 tiếp tục thêm 1 ngày cuối của cái fair 2 ngày này .
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Chiều tối về thì tôi học bài vì bắt đầu chạy nước rút gần cuối mùa . Mùa này tôi học không tốt cho mấy vì càng lên cao càng khó và tôi học khá nhiều môn . 2 môn chua nhất là Statistics honor level và Performing Art . Tôi rủ Ch đi xem kịch ở downtown nhưng Ch chưa trả lời cho dù chỉ rủ xem chung và mạnh ai nấy trả tiền vé . Tôi không hỏi Ce tình hình học tập vì không biết tính tình người lạ ra sao, chứ người Việt mình nghe hỏi han thì cảm thấy thân tình .

Sau đó tôi in sẵn cả trăm tờ flyer với sơ đồ vẽ kỹ hơn và thêm ít chữ để ai không nghe tôi nói được thì họ đọc . Nhưng tôi cũng tránh các từ mời gọi vì ngại phiền phức với ban tổ chức . Tôi yahoo (tìm kiếm) art and craft fair về cách bán sao cho đắt hàng . Kết quả chẳng có gì nhiều, đa số chỉ là thông tin chứ ý kiến cá nhân tham gia hầu như không có . Có lẽ những người bán họ lạc hậu với hi tech nên không có liên quan gì nhiều với Internet đang bùng nổ .

Cả ngày đi tới đi lui nhiều nên ngủ ngon cho đến khi đồng hồ reng báo thức . Đón Ce lẹ vì mọi thứ trong xe sẵn từ ngày hôm qua . Ce hôm nay bới hết tóc cao lên và cột lại để 1 cái đuôi gà . Như thế toàn màn tan đến cổ trống trơn trông gợi cảm hơn . Nàng với váy dài và áo cổ to kiểu nhăn nhăn với vải giả thô . Như vậy cũng ổn cho một "young artist" mà không cảm thấy "dơ kiểu nghệ sĩ".

Tôi bàn với Ce về fair kế tiếp và cả sắp xếp thời gian học vì fair kế tiếp đó khá cận với final week . Ce cần tự bổ sung những bức tranh to hơn và học hỏi từ những bức tranh bán được . Tôi thì nghĩ cách làm cho lều nhìn tươm tất hơn và thu hút hơn . Hiện tại thì hơi sơ sài . Tôi đem theo máy chụp hình để chụp xa (không dám chụp gần những lều ưng ý nhất để học hỏi và chụp vài tấm hình kỷ niệm với việc bán tranh và với Ce để khoe bọn bạn nam ở đây và với ít người ở VN .

Buổi sáng sớm hiếm khách, các lều quanh quẩn chào nhau . Họ nói nhiều thứ tôi không thể hiểu được . Chữ trong ngành, cách nói riêng, tiếng lóng, v.v. thì khó lòng tôi hội nhập . Ce có vẻ hiểu được tất cả cho dù chưa đi sâu vào ngành như họ, chỉ vẽ ở trường lúc PT và giờ chỉ bắt đầu bán . Xem ra "sinh viên" và còn trẻ thì ai cũng thông cảm cho chúng tôi và có nhiều lời động viên tốt lành . Nếu làm nghề thật sự thì có sự canh tranh và đối đầu không ? Thôi khỏi nghĩ vì tôi chỉ tham gia học hỏi cho vui và có thời gian với Ce là chính mà .

Tôi lại suy nghĩ cách lùa khách mới bên cạnh cách như hôm qua . Bách bộ khắp fair này trong buổi sáng sớm lành lạnh khoảng 8-12 độ C thiệt thú vị . Không lạnh lắm để cảm thấy thoải mái . Không có nóng để không bị bức rức . Nắng chan hoà trong Xuân mới thiệt là thanh bình . Năm nay ấm áp sớm . Có năm kỷ lục tháng Tư ngập tuyết .

Có số ít người đi fair sớm . Họ đi mua thật sự và có chủ đích mua . Họ kéo theo cái wagon 4 bánh nhỏ để chất đồ cho tiện . Như vậy họ mua lúc sớm để có nhiều thứ dễ lựa và không đông đúc, tránh tranh nhua mua món gì đó ưa thích . Nhu cầu trang trí ai cũng có . Do đó ít nhiều art & craft bán được . Những người này khỏi mời chào vì họ rất cụ thể . Khi cần thì họ tìm kiếm cho bằng được .

Có gia đình kia thuê 2 lều . 1 lều bán và 1 lều để cái bàn có giấy và bút màu sáp cho con nít tô màu . Đó cũng là cách kéo khách tới khéo . Họ bán linh tinh nho nhỏ làm bằng tay như hộp, ly gỗ để bút, nhà nhỏ treo bỏ thức ăn cho chim ăn, hộp đèn cầy (lồng đèn gỗ), ... Họ thấy tôi đeo bản tên nên hỏi tôi có bán được không và bán gì . Tôi nói tôi chỉ servant cho người trẻ bán tranh . Họ mĩm cười nói tôi trông có vẻ nghề nghiệp vì cặp mắt tôi đang chú ý đến những thứ mà họ tâm đắc làm ra trong 1 mớ hổn độn họ trưng bày . Thì ra họ cũng quan sát tôi khá khéo . Tôi nói tôi làm craft khá khéo nhưng không có óc art và sáng tạo, nên chỉ làm công cho người khác .

