Năm ngoái em nhớ có một ông chuyên gia dịch tễ nước ngoài nào nói, chắc chắn một điều là Covid sẽ không mất đi mà ta phải tìm cách sống chung với nó.. VN cũng phải chờ đủ vacxin tiêm hết phòng hết mới hy vọng ổn.
Có bao nhiêu người vào tình thế như những còm dưới này (trên báo TN) ! còn rất nhiều người mất việc theo nữa & những người LĐ bám hè phố.
‘Mắc kẹt’ giữa Sài Gòn thời Covid-19: Quán bún 3 tỉ giờ thanh lý đồ đạc để bù lỗ | Đời sống | Thanh Niên (thanhnien.vn)
---------------------------------------------
Nguyễn Hà
21:42 04/07
Tôi cũng vì ham kd nên cũng bán nhà đầu tư quán cà phê sân vườn
12 năm kinh doanh chỉ đủ chi phí (tiền MB 50 triệu một tháng và hàng trăm thứ chi phí khác)
Dịch bệnh xảy ra, nhà nước bắt đóng cửa.Mấy tháng chủ nhà không bớt cho đồng nào.
Vay chỗ nọ,chỗ kia bù tiền nhà.Giờ đuối quá đành bán ve chai
Coi như mất trắng hơn hai tỉ
-------
Tran van Tai
22:26 04/07
Vợ chồng mình hiện giờ cũng giống vc bạn, nhưng mình kinh doanh cơm tấm với quy mô nhỏ tại nhà, chủ yếu kiểm tiền nuôi 2 đứa con nhỏ ăn học, 1 bé 10t bình thường và 1 bé 6t bị bệnh chậm phát triển. Mình mở kd được 2 năm thì dịch lần đầu còn nhẹ thì mình vẫn bán đem đi được, còn dịch lần này thì mình ngưng kd từ cuối tháng 5. Rầu quá, cầu mong cho dịch sớm qua để kd lại kiếm tiền nuôi bé lớn ăn học và tiền thuốc men sữa sủng cho bé nhỏ. Đuối lằm rồi
--------------
Gin
23:31 04/07
Cty tôi thuê mặt bằng ở TTTM cũng vậy. Khai trương được 2 tháng thì covid ập đến. Tiền mặt bằng, tiền nhân viên nhiều vô cùng nhưng covid nên khách đến TTTM còn không có nói gì đến cửa hàng của mình. Covid lấy đi của người có thu nhập tốt, người từng là khá giả nhiều hơn người lao động nghèo đó ạ
-----------
an an
18:21 04/07
Nhà tôi cũng 3 em ôm mộng làm giàu nhưng vốn ít, đứa đầu có con nhỏ muốn thuê mặt bằng làm chung với anh em nhưng làm được chừng mấy tháng thì hụt hơi( lúc em quyết định mở quán tôi cũng khuyên em là con còn nhỏ với ít vốn cộng thêm là xem tình hình có khả quan không rồi hãy quyết định làm. Em trả lời chắc chắn làm ăn ngon lành).Sau đó em kêu đứa em lên làm vì bảo chỗ quán làm ăn được ( lúc này gần tết tôi lại khuyên em lo làm công ty đi... lúc này cũng còn lâu lâu dịch bệnh nên tôi rất lo lắng. Lúc này em cũng khẳng định không muốn làm công ăn lương mà muốn thử sức làm chủ...). Em lên làm được mấy tuần ngon thì gần tết covi ập tới nghỉ bán. Sau vụ đó tình cảm gia đình có vẻ vơi đi phần nào. Tưởng thấy 2 anh chị làm vậy thì mấy anh em suy nghĩ và tìm hướng khác vì dịch ko biết thế nào mà lần thì gia đình em út tôi lại quyết định đầu tư làm nhà hàng tiếp vì mẹ cho nhà với đất. Ngay sau đó vợ chồng em khởi công làm và cũng bán được 2,3 tháng thì dịch lại ập tới và giờ trong khu phong tỏa luôn với cả gia đình gần chục người. Lúc các em làm tôi thật sự rất lo lắng nhưng nhìn chúng nó hồ hởi, quyết tâm quá thì lại nghĩ thôi nhà ai nấy làm vì ai cũng có gia đình của mình hết rồi. Tôi thấy có lẽ nhiều người nghĩ lúc đầu dịch bệnh chỉ chừng chưa đầy tháng thì tp.hcm đã xử lý hết dịch rồi thì cũng yên tâm đầu tư kinh doanh mà không quan tâm tới biến cố không lường trước được
----------
huan nguyen
11:38 04/07
Tôi đang quản lý 01 khách sạn tại Đà Lạt, tình cảnh của nhân viên tôi cũng quá bi đát trong 02 năm dịch bệnh, vẫn phải gượng cười trước mặt nhân viên đang lây lất của mình để họ không mất tinh thần và còn chút hy vọng vào ngày mai. Nhưng thực tại hầu như các khách sạn trên đây đã chết lâm sàng ( họ đăng bán, sang , nhượng,....,... ). Tôi rồi chắc cũng sẽ giã từ công việc này sớm, chỉ còn nấn ná ở lại vì không muốn bỏ chạy trước lính mà thôi, khi nào Cty không còn chịu nổi sẽ cùng tan hàng với nhân viên của mình
-------
Trần Hữu Hiếu
13:24 04/07
Cũng như Hoàng, tôi cũng đang gồng vì dịch cửa hàng tạm thời đóng cửa không mua bán gì được, với số tích lũy được chắc tôi gồng được thêm 6 tháng nửa, nếu dịch không qua thì tôi cũng xụm, cánh cửa này đóng thì cánh cửa khác sẽ mở, chúc hai vợ chồng bạn cùng các cháu sức khỏe, bình an và chúng ta sẽ bắt đầu lại từ đầu sau dịch.