- Biển số
- OF-84459
- Ngày cấp bằng
- 7/2/11
- Số km
- 1,381
- Động cơ
- -15,333 Mã lực
Đơn giản là văn sĩ oẳn kiếm 1 anh có đủ các tiêu chuẩn kia, xong mình chỉ duỗi chân viết sách, chó mèo, ngày làm cái bánh giải trí. Cả nhà vui ngay.
Em ko rõ, biết đâu linh hoạt ạLàm bánh và an phận vậy chắc là mợ chớ nhỉ
Trước khi tư vấn, mợ cho em hỏi mợ có phải là văn sĩ Thu Trang không ạ?Sáng, em đang hì hục sên nhân bánh thì có điện thoại của người quen.
Người quen: One à? XYZ (tên một chuỗi bánh ngọt em khá thích) đang cần người viết tốt làm marketing, mày cân không?
Em (chưa kịp định thần, tưởng nó hỏi chuyện bột đường): Cân gì?
NQ: Chủ yếu là content (nội dung) Facebook, lương 7-8tr, làm hành chính, có ăn trưa.
Em: À à, thế làm ở đâu?
NQ: Từ Liêm city.
Em: Để tao nghĩ đã...
Nhà em ở Khâm Thiên, Đống Đa. Giờ em đang làm một số loại bánh bán chủ yếu cho khách quen là dân văn phòng quanh phố. Vì đã từng sml khi thuê cửa hàng và nhân viên nên giờ em chỉ làm tại nhà một mình, chỉ hôm nào nhiều đơn đặt bánh quá thì thuê giúp việc theo giờ và/hoặc shipper đỡ cho khâu dọn dẹp và giao hàng. Tuy lãi lời không ổn định, trung bình cũng chỉ ngang mức lương của chuỗi kia, mùa Trung thu như bây giờ thì khá hơn và cũng vất vả hơn, nhưng em thấy vui vẻ thoải mái vì em cũng không có áp lực kinh tế lớn (em không bị đau đầu vì mấy vụ mua nhà, mua xe hay nuôi con, cho con đi du học... gì cả). Vấn đề là em ở cùng bà già.
Em là con một, ông già em lại mất rồi nên em trở thành đối tượng quan sát, quan tâm, quan ngại sâu sắc... duy nhất của bà già. Trong suy nghĩ của bà già em, người ta cứ phải có chỗ đi làm giờ hành chính, ăn mặc là lượt, lĩnh lương ổn định mới tính là công việc đàng hoàng. Còn nếu làm việc "không đàng hoàng" thì phải có thu nhập dăm ba chục triệu/ tháng. Giờ em không đáp ứng được cả 2 vế đó nên bà già em mặt nặng mày nhẹ, ra trách vào móc, không khí gia đình khó nói là hoà thuận. Nếu bà già em biết có người giới thiệu công việc như trên, chắc em sẽ bị giục nộp CV gấp.
Giờ các cụ bảo em nên làm gì?
1. Gửi CV cho chuỗi kia, xác định mỗi ngày mất 20-25km cả đi cả về + chịu đựng nhiều mệt mỏi khác chốn công sở cho bà già vui lòng (chả biết có vui không, đợt trước em làm du lịch hay phải về khuya thì bà già cũng chửi vì "không dành thời gian cho gia đình")
2. Tiếp tục làm bánh tại nhà để vừa có thu nhập đủ chi tiêu hàng ngày vừa có thời gian cho gia đình, tức là nghe bà già chửi vì không kiếm được (nhiều) tiền và không có công việc ổn định
Nhiều lúc em tức quá muốn dọn quách ra ở riêng, nhưng cũng chỉ phẫn mà nghĩ vậy thôi, vì bà già em cũng bắt đầu yếu rồi. Haizzz, bánh nguội rồi, em đóng hộp rồi đi ship đã...
Nhà ở Khâm Thiên mà đi làm Từ Liêm xa khiếp, ai bon chen chứ với các mợ thì e nghĩ là đừng. Đi về 1 ngày bon chen tắc đường, sau 1 ngày làm việc về đến nhà cũng oải muốn xỉu.Sáng, em đang hì hục sên nhân bánh thì có điện thoại của người quen.
Người quen: One à? XYZ (tên một chuỗi bánh ngọt em khá thích) đang cần người viết tốt làm marketing, mày cân không?
Em (chưa kịp định thần, tưởng nó hỏi chuyện bột đường): Cân gì?
NQ: Chủ yếu là content (nội dung) Facebook, lương 7-8tr, làm hành chính, có ăn trưa.
Em: À à, thế làm ở đâu?
NQ: Từ Liêm city.
Em: Để tao nghĩ đã...
