[Funland] Cái building thời xưa đó (2)

Tý phệ

Xe điện
Biển số
OF-511435
Ngày cấp bằng
21/5/17
Số km
2,963
Động cơ
22,491 Mã lực
Tuổi
42
Em ngồi nghe cụ kể tiếp
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Chọn nghành thì cũng nên hỏi lão chủ building vì lão vốn nhiều chuyện nên hóng hớt và biết nhiều người . Lão rành nhiều gia đình đã ở qua building và từ nhiều người quen khác . Gặp lão chủ thì khó vì có thể trái giờ . Nên tôi nói với hắn hỏi giùm .

Cuối tuần đang ngủ nướng thì tôi nghe giọng oang oang của lão chủ ở khuôn vien sau building:

- Không sinh ra ở đây thì đừng có học mấy ngành chữ nhiều, nói nhiều, viết nhiều, nghe nhiều . Nghành kỹ thuật hay computer mà tiến . Con trai thì học kỹ thuật hay computer, con gái thì học accounting . Quá giỏi thì bác sĩ hay dược sĩ thì không nói làm gì . Học xong bác sĩ thì ai cũng nợ 60K là ít nhất .

Thế là anh em tôi biết phải cố học cái gì . Không giỏi thì chỉ nhiêu đó mà học . Biết làm sao hơn . Giỏi như K hay chủ tịch VSA thì khá dễ dàng mọi chuyện .

Sách vở cho mùa học mới đi kiếm sách cũ thầy còn sử dụng bở hơi tai . Sinh viên thường tụ lại phòng ăn để sách cũ trên bàn là hiểu . Đến xem có đúng ISBN và edition không thì mua . Không đúng thì thôi . Lab notes thì phải mua mới . Nhiều thầy cô không ép mua sách và chịu khó copy bài tập phát . Nhiều thầy cô thì muốn ủng hộ tác giả và NXB thì ép mua sách . Nói chung sao cũng được vì 9 người 10 kiểu . Sinh viên phải nương theo thôi . Chứ ai giống ai thì không còn là XH nữa .

Tôi có ít sách cũ cũng đi bán . Chẳng ai mua cả . Cuốn Đại Số, Lượng Giác, Social Science, Humanity, ESL, ... chẳng ai để ý đến cho dù 2 ngày tôi ráng có mặt ở phòng ăn . Thôi kệ, không có duyên bán thì ... cho mấy em gái nào mới qua mượn . Tôi đi xuống thư viện, nơi mà các em gái VN làm ở counter khá nhiều đánh tiếng chỉ cho con gái mượn sách . Tôi để số phone, danh sách sách (gồm luôn ISBN, edition, tác giả) và dặn tôi chỉ muốn cho gái mượn . Mấy cô VN phì cười nhưng cũng phải hiểu bọn trai Việt ở đây khát gái vô cùng vì tỉ lệ chênh lệch rất lớn (30% gái, 70% trai).

Do nhu cầu tiêu xài ít nên tiền bạc rủng rỉnh cho dù có hùn vào với gia đình để lo việc trả thuê, điện nước, thức ăn,... Đúng là ở đây không đua đòi vật chất thì tiền có dư chút chút . Tôi chỉ sắm vài cái áo thun mới rẻ tiền mặc cho vui vui . Chứ chịu khó vào cửa hàng đồ cũ thì áo quần còn rất mới vừa quá rẻ vừa nhiều chọn lựa . Đôi lúc thèm mua đôi giày mới ken, nhưng nghĩ đi kiểu như tôi giày mau dơ và hư thì mua mới uổng . Thế là mua cũ chịu khó ngâm xả vài lần và cho vào cối giặt riêng mà nhồi để ... khử nhiều thứ . Giày cũ thì chịu khó đi nhiều thì có đồ hiệu tốt và còn khá mới .

Trước khi vào học lu bu thì tôi đánh máy gởi thư cho thầy kể về mùa Hè và XH . Đồng thời gởi thư cho 3 cô gái chưa biết mặt ở VN với nội dung dài hơn . Các thư làm quen vẫn đến thùng thư lai rai chưa hết . Không có thư nào tôi mở ra vì chán . Tôi chỉ dành lại và ai muốn làm quen với gái ở VN thì tôi đưa cho lựa tên và lựa vùng và tự mở ra rồi viết thư làm quen . Vào mùa học này chắc chắn sẽ có nhiều sinh viên nam hỏi tôi thư và tôi có cả gần 100 thư chưa mở ra .
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Tôi nhất định chọn Associate of Science (AS) degree vì 99% sinh viên Việt chọn degree này để xong và transfer lên University . Mỗi community và mỗi thời mỗi khác . Thời tôi đương nhiên đơn giản hơn thời giờ . Học AS degree thì cần:

- English 101
- Toán ít nhất là Đại Số (tôi đã xong luôn Lượng Giác)
- Xã Hội Học (tự chọn 2 môn trong nhóm)
- Nhân Văn (tự chọn 2 môn trong nhóm)
- Về nước Mỹ: chọn 1 trong Chính trị Mỹ, hoặc cấu trúc chính phủ Mỹ, hoặc lịch sử Mỹ
- Nghệ Thuật (chọn 1 trong vẽ, đàn hát, múa, đánh giá nghệ thuật)
- Khoa Học về Đời Sống (chọn 1 trong Hóa Học, Sinh Học, Địa Chất, Phát triển Con Người, Vật Lý,...)
- Tự Chọn (học tá lả những gì thích cho đủ số tín chỉ: ít nhất 60 tín chỉ college)

Chung chung là vậy, nhưng sinh viên cần gặp counselor để xem xét cụ thể từng nhóm một .

Tôi xong phần Toán, Xã Hộ Học, Nhân Văn . Các môn như "Về nước Mỹ", "Khoa học về Đời Sống" thì hên xui, nhưng kiểu 2 mùa rồi thì tôi không ngại lắm . English 101 thì hơi run vì sẽ khó, môn Nghệ Thuật thì mùa sau học, phần Tự Chọn thì bắt đầu học lung tung để kịp .

Tôi đã đăng ký xong English 101, Political Science (về lịch sử chính quyền Mỹ, không về các nơi khác), Physical Geology (về đất nước và cấu trúc của Trái Đất), Vật Lý (về động học như là đo đạc, không gian, thời gian, lực, công, năng lượng) có kèm theo lab. Như vậy đủ 4 môn và hơi ... nặng so với tôi vì ... chữ khá nhiều .

