[Funland] Biết sao cho mẹ vui lòng, đi làm thuê hay tự làm tại nhà?

tranquyduong

Xe tải
Biển số
OF-201830
Ngày cấp bằng
13/7/13
Số km
354
Động cơ
325,010 Mã lực
cu
Sáng, em đang hì hục sên nhân bánh thì có điện thoại của người quen.

Người quen: One à? XYZ (tên một chuỗi bánh ngọt em khá thích) đang cần người viết tốt làm marketing, mày cân không?
Em (chưa kịp định thần, tưởng nó hỏi chuyện bột đường): Cân gì?
NQ: Chủ yếu là content (nội dung) Facebook, lương 7-8tr, làm hành chính, có ăn trưa.
Em: À à, thế làm ở đâu?
NQ: Từ Liêm city.
Em: Để tao nghĩ đã...

Nhà em ở Khâm Thiên, Đống Đa. Giờ em đang làm một số loại bánh bán chủ yếu cho khách quen là dân văn phòng quanh phố. Vì đã từng sml khi thuê cửa hàng và nhân viên nên giờ em chỉ làm tại nhà một mình, chỉ hôm nào nhiều đơn đặt bánh quá thì thuê giúp việc theo giờ và/hoặc shipper đỡ cho khâu dọn dẹp và giao hàng. Tuy lãi lời không ổn định, trung bình cũng chỉ ngang mức lương của chuỗi kia, mùa Trung thu như bây giờ thì khá hơn và cũng vất vả hơn, nhưng em thấy vui vẻ thoải mái vì em cũng không có áp lực kinh tế lớn (em không bị đau đầu vì mấy vụ mua nhà, mua xe hay nuôi con, cho con đi du học... gì cả). Vấn đề là em ở cùng bà già.

Em là con một, ông già em lại mất rồi nên em trở thành đối tượng quan sát, quan tâm, quan ngại sâu sắc... duy nhất của bà già. Trong suy nghĩ của bà già em, người ta cứ phải có chỗ đi làm giờ hành chính, ăn mặc là lượt, lĩnh lương ổn định mới tính là công việc đàng hoàng. Còn nếu làm việc "không đàng hoàng" thì phải có thu nhập dăm ba chục triệu/ tháng. Giờ em không đáp ứng được cả 2 vế đó nên bà già em mặt nặng mày nhẹ, ra trách vào móc, không khí gia đình khó nói là hoà thuận. Nếu bà già em biết có người giới thiệu công việc như trên, chắc em sẽ bị giục nộp CV gấp.

Giờ các cụ bảo em nên làm gì?
1. Gửi CV cho chuỗi kia, xác định mỗi ngày mất 20-25km cả đi cả về + chịu đựng nhiều mệt mỏi khác chốn công sở cho bà già vui lòng (chả biết có vui không, đợt trước em làm du lịch hay phải về khuya thì bà già cũng chửi vì "không dành thời gian cho gia đình")
2. Tiếp tục làm bánh tại nhà để vừa có thu nhập đủ chi tiêu hàng ngày vừa có thời gian cho gia đình, tức là có mặt ở nhà nghe bà già chửi vì không kiếm được (nhiều) tiền và không có công việc ổn định

Nhiều lúc em tức quá muốn dọn quách ra ở riêng, nhưng cũng chỉ phẫn mà nghĩ vậy thôi, vì bà già em cũng bắt đầu yếu rồi. Haizzz, bánh nguội rồi, em đóng hộp rồi đi ship đã...

Cập nhật: Một số cụ mợ hỏi em để đặt bánh, em xin cảm ơn nhưng xin phép không trả lời, vì giờ là vụ bánh Trung thu, em làm một mình nên lắm hôm cũng hơi bị quá tải rồi ạ.
cũng cungc hoàn cảnh. nhưng khuyên bác hãy tiếp tục làm theo việc bác muốn nhưng hãy xây dư
Sáng, em đang hì hục sên nhân bánh thì có điện thoại của người quen.

Người quen: One à? XYZ (tên một chuỗi bánh ngọt em khá thích) đang cần người viết tốt làm marketing, mày cân không?
Em (chưa kịp định thần, tưởng nó hỏi chuyện bột đường): Cân gì?
NQ: Chủ yếu là content (nội dung) Facebook, lương 7-8tr, làm hành chính, có ăn trưa.
Em: À à, thế làm ở đâu?
NQ: Từ Liêm city.
Em: Để tao nghĩ đã...