Hôm nay có lều to mới có ít bàn ghế . Thì ra lều lớp học vẽ ngắn cho con nít của tổ chức nào đó . Họ chuẩn bị vật tư khá nhiều . Mới sáng sớm đã có hơn 20 con nít ghi danh và đang đi đâu đó ăn sáng để đúng giờ quay lại . Qua 2 nơi cho con nít vui trên thì tôi nghĩ là tại sao không dẫn dụ con nít ớt lều và cha mẹ chúng chú ý hơn và biết đâu có người mua .

Tự dưng có 2 xe bus đâu đến gần đó và đổ xuống hàng đống người . Tôi ngạc nhiên hỏi ít người xung quanh . Họ nói xe bus khách đường dài và mỗi tuần đến đây 2 lần đón khách và thả khách . Trong lúc đón khách thì khách trong xe tủa đi mua thức ăn sáng hoặc thư giãn một chút vì ngồi lâu . Tôi hỏi không có bus station lớn sao . Họ nói city này có 1 bến xe bus đường dài và vài điểm đón khách xung quanh rìa thành phố . Có mấy điểm đón khách không thường xuyên, khi có người cần đi hoặc cần xuống thì bus mới đến . Thật tình tôi chưa biết xe đò đường dài ở Mỹ . Giờ nghe thì biết chút đỉnh cũng vui .

Tôi quay trở lại lều để cho Ce đi đâu đó nếu cần vì chưa đông người lúc sáng sớm . 2vc lều kế bên vẫn chịu nói chuyện với tôi . Họ nói nghe Ce nói lại tôi ở trong thôn quê tại Mekong Delta phần thuộc về Việt Nam . Tôi hiểu họ thích nghe nên kể về cả đời người dân ở đó không hề biết lạnh . Nếu có lạnh thì chỉ khoảng 20 độ Ce là cùng và ít khi xảy ra hoặc xảy ra rất ngắn . Không quá nóng vì cây xanh và sông nước làm mát . Nhà ở và tập tục ăn uống chi tiêu của gia đình bình dân thì rất ư là thân thiện với môi trường . Họ nói họ sẽ đến thăm và sáng tác . Tôi nói:

- Soon better than late . Because light and heavy industrial factories are invading the area .

Tôi kể về nạn nhân mãn bắt đầu gây xáo trộn và các nhà máy nông sản chế biến cũng như công nghiệp đang làm thay đổi cuộc sống rất mạnh mẽ vì sự tập trung cao độ của công nhân, nhất là nữ . Tôi thấy vui khi 2vc họ chịu nghe và chịu hỏi vài chi tiết đáng giá .

Hơn 30 phút sau Ce quay lại và đúng lúc người bắt đầu đông .

Tôi thêm nghĩ 1 "chiến thuật" thu hút khách là đi tới dollar store mua 30 bong bóng bay chỉ 1 loại là lá cờ Mỹ . Mất hơn 15 phút họ mới bơm xong . Tôi đem về cột chùm bên lều và dặn Ce:

- If any kid asks for baloon then you give one for the kid . Trust me one more time .

Tôi đi lang thang gặp vc có con nhỏ nào trông dễ tính thì tôi đưa 1 tờ rơi chỉ chỗ để có bong bóng miễn phí . Tôi nhớ hồi còn nhỏ, đi hội chợ, các xe đạp bán bong bóng bay luôn thu hút con nít . Người bán bong bóng có vẽ lên bong bóng thì bán càng đắt và thu hút luôn cả nam thanh nữ tú .

Lần này thì tôi cho free . Nếu 1 đứa con nít có thì đứa khác sẽ hỏi và sẽ chỉ nhau đến xin 1 cái . Do đó tôi chỉ nói cho 10 cặp vc có con nít thôi . Sau đó tôi vào hiệu sách và lêng tầng 1 ra ban công xem . Ở trên này thì tôi thấy chùm bong bóng rõ ràng vì nó màu đỏ xanh nổi cộm lên các mái lều trắng .

Rồi 1 bong bóng đơn lẻ di chuyển . Tức là có đứa con nít cùng cha mẹ tới xin và đang cầm di chuyển . Rồi 2 bóng bóng đơn lẻ di chuyển . Tôi cảm thấy sự thú vị khi bắt đầu có vài bong bóng di chuyển . Dĩ nhiên các dãy lều che lại không thấy ai cầm . Nhưng bong bóng thì ngang ngang với lều khi con nít cầm thì thấy rõ ở trên cao này . Cũng nhờ vậy tôi cũng quan sát luôn thói quen của cặp vợ chồng có con nít . Họ ghé đâu và ở lâu nơi nào nhất . Tôi có thể biết là sau khi xin bong bóng thì cha mẹ con nít dẫn con đi ngay hay nấn ná một chút để gọi là "lịch sự" . Nấn ná lâu hay mau thì phụ thuộc vào Ce . Ce nói hay thì người ta dừng lâu .

