- Biển số
- OF-148924
- Ngày cấp bằng
- 12/7/12
- Số km
- 248
- Động cơ
- 360,514 Mã lực
Bó tay bác này rảnh quá
Cảm ơn những chia của CụĐói rồi đầu gối cũng phải bò thôi cụ ợ. Em thì không có tài nhưng được cái chịu khó học hỏi, và siêng năng - từ việc nhà cho đến việc cơ quan, kể cả giúp đỡ bạn bè. Em cảm ơn cụ đã đọc những chia sẻ của em, mong thêm được chút ưu tư cho cụ.
Em cũng đã đọc nhiều hồi ký của các cụ post trên này, nhưng đại đa số là nói không hết câu chuyện, để cho mọi người hóng hoài, có khi hàng năm, có lẽ các cụ ấy bận hơn em. Em thì em thích có đầu có đuôi, tuy nhiên cái kết của em là cái kết mở bởi bây giờ vẫn tiếp diễn. Thật ra suốt mạch này của em, em chủ yếu đề cập vấn đề làm thuê, giúp việc và cái cách làm việc của em. Vì kết mở cho nên rảnh rỗi em lại tiếp tục chia sẻ những gì em cho là có ích cụ nhé!
Kính cụ!
Mỗi tháng em dùng 1 cuốn sổ như là nhật ký công việc, tập nháp, note. Giờ em giữ lại để 10 nữa nhật ký như cụ, giờ em đi cày đây. Tks!
Đây là quyển sổ ghi chép 1997 của em.
Một cuộc họp với cán bộ các bộ phận, xếp loại công nhân của 1 xưởng.
Chuyện của cụ hay quá. Đọc đến đây em nhận thấy rằng cụ thành công là nhờ phẩm chất và cốt cách con người cụ. Những bài học thành công thì có nhiều tấm gương lắm và cũng nhiều người đọc lắm nhưng cũng không thành công với người khác. Chủ yếu là do phẩm chất.Cảm ơn cụ!
Cảm ơn cụ!
Thưa cụ! Em ít đề cập về chuyện tiền bạc, đa số em chia sẻ nhiều về cuộc sống. Nói về chứng khoán về BĐS thì em nghĩ ở em cũng từ làm thuê mà ra, vì cũng từ đó mới có cơ hội tiếp cận, những gì cổ phiếu mang lại đáp ứng về nhu cầu cuộc sống, không mài ra ăn được cũng như không thể ngồi không gặm nhấm thành quả đó, bởi ăn chơi nhiều rồi cũng hết. Hiện tại, cuộc sống của em và gia đình vẫn phải nhờ vào những đồng lương làm thuê đó mới sống được. Thời chứng cổ và bất động sản đối với em đã là quá khứ rồi cụ ợ. Cũng như ngay lúc đầu, em post những post đầu tiên ở thớt một tháng kiếm 40 triệu đó cụ. Đi làm việc với đối tác hay cơ quan ban ngành cũng như quản lý nhân viên hay làm công việc không thể đưa CK hay BĐS ra nói chuyện được.
Hôm qua, em có lên Bộ KHĐT làm việc, với một tên thợ mộc trình độ 12/12 làm việc với họ nếu không đủ tự tin, không đủ kiến thức chắc chắn là không được như ý muốn cũng như không đáp ứng được yêu cầu công việc. Trong cả quá trình làm việc, em đã trình bày đủ thuyết phục để xử lý công việc mà chưa có quy định trong luật hiện hành. Ngoài việc trình bày chuyên môn em còn phải làm thông dịch viên nữa. Trong những cuộc như vậy thì tất cả các bên đều nhìn vào thực tế chứ không phải xuất thân.
Trong cuộc sống, lúc cơ hội đến thì ai nắm bắt được cơ hội, tận dụng tốt thì may mắn thành công cao hơn. Nhưng điều quan trọng là phải chịu khó học hỏi, không ngừng học hỏi, tận tụy với công việc mình làm,...Khái niệm giàu có và thành đạt nó mơ hồ và không có chuẩn mực nhất định, tức là không có giới hạn. Mình không có cái mình muốn thì hãy bằng lòng với những thứ đã có nhưng tránh tự cao tự đại và không đánh mất tự tin.
Kính cụ!
Vâng cụ! Áp dụng được gì thì áp dụng cụ ợ.
