[Funland] Cái building thời xưa đó (2)

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Ở Mỹ mỗi tiểu bang mỗi khác. Ở Canada em thấy dễ dàng, chỉ cần tốt nghiệp high school nều không vô được university thì apply vô college học nghề nào đó thì chính phủ cho mượn tiền đủ đóng tiền học phí và tiền ăn ở, trường còn cho thêm tiền bursary. Khi nào tốt nghiệp thì bắt đầu trả tiền cho chính phủ(có tính tiền lời). Còn ở nông thôn thì làm farm minimum wage cũng đủ song, job rất nhiều vì hàng năm phải mướn hang chục ngàn công nhân thời vụ từ Mexico sang làm vì không có người làm.
Trung bình 20 năm gần đây thì Ohio tốt nghiệp PTTH chỉ 82%, rate hiện tại gần 84% (khá hơn xưa).

Cho dù free học phí và free sách trong PTTH, nhưng tỉ lệ bỏ học trong Da Trắng vẫn trên 10% và Da Đen trên 20%.

Xong PTTH (high school) thì khoảng 56% trung bình 20 năm nay vào college or university ở Ohio (không tính xong college or university) cho dù có được giúp đỡ chính phủ . Do đó nhiều nguyên nhân (nhất là cần phải sống sót) hạn chế nhiều người muốn vào college .

Đôi lúc mình ở 1 dòng đời khác cho nên mình thấy mọi người xung quanh khác và khó thấy những dòng đời đen đủi kém may mắn (kể cả Da Trắng)
 

hd-vt

Xe container
Biển số
OF-384916
Ngày cấp bằng
30/9/15
Số km
9,932
Động cơ
320,275 Mã lực
Tuổi
58
Trung bình 20 năm gần đây thì Ohio tốt nghiệp PTTH chỉ 82%, rate hiện tại gần 84% (khá hơn xưa).

Cho dù free học phí và free sách trong PTTH, nhưng tỉ lệ bỏ học trong Da Trắng vẫn trên 10% và Da Đen trên 20%.

Xong PTTH (high school) thì khoảng 56% trung bình 20 năm nay vào college or university ở Ohio (không tính xong college or university) cho dù có được giúp đỡ chính phủ . Do đó nhiều nguyên nhân (nhất là cần phải sống sót) hạn chế nhiều người muốn vào college .

Đôi lúc mình ở 1 dòng đời khác cho nên mình thấy mọi người xung quanh khác và khó thấy những dòng đời đen đủi kém may mắn (kể cả Da Trắng)
Tuyệt vời cụ ạ.
Thấy cái tựa thớt lâu nay, em cứ tưởng về xây dựng khô như vữa, giờ mở thử đọc một phát gần hai tiếng, đọc đi đọc lại. Cuộc sống của mỗi con người đều thú vị và độc nếu biết cách diễn đạt. Cụ thớt chăm ăn khoai lang nhé, sâm VN hehe.
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Tuyệt vời cụ ạ.
Thấy cái tựa thớt lâu nay, em cứ tưởng về xây dựng khô như vữa, giờ mở thử đọc một phát gần hai tiếng, đọc đi đọc lại. Cuộc sống của mỗi con người đều thú vị và độc nếu biết cách diễn đạt. Cụ thớt chăm ăn khoai lang nhé, sâm VN hehe.
Cảm ơn cụ chủ nhiều!? Phong cách của cụ kể chuyện có gì đó rất cuốn hút và chi tiết!? Cụ giữ vưng phong độ nhé!? Em ngày nào cũng hóng truyện của cụ đấy ạ?!
Thật mừng vì bác lại bền bỉ tiếp tục
Cảm ơn các bạn khẹn tặng và nâng cao tinh thần :)
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Tôi về nhà thì lên Internet search thử ABC Art and Craft Fair . Kết quả cho thấy Fair này diễn ra hàng năm tại vị trí ABC. Ngoài ra còn có kết quả khác và cho thấy loại Fair này nó diển ra quanh thành phố suốt từ Xuân cho đến Thu .

Thấy hơi lạ lạ và tôi cố gắng đọc hết những gì liên quan đến Art & Craft Fairs . Có nhiều cá nhân khen chê và nhiều người nói tổ chức ra chỉ kiếm tiền người thuê bàn chứ hiệu quả không bao nhiêu . Có số người nói tham gia vui là chính . Tôi thì chưa "mục kích" hay "sở thị" loại Fair này . Có lẻ mới đến Mỹ chưa 2 năm và không có cơ hội để biết .

Tôi lại nhớ hồi xưa lên thị xã xem hội chợ Tết . Rộn ràng va `vui mấy ngày trước Tết và qua Tết mấy ngày . Khi qua bên này tôi chưa đi hội chợ nào ngoài trời cả .

Hôm sau tôi lên thư viện trường vào computer terminal tìm tất cả các bài báo về ABC Art and Craft Fairs . Kết quả là thư viện trung tâm có giữ các số báo đó chứ thư viện trường không giữ . Ghi lại vị trí các số báo đó . Tôi đến thư viện trung tâm và tìm dễ dàng .

Các báo dồn lại 10 số thì có nẹp cặp lại tất cả . Phần nhiều chỉ là phóng sự ngắn và có hình hàng năm . Kệ, xem hình cũng được để hình dung . Có ít bài dài thì viết thêm những nghệ nhân tham gia và những trend của những năm gần đây . Ví dụ trend về màu bệt, trend về hình phong cảnh, v.v.

Vậy là Ce có khiếu Art . Tôi copy một sốt bài báo để cho Ce xem . Sau đó ít ngày tôi lên văn phòng của County xin danh sách các Art & Craft Fairs xảy ra thường niên trong phạm vi county và xin các số liệu (statistics) luôn để xem cho biết . Họ nói họ sẽ gởi về nhà số liệu và danh sách nhưng tôi đóng 1 lệ phí nhỏ .

Sau khi vào học mùa Spring mấy ngày thì tôi nhận được phong bì từ văn phòng county . Xem qua số liệu ước tính thì thấy nhiều Fair khá lớn vì với hàng ngàn bàn lều và hàng trăm ngàn lượt người đến . Số liệu cũng cho thấy ước tính mỗi người tham gia bán được bao nhiêu, thứ gì bán nhiều nhất, v.v.

Nói về lớp Performing Art ở university mà tôi đăng ký học . Đúng là cựu chủ tịch VSA (gọi là Ch) học trong lớp này . Ngày đầu tiên tôi rón rén ngồi cuối hội trường quan sát . Cũng là lần đầu tiên tôi học ở hội trường trong đời .

Ông thầy già, giọng sang sảng, có 4 TA (teacher assistant) đứng 4 góc để giúp khi cần vì có hơn 200 sinh viên học trong hội trường nhỏ . Yêu cầu là xem 2 vở kịch và viết 2 bài, lịch 2 vở kịch thì 1 vào tháng 2 bắt buột xem, 1 thì tự do xem ở nơi nào cũng được nhưng phải báo trước cho TA 2 tuần (chắc để họ theo dõi). Test 2 lần (giữa và cuối mùa). Xem ra hơi chua .

Ngày thứ hai tôi như tình cờ gạp Ch nhưng lại không tìm cách ngồi chung . Ch ngỡ ngàng và tôi tỉnh bơ nói học thử 1 môn cho vui . Ngày thứ 3 thì có TA đến tôi đòi xem ID và dò danh sách . Tôi biết chắc Ch tưởng tôi theo đuôi Ch và vào ngồi "dự thính" nên báo cho TA . Ngày thứ tư thì Ch lại cười bình thường và tôi ngồi góc xa .
 
Chỉnh sửa cuối:

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Những lớp ở community college thì mùa này đều có 1-2 sinh viên Việt . Tôi tránh ngồi gần nhưng đầu giờ và cuối giờ thì tranh thủ nói chuyện . Có 3 nữ học chung ở 3 lớp làm tôi vui vì ít ra có thể nói chuyện tiếng Việt chẳng phải rặn mọ mệt đầu mệt óc .

Mỗi người qua Mỹ mỗi hoàn cảnh và gia đình có những rắc rối riêng . Tôi nghe họ kể và tôi chỉ động viên ráng học và ráng nhịn để cho xong . Vì lương người có bằng ĐH gấp 3 công nhân là ít và như thế tích lũy nhanh để có nhà có xe . Ít người qua trước có học thì bao giờ cuộc sống thấy sáng sủa và nhà cửa khang trang . Người Việt động viên nhau chỉ có thế .

Tôi vẫn tiếp tục work study ở dưới computer lab và có nhiều giờ như là TA bán chính thức cho thầy hơi bị làm biếng . Tôi chẳng báo cáo cho supervisor tôi làm gì vì tôi nộp đều danh sách sinh viên ký tên nhận sự giúp đỡ (giúp xong họ ký tên để biết hiệu quả công việc). Thầy lợi dụng tôi, tôi cho rằng đó là cơ hội, supervisor biết thì tôi đóng kịch mới qua Mỹ chưa lâu nên chưa hiểu .

