Chuẩn ạ:
"..Các bạn hãy một lần ngồi vào vị trí bệnh nhân và người nhà thì các bạn sẽ hiểu, muốn người ta đối xử với mình ra sao thì hãy đối xử với người khác y như thế, ai cũng là người cả.."
Năm ngoái em có khoá tốt nghiệp 7 tháng BV K Tân Triều chăm người nhà nên e thấu hiểu và cảm nhận hết những mánh khoé, thủ đoạn, sự vô tâm vô tình nếu không nói là vô đạo đức ( của một bộ phận nhỏ cá nhân BS, ĐD), những bức xúc, ấm ức của BN và người nhà BN đến vạ vật, quỵ lụy như xin ban ơn từ BV.
Vẫn biết khi đã vào điều đây điều trị thì cơ hội sống người ta chỉ tính bằng ngày, bằng tháng cộng với sự đau đớn, lo toan tiền bạc cho nên một nụ cười, một lời động viên của một staff mang áo blue trắng là liều thuốc bổ nhất cho họ đấy ạ.
Giờ thân nhân cũng về với đất rồi ngồi nghĩ lại hồi đó mình mà ko kiềm chế tốt, ko chịu nhục tốt thì có khi cậu phó khoa đó đi mấy chục %,
Haizz, âu cũng là cái số, ai làm người đó chịu phải ko cccm
"..Các bạn hãy một lần ngồi vào vị trí bệnh nhân và người nhà thì các bạn sẽ hiểu, muốn người ta đối xử với mình ra sao thì hãy đối xử với người khác y như thế, ai cũng là người cả.."
Năm ngoái em có khoá tốt nghiệp 7 tháng BV K Tân Triều chăm người nhà nên e thấu hiểu và cảm nhận hết những mánh khoé, thủ đoạn, sự vô tâm vô tình nếu không nói là vô đạo đức ( của một bộ phận nhỏ cá nhân BS, ĐD), những bức xúc, ấm ức của BN và người nhà BN đến vạ vật, quỵ lụy như xin ban ơn từ BV.
Vẫn biết khi đã vào điều đây điều trị thì cơ hội sống người ta chỉ tính bằng ngày, bằng tháng cộng với sự đau đớn, lo toan tiền bạc cho nên một nụ cười, một lời động viên của một staff mang áo blue trắng là liều thuốc bổ nhất cho họ đấy ạ.
Giờ thân nhân cũng về với đất rồi ngồi nghĩ lại hồi đó mình mà ko kiềm chế tốt, ko chịu nhục tốt thì có khi cậu phó khoa đó đi mấy chục %,
Haizz, âu cũng là cái số, ai làm người đó chịu phải ko cccm