Tôi chẳng chọn thầy cô, chỉ chọn lớp thích hợp với giờ giấc cá nhân . Tôi nhất định không đi theo lối mòn của những sinh viên Việt ở đây . Phải bức phá như K, chủ tịch VSA, và 1 số ít người khác . Không có gì sai đi theo lối mòn, nhưng khi lối mòn đó không còn nữa thì sẽ không ít sinh viên Việt bị khủng hoảng . Ví dụ ông thầy quá già kia (dạy môn Social Science) mà ... không còn sống thì cả trường không có thầy cô nào có "đề" sẵn để được A mà không cần đọc dòng chữ nào trong sách .

Tình cờ gặp M trong ngày đầu tiên của mùa học, tôi hỏi ngay:

- Bộ em chưa đi Cali hả hay còn luyến tiếc nơi này .

M cười:

- Bạn em move tiểu bang khác rồi nên khó kiếm sự giúp đỡ lúc đầu .

Nếu M qua Cali thì ít nhất phải có tiền share hoặc thuê và có sẵn sự giới thiệu công việc . Chi phí bên Cali khá cao mà M khó lòng có 1 khoảng dành dụm kha khá để sống thời gian đầu . Tôi hỏi thêm:

- Em muốn tiếp tục học college ?

M lại cười:

- Em nhớ trường vào chơi 1 tí .

Tôi không muốn hỏi và nói gì thêm . Có thể M có nhiều chuyện khó nói nếu không thân .

Gặp nhiều người chỉ "quen" không thân . Chào hỏi cũng vui . Ai cũng hỏi mấy thầy cô của mấy lớp đã qua là có dễ không, có đề không . Tôi nói không, nhưng phải học thật sự . Hình như qua 3 lớp chọn đại không có đề mà phải học thật sự thì khiến tôi được chú ý hơn trong giới sinh viên Việt .

Bóng dáng thấy khá nhiều sinh viên Việt mới . Chắc là họ trong những đợt gia đình HO cuối cùng vì nghe nói Mỹ sắp xong chương trình HO . Lúc này HO đi nhiều hơn bảo lãnh và từ các trại thanh lọc của vượt biên .







 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Lớp English 101 thì ngày đầu chán . Ông thầy thì già và giọng có vấn đề . Có lẽ ông ta hư cổ họng vì khi nói gân cơ họng và mặt khác đi làm mặt biến dạng . Giọng nói khó nghe do ... biến chứng cơ cổ và mặt .

Nhìn quanh qua cả lớp chỉ có thêm 1 Vietnamese student . Vậy là thầy này không phải nằm trong danh sách "thầy cô dễ" của giới sinh viên Việt . Ngoài tôi, người kia là 1 chị khá lớn tuổi . Có thể chị ấy vừa học vừa làm, hay là vừa có gia đình vừa học .

English 101 là lớp Anh Văn cần phải có cho mọi sinh viên, do đó "Mỹ Trắng" chiếm 1/3 lớp .

"Mỹ Trắng" ý nói là dân Da Trắng có ba mẹ Da Trắng sinh ra ở Mỹ . Thường thì các thành phố trên 100K dân thì Da Trắng chỉ chiếm khoảng 30%-50% vùng quanh trung tâm . Vùng quanh trung tâm thì đủ thứ việc từ trung tâm ra đến các khu chết xuất (khu công nghiệp) nên dân Da Màu và di cư tụ đến . Nhưng khi cuộc sống vững vàng thì lại thích ra xa thành phố sống cho dù làm việc trong trung tâm . Trung tâm thì cư dân sinh sống ít nhưng không gian chủ yếu cho business và việc làm . Do đó các con đường tụ về trung tâm khá nhiều và cũng không quá kẹt xe cả ngày (chỉ quanh giờ đi làm và giờ đi về).

Những chuyện kỳ thị ngầm của bọn Trắng thì tôi nghe nhiều từ những người trong building, quen biết, và sinh viên Việt . Tôi chấp nhận sự kỳ thị vì chính người Việt kỳ thị nhau cũng đậm như là vùng miền và các nước xung quanh . Nhưng giảm sự kỳ thị là cố gắng của mọi người, không chỉ từ chính phủ hay người bị kỳ thị . Ví dụ sống chuẩn mực, làm ít sai trái, cống hiến nhiều, ... thì giảm sự kỳ thị .

Lớp Political Science có thầy là Da Đen, lớp này lại ... đông "Mỹ Trắng", chiếm hết 40/50 sinh viên . Lớp đông thiệt và không có nhận thêm sinh viên đăng ký trễ . Thầy nói khá to và ... nói rất hay . Mấy thầy cô dạy Chính Trị thường là vậy . Tụi Mỹ Trắng nghe khoái lắm vì nói về Chính Phủ, Quốc Hội, Tư Pháp của Mỹ từ thời khởi nghĩa cho đến giờ . Cuốn sách trông oải thiệt vì dày và toàn chữ . Tôi nhất định phải đọc hằng ngày để nhớ vì thầy không cho viết mà là 3 cái test .

Lớp Polical Science này tôi hài lòng vì ... gái đẹp và trẻ nhiều nên thích ngắm cái đẹp còn chút xíu trong trẻo của tuổi trẻ . Cái mặc cảm Trai Da Vàng và English kém chỉ khiến tôi chỉ ngắm chứ không làm quen . Tôi ngắm, không phải "địa" (nhìn lom lom với cặp mắt thèm).

Lớp Physical Geology thì 1 bà cô dạy . Cuốn sách thì dày cộm và đắt đỏ cũng như rất nhiều từ lạ . Nhìn qua nhìn lại cũng chẳng thấy bóng dáng Việt nào mà toàn là Trắng với ít Đen .

Vậy là tôi có 2 môn chỉ toàn là đọc và đọc với nhiều từ mới .

Môn Physics thì ... 25% là dân Việt học mà hầu hết là nam . Môn này rất cần thiết cho các nghành kỹ thuật, điện và cả computer . Vì thế dân Việt nhào vào học nhiều . Để tránh thầy để ý kiểu xấu nên tôi ngồi hàng đầu tránh nhóm sinh viên Việt luôn ngồi mấy hàng cuối .