Công việc chạy bàn tuy ít giờ nhưng lại là công việc có nhiều tiền . Như tôi đã nói tip kha khá . Tip tuy chia đều với mấy người làm khác nhưng tôi đều làm tốt việc gợi ý cho khách dùng thêm nhiều thứ . Vì tip khoảng 15%, khách dùng nhiều chừng nào thì tip cao chừng đó . Do đó tiền làm nhà hàng dư cho tôi đóng góp vào gia đình . Mấy việc khác như đánh máy và work study thì giúp tôi dành dụm để chi tiêu riêng khi cần thiết .

Cộng đồng Việt có 3 nhóm tôn giáo chính: Thiên Chúa, Tin Lành, Phật Giáo . Cả ba nhóm thi đua nhau thu hút bà con đến sinh hoạt . Nhóm Thiên Chúa kết hợp với văn phòng giúp đỡ di dân Đông Nam Á (đa số người Việt) tổ chức hội chợ (trong nhà, chỉ 4 giờ) lúc Tết (chỉ cuối tuần sau Tết). Nhóm Tin Lành thì tổ chức đêm Văn Nghệ Tết có mời 1-2 ca sĩ Cali đến hát và bán vé . Nhóm Phật Giáo thì tổ chức đêm Giao Thừa ngay tại chùa . Cả ba nhóm đều có lực lượng tình nguyện viên hùng hậu để lo mọi chuyện sao cho êm thấm .

Nhà thờ và chùa ở đây thì thuộc tài sản tôn giáo nhưng có quyền bán buôn và đồng thời chịu quản lý nghiêm ngặt về an toàn với chính quyền . Ví dù cái chùa duy nhất của người Việt trước kia là nhà thờ . Nhưng vì giáo dân không đủ tiền góp lại nuôi (điện, nước, gas, duy tu, v.v.) nên phải bán . Nhà chùa mua lại thì có nhiều điều khoảng ràng buộc về bảo đảm gìn giữ kiến trúc cũng như di tích lịch sử .

Nhóm Thiên Chúa thì cũng muốn có nhà thờ riêng . Nhưng vì Vatican quản lý tất cả nên chưa cho phép mua riêng mà phải dùng chung nhà thờ khác . Nhưng họ có mua 1 ngôi nhà gần nhà thờ biến thành nơi sinh hoạt ngoài lễ nhà thờ như chương trình Việt Ngữ, tuổi già tụ họp, hôn nhân thăng tiến, v.v.

Tết sắp tới này không biết tôi rủ được ai đi cả 3 nơi do 3 nhóm tôn giáo tổ chức không . Đi một mình rất buồn và mặc cảm . Ở nhà thì chỉ lui cui đánh máy kiếm tiền hoặc chat trên IRC rồi suy nghĩ viễn vông . Gái Việt quá hiếm đành chịu thôi .

Tôi tình cờ lại gặp Ce . Thật tình tôi không cố tình gặp . Nếu gặp thì chỉ cần gọi điện . Tôi sợ tần số gặp nhiều thì sinh ra tình cảm rồi bị từ chối tình cảm rồi lại buồn . Tôi đang khát tình cảm nên có thể rất dễ bị khi gặp ai đó thường xuyên .

Tôi đưa những bài báo và thư của văn phòng county về Art and Craft Fairs của cả county . Ce lắc đầu hoài và nói tại sao tôi phải nhọc công như thế . Tôi chỉ nói:

- I want to learn new culture .

Ce nói:

- I don't have time for preparation . If I join the fair, I need to do a lot of things .

Tôi hỏi ví dụ cụ thể thế nào . Ce nói phải vẽ thật nhiều . Vẽ thì cần time và cần mood . Giờ này Ce không có cái gì để vẽ . Ce nhấn mạnh lần nữa:

- I have nothing to work on that .

Như vậy tôi hiểu là từ nothing đến something cần khá nhiều tiền . Tôi hỏi tới cần bao nhiêu tiền thì Ce nói ít nhất $500.

Tôi liều mạng nói:

- I invest $600 . Profit will split 50/50 for you and me . Deal ?

Ce cũng lắc đầu là không đủ thời gian . Tôi nói tôi có học lớp Art thì cứ làm bậy cho có sản phẩm và fair kế thì có sản phẩm tốt hơn và fair này nối fair kia cho đến khi lấy lại vốn và trang trải đủ chi phí khác .

Ce nhìn tôi lắc đầu tiếp nhưng ánh mắt tươi rói . Nàng sẽ gọi tôi đồng ý trong vòng 10 ngày thôi . Bây giờ tôi không ép nữa .
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Giờ tôi cảm thấy sắp được lão làng trong college rồi . Ít người Việt chủ động hỏi tôi những thầy cô tôi học qua . Tôi luôn nhấn mạnh tôi không lựa thầy cô, chỉ chọn lớp nào hợp với giờ giấc riêng tư . Tôi tin chắc hiếm thầy cô nào đì sinh viên nếu chịu học . Ngoại trừ tiếp thu không nổi chứ ở mức trung bình của lớp thì con C con B cũng đã quý cho những ai chưa học ĐH ở VN .

Bây giờ tôi phải quyết định: transfer sớm hoặc lấy bằng 2 năm rồi transfer . Mùa này tôi học mùa thứ 4 (không tính mùa Hè), nhưng mấy lớp ESL (không được tính vào bằng 2 năm, nhưng phải học) đã lấy hết 1 mùa, cho nên cần phải học 1 mùa nữa mới đủ .

V (người tìm cách để lại work study ở computer lab cho tôi) là người xung phong transfer sớm và đã gây chú ý và thức tỉnh cho những ai học khá (nhất là mấy người từ học ít nhiều ĐH lúc còn ở VN). Nếu tôi transfer sớm thì chắc chắn cũng dấy lên sự bàn tán nào đó . Tôi nghĩ nên ... gây sự chú ý trong giới sinh viên Việt để hòng ... có gái biết và dễ cua gái hơn :)

Duyên, một cô gái học chung lớp Statistics với tôi . Do tôi học xong Algebra và Lượng Giác nên tôi thuộc nhóm cao (bài kiểm tra buộc phải làm được 2/4 câu extra credit). Credit nhóm cao (honor level) được công nhận ở university . Thấy dễ nói chuyện nên tôi bắt chuyện hoài .

Duyên học sư phạm năm 2 rồi qua đây và học college mùa thứ 2 (qua việc này tôi đoán Duyên nhỏ tuổi hơn tôi) . Tôi nói nên sửa lại honor level ngay vì nền Toán đã tốt lúc còn ở VN. Chứ học level thường thì credit như bỏ sông khi transfer (cho dù chỉ tính credit cho phần tự chọn chăng nữa). Thế là có dịp dắt Duyên đi deal với counselor để hòng lấy le với gái :) Deal khá dễ vì counselor họ dư biết khoảng 1/3 sinh viên tại community này từng học ít nhiều muà tại ĐH ở VN nhưng lại khai chỉ xong PTTH . Thế là tôi lấy điểm 1 tí trong mắt Duyên .

Tôi giữ cái "luật" của tôi là trong lớp Duyên và tôi ngồi xa nhau . Trước và sau buổi học thì gặp nhau bàn về bài tập và ít chuyện gia đình và XH . Bài tập thì nộp cho thầy mỗi ngày, honor level thì phải làm thêm 20% số bài khó hơn . Duyên nói nàng muốn đi làm thêm . Qua đây chưa làm gì cả và không xin được work study . Tôi nghĩ chuyện nếu tôi transfer sớm thì nên để vị trí của tôi lại cho Duyên .

Thế là tôi bàn dự định về chuyện transfer và cả chuyện tôi học thử 1 lớp general tại university mùa này . Duyên hơi ngạc nhiên vì cái lề thói của sinh viên Việt ở đây là vậy . Sẵn dịp tôi nói:

- Không phải là dating với em . Nếu em muốn thì anh mời em xem kịch ở university và để thấy không khí sinh viên ở đó . Anh chỉ đề nghị, không mời, nhưng anh đón đi và chở về cho tiện . Tháng sau !

Tôi rút ra folder về lớp Performing Art cho Duyên xem đòi hỏi và chương trình học . Tôi nhấn mạnh so với lớp đó ở college thì nặng hơn . Nếu mình chịu học nặng thì tốt cho chuyện transfer . Học mà không chọn thầy cô dễ và làm biếng cũng tốt cho transfer . Nhiều sinh viên Việt transfer lên university rồi học kém và drop out chỉ vì ham nhẹ nhàng ở community college mà quen thói .