Nhà em ở Khâm Thiên, Đống Đa. Giờ em đang làm một số loại bánh bán chủ yếu cho khách quen là dân văn phòng quanh phố. Vì đã từng sml khi thuê cửa hàng và nhân viên nên giờ em chỉ làm tại nhà một mình, chỉ hôm nào nhiều đơn đặt bánh quá thì thuê giúp việc theo giờ và/hoặc shipper đỡ cho khâu dọn dẹp và giao hàng. Tuy lãi lời không ổn định, trung bình cũng chỉ ngang mức lương của chuỗi kia, mùa Trung thu như bây giờ thì khá hơn và cũng vất vả hơn, nhưng em thấy vui vẻ thoải mái vì em cũng không có áp lực kinh tế lớn (em không bị đau đầu vì mấy vụ mua nhà, mua xe hay nuôi con, cho con đi du học... gì cả). Vấn đề là em ở cùng bà già.

Em là con một, ông già em lại mất rồi nên em trở thành đối tượng quan sát, quan tâm, quan ngại sâu sắc... duy nhất của bà già. Trong suy nghĩ của bà già em, người ta cứ phải có chỗ đi làm giờ hành chính, ăn mặc là lượt, lĩnh lương ổn định mới tính là công việc đàng hoàng. Còn nếu làm việc "không đàng hoàng" thì phải có thu nhập dăm ba chục triệu/ tháng. Giờ em không đáp ứng được cả 2 vế đó nên bà già em mặt nặng mày nhẹ, ra trách vào móc, không khí gia đình khó nói là hoà thuận. Nếu bà già em biết có người giới thiệu công việc như trên, chắc em sẽ bị giục nộp CV gấp.

Giờ các cụ bảo em nên làm gì?
1. Gửi CV cho chuỗi kia, xác định mỗi ngày mất 20-25km cả đi cả về + chịu đựng nhiều mệt mỏi khác chốn công sở cho bà già vui lòng (chả biết có vui không, đợt trước em làm du lịch hay phải về khuya thì bà già cũng chửi vì "không dành thời gian cho gia đình")
2. Tiếp tục làm bánh tại nhà để vừa có thu nhập đủ chi tiêu hàng ngày vừa có thời gian cho gia đình, tức là có mặt ở nhà nghe bà già chửi vì không kiếm được (nhiều) tiền và không có công việc ổn định

Nhiều lúc em tức quá muốn dọn quách ra ở riêng, nhưng cũng chỉ phẫn mà nghĩ vậy thôi, vì bà già em cũng bắt đầu yếu rồi. Haizzz, bánh nguội rồi, em đóng hộp rồi đi ship đã...

Cập nhật: Một số cụ mợ hỏi em để đặt bánh, em xin cảm ơn nhưng xin phép không trả lời, vì giờ là vụ bánh Trung thu, em làm một mình nên lắm hôm cũng hơi bị quá tải rồi ạ.
Cụ nên tiếp tục công việc của cụ theo hướng chuỗi giá trị và áp dụng công nghệ nhiều vào. còn hướng mẹ cụ thích thì ra thuê 1 nhà trọ để sáng đi tối về. nhưng sẽ cô đơn lắm đấy. những người khởi nghiệp thường sẽ rất buồn ban đầu. nhưng sẽ tốt đấy.
 

one

Xe điện
Biển số
OF-14032
Ngày cấp bằng
16/3/08
Số km
4,154
Động cơ
509,497 Mã lực
Nếu chi phí mợ vẫn đủ trang trải thì có gì lăn tăn nhỉ. Mợ làm tự do bao năm rồi, giờ nhảy vào văn phòng có khi không chịu được kiểu ngày 8h lại chán.
Bu em có lẽ không biết chữ đủ viết như nào cụ ạ. Nếu em đưa tiền "không đủ lắm" nhưng đều thì còn đỡ, đằng này em không/chưa làm được. Kiểu như hôm nay em có khách đặt 14-15 set bánh, lãi 300-400k, hôm sau cũng lãi ~300, chắc mẩm hôm sau nữa đưa ngay được cho bu 500k tiền chợ thì phát sinh này kia (mua nguyên liệu số lượng lớn, bật sai nhiệt độ lò khiến bánh hỏng phải bỏ đi làm lại, khách chuyển khoản nhầm...) nên phải chờ thêm 2-3 hôm nữa mới đưa. Thế là bài ca không quên lại cất lên cao vút...
 

