[TT Hữu ích] Bạn đồng hành

Trạng thái
Thớt đang đóng

khu319

Xe tăng
Biển số
OF-149782
Ngày cấp bằng
19/7/12
Số km
1,860
Động cơ
370,491 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Chap này thể hiện rõ nhất con và người của nhân vật chính đây. Đang trong tình trạng buồn, chán, thất vọng mà bản năng vẫn thể hiện mãnh liệt như thế chứng tỏ bản năng lấn át lý trí. Còn nữa cái cách đến với BH giá như giống với KV lần đầu thì cõ lẽ hay hơn. Nhưng dù sao cũng là đọc để giải trí thôi. Để biết tiếp câu chuyện của H với những người phụ nữ quanh anh, mời các bạn theo dõi chap tiếp theo...
 

Haiha0674

Xe điện
Biển số
OF-151210
Ngày cấp bằng
1/8/12
Số km
3,830
Động cơ
382,710 Mã lực
Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan.

Bảo Hân tuy không phải con thầy, nhưng là người mà bạn Bảo đang thầm yêu, trộm nhớ. Và chắc chắn em này là gái đồng nghiệp.

Nhân vật tôi làm tuốt, không suy tư, không một chút băn khoăn. Mặc dù là người đã có gia đình, dù không hạnh phúc.

Khả năng, với tính cách này, em Quỳnh Thi sớm muộn rồi cũng đi nhanh thôi.

Một tính cách hời hợt, buông thả và có phần hư cấu quá mức về sự quyến rũ với phụ nữ.
 

Sup3r_Chick3n

Xe đạp
Biển số
OF-181680
Ngày cấp bằng
22/2/13
Số km
17
Động cơ
336,060 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Buồn thật, buồn cho Bảo Hân, cho H, cho vợ H...
Mọi thứ là những mảng đen, rất thực. Em sẽ chờ đến khi hết câu chuyện để có thể thêm những kinh nghiệm cho mình.
Mợ Chocolate Nói đúng. Đàn ông họ ích kỷ và bản năng. Lúc có rượu trước một người phụ nữ đẹp thế mày râu bọn em khó cưỡng lắm. Chỉ trách Bảo Hân giá mà kiên quyết ko tiếp tục thì tốt hơn. Thấy thương cho cô ấy quá.
 

Con Trai HP

Xe hơi
Biển số
OF-182316
Ngày cấp bằng
26/2/13
Số km
194
Động cơ
337,130 Mã lực
là mợ lên em nói thế này, đàn ông không thằng nào chịu được trong hoàn cảnh đấy với em BH đâu.
Em thấy chuyện rất đời thường chẳng qua là các Mợ thì cho là nó bất thường thôi chứ là thằng đàn ông không thể nhịn dc những lúc như thế đâu còn nói về TY, TC thì nếu 1 em hoa Hậu đẹp ai chẳng thích kể cả là cụ hay mợ, còn nếu là 1 thằng đàn ông mà lại không làm dc cái bình thường đó thì chắc chắn ko phải đàn ông
Các mợ có sói xem thớt này thì cũng đừng cho rằng sói nhà mình ngoan chẳng qua là mắt ko thấy thì tim không đau thôi còn 100% đàn ông là quan hệ lằng ngoằng cứ có tý ái xinh là có vấn đề nảy sinh. Đến các vị vua ngày xưa còn có hàng trăm cung tần mỹ nữ cơ mà em ko bao biện cho đàn ông nhưng chẳng ai có thể cưỡng chế lại được cái phần con trong con người của họ đâu
Về phần em BH ở đây các cụ cứ thương hoa tiếc ngọc làm gì em thấy ngọc thì phải được mài dũa nó mới đẹp, nhưng đây nếu em BH mà không có ý đồ cho là xấu đi thì làm sao lai đưa a H về nhà mình trong khi anh đang buồn chán va Say thực ra ở cháp 74 này anh H đã bị em BH đẩy vào tình huống trên để rồi bị các cụ kêu anh ấy họ này nọ
haizzzzzzz Bảo Hân mà cụ cũng chén, đúng là người phụ nữ nào đến vơi cụ cũng chịu khổ :( Cụ tham lam quá. đọc chap này em thấy cụ H đáng trách lắm. Đánh vợ và nói với vợ quá phũ phàng, trong khi chính cụ cũng đi phượt. Cụ lại còn cuốn cả Bảo Hân vào vòng luẩn quẩn của cụ nữa. buồn quá :(
 