Cứ thế tôi cứ giăng ra đủ thứ tốt lành cho Duyên và hòng chiếm cảm tình của nàng . Chứ hiện tại thì, như bao cô gái mới đến chưa tới 2 năm, Duyên rất là cẩn thận để hòng không vướng bẫy những trai màu mè và nổ để tránh thất vọng và thậm chí khó thoát .
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Lớp Statistics với Duyên có cái test khá sớm để sinh viên có thể quyết định drop hay tiếp tục . Tôi chỉ được con B vì các câu hỏi lở honor level hơi khó . Muốn có credit cho honor level thì phải B trở lên . Duyên làm được hết . Rõ ràng ai có học ĐH ở VN thì trình vẫn cao hơn mặt bằng chung ở community college này . Tôi buộc phải học và chịu khó hỏi bài Duyên nhiều hơn để hòng có ít nhất đạt B. Tôi vốn chỉ học xong PTTH ở quê nên khả năng học không có cao .

Không thấy Ce ở đâu nên tôi hẹn ở nhà ăn . Ce vừa học vừa làm nên cũng khó thấy . Tôi chẳng hỏi lớp nào nên cũng không canh để gặp mặt . Mục đích tôi giữ cái khoảng cách cho chính mình chứ không phải ngại giùm cho Ce .

Ce và tôi bàn nhau nên bán cái gì trong fair . Thời gian rất ngắn nên phải quyết định nhanh . Ce suy nghĩ rồi nói là ở quê Ce có đến 50 bức tranh hoành chỉnh do học Art suốt thời đi học . Hy vọng còn mới và có thể chỉnh sửa đôi chút . Nếu Ce bán được là tiền thuộc về Ce . Do đó Ce và tôi về quê trong 1 ngày nào đó Ce rảnh hay tôi về đó một mình và ba mẹ Ce sẽ giao lại cho tôi .

Ce cần mua màu mới, cọ mới, canvas mới, và ít thứ để bắt đầu lại vì thời gian bỏ vẽ cũng hơn 1 năm rồi vào không có gì ở nhà để tiếp tục . Do đó lại hẹn Ce đi mua . Tôi lại tìm cửa hàng art supplies và có gì cùng mua . Tiền mua là tiền làm vốn và Ce sẽ trả lại từ từ và sau đó thì Ce tự mua lấy khi có chút vốn luyến riêng .

Ce lộ vẻ rất vui khi mua art supplies . Mua ngót nghét hết $400 hơn và tôi cũng mua gần y vậy cũng $300 nữa vì tôi cũng ... vẽ và tham gia bán chung :) Tôi nói:

- We should challenge ourself . We should have a race: who will sell the most .

Điều đó sẽ làm tăng sự thú vị và bớt nhàm chán . Lần gặp nữa thì tôi bày bản đồ ra với Ce để khoanh vùng các địa điểm của những fair lớn và thời gian . Mục đích là nếu không xa lắm và tiện thì tham gia . Bàn đi tính lại nếu 2 fair đầu tiên tốt thì tham gia những fair nào theo trình tự và ghi chú trên bản đồ .

Do buổi học Statistics nào cũng nói chuyện với Duyên 2 lần trước và sau giờ học nên có chút thân thân . Duyên tâm sự là ba Duyên đi "học tập cải tạo" thì hai mẹ con bị đi kinh tế mới . Chỉ ít tháng thì mẹ Duyên qua đời vì sốt rét và người trong làng giữ Duyên đợi ông bà nội lên rước về . Đến năm lớp 10 thì ba Duyên được thả ra về . Ít năm sau đó mới quyết định đi HO thì ba Duyên có dì . Trước khi đi thì dì có con thơ và qua đây bị chấn động tâm lý vì hoàn cảnh đơn chiếc (không ai thân thuộc xung quanh) và con thì bịnh hoài suốt 6 tháng nên quấy rối cả nhà . Thế là Duyên phải chăm sóc em . Ba Duyên thì yếu cho dù chưa có già lắm .

Tôi hỏi em cùng cha khác mẹ bao nhiêu tuổi . Duyên nói gần 4 tuổi . Tôi nói sang năm phải đi học preschool rồi, sau đó đến mẫu giáo và lên dần . Duyên nói ngán quá vì mối xung khắc với mẹ kế chưa hồi phục tâm lý, em còn thơ, ba kém sức khoẻ . Nhiều lúc muốn bỏ đi ở riêng nhưng lại không đành lòng . Duyên nói đã lên thành phố sống riêng để học được 2 năm nên có thể đi nơi nào trên nước Mỹ này . Nếu không học thì đi làm cũng sống được và rồi cũng lập gia đình thôi .

Lại một hoàn cảnh . Đúng là gia đình nào cũng có những rối rắc riêng . Trước mắt cả 4 người dùng trợ cấp nhà nước để có đủ tiền trả thuê nhà, thức ăn, vài thứ căn bản cho cuộc sống . Làm thêm chút đỉnh thì cũng không có gì đáng lo . Nhưng chỉ là sống . Nếu ba Duyên yên khoẻ lại thì đi làm như bao người khác và mẹ kế Duyên cũng vậy, thì Duyên ra riêng . Tôi lại mũi lòng nhưng cố giấu . Tôi chỉ an ủi phải chịu đựng và lập ra kế hoạch kỹ để đạt được mục đích .

Tôi như mở cờ trong bụng là cuối cùng tôi cũng có 1 mục tiêu có thể theo đuổi là Duyên . Có mục tiêu thì sẽ có kế hoạch thực hiện .

Cận mấy ngày có tổ chức vui Tết (vào gần giữa tháng 2) thì tôi không biết phải rủ Duyên thế nào cùng đi . Trong hoàn cảnh như Duyên thì không thể tự nhiên rủ, mà phải khéo léo giúp Duyên cân bằng mấy chuyện trong nhà và rủ thì Duyên mới thoải mái nhận lời (nếu có ý thích tôi). Cuối cùng tôi đành nói:

- Nếu em muốn, anh chở hai chỉ em đi vui Tết một chút cho thư giãn . Ở đây anh trải qua 1 cái Tết, không thể bằng ở VN, nhưng có một chút đó, còn hơn không .

Duyên nghe nói có em đi theo thì có vẻ hài lòng nhưng hơi làm giá một chút . Tôi thuyết phục thêm chút nữa thì Duyên chịu .

Có vẻ Duyên thương em nên không ra ở riêng hay đi đâu đó . 6 tháng bị bịnh hoài mà Duyên chăm sóc nhiều (chắc tới lui bác sĩ nhiều lần và canh chừng theo dõi ở nhà) nên sinh ra thương . Duyên nói khéo dì suy sụp tinh thân nên cáu có với ba thường xuyên và hay đòi về lại VN . Ba Duyên thì cũng sẵn lòng cho dì về lại VN thì dì lại im và không muốn .

Buổi hội chợ thì 10 giờ tôi đến đón 2 chị em Duyên . Nhà đa năng của nhà thờ dư đủ chứa 500 người cùng lúc để ngồi xem múa hát và quảng cáo trên sân khấu, mấy bàn bầu cua cá cọp, 2 bàn thức ăn, nhiều bàn của nhừng dịch vụ muốn tiếp xúc với khách hàng như nhà băng, các trường, các dịch vụ di trú, cò nhà đất, v.v. Nhiều người chịu khó mặc áo dài và con cái cũng được diện áo dài . Nhìn quanh quẩn đúng là nam thanh niên quá đông trong lúc nữ thanh niên quá ít .

Có mấy người quen chọc tôi sao có con lẹ quá . Tôi chỉ cười nói là Duyên bạn cùng lớp và tôi là hộ vệ và tài xế cho hai chị em đi vui Tết . Người ta đến rồi đi tính ra cũng gần hết người Việt ở đây .

Sau đó thì tôi dắt hai chị em ra McDonald ăn cho dù Duyên và tôi cũng ăn rồi . Chính là cho đứa em nhỏ muốn ăn đồ Mỹ . Duyên lúc đầu không muốn, tôi nói nên chìu đứa bé trong lúc này để có chất mà lớn chứ không kịp theo tụi bạn trong lớp sau này là thiệt thòi .
 
Chỉnh sửa cuối:

bimiu2000

Xe buýt
Biển số
OF-420072
Ngày cấp bằng
2/5/16
Số km
995
Động cơ
227,097 Mã lực
Chúc cụ chủ một năm mới sức khỏe dồi dào để tiếp tục chia sẻ câu chuyện đầy hấp dẫn này
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Tôi nhất định phải thành công trong các Art and Craft Fairs vì số tiền tôi bỏ ra khá lớn . Nếu không đạt được kỳ vọng thì Ce khó lòng trả lại vốn cho tôi và bản thân tôi mất đi khá nhiều như thời gian, đi lại, tìm kiếm, v.v.

Tôi đi dạo quanh vài art galleries trong mall và down town cũng như xem các khung tranh treo tường in giấy bán rẻ ở siêu thị như Target để tìm kiếm ý tưởng . Nếu có thể là tôi chụp hình . Mấy cuốn catalog miễn phí về đồ nội thất tôi gom về để xem những khung tranh trong các tổng quan như thế nào .

