[Funland] Bác sỹ bị đánh - góc nhìn người trong cuộc.

poiuy

Xe ba gác
Biển số
OF-198769
Ngày cấp bằng
17/6/13
Số km
23,084
Động cơ
630,671 Mã lực
BS làm đúng quy trình thì bệnh nhân phải chờ trong đau đơn, mà làm tắt quy trình có khi chết oan. Như BS Lương chẳng hạn. Vậy cũng cần phải đứng vào vị trí của BS mà nhìn.
 

tomtomchát

Xe container
Biển số
OF-394561
Ngày cấp bằng
30/11/15
Số km
6,406
Động cơ
255,600 Mã lực
Tuổi
48
Nơi ở
Phủ Khai Thông

linhtam9

Xe buýt
Biển số
OF-191560
Ngày cấp bằng
26/4/13
Số km
763
Động cơ
334,780 Mã lực
Em thấy bài này nó giả tạo hay sao đó.
 

lamborghini_GT

Xe tăng
Biển số
OF-53099
Ngày cấp bằng
17/12/09
Số km
1,333
Động cơ
463,566 Mã lực
Tuổi
37
Mẹ e đang nằm viện E
Mấy hôm nay vào viện xuốt
Với cái thái độ của Điều dưỡng và Y tá như e gặp thì bị đánh e cũng ủng hộ
 

SVC

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-52644
Ngày cấp bằng
11/12/09
Số km
19,547
Động cơ
523,681 Mã lực
Mẹ e đang nằm viện E
Mấy hôm nay vào viện xuốt
Với cái thái độ của Điều dưỡng và Y tá như e gặp thì bị đánh e cũng ủng hộ
Cụ mang quả bom vào giật sập cái viện cho chúng nó chít sạch đê.
Cho bõ ghét nhề :)) :))
 

Car_mart

Xe buýt
Biển số
OF-558781
Ngày cấp bằng
15/3/18
Số km
560
Động cơ
155,190 Mã lực
Nơi ở
Như avatar
Về phía ng nhà bệnh nhân, bao giờ nghĩ đc rằng không chỉ tr hợp ng nhà mình là nghiêm trọng / khẩn cấp mà các bệnh nhân khác cũng vậy thậm chí hơn thì văn minh bệnh viện sẽ khá lên

Về phía Bv và bác sĩ, bao giờ bỏ được tâm lý ban ơn, sự chai sạn với tình cảnh của bệnh nhân, bao giờ dịch vụ khép kín đến mức bệnh nhân cấp cứu vào viện hoặc khám là ng nhà chim cút ra ngoài đợi tin như tây lông, đặt cứu người lên trước hết chứ ko phải tiền, thì mọi thứ cũng sẽ ok
 

Moriarty

Xe container
Biển số
OF-84825
Ngày cấp bằng
10/2/11
Số km
6,870
Động cơ
525,921 Mã lực
Bác sỹ nào sai, hỗn láo thì chỉ mặt chỉ tên rõ ra mà chửi. Việc nào ra việc nấy. Làm đ éo gì có chuyện vì việc này việc kia của ai đó mà cho mình quyền hành hung người khác. Đọc bài này lướt qua thì có vẻ có tâm nhưng thực ra cả 1 rổ ngụy biện. Chả lẽ cave tập trung ở TDH thì tất cả phụ nữ nhà ở TDH đều phải chịu tiếng là cave?
 

dangduong

Xe container
Biển số
OF-96407
Ngày cấp bằng
22/5/11
Số km
6,554
Động cơ
445,839 Mã lực
Tôi đọc bài của chị BS nói trên thì không thấy chỗ nào chị ấy ủng hộ chuyện bạo lực cả. Chị ấy chỉ muốn nêu một cách nhìn về vụ bs bị đánh, thấy nguyên nhân sâu xa là từ sự mất lòng tin của người bệnh vào ngành y. Mà sự mất lòng tin ấy bắt nguồn từ bản thân ngành y cũng có những điều khiến người ta không tin.
 