HoangX

Xe tăng
Biển số
OF-30807
Ngày cấp bằng
8/3/09
Số km
1,532
Động cơ
493,823 Mã lực
là mợ lên em nói thế này, đàn ông không thằng nào chịu được trong hoàn cảnh đấy với em BH đâu.
Em thấy chuyện rất đời thường chẳng qua là các Mợ thì cho là nó bất thường thôi chứ là thằng đàn ông không thể nhịn dc những lúc như thế đâu còn nói về TY, TC thì nếu 1 em hoa Hậu đẹp ai chẳng thích kể cả là cụ hay mợ, còn nếu là 1 thằng đàn ông mà lại không làm dc cái bình thường đó thì chắc chắn ko phải đàn ông
Các mợ có sói xem thớt này thì cũng đừng cho rằng sói nhà mình ngoan chẳng qua là mắt ko thấy thì tim không đau thôi còn 100% đàn ông là quan hệ lằng ngoằng cứ có tý ái xinh là có vấn đề nảy sinh. Đến các vị vua ngày xưa còn có hàng trăm cung tần mỹ nữ cơ mà em ko bao biện cho đàn ông nhưng chẳng ai có thể cưỡng chế lại được cái phần con trong con người của họ đâu
Về phần em BH ở đây các cụ cứ thương hoa tiếc ngọc làm gì em thấy ngọc thì phải được mài dũa nó mới đẹp, nhưng đây nếu em BH mà không có ý đồ cho là xấu đi thì làm sao lai đưa a H về nhà mình trong khi anh đang buồn chán va Say thực ra ở cháp 74 này anh H đã bị em BH đẩy vào tình huống trên để rồi bị các cụ kêu anh ấy họ này nọ
Buồn thật, buồn cho Bảo Hân, cho H, cho vợ H...
Mọi thứ là những mảng đen, rất thực. Em sẽ chờ đến khi hết câu chuyện để có thể thêm những kinh nghiệm cho mình.
Mợ Chocolate Nói đúng. Đàn ông họ ích kỷ và bản năng. Lúc có rượu trước một người phụ nữ đẹp thế mày râu bọn em khó cưỡng lắm. Chỉ trách Bảo Hân giá mà kiên quyết ko tiếp tục thì tốt hơn. Thấy thương cho cô ấy quá.
Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan.

Bảo Hân tuy không phải con thầy, nhưng là người mà bạn Bảo đang thầm yêu, trộm nhớ. Và chắc chắn em này là gái đồng nghiệp.

Nhân vật tôi làm tuốt, không suy tư, không một chút băn khoăn. Mặc dù là người đã có gia đình, dù không hạnh phúc.

Khả năng, với tính cách này, em Quỳnh Thi sớm muộn rồi cũng đi nhanh thôi.

Một tính cách hời hợt, buông thả và có phần hư cấu quá mức về sự quyến rũ với phụ nữ.
Chap này thể hiện rõ nhất con và người của nhân vật chính đây. Đang trong tình trạng buồn, chán, thất vọng mà bản năng vẫn thể hiện mãnh liệt như thế chứng tỏ bản năng lấn át lý trí. Còn nữa cái cách đến với BH giá như giống với KV lần đầu thì cõ lẽ hay hơn. Nhưng dù sao cũng là đọc để giải trí thôi. Để biết tiếp câu chuyện của H với những người phụ nữ quanh anh, mời các bạn theo dõi chap tiếp theo...
Em nghĩ truyện em viết tình huống có vẻ hơi ảo một tí nhưng cảm xúc là đời thường, các nhân vật trong đó cũng cư xử bình thường như tính cách ngoài đời của họ vậy. Cho nên em viết cứ theo cảm xúc thực mà hành động, như vậy là logic đúng không?

Các cụ nói nó rất đời, em chẳng phải là nhà văn mà cho nó lên thành một nhân vật kiểu mẫu phi thực tế, bất cứ ai ở trong hoàn cảnh này với tính cách và cảm xúc lúc ấy của nhân vật H thì em nghĩ đa số sẽ hành động vậy thôi. Lúc đầu em định cắt gọt bớt đi còn khoảng 80 chap nhưng khi viết em nghĩ phải mô tả kỹ hơn nên nó cứ kéo dài ra, em nghĩ như vậy cũng ổn và từng người sẽ hiện lên rõ hơn trong mắt các cụ mợ.

Các mợ nào đọc cũng nên cẩn thận nhá, các sói của các mợ chưa chắc đã đc như H trong này là còn có tí suy nghĩ đâu, hoa thơm chả cần dâng lên miệng mà chỉ cần ở gần tầm với thôi là khéo các soi với tay ngắt để vùi hoa dập liễu ngay ấy chứ :D (Em fun tí thôi, đừng tin là thật) ;))
 

tmanhthang

Xe tăng
Biển số
OF-13434
Ngày cấp bằng
24/2/08
Số km
1,217
Động cơ
529,850 Mã lực
Nơi ở
Hạ Long
chung kết lại một câu , chả cần cãi nhau loằng ngoằng : CỤ HOANGX ĐÃ BỊ EM BẢO HÂN CHÉN !!!
 

Đi Xe Đạp

Xe hơi
Biển số
OF-182706
Ngày cấp bằng
1/3/13
Số km
126
Động cơ
336,010 Mã lực
Cụ chủ dựng truyện cũng đúng lắm chớ. Giai thì giờ thích là bụp, gái trẻ thì thích là cho, yêu cuồng sống vội nhiều lắm. Mềnh sợ một số em gái trẻ điên tình thời nay lắm, sợ nhất là lúc các em ấy lên lớp về tình yêu cho gái già như mềnh. Cụ Bảo tội nhể, biết khôn thì về dọn đồ của cụ H ra khỏi nhà khẩn trương không thôi QT như mỡ treo miệng mèo thế thì toi. Mà vừa bụp gái xong lại cay cú vợ được ngay, cay cú xong lại vào bụp tiếp, hài đíu chịu được. Cụ chủ mà cứ theo chiều hướng này thì có khi mang truyện qua liên xô chấm ớt là hợp nhất.

Có cụ nào trong thớt này có kể chuyện riêng của mình và cuối cùng kết luận là "Mình còn phò hơn nó thì trách gì nó". Chuẩn.
 

Haiha0674

Xe điện
Biển số
OF-151210
Ngày cấp bằng
1/8/12
Số km
3,830
Động cơ
382,710 Mã lực
Thực sự, lúc đầu đọc em thấy nhân vật tôi rất lãng tử, phong trần. Nhưng càng đọc, càng thấy tác giả xây dựng nhân vật tôi thành một nhân vật ăn tạp, khoái nhục dục và mang tính vật nhiều hơn tính người.