Tôi không thể vẽ khung cảnh thiên nhiên, hoa lá, tĩnh vật, con người, động vật, v.v. Tôi chỉ biết bệt bệt màu làm ra vẻ bí hiểm . Nhưng bệt màu ra sao thì phải xem xét nhiều . Bệt màu thì nhanh, nhưng có hợp nhãn hay không là chuyện khác . Ce thì chắc chắn bận và có khiếu art nên tự lo được . Tôi không có khiếu thì phải tìm hiểu .

Ngày nọ kia, Ce muốn tôi chở tranh từ nhà lúc sáng sớm, 4 giờ sáng đã đi để hơn 6 giờ tới, lấy khoảng 40 bức vẽ còn nguyên và không bị lỗi, bỏ lại hơn 30 bức vẽ bị lỗi . Xem sơ sơ qua thì trình art của Ce cũng khá vì "độ hoàn thhiện" của các bức vẽ khá và người ta mua có thể treo ở phòng khách . Thường lứa tuổi học sinh vẽ không có "độ hoàn thiện" cao nếu không có "động cơ" tốt (như tham gia thi, tham gia các triễn lãm).

Nhờ vậy tôi biết được phòng mà Ce share . Cũng tạm được vì đơn giản và ít đồ . Chủ nhà cứ nhìn lom lom tôi hoài . Ce nói là trong nhà có 3 sinh viên share và chủ nhà đơn chiếc và cũng hơn 70 tuổi . Chủ nhà không muốn bạn bè ghé ngoại trừ ít dịp ... khiêng đồ .

Một đợt rất lạnh đến . Mà ngay đợt lạnh này thì máy sưởi building bị hư . Thế là cả building lạnh . Ai cũng chữi lão chủ . Hơi nước bám vào kính cửa sổ đóng băng luôn . Tức là cửa sổ mặt phía bên trong là 0 độ C . Hơi nước do nấu ăn, máy phun, và thở . Hơi nước càng bám thì càng khô, khô thì phải bù hơi nước, cứ thế lớp băng đóng dày . Lớp băng đóng dày mức độ nào đó chảy mỏng bớt và lại bám tiếp .

Mất hơn 2 ngày thợ mới sửa xong và băng tan ra ướt dưới cửa sổ và phải lau chùi hoài . Không ai dám gỡ băng vì bể kính . Lão chủ xin lỗi và hứa trừ 2 ngày thuê cho tháng tới . Ai cũng nói lão chủ nên mua máy heat mới và lão chỉ cười xuề xòa thôi .

Ngày xem kịch đầu tiên của lớp Performing Art cũng tới . Tôi chở chị em Duyên đi . Nếu dài lâu thì có thể chỉ mình Duyên . Nhưng giờ này thì đứa em nhỏ lại là tốt cho cả hai vì không thể nào gọi là hẹn hò nhưng đôi lúc cần gặp mặt ngoài phạm vi college để biết nhau thì tốt hơn .

"Không may" cho tôi là Ch cũng đi vào suất trình diễn đó . Gặp nhau tôi đành giới thiệu cả hai là bạn cùng lớp, 1 lớp Art này và 1 lớp Statistics . Tôi cũng nhấn mạnh một cách cố ý:

- Duyên muốn biết không khí Đại Học để chuẩn bị tinh thần, thế là anh chở chị em Duyên đến đây . Không phải hẹn hò .

Điều đó nhẹ cho Duyên . Duyên xem ra không sẵn sàng cho 1 mối quan hệ mới và cũng chẳng muốn có sự hiểu lầm rồi đồn đại . Nói vậy giúp Duyên an tâm trước Ch .

Tôi ngồi giữa hai cô gái và đứa bé . Sinh viên xem khá đông vì sinh viên nghành có số phải xem, sinh viên học môn đại cương như Ch và tôi cũng phải xem . Như thế bảo đảm sân khấu và nhóm kịch của trường có người xem mà hứng thú .

Thật tình tôi khó mà nghe được . Diễn viên nói trần và không có micro vì theater chỉ khoảng 150 ghế và không gian nhỏ . Điều tôi chú ý là cách trình diễn, các thủ pháp, các ... (quên tên tiếng Việt), ... hổ trợ nội dung và nâng suy nghĩ với cảm xúc thế nào cho khán giả . Tìm được 3 cái mà viết .

Đúng là chua cay vì trên lớp tôi chẳng hiểu, kịch tôi không nghe được, và ... cả tự ái với Ch và Duyên nên tôi không ghi lại . Trong lúc 50% khán giả có ghi chép (nhưng không nghe tiếng viết và lật trang vì họ phải khéo tránh tiếng động).

May cho tôi là đứa bé em của Duyên khá ngoan, xem chút xíu rồi nản và ngủ .

Vở kịch chỉ khoảng 60 phút . Xong ai cũng vỗ tay còn hơn sấm và kéo dài . Chúng tôi ráng chuồn nhanh và tôi rủ tất cả đi ăn và "share bill" (để tránh Duyên ngại). Khi về thì Duyên nói tôi có vẻ thích Ch . Thôi rồi . Tôi nói Ch được nhiều người thích vì khi làm chủ tịch VSA hòa đồng và nói chuyện thân tình với mọi người chứ không bao giờ chãnh . Tuy nhiều người thích nhưng tất cả không dám "mơ" vì đó là bác sĩ tương lai . Duyên phá cười, đó là lần đầu tiên thấy nàng cười lớn . Có lẽ Duyên cũng thấy trình của tôi cũng hạn chế và nhiều thanh nam Việt cũng có trình hạn chế . Biết trình hạn chế thì không ai dám "mơ hoang".

Bài test trước đó ít lâu môn Art Performing này tôi chỉ được con C to tướng cho dù tôi cố gắng học . Những câu hỏi khó nhằn và chủ yếu cho những sinh viên đi theo ngành performing . Khó là phải chịu thôi vì tôi học lớp này để nổ với dân college và cũng vừa muốn ... ít ra tôi cũng học chung với Ch 1 lớp .
 
Chỉnh sửa cuối:

TrendyEyewear.VN

Tháo bánh
Biển số
OF-712963
Ngày cấp bằng
12/1/20
Số km
299
Động cơ
87,440 Mã lực
Tuổi
47
Website
fb.me
Cuối cùng cụ chủ có làm gì với mấy cô này không?
 

tutitututu

Xe máy
Biển số
OF-323099
Ngày cấp bằng
10/6/14
Số km
95
Động cơ
288,197 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cuối cùng cụ chủ có làm gì với mấy cô này không?
Nếu cụ theo dõi topic này từ những ngày đầu thì đảm bảo cụ sẽ không nói câu này. Các nhân vật được đề cập ở đây không phải ngẫu nhiên. Cụ hãy chậm rãi thưởng thức đừng nôn nóng (mặc dù nhiều lúc tôi cũng sốt ruột, cứ phải lang thang khắp nơi cho nó nguôi ngoai rồi mới quay lại để nghe ngóng). Cụ chủ cố gắng tăng tốc chút nhé
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Tôi quyết định chuyển trường sớm cho dù số credit ước tính chỉ 50 là max, tức là tôi phải học thêm 70 credit tối thiểu . Có nguy cơ là Financial Aids của tôi không đủ và mùa cuối tôi phải móc tiền túi ra trả học phí .

Tôi nghĩ đời có mấy lần được nhiều người chú ý . Chơi trội 1 tí để có sự chú ý thì có những cơ hội khác như được gái chú ý và củng cố hơn sự thân tình với Duyên (nếu chưa có ai mạnh hơn tôi theo đuổi). Tôi cũng không dám chắc gì ở Duyên cả vì mới biết và vì ngoài kia có quá nhiều người học xong University và đã đi làm ít năm cũng như có căn bản . Những người đó đã va chạm với xã hội và họ khéo hơn tôi xa và sẽ chiếm cảm tình Duyên hơn .

Vừa mới đây thôi, trong building này tôi mới biết có cô gái kia còn rất trẻ . Lúc tôi mới đến đang học 12 và tôi không biết . Nhưng cuối 12 thì tôi nghe kể là trai theo đuổi miết cho nên ... chung đụng trong nhà từ sau học đến khi tối và có khi ở lại chung qua đêm . Cha mẹ thì đi làm chiều tối mới về trong lúc học sinh 3 giờ đã tan trường . Do đó học sinh cấp 3 có đến 4-5 giờ tự do . Chuyện đó lan rộng cả building và tôi chỉ biết chứ không thấy mặt gia đình đó (vì ai cũng vào căn hộ khi về và không có ra ngoài sân hay quán xá như xóm ở VN).

Nay thì cô gái đó vào thẳng university, trong lúc đó trai thì chỉ có community college nhận . 2 đứa trẻ 2 ngã đường khác nhau và chia tay nhau sớm . Cô gái quen ngay với anh kỹ sư đã ra trường cho dù cách nhau 11 tuổi và cô gái còn quá "học sinh" vì vừa vào University .