Nhà em ở Khâm Thiên, Đống Đa. Giờ em đang làm một số loại bánh bán chủ yếu cho khách quen là dân văn phòng quanh phố. Vì đã từng sml khi thuê cửa hàng và nhân viên nên giờ em chỉ làm tại nhà một mình, chỉ hôm nào nhiều đơn đặt bánh quá thì thuê giúp việc theo giờ và/hoặc shipper đỡ cho khâu dọn dẹp và giao hàng. Tuy lãi lời không ổn định, trung bình cũng chỉ ngang mức lương của chuỗi kia, mùa Trung thu như bây giờ thì khá hơn và cũng vất vả hơn, nhưng em thấy vui vẻ thoải mái vì em cũng không có áp lực kinh tế lớn (em không bị đau đầu vì mấy vụ mua nhà, mua xe hay nuôi con, cho con đi du học... gì cả). Vấn đề là em ở cùng bà già.
Em là con một, ông già em lại mất rồi nên em trở thành đối tượng quan sát, quan tâm, quan ngại sâu sắc... duy nhất của bà già. Trong suy nghĩ của bà già em, người ta cứ phải có chỗ đi làm giờ hành chính, ăn mặc là lượt, lĩnh lương ổn định mới tính là công việc đàng hoàng. Còn nếu làm việc "không đàng hoàng" thì phải có thu nhập dăm ba chục triệu/ tháng. Giờ em không đáp ứng được cả 2 vế đó nên bà già em mặt nặng mày nhẹ, ra trách vào móc, không khí gia đình khó nói là hoà thuận. Nếu bà già em biết có người giới thiệu công việc như trên, chắc em sẽ bị giục nộp CV gấp.
Giờ các cụ bảo em nên làm gì?
1. Gửi CV cho chuỗi kia, xác định mỗi ngày mất 20-25km cả đi cả về + chịu đựng nhiều mệt mỏi khác chốn công sở cho bà già vui lòng (chả biết có vui không, đợt trước em làm du lịch hay phải về khuya thì bà già cũng chửi vì "không dành thời gian cho gia đình")
2. Tiếp tục làm bánh tại nhà để vừa có thu nhập đủ chi tiêu hàng ngày vừa có thời gian cho gia đình, tức là nghe bà già chửi vì không kiếm được (nhiều) tiền và không có công việc ổn định
Nhiều lúc em tức quá muốn dọn quách ra ở riêng, nhưng cũng chỉ phẫn mà nghĩ vậy thôi, vì bà già em cũng bắt đầu yếu rồi. Haizzz, bánh nguội rồi, em đóng hộp rồi đi ship đã...
Có phải chị Trang Tio ko nhểTrước khi tư vấn, mợ cho em hỏi mợ có phải là văn sĩ Thu Trang không ạ?
Bác không đọc bài à? Ngay từ đầu mợ chủ thớt đã nói tên là Oanh rồi (One= Oăn = Oanh), cộng với làm bánh, ngại đi lại, chưa phải nuôi con.em là ực hay ái?
Vâng, đúng như cụ nói là nếu làm tốt và hợp ý khách (em không nói là ngon và đẹp, vì tiêu chuẩn mỗi người một khác) thì không lo thiếu khách. Em chỉ đau đầu rầu ruột vì hậu phương lớn nhà em thiếu thông cảm và nói nhiều quá thôi ạ.Nếu cụ/mợ có một lượng khách nhất định thì lên làm ở nhà...dần dần sẽ nhiều khách quen hơn vì ngành bánh này người nọ mách người kia nếu cụ/mợ làm ngon và đẹp,tự thu tự chi mà nhiều time cho mình.
Cụ\mợ cứ làm phát triển thì hậu phương vững ngay...bánh ngọt hay đấy thì em cũng có một đoạn ân oán với 1 boss thương hiệu bánh ngọt lâu lăm lên em thấy nghề này sẽ phát triển mà phát triển mạnh.Vâng, đúng như cụ nói là nếu làm tốt và hợp ý khách (em không nói là ngon và đẹp, vì tiêu chuẩn mỗi người một khác) thì
không lo thiếu khách. Em chỉ đau đầu rầu ruột vì hậu phương lớn nhà em thiếu thông cảm và nói nhiều quá thôi ạ.
Em Oẳn nổi tiếng cây bút trẻ mà cụ hỏi thế bao giờ không?em là ực hay ái?
Mợ ở được với một bà mẹ suốt ngày mặt nặng mày nhẹ thế cũng chịu được nhỉ. Em mà thế thì ngày nào cũng nhào vô ôm mẹ, nũng nịu nói chuyện với mẹ, phân tích đúng sai cho mẹ hiểu mợ muốn gì để mẹ tôn trọng công việc của mợ. Chẳng bà mẹ nào ko mềm lòng. Mà em cũng phê bình mợ không nên gọi mẹ là bà già nháSáng, em đang hì hục sên nhân bánh thì có điện thoại của người quen.
Người quen: One à? XYZ (tên một chuỗi bánh ngọt em khá thích) đang cần người viết tốt làm marketing, mày cân không?
Em (chưa kịp định thần, tưởng nó hỏi chuyện bột đường): Cân gì?
NQ: Chủ yếu là content (nội dung) Facebook, lương 7-8tr, làm hành chính, có ăn trưa.
Em: À à, thế làm ở đâu?
NQ: Từ Liêm city.
Em: Để tao nghĩ đã...
