Đừng đánh rạn đòn ra đó ạ
E 3 tuổi chơi chun bị bố e cho giữa bát chun và bát cơm , chơi bi cũng bị vậy. Tầm 4 tuổi hơn 4 tuổi gì đó e bị quả treo ngược chân lên vì kèo nhà và đánh . Sau thời điểm đó e rạn đòn cmnl . Lúc bực nên quát hay bắt úp mặt vào tường ạ. Lúc vui phân tích cho chúng nó .
Tuyệt đối k nghe giúp việc hay người nhà kể là lúc trước nó hư thế này hư thế kia xong 1 phát lôi nó ra doạ hoặc đánh . Bởi trí nhớ của nó lúc sai nó quên cmmr , tự dưng bị đánh oan méo hiểu cái j thành ra lỳ đòn.
Trước duy nhất 2 lần e đánh nó : 1 lần nói dối , bắt nằm xuống đánh cho cẩn thận tím cả mông. 1 lần lớp 2 học bạn bè nói bậy e tát cho 2 cái và k kể e lấy thước e vụt cho sưng mồm - từ đó đến nay k bao h nghe thấy câu nói bậy.
Còn về ăn uống có lần đến bữa k ăn , hồi be bé ý : e cho nhịn luôn , nhịn từ trưa đến tối , tôi cũng k cho ăn , đêm đói cũng k cho ăn . Đến khi tự mở mồm ra xin lỗi và hứa và cam kết lúc đó mới cho ăn .
Ví dụ như cái bản kiểm điểm ở dưới : e yêu cầu lỗi gì phải ghi phải viết để lại cho có bằng chứng - đến h bạn ý làm cái gì cũng cẩn thận
. Hôm nọ dọn tủ thấy cái này đọc thấy buồn cười và cũng đáng yêu
Nó thích cái gì nên mua hay ko nên mua cụ cứ cân nhắc , k mua thì phân tích cho nó sau nó k đòi ạ. Từ e ra và đến h con gái e lớp 10 cực ngoan ghê gớm và đanh đánh nhưng đúng thời điểm và dc cái đáng mừng nó biết điều ạ. Chứ ghê gớm đanh đá mà lại k biết điều thì đúng là chết giở luôn.
Đi học cũng xếp thứ 3-5 ở lớp , 1 lần được được 3 điểm về vẫn trao đổi và nói chuyện với mẹ , chưa bao h bố mẹ quát hay mắng học dốt hay ngu như bò ... mà lại động viên và khuyên, sau thời gian đó môn đấy lại được điểm cao nhất trong học bạ. Các bạn khác được điểm kém thì dấu hoặc xé vở đi , bạn về nói với mẹ và các bạn ở lớp còn trách bạn ý dấu đi ko được lại nói ra.
Cuối lớp 9 bạn ý dc 1 trong 5 học sinh giỏi của trường lớp và được quà tặng là suất ăn buffe , các bạn trong lớp rủ đi ăn bạn ý bảo : thôi để tớ về tớ rủ bố mẹ tớ đi ăn, các bạn đi đi tớ k đi . Các bạn ở lớp sau này nói con nhà e gì mà trẻ con thế , nhưng nó tình cảm và biết nghĩ thật. Về nó nói lại mà cảm động. Chứ kể đến lớp 9 duy nhất nó ở lớp mẹ chỉ cho sử dụng điện thoại cục gạch k cho dùng điện thoại thông minh các bạn ở lớp đều nói bạn ý là con nhà quê
. Lớp 10 cho sử dụng và có FB zalo , bạn nào a nào nhắn tin có tán tỉnh đều đưa ra hỏi mẹ xem trả lời thế nào , nhiều lúc để nó tự trả lời và mẹ xem lại, các a khoá trên có nhắn tin hẹn hò tán tỉnh k bao h xoá hay dấu diếm , bởi bố mẹ đã đồng bộ sang máy tính của mẹ nên mẹ biết hết
Lần thi vào lớp 10 bạn ý tự chọn trường bố mẹ k yêu cầu k ép . Khi đi thi 1 môn về bạn ý có nói chuyện : câu này con ko làm được , bạn cùng trường cũ bảo chép đi bạn ý đọc cho mà con ko chép .
Ôi cả bố mẹ và ô bà đều nói : sao dại thế k chép - thế thì sao mà đủ điểm vào trường điểm được.
Bạn ý làm câu mà mọi người lớn nhìn nhau : vào trường này con thi và làm bài bằng thực lực của con, nếu chép bài đỗ vào sau học theo k kịp các bann xấu hổ lắm thế thì thi trường điểm làm gì . Cả nhà nhìn nhau ko nói được câu nào và có xấu hổ vì câu nói của con của cháu.