Trong college thì nghe đám thanh nam kể nhau bị bạn gái thay đổi xoành xoạch vì thanh nữ có quá nhiều lựa chọn . Mới qua thì làm bạn với ai vừa tầm mắt, nhưng khi quen rồi thì lựa chọn những ai tầm cao hơn và sẵn sàng cho cuộc sống tốt hơn (học xong, đang đi làm và có căn bản). Rời VN thì ở xứ người chênh vênh, sẵn có nhiều lựa chọn thì thanh nữ phải lựa tốt nhất vì đó là bản năng . Không trách được .

Do tôi có nghề đánh máy tình cờ và đánh máy sách tự truyện (nhớ quê, nhớ thời bom đạn, và cả nổ nữa) cho mấy bác mấy chú . Cũng vì thế cũng nghe được nhiều chuyện . Có mấy bác có cháu rồi, cũng có mấy chú lớn tuổi lại có con mọn .

Mấy chú lớn tuổi có con mọn đều rơi vào là tuổi xuân tham gia chiến tranh nên chưa kịp lập gia đình . Thống nhất đất nước xong thì phải bị tập trung thời gian, sau đó về thì cô đơn và có thể gặp ai đó ghép cho xong 1 đời người đỡ hiu quạnh . Do đó họ có con trong lứa tuổi 40 (ngày nay thì 40 chưa là già khi có con) và tầm hơn 40 thì ở Mỹ .

Nhờ tôi được 1 đống báo Áo Trắng cho nên tôi hay đưa vào mấy đoạn tình cảm, quê hương, nét văn hoá địa phương cụ thể (như Huế, Quảng, Nha Trang, Vinh, Ninh Bình, v.v.) để hòng cuốn sách không có khô khan . Tức là tôi vừa đánh máy, vừa hiệu đính, vừa chấp bút, và cũng vừa ... xạo ra các nhân vật ABC nào đó đọc thử ... bản thảo và viết lời phê .

Lúc đầu không quen, nhưng sau đó quen dần với lắp ghép và xạo sự . Đời mà, cuốn sách không hại ai thì hãy làm cho đẹp hơn, dễ đọc hơn, và gài vào đó những nét đẹp quê hương như những nét văn hóa, thức ăn, danh nhân, v.v. Đó là lý do tại sao tôi có thể nghỉ làm, nghỉ học, và có thể sống thoải mái chỉ đánh máy sáng cho đến chiều . Nhưng tôi cần tương lai khác hơn vì đánh máy cũng sẽ hết trào lưu khi các chú các bác không còn cái gì để thoã mãn cái tôi và đi vào quy củ của đời sống nơi đây .

Cũng nhờ đó tôi nghe được chuyện học của lứa nhỏ cho đến lớn qua con mắt của người lớn . Đôi lúc họ khờ, đôi lúc họ quá khôn . Nhưng tất cả đều muốn cho thế hệ sau học hành đàng hoàng . Muốn học đàng hoàng thì phải chọn trường và phải biết lựa chỗ để thuê .

Building tôi thì không phải chỗ để gia đình có cón nhỏ sống vì môi trường không tốt lắm và trường học xung quanh quá tệ . Người lớn sống không sao nhưng con nít thì cần trường tốt . Do đó tôi quan tâm đến em của Duyên . Nếu tôi tin Duyên nói và trừ bớt 50% thì rõ ràng ba của Duyên và dì khó lòng kiếm 1 chỗ tốt cho đứa em . Nhờ trò chuyên với các chú các bác thì tôi cũng biết được vùng của Duyên ở có trường cấp 1 không tốt .

Máu "anh hùng" nổi lên, thế là tôi trình bày cho Duyên và lật bản đồ ra chỉ những ngôi trường mà tôi dò hỏi là tốt . Tôi tính là xong hè này thì em của Duyên nên đi học pre-school để biết tiếng Anh, sang năm thì học Mẫu Giáo . Tình hình là ba và dì của Quyên khó lòng đưa đón trong những tháng lạnh vì cả hai chưa biết lái xe và mọi chuyện đi lại xa trông chờ vào Duyên và xe bus . Do đó Duyên phải tính sao cho ở gần trường và đưa đón chỉ đi bộ để hòng Duyên có thời gian cho học và làm hòng tương lai riêng sáng hơn .

Duyên dư thông minh để hiểu vấn đề . Do đó cân bằng mọi thứ cần thời gian . Từ đây đến tháng 8 cũng không mau, mà cũng chẳng dài để tính toán . Đó đó Duyên phải bắt tay vào việc cân nhắc và đưa ra quyết định . Duyên cảm ơn tôi rối rít vì vấn đề này rất hệ trọng với việc đi học và đi làm thêm của Duyên .

Một điều tôi thực hiện nữa là hễ tôi đi làm nhà hàng về thì tôi chịu khó lấy thức ăn ngon về treo ở nắm tay cửa trước căn hộ của Duyên . Mục đích rất rõ ràng là đứa em của Duyên cần ăn ngon để khoẻ mà không quấy Duyên để Duyên có thời gian riêng hơn hòng tôi có thể hẹn hò (nếu bị ai đó phổng tay trên thì tôi chẳng buồn). Nghe Duyên kể ít lần thì xem ra đứa em không khoẻ lắm và do 2 lần đi cùng thì tôi biết được là do nhà Duyên không nấu ăn ngon nên khó ăn .

Giờ tôi rào quanh Duyên, nhưng ai khác nhảy rào thì tôi đành chịu và phải cho rằng số tôi và Duyên chưa đến với nhau được .
 
Chỉnh sửa cuối:

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Tự dưng bây giờ tôi làm "dịch vụ" là chở một số người đi thăm con học xa .

Vốn là có 1 số cha mẹ yếu tay lái không dám lái xa . Và tôi Hè rồi cũng hay chở 2 đứa nhỏ từ nhà đến park, từ park đến nhà ông bà (xem lại những post trước) nên họ giới thiệu cho tôi .

Cái trường ĐH đó nằm ở 1 town nhỏ mà số sinh viên chiếm 1/5 số người của town, chưa kể nhân viên và giản dạy của trường . Không hiểu tại sao 1/3 số trường ĐH nổi tiếng ở Mỹ nằm ở town nhỏ và xa các city trên 1 triệu dân . phấn lớn của 2/3 còn lại thì cách trung tâm city trên 1 triệu dân ít nhất 30km . Số ít ỏi còn lại là do ĐH cổ mà nổi tiếng . Trước kia nó nằm xa trung tâm city . Nhưng do thành phố lớn dần lên thì nó lại lọt thỏm trong city (ví dụ New York University)

Tôi chở 2vc đó. Họ có 4 con . Đứa lớn vào ĐH, 3 đứa nhỏ còn học PT . Tuy rằng có 4 con nhưng có đứa đi học xa thì lại quay quắt lo và nhớ, thế là cố gắng nhờ người này thuê người kia để 2-3 tuần thăm con 1 lần và đem thức ăn Việt lên vì đứa con cũng thèm nhớ đồ Việt (mà trong town không có bán). Tôi cần thời gian vẽ, nhưng họ năn nỉ quá cho nên tôi đành chở .

Sáng 5 giờ sáng đến nhà họ . Tuy 3 đứa con còn PT nhưng đủ tuổi rồi nên ở nhà một mình được . 1 thùng xốp có đồ đông lạnh thức ăn Việt . Có lẽ nước phở, nước bún bò, thịt kho, v.v. Mẹ của tôi cũng trữ đông mấy nước phở và bún bò . Khi cần ăn thì 5 phút sau có 1 tô nghi ngút khói rồi mà vị cũng bình thường .

Đi và ghé ít lần thì 10 giờ mới đến . Tôi drop họ ở trước KTX và con họ sẽ đón . Còn tôi thì vào town đi bộ dọc theo con phố chính và ghé mấy hiệu xem chơi . Mọi dịch vụ ở đây đều cho dân local (local business). Những hiệu xuyên quốc gia thì phải ở rìa town như McDonald . Hiệu sách cũng là của dân local . Tôi ăn trưa ở 1 quán nhỏ . Nhìn menu thấy hơi ngán vì toàn là đồ Mỹ . Tôi kêu dại hambuger và nói nhiều rau xanh và cà nhưng mọi thứ để riêng trong đĩa .

Ăn xong rồi thì tôi đi bộ khắp University này . Diện tích của nó rộng 5 lần cái University duy nhất của city nơi tôi đang sống . Cơ sở vật chất khổng lồ này mà chỉ có 30K sinh viên theo học thì đúng là "lãng phí". Tôi ghé toà building nơi mà phục vụ cho sinh viên (Student Services). Nơi đây 5 tầng và rộng thênh thang . Có sàn khiêu vũ, có quán, có hiệu sách, có văn phòng các câu lạc bộ, có bóng bàn, có 2 phòng triển lãm (ảnh và hội hoạ) ... Đủ thứ . Tôi tình cờ đi ngang phòng vẽ . Có hơn 30 người hí hoáy vẽ . Tôi dừng lại xem vẽ để học hỏi .