HuyArt

Xe cút kít
Biển số
OF-85656
Ngày cấp bằng
18/2/11
Số km
16,675
Động cơ
567,484 Mã lực
Em bê nguyên xi từ Fb Nhàn Lê về đây hầu các cụ:
Hôm nay định không viết gì nhưng đọc status mà cô Hoang Xuan tag vào thì lại phải lên tiếng, nó khổ thế đấy ;)
Tôi khẳng định lại lần nữa, tôi là BS, tôi làm lâm sàng, tôi tiếp xúc với bệnh nhân hàng ngày nên tôi hiểu, rất hiểu. Tôi đồng cảm với BS và thông cảm với bệnh nhân của mình.

Tôi đồng ý với ý kiến rằng “ không ai chủ động để vào bệnh viện đánh BS cả” đúng thế.

Tôi rất ghét kiểu bao biện, sai mà không bao giờ dám nhận lỗi.

Vẫn biết là nhiều khi BS bị oan nhưng nguyên nhân sâu xa của nó là do bệnh nhân mất lòng tin, mất lòng tin là mất hết, tôi đã nói rồi. Các bạn thấy đấy, 2 cái ngành y và ngành giáo dục với bao nhiêu vụ lùm xùm như vậy thì hỏi người dân họ tin vào đâu?

Thuốc giả, bằng giả, người giả, cái gì cũng giả. Một bên thì liên quan đến giáo dục, dạy không ra dạy toàn đạo văn làm cho tâm hồn thế hệ trẻ trở nên méo mó, thui chột.

Còn ngành y, tôi nói thật đồng nghiệp nhiều khi còn chẳng tin nhau thì bệnh nhân lấy cái gì mà tin? Tôi cũng từng to tiếng với đồng nghiệp rất nhiều lần, anh chị nào theo dõi facebook của tôi thì còn nhớ vụ việc em bé sơ sinh 37 tiếng nó không ị được, tôi dẫn đến khám thì đòi phải có giấy mời hội chẩn thì mới khám, tôi đưa về khoa tôi, lấy cái tampon ngoáy vào lỗ đít nó ỉa cả đống, thấy không? Chỉ một việc nhỏ đó thôi cũng thể hiện cái sự vô cảm gây nên bất bình.

Người bệnh bao giờ cũng ở vào thế yếu, nếu cứ tận tình mà cứu chữa tôi tin không có mấy ai trách ngược mình đâu, những người trách chẳng qua là họ hiểu lầm mà thôi, hiểu lầm thì nguyên nhân sâu xa là mất lòng tin cho nên bệnh nhân chết vì bệnh không chữa được cũng không ai tin mà họ lại cho là BS không hết mình. Cho nên nếu cả cái xã hội này còn dối trá khắp nơi thì riêng ngành y, riêng y bác sĩ cũng không đủ khả năng để xây dựng lại lòng tin, phá thì dễ chứ xây nó khó lắm lắm.

Tuy nhiên dù khó đi nữa thì mỗi người chúng ta hãy cóp nhặt từng hạt cát mà xây lại. Có đi rồi sẽ đến, nát lắm rồi.

Tôi chỉ lấy cái ví dụ nhỏ như thế này để các anh chị thấy: Ở khoa thì dép đi trong phòng bị thiếu, cho nên nhân viên đi thôi, còn bệnh nhân thì đi chân đất, tôi rất bất bình về việc này, bởi chân ai cũng là chân, không lẽ chân nhân viên y tế quý hơn chân người khác? Nhưng dép mua bao nhiêu cũng mất, không biết nó đi đâu, nhân viên tự bỏ tiền ra mua dép, giữ như giữ mả tổ mà cuối cùng cũng vẫn mất, đẹp cũng mất mà xấu cũng mất. Thế nên dép thiếu trầm trọng.

Một buổi tối tôi đi trực có một anh xăm trổ đầy mình đưa vợ đi đẻ, anh này đi dép tổ ong của nhân viên, cô hộ sinh bảo là “ anh không được đi dép”

Anh người nhà bệnh nhân đáp lại “ thế sao chị đi được mà tôi lại không được đi?”