mone

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-558463
Ngày cấp bằng
14/3/18
Số km
5,195
Động cơ
189,299 Mã lực
Tuổi
44
Bu em có lẽ không biết chữ đủ viết như nào cụ ạ. Nếu em đưa tiền "không đủ lắm" nhưng đều thì còn đỡ, đằng này em không/chưa làm được. Kiểu như hôm nay em có khách đặt 14-15 set bánh, lãi 300-400k, hôm sau cũng lãi ~300, chắc mẩm hôm sau nữa đưa ngay được cho bu 500k tiền chợ thì phát sinh này kia (mua nguyên liệu số lượng lớn, bật sai nhiệt độ lò khiến bánh hỏng phải bỏ đi làm lại, khách chuyển khoản nhầm...) nên phải chờ thêm 2-3 hôm nữa mới đưa. Thế là bài ca không quên lại cất lên cao vút...
Khổ thân mợ. Điều này khó nói lắm. Nhiều khi nó ko phụ thuộc vào chuyện xảy ra hằng ngày mà phụ thuộc vào suy nghĩ như đóng đinh rồi. Em may mắn hơn mợ, em là đàn ông, có gia đình riêng, ở riêng, ông bà già em hầu như không bao giờ can thiệp vào cuộc sống riêng tư của em cũng như đòi hỏi yêu cầu ở con cái ngoài việc mong cho chúng nó sống hạnh phúc. Thực lòng thông cảm an ủi mợ chứ chả biết khuyên răn như nào.
 

Kitcat

Xe container
Biển số
OF-569708
Ngày cấp bằng
18/5/18
Số km
9,788
Động cơ
236,436 Mã lực
Em không lập gia đình ạ. Quyết định này của em đã được đưa ra từ mười năm trước sau khi em đã cân nhắc đủ các yếu tố về sức khoẻ, tính cách, hoàn cảnh gia đình cũng như mong muốn cá nhân... Bu em đã biết và đa số thời gian là ủng hộ, hoặc ít nhất cũng không phản đối, vì bản thân bu cũng độc lập tự do quen rồi (thầy em mất từ năm em 3 tuổi).

Vấn đề khó gỡ nhất của nhà em là bu em muốn nhiều thứ quá, em không thể chiều hết được. Kiểu như vừa muốn con "hiền lành, thật thà, đi chơi đến 9h tối là về" vừa muốn con "sắc sảo, tự tin, nhiều mối quan hệ" ấy ạ. Nói thật, em quyết định không lập gia đình cũng một phần vì muốn tránh rắc rối cho người khác, nhà khác. Trở thành in-laws của bu em sẽ rất mệt mỏi. Em là con đẻ mà còn đang phát rồ lên đây!
:) Vấn đề của mợ khó quá, em nghĩ mợ hiểu mẹ mợ nhất, nên giải nút thắt này chính mợ là người làm được.
Em nghĩ là mợ có 1 nút thắt tâm lý, nút thắt tâm lý ấy khiến mợ tự tạo ra những lý do cho mình (VD sợ tránh rắc rối cho người khác, nhà khác khi thành in-laws của nhà mợ).
Có lẽ đầu tiên là làm sao để mợ và mẹ hiểu và chấp nhận nhau hơn? Sở thích của mẹ mợ là gì?
Theo em thì mọi vấn đề đều xuất phát từ 2 phía.
 

Moonlotus1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-521086
Ngày cấp bằng
11/7/17
Số km
6,567
Động cơ
221,538 Mã lực
Tuổi
46
ôi em thương cụ quá, em sáu mươi rồi cụ ơi
Em đích thị là Con cháu các Cụ cả đấy.

18 tuổi mọi người đánh giá là em có tất cả mọi thứ . Trời cho quá nhiều.
Ngoại hình - một chút năng khiếu đặc biệt với văn và vẽ - gia đình khá giả - đàn ông.

Nhưng em nghĩ lại đó không phải là may mắn của em.

Theo như tất cả những người bạn của em nói rằng đó lại là bất hạnh

Nếu không vì định hướng của Bố cho con cái mình.