Hai ngày đầu tiên thì cả trường bận rộn . Khoảng 20% sinh viên thay đổi lịch học dù ít hay nhiều trong tuần đầu tiên vì không phải ai cũng cố định . Ở VN trong lúc này học theo khoá và lớp (trong 1 khoá có thể có 1 hoặc vài lớp) cho nên quản lý dễ hơn . Ở đây thì học đăng ký tự do (miễn sao đủ điều kiện cho môn học) nên mọi thứ hùm bà lằng rối tung . Ví dụ môn này đông người muốn mà ghế thì đầy, sinh viên nào đổi thì có nhiều sinh viên khác muốn điền vào gây khó khăn cho thầy cô và các nhân viên văn phòng .
 

vuhaitrieu

Xe hơi
Biển số
OF-210047
Ngày cấp bằng
14/9/13
Số km
178
Động cơ
317,210 Mã lực
Cho em oánh dấu cái ạ. Cám ơn bác chủ thớt
 

alkali

Xe máy
Biển số
OF-546575
Ngày cấp bằng
20/12/17
Số km
76
Động cơ
160,071 Mã lực
Tuổi
41
Rất thích đọc chuyện của cụ, cảm ơn cụ rất nhiều
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Tôi tình cờ gặp chủ tịch VSA . Thấy nàng già dặn hơn . Cái mặc cảm trong tôi lớn qua nên chỉ gật đầu chào và không dám hỏi thăm .

Work study ở computer lab cũng thoải mái . Đỡ hơn làm bên chỗ toà nhà thể thao bị mấy đứa ở truồng trong phòng thay đồ "tra tấn" mắt . Ai cũng nói tôi mọi chuyện trôi chảy nhẹ nhàng và tương đối thuận lợi . Có thể tôi thuộc dạng không chạy theo trào lưu nên không bị hụt hơi giữa dòng và đó cũng là thuận lợi .

Trong building lại có gia đình mới qua . 2vc già và 1 chị . Chị cũng khoảng 30 ngoài vì thấy ... "già" quá . Cái vẻ lam lũ thô thô thể hiện và nét mặt "quê quê" kiểu người miền Quảng trong xã vắng . Dù quê quê vậy chứ làm kế toán của 1 công ty gia đình ở xã cho nên lanh hết chỗ để nói . Chị hay mời cùng lúc vài thanh niên đến ăn mì Quảng vì món này khá đặc trưng . Thanh niên trong building được ăn và bắt đầu có nhiều chuyện trái khoáy xảy ra .

Chị hỏi tôi chuyện hoc. hành . Tôi kể vui sơ sơ về giới sinh viên . Chị thở dài nếu chị theo học thì "tra" quá làm sao lấy chồng . Cho nên phải kiếm chồng nuôi học, không học thì đi làm . Có thể chị đánh tiếng nhanh qua đám thanh niên ở building này . Cách mời 2-4 người cùng lúc đến ăn món đặc trưng của quê chị cũng rất hay và ai cũng nhớ chị mà đồn ra xa . Đúng là người Miền Trung khá thâm trầm và sâu sắc .

Kể từ đó, thỉnh thoảng chị nhờ người này rồi nhờ người kia chở đi vì chị chưa thể có xe . Chị cũng biết "vẻ quê" của chị khó khiến ai vui vẻ tình nguyện dù trẻ hay cùng lứa với chị . Bản thân tôi chị cũng nhờ chở đi học ESL vài lần khi có giờ cùng đi . Qua cách chia sẻ của chị thì tôi đoán chị có chút tiền mang theo và đang rất dè sẻn mọi thứ và học cách "dè sẻn" của tôi qua các chợ đồ cũ và sale . Chị làm kế toán nên rất hiểu các con số mà .

Được ít tuần thì câu chuyện của chị chìm lỉm trong giới thanh niên vì chị ... đi làm và không còn mời ăn mì Quảng nữa . Đi làm xem như không còn có nhiều thời gian .

(vượt thời gian kể tiếp về chị)

Khoảng 3 tháng sau, trời gió lạnh và tuyết lất phất . Chị đứng trước building và tôi đậu xe gần đó . Đã lâu mới gặp lại chị và trông chị khác hẳn . Trắng trẻo hơn và điệu đà hơn . Tôi hỏi thăm chị ít câu và chị nói:

- Sao người chở chị đi làm không thấy đến .

Cái vẻ lo lắng thể hiện và tôi thấy tội quá nên nói:

- Em chở chị đến chỗ làm và em chẳng gấp chuyện gì cho lắm .

Chị đồng ý ngay vì sợ trễ làm (mà cũng có thể trễ). Chuyện trò thì biết chị cũng mới có bằng lái mà không dám lái xe . Tôi hỏi ai dạy . Chị nói ông Ph dạy . Tôi không kìm nỗi cái ngớ người vì ông này nổi tiếng dạy lái xe ẩu và có tật dê gái . Ổng lấy bằng được phép dạy lái thường xuyên và ai không biết gì về ổng thì ổng có tiền . Qua 1 vài nạn nhân thì ổng cho thi lấy bằng tập lái có "buà" nên ít hiểu về luật và tập lái chỉ loanh quanh trên cung đường thi lái cho nên khi có bằng lái thì ... khá nhiều người lại không lái xe được và phải tập lái với người khác . Tôi nói:

- Sao chị không nói đám thanh niên trong building tập lái .

Chị thở dài:

- Chị đâu có biết đâu . Chị tưởng học lái xe phải học qua thầy . Lỡ đưa tiền cho thầy thì chị mới biết ai có bằng lái trên 1 năm và không có vi phạm luật thì được quyền tập lái .

Tôi thầm nghĩ: "Chị cũng lanh thấy mồ, nhưng lanh quá nên sơ sẩy vài thứ".

Khi gần đến chỗ làm thì chị bất ngờ nói:

- Hay là em tập lại cho chị lái, chị trả tiền cho em ?

Tôi phản ứng như đĩa phải vôi tức thì:

- Thanh niên ở đây giúp qua lại có tiền đâu, năm ngoái em tập lái có ai lấy em cắt bạc nào .

Chị nói chị xin lỗi và chị giải thích chị đi làm lúc còn ở VN thì cái gì cũng thực tế là trả tiền:

- Em chưa đi làm, chị đi làm có tiền, chị giúp em thôi .

Chị cười gượng cảm ơn tôi vào công ty khi xe dừng trước công ty . Chị nói vậy cũng có lý, người đi làm có tiền thì phải sòng phẳng và thực tế . Tôi thì thanh niên trẻ thì chỉ thích giúp đỡ qua lại thôi .