Rất tiếc, mở đầu câu truyện rất hay và lãng mạn, hợp với hoàn cảnh và có tính người. Nhưng, sau cùng, đi về cuối, trở thành một cốt truyện rất tầm thường, mang nhiều thú tính.

Tôi chửi vợ nhưng không cần biết nguyên nhân nào để vợ thành như vây. Tôi chén người con gái mà bạn thân đang theo đuổi một cách thích thú, thưởng thức như ăn một món ngon.

Nhân vật tôi là người gì vậy? Tác giả cổ súy cho lối sống này?

Sống ở đời, có nhân, có quả. Kết thúc sẽ giống như một kịch bản phim truyền hình thôi.

Hối hận, hối lỗi, trả giá.

Có lẽ chỉ có vậy mà thôi, không còn hấp dẫn như lúc đầu nữa.

Đáng tiếc.
 

HoangX

Xe tăng
Biển số
OF-30807
Ngày cấp bằng
8/3/09
Số km
1,532
Động cơ
493,823 Mã lực
Thực sự, lúc đầu đọc em thấy nhân vật tôi rất lãng tử, phong trần. Nhưng càng đọc, càng thấy tác giả xây dựng nhân vật tôi thành một nhân vật ăn tạp, khoái nhục dục và mang tính vật nhiều hơn tính người.

Rất tiếc, mở đầu câu truyện rất hay và lãng mạn, hợp với hoàn cảnh và có tính người. Nhưng, sau cùng, đi về cuối, trở thành một cốt truyện rất tầm thường, mang nhiều thú tính.

Tôi chửi vợ nhưng không cần biết nguyên nhân nào để vợ thành như vây. Tôi chén người con gái mà bạn thân đang theo đuổi một cách thích thú, thưởng thức như ăn một món ngon.

Nhân vật tôi là người gì vậy? Tác giả cổ súy cho lối sống này?

Sống ở đời, có nhân, có quả. Kết thúc sẽ giống như một kịch bản phim truyền hình thôi.

Hối hận, hối lỗi, trả giá.

Có lẽ chỉ có vậy mà thôi, không còn hấp dẫn như lúc đầu nữa.

Đáng tiếc.
Em nói là em không hình tượng ai mà, chỉ là đơn giản là viết một câu truyện cho mọi người đọc. Hehe.
cụ có thể không đọc nếu không thích, giá trị tác phẩm thì em chưa nghĩ tới điều gì to tát lắm trong đó. Kể cả kết thúc của nó cũng sẽ có nhiều điều gây tranh cãi nữa. Em nghĩ đơn giản vậy thôi cụ ạ
Nhân vật H em nghĩ ở ngoài đời có nhiều lắm.
 

Haiha0674

Xe điện
Biển số
OF-151210
Ngày cấp bằng
1/8/12
Số km
3,830
Động cơ
382,710 Mã lực
Em nói là em không hình tượng ai mà, chỉ là đơn giản là viết một câu truyện cho mọi người đọc. Hehe.
cụ có thể không đọc nếu không thích, giá trị tác phẩm thì em chưa nghĩ tới điều gì to tát lắm trong đó. Kể cả kết thúc của nó cũng sẽ có nhiều điều gây tranh cãi nữa. Em nghĩ đơn giản vậy thôi cụ ạ
Nhân vật H em nghĩ ở ngoài đời có nhiều lắm.

Nếu cụ nói ngoài đời có nhiều người như nhân vật H này, em thử hỏi các cụ trong OF, xung quanh các cụ, mợ, những người thân quen, có bao nhiêu người có tính cách ăn bẩn như nhân vật H này? Chắc chắn không phải số đông như tác giả suy luận.

Chén người yêu của bạn thoải con gà mái mà không lăn tăn? Ngon như ăn tiệc vậy?

Quá nản với suy nghĩ này. Sống ở đời, phải biết có những thứ không được phép làm phải không các cụ mợ?

Nhiều cụ nói, đàn ông là thế, là nháy vô tư.

Xin lỗi, em hiểu thì những người như thế quá bệnh hoạn.

Văn là người, nhân vật là con đẻ của tác giả, vậy nếu tác giả xây dựng nhân vật như vậy, có bao nhiêu % con người thật của tác giả trong nhân vật H?

Haizzzz.
 
Chỉnh sửa cuối:

Kẹo Kẹo

Xe đạp
Biển số
OF-185928
Ngày cấp bằng
18/3/13
Số km
10
Động cơ
333,590 Mã lực
Hix, lúc đầu đọc xong còn thấy thương BH. Giờ thì cháu chẳng thấy thg gì nữa. Đằng sau đó phải ẩn chứa một mưu đồ to lớn gì đó. Sao BH lại đưa cụ H về nhà BH? Có nên chăng?
BH từ chối: Đừng anh.... Đây là giả vờ à? Chẳng có tí gì quyết liệt, dứt khoát.. Cháu là cháu thấy Ghét cụ H ở tập này nhưng cũng ko thg BH nữa.
 

NV318

Xe tăng
Biển số
OF-13103
Ngày cấp bằng
12/2/08
Số km
1,383
Động cơ
530,723 Mã lực
@ các cụ:

Các cụ nên trật tự cho HoangX viết tiếp thì hơn, hãy coi đây là nhật ký của HoangX đi, nhật ký mở. Đọc, nghĩ, đúc rút cho mình những kinh nghiệm bằng trải nghiệm của HoangX, nên thế. Chúng ta đừng phán xét người khác thì hơn, cuộc sống mà.