Năm em thị đại học ngành yêu thích về Mỹ Thuật , em học trầy trật, màu vẽ bẩn hết cả quần áo, đi học thì trốn Bố Mẹ.
Em thi đỗ điểm cao luôn.

Nhưng không được học. Bởi vì Bố Mẹ em không thích thế.
Mẹ em bảo thiết kế thời trang chẳng qua là thợ may
Bố em bảo vẽ vời họa sĩ rồi cuộc sống chẳng có gì hão huyền.

Mặc dù từ nhỏ em có năng khiếu đặc biệt Văn + Vẽ , em tham gia thi cả các cuộc thi vẽ tranh quốc tế

Sau đó em phải thi một trường khác theo đúng ý Bố MẸ.
Em học ôn có Văn và Vẽ nên cuối cùng em cũng đỗ vào 01 trường và học 1 ngành em chẳng thích thú gì ( Chính trị ạ )

Ra trường em đang làm bên ngoài chỗ ngon, công việc lương cao , trong ngành truyền thông và quảng cáo, em học vẽ rồi nên khi học đồ họa em rất nhanh hơn nhiều bạn khác.
Em viết slogan và thiết kế logo thì bắt em về NN để làm việc.


Khổ nỗi công việc lại còn chẳng liên quan gì đến sở thích năng khiếu của em và thậm chí cả lĩnh vực em học.

Zai bảo thôi em cứ đi làm coi như có việc, còn đằng nào thì Anh ấy cũng chịu trách nhiệm nuôi em, em thích thì ở nhà cũng ok. Thực tế anh ấy thích em ở nhà , làm cảnh.

Nhưng sau đó em lại bỏ Zai cơ ..hihi
Khổ nỗi nếu lấy một người đàn ông bao bọc mình, mình chẳng làm gì thì em thấy mình sống hơi phí đời.


40 tuổi em thấy mình thực sự không có cái gì cả.

Em nghĩ có lẽ số phận nó bắt em như thế. Nó bắt em như thế để em là chính em trở lại.

Nếu số phận đã định sẵn mình có khả năng trong lĩnh vực gì thì trước sau đó cũng là con đường của mình phải đi.

 

letrungdungcz

Xe điện
Biển số
OF-6932
Ngày cấp bằng
10/7/07
Số km
2,195
Động cơ
1,069,955 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Sáng, em đang hì hục sên nhân bánh thì có điện thoại của người quen.


Người quen: One à? XYZ (tên một chuỗi bánh ngọt em khá thích) đang cần người viết tốt làm marketing, mày cân không?
Em (chưa kịp định thần, tưởng nó hỏi chuyện bột đường): Cân gì?
NQ: Chủ yếu là content (nội dung) Facebook, lương 7-8tr, làm hành chính, có ăn trưa.
Em: À à, thế làm ở đâu?
NQ: Từ Liêm city.
Em: Để tao nghĩ đã...

Nhà em ở Khâm Thiên, Đống Đa. Giờ em đang làm một số loại bánh bán chủ yếu cho khách quen là dân văn phòng quanh phố. Vì đã từng sml khi thuê cửa hàng và nhân viên nên giờ em chỉ làm tại nhà một mình, chỉ hôm nào nhiều đơn đặt bánh quá thì thuê giúp việc theo giờ và/hoặc shipper đỡ cho khâu dọn dẹp và giao hàng. Tuy lãi lời không ổn định, trung bình cũng chỉ ngang mức lương của chuỗi kia, mùa Trung thu như bây giờ thì khá hơn và cũng vất vả hơn, nhưng em thấy vui vẻ thoải mái vì em cũng không có áp lực kinh tế lớn (em không bị đau đầu vì mấy vụ mua nhà, mua xe hay nuôi con, cho con đi du học... gì cả). Vấn đề là em ở cùng bà già.

Em là con một, ông già em lại mất rồi nên em trở thành đối tượng quan sát, quan tâm, quan ngại sâu sắc... duy nhất của bà già. Trong suy nghĩ của bà già em, người ta cứ phải có chỗ đi làm giờ hành chính, ăn mặc là lượt, lĩnh lương ổn định mới tính là công việc đàng hoàng. Còn nếu làm việc "không đàng hoàng" thì phải có thu nhập dăm ba chục triệu/ tháng. Giờ em không đáp ứng được cả 2 vế đó nên bà già em mặt nặng mày nhẹ, ra trách vào móc, không khí gia đình khó nói là hoà thuận. Nếu bà già em biết có người giới thiệu công việc như trên, chắc em sẽ bị giục nộp CV gấp.