Tôi cà khịa với sinh viên đang làm ở bàn tiếp tân vì thấy cô này khá xinh . Cô này dụ dỗ là nếu tôi chịu mua khung tranh, 3 tuýp màu thì tặng 3 tuýp màu khác và thêm 1 khung tranh nữa để vẽ . Thì ra nơi để mọi người đến vẽ cho vui và có thể trao đổi vì đông , ai không có mang theo thì mua .

Thế là tôi mua và đủ 6 màu thì tôi có thể trộn và vẽ bậy được rồi . Cô bé sinh viên đó còn nói là có thể "trade" màu với người vẽ khác vì không phải ai cũng đủ màu . Mua xong thì không có cọ . Cô bé chỉ góc kia có đống cọ cũ mà người ta bỏ xót lại .

Kệ, tốn ít tiền giết thời gian, chứ 4 giờ nữa mới gặp 2 cô chú kia để chở họ về .

Thế là tôi chọn 1 chỗ và hì hục bệt bệt màu chứ vẽ vời gì vì nhìn quanh thấy ai cũng vẽ đẹp và có chủ đề hẳn hoi . Chừng 10 phút để ý và quan sát thì đúng là có chỗ vẽ chung vui vì nhiều người trao đổi với nhau và góp ý cho nhau . Tôi cũng đi lòng vòng cà khịa nhưng không ai hiểu cái giọng English quá sai của tôi :) Đúng là town nhỏ nơi vắng khác với city hổ lốn đủ loại người .

Ở đó suốt 4 giờ thì tôi cũng bị cà khịa bởi người khác . Có người chọc quê tôi nữa . Cô bé sinh viên trực thì cũng phải đi và người khác thế . Để ý thấy người ta cũng mua lặt vặt vì không phải ai cũng mang theo đủ cần thiết .

Vẽ xong 1 bức và vẽ bức thứ hai thì cũng có người xem và tôi cũng đi xem thành quả của người khác . Họ cố xem thành quả của nhau hơn là thích xem vì cái chính là cần giao lưu và nói qua nói lại để rồi mở rộng các mối quan hệ .

4 giờ được giết bởi 2 bức vẽ và bởi cà khịa với một số người thì cũng đáng giá lắm . Sau đó tôi gom màu và đem 2 bức tranh ra xe . Có vài người tạm biệt và hẹn lần sau (họ nghĩ là tôi là sinh viên). Tôi nói tôi sẽ đem tới art galleries bán . Ai cũng cười tỏ vẻ vui vì cho rằng tôi tạo ra cái hài .

Chở cô chú về lại city và về nhà thì đã quá tối . Thế là xong 1 ngày và cô chú cho tôi $40.
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Tôi liên hệ với counselor của University để làm lại hồ sơ và transfer lên mùa Fall tới để hòng đăng ký lớp học dễ hơn . Do đang học ở đây dù 1 lớp đầu tiên cho nên khá dễ dàng . Tôi sẽ deal với counselor những credit được chấp nhận . Không khéo deal thì sẽ mất nhiều và tốn thời gian học .

Tôi cho Duyên biết tôi quyết định transfer vì học ở college cho dù lấy B dễ nhưng nội dung học không có nặng . Tôi chấp nhận lên University học bị C nhiều nhưng kiến thức có nhiều hơn, thách thức hơn, và được mở mắt XH nhiều hơn . Tôi kể cái job dưới computer lab . Nếu Duyên thích thì tôi training cho Duyên và có thể mùa Hè thì Duyên bắt đầu làm . Tôi nói xưa kia V giúp tôi, giờ tôi giúp lại Duyên .

Tôi khoe cái paycheck là mỗi 2 tuần lãnh lương 1 lần và được khoảng $170 sau khi trừ mấy khoảng thuế . Tức là $340 mỗi tháng . Duyên làm ngoài thêm thì được 1 mớ, FA dư cũng ít trăm nữa cho 1 mùa thì đủ sống căn bản cho Duyên và góp cùng gia đình. Duyên dư hiểu nên rất mừng . Work study thì nhiều sinh viên rất muốn làm, có được sự "giới thiệu" và "chuyền tay" nhau thì không phải là dễ .

Thế là tôi không chỉ gặp Duyên 2 lần mỗi tuần ở lớp Statistics mà còn gặp thêm ở phòng lab để học hỏi cách làm để hòng tôi giới thiệu thì Duyên làm được ngay . Duyên khá nhạy bén trong cách dùng Windows và mấy software nên xem ra làm ở lab này không khó . Do đó tần suất gặp ở lab thưa dần .

Gặp Ce thì Ce nói chỉ vẽ thêm được 5 bức tranh thôi . Tôi nói cứ vẽ nhanh, sao cũng được, cần số lượng lớn vì đôi lúc người mua có mắt khác với mình . Ce hỏi không có khung thì chắc khó bán . Tôi cũng nói là khung thì tùy chọn, họ có thể đem ra Walmart hay Michael đóng khung theo ý họ và theo theme của nhà cửa hay văn phòng . Hơn nữa frame khá đắt, không thể invest vào mà rất khó bán .

Tôi kể tôi phải đến University cách 4 giờ để vẽ được 2 bức tranh vừa vừa với sinh viên ở đó . Ce ngờ ngợ và ngạc nhiên . Tôi nói đùa thôi, chứ giúp người ta thăm con học ở đó và trong lúc chờ thì vẽ tranh ở đó và học hỏi cũng khá nên giờ tôi vẽ thuần thục hơn trong kỹ thuật . Ce hẹn khi nào đến Ce review lại tất cả 1 tuần trước khi Fair bắt đầu . Ce cũng sắp xếp nghĩ 2 ngày vào ban ngày (nhưng làm ban đêm) cuối tuần đó để tham gia Fair cho trọn vẹn .

Tôi âm thầm thỉnh thoảng đi qua khu vực của 3 trường kha khá để hòng xem tình hình dân ở đó và vào thư viện tìm thông tin của trường . Đôi lúc 2 trường chỉ cách nhau đúng 1200 mét nhưng 1 trường lại được đánh giá cao 1 trường bị đánh giá thấp . Trường bị đánh giá thấp thì nhà xung quanh đặc sệt hơn và có nhiều apartment cho thuê hơn . Trong lúc trường tốt thì nhà cửa xung quanh thưa và thấp lè tè . Do đó khó lòng mà thuê ở được nơi ở gần trường tốt vớ giá dễ chịu . Chỉ chọn trường kha khá mà thôi .


 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Mùa Xuân đang đến, có ít ngày có thời điểm nhiệt độ lên tới 10 độ C . Ai ai cũng phấn chấn sau 3 tháng lạnh . Báo quảng cáo bắt đầu thấy hoa lá và thời trang Xuân . Sinh viên thì đang bàn về Spring Break .

Spring Break là tuần nghỉ của học đường . Sinh viên đi chơi vùng ấm như là chào đón mùa Xuân và cũng là cơ hội đi tiếp xúc hoặc được tiếp xúc bởi các head hunters . Số sinh viên được việc trước khi tốt nghiệp trong Hè tới trong dịp này rất cực ít vì chỉ người giỏi được săn đón . Nhưng sinh viên ai ai cũng hy vọng dù là sinh viên ở community college .

Tôi hỏi Duyên tính làm gì trong tuần lễ Spring Break . Duyên chỉ cười nói là làm vì có chị kia nói tiếp chị trong tuần đó trong thời gian rảnh . Làm có nhiều tiền dành dụm vì Duyên cần mua xe . Duyên kể là xe hiện tại người ta cho . Người ta nói ráng chạy tạm dồn tiền mua xe khác chứ không thể dùng dài lâu vì xe Oldsmobile của Mỹ không tốt cho mấy . Do đó Duyên dành tiền mua xe cũ khác nhưng tốt hơn .

Người mới qua phải vật lộn với thuê chỗ ở, dành tiền mua xe, tìm kiếm việc, cân bằng tồn tại với học . Do đó gia đình nào ít rối ren thì mọi người ở chung nương nhau thì tiết kiệm nhiều thứ để trẻ có thời gian đi học (nghề hoặc đại học) mà chi phí sống rất thấp và từ đó chia ra (do hôn nhân) với căn bản tốt hơn cho từng thành viên .

(Chú ý: thời đó đa số (99.99%) các gia đình qua Mỹ đều nghèo và trắng tay vì nhà đất không có giá như bây giờ . Giàu thời xưa mà có tiền đem qua thì không thấm vào đâu với nhà và xe ở Mỹ . Thời nay thì khác xa, các gia đình qua Mỹ thì số vốn khá lớn vì kinh tế VN đã lớn mạnh và vốn mỗi gia đình đều khá).