Cô hộ sinh “ anh bỏ ra đi, đã vào đây là không được cãi”

Tôi vội xin lỗi và kéo cô ấy vào trong “ em coi chừng cái miệng của em nhé, ông đó nói đúng đó, sao em đi được mà lại không cho người ta đi, trong khi dép để không? Em coi chừng hàm răng của em, giữ nó lại để còn ăn cháo” ( xin lỗi thấy bực quá vì sự vô lý)

Một hôm khác, có cái giường trống, người nhà mệt quá nên giữa đêm họ nằm nghỉ thì cô hộ sinh ( cô khác) đuổi ra “ anh này, anh dậy đi, sao lại đi chiếm giường của người ta?” Tôi bực lắm mà không lẽ suốt ngày đi mắng chửi đồng nghiệp của mình? Tôi bảo “ anh cứ nằm đi, giường đó tôi mua rồi đó, chẳng việc gì anh phải dậy cả, cứ nằm đi, khi nào có bệnh nhân cấp cứu thì tôi sẽ kêu anh dậy, nằm đi cho đỡ mệt”

Một lần nữa người nhà họ sạc điện thoại vì hết pin, cô hộ sinh bảo : anh không được sạc.

Tôi cũng bực, nên mới nói : anh cứ sạc đi, kệ ai nói thì nói, nếu họ rút ra thì anh gọi tôi, cứ sạc thoải mái. ( hết pin không cho sạc thì không lẽ chạy chục cây số về nhà sạc? Nhân viên vẫn sạc ầm ầm đó thôi, không lẽ người nhà sạc thì nổ, nhân viên sạc thì miễn cháy nổ?).

Lần nữa là bệnh nhân đi mổ, có cái vòng cẩm thạch thì cô bệnh nhân không tháo ra được, cô hộ sinh rất cứng nhắc bắt bệnh nhân đập ra bởi vì nguyên tắc là vào phòng mổ phải cởi bỏ hết bởi vì sợ khi mê mà rơi rớt ở đâu nhân viên phải đền thì rắc rối, cũng đã có lần bị vu oan và phải đền tiền, nhưng cái vòng cẩm thạch không tháo ra được thì có nhất thiết phải đập vỡ ra không?

Chuyện tiếp theo là hôm tôi lên phòng mổ có 1 ông già chừng 70 tuổi bị tai nạn, cái cáng thì nằm ngay dưới đất, cạnh đường đi, mọi người đi lại lê dép lẹt phẹt ngay ngang mặt ông, tôi mới nói mấy em cáng để ông lên trên cái xe đẩy.

Tôi hỏi này. Nếu ông già đó là cha của bạn thì bạn có đau lòng không, có sốt ruột không khi bạn để ông nằm trên cái cáng ngay dưới đất, trong khi có giường trống? Bạn lê dép là bụi bay vào, đâu phải bụi mù mịt mới là bụi? Lúc ấy chỉ đơn giản tôi nghĩ ông già ấy là bố tôi, thế thôi. Là bố tôi thì phải nằm trên giường, không thể nằm dưới đất như vậy, mặc dù là có nằm cáng.

Vấn đề này cũng có thể các em nó không cố ý mà là do không nhìn ra mà thôi, cho nên trách nhiệm của các BS lớn thì phải nhắc nhở, BS lớn là người đã từng trải qua sai lầm cho nên không để các em tiếp tục cái sai lầm của mình nữa cả về chuyên môn, kinh nghiệm sống, chuyện đời và chuyện nghề.

BS lớn mà không nói mà BS nhỏ bị đánh là lỗi của BS lớn phần nhiều, còn nói mà không sửa thì bị đánh là lỗi của BS nhỏ, người nhà bệnh nhân hiểu lầm, đánh lộn là lỗi của người nhà bệnh nhân, lỗi của giáo dục và lỗi của toàn xã hội đã làm cho họ mất lòng tin để sinh ra bạo lực như vậy. Trong đó có lỗi của ông nào nữa thì ra đây nhận ....;)

Đó, cho nên hãy nhìn lại mình đi, đừng có a dua bầy đàn mà đi nhắn tin khủng bố cả vợ nhà báo là thái độ rất hèn. Tôi đã đọc bài báo đó, không có gì mà đến nỗi các bạn nhảy dựng lên để chửi bới người ta như vậy cả.

Hãy coi nghề y như một cái nghề đặc biệt, đừng có comment rằng " mong cho nó chết khi trên đường đến bệnh viện" , BS nói vậy thì tôi hỏi bạn, họ lấy cái gì để tin vào cái từ tâm của bạn?