Giờ các cụ bảo em nên làm gì?
1. Gửi CV cho chuỗi kia, xác định mỗi ngày mất 20-25km cả đi cả về + chịu đựng nhiều mệt mỏi khác chốn công sở cho bà già vui lòng (chả biết có vui không, đợt trước em làm du lịch hay phải về khuya thì bà già cũng chửi vì "không dành thời gian cho gia đình")
2. Tiếp tục làm bánh tại nhà để vừa có thu nhập đủ chi tiêu hàng ngày vừa có thời gian cho gia đình, tức là có mặt ở nhà nghe bà già chửi vì không kiếm được (nhiều) tiền và không có công việc ổn định

Nhiều lúc em tức quá muốn dọn quách ra ở riêng, nhưng cũng chỉ phẫn mà nghĩ vậy thôi, vì bà già em cũng bắt đầu yếu rồi. Haizzz, bánh nguội rồi, em đóng hộp rồi đi ship đã...

Cập nhật: Một số cụ mợ hỏi em để đặt bánh, em xin cảm ơn nhưng xin phép không trả lời, vì giờ là vụ bánh Trung thu, em làm một mình nên lắm hôm cũng hơi bị quá tải rồi ạ.
Cụ duy trì và phát triển mảng sản xuất bánh. Nếu có khả năng mở thêm lớp dạy làm bánh tại nhà.
 

ubisapro

Xe trâu
Biển số
OF-335434
Ngày cấp bằng
19/9/14
Số km
33,614
Động cơ
970,358 Mã lực
Lương 7-8 củ, mỗi ngày đi 25km@@ Thật lòng nghe đã thấy oải rùi ợ :D
 

SesameStreet

Xe container
Biển số
OF-453554
Ngày cấp bằng
15/9/16
Số km
6,292
Động cơ
248,165 Mã lực
Tuổi
43
Em đích thị là Con cháu các Cụ cả đấy.

18 tuổi mọi người đánh giá là em có tất cả mọi thứ . Trời cho quá nhiều.
Ngoại hình - một chút năng khiếu đặc biệt với văn và vẽ - gia đình khá giả - đàn ông.

Nhưng em nghĩ lại đó không phải là may mắn của em.

Theo như tất cả những người bạn của em nói rằng đó lại là bất hạnh

Nếu không vì định hướng của Bố cho con cái mình.

Năm em thị đại học ngành yêu thích về Mỹ Thuật , em học trầy trật, màu vẽ bẩn hết cả quần áo, đi học thì trốn Bố Mẹ.
Em thi đỗ điểm cao luôn.

Nhưng không được học. Bởi vì Bố Mẹ em không thích thế.
Mẹ em bảo thiết kế thời trang chẳng qua là thợ may
Bố em bảo vẽ vời họa sĩ rồi cuộc sống chẳng có gì hão huyền.

Mặc dù từ nhỏ em có năng khiếu đặc biệt Văn + Vẽ , em tham gia thi cả các cuộc thi vẽ tranh quốc tế

Sau đó em phải thi một trường khác theo đúng ý Bố MẸ.
Em học ôn có Văn và Vẽ nên cuối cùng em cũng đỗ vào 01 trường và học 1 ngành em chẳng thích thú gì ( Chính trị ạ )

Ra trường em đang làm bên ngoài chỗ ngon, công việc lương cao , trong ngành truyền thông và quảng cáo, em học vẽ rồi nên khi học đồ họa em rất nhanh hơn nhiều bạn khác.
Em viết slogan và thiết kế logo thì bắt em về NN để làm việc.


Khổ nỗi công việc lại còn chẳng liên quan gì đến sở thích năng khiếu của em và thậm chí cả lĩnh vực em học.

Zai bảo thôi em cứ đi làm coi như có việc, còn đằng nào thì Anh ấy cũng chịu trách nhiệm nuôi em, em thích thì ở nhà cũng ok. Thực tế anh ấy thích em ở nhà , làm cảnh.

Nhưng sau đó em lại bỏ Zai cơ ..hihi
Khổ nỗi nếu lấy một người đàn ông bao bọc mình, mình chẳng làm gì thì em thấy mình sống hơi phí đời.