Vâng! "Bác" thuộc tuýp người khác và em nghĩ không thuộc lớp người sinh hoạt hoặc văn hóa otofun. Em chia sẻ những gì cảm thấy có ích cho tầng lớp làm thuê và học hết phổ thông thôi "bác" ợ. Xin lỗi đã làm tốn thời gian của "bác" khi đọc cái "rảnh quá" của em. "Bác" thuộc đẳng cấp thành công rực rỡ nên khi đọc cái tèm nhèm của em có lẽ "bó tay". Lên đây em chỉ quen gọi cụ xưng em, nên khi xưng "bác" với "bác" hơi ngượng.Bó tay bác này rảnh quá
Cảm ơn Cụ!Cảm ơn những chia của Cụ
Bây giờ em vẫn vậy Cụ ợ!Mỗi tháng em dùng 1 cuốn sổ như là nhật ký công việc, tập nháp, note. Giờ em giữ lại để 10 nữa nhật ký như cụ, giờ em đi cày đây. Tks!
Cụ khen quá lời rồi!Chuyện của cụ hay quá. Đọc đến đây em nhận thấy rằng cụ thành công là nhờ phẩm chất và cốt cách con người cụ. Những bài học thành công thì có nhiều tấm gương lắm và cũng nhiều người đọc lắm nhưng cũng không thành công với người khác. Chủ yếu là do phẩm chất.
Với phẩm chất này nếu cụ làm trong nhà nước thì có thể cụ làm rất to. Em thật.
Bài học thành công về cơ bản chỉ gói gọn: nhạy bén + làm hết sức + dung hòa quan hệ (không có kẻ thù). Ai cũng thuộc nhưng ít người làm đc.
Chính xác và tham gia điều hành diễn đàn redcafe.vn đấy ợ!Anh cũng là fan MU ạ?.
Cảm ơn cụ! Khen thế em không dám nhận hết đâu ạ!Hôm nay tình cờ em mới biết đến thớt này. Càng đọc càng thấy thấm. Cụ sinh ra đã là người làm lãnh đạo. Khâm phục cụ, phẩm cách, đạo đức, con người...
Cảm ơn cụ nhé!Thớt của cụ nên được líst vào " Những topic kinh điển đi cùng otofun". Thường những thớt tự sự chân thật như của cụ là e đọc hết ko sót 1km, cảm thấy mình như đc mở mang thêm dưới 1 góc nhìn khác của xã hội muôn hình này và đôi lúc thấy hoàn cảnh mình trong đó. Thanks cụ và mong sau khi "tạm kết thúc" cái phần sự nghiệp - trong thời gian chờ phần tiếp của sự nghiệp - cụ có thể chia sẽ thêm về các khía cạnh khác mà trong bài cụ có nhắc đến nhưng bảo để chia sẽ sau đc ko ạ.
Trước em cũng nghĩ vậy, nhưng vẫn phải cày nhiều cụ ợ chứ đỡ chân tay cũng chỉ một vài sự việc thôi.Cụ chủ thớt có nghề bánh dẻo, mồm miệng đỡ chân tay, amateur như cụ là của hiếm
Giống với hoàn cảnh nhà cháu cách đây vài năm cụ ah. Tiếc là em ko đủ điều kiện bản thân để viết ra được như cụ. Em tiếp tục đọc ah.Ok cụ! Chúc cụ gặp nhiều may mắn trong cuộc sống!
Vâng cụ!
Cảm ơn cụ đã theo dõi!
Chỉ là chia sẻ những phần có thể, tất nhiên trong bất cứ doanh nghiệp nào, con người nào cũng có góc khuất của nó cụ ợ.
Lại nợ cụ một ống nước nhỏ mắt nữa rồi! (tủm tỉm tí) Em không nghĩ là mình thành công, nhất là không dám nhận thành đạt hay giàu có, tuy nhiên nhìn về mặt bằng chung với xuất thân như vậy em thấy tạm ổn cụ ạ.
Do tính chất công việc ngồi máy tính nên có thể theo dõi thường xuyên cụ ạ, còn rảnh rỗi hay không thì tùy mình sắp xếp thời gian thôi. Em cũng hy vọng rằng những chia sẻ của em giúp ích cho một số người đồng cảnh ngộ, hoặc những gì đã trải qua để người khác sắp gặp có hướng đi đúng đắn cho riêng mình, tất nhiên chỉ áp dụng phương pháp chứ không phải rập khuôn. Hôm nay em chia sẻ một sự kiện mà em cho là một ca khó.