Nếu được nhận xét, em lại đánh giá cao HoangX, ít nhất là ở tính trung thực của cụ ấy, thật với chính mình, thật với độc giả. HoangX có vẻ như không sợ bị ném đá. Em đang chờ các tình tiết tiếp theo xem HoangX có bị ảnh hưởng bởi độc giả không.
 

Song75

Xe buýt
Biển số
OF-145406
Ngày cấp bằng
11/6/12
Số km
871
Động cơ
367,759 Mã lực
Các cụ/mợ nặng lời làm gì, để cụ chủ thớt còn bình tâm mà phọt nốt câu truyện.
Em có thắc mắc là con sotina trắng để cả đêm thế có bị vặt mất cái gì ko nhỉ! Và ko biết là cái bộ vest sau cú ngã có bị rách ko (em thấy bảo anh H mặc bộ hàng xách ở bển về nên đang phân vân quá)!!!
Với lại, chắc cụ chủ uống cũng nhàng nhàng, chứ say đến tầm "tôi đang ở đâu", thì làm ngay một phát được, thì chắc phải làm đến hai viên tăng lực mầu xanh các cụ nhỉ! Cụ/mợ nào chuyên gia việc này conphom em cái.
Cụ chủ phọt chap 75 đi, chap nay chắc nhiều cái hay, cư dính đến có 75 là nhiều cái hay, he he...
 

xethomo

Đi bộ
Biển số
OF-183877
Ngày cấp bằng
6/3/13
Số km
2
Động cơ
334,720 Mã lực
:DĐợi chap 75 thế nào đã, đọc xong chap 74 thấy thương cô Bảo Hân quá, mình cũng có vợ rồi và 2 nhóc, mình lúc trẻ quen nhiều bạn gái lắm nhưng chẳng đi được tới cùng (ê ê ê không có làm gì như XH đâu nha, chỉ là hôn rồi chia tay thôi). Mình nghe ông nào nói mà quên mất rồi '' tu trăm năm mới ngồi chung thuyền, tu ngàn năm mới duyên vợ chồng"", nên đó giờ mình chỉ có quan hệ với người duy nhất là vợ mình, lâu lâu vợ chồng có giận nhau thì đi qua nhà bạn bè chơi, hay bạn gái củ tâm sự, nếu giống như cụ Hx mà giận vợ hay buồn thì cứ ra ngoài gặp bạn gái mà chén thì có nước con rơi rớt đầy rồi. Có lẻ mình là người hơi cổ hủ, mình tuy thích đọc chuyện của cụ Hx nhưng mình vẫn không thích lối sống phóng khoáng đó, quá nguy hiểm, hên là chưa có con với vợ, thôi nếu có li dị và lập gia đình mới thì hãy gắng trung thủy đừng có bay bướm như vậy, vì phụ nử mà giận chồng hay buồn mà giống như cụ Hx mà đi ngủ tùm lum với trai thì thế giới này loạn mất.
Haizzzzz.:((
 

Vui

Xe máy
Biển số
OF-186342
Ngày cấp bằng
21/3/13
Số km
78
Động cơ
333,840 Mã lực
Một vài bác quá nóng tính nên đã nặng lời với nhân vật H. Cứ cho rằng nhân vật H đến khúc này là rất tệ , nhưng ... biết đâu khúc sau (đoạn cuối của truyện), H. xung phong cầm súng ra trận, hăng say diệt quân xâm lược, lãnh được bằng "Dũng Sĩ" thì sao ? Chưa hết truyện mà các bác bình loạn tính cách của các nhân vật tứ hột sen, coi bộ không ổn. Người lái xe giỏi, nên bình tĩnh, quan sát toàn cục.

Có bác bảo "... văn là người ..." rồi mạt sát tác giả cùng guộc với nhân vật H trong truyện ... thì quá tầm bậy. Nếu thật "... văn là người ..." thì cũng chỉ rút ra được một kết luận: ai đang nặng lời (với tác giả) chính là "trẻ trâu" (từ thường dùng trong voz-f17) . Từ từ, chuyện đâu còn có đấy ... Cứ thong thả thưởng thức để thấy cái tài của tác giả đã làm cho mình lầm tưởng tác giả chính là nhân vật H. :P

Theo tớ, tác giả viết hay lắm, cuốn hút lắm. Cố lên! :)
 

biển xanh06

Xe điện
Biển số
OF-40825
Ngày cấp bằng
16/7/09
Số km
3,526
Động cơ
495,187 Mã lực
Đơn giản đây là một câu chuyện, một câu chuyện hay phải có nhiều tình tiết bất ngờ ngoài dự đoán của người đọc không theo một mô tuýt bình thường kiểu như phim hàn quốc.Em sẽ gửi cho cụ bình rượi cá ngựa để cụ tăng thêm khí phách
 

Trai Làng

Xe tải
Biển số
OF-46780
Ngày cấp bằng
17/9/09
Số km
484
Động cơ
465,450 Mã lực
Nhiều cụ nhập tâm quá nhỉ, chứng tỏ cụ X viết quá hay, nếu mọi chuyện cứ theo mô típ cổ tích thì còn gì là hấp dẫn nữa. Em không phải là người sống phóng túng và cũng không cổ vũ cho kiểu sống này nhưng hoàn toàn hiểu rằng đây là một câu chuyện. Các tình tiết đều rất đời thường, gần gũi, dễ hiểu...chính vì thế nhiều cụ mới tưởng là chính cụ Hoang X đang chén hết em này đến em khác và lên án như vậy :) Thử hỏi các cụ, nếu đến đoạn hay thế đang tả em BH nóng bỏng thế gay cấn là thế mà Bụp!!! nhân vật H hất mỹ nhân ra, cất súng vào bao....thì các cụ có thấy tức không? em là em tức anh ách cả đêm không ngủ ấy chứ :D
Vote cụ X, cụ tiếp tục thêm nhiều pha gay cấn vào nhé =D>
 