Ít ngày sau chị qua nhà gặp tôi nói thẳng:

- Chủ nhà nói em là người khá kỹ tính vì thế nhờ em tập lái xe lại cho chị để chị có thể tự lái .

Tôi nói:

- Em chưa tập lái xe cho ai bao giờ . Nguy hiểm cho chị .

Chị nói:

- Chị tin em mà .

Thiệt tình cái lão chủ building . Cứ nâng quan điểm cho tôi . Mà hình như tôi nghe vậy cũng cảm thấy sướng vì có cảm giác tôi được trọng trong thâm tâm của lão chủ . Tôi nhận lời vì tôi nghĩ người ta tập cho tôi thì tôi phải giúp người khác để trả lại cái ơn của những người đi trước . Không thì tôi mắc nợ .

Tôi bèn đưa chị cuốn driving handbook và bắt chị tự học 3 ngày cho thuộc và tôi kiểm tra trước khi tập lái lại cho chị để chị tự tinh . Chị đồng ý .

Ngày đầu tiên tôi chở dạo quanh thành phố để gặp nhiều trường hợp giao thông để nói . Ví dụ thấy bảng màu cam thì phải đi chậm lại mặc kệ đứa sau ra sao . Thấy đường sắt cắt ngang cũng đi chậm lại và quan sát để vượt hay dừng lại . Thấy bảng báo vùng có học sinh thì cũng đi chậm lại và đúng tốc độ theo bảng . Sau đó thì tôi lái và chị nói tình hình phía trước và cần phải quyết định ra sao . Thấy ổn thì tôi tìm park lớn ở xa để tập lái .

Ít ngày đầu tôi chỉ tập lái chậm và quen chân thắng . Xe tôi không có bàn thắng phụ bên ghế khách cho nên phải tập cho chị quen chân thắng . Sau đó mới cho ra ngoài đường vắng tập chạy có tốc độ và quen với nhiều tình huống giao thông .

Cả tháng tập xe nhưng không liên tục vì giờ giấc rảnh của chị và tôi không có giống nhau . Nhưng chị lái cũng cứng từ từ và chị có vẻ mừng lắm vì ở đây lái xe như cái chân và biết lái xe thì như là tự do bay bổng tứ phương .

Ngày cuối ấn định là tôi duyệt lái xe của chị lần nữa . Lần này tôi để chỉ lái tự do tìm điểm đến và từ điểm đó về lại . Chuyến đi tôi ít "góp ý" nhưng rất hồi hộp vì chị xử lý sai là tai nạn . Nhạc nhẹ nghe du dương làm tôi bớt căng thẳng . Chuyến về thì có chiếc xe bên đường màu xanh lá cây non ghi for sale . Cái giá quá hấp dẫn khiến chị phải tấp lề xem . Chúng tôi xem quanh xe (vì xe for sale thì xem quanh xe không có gì trở ngại). Thấy chiếc xe khá hoàn hảo cho cái tuổi xe . Chị nói với tôi giá này chị mua được vì dành giụm cỡ đó .

Bà chủ xe lon ton đi ra hỏi chúng tôi . Bà cũng già rồi nhưng thấy khoẻ re và tươi tắn . Nói qua nói lại khó hiểu nhau vì bà Mỹ Trắng rặc và ít tiếp xúc với di dân nên không có kinh nghiệm nghe . Tôi thì khó nghe vì bà không có flexible theo cách nói của di dân .

Tôi nói sự thật là chị mới qua và mới đi làm nhờ xe người ta và tôi tập lái xe cho chị . Thấy xe màu chị thích thì chợt ghé xem chứ chưa có ý định mua vì ... giá này thì quá đắt cho sự dành dụm của chị . Nói qua nói lại hiểu nhau hơn và bà mủi lòng cho dân di cư chịu khó đi làm công nhân ít tiền mà phải ráng dành dụm mua xe và bắt đầu cuộc sống mới . Thế là bà chịu bớt và tôi hẹn 2 ngày sau đến lấy xe vì phải lo gom tiền từ vài người thân cho đủ . Nghe nói vậy bà càng mũi lòng hơn và rút bảng for sale để dành cho chị .

Trên đường về chị nói tôi "ghê" quá . Nói sao bà đó cảm thông, bớt giá, để dành xe . Chị hỏi tôi sao không mua liền vì chị dư sức mua . Tôi nói đó là cách thử bà già đó thôi . Gặp xe có vấn đề là bà già đó thúc mua ngay . Nếu bà thúc mua thì em kéo chị trốn chạy ngay . Bà già cảm thông cho chị nên ứng xử cách đó . Ai cũng muốn bán xe nhanh mà . Chị không mua thì bà cũng mong bán người khác cho lẹ . Chị khen tôi và nói tôi nhìn hiền khô mà mưu chước cũng thâm sâu .
 
Chỉnh sửa cuối:

114hangbong

Xe cút kít
Biển số
OF-663750
Ngày cấp bằng
30/5/19
Số km
15,908
Động cơ
326,655 Mã lực
Tôi tình cờ gặp chủ tịch VSA . Thấy nàng già dặn hơn . Cái mặc cảm trong tôi lớn qua nên chỉ gật đầu chào và không dám hỏi thăm .

Work study ở computer lab cũng thoải mái . Đỡ hơn làm bên chỗ toà nhà thể thao bị mấy đứa ở truồng trong phòng thay đồ "tra tấn" mắt . Ai cũng nói tôi mọi chuyện trôi chảy nhẹ nhàng và tương đối thuận lợi . Có thể tôi thuộc dạng không chạy theo trào lưu nên không bị hụt hơi giữa dòng và đó cũng là thuận lợi .

Trong building lại có gia đình mới qua . 2vc già và 1 chị . Chị cũng khoảng 30 ngoài vì thấy ... "già" quá . Cái vẻ lam lũ thô thô thể hiện và nét mặt "quê quê" kiểu người miền Quảng trong xã vắng . Dù quê quê vậy chứ làm kế toán của 1 công ty gia đình ở xã cho nên lanh hết chỗ để nói . Chị hay mời cùng lúc vài thanh niên đến ăn mì Quảng vì món này khá đặc trưng . Thanh niên trong building được ăn và bắt đầu có nhiều chuyện trái khoáy xảy ra .