Thời 2003, cái thời mà các nhà đầu tư nước ngoài bắt đầu chuyển đến đầu tư ở VN nhiều. Mỗi tỉnh đều có một chính sách ưu đãi riêng cho các nhà đầu tư, về thuế, về thuê đất...Nhưng khó khăn nhất cho đến giờ vẫn là việc giải phóng mặt bằng. Bởi đại đa số là lấy đất trồng trọt của người dân để mở nhà máy. Vì nhiều lý do mà người dân phản đối, không chịu nhận đền bù để trả đất cho nhà nước bàn giao cho các nhà đầu tư. Công ty em làm cũng không ngoại lệ.
Người dân họ tập trung tất cả nguồn nhân lực có thể để phản đối giao đất cho Cty. Mọi thương thảo đều không thể giải quyết mà lại càng tăng thêm mâu thuẫn. Đầu tiên, những người nước ngoài rất tin tưởng vào chính quyền bởi những lời hứa như đinh đóng cột, rồi những giấy tời mang dấu mộc đỏ chót tăng thêm trọng lượng những lời hứa. Đến lúc thực thi thì nảy sinh vấn đề với người dân, không làm sao giao được đất. Họ dựng lều, mang cờ Tổ quốc, ảnh Bác ...cắm trên những mảnh ruộng, phản đối giao đất.
Nhiều cuộc họp được mở ra để tìm hướng giải quyết, phương án cuối cùng mà chính quyền đưa ra là "cưỡng chế". Các lực lượng chức năng được huy động, từ công an cho đến quân đội, viện kiểm sát. Nhưng lúc đó chưa có tiền lệ ở địa phương Cty em mở xưởng nên cũng không thể giải quyết được, nhiều lần như vậy khiến các lãnh đạo Tập đoàn chạy ngược chạy xuôi giải quyết. Trong một bữa ăn cùng các lãnh đạo cùng quan chức sau cuộc họp, em vẫn là người phiên dịch. Lúc đó, ông chủ tịch HĐQT có hỏi em còn cách nào khác không, em buột miệng trả lời là em có cách, nhưng không biết hiệu quả như thế nào, nếu ông cho phép thì tôi sẽ thực hiện.
Sau bữa đó, sáng hôm sau em có tìm gặp chủ tịch tỉnh để trình bày hướng giải quyết, ông chủ tịch nói: "Ông không phản đối, không ủng hộ cái cách của em, quan điểm của ông và chính quyền là làm theo pháp luật". Em cũng chỉ chờ có vậy, coi như có người ủng hộ cách của em rồi. Ngay sau đó, em điện thoại cho ông phó chủ tịch huyện, đang là trưởng ban giải phóng mặt bằng hẹn gặp để bàn chuyện. Lúc đó em có nhờ ông chủ tịch tỉnh nói với ông phó chủ tịch huyện là phối hợp với doanh nghiệp để giải quyết. Ông chủ tịch tỉnh nhấc máy điện thoại gọi ngay cho ông ấy. Ngay buổi trưa em gặp và làm việc với ông Trưởng ban GPMB,...chốt lại em nói là chuẩn bị trả tiền đền bù cho dân bất kể lúc nào khi họ đến lấy. Tất nhiên là ông ấy đồng ý.
Tối hôm ấy em mò xuống dân, bắt đầu tìm hiểu xem ai là người cầm đầu nhóm phản đối, và các thành viên khác. Sau đó em gặp bà được coi là trưởng nhóm, có uy tín cũng như ngoa ngoắt nhất. Em đưa cho bà ấy 3 triệu rồi nói em muốn có bữa cơm với đại diện các hộ phản đối. Chiều ngày hôm sau em đã được ăn cơm với dân. Em tìm hiểu từng yêu cầu của từng hộ, tất cả ghi vào sổ..., quan trọng nhất là "tiền". Thật ra mọi việc mà giải quyết được bằng tiền thì cực kỳ dễ.
Em trình bày với Sếp về khoản tiền mà họ yêu cầu (em nhân lên gấp rưỡi), lúc đó em chỉ nghĩ có dư để thương thảo. Em phân tích thiệt hơn khi chậm tiến độ, so với bỏ tiền ra cũng còn lời chán. Sếp đồng ý với các điều khoản mà em đưa ra, bởi lúc đó áp lực san lấp mặt bằng và xây dựng là cực lớn, sức ép từ Tổng công ty đưa sang là không nhỏ, phải báo cáo tiến độ liên tục. Cộng với những chi phí khác cho cưỡng chế, họp hành, thương thảo, gặp mặt...vân vân thì số với các điều khoản em đưa ra lf quá nhỏ. Vì mọi chi phí từ A đến Z em đều biết nên em nhân khoản XYZ kia lên gấp rưỡi là bình thường.