HoangX

Xe tăng
Biển số
OF-30807
Ngày cấp bằng
8/3/09
Số km
1,532
Động cơ
493,823 Mã lực



Chap 75



Tôi mệt nhoài cả đêm đến khi tỉnh dậy thì trời đã sáng bảnh mắt. Bảo Hân đang kéo rèm cửa ra cho sáng. Tôi nhoài người ra ngắm Bảo Hân, thân hình quyến rũ của em thấy còn sáng hơn cả ánh sáng đang rọi vào từ cửa sổ lớn. Bảo Hân đang mặc duy nhất một chiếc áo sơ mi dài trắng đủ che hết vừa đủ vòng ba đầy đặn của em, đôi chân thon thả thi thoảng kiễng lên khiến nó dường như dài ra bất tận.

Mình vừa ngủ với em đêm qua sao? - tôi thầm nhủ

Cười khục khặc trong cổ họng tôi khiến Bảo Hân chú ý, em quay lại nhìn tôi mỉm cười, một nụ cười pha lẫn xấu hổ.

- Anh dậy rồi à?
- Lại đây với anh nào!

Tôi mỉm cười vẫy Bảo Hân. Em nhẹ nhàng đi đến bên giường ngồi xuống cạnh tôi, đôi môi mấp máy định nói gì đó nhưng lại thôi.

Tôi ôm nhẹ qua eo em, cảm nhận làn da mát lạnh thấm qua những đầu ngón tay, nhìn vào làn da trắng lồ lộ ra trên cặp đùi thon thả ấy.

Bảo Hân chăm chú nhìn tôi, em chẳng nói gì hết, chỉ ngắm nhìn, cái nhìn làm tôi chột dạ đôi chút. Khẽ ngẩng mặt lên nhìn em tôi mỉm cười.

- Em dậy sớm thế? – Tôi hỏi
- Em dậy lâu rồi, anh dậy rồi còn ăn sáng – Bảo Hân tình cảm nói với tôi.
- Ừ.

Tôi cong người uể oải đứng dậy, khẽ với lấy tay Bảo Hân làm điểm tựa. Bảo Hân cười khúc khích nhìn tôi như thế.

- Sáng nào anh cũng dậy vất vả thế này à?
- Ừ! Anh chuyên gia ngủ nướng mà – Tôi cười. Mặc dù bình thường tôi là người dậy rất sớm.
- Hi. Lười ghê – Bảo Hân tủm tỉm.
- Ai bảo... tại em chứ.

Tôi giở giọng dê đổ lỗi cho em, sau đó để em không kịp chống chế tôi đặt lên môi em một nụ hôn chào buổi sáng, phớt nhẹ.

Bảo Hân đấm thụp vào lưng tôi. Tôi cười ranh mãnh rồi cũng lết vào nhà vệ sinh thực hiện cái công đoạn hàng ngày ấy.

Gội đầu luôn tỉnh táo, tôi vừa ra khỏi phòng vệ sinh vừa lau khô đầu. Bảo Hân giờ đã ngồi bên bàn ăn.

- Lại đây ăn sáng anh.

Bảo Hân gọi tôi vào bàn ăn, tôi lững thững đi lại. Bảo Hân làm ít salad và bánh mì kẹp. Tôi vốn đơn giản khoản ăn uống nên cũng thấy khá là ngon miệng.

- Hàng sáng em đều tự làm à? – Tôi hỏi em.
- Vâng! – Bảo Hân trả lời.
- Chán nhỉ! Không đi ăn ở ngoài bao giờ à!
- À cũng có nhưng ít lắm, thường là đi cùng gia đình thôi, nhà em nói ăn ngoài không được vệ sinh.
- Người ta vẫn sống tốt đây thôi, lúc nào anh dẫn đi cháo lòng.
- Eo.

Tôi cười hì hì trước cái le lưỡi của Bảo Hân. Hehe. Người như em làm sao biết được cái thú vị của món ăn đường phố HN chứ. Thầm nhủ phải đào tạo em dần dần.

Theo một nghiên cứu khoa học thì rượu có thể làm bạn mất trí nhớ tạm thời. Một số hình ảnh tôi nhớ được từ buổi party, sau đó đi bar cùng Bảo Hân, sau đó tôi tỉnh dậy và làm tình với em. Nhưng cái lúc từ bar về tôi hoàn toàn không nhớ một chút gì cả.

- Hôm qua lúc đi bar về anh có nói gì không? – Tôi nheo nheo mắt hỏi Bảo Hân
- Anh nghĩ mình nói gì không tốt à? – Bảo Hân mỉm cười hỏi lại tôi.
- À... không!

Tôi nhấm nhẳng, trong đầu tôi có nhiều câu hỏi, không biết là tôi đã nói gì hay làm gì đó không nữa. Lắc đầu tôi cho miếng bánh cuối cùng vào miệng.

- Anh ăn nữa không? - Bảo Hân hỏi.
- Không, thế là đủ rồi, sáng anh không hay ăn nhiều.
- Vậy uống cafe nhé, em pha.
- Ừ.