Chị hỏi tôi chuyện hoc. hành . Tôi kể vui sơ sơ về giới sinh viên . Chị thở dài nếu chị theo học thì "tra" quá làm sao lấy chồng . Cho nên phải kiếm chồng nuôi học, không học thì đi làm . Có thể chị đánh tiếng nhanh qua đám thanh niên ở building này . Cách mời 2-4 người cùng lúc đến ăn món đặc trưng của quê chị cũng rất hay và ai cũng nhớ chị mà đồn ra xa . Đúng là người Miền Trung khá thâm trầm và sâu sắc .

Kể từ đó, thỉnh thoảng chị nhờ người này rồi nhờ người kia chở đi vì chị chưa thể có xe . Chị cũng biết "vẻ quê" của chị khó khiến ai vui vẻ tình nguyện dù trẻ hay cùng lứa với chị . Bản thân tôi chị cũng nhờ chở đi học ESL vài lần khi có giờ cùng đi . Qua cách chia sẻ của chị thì tôi đoán chị có chút tiền mang theo và đang rất dè sẻn mọi thứ và học cách "dè sẻn" của tôi qua các chợ đồ cũ và sale . Chị làm kế toán nên rất hiểu các con số mà .

Được ít tuần thì câu chuyện của chị chìm lỉm trong giới thanh niên vì chị ... đi làm và không còn mời ăn mì Quảng nữa . Đi làm xem như không còn có nhiều thời gian .

(vượt thời gian kể tiếp về chị)

Khoảng 3 tháng sau, trời gió lạnh và tuyết lất phất . Chị đứng trước building và tôi đậu xe gần đó . Đã lâu mới gặp lại chị và trông chị khác hẳn . Trắng trẻo hơn và điệu đà hơn . Tôi hỏi thăm chị ít câu và chị nói:

- Sao người chở chị đi làm không thấy đến .

Cái vẻ lo lắng thể hiện và tôi thấy tội quá nên nói:

- Em chở chị đến chỗ làm và em chẳng gấp chuyện gì cho lắm .

Chị đồng ý ngay vì sợ trễ làm (mà cũng có thể trễ). Chuyện trò thì biết chị cũng mới có bằng lái mà không dám lái xe . Tôi hỏi ai dạy . Chị nói ông Ph dạy . Tôi không kìm nỗi cái ngớ người vì ông này nổi tiếng dạy lái xe ẩu và có tật dê gái . Ổng lấy bằng được phép dạy lái thường xuyên và ai không biết gì về ổng thì ổng có tiền . Qua 1 vài nạn nhân thì ổng cho thi lấy bằng tập lái có "buà" nên ít hiểu về luật và tập lái chỉ loanh quanh trên cung đường thi lái cho nên khi có bằng lái thì ... khá nhiều người lại không lái xe được và phải tập lái với người khác . Tôi nói:

- Sao chị không nói đám thanh niên trong building tập lái .

Chị thở dài:

- Chị đâu có biết đâu . Chị tưởng học lái xe phải học qua thầy . Lỡ đưa tiền cho thầy thì chị mới biết ai có bằng lái trên 1 năm và không có vi phạm luật thì được quyền tập lái .

Tôi thầm nghĩ: "Chị cũng lanh thấy mồ, nhưng lanh quá nên sơ sẩy vài thứ".

Khi gần đến chỗ làm thì chị bất ngờ nói:

- Hay là em tập lại cho chị lái, chị trả tiền cho em ?

Tôi phản ứng như đĩa phải vôi tức thì:

- Thanh niên ở đây giúp qua lại có tiền đâu, năm ngoái em tập lái có ai lấy em cắt bạc nào .

Chị nói chị xin lỗi và chị giải thích chị đi làm lúc còn ở VN thì cái gì cũng thực tế là trả tiền:

- Em chưa đi làm, chị đi làm có tiền, chị giúp em thôi .

Chị cười gượng cảm ơn tôi vào công ty khi xe dừng trước công ty . Chị nói vậy cũng có lý, người đi làm có tiền thì phải sòng phẳng và thực tế . Tôi thì thanh niên trẻ thì chỉ thích giúp đỡ qua lại thôi .

Ít ngày sau chị qua nhà gặp tôi nói thẳng:

- Chủ nhà nói em là người khá kỹ tính vì thế nhờ em tập lái xe lại cho chị để chị có thể tự lái .

Tôi nói:

- Em chưa tập lái xe cho ai bao giờ . Nguy hiểm cho chị .

Chị nói:

- Chị tin em mà .

Thiệt tình cái lão chủ building . Cứ nâng quan điểm cho tôi . Mà hình như tôi nghe vậy cũng cảm thấy sướng vì có cảm giác tôi được trọng trong thâm tâm của lão chủ . Tôi nhận lời vì tôi nghĩ người ta tập cho tôi thì tôi phải giúp người khác để trả lại cái ơn của những người đi trước . Không thì tôi mắc nợ .

Tôi bèn đưa chị cuốn driving handbook và bắt chị tự học 3 ngày cho thuộc và tôi kiểm tra trước khi tập lái lại cho chị để chị tự tinh . Chị đồng ý .

Ngày đầu tiên tôi chở dạo quanh thành phố để gặp nhiều trường hợp giao thông để nói . Ví dụ thấy bảng màu cam thì phải đi chậm lại mặc kệ đứa sau ra sao . Thấy đường sắt cắt ngang cũng đi chậm lại và quan sát để vượt hay dừng lại . Thấy bảng báo vùng có học sinh thì cũng đi chậm lại và đúng tốc độ theo bảng . Sau đó thì tôi lái và chị nói tình hình phía trước và cần phải quyết định ra sao . Thấy ổn thì tôi tìm park lớn ở xa để tập lái .

Ít ngày đầu tôi chỉ tập lái chậm và quen chân thắng . Xe tôi không có bàn thắng phụ bên ghế khách cho nên phải tập cho chị quen chân thắng . Sau đó mới cho ra ngoài đường vắng tập chạy có tốc độ và quen với nhiều tình huống giao thông .

Cả tháng tập xe nhưng không liên tục vì giờ giấc rảnh của chị và tôi không có giống nhau . Nhưng chị lái cũng cứng từ từ và chị có vẻ mừng lắm vì ở đây lái xe như cái chân và biết lái xe thì như là tự do bay bổng tứ phương .