Tôi phải bảo vệ đồng nghiệp của tôi nhưng với điều kiện các bạn phải đúng, không thể hành xử như status trên FB cô Hoàng Xuân vừa rồi, tôi không ủng hộ các bạn hành xử kiểu đó.

Hãy đặt mình vào vị trí của bệnh nhân, hãy làm đúng thầy thuốc như mẹ hiền, hãy thương họ như chính người nhà của mình ấy, như lời thề mà đã hô rất vang ngày ra trường ấy, đừng có thề rồi quên.

Các bạn đừng có nói là tôi xạo hoặc như bạn tôi nói " bà tốt quá thì lên chùa mà ở đi".

Các bạn hãy một lần ngồi vào vị trí bệnh nhân và người nhà thì các bạn sẽ hiểu, muốn người ta đối xử với mình ra sao thì hãy đối xử với người khác y như thế, ai cũng là người cả. Đơn giản vậy thôi. Dễ lắm, cứ thử đi.

Mấy cô hộ sinh đưa con đi nằm viện về mới nói " đi viện mới thấm cái vị trí người nhà", nó như thế đó.

Hãy soi gương lại đi, nhiều BS , y tá còn lanh lùng và vô cảm lắm.

Các bạn mà ném đá tôi là tôi sẽ nói tiếp đấy ;)
Chị bác sỹ này đúng là có tâm...

Tức là tâm bệnh ấy, chắc cũng có tý bất mãn với đơn vị chủ quản
Nơi công cộng, nhất là cơ sở y tế, lại quá tải trầm trọng như hiện nay mà tư duy hành xử như chị bác sỹ này thì bệnh viện chả mấy thành nhà thổ
 

dungeco

Xe hơi
Biển số
OF-65746
Ngày cấp bằng
8/6/10
Số km
149
Động cơ
435,674 Mã lực
Các ông ủng hộ đánh bác sỹ thì lấy éo ai mà dám làm nữa. Người thì có người này người kia, bác sỹ cũng có phải thần thánh đâu khi mà cả ngày phải tiếp xúc với tỷ loại người, có lúc người ta cũng phải ức chế chứ. Còn những bác sỹ, y tá không có tâm thì không nói làm j
 

L.C.D

Xe container
Biển số
OF-160156
Ngày cấp bằng
10/10/12
Số km
9,873
Động cơ
436,676 Mã lực
Nơi ở
HN
Em vào viện nhiều thì thấy rằng bác sĩ gần như tất cả đều điềm đạm lịch sự đúng mực. Nhưng ĐIỀU DƯỠNG (Y TÁ) thì rất nhiều thành phần thiếu văn hoá và thiếu lương tâm nghề nghiệp.
 

BELFOTO

Xe tải
Biển số
OF-61035
Ngày cấp bằng
6/4/10
Số km
386
Động cơ
443,120 Mã lực
Em bê nguyên xi từ Fb Nhàn Lê về đây hầu các cụ:
Hôm nay định không viết gì nhưng đọc status mà cô Hoang Xuan tag vào thì lại phải lên tiếng, nó khổ thế đấy ;)
Tôi khẳng định lại lần nữa, tôi là BS, tôi làm lâm sàng, tôi tiếp xúc với bệnh nhân hàng ngày nên tôi hiểu, rất hiểu. Tôi đồng cảm với BS và thông cảm với bệnh nhân của mình.

Tôi đồng ý với ý kiến rằng “ không ai chủ động để vào bệnh viện đánh BS cả” đúng thế.

Tôi rất ghét kiểu bao biện, sai mà không bao giờ dám nhận lỗi.

Vẫn biết là nhiều khi BS bị oan nhưng nguyên nhân sâu xa của nó là do bệnh nhân mất lòng tin, mất lòng tin là mất hết, tôi đã nói rồi. Các bạn thấy đấy, 2 cái ngành y và ngành giáo dục với bao nhiêu vụ lùm xùm như vậy thì hỏi người dân họ tin vào đâu?

Thuốc giả, bằng giả, người giả, cái gì cũng giả. Một bên thì liên quan đến giáo dục, dạy không ra dạy toàn đạo văn làm cho tâm hồn thế hệ trẻ trở nên méo mó, thui chột.