Cuộc họp giữ Sếp bên em với dân được diễn ra khá suôn sẻ, người dịch vẫn là em. Nói đúng ra em là người cầm trịch cả hai phía. Người Việt thì không biết em nói với Sếp như thế nào, Sếp thì không biết em nói với dân ra sao. Lúc đó, Sếp em có trình bày là khoản tiền đó được lấy từ lương Sếp và các chuyên gia khác để bù đắp cho dân, Cty không biết hạch toán vào đâu nên mong mọi người cũng lui một bước, bớt cho các Sếp. Tất nhiên lúc này em đưa ra con số mà em đã chốt với dân, có nghĩa là trừ đi phần nhân thêm (1/3), Sếp vui mừng ra mặt, gọi kế toán, thủ quỹ đưa tiền cho em và em căn cứ vào thương lượng trả cho dân, em lập cái biên bản thỏa thuận cam kết giữa dân và Cty không gây phiền phức, khó dễ khi san lấp, xây dựng và không khiếu kiện về sau, tuyệt nhiên em không đả động gì đến tiền và các thương lượng khác (như việc làm, di dời, hỗ trợ học nghề riêng...). Ngay chiều hôm ấy, dân đến huyện để lĩnh tiền đền bù - Cả làng đều vui.
Sau cái vụ giải phóng mặt bằng này, em thật sự đã tự nâng tầm uy tín của bản thân lên một tầm mới đối với các cấp chính quyền, được lòng dân bản địa và cũng là lời khẳng định năng lực đối với các Sếp trong Cty. Tuy nhiên, hàng ngày em vẫn khiêm nhường như vốn có, vẫn tích cực trong các công việc khác. Lương em lại tiếp tục tăng, tăng lương mà Sếp phải thông cảm với em cho mặt bằng chung của Cty, lúc đó em nói với Sếp là có thể chi ngoài nếu ông thấy xứng đáng, nhưng tôi chỉ muốn nhận khi Cty đi vào hoạt động kinh doanh. Lúc đó Sếp gật đầu như bổ củi!
P/S: Tất cả các comment của các cụ, các mợ em đều hồi đáp đầy đủ, có người em trả lời, có người em mời rượu, có người em cảm ơn. Chẳng may sót cụ nào, mợ nào thì thông cảm cho em!
Vâng cụ! Em cũng chúc cụ thành công hơn nữa trên mọi lĩnh vực!Năm nay cụ 47 nhỉ? Hy vọng 10 năm nữa bằng tuổi cụ em được như cụ bây giờ. Đọc thớt của cụ em cũng cũng đang hồi ký lại các mốc của 13 năm đi làm nhưng chưa thấy mốc gì đột phá. Vẫn chỉ đi làm thuê cả trong lẫn ngoài . Năm mới chúc cụ chủ cùng gia đình sức khỏe và thành đạt hơn nữa.
Cảm ơn cụ đã động viên! Sau này, em định mon men định lập nghiệp riêng - thế là bị Gấu dập ngay từ trong trứng nước đó cụ ạ.Cụ chủ hay quá.
Người tài và hội tụ nhiều tố chất như cụ thì khó làm chủ được là đúng rồi. Chúc mừng cụ vẫn thành công trong công việc, giữ lửa đi trong gia đình, xây dựng được hình ảnh đẹp với những người xung quanh, ngoài ra vẫn có thời gian cho những đam mê riêng.
Người như cụ mà làm ông chủ thì phí. Cuộc sống của cụ sẽ bị khuyết nhiều màu sắc đấy.
Đọc đoạn nhắn tin "chút chụt" với ông anh quan chức nào đấy mới thấy cụ quản hệ bằng miệng giỏi quá cơ.
Em cũng hay thế, hay soi mình trong nhiều hoàn cảnh người đời để thấy mình trong đó. Rảnh em lại chia sẻ tiếp ạ!Giống với hoàn cảnh nhà cháu cách đây vài năm cụ ah. Tiếc là em ko đủ điều kiện bản thân để viết ra được như cụ. Em tiếp tục đọc ah.
Súng to quá!Cảm ơn cụ nhé!
Em bonus cái hình kích thích các cụ, mợ thích chụp ảnh.
Cụ nhầm.Lúc đầu em cũng nghĩ là cụ chủ giàu và thành đạt nhờ làm thuê, nhưng đọc kĩ thì thấy không phải. Làm thuê chỉ cho cụ chủ tiền đề thôi, còn kiếm được tiền và giàu lên thì giống đa phần các cụ khác: chứng khoán và BDS