Ngày cuối ấn định là tôi duyệt lái xe của chị lần nữa . Lần này tôi để chỉ lái tự do tìm điểm đến và từ điểm đó về lại . Chuyến đi tôi ít "góp ý" nhưng rất hồi hộp vì chị xử lý sai là tai nạn . Nhạc nhẹ nghe du dương làm tôi bớt căng thẳng . Chuyến về thì có chiếc xe bên đường màu xanh lá cây non ghi for sale . Cái giá quá hấp dẫn khiến chị phải tấp lề xem . Chúng tôi xem quanh xe (vì xe for sale thì xem quanh xe không có gì trở ngại). Thấy chiếc xe khá hoàn hảo cho cái tuổi xe . Chị nói với tôi giá này chị mua được vì dành giụm cỡ đó .

Bà chủ xe lon ton đi ra hỏi chúng tôi . Bà cũng già rồi nhưng thấy khoẻ re và tươi tắn . Nói qua nói lại khó hiểu nhau vì bà Mỹ Trắng rặc và ít tiếp xúc với di dân nên không có kinh nghiệm nghe . Tôi thì khó nghe vì bà không có flexible theo cách nói của di dân .

Tôi nói sự thật là chị mới qua và mới đi làm nhờ xe người ta và tôi tập lái xe cho chị . Thấy xe màu chị thích thì chợt ghé xem chứ chưa có ý định mua vì ... giá này thì quá đắt cho sự dành dụm của chị . Nói qua nói lại hiểu nhau hơn và bà mủi lòng cho dân di cư chịu khó đi làm công nhân ít tiền mà phải ráng dành dụm mua xe và bắt đầu cuộc sống mới . Thế là bà chịu bớt và tôi hẹn 2 ngày sau đến lấy xe vì phải lo gom tiền từ vài người thân cho đủ . Nghe nói vậy bà càng mũi lòng hơn và rút bảng for sale để dành cho chị .

Trên đường về chị nói tôi "ghê" quá . Nói sao bà đó cảm thông, bớt giá, để dành xe . Chị hỏi tôi sao không mua liền vì chị dư sức mua . Tôi nói đó là cách thử bà già đó thôi . Gặp xe có vấn đề là bà già đó thúc mua ngay . Nếu bà thúc mua thì em kéo chị trốn chạy ngay . Bà già cảm thông cho chị nên ứng xử cách đó . Ai cũng muốn bán xe nhanh mà . Chị không mua thì bà cũng mong bán người khác cho lẹ . Chị khen tôi và nói tôi nhìn hiền khô mà mưu chước cũng thâm sâu .
Bà chị này nói đúng quá cụ ạ. :)
 

114hangbong

Xe cút kít
Biển số
OF-663750
Ngày cấp bằng
30/5/19
Số km
15,908
Động cơ
326,655 Mã lực
Bà chị đó đã đi làm và lứa tuổi đó khá khôn . Đó là cách khen làm mát lòng hoặc 1 hình thức xả giao cho vui :)
Ví dụ chuyện cô giáo ưu tiên cho bé lớn nhà cụ tìm cô giáo tốt, qua cô cụ hiểu tình hình và âm thầm biết ơn cô. Còn như em là em sẽ kể cho hết những ai quan tâm là cô nọ tốt cô kia dở...Qua chuyện cụ kể em cũng học được nhiều về cách ứng xử tế nhị và chu đáo.
 

bimiu2000

Xe buýt
Biển số
OF-420072
Ngày cấp bằng
2/5/16
Số km
995
Động cơ
227,097 Mã lực
Đúng là em phải học cụ chủ nhiều
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Hai ngày sau, ba tôi chở và drop chị và tôi ở nhà bà già đó . Bà già ra đưa cho chị cái giấy chủ quyền xe đã ký và 1 xấp giấy xe đi bảo dưỡng và thay các thứ và dặn đã thay gì và làm gì rồi đồng thời nói trong vòng ít tháng phải xem lốp và thắng .

Lướt sơ qua xấp giấy thì tôi thấy là chiếc xe được chăm chút tốt . Phần lớn (2/3) người lớn tuổi Mỹ Trắng ở ngoại ô (cận thành phố) họ bảo dưỡng xe đầy đủ vì lối sống của họ là vậy . Người Việt cũng truyền tai nhau như thế .

Chị đưa tiền cho bà và bà đưa lại $300. Tôi giúp chị đi tìm dịch vụ đổi chủ quyền xe và nhận bản số tạm mới vì xe phải tháo bảng số đưa lại cho bà . Dịch vụ chuyển đổi chủ quyền khá dễ đàng . Đưa họ giấy chủ cũ, ký tên, họ đóng dấu . Sau đó đóng lệ phí của DOT và lệ phí làm giùm của dịch vụ (chỉ $5 lúc này) và có biên lai xác nhận chờ giấy chủ quyền mới gởi về. Họ đưa cho bảng số tạm (bảng số thật và tem sẽ gởi về nhà). Đồng thời họ nói nên mua insurance 1 tuần tạm vì xe chạy không có insurance thì cảnh sát phạt rất nặng . Thế là mua insurance tạm 1 tuần ở họ hết $35 . Trong vòng 1 tuần thì phải kiếm hãng insurance mua . Nói chung là khá gọn lẹ .

Tiểu bang tôi thì chính phủ không có kiểm tra xe hàng năm vì người chủ xe tự có trách nhiệm duy tu xe để xe chạy an toàn . Nhưng lệ phí lưu hành xe chỉ $40 mỗi năm .

Chị muốn nhét cho tôi $300 bà kia bớt nhưng tôi từ chối . Tôi chỉ giải thích lớp trước giúp lớp sau . Nếu ai cũng kiếm tiền nhau thì cái cộng đồng này khó sống lắm .

Nói chung, cộng đồng hay xóm thì có nhiều thứ, tốt xấu lẩn lộn . Có những chuyện trái khoáy và cả đau lòng giữ người và người . Nhưng tự mỗi người gắn 1 chút thì vui thôi .

Sau khi giấy tờ xong thì tôi để chị lái xe về . Kể từ nay, khu vực quanh building sẽ khó đậu xe hơn 1 tí vì ... thêm 1 chiếc xe . Xe của cả building đậu ngoài lề đường . Nếu về không còn chỗ gần phải chịu đậu xa . Chuyện mất xe hay bị đập xe thì chưa nghe qua nhưng vẫn có đâu đó trong thành phố .

Đậu xe xong thì tôi nhanh chóng biến đi vì để cha mẹ chị xuống xem và vui với nhau (chuyện rất thường tình của chiếc xe hơi đầu tiên trong nhà) .