40 tuổi em thấy mình thực sự không có cái gì cả.

Em nghĩ có lẽ số phận nó bắt em như thế. Nó bắt em như thế để em là chính em trở lại.

Nếu số phận đã định sẵn mình có khả năng trong lĩnh vực gì thì trước sau đó cũng là con đường của mình phải đi.
Mợ kiếm cái cụ mà tha xác bạn từ miền xuôi về miền ngược trong thớt gì sáng nay í.
Cụ mợ song kiếm hợp bích.
 

Moonlotus1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-521086
Ngày cấp bằng
11/7/17
Số km
6,567
Động cơ
221,538 Mã lực
Tuổi
46
Mợ kiếm cái cụ mà tha xác bạn từ miền xuôi về miền ngược trong thớt gì sáng nay í.
Cụ mợ song kiếm hợp bích.
Em tin là con người ta có số phận thật đấy.
Đường Quan Lộc và Cung Mệnh của em sáng ngời.
Em ngẫm em làm tại Nhà nước không thể sáng đến như vậy.

Thú vị nữa là năm sau trong Lá số của em là vận Thi Đậu.
Chẳng mấy ai khi 42 tuổi có Vận thị đậu ở lá số cả :D


Tam hợp Tiểu vận ở cung Điền trạch (tại Hợi) có các sao Văn khúc,Văn xương hội hợp

Vận thi đậu, thăng tiến, công danh

Tử vi giảng minh - Thiên Phúc Vũ Tiến Phúc
 

Jeep2017

Xe tăng
Biển số
OF-525697
Ngày cấp bằng
7/8/17
Số km
1,704
Động cơ
187,249 Mã lực
Em đích thị là Con cháu các Cụ cả đấy.

18 tuổi mọi người đánh giá là em có tất cả mọi thứ . Trời cho quá nhiều.
Ngoại hình - một chút năng khiếu đặc biệt với văn và vẽ - gia đình khá giả - đàn ông.

Nhưng em nghĩ lại đó không phải là may mắn của em.

Theo như tất cả những người bạn của em nói rằng đó lại là bất hạnh

Nếu không vì định hướng của Bố cho con cái mình.

Năm em thị đại học ngành yêu thích về Mỹ Thuật , em học trầy trật, màu vẽ bẩn hết cả quần áo, đi học thì trốn Bố Mẹ.
Em thi đỗ điểm cao luôn.

Nhưng không được học. Bởi vì Bố Mẹ em không thích thế.
Mẹ em bảo thiết kế thời trang chẳng qua là thợ may
Bố em bảo vẽ vời họa sĩ rồi cuộc sống chẳng có gì hão huyền.

Mặc dù từ nhỏ em có năng khiếu đặc biệt Văn + Vẽ , em tham gia thi cả các cuộc thi vẽ tranh quốc tế

Sau đó em phải thi một trường khác theo đúng ý Bố MẸ.
Em học ôn có Văn và Vẽ nên cuối cùng em cũng đỗ vào 01 trường và học 1 ngành em chẳng thích thú gì ( Chính trị ạ )

Ra trường em đang làm bên ngoài chỗ ngon, công việc lương cao , trong ngành truyền thông và quảng cáo, em học vẽ rồi nên khi học đồ họa em rất nhanh hơn nhiều bạn khác.
Em viết slogan và thiết kế logo thì bắt em về NN để làm việc.


Khổ nỗi công việc lại còn chẳng liên quan gì đến sở thích năng khiếu của em và thậm chí cả lĩnh vực em học.

Zai bảo thôi em cứ đi làm coi như có việc, còn đằng nào thì Anh ấy cũng chịu trách nhiệm nuôi em, em thích thì ở nhà cũng ok. Thực tế anh ấy thích em ở nhà , làm cảnh.

Nhưng sau đó em lại bỏ Zai cơ ..hihi
Khổ nỗi nếu lấy một người đàn ông bao bọc mình, mình chẳng làm gì thì em thấy mình sống hơi phí đời.


40 tuổi em thấy mình thực sự không có cái gì cả.

Em nghĩ có lẽ số phận nó bắt em như thế. Nó bắt em như thế để em là chính em trở lại.