Còn ngành y, tôi nói thật đồng nghiệp nhiều khi còn chẳng tin nhau thì bệnh nhân lấy cái gì mà tin? Tôi cũng từng to tiếng với đồng nghiệp rất nhiều lần, anh chị nào theo dõi facebook của tôi thì còn nhớ vụ việc em bé sơ sinh 37 tiếng nó không ị được, tôi dẫn đến khám thì đòi phải có giấy mời hội chẩn thì mới khám, tôi đưa về khoa tôi, lấy cái tampon ngoáy vào lỗ đít nó ỉa cả đống, thấy không? Chỉ một việc nhỏ đó thôi cũng thể hiện cái sự vô cảm gây nên bất bình.

Người bệnh bao giờ cũng ở vào thế yếu, nếu cứ tận tình mà cứu chữa tôi tin không có mấy ai trách ngược mình đâu, những người trách chẳng qua là họ hiểu lầm mà thôi, hiểu lầm thì nguyên nhân sâu xa là mất lòng tin cho nên bệnh nhân chết vì bệnh không chữa được cũng không ai tin mà họ lại cho là BS không hết mình. Cho nên nếu cả cái xã hội này còn dối trá khắp nơi thì riêng ngành y, riêng y bác sĩ cũng không đủ khả năng để xây dựng lại lòng tin, phá thì dễ chứ xây nó khó lắm lắm.

Tuy nhiên dù khó đi nữa thì mỗi người chúng ta hãy cóp nhặt từng hạt cát mà xây lại. Có đi rồi sẽ đến, nát lắm rồi.

Tôi chỉ lấy cái ví dụ nhỏ như thế này để các anh chị thấy: Ở khoa thì dép đi trong phòng bị thiếu, cho nên nhân viên đi thôi, còn bệnh nhân thì đi chân đất, tôi rất bất bình về việc này, bởi chân ai cũng là chân, không lẽ chân nhân viên y tế quý hơn chân người khác? Nhưng dép mua bao nhiêu cũng mất, không biết nó đi đâu, nhân viên tự bỏ tiền ra mua dép, giữ như giữ mả tổ mà cuối cùng cũng vẫn mất, đẹp cũng mất mà xấu cũng mất. Thế nên dép thiếu trầm trọng.

Một buổi tối tôi đi trực có một anh xăm trổ đầy mình đưa vợ đi đẻ, anh này đi dép tổ ong của nhân viên, cô hộ sinh bảo là “ anh không được đi dép”

Anh người nhà bệnh nhân đáp lại “ thế sao chị đi được mà tôi lại không được đi?”

Cô hộ sinh “ anh bỏ ra đi, đã vào đây là không được cãi”

Tôi vội xin lỗi và kéo cô ấy vào trong “ em coi chừng cái miệng của em nhé, ông đó nói đúng đó, sao em đi được mà lại không cho người ta đi, trong khi dép để không? Em coi chừng hàm răng của em, giữ nó lại để còn ăn cháo” ( xin lỗi thấy bực quá vì sự vô lý)

Một hôm khác, có cái giường trống, người nhà mệt quá nên giữa đêm họ nằm nghỉ thì cô hộ sinh ( cô khác) đuổi ra “ anh này, anh dậy đi, sao lại đi chiếm giường của người ta?” Tôi bực lắm mà không lẽ suốt ngày đi mắng chửi đồng nghiệp của mình? Tôi bảo “ anh cứ nằm đi, giường đó tôi mua rồi đó, chẳng việc gì anh phải dậy cả, cứ nằm đi, khi nào có bệnh nhân cấp cứu thì tôi sẽ kêu anh dậy, nằm đi cho đỡ mệt”

Một lần nữa người nhà họ sạc điện thoại vì hết pin, cô hộ sinh bảo : anh không được sạc.

Tôi cũng bực, nên mới nói : anh cứ sạc đi, kệ ai nói thì nói, nếu họ rút ra thì anh gọi tôi, cứ sạc thoải mái. ( hết pin không cho sạc thì không lẽ chạy chục cây số về nhà sạc? Nhân viên vẫn sạc ầm ầm đó thôi, không lẽ người nhà sạc thì nổ, nhân viên sạc thì miễn cháy nổ?).