Hễ có bong bóng được tách ra khỏi chùm và dừng lâu thì tôi mừng . Quan sát chừng 20 phút thì thấy có khoảng 9 bóng bóng được cho . Tôi xuống lại khu vực fair tìm những ai trung niên phát tờ rơi và giới thiệu như hôm qua . Trưa khoảng 10 giờ thì hết bong bóng và tôi quay lại lều . Ce mĩm cười rất tươi và tôi hiểu là có tác dụng trong cách thu hút khách kiểu mới này . 2vc lều kế bên cạnh đưa hai ngón tay cái lên và ý khen tôi chịu khó .

Đến trưa tôi mua 30 bong bóng khác, nhưng lần này tròn và in hình icon mặt cười màu vàng và nét đen . Cũng khá nổi và trung tính . Tôi lại lên ban công của hiệu sách quan sát sự di chuyển của các bong bóng được xin . Lần này tôi mua ly cà phê trong hiệu sách để lịch sự khi đứng ở ban công nhìn .

Đến 3 giờ thì Ce và tôi thu xếp sớm (vì Ce đi làm nơi khác như hôm qua) và tạm biệt mọi người xung quanh như là thân tình . Tôi có mua cuốn sách về Mekong Delta trong hiệu sách và tặng 2vc kia . Họ quá bất ngờ và tôi nói lần đầu tiên ở Mỹ tôi thấy có người quan tâm đến Miền Tây . Đó là sự vinh hạnh của nơi tôi sinh ra và lớn lên . Họ cảm ơn rối rít vì hy vọng gặp nhau lại trong các fair khác .

Tôi không bán được bức nào nhưng cũng kịp tặng cho một số khách 6 bức :) Có như vậy tôi cảm thấy vui và sẽ bệt màu tiếp bổ sung . Ce đếm tiền và chia lại cho tôi $200 . Nàng nói trong đời nàng chưa bao giờ kiếm tiền nhiều như thế . Nếu không nhờ tôi ra vốn trước thì nàng khó có thể nghĩ chuyện tham gia fair như thế này . Tôi cũng nói lại nếu không quen được talent girl như Ce thì tôi không thể biết mà tham gia fair và học hỏi được nhiều người và có thêm bạn nói chuyện (2vc lều kế bên) rất ư là thú vị .
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Ch cuối cùng cũng cho biết đi cùng tôi chỉ trước 1 ngày . Ch cũng muốn ra vẻ này nọ vì cũng sợ sập bẫy sau 1 thời gian dài cố giữ tình trạng "available" chỉ vì ham học và chuẩn bị cho nghành Y . Sự hoạt bát và thiện cảm với mọi người lúc còn làm chủ tịch VSA ở college đang mất dần ở nàng, cũng dễ hiểu thôi vì đã hết vai trò .

Ngành Y ở đây phần lớn chỉ chấp nhận người đã xong bằng đại học, qua được ít bài test, qua được phỏng vấn sau khi xét hồ sơ, v.v. Do đó người vào ngành Y thật sự là yêu thích ngành (dĩ nhiên có số ít bị ép vào). Ngoài ra vào ngành Y phải vay tiền để trả . Nếu người không thật sự giỏi và yêu ngành thì khó được cho vay .

Phải nói rằng 9/10 gia đình Việt có con gái có chút học thức qua Mỹ đều mong con học các ngành Y Dược Nha . Họ chưa biết học các ngành này ngoài yêu nghề mà còn phải hy sinh tuổi xuân (18-26). Quá trình học dài, sự trắc trở là có nếu gia đình không ổn định .

Ch là trường hợp cũng khá giỏi, nhưng tự ép mình nhiều quá . Tự cho rằng trai gái là phí phạm thời gian và có thể thay đổi cả ngành . Sinh viên nam chúng tôi đều hiểu điều đó vì ở cộng đồng có nhiều cô gái thất bại vào ngành Y và rồi khó kiếm việc với bằng Bio Chem (Hóa Sinh) và vội lập gia đình để tránh có con khi tuổi sau 30 .

Những gia đình căn cơ và có hiểu biết XH sâu đậm như lão chủ building thì con cái học 3 ngành đó thì không ngạc nhiên . Dĩ nhiên có số ít (gương điển hình) nhà nghèo học 1 vèo xong ngành Y, nhưng đó chỉ là điển hình . Ch dư sức học ngành Y, nhưng cái sự ép mình để học xong ĐH và phải vào ngành Y thì thấy hơi quá đáng so với XH Mỹ .