Bảo Hân cầm hai cái tách ra, cẩn thận tráng bằng nước sôi trước khi bật máy. Tiếng ro ro rồi rào rào từng công đoạn tự động của máy pha cafe rất vui tai, cuối cùng là hai dòng nước nâu đục chảy xuống hai cái tách trắng, dòng cafe chảy đều, chảy đều rồi dừng hẳn.

Bảo Hân mang ly cafe cho tôi rồi ngồi về phía đối diện. Tôi nhâm nhi ngắm ra ngoài cửa, hầu như toàn bộ một mảng tường của khu bếp này làm bằng kính, nơi tôi từ tầng 14 có thể cho tôi thấy một khoảng trời và các căn nhà thấp bé phía xa.

- Chủ nhật đẹp nhỉ! – Tôi nhìn về phía xa xa mà phá vỡ cái im lặng nhất thời vừa rồi.
- Vâng – Bảo Hân nhăn mặt khi nhấm ly cafe đầu tiên.
- Không cần phải cố đâu – Tôi bật cười
- Em muốn uống thử, rồi sẽ quen hết. – Bảo Hân nhăn nhó rồi cố nhấm thêm một hớp nữa
- Hì, em cứ làm những gì em muốn, không nhất thiết phải....
- Em muốn mà – Bảo Hân ngắt lời tôi.

Tôi mỉm cười lặng ngắm khuôn mặt em, một khuôn mặt hoàn hảo với những đường nét hoàn hảo. Em thật đẹp, tôi không mong có ai đó đẹp hơn, nhất là trong lúc này, bên tôi với chỉ duy nhất một chiếc áo sơ mi trắng.

- Em thật là kỳ lạ - Tôi nhìn em rồi thốt lên.
- Sao lại kỳ lạ? – Bảo Hân ngạc nhiên nhìn tôi.
- Hì! Lúc anh thấy em rất mong manh và ngây thơ, nhưng có lúc anh lại thấy em mạnh mẽ và rắn rỏi. Không lạ sao được – Tôi cười.
- Sao anh lại nói thế? – Bảo Hân chăm chú nhìn tôi.
- Thì nếu là anh, anh không thích uống cafe thì có trời mới bắt anh uống được. – Tôi mỉm cười.
- À ra vậy. Thực ra cứ làm thôi anh, làm mãi rồi quen, khi quen rồi sẽ thích nó. – Bảo Hân bình thản
- Ơ.. vậy cũng đúng – Tôi cũng hơi ngạc nhiên trước câu trả lời của em
- Anh cũng thấy đúng à? – Bảo Hân nheo mắt.
- Ừ! Nhưng nếu là anh thì sẽ không bao giờ được như thế - Tôi thở dài

Bảo Hân không trả lời, em mỉm cười rồi lại tiếp tục thử nhậm tiếp ly cafe, cái thứ đăng đắng đó theo cổ họng em xuống chắc hẳn khó chịu lắm.

Em mỉm cười nhìn ra ngoài cửa sổ, ngoài kia trời đang sáng bảnh. Có điều gì đó trong đầu em mà tôi không nắm bắt được.

- Hôm qua có thật là anh không nói gì chứ? – Tôi hỏi lại
- Hì. Có – Bảo Hân cười
- Anh đã nói gì vậy? Không nói linh tinh chứ? – Tôi chột dạ
- Anh muốn biết à – Bảo Hân nheo mắt
- Biết cũng tốt mà – Tôi cười.
- Để em giữ làm bí mật cho riêng mình nhé

Bảo Hân nói xong miệng hơi cười nhưng ánh mắt lại nhìn ra phía xa xa, vẻ mặt em không làm tôi đoán được, thật kỳ lạ. Thôi kệ vậy, chẳng cần phải biết đến cái điều vớ vẩn ấy.

- Xe em thế nào rồi? – Tôi hỏi vì chợt nhớ ra hôm qua tôi đi cùng em lên taxi.
- Em nói có việc anh và em đi gấp nên nói anh ấy đánh xe về hộ em.
- Ừ!

Tôi thở dài, Bảo Hân nói vậy nhưng thằng Bảo sao mà tin được. Tôi ngại phải đối diện với nó lúc này, cả Khả Vân nữa. Tôi chưa muốn gặp họ. Kệ đời ra sao thì ra, tôi chẳng cần biết đến ngày mai nữa.

- Hôm nay mình sẽ dành cả cho nhau em nhé – Tôi nhìn Bảo Hân ngọt ngào.
- Ưm...

Bảo Hân trong chuyện này thì lúc nào cũng e thẹn. Dấu vết trên giường tối qua mặc dù đã được em thay ngay khi tôi vào phòng tắm thì vẫn không thể làm tôi day dứt. Tôi hơi suy tư về việc này nhưng với tôi thì cũng chẳng quan trọng cho lắm.

Tôi cười hì hì đứng dậy đi ra sau ghế quàng tay ôm chặt lấy em. Bảo Hân ngượng ngùng trong vòng tay tôi, dụi đầu vào cánh tay tôi âu yếm thay cho lời đồng ý.

Tôi kéo em dậy nhưng lúc này cái thân hình nóng bỏng và vẻ sexy của em trong chiếc áo sơ mi trắng lại làm cho bản năng tôi trỗi dậy. Tôi đặt lên môi em nụ hôn thật sâu.

Bảo Hân lại run rẩy trong vòng tay tôi, cổ họng em chỉ biết kêu lên những tiếng ưm ưm quen thuộc, cơ thể em uốn éo như muốn tránh rồi cuối cùng cũng bị cơn bão của tôi cuốn phăng đi..