Lần nữa là bệnh nhân đi mổ, có cái vòng cẩm thạch thì cô bệnh nhân không tháo ra được, cô hộ sinh rất cứng nhắc bắt bệnh nhân đập ra bởi vì nguyên tắc là vào phòng mổ phải cởi bỏ hết bởi vì sợ khi mê mà rơi rớt ở đâu nhân viên phải đền thì rắc rối, cũng đã có lần bị vu oan và phải đền tiền, nhưng cái vòng cẩm thạch không tháo ra được thì có nhất thiết phải đập vỡ ra không?

Chuyện tiếp theo là hôm tôi lên phòng mổ có 1 ông già chừng 70 tuổi bị tai nạn, cái cáng thì nằm ngay dưới đất, cạnh đường đi, mọi người đi lại lê dép lẹt phẹt ngay ngang mặt ông, tôi mới nói mấy em cáng để ông lên trên cái xe đẩy.

Tôi hỏi này. Nếu ông già đó là cha của bạn thì bạn có đau lòng không, có sốt ruột không khi bạn để ông nằm trên cái cáng ngay dưới đất, trong khi có giường trống? Bạn lê dép là bụi bay vào, đâu phải bụi mù mịt mới là bụi? Lúc ấy chỉ đơn giản tôi nghĩ ông già ấy là bố tôi, thế thôi. Là bố tôi thì phải nằm trên giường, không thể nằm dưới đất như vậy, mặc dù là có nằm cáng.

Vấn đề này cũng có thể các em nó không cố ý mà là do không nhìn ra mà thôi, cho nên trách nhiệm của các BS lớn thì phải nhắc nhở, BS lớn là người đã từng trải qua sai lầm cho nên không để các em tiếp tục cái sai lầm của mình nữa cả về chuyên môn, kinh nghiệm sống, chuyện đời và chuyện nghề.

BS lớn mà không nói mà BS nhỏ bị đánh là lỗi của BS lớn phần nhiều, còn nói mà không sửa thì bị đánh là lỗi của BS nhỏ, người nhà bệnh nhân hiểu lầm, đánh lộn là lỗi của người nhà bệnh nhân, lỗi của giáo dục và lỗi của toàn xã hội đã làm cho họ mất lòng tin để sinh ra bạo lực như vậy. Trong đó có lỗi của ông nào nữa thì ra đây nhận ....;)

Đó, cho nên hãy nhìn lại mình đi, đừng có a dua bầy đàn mà đi nhắn tin khủng bố cả vợ nhà báo là thái độ rất hèn. Tôi đã đọc bài báo đó, không có gì mà đến nỗi các bạn nhảy dựng lên để chửi bới người ta như vậy cả.

Hãy coi nghề y như một cái nghề đặc biệt, đừng có comment rằng " mong cho nó chết khi trên đường đến bệnh viện" , BS nói vậy thì tôi hỏi bạn, họ lấy cái gì để tin vào cái từ tâm của bạn?

Tôi phải bảo vệ đồng nghiệp của tôi nhưng với điều kiện các bạn phải đúng, không thể hành xử như status trên FB cô Hoàng Xuân vừa rồi, tôi không ủng hộ các bạn hành xử kiểu đó.

Hãy đặt mình vào vị trí của bệnh nhân, hãy làm đúng thầy thuốc như mẹ hiền, hãy thương họ như chính người nhà của mình ấy, như lời thề mà đã hô rất vang ngày ra trường ấy, đừng có thề rồi quên.

Các bạn đừng có nói là tôi xạo hoặc như bạn tôi nói " bà tốt quá thì lên chùa mà ở đi".

Các bạn hãy một lần ngồi vào vị trí bệnh nhân và người nhà thì các bạn sẽ hiểu, muốn người ta đối xử với mình ra sao thì hãy đối xử với người khác y như thế, ai cũng là người cả. Đơn giản vậy thôi. Dễ lắm, cứ thử đi.

Mấy cô hộ sinh đưa con đi nằm viện về mới nói " đi viện mới thấm cái vị trí người nhà", nó như thế đó.

Hãy soi gương lại đi, nhiều BS , y tá còn lanh lùng và vô cảm lắm.