Sinh viên nam chúng tôi nói về Ch rất nhiều và liên tục vì nàng đẹp và không ai biết bạn trai của nàng hoặc nàng có bạn trai chưa . Nếu có bạn trai và thường thấy đi đôi thì chúng tôi không có bàn . Nhưng những ai muốn làm quen với Ch như tôi thì cả khối . Ngay cả nam sinh viên bản địa cũng thích làm quen với nàng ngay trước mắt tôi trong lớp học Performing Art .

Tôi lấy xe Buick của ba để đón nàng xem kịch . Tôi ráng mặc lịch sự như áo blazer, thắt cà vạt, đi giày tây, ... cho lịch sự vì nhà hát này nghe nói toàn là quý ông quý bà và cũng như nam thanh nữ tú rất thanh lịch . Ch với váy dài nhiều nếp gấp và áo xám có đăng ten bông ở cổ và cánh tay . Thế là tôi chở được Ch đi ... học (xem kịch là phần bắt buộc) chứ chẳng phải hẹn hò . Ch vào xe nói ngay là xem xong đi về liền vì nàng còn học bài . Như vậy chẳng có ăn uống . Kệ, ít ra 1 lần được chở Ch riêng và cùng xem kịch . Xong lớp này khó lòng gặp lại Ch .

Sân khấu cổ, toàn là những người rất ư lịch sự và trí thức . Tôi cảm thấy trơ trọi và lạc quẻ . Không vì lớp học thì tôi chẳng vào đây để làm gì . Chất lượng vở kịch thiệt là tuyệt vời . Tuy không nghe được gì nhưng đúng là đồ cho nhà giàu xem có khác . Tôi rất khổ sở vì ngồi xem phải như pho tượng như người ta và không dám nhúc nhích . Sự im lặng tuyệt đối từ người xem thật là đáng sợ . Nghiêm ngặt như thế phải luyện từ nhỏ vì mổi cử chỉ phải chậm và không gây tí tiếng động hoặc gây chú ý đến người khác . Trong lúc xem tôi chẳng buồn chú ý đến Ch nữa .

Xem xong thì tôi mệt lả người và tê cả hai bàn chân không đứng được ngay để vỗ tay rần rần . Thế là tôi quê 1 cục trước mọi người . Cả mấy phút tôi mới có thể đứng và đi hơi khập khễnh . Ch cũng mệt và chẳng buồn cười . Trên đường đi về cả hai chẳng buồn nói chuyện . Sự im lặng kéo dài cả hành trình . Trả Ch về lại nhà thấy bình thường và nhận lời cảm ơn từ Ch . Kể từ nay, Ch trở nên xa vời vợi và với tôi như thế đủ rồi .
 

mazda3_pro

Xe lăn
Biển số
OF-68330
Ngày cấp bằng
14/7/10
Số km
14,211
Động cơ
540,914 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cám ơn cụ chủ có những chia sẻ thật lý thú và bổ ích, nhưng theo em thì cụ nên dùng thuần ngôn ngữ Việt để viết thôi, chứ đùng chêm thêm tí tiếng Mẽo vào, úp úp mở mở, không phải cụ nào trên of này cũng giỏi tiếng Anh đâu nên đọc cảm thấy khó chịu lắm ạ !!!
Không hiểu có thể cho vào google transtale mà :D
Em thích cách viết này vì nó đi sâu đi sát vào thực tế, diễn đạt chân thực câu chuyện (tất nhiên nếu sau mỗi câu tiếng Anh có kèm theo chú thích dịch sang tiếng Việt thì ... dễ hơn cho người đọc)
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Duyên nói các môn đều ổn . Với Duyên thì tôi chẳng phải hỏi kỹ môn gì và học ra sao vì trình tôi thấp hơn Duyên (tôi rớt ĐH lúc ở VN). Chuyện tính toán học hành ra sao, trình tự các môn học, v.v. thì chẳng cần lo cho Duyên . Nhưng tôi thăm dò Duyên có tham vọng gì không .

Tôi nói tôi có tham vọng học Cử Nhân Điều Dưỡng (Nursing) khối văn phòng . Nhưng thấy không hạp ngành này nên bỏ . Điều Dưỡng thường trong community college có dạy, mức cao hơn thì phải lên học ở University . Điều Dưỡng có luôn thạc sĩ và tiến sĩ cho dù Cử Nhân đã là niềm mơ ước của những người học mức kha khá . Tôi cũng nói tiếp cho Duyên nghe 1 trong 3 nghành tôi phải declare với counselor trên University để họ chuyển tôi qua advisor của nghành: Computer Science (minor Math), Computer Information System (minor Accounting), Math and Computer Science (ở VN gọi Toán Tin, không có minor).

Duyên nói Duyên có tham vọng làm nha sĩ . Nhưng gia đình hiện tại thì quá rối cho nên chắc phải học Accouting thủ thân sẵn và sau đó nếu tình hình gia đình khá hơn thì sẽ xin học Nha . Tôi cười:

- Em chọn nghành và hướng đi hay đó . Ngay cả company đang sập tiệm họ vẫn cần accounting cho đến ngày chót .