Như hôm qua em chỉ biết đỏ mặt mà ngượng nghịu dựa đầu vào vai tôi, dùng những ngón tay thon dài của mình em tạo thành như đôi chân của người mà bước đi trên ngực tôi, hết đi từ xương quai xanh cho đến ngực, rồi lại từ ngực cho đi lên. Cái cảm giác nhồn nhột khó tả làm cho tôi phì cười.

- Em làm gì thế, buồn anh
- Hì! Em đang nghĩ, mỗi bước đi là một suy nghĩ.
- Vậy thì em sắp thành bác học rồi – Tôi cười.
- Khéo mụ đầu mất anh nhỉ, em thường không hay nghĩ, cứ theo thế mà đi thôi.
- Ơ hay ai mà chả phải nghĩ. Mà em đang nghĩ gì thế? Tôi hỏi
- Ừm.. Em đang nghĩ là sắp tới mình sẽ thế nào? – Bảo Hân ngậm ngừng.

Tim tôi nảy lên một cái, Bảo Hân đang nói đến cái điều mà tôi không hề muốn nói tới, bởi vì giờ đây tôi cũng chẳng biết phải đối diện với mọi việc thế nào.

- Bảo Hân này – Tôi nói nhỏ
- Vâng! – Bảo Hân khẽ dụi dụi đầu.
- Chuyện chúng mình ấy... – Tôi ngập ngừng.
- Sao anh? – Bảo Hân hơi lăn tăn thì phải, em ngước đôi mắt xoe tròn lên nhìn tôi.
- Anh nghĩ là chúng mình chưa nên công khai với mọi người vội – Tôi thở hắt ra một hơi.

Bảo Hân im lặng, bàn tay em đang từng bước di chuyển trên người tôi dừng hẳn lại, em quàng tay qua người tôi ôm chặt, mặt cúi xuống khiến tôi không thể thấy được đôi mắt em.

- Em hiểu mà.. chuyện vợ anh.. – Bảo Hân ngập ngừng, giọng buồn buồn

Thực ra tôi chả lo gì về vợ tôi cả, cái tôi lo lại là chuyện khác, nhưng mà thôi mấy điều đó đâu có quan trọng nhỉ! Tôi cố gắng rướn người hôn lên mái tóc em.

- Ừ! Anh chỉ mong em hiểu – Tôi thầm thì.
- Em không sao hết

Bảo Hân trầm tư nhưng rắn rỏi trong lời nói. Hơi thương em một chút, chắc tại em nghĩ cho tôi đây mà, cái giọng rắn rỏi giúp tôi yên tâm hơn. Tôi quay người ôm em vào lòng, rồi nâng cằm em lên đặt lên đó một nụ hôn dài, môi tôi ngậm lại kéo môi dưới của em ra kêu bựt một tiếng.

Tôi bật cười còn Bảo Hân xấu hổ đập đập tay vào ngực tôi. Ôm em một chút tôi thì thầm vào tai em ngọt ngào.

- Dậy thôi! Chúng ta còn có nửa ngày thôi đấy.

Phải rồi, còn đúng có nửa ngày vì tôi với Bảo Hân đã nằm ở đây đến tận gần trưa. Trời sáng bảnh và không khí dịu dịu không nóng không lạnh hứa hẹn sẽ là một tiết trời tuyệt hảo cho một buổi đi chơi.

Tôi và Bảo Hân vui vẻ như đôi tình nhân cùng nhau đi ăn KFC thay cho buổi trưa. Sau đó em lại khoác tay tôi và chúng tôi đi xem film tại megastar, rồi lại cùng nhau đi dạo công viên Thủ Lệ, nơi tôi chỉ và chơi đùa với em, tôi luôn muốn ngắm những con vật mà. Cuối cùng tôi với em chọn cho mình món bún bò Huế của O Xuân, một nơi khá ngon mà tôi biết từ lâu nhưng phải cả năm nay không đến rồi.

- Bún này ngon quá nhỉ - Bảo Hân cười khi cố nốt miếng cuối cùng của tô bún to vật
- Ừ! Ngày xưa anh cũng hay đến nơi này – Tôi thở dài
- Cùng với.... – Bảo Hân định hỏi tôi nhưng tự dưng im bặt.

Tôi không nói nữa, nhắc tới đôi khi tim tôi lại đau lên một tiếng. Nãy giờ nhìn Bảo Hân ăn ngon lành tô bún mà tôi cũng thấy vui vui. Tôi không biết làm thế này có đúng hay không nhưng hình như tôi đang muốn dòng đời đẩy tôi đi vậy, tôi cũng không quan tâm tới bất cứ thứ gì nữa, hãy cứ để cho bản năng chi phối mình.

- Giờ mình bật điện thoại anh nhé – Bảo Hân hỏi tôi.
- Ừ. Có lẽ nên vậy, chúng ta mất tích cũng lâu rồi.
- Ừm

Tôi thấy nét thoáng buồn từ phía Bảo Hân toát ra trong tiếng ừm nhỏ nhẹ. Ừ mà thôi vậy, đến lúc rồi.

Bảo Hân bật điện thoại của mình lên. Như là trớ trêu của số phận vậy tôi thấy số thằng Bảo ngay lập tức hiên lên.

A Bảo calling......

Bảo Hân hơi giật mình nhưng cũng bấm máy và nghe.

- Alô! Anh Bảo à
- Em ở đâu vậy? có ở cùng thằng H không? – Tôi nghe rõ tiếng của thằng Bảo đang hét lên trong điện thoại đầy lo lắng.
 