Bài viết về vở kịch phát ra được điểm A . Nhưng sau đó thầy thu lại 1 số vì nói là TA có thể chấm sai . Bài tôi cũng bị thu lại vì test chỉ được điểm C mà bài viết điểm A thì thầy nghi ngờ . Thầy chấm lại bài viết tôi gạch đỏ 5 trang giấy và cho điểm C . Đúng là như gáo nước lạnh vào mặt nhưng đành chịu vì "trình" của tôi thật sự chỉ đấn đó và phải chấp nhận đúng điểm :) . Tôi hỏi Ch về điểm và nàng khoe được toàn A . Đúng là sinh viên giỏi có khác . Nàng dư biết tôi rất chật vật môn này nên không hỏi điểm .
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Một hôm Duyên nói:

- Em luôn luôn cần sự giúp đỡ và che chắn của anh trong lúc này . Nhưng mong anh hiểu thời gian em ở Mỹ còn quá ít ...

Tôi cắt ngang:

- Anh hiểu mà . Chỉ mong em giữ vững tinh thần và học xong ĐH . Em có học 2 năm ĐH SP ở VN thì qua đây bỏ học uổng lắm . Anh sẽ rất tiếc .

Tôi hiểu là suốt 2 năm ĐH SP của Duyên thì Duyên có 1 mối tình sâu đậm và Duyên hiện tại chưa sẵn sàng lật qua trang mới cho dù mọi chuyện đã xong . Chỉ ngại khi Duyên sẵn sàng thì tôi lại mất đi cơ hội với Duyên . Trước mắt làm người bạn tốt, người anh hết lòng chăm lo cho em, ... để được gặp Duyên thường xuyên .

Hầu hết những ai 20 tuổi trở lên mà hiện tại "available" vì nhiều nguyên nhân thì đã có ít nhất 1 mối tình . Tôi cứ nghĩ vậy nên phải cư xử cẩn thận vì cần chiếm trọn vẹn trái tim . Nếu không thì có sự so sánh và về sau dễ bùng nổ những hố ngăn cách và để rồi dễ tổn thương nhau .

Buổi review những gì Ce vẽ thì tôi khá ngạc nhiên về năng khiếu vẽ của Ce . Tôi không biết bán được không nhưng khá lạ và cuốn hút . Ce chỉ vẽ được thêm 8 bức, với 40 bức có chút sửa chửa ít nhiều thì được 48 . Tôi bệt màu đủ kiểu cho có cũng được 25 bức nữa . Như vậy tạm ổn . Tôi nói:

- Do you think what price we should set ? I think the price is $50 at least .

Tôi kể có đi mấy art galleries xem và thấy toàn là $200 trở lên . Mấy thứ ở nơi bán khung in sẵn thì khoảng $50. Chỉ ngại price ít quá thì người ta lại ... không thích . Bàn qua bàn lại thì Ce quyết định set giá ít nhất $100.

Để đáng bỏ công ra vẽ thì tôi sẽ dự ít nhất 10 fairs trong năm và Ce cũng đồng ý theo tôi tất cả . Thật ra nàng theo tôi thì có lợi vô cùng vì tôi bao sân trước và sau đó chia ra . Hơn nữa tôi có research kỹ và Ce chẳng phải lo gì .

Ce nhắc lại chuyện chị của Gr . Tôi cũng quên bén vụ đó nhưng giả vờ là chưa biết được và không biết phải ghép đôi tạm ra sao . Vì khi 1 người chủ ý lợi dụng hoàn toàn thì sự chia sẻ không còn ý nghĩa cho cả hai . Phía chị Gr thì XH ở đây có rạch ròi và cụ thể (thực tế), trong lúc người Việt lại dễ rơi vướng tình cảm sinh ra buồn đau khi chia tay .

Tôi hỏi thật là tại sao không phải người Da Trắng hay Da Đen mà C lại quan tâm đến người Việt . Ce nói qua tôi thì Ce hình dung mấy anh chàng người Việt khác cũng vậy . Tôi lại hỏi tại sao Ce không giận chị Gr chuyện xưa . Ce giải thích là chia tay với bạn trai thì chuyện xưa đó không có ý nghĩa gì nữa . Giữ tình bạn với Gr thì đáng hơn . Đúng là cái thứ dân có tính "thực tế" suy nghĩ có khác . Nếu là tôi thì tôi giận cả đời là cái chắc .

Ce nói Hè này Ce cần tôi giúp mua xe vì khi đó chắc dồn đủ tiền . Tôi mừng thầm vì đó cũng là những lần gặp gỡ Ce để nói chuyện . Giờ trước mắt tôi cần có ít cô gái nói chuyện . Những chuyện khác thì ... hên là được . Không có cũng không sao . Tôi cũng hơi nản một tí và nhen nhóm trong đầu là kế hoạch dành tiền về VN cưới vợ trong vòng 6 năm nữa .

Tự dưng tôi lại so sánh Ce và Duyên . Cả hai đều đến city này gần như con số 0. Giống nhau là cả hai đang kiếm tiền để bắt đầu từ những thứ căn bản như xe . Cả hai đều cần trợ cấp học tập (FA) để đi học . Khác nhau là 1 bên miền quê không xa lắm thì bên kia từ VN xa xôi, bên thì sinh ra tại Mỹ và còn lại là chỉ mới đến Mỹ nên còn rất xa lạ, bên thì sống một mình và đối lập là có ràng buộc với gia đình .
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Tuần Spring Break vào cuối tháng 3 và đầu tháng 4 . Tôi không có kế hoạch đi chơi đâu cả vì tôi có cảm giác hụt tiền vì đã đầu tư vào Art & Craft Fairs . Duyên & Ce thì "tăng ca" làm suốt tuần lễ này nên không thể hẹn đi lòng vòng chơi, kể cả ăn uống .

Có đến 8 chú bác đặt tôi đánh máy sách mà tôi chưa bắt đầu . Tôi hiểu sự thèm khát có sách "xuất bản", cho dù tự bỏ tiền ra in và phát không để hy vọng ai đó cho tiền lại bù vào chút nào số bỏ ra . Nhưng cái vui là có "sách". Đúng là ở cái XH này in ấn nó dễ chưa từng thấy .

Thường thì đánh máy thì không bao lâu, nhưng lâu là ở chỗ sửa đi sửa lại rồi layout sau đó gởi đĩa cho nhà máy in tận Cali (rẻ) và in xong thì nơi đó ship về tới nơi . Tuần Spring Break này tôi nhất định đánh máy cho xong 3 bản nháp và cùng 3 tác giả chỉnh dần cho đến Hè để gởi đi in và khi vào học thì họ "ra mắt" sách với bạn bè già với nhau .

Ra mắt sách thì ... hơi buồn cười . Chẳng phải ở thư viện, hay nơi cộng đồng tụ họp . Mà là ở nhà ai đó rộng rãi 1 tích . Thế là những ngươì già có dịp gặp mặt nói chuyện cho đỡ buồn vì rất khó hội nhập . Do đó cái cộng đồng rất cần thiết cho đủ sắc dân, chứ không phải chỉ dân Việt . Thường thì lịch sự là khi được tặng sách thì người nhận nên cho lại $5-$10 để gọi là ủng hộ chi phí cho việc thuê đánh máy và in sách . Nhưng số tiền ủng hộ đó chẳng là bao .

Đôi khi hội chợ Tết nho nhỏ hay những họp mặt lớn thì các "tác giả" cùng nhau đem sách ra để đầy 1 bàn hòng bán . Thường thì bàn bán sách là miễn phí, không ai lấy tiền "xâu" vì các tác giả "lỗ" ít nhất $500 cho 1 đầu sách . Cũng có người mua . Thường những người mua tôi có cảm giác phân nửa họ có vấn đề tâm lý vì tương đối lớn tuổi và sống 1 mình . Nhìn họ mà tôi lại sợ cho tôi vì tôi có thể rơi vào hoàn cảnh đó và những người khác sẽ nhìn tôi là thế .

Có một số người hầu như không có 1 thân thuộc nào ở VN . Vì những biến động là cả xóm cả làng đi hết và họ cảm thấy bơ vơ nếu về lại VN . Không thân thuộc không bạn bè thì họ không có lý do gì về VN một mình . Tôi thì may mắn hơn là còn bạn bè và kha khá bà con . Ít ra khi về thì có nơi để hỏi thăm, có bạn rủ uống cà phê .

Tôi tranh thủ lái xe đến địa điểm mà Art & Craft Fair sẽ diễn ra cuối tuần sau (gần giữa tháng 4). Đó là cái mall hìn chữ L nhỏ có cái sân đậu xe trong lòng chữ L ngay góc đường . Fair diễn ra ngay trong sân đậu xe . Do đó khách của mall đó phải đi đậu xe lung tung .