Các bạn mà ném đá tôi là tôi sẽ nói tiếp đấy ;)
Hay lắm cụ! Cái thông tin một chiều thật đáng sợ. Không lửa sao có khói, nó âm ỷ mãi thì cũng phải bùng cháy thôi. Chuyện bs mắng bệnh nhân như tát nước, hoặc gọi phong bì trắng trợn vẫn diễn ra như thường. Các cụ cứ thử có bệnh vào các bệnh viên công mà xem. Còn việc đánh bs là không thể chấp nhận được, nhưng cái câu Hãy soi gương lại đi nên cả cấp trên của nghành cũng cần làm a
 
Chỉnh sửa cuối:

Bachsima

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-327829
Ngày cấp bằng
20/7/14
Số km
17,727
Động cơ
434,776 Mã lực
Chốt ở chỗ giáo dục và y té là hai hệ thống nát nhất vì những gì những người trong hệ thống có được như tài sản, địa vị... đều là từ ngoài luồng là chính. Vì vậy tư cách của những người mang chữ "thầy" tự nhiên bị hạ cấp và do mạng thông tin, những biểu hiện của tư cách hạ cấp đang lan truyền.
Để chữa được mớ bòng bong này chỉ có công khai tài chính, luật hóa các mối quan hệ của ngành và chấp nhận sự phân chia dịch vụ y tế theo mức tiền đóng vào. Nghĩa là thu nhập của các cá nhân y và giáo phải cao nhưng sạch và họ biết rõ thu nhập đến từ người sử dụng dịch vụ y và giáo. Sẽ khác ngay.
Có ai nhớ ngày xưa, chị bán gạo oai và hách dư lào, mua được cân gạo hôi và hẩm mà mình bỏ sức lao động ra đánh đổi cũng chịu sự nanh nọc, khinh thị của mấy chị ấy ra sao.
Bây giờ, bỏ cái độc quyền đi, hệ siêu thị và phân phối dựa trên thông tin ra đời, tự nhiên mất danh bán gạo.
Nếu chục năm nữa, phần mềm chẩn đoán bệnh mạnh lên và kết nối luôn với các máy đo, xét nghiệm; các máy mổ thì sẽ như các máy CNC bây giờ thì... liệu bác sĩ có như chị bán gạo bao cấp?
 

printer05

Xe điện
Biển số
OF-59147
Ngày cấp bằng
15/3/10
Số km
4,680
Động cơ
501,189 Mã lực
Làng có lệ.
Bệnh viện có nội quy.
Cở sở y tế nào cũng có dăm kẻ như vị “nhân đức” trên kia thì loạn.
Em thật :D :D :D
Em nghĩ là BS này tương đối rỗi, bình thường mệt bỏ mịa hơi éo đâu mà để ý mấy cái lặt vặt.

Trong bài viết có một ý về cái vòng cẩm thạch. Em là người đưa mẹ em vào mổ xương chậu ở VĐ và cũng được thông báo là phải tháo vòng ở tay. Em và ông chú ra ngay phủ doãn mượn cái búa nhỏ của hàng sửa xe máy vào gõ một phát vỡ luôn làm 4, bác sĩ và y tá thấy tiếc, nhưng em và ông chú chẳng thấy tiếc chỉ làm sao cho nó nhanh còn vào phẫu thuật. Em cũng nói thêm là kíp mổ hôm đó em quen, bác sĩ phẫu thuật chính là chồng đứa bạn, nhưng quy định là quy định em vẫn thực hiện.
 

hpg

Xe tăng
Biển số
OF-86694
Ngày cấp bằng
26/2/11
Số km
1,120
Động cơ
417,403 Mã lực
Về phía ng nhà bệnh nhân, bao giờ nghĩ đc rằng không chỉ tr hợp ng nhà mình là nghiêm trọng / khẩn cấp mà các bệnh nhân khác cũng vậy thậm chí hơn thì văn minh bệnh viện sẽ khá lên

Về phía Bv và bác sĩ, bao giờ bỏ được tâm lý ban ơn, sự chai sạn với tình cảnh của bệnh nhân, bao giờ dịch vụ khép kín đến mức bệnh nhân cấp cứu vào viện hoặc khám là ng nhà chim cút ra ngoài đợi tin như tây lông, đặt cứu người lên trước hết chứ ko phải tiền, thì mọi thứ cũng sẽ ok
Bao giờ trả lương cho bs 10k$/tháng thì hãy đòi hỏi như thế.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top