Đi Xe Đạp

Xe hơi
Biển số
OF-182706
Ngày cấp bằng
1/3/13
Số km
126
Động cơ
336,010 Mã lực
Nếu cụ nói ngoài đời có nhiều người như nhân vật H này, em thử hỏi các cụ trong OF, xung quanh các cụ, mợ, những người thân quen, có bao nhiêu người có tính cách ăn bẩn như nhân vật H này? Chắc chắn không phải số đông như tác giả suy luận.

Chén người yêu của bạn thoải con gà mái mà không lăn tăn? Ngon như ăn tiệc vậy?

Quá nản với suy nghĩ này. Sống ở đời, phải biết có những thứ không được phép làm phải không các cụ mợ?

Nhiều cụ nói, đàn ông là thế, là nháy vô tư.

Xin lỗi, em hiểu thì những người như thế quá bệnh hoạn.

Văn là người, nhân vật là con đẻ của tác giả, vậy nếu tác giả xây dựng nhân vật như vậy, có bao nhiêu % con người thật của tác giả trong nhân vật H?

Haizzzz.
Em hiểu ý cụ/mợ, dưng mà em cũng nghĩ cụ/mợ hơi quá nhời với cụ HoangX rồi. Em là em ghét nhân vật H từ đầu tới giờ, từ cái thuở em mới mở miệng ra bảo em ghét nv H là bị ném đá với phạt rượu tơi tả, cho tới bây giờ có nhiều cụ cũng bắt đầu ghét nv H giống em. Vậy dưng mà em rất là cảm kích cụ chủ đã viết truyện cho mọi người đọc. Viết từng ấy chapters, mệt lắm chứ, giờ lại còn bị ném đá tơi bời cũng tội cụ ấy lắm. Ném thì ném nv H ấy, đừng ném cụ HoangX cụ/mợ ạ.

Cụ/mợ bảo văn là người cũng đúng, nhưng ấy chết cụ/mợ lại nhầm nhọt sang nhân vật là người rồi. Nhầm thế thì khác gì bảo Nam Cao giống Chí Phèo. Em nghĩ cụ HoangX có tí phóng khoáng trong suy nghĩ nên mới phóng tay để nhân vật H tả xung hữu đột, chinh chiến tơi bời. Nhưng biết đâu đó chỉ là ước mơ thầm kín của cụ ấy thì sao, còn ngoài đời cụ ấy lại hiền khô, gặp gái là đỏ mặt, bẽn lẽn giống như nhân vật Bảo thì sao hả cụ/mợ? Như em này, lên đây có cụ mời rượu xong lại bảo em đanh đá, nhưng ngoài đời em hiền lắm, gọi dạ bảo vâng không à. Các cụ ơi tiện đây cho em hỏi "bún chả" như thế nào đấy ạ? Sao có cụ em vừa mời rượu đã "bún chả" được ngay mà em loay hoay mãi chả biết làm thế nào đành mang tiếng bất lịch sự, tham ăn tục uống không biết đáp lễ vậy.:(
 

niceshot

Xe container
Biển số
OF-91552
Ngày cấp bằng
14/4/11
Số km
9,389
Động cơ
-60,749 Mã lực
Nhiều cụ nâng cao quan điểm quá, đây chỉ là chuyện thôi mà, có nghĩa là không thể không có tí hư cấu, chém gió!

Thú thực thì khi đọc mấy chương đầu, em cũng rất hứng thú, nhưng càng đọc càng thấy sự gò ép, khiên cướng của tác giả trong việc xây dựng hình mẫu nhân vật và sự kiện. Đến mấy chương gần đây thì lại càng thấy sự non tay trong cách tạo và xử lý tình huống, quan hệ giữa các nhân vật. Nhân vật "Tôi" được xây dựng là một người có cá tính, cũng khá khá trải nghiệm cuộc sống, dù chỉ mới 28 tuổi (còn trẻ lắm nếu nói về kinh nghiệm sống), nhưng lại ngu ngơ khi thể hiện hoàn toàn ko biết, ko hiểu tình cảm của BH, QT với mình, ròi cách ứng xử với vợ trong mấy năm chung sống, mạnh mẽ chẳng ra mạnh mẽ, ù lì cũng ko hẳn ù lì, cứ như thằng diễn viên khiếm thính khiếm thị sống cạnh vợ vậy... rồi thì "tôi" đã rất cao thượng và già dặn tron xử lý tình huống tỏ tình của QT, nhưng đến lúc có cơ hội lại chén BH ko nháy mắt... Quan hệ giữa "tôi" và QT sau cái đêm ôm hôn ấy cũng ko thể lặp lại như cũ được ... Nói chung là tác giả còn non, nhưng được cái chuyện có tí gái (lại toàn gái đẹp), quan hệ đa phương ... nên gây được tò mò cho người đọc. Vì thế nên dù không kết lắm nhưng thi thoảng em vẫn vào đọc tiếp để thoả chí tò mò.

Dù sao thì tác giả cũng là nghiệp dư, nên viết được như vậy cũng là tốt lắm rồi, các cụ cũng nên nhìn nhận một cách khách quan và phù hợp hơn. Nếu các cụ phải bỏ tiền mua truyện về đọc thì hãy phê phán nặng lời, còn đây là lên 4r đọc vui, cụ Hx cũng chia sẻ vui thì cũng nên rộng lượng thoải mái chút cho đúng chất FUN các cụ nhé!

Em đã định chỉ "tàu ngầm", đọc mà ko cmt gì, nhưng thấy các cụ/các mợ hăng quá, gắn luôn nhân vật với tác giả để chém tơi tả nên xin có mấy lời ngờ nghệch, có gì ko phải xin các cụ lượng thứ!
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top