Cái mall nhỏ này gồm khoảng 15 cửa hàng nhỏ (đủ dịch vụ như ăn uống, tóc, luật sư, bảo hiểm, răng,...), 1 hiệu sách rất lớn (Borders' Bookstore), 1 siêu thị mini . Tôi vào hiệu sách và leo lên tầng 2 và đi ra ban công để nhìn xuống bãi đậu xe và xung quanh để ước lượng tình hình diễn ra .

Sau đó tôi cà khịa với 1 nhân viên lớn hơn tôi chừng 10 tuổi về Fair . Cũng may chị này làm đây đã lâu và nói là Fair rất đông người tới . Tôi nói tôi đã đăng ký và cùng bạn bán tranh . Cả hai lần đầu tiên tham gia nên khá lo và đi dọ trước . Cả hai invest $2000 và thử tham gia 10 fairs xung quanh city . Chị đó nghe đã bỏ ra $2000 thì khá giật mình . Tôi giải thích là mua màu chất lượng cao (high quality) khá đắt và phải bỏ khá nhiều sản phẩm không đạt chất lượng và nghệ thuật .

Tôi cảm thấy tôi xạo thật . Nhưng tôi tạo cái tình thế như là tôi khù khờ invest khá đậm cho bước thử để đánh động lòng cảm thương mà từ đó có những ý kiến mà tôi có thể học hỏi để mà bán được . Những người như chị này đủ để có kinh nghiệm đời cho những ý kiến mà tôi không có được vì còn quá mới trong XH này .

Chị đó nói tôi cần phải có thương hiệu (business name), đơn giản nhât như là "Whatever Arts" cho 1 sự dài lâu để khi đăng ký thì đăng ký dưới tên đó . Có bảng hiệu nhỏ nhưng phải cool . Chuẩn bị tợ rơi để giới thiệu khách đang đi dạo . Ăn mặc thì đừng ra vẻ nghệ sĩ bụi bặm và cũng đừng quá lịch lãm như business văn phòng . Khi có khách tới thăm thì giới thiệu nhã nhặn và chịu khó nói về từng bức tranh cho dù khách không mua như là nghệ sĩ đường phố trình diễn không cần trên sân khấu .

Tôi mừng thầm và cảm ơn rối rít . Tôi gọi cho Ce nói là có đi "tiền trạm" và lấy lời khuyên từ 1 người làm trong hiệu sách khá lâu năm . Ce nói tôi kỹ quá . Tôi nói lại tôi không muốn fail và tôi cũng đang learn culture mới .
 

fanmu1234

Xe container
Biển số
OF-376004
Ngày cấp bằng
1/8/15
Số km
8,261
Động cơ
261,536 Mã lực
Tuần Spring Break vào cuối tháng 3 và đầu tháng 4 . Tôi không có kế hoạch đi chơi đâu cả vì tôi có cảm giác hụt tiền vì đã đầu tư vào Art & Craft Fairs . Duyên & Ce thì "tăng ca" làm suốt tuần lễ này nên không thể hẹn đi lòng vòng chơi, kể cả ăn uống .

Có đến 8 chú bác đặt tôi đánh máy sách mà tôi chưa bắt đầu . Tôi hiểu sự thèm khát có sách "xuất bản", cho dù tự bỏ tiền ra in và phát không để hy vọng ai đó cho tiền lại bù vào chút nào số bỏ ra . Nhưng cái vui là có "sách". Đúng là ở cái XH này in ấn nó dễ chưa từng thấy .

Thường thì đánh máy thì không bao lâu, nhưng lâu là ở chỗ sửa đi sửa lại rồi layout sau đó gởi đĩa cho nhà máy in tận Cali (rẻ) và in xong thì nơi đó ship về tới nơi . Tuần Spring Break này tôi nhất định đánh máy cho xong 3 bản nháp và cùng 3 tác giả chỉnh dần cho đến Hè để gởi đi in và khi vào học thì họ "ra mắt" sách với bạn bè già với nhau .

Ra mắt sách thì ... hơi buồn cười . Chẳng phải ở thư viện, hay nơi cộng đồng tụ họp . Mà là ở nhà ai đó rộng rãi 1 tích . Thế là những ngươì già có dịp gặp mặt nói chuyện cho đỡ buồn vì rất khó hội nhập . Do đó cái cộng đồng rất cần thiết cho đủ sắc dân, chứ không phải chỉ dân Việt . Thường thì lịch sự là khi được tặng sách thì người nhận nên cho lại $5-$10 để gọi là ủng hộ chi phí cho việc thuê đánh máy và in sách . Nhưng số tiền ủng hộ đó chẳng là bao .

Đôi khi hội chợ Tết nho nhỏ hay những họp mặt lớn thì các "tác giả" cùng nhau đem sách ra để đầy 1 bàn hòng bán . Thường thì bàn bán sách là miễn phí, không ai lấy tiền "xâu" vì các tác giả "lỗ" ít nhất $500 cho 1 đầu sách . Cũng có người mua . Thường những người mua tôi có cảm giác phân nửa họ có vấn đề tâm lý vì tương đối lớn tuổi và sống 1 mình . Nhìn họ mà tôi lại sợ cho tôi vì tôi có thể rơi vào hoàn cảnh đó và những người khác sẽ nhìn tôi là thế .

Có một số người hầu như không có 1 thân thuộc nào ở VN . Vì những biến động là cả xóm cả làng đi hết và họ cảm thấy bơ vơ nếu về lại VN . Không thân thuộc không bạn bè thì họ không có lý do gì về VN một mình . Tôi thì may mắn hơn là còn bạn bè và kha khá bà con . Ít ra khi về thì có nơi để hỏi thăm, có bạn rủ uống cà phê .

Tôi tranh thủ lái xe đến địa điểm mà Art & Craft Fair sẽ diễn ra cuối tuần sau (gần giữa tháng 4). Đó là cái mall hìn chữ L nhỏ có cái sân đậu xe trong lòng chữ L ngay góc đường . Fair diễn ra ngay trong sân đậu xe . Do đó khách của mall đó phải đi đậu xe lung tung .

Cái mall nhỏ này gồm khoảng 15 cửa hàng nhỏ (đủ dịch vụ như ăn uống, tóc, luật sư, bảo hiểm, răng,...), 1 hiệu sách rất lớn (Borders' Bookstore), 1 siêu thị mini . Tôi vào hiệu sách và leo lên tầng 2 và đi ra ban công để nhìn xuống bãi đậu xe và xung quanh để ước lượng tình hình diễn ra .

Sau đó tôi cà khịa với 1 nhân viên lớn hơn tôi chừng 10 tuổi về Fair . Cũng may chị này làm đây đã lâu và nói là Fair rất đông người tới . Tôi nói tôi đã đăng ký và cùng bạn bán tranh . Cả hai lần đầu tiên tham gia nên khá lo và đi dọ trước . Cả hai invest $2000 và thử tham gia 10 fairs xung quanh city . Chị đó nghe đã bỏ ra $2000 thì khá giật mình . Tôi giải thích là mua màu chất lượng cao (high quality) khá đắt và phải bỏ khá nhiều sản phẩm không đạt chất lượng và nghệ thuật .

Tôi cảm thấy tôi xạo thật . Nhưng tôi tạo cái tình thế như là tôi khù khờ invest khá đậm cho bước thử để đánh động lòng cảm thương mà từ đó có những ý kiến mà tôi có thể học hỏi để mà bán được . Những người như chị này đủ để có kinh nghiệm đời cho những ý kiến mà tôi không có được vì còn quá mới trong XH này .

Chị đó nói tôi cần phải có thương hiệu (business name), đơn giản nhât như là "Whatever Arts" cho 1 sự dài lâu để khi đăng ký thì đăng ký dưới tên đó . Có bảng hiệu nhỏ nhưng phải cool . Chuẩn bị tợ rơi để giới thiệu khách đang đi dạo . Ăn mặc thì đừng ra vẻ nghệ sĩ bụi bặm và cũng đừng quá lịch lãm như business văn phòng . Khi có khách tới thăm thì giới thiệu nhã nhặn và chịu khó nói về từng bức tranh cho dù khách không mua như là nghệ sĩ đường phố trình diễn không cần trên sân khấu .

Tôi mừng thầm và cảm ơn rối rít . Tôi gọi cho Ce nói là có đi "tiền trạm" và lấy lời khuyên từ 1 người làm trong hiệu sách khá lâu năm . Ce nói tôi kỹ quá . Tôi nói lại tôi không muốn fail và tôi cũng đang learn culture mới .
Tiếp đi bác ơi, hay quá
 

114hangbong

Xe cút kít
Biển số
OF-663750
Ngày cấp bằng
30/5/19
Số km
15,909
Động cơ
326,570 Mã lực
Cụ chủ khéo quá, nói gì cũng tính tới tính lui. Cụ mà làm dân sale thì thật khó từ chối sự mời chào của cụ.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top