Nếu số phận đã định sẵn mình có khả năng trong lĩnh vực gì thì trước sau đó cũng là con đường của mình phải đi.
đúng vậy ai cũng có một sứ mệnh, có lẽ cụ chưa tìm thấy ...
 

one

Xe điện
Biển số
OF-14032
Ngày cấp bằng
16/3/08
Số km
4,154
Động cơ
509,497 Mã lực
Em đích thị là Con cháu các Cụ cả đấy.

18 tuổi mọi người đánh giá là em có tất cả mọi thứ . Trời cho quá nhiều.
Ngoại hình - một chút năng khiếu đặc biệt với văn và vẽ - gia đình khá giả - đàn ông.

Nhưng em nghĩ lại đó không phải là may mắn của em.

Theo như tất cả những người bạn của em nói rằng đó lại là bất hạnh

Nếu không vì định hướng của Bố cho con cái mình.

Năm em thị đại học ngành yêu thích về Mỹ Thuật , em học trầy trật, màu vẽ bẩn hết cả quần áo, đi học thì trốn Bố Mẹ.
Em thi đỗ điểm cao luôn.

Nhưng không được học. Bởi vì Bố Mẹ em không thích thế.
Mẹ em bảo thiết kế thời trang chẳng qua là thợ may
Bố em bảo vẽ vời họa sĩ rồi cuộc sống chẳng có gì hão huyền.

Mặc dù từ nhỏ em có năng khiếu đặc biệt Văn + Vẽ , em tham gia thi cả các cuộc thi vẽ tranh quốc tế

Sau đó em phải thi một trường khác theo đúng ý Bố MẸ.
Em học ôn có Văn và Vẽ nên cuối cùng em cũng đỗ vào 01 trường và học 1 ngành em chẳng thích thú gì ( Chính trị ạ )

Ra trường em đang làm bên ngoài chỗ ngon, công việc lương cao , trong ngành truyền thông và quảng cáo, em học vẽ rồi nên khi học đồ họa em rất nhanh hơn nhiều bạn khác.
Em viết slogan và thiết kế logo thì bắt em về NN để làm việc.


Khổ nỗi công việc lại còn chẳng liên quan gì đến sở thích năng khiếu của em và thậm chí cả lĩnh vực em học.

Zai bảo thôi em cứ đi làm coi như có việc, còn đằng nào thì Anh ấy cũng chịu trách nhiệm nuôi em, em thích thì ở nhà cũng ok. Thực tế anh ấy thích em ở nhà , làm cảnh.

Nhưng sau đó em lại bỏ Zai cơ ..hihi
Khổ nỗi nếu lấy một người đàn ông bao bọc mình, mình chẳng làm gì thì em thấy mình sống hơi phí đời.


40 tuổi em thấy mình thực sự không có cái gì cả.

Em nghĩ có lẽ số phận nó bắt em như thế. Nó bắt em như thế để em là chính em trở lại.

Nếu số phận đã định sẵn mình có khả năng trong lĩnh vực gì thì trước sau đó cũng là con đường của mình phải đi.

Chuyện của mợ giống hệt một truyện của một tác giả mạng bên Tàu em vừa đọc, bố mẹ cô dì chú bác của nhân vật chính ép anh ta sống theo cách họ cho là tốt. Cách anh ta phản kháng cũng rất hay, tiếc là người thường không thể học theo, vì truyện có yếu tố viễn tưởng. Haizzzzz.
 

SesameStreet

Xe container
Biển số
OF-453554
Ngày cấp bằng
15/9/16
Số km
6,292
Động cơ
248,165 Mã lực
Tuổi
43
Chuyện của mợ giống hệt một truyện của một tác giả mạng bên Tàu em vừa đọc, bố mẹ cô dì chú bác của nhân vật chính ép anh ta sống theo cách họ cho là tốt. Cách anh ta phản kháng cũng rất hay, tiếc là người thường không thể học theo, vì truyện có yếu tố viễn tưởng. Haizzzzz.
Phụ huynh Việt Nam hay có kiểu áp chế con cái khá là kinh khủng.
 