Như vậy Duyên có vẻ khá tự chủ trong suy nghĩ và hành động . Như thế này thì "cao" hơn tôi 1/2 cái "đầu" rồi . Ở XH nào cũng vậy, trai cần "cao" hơn 1 tí và tôi hiện tại đang thấp hơn Duyên . Biết đâu tôi quyết định chuyển trường sớm, ra trường trước, nếu hên có job tốt, và không ai khác "cướp" Duyên, v.v. thì Duyên trong vòng tay tôi . Nhưng người tính không bằng Trời cho . Tôi cần phải cố gắng cho bản thân và khéo với Duyên .

- Em cần 1 job full time trong mùa Hè - Duyên nói - Em apply nhiều chỗ chưa thấy chỗ nào trả lời .

Thế là tôi có nhiệm vụ mới là nhờ ai đó hỏi job full time giúp cho Duyên . Được gái nhờ là một vinh dự cho trai . Hy vọng tôi hỏi tùm lum nơi và thế nào cũng có nơi có cần người . Hỏng chừng bản thân tôi cũng cần 1 job full time, nhưng nghĩ ngày đi làm 8 tiếng suốt mùa Hè oải quá; trong lúc tiền bạc thì tôi không có khẩn cấp và làm lặt vặt dư sống và vui chơi . Tình hình của Duyên thì chọn 1 job full time khá đúng (nhưng với điều kiện ba và dì của Duyên có thể giữ em được).

Cuộc sống ở VN xem ra ổn cho những gia đình ổn . Nếu vào đại học và học khá thì ra trường đi làm . Chi phí sống trong lúc học không cao . Đa số sinh viên không cần phải tranh thủ đi làm tùm lum để sống sót . Ví dụ Duyên đi học sư phạm ổ thỏa cả 4 năm và ra trường nhận công tác cũng ổn tiếp . Xứ không có bao cấp thì từng cá nhân phải vật lộn sau khi học PT . Những gia đình nào ít có vấn đề xáo trộn như gia đình tôi, gia đình Ch, v.v. thì tương đối ổn . Những gia đình nào có vấn đề rắc rối từ VN, sang đây càng rắc rối hơn, thì chuyện đi học của con cái khá khó khăn .

Thị trường nhà đất nơi tôi có dấu hiệu vỡ trận trong lúc cả nước Mỹ lại dâng cao . Ba tôi nói 2 gia đình bạn của ba bỏ nhà đang trả góp đi tiểu bang khác rồi . Giờ 2 nhà bị nhà băng giữ . Có lẽ tin xấu là 1 nhà máy sản xuất phụ tùng cho xe hơi phá sản làm 200 người mất việc và đang kéo theo 1 dây chuyền đóng cửa các nhà máy nhỏ khác; 1 nhà máy điện tử chuyên hàng bo mạch cũng đóng cửa làm 300 người thất nghiệp . City nhỏ như nơi tôi thì trong 1 năm có mấy trăm người thất nghiệp gây ảnh hưởng rất rõ với kinh tế địa phương .

Tôi không biết Ce chuẩn bị gì cho fair kế tiếp vì không có liên lạc . Riêng tôi thì tình cờ ở tiệm Michael có sale 20 canvas nhỏ mỏng nhưng cứng chỉ $5 và tôi mua 40 cái . Canvas trước thì vải trên khung gỗ . Canvas này vải trên miếng giấy cứng . Tôi thấy bệt màu cho người ta câu khách thì dễ hơn là bán . Tôi cũng mua bong bóng cao su (rất rẻ) và sẽ đem theo cái bơm xe đạp . Bơm bong bóng cho con nít đi ngang thấy cũng hay và chẳng tốn công gì mấy, nhưng lại có chuyện để làm cho đỡ nhàm .
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Em của tôi đã nhận job full time mùa Hè là làm cho hãng phân phối sách cho college và university lân cận . Công việc là tìm sách để phân phối theo đơn đặt hàng . Nó nói sẽ hỏi giúp cho Duyên vì manager là bà nào đó người Việt . Job của em tôi bắt đầu ngay khi final xong .

Tôi chọn không đi làm Hè mà là tham gia fair kín hết tất cả các cuối tuần vì Ce cũng muốn và sắp xếp thời gian không có làm gì hế cuối tuần để tham gia các fair lòng vòng quanh city . Như vậy tôi gấp rút gọi điện xem nơi nào còn chỗ để đăng ký . Nếu tỉ lệ 1 ăn 2 thua (1 fair bán được và 2 fair bán kém) thì vẫn có tiền lời . Quan trọng là tôi có nhiều sáng kiến câu khách và Ce phải vẽ thật lẹ . Fair vừa rồi thắng lớn nhưng fair kế tiếp không biết ra sao . Nhưng "trò vui" này cực kỳ hấp dẫn cho tôi và cả Ce .