Kể từ đó tôi ít gặp chị . Nhưng thỉnh thoảng gia đình chị có cái gì đó ngon hay đem qua cho như bánh da lợn, bánh bèo, bánh đúc, ít loại bánh gói lá, ... Mẹ tôi cũng hay cho lại nếu có thứ gì đó khác hơn (tự làm).

Thanksgiving sau đó chị gọi tôi qua ăn . Tôi không biết làm sao vì đám bạn cũng tổ chức Thanksgiving ở ngoại ô . Tôi nói tôi chỉ ghé 1 lúc để đi tiếp . Tôi qua bên chị và chị đỏ hoe con mắt nói:

- Chị mới có chuyện buồn ...

Vốn là chị đi thì chị và chồng không có giấy tờ hứa hẹn nhau . Họ sống với nhau đã 8 năm . Chị sẽ quay lại bão lãnh anh . Nhưng anh lại đám hỏi người khác rồi . Chị chìa cho tôi vài hình ảnh đám hỏi mà chị đã xé rồi ráp lại . Bạn chị chụp và gởi qua cho chị biết để chị lo tìm hạnh phúc mới .

Tôi không biết an ủi chị thế nào . Chị nói tôi đi và chị cảm ơn tôi lắng nghe . Tôi không thể ở lại vì chị không phải bạn lớn quá thân thiết vì tôi có biết gì đâu ngoại trừ chị nói ra . Tôi xin lỗi chị và mong chị thông cảm . Chị cười gượng nói tôi không cần phải xin lỗi .

Trường nghỉ từ tuần thứ 2 tháng 12 cho đến hết tuần thứ 1 tháng 1 năm sau . Chị đem đồ qua cho nhưng không có ai ngoài tôi . Chị nói buồn quá không biết phải làm gì vì hãng chị nghĩ 2 tuần và qua Tết vào làm lại . Đang là mùa Đông và lạnh nên sợ trầm cảm chuyện mất chồng và giá lạnh . Tôi nhìn chị thấy xót mà mở miệng:

- Em cũng rảnh, hay là chị với em lái xe từ từ xuống Florida nắng ấm chơi khoảng 1 tuần rồi về ? Em không cho ai biết và chị cũng vậy .

Chị đứng suy nghĩ như trời trồng cả phút và gật đầu . Tôi nói tối nay đi liền và tôi đứng chờ ở ngã tư cách 1 mile để không ai thấy .

Chuyến đi bí mật của chị và tôi có nhiều điều thú vị . Nhưng cũng nhờ vậy mà ... chị không còn thỉnh thoảng mang đồ qua cho và gia đình chị cũng move out khỏi building ít tháng sau đó . Năm sau nữa chị gởi thiệp cưới nhưng tôi không trả lời và không đi .


(trở lại với hiện tại)


Cuộc sống cộng sinh cả gia đình mà ai cũng trưởng thành thì khiến cả gia đình không lo về thu nhập . Ba mẹ tôi đi làm thì dư trang trải . Anh em tôi thì lo đi học và làm thêm cũng có ít tiền . Hỏi kiểu này viết thư kể cho bên VN nghe thì người nghèo sao không ham đi Mỹ . Nhưng có nhiều mảnh đời không may mắn khác khiến cuộc sống họ khó khăn hơn về tài chánh và tinh thần .

Tuần đầu còn thời gian, tôi đọc và viết ra nhiều từ mới mẻ của 2 môn Political Science và Physical Geology . Đúng là đọc trối chết không kịp . Với tụi Mỹ thì có thể 2 môn này đơn giản hơn vì XH và học đường lập đi lập lại nhiều . Tỉ như tôi còn nhớ 23/8, 3/2, 30/4, 1968, 1954, ... thì bọn Mỹ cũng nhớ nhiều mốc của đất nước chúng . Tôi thì quá mới mẻ cho nên trong túi lúc nào cũng có tờ giấy cứng nhỏ ghi khoảng 30 mốc thời gian và các từ đặc biệt của chính phủ Mỹ .

Thầy Political Science thì không giảng theo sách . Đầu giờ chỉ ghi khoảng 10 term và ít cột mốc thời gian để sinh viên chú trọng (tôi dư hiểu sẽ có trong test và phải học thuộc trong sách). Sau đó là nói thao thao bất tuyệt tùm lum . Bọn Mỹ nghe và cười hoài . Còn tôi thì ráng bắt được chữ nào hay chữ đó . Tôi vẫn ngồi bàn đầu chổng mỏ nghe và không thể nào nhận ra cái hài nên không thể nào cười theo cả lớp . Đôi lúc bực mình và mặc cảm . Biết làm sao bây giờ .

Chuyện tôi quá lắng nghe và không bắt nhịp hài của thầy thì đương nhiên bị mấy đứa kế bên chú ý . Đôi lúc chúng nhìn tôi cặp mắt lạ và tôi cũng liếc lại như muốn nói tôi đang học .

Cuốn sách thì tôi high light nhiều thứ quan trọng và đọc khi thầy nói điều gì đó xa khỏi môn học . Ví dụ thầy bàn về vụ ông thị trưởng kia bị đi tù hoặc mấy cuốn phim liên quan đến nhân quyền tại Mỹ bị chà đạp bởi một số người Da Trắng . Tức là tôi phải lọc lựa ra tôi cần nghe những gì và không nghe những khác để có thời giờ đọc đi đọc lại những gì quan trọng cho test .

Cái test thứ nhất đến sớm để cho sinh viên quyết định học tiếp hay drop mà không bị điểm kém (chỉ trong thời gian nào đó đầu mùa học). Đúng là cái test khá khó và tôi phải ngồi cho đến khi hết giờ và chỉ mình tôi . Ông thầy cũng chịu trận khi chỉ có mình tôi suốt 15 phút cuối , lúc đó ổng chấm bài của những sinh viên khác . Tôi nộp bài thì ổng nói "Good job!" Có lẽ ổng thấy tôi khoanh các câu trả lời .