Nhà em ở Khâm Thiên, Đống Đa. Giờ em đang làm một số loại bánh bán chủ yếu cho khách quen là dân văn phòng quanh phố. Vì đã từng sml khi thuê cửa hàng và nhân viên nên giờ em chỉ làm tại nhà một mình, chỉ hôm nào nhiều đơn đặt bánh quá thì thuê giúp việc theo giờ và/hoặc shipper đỡ cho khâu dọn dẹp và giao hàng. Tuy lãi lời không ổn định, trung bình cũng chỉ ngang mức lương của chuỗi kia, mùa Trung thu như bây giờ thì khá hơn và cũng vất vả hơn, nhưng em thấy vui vẻ thoải mái vì em cũng không có áp lực kinh tế lớn (em không bị đau đầu vì mấy vụ mua nhà, mua xe hay nuôi con, cho con đi du học... gì cả). Vấn đề là em ở cùng bà già.
Em là con một, ông già em lại mất rồi nên em trở thành đối tượng quan sát, quan tâm, quan ngại sâu sắc... duy nhất của bà già. Trong suy nghĩ của bà già em, người ta cứ phải có chỗ đi làm giờ hành chính, ăn mặc là lượt, lĩnh lương ổn định mới tính là công việc đàng hoàng. Còn nếu làm việc "không đàng hoàng" thì phải có thu nhập dăm ba chục triệu/ tháng. Giờ em không đáp ứng được cả 2 vế đó nên bà già em mặt nặng mày nhẹ, ra trách vào móc, không khí gia đình khó nói là hoà thuận. Nếu bà già em biết có người giới thiệu công việc như trên, chắc em sẽ bị giục nộp CV gấp.
Giờ các cụ bảo em nên làm gì?
1. Gửi CV cho chuỗi kia, xác định mỗi ngày mất 20-25km cả đi cả về + chịu đựng nhiều mệt mỏi khác chốn công sở cho bà già vui lòng (chả biết có vui không, đợt trước em làm du lịch hay phải về khuya thì bà già cũng chửi vì "không dành thời gian cho gia đình")
2. Tiếp tục làm bánh tại nhà để vừa có thu nhập đủ chi tiêu hàng ngày vừa có thời gian cho gia đình, tức là nghe bà già chửi vì không kiếm được (nhiều) tiền và không có công việc ổn định
Nhiều lúc em tức quá muốn dọn quách ra ở riêng, nhưng cũng chỉ phẫn mà nghĩ vậy thôi, vì bà già em cũng bắt đầu yếu rồi. Haizzz, bánh nguội rồi, em đóng hộp rồi đi ship đã...
Oanh hở?Bác không đọc bài à? Ngay từ đầu mợ chủ thớt đã nói tên là Oanh rồi (One= Oăn = Oanh), cộng với làm bánh, ngại đi lại, chưa phải nuôi con.
xo zy xo zy. Oẳn thế thì cha mạ Oẳn sốt sình sịch là đúng ồiEm Oẳn nổi tiếng cây bút trẻ mà cụ hỏi thế bao giờ không?
Em mà làm như cụ chỉ, bà già, à quên, bu em sẽ tát cho em phát lật mặt và hỏi: "Mày là ai? Sao mày dám giả dạng con tao?"Mợ ở được với một bà mẹ suốt ngày mặt nặng mày nhẹ thế cũng chịu được nhỉ. Em mà thế thì ngày nào cũng nhào vô ôm mẹ, nũng nịu nói chuyện với mẹ, phân tích đúng sai cho mẹ hiểu mợ muốn gì để mẹ tôn trọng công việc của mợ. Chẳng bà mẹ nào ko mềm lòng. Mà em cũng phê bình mợ không nên gọi mẹ là bà già nhá
Tát thì cũng chỉ một lần thôi chứ. Mợ cứ xông vào ôm cho em. Bu mợ già sức mấy mà tát mãi được . Mới đầu ngượng sau nó quen đi chắc chắn sẽ cải thiện được tình cảm bu conEm mà làm như cụ chỉ, bà già, à quên, bu em sẽ tát cho em phát lật mặt và hỏi: "Mày là ai? Sao mày dám giả dạng con tao?"
AirBnb là em làm khi trông nom cái nhà trên Tây Hồ hộ bu em trong thời gian bu em đi công tác nhiệm kỳ ở bển. Giờ bu em về hưu, em trả quyền định đoạt cho bu, bu em cho khách thuê nhà dài hạn rồi cụ ạ.Không liên quan nhưng hình như cụ/mợ còn làm thêm homestay hay Airbnb nữa thì phải ?.
Nói dối vô hại, lại đẹp lòng người thân. Rất nênĐơn giản.
Em ký với mợ 1 cái hợp đồng em thuê mợ làm việc. Công việc là làm bánh, địa điểm tự thu xếp, lương tháng 8 củ.
Mợ mang hợp đồng cho mẹ xem, bảo con đã xin được việc trong mơ rồi, là nhân viên đi làm rồi nhá. Sau đó mợ tiếp tục làm bánh như hiện tại, cuối tháng tự chuyển 8 củ vào tk lương và ship 1 hộp bánh làm quà biếu sếp (là em).