Tôi không làm bệt màu với 40 canvas mà là phun và rảy màu . Tức là tôi mua 8 hộp sơn xịt . Tôi trãi tấm vãi bỏ đi ở sàn gỗ ngoài phía sau nhà . Cứ 4 canvas sắp lại thì tôi xịt tá lả màu cho kín và sau đó lấy đủ màu rảy lên cho loang lổ tự nhiên . Các vết sơn rảy cái còn hạt, cái bị chìm, cái bị che hoặc hoà tan với màu khác . Thỉnh thoảng có các sợi màu vướng lung tung . Mọi thứ nhìn rất ngẫu nhiên tùy hứng . Kệ, thứ này là để cho câu khách mà . Cái nào khô thì tôi làm móc phía sau bằng dây và chấm keo lên để giữ hai đầu dây ở lưng (do canvas nhỏ và nhẹ).

Tôi không có thời gian đi khảo sát địa điểm được vì 1 giờ học bài cho final là quý giờ đó . Kệ, có kinh nghiệm lần đầu tiên, lần này thì tùy tình hình mà ứng biến . Thời gian chuẩn bị ở nhà kha khá rồi chứ thêm nữa thì khó khăn . Tôi lại liên lạc với Ce lần nữa để thống nhất giờ giấc và cách thức làm . Ce sẽ đi sớm với tôi nhưng mọi chuyện sắp sếp ở lều tôi lo đến 8 giờ sáng vì Ce cần ở đâu đó học bài . Chiều 2:30 phải dẹp vì cả hai phải làm và học bài . Ce cũng khoe bổ sung thêm được 12 tranh mới và có 6 với canvas lớn hơn .

Bài viết về vở kịch phát ra rất nhanh . Trước khi nộp thì Ch chủ động hỏi tôi xem để sửa . Ch đọc qua lắc đầu nói tôi viết English như là trẻ lớp 5 viết văn thi Đại Học . Một khoảng cách giữa Ch và tôi rất xa . Cũng may tôi không mơ cao để thất tình với Ch . Ch sửa sơ sơ và chỉnh lại một số điểm thì tôi vội đi đến computer lab chỉnh và in lại kịp nộp cho TA . TA chắc dựa trên bài đầu tiên và 2 cái test nên cho con B . Bài nào từ B trở xuống thấy không thu lại và chấm lại . Như thế ổn cho lớp Performing Art vì điểm tôi lưng chừng giữa C & B . Nếu final làm tốt thì B, không thì được C cũng chẳng ... buồn :)

Tương đối ổn cho mùa học này và mùa học sau tại University thì tôi cẩn thận hơn vì nơi đó cạnh tranh rất cao và nội dung học nhiều hơn .

Art & Craft Fair thứ hai diễn ra ở 1 công viên lớn ngoại vi thành phố . Công viên ở đây khá đơn giản chứ không có hoa hoè gì cả . Thường thì 1 bãi đất trống có cỏ, trên đó có sân bóng rỗ, sân tennis, các đường chạy bộ, cây bóng mát từng cụm, chỗ cho con nít dưới 10 tuổi chơi (play ground), có thể thêm 1 toà nhà cho hoạt động lúc lạnh ... Rất khác với công viên ở VN là cây vạn tuế, hoa lá, chậu, trang trí, v.v. .

Lều của chúng tôi cũng ở vị trí bất tiện . Kệ, nhiều khi bất tiện nhưng lại là những cơ hội lớn tiềm ẩn . Lần nay tôi dùng xe Buick chở vì cần rộng và có đem theo xe kéo nhỏ gập lại được do ba lượm đâu đó về . Ba tôi sẵn dịp nói là nhờ đi lượm về có dùng . Mẹ tôi thì không thích lượm về nhiều quá nên nói lại tôi ráng dùng cho ba tôi vui :) . Ce đến là tìm chỗ đi học bài . Tôi treo vải làm vách, mở 2 bàn xếp nhỏ đem theo ra để bày, treo tranh của Ce lên . 1 bàn tôi để 40 màu phun trong hộp . Tôi nghĩ ra sáng kiến mới ghi: "Get 1 FREE or get 2 for $5". Tức là nếu lấy 1 cái miễn phí, nếu lấy 2 cái phải trả $5 . Sốc thiệt :)

Tôi mở thùng giấy hơi to dán lại và bơm 20 bong bóng bỏ vào . Lần này bong bóng đủ màu nhưng không có bay . Nếu có con nít đi ngang thì cho 1 cái . Tôi sẽ liên tục bơm nếu vơi đi .

(Không kể tiếp về fair này vì diễn ra tương tự như lần trước. Trò mới "Get 1 FREE or get 2 for $5" thì sao ? Tình hình kiếm tiền có tốt ?)
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Tuần final bù đầu và ai cũng lo lắng . Qua 4 mùa học thì tôi thấy ở community college là cơ hội cuối cùng cho những ai muốn học lên . Do đó phải cố gắng lấy nhiều điểm A và tự mình học hơn mức thầy cô dạy . Mọi mánh khoé để được điểm cao đều tự gây hại chính mình (mà đa số sinh viên Việt mắc phải vì do tiếng Anh kém).