mone

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-558463
Ngày cấp bằng
14/3/18
Số km
5,195
Động cơ
189,299 Mã lực
Tuổi
44
Chuyện của mợ giống hệt một truyện của một tác giả mạng bên Tàu em vừa đọc, bố mẹ cô dì chú bác của nhân vật chính ép anh ta sống theo cách họ cho là tốt. Cách anh ta phản kháng cũng rất hay, tiếc là người thường không thể học theo, vì truyện có yếu tố viễn tưởng. Haizzzzz.
mợ ko nên bảo thủ. Em có bạn hơn mợ vài tuổi, làm mẹ đơn thân, bố cháu ko biết là ai, giờ cũng hạnh phúc lắm. Mợ vẫn có thể lấy ck ngon lành, hoặc như trên, đừng có ép mình phải theo 1 quyết định nào đó kể cả của chính mợ trong quá khứ
 

Nam Minh

Xe buýt
Biển số
OF-566013
Ngày cấp bằng
25/4/18
Số km
865
Động cơ
154,356 Mã lực
Tuổi
45
E thà tự kiếm 6 triệu còn hơn đi làm thuê lương 10 triệu.
 

Moonlotus1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-521086
Ngày cấp bằng
11/7/17
Số km
6,567
Động cơ
221,538 Mã lực
Tuổi
46
Chuyện của mợ giống hệt một truyện của một tác giả mạng bên Tàu em vừa đọc, bố mẹ cô dì chú bác của nhân vật chính ép anh ta sống theo cách họ cho là tốt. Cách anh ta phản kháng cũng rất hay, tiếc là người thường không thể học theo, vì truyện có yếu tố viễn tưởng. Haizzzzz.
Cụ cho em biết tên cuốn truyện đó đi ?
Vào thời em - em thấy có anh Tôn Hiếu Anh con trai Bác Tôn Thất Bách cũng vì đam mê hội họa và Bố đã không đồng ý.
Nhưng anh ấy dám dấn thân để phát triển, anh ấy rất thành công.
Em không dấn thân như anh ấy.

Em thì sẽ không quay lại với hội họa . Nhưng em sẽ làm một công việc liên quan đến cả 2 năng khiếu của em ( Văn - Vẽ )
( Viết slogan + thiết kế quảng cáo ) kỹ năng ngôn ngữ , năng khiếu về văn và vẽ rất có lợi.
Em tay ngang sang học chương trình này sẽ rất tốt luôn.
 

Beolun

Xe buýt
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-103436
Ngày cấp bằng
19/6/11
Số km
691
Động cơ
403,074 Mã lực

one

Xe điện
Biển số
OF-14032
Ngày cấp bằng
16/3/08
Số km
4,154
Động cơ
509,497 Mã lực
mợ ko nên bảo thủ. Em có bạn hơn mợ vài tuổi, làm mẹ đơn thân, bố cháu ko biết là ai, giờ cũng hạnh phúc lắm. Mợ vẫn có thể lấy ck ngon lành, hoặc như trên, đừng có ép mình phải theo 1 quyết định nào đó kể cả của chính mợ trong quá khứ
Em ghét trẻ con, không thích zai, cũng không thích gái. Nói theo tâm linh thì em có căn tu á cụ. Nếu em sinh ra ở thời đại khác hoặc đất nước Âu - Mỹ nào đó, chắc mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn, em sẽ lựa chọn tôn giáo hoặc chính trị để theo đuổi. Mỗi tội đời không có chữ nếu. Em mà làm như cụ khuyên thì em khổ, những người khác cũng không sung sướng gì, em không làm được đâu cụ ạ.
 

Kitcat

Xe container
Biển số
OF-569708
Ngày cấp bằng
18/5/18
Số km
9,788
Động cơ
236,436 Mã lực
Em ghét trẻ con, không thích zai, cũng không thích gái. Nói theo tâm linh thì em có căn tu á cụ. Nếu em sinh ra ở thời đại khác hoặc đất nước Âu - Mỹ nào đó, chắc mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn, em sẽ lựa chọn tôn giáo hoặc chính trị để theo đuổi. Mỗi tội đời không có chữ nếu. Em mà làm như cụ khuyên thì em khổ, những người khác cũng không sung sướng gì, em không làm được đâu cụ ạ.
Nếu mợ đã biết rõ mình như vậy thì sao mợ không theo đuổi tôn giáo đi ạ? Vì sao mợ chọn ở bên mẹ, mợ có chăm sóc đc mẹ mợ không hay là mẹ mợ hiện vẫn đang có lúc giúp mợ làm bánh /nấu nướng cho mợ?
Nếu mợ lên chùa chả hạn thì 2 mẹ con có thấy tốt hơn chăng?
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top