Đỗ lớp 10 trường điểm và trường chuyên bọn e k ép k yêu cầu phải học trường nào , cho tự chọn, e k bao h đưa ra mục tiêu con dc điểm này hay cái này bố mẹ sẽ thưởng hoặc hứa hẹn j . Trong khi các bạn bố mẹ hứa hẹn nào thưởng điện thoại thưởng xe đạp điện . Con e k hề xin hay đòi hỏi ạ. Nhưng từ cấp 2 cần thích bất cứ thứ gì bố mẹ mua cho hết , chưa bao h từ chối bất cứ thứ gì. Các bạn có gì nó có đó. Bạn nhà e được vào khoá nhẩy của trường và bạn ý xin ra khỏi khoá các bạn k muốn cho ra bạn ý lên gặp và bảo : tớ đi học về tớ k như các bạn về là có người nấu cơm cho chỉ việc ăn , tớ về tớ còn phải nấu cơm tớ ăn 1 mình , nếu học đến 19h tớ đi về nữa 1 buổi tối tớ mất thêm 30phút nữa tớ k có thời gian học bài, các bạn cho tớ ra khỏi nhóm nếu ko tớ lên xin cô giáo. Thế là các bạn ở nhóm đồng ý cho ra đấy vì bạn ý nhảy đẹp. Hồi cấp 1 e thường xuyên cho đi theo các chương trình thiện nguyện , ko bao h cho đi theo du lịch hay nơi ăn chơi sang chảnh. ( chỉ cho đi biển cho có ko khí )
Cuối cấp 1 và cấp 2 e thường xuyên cho đi học các lớp kỹ năng sống, bơi, múa , hát , đàn ca sao nhị ... cũng như 1 số sự kiện mang tính chất giáo dục và tính chất nhân văn thì rủ đi và cho thi , nhưng năng cho đi du lịch nhiều hơn , nhưng cũng k cho đến nơi sang chảnh . Đi đám cưới người quen nếu nơi đó trung tâm tiệc cưới hoặc nơi sang chảnh bọn e k bao h cho đi.
Bạn ý ước 1 cái máy in màu bọn e bảo k có tiền mua nữa vì bạn ý có 1 cái in đen trắng rồi . Hỏi bạn ý xem ở đâu và họ bán ntn , bạn ý chỉ cho chỗ và bảo h bố mẹ chỉ giúp con dc thôi chứ ko mua cho con , đưa ra PA đứng ra bảo lãnh mua trả góp cho bạn ý
, đưa dẫn ra tận nơi cho ký vào làm vì cho có trách nhiệm ( có phím với cửa hàng rồi ) thế là bạn ý nghĩ ra cách kiếm tiền để trả dần bằng cách tiết kiệm k xin mua linh tinh và bạn ý nói thẳng : con định xin mua cái này nhưng thôi , bố mẹ bớt lại cho con để con trả góp dần
Bạn ý ước được đi Hàn Quốc bọn e đưa ra tiêu chí nếu nghĩ ra cách nào đi làm góp với bố mẹ 20% thì bố mẹ bỏ 80% .
Bạn ý đã lên kế hoạch dịp hè này : được nghỉ hè ngoài đi học thêm cho con xin ra spa của dì và mẹ cho con làm thêm ở đó , mẹ cho con làm nhé
. Mẹ bảo ko xin, thế sau con đi làm con đi xin việc cũng bảo mẹ à ? Thế là bạn ý từ tìm cách xin việc bằng cách mua hồ sơ và điền và nộp cho mẹ , mẹ lại k nhận vì mẹ k trực tiếp làm
. Khi được nhận và nghe mức lương của các cô bạn ý về bạn ý bảo : thế con cố gắng học thêm 1 số thứ để được lương cao hơn con sẽ góp hẳn 30% cho bố mẹ con còn bớt tiền để sang đó mua sắm
Nó đi học hay học thêm nó thích ai nó về kể với mẹ hết , mẹ k cấm yêu nhưng nó k dám yêu bởi bố lại chỉ cho 1 số dẫn chứng con của bạn bố yêu sớm ra sao thế nào ?
Nói chung với lớp 10 hoàn toàn yên tâm về nó còn nhiều năm nữa chưa biết thế nào, nhưng qua cô giáo được biết nó được những bạn nữ ghê gớm ở trường rất là bênh và bảo vệ nó . Bố đến h còn chưa 1 lần đi họp phụ huynh cho nó toàn mẹ thôi.
Của thì của nó thằng nào khéo mó thằng ý hưởng