Có cảm giác là "môn chính môn phụ" vẫn còn ám cho người Việt trong lúc các "môn phụ" lại giúp sinh viên Việt vì kiến thức khá rộng bao gồm nhân văn, xã hội, các nghành khoa học, năng khiếu cá nhân, v.v. Nếu lơ là và chỉ kiếm điểm bằng các mánh thì ra XH khó hòa đồng phần nào (chỉ phần nhỏ thôi là quý rồi).

Đi làm, kiếm tiền, lập gia đình, mong thế hệ thứ hai tốt hơn chút, rồi thế hệ thứ 3, ... thì khá đơn giản . Kiểu như có ăn uống chổ ở thoải mái là tốt rồi cần gì nữa . Đơn giản như vậy thì sống khoẻ và chẳng lo mặc cảm . Sống để chủ động tương tác vào XH và nhận những mới mẻ từ XH thì rất khó vì đa số những người như tôi hơn 18 năm sinh ra và lớn lên ở 1 môi trường hoàn toàn khác với ở đây .

Thứ Sáu tuần final là xong hết và tôi chở Duyên đến công ty phân phối sách để làm thủ tục vì manager không liên lạc trực tiếp với Duyên mà chỉ nhắn . Có lẻ cô ấy không muốn trực tiếp liên lạc ở ngoài công ty . Sau khi điền application và 1 số đơn thì có người khác phỏng vấn và nói thứ Hai đi làm . Tôi thở phào nhẹ nhõm và ít ra tôi có thêm "điểm" trong lòng Duyên vì Duyên nhờ gì được đó . Duyên nói 2 ngày cuối tuần đi làm nhà hàng .

Vậy là Duyên làm kín hết 7 ngày . Có ngày nào tôi có thể rủ Duyên đi lòng vòng để có cơ hội tìm hiểu nhau nhiều hơn ? Tôi nói đại:

- Khi nào chiều chiều đi làm về, anh dẫn 2 chị em đi đâu đó cho thư giãn . Anh bận 2 ngày cuối tuần vì tham gia bán tranh ở nhiều hội chợ . Chiều và tối thứ Sáu anh đi làm nhà hàng . Thời gian còn lại là ... đánh máy và sáng tác nghệ thuật để bán .

Tôi nói hơi khô khan nhưng cài vào cái hài nhẹ "sáng tác nghệ thuật" làm Duyên phải cười . Tôi nói thêm:

- Em quyết định move nhà chưa ?

Duyên nói có bàn với ba và dì . Cả hai đồng ý nhưng lại không biết và không có ai để hỏi tìm . Hơn nữa ngại thuê ở chủ khác với người Việt . Tôi nói:

- Anh cần chở em đi lòng vòng ít lần khảo sát những trường mà có thể tiện cho em đi học đi làm, tiện cho ba và dì đi tới lui và đưa đón đứa em đi học . Chiều chiều thì anh chở hai chị em đi xem thực tế rồi quyết định để canh mà thuê . Gấp quá không thể tìm . Việc này em phải làm vì em hiểu biết nhiều hơn .

Bắt đầu tuần sau, tôi tham gia fair kín hết mọi cuối tuần cho đến giữa tháng 10, tức là 18 cái hội chợ . Với tốc độ bán 15-20 tranh mỗi fair (2 ngày) thì Ce phải vẽ cả ngày cả đêm và phải có mẫu để phỏng theo . Nếu không thì Ce sẽ bị tình trạng bão hòa . Chính vì vậy tôi đi thư viện trung tâm để mượn số sách nghệ thuật có hình nhiều và qua viện bảo tàng nghê thuật đương đại (contemporary art museum) mua nhiều postcard mà Ce có thể dễ dang phỏng theo .

Tôi giải thích cho Ce lúc này là lúc làm thật nhiều sản phẩm (made products) để kiếm tiền chứ không phải sáng tác nghệ thuật . Do đó chỉ cần vẽ chỉnh chu trong nét vẽ và sự pha màu là được . Ce rất có khiếu vẽ nên có thể phóng tác theo những mẫu mà không ngại copy vì các mẫu như là những điểm tựa và những ideas mà thôi .

Chiến thuật bán vẫn là tôi luôn tìm mọi cách lùa khách tới, sản phẩm bán vẫn của Ce vì Ce có nét vẽ khá tuyệt (trong mắt tôi), những gì tôi vẽ chỉ cho không chủ yếu để tạo sốc cho khách vì khó lòng người ta chấp nhận vì tôi không có talent về vẽ . Người có talent như Ce thì vẽ mới thu hút và có giá trị .
 