Bài phát ra thì tôi được con B . Tôi tranh thủ hỏi vài người kế bên câu đúng và lật sách đánh dấu nhanh trước khi thầy thu bài lại . Bọn Mỹ thì A quá nhiều khi thầy thu bài và tôi liếc tò mò xem . Cũng may tôi biết cái kiểu của thầy là đầu giờ thầy ghi các mốc thời gian và một số term và tôi tin chắc có hết trong test .
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Đúng là em phải học cụ chủ nhiều
Ví dụ chuyện cô giáo ưu tiên cho bé lớn nhà cụ tìm cô giáo tốt, qua cô cụ hiểu tình hình và âm thầm biết ơn cô. Còn như em là em sẽ kể cho hết những ai quan tâm là cô nọ tốt cô kia dở...Qua chuyện cụ kể em cũng học được nhiều về cách ứng xử tế nhị và chu đáo.
Cảm ơn hai bạn đã động viên ủng hộ nội dung câu chuyện :)
 

xmannamviet

Xe đạp
Biển số
OF-585186
Ngày cấp bằng
15/8/18
Số km
10
Động cơ
135,990 Mã lực
Tuổi
41
Rất hay và bổ ích để trải nghiệm và học tập từ bác chủ topic
 

Hà Tam

Xe điện
Biển số
OF-339987
Ngày cấp bằng
24/10/14
Số km
4,196
Động cơ
328,298 Mã lực
Cụ chủ viết bài hay có nhiều chi tiết cụ thể bất ngờ.
Có 2 điểm muôn nói thêm với cụ.
Một là bảng số xe ô tô, có nhiều tiểu bang cho phép tự chọn ký tự (chữ và số) theo tùy thích, cái này kể cũng lạ so với xứ mình, một góc bảng số xe có ký hiệu cho biết ngày hết hạn hiệu lực đăng ký (?), đến kỳ đó phải đem xe đi làm thủ tục mới. Trên nền bảng số xe có biểu tượng đặc trưng theo màu và logo của tiểu bang hay đơn giản là tên của tiểu bang. Thông thường mỗi xe phải đeo 2 biển xe: trước và sau (có cùng kíchh thước, biển ngang dài). Một vài tiểu bang cho phép mỗi xe chỉ cần đeo một bảng số phía trươc hoặc sau cũng được.
Hai là điểm của sinh viên học đại học, trong học kỳ mỗi môn thường có nhiều test, thày/cô chấm theo thang điểm 100, theo thành tích của thang 100 đó mà đánh giá phân loại thành điểm môn học A, B, C và D. Đôi khi thày/cô giao cho nghiên cứu sinh cao học chấm bài và cho điểm, sv thì ai biết điểm của người đó, hiếm khi (và không quan tâm) biết đến điểm người khác.
 

SubaruLover

Xe tăng
Biển số
OF-341013
Ngày cấp bằng
1/11/14
Số km
1,410
Động cơ
288,407 Mã lực
Cụ chủ viết bài hay có nhiều chi tiết cụ thể bất ngờ.
Có 2 điểm muôn nói thêm với cụ.
Một là bảng số xe ô tô, có nhiều tiểu bang cho phép tự chọn ký tự (chữ và số) theo tùy thích, cái này kể cũng lạ so với xứ mình, một góc bảng số xe có ký hiệu cho biết ngày hết hạn hiệu lực đăng ký (?), đến kỳ đó phải đem xe đi làm thủ tục mới. Trên nền bảng số xe có biểu tượng đặc trưng theo màu và logo của tiểu bang hay đơn giản là tên của tiểu bang. Thông thường mỗi xe phải đeo 2 biển xe: trước và sau (có cùng kíchh thước, biển ngang dài). Một vài tiểu bang cho phép mỗi xe chỉ cần đeo một bảng số phía trươc hoặc sau cũng được.
Hai là điểm của sinh viên học đại học, trong học kỳ mỗi môn thường có nhiều test, thày/cô chấm theo thang điểm 100, theo thành tích của thang 100 đó mà đánh giá phân loại thành điểm môn học A, B, C và D. Đôi khi thày/cô giao cho nghiên cứu sinh cao học chấm bài và cho điểm, sv thì ai biết điểm của người đó, hiếm khi (và không quan tâm) biết đến điểm người khác.
Một là bảng số xe ô tô, có nhiều tiểu bang cho phép tự chọn ký tự (chữ và số) theo tùy thích:

=> Nếu muốn thì đến văn phòng của state chuyên về xe đăng ký . Họ có nhiều kiểu bảng số và những số chữ chưa ai lấy . Dĩ nhiên lệ phí cao và chỉ 1 lần . Bảng số thì theo người, không theo xe, khi bán xe thì giữ lại bảng số . Nếu không giữ nó thì báo cho state biết (thường thì ít ai báo và sau ít năm thì mất quyền giữ bảng số nếu không đăng ký vào xe khác). Những dịch vụ giúp đổi chủ quyền xe thì họ chỉ có sẵn bảng sô tạm và bảng số thật sẽ làm ngẫu nhiên => tiện cho những ai không cần chọn .

Một vài tiểu bang cho phép mỗi xe chỉ cần đeo một bảng số phía trươc hoặc sau cũng được:

=> Đúng, nhưng khi qua tiểu bang khác thì có thể có vấn đề vì nhiều tiểu bang đòi hỏi bảng số trước và sau

Hai là điểm của sinh viên học đại học, trong học kỳ mỗi môn thường có nhiều test, thày/cô chấm theo thang điểm 100, theo thành tích của thang 100 đó mà đánh giá phân loại thành điểm môn học A, B, C và D.

=> Chấm điểm tùy theo thầy cô, có thầy cô fix điểm qua test (được bao nhiêu tính bấy nhiêu, A=90%+, B=80%+, v.v), có thầy cô tính điểm theo curve (tùy theo tình hình lớp mà chia ra các nhóm điểm, có thầy cô chỉ chấm theo sự cố gắng (nhất là các môn chỉ có project hay các bài viết). Học ở community college hầu hết thầy cô không có sinh viên phụ nên họ tự chấm . Học ở university thì các lớp đông (học hội trường) và lớp thấp thì thầy cô có sinh viên cao học làm thêm phụ (ví dụ Huyền Chip cũng phụ cho 1 số giáo sư khi học cao học nghành AI và có đứng lớp luôn (nhưng có sự dìu dắt)). Nói chung là thầy cô ở đâu cũng vậy, đa số (không phải tất cả) có xu hướng nâng đỡ và khích lệ sự cố gắng hơn là dìm và gây khó khăn .

Vì lý do tế nhị, sinh viên giấu hay cho biết điểm nhau là tùy theo giữa các sinh viên . Thường thì ít ai muốn biết và cũng ít ai cho biết .
 

NeiKzz

Xe máy
Biển số
OF-549584
Ngày cấp bằng
8/1/18
Số km
97
Động cơ
158,850 Mã lực
e đặt đôi dép hóng tiếp chuyện của cụ ạ
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top