Leopard1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-349641
Ngày cấp bằng
6/1/15
Số km
1,215
Động cơ
113,534 Mã lực
Cụ chủ có tố chất quá tốt để thành công một cách viên mãn trọn vẹn trong cuộc sống. Cụ tâm lý, cẩn thận, tế nhị, thông minh và rất có tầm nhìn. Cái này là bẩm sinh, không học được!
Cảm ơn cụ và chúc cụ sức khỏe!
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Một bửa cơm tối gia đình thì ba mẹ tôi nói đến lúc mua cái nhà riêng . Ba mẹ nói là nghe đâu nhà cũ khá rẻ chỉ $50K cho ngôi nhà nhỏ, down $20K thì số còn lại trả dần trong 20 năm rẻ hơn thuê nhà, nếu trả vào vốn dần dần trong những năm đầu thì số tháng trả sẽ ít lại .

Cả nhà đồng ý ngay vì 2 năm qua cả nhà chi tiêu tiết kiệm (không hà tiện), chi dùng đúng mức và không có hổ trợ gì cho thân nhân ở VN (vì họ không hỏi) cho nên ba mẹ dành dụm rất là khá . Đến lúc mua cái nhà để ở cho dù khi có nhà chi tiêu sẽ nhiều hơn vì phải trả nước, điện, gas, các chi phí sắm sửa và duy tu . Nếu anh em chúng tôi ra riêng thì ba mẹ vẫn có thể duy tu và chi trả để nuôi nhà ngay cả khi thất nghiệp .

Nghe râm rang đâu đó có ít người Việt "bùng" khi đầu tư nhà đất . Ví dụ ông bà T, vc người con đầu của họ bị "bùng" khi mua thêm đến 3 căn nhà để hòng sau này bán có lời khi nhà đang tăng giá và cho thuê . Khi 1 người bị thất nghiệp thì "bùng" vì bán ra không ai mua và 2vc đổ lỗi cho nhau nên ly dị và bỏ 3 căn nhà mua thêm đó .

Anh bạn kia cũng "bùng" ngay căn nhà đang ở vì mua nhà to và khu giàu . Khi "bùng" vì thất nghiệp thì ảnh ở lì cả năm mới move đi vì luật cho phép người mua trả góp ở được ở tiếp 1 năm, miễn sao trả đủ thuế nhà đất, điện nước gas, ... Ảnh kể người nhà băng hay tới nhà đòi đuổi đi . Ảnh nói lần sau chạm chân lên vào phần đất nhà là ảnh "bùm" ngay (ảnh hù thôi). Nhà băng biết ảnh biết luật cho nên không có làm phiền ảnh .

Những người mua nhà để ở thì có nhiều chuyện trái khoáy với luật và cư dân . Ví dụ nhà hàng xóm làm rào giữa hai nhà thì bị mời đóng góp . Hoặc lệ khu đó Chủ Nhật phải yên tĩnh mà không biết, lại đi nổ máy cắt cỏ làm ồn để rồi bị phạt . Đủ thứ chuyện nghe kể khá vui từ nhiều người . Dĩ nhiên có "tam sao thất bổn". Nhưng ai vừa chủ nhà vừa có tánh vui thì họ kể phải ôm bụng cười .

Đúng lúc này thì có tin đồn lão chủ building sẽ bán cái building vì đã thấm mệt mỏi tuổi già, không muốn bỏ tiền ra thay mới máy sưởi trung tâm và thay mới toàn cửa sổ, và cần tiền mua 1 cái mall nhỏ để con cái ra trường mở phòng mạch và phòng nha . Cư dân trong building nói nếu lão chủ bán thật thì tiền rent sẽ cao vì chủ mới cần tiền cho chi phí nâng cấp và kéo tiền rent lên ngang với mặt bằng chung (thay vì khá rẻ cho người mới qua Mỹ).

Thế là cả nhà nhất định phải kiếm nhà phù hợp với điều kiện gia đình (hiện tại và tương lai gần trong vòng 10 năm) để mua .
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Cảm ơn tất cả các bạn tiếp lời, phê bình, góp ý, sửa sai, ủng hộ, bổ sung, khen tặng, v.v. để thớt thêm được nhiều người mới đọc :)

Đến đây thì phần đời ở trong cái building đó sắp qua . Phần đời kế tiếp của tôi là ở chung với ba mẹ tại ngôi nhà mới trước khi bay xa .

Do đó thớt này tôi xin không kể tiếp (nhưng vẫn tiếp tục trò chuyện).


Tôi sẽ mở thớt khác nói về chuyện tìm kiếm nhà, mua nhà, và ở .
 
Chỉnh sửa cuối:

đạt 882

Đi bộ
Biển số
OF-494225
Ngày cấp bằng
3/3/17
Số km
0
Động cơ
188,999 Mã lực
hóng thớt ủn len
 

bimiu2000

Xe buýt
Biển số
OF-420072
Ngày cấp bằng
2/5/16
Số km
995
Động cơ
227,097 Mã lực
Thớt mới thì cụ chủ đừng quên kể tiếp về Duyên, Ce, Ch, chị của Gr và những cô gái khác đấy nha.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top