(cont)
Thực ra, ý tưởng ban đầu của tôi khi đến Úc là tìm thuê một chiếc xe máy, rồi lang thang bạ đâu tụ đó trên cung đường này, vì mục đích đầu tiên là tiết kiệm tiền tối đa.
Nói không ngoa, dân phủi Úc nhợn khi nghe kể về những chuyến lang thang bằng xe máy ở Việt Nam đều mồm há hốc, mắt tròn vo thèm thuồng, kèm thêm không ngớt những câu cảm thán: "mày điên thật rồi", "mày giàu thế", "mày sướng thế". Dân chơi già thì tần ngần "ước gì tao được trẻ lại như mày", dân chơi trẻ thì lầu bầu "đi như thế ở Úc tao phải tiết kiệm tiền mất 5 năm".
Nghe chúng nó khen thì sướng tai thật, nhưng tôi không khỏi phân vân. Tại sao chúng nó lại nói là mình giàu?
Đã có mấy lần, chỉ cần ngồi ba hoa về những chuyến đi ở Việt Nam, tôi đã được mấy gã Úc mời bia và thuốc lá tới tấp, dù ở Melbourne hay ở Sydney, dù ở bar hay ở pub. Mà khẳng định một câu, với cái giá trung bình là 5 đô/cốc bia, 13 đô/bao thuốc, với cái tâm thế quý bia như máu, thuốc lá chỉ dành cho dân có tiền của dân Úc, mấy cốc bia với dăm điếu thuốc miễn phí hẳn đã chứng tỏ độ mặn của câu chuyện là như thế nào.
Vầy hà cớ gì không làm thử một chuyến lang thang bằng xe máy ở hoang mạc Úc cho nó mãn nguyện cuộc đời nhỉ?
Nhưng thực tế đau xót, khắc nghiệt, trần trụi, man rợ đã đập tan sự lãng mạn của tôi.
Điều đầu tiên, tất nhiên là tiền! Kinh khủng!
Giá trung bình cho một gói thuê 21 ngày (thời gian tối thiểu để hoàn thành cung đường mơ ước qua 3 tiểu bang South Australia, Northern Terrirory và Western Australia, và cũng là giá thuê rẻ nhất các hãng cho thuê xe đưa ra) cho Suzuki DR650 là 89 đô/ngày, cho Yamaha XT660R là 99 đô/ngày, cho BMW R1200GS là 129 đô/ngày, cho BMW F800GS là 119 đô/ngày... Nói tóm lại, bạn sẽ phải chi ra khoảng trên dưới 100 đô chỉ riêng cho xe máy cho 1 ngày phượt.
Chưa kể bạn còn phải đặt cọc 3.000 đô, và bất kỳ vết xây xát nào, hư hỏng nào đều bị trừ ngoém vào số tiền đặt cọc ấy. Rồi bạn phải mua bảo hiểm nữa, rẻ nhất 25 đô/ngày cho mức bảo hiểm thiệt hại trong giới hạn 3.000 đô (bạn phải chịu đến 3k thôi, còn quá thì hãng trả), hoặc rẻ nhất là 50 đô/ngày cho mức "siêu thanh thản đầu óc", tức là bạn cứ yên tâm mà đi, đâm phá xe thoải mái.
Rồi chả lẽ bạn lên đường với 1 chiếc xe máy trần trụi? Bạn phải thuê thêm giá đèo hàng sau, rồi dây buộc đồ chuyên nghiệp, nếu bạn thích cào cào DR650 thì lại phải trả tiền thuê thêm gói nâng cấp bình xăng lên 22 lít, thuê thêm chắn lốc máy v.v... Nói tóm lại, sau khi bước vào một cửa hàng cho thuê xe máy ở Melbourne, tôi thực sự khủng hoảng.
Mà tại sao bạn lại phải thuê những em hàng khủng như vậy! Đơn giản là chẳng có xe nhỏ cho bạn đi, và hơn nữa, những em hàng khủng này mới đủ an toàn cho bạn bươn bả trên quãng đường gần 15.000 km. 15.000 km ấy bao gồm cả đường nhựa, đường offroad, rồi bạn phải chạy sà sã trung bình 700km/ngày. Và những em hàng khủng ấy được dành riêng để cho thuê chạy liên tiểu bang, tức là đảm bảo thiết kế kỹ thuật cho quãng đường dài và hoạt động khắc nghiệt. Hơn nữa, bạn sẽ nhận được dịch vụ chăm sóc liên bang, tức là xe hỏng ở chỗ nào thì bốc máy lên gọi, sẽ có nguời đến sửa miễn phí cho bạn.
Nhưng thực tế khắc nghiệt là 70% quãng đường này không có sóng điện thoại, trừ phi bạn có điện thoại vệ tinh. Vậy nên, bạn nhất thiết phải thuê một chiếc xe tốt.
Hơn nữa, cung đường này còn có một loại hung thần, khắc tinh của dân phượt bằng xe máy, đó là roadtrain, hay còn có tên khác là traintruck. Đó là những chiếc xe đầu kéo siêu trường siêu trọng, kéo sau nó là từ 3-4 container phi ầm ầm với tốc độ 110km/h. Con quái vật này sẽ tạo ra những luồng gió đủ đánh lệch cả tay lái của xe ô tô loại nhỏ.
Nếu bạn cưỡi trên những chiếc Dream chiến hay Wave chiến như ở nhà, không dám chắc điều gì sẽ xảy ra khi gặp nó, cả xuôi chiều lẫn ngược chiều.
Mà để an toàn hơn nữa khi phượt bằng xe máy, bạn sẽ được gợi ý thêm dịch vụ có xe ô tô kỹ thuật chạy theo sau đề phòng bất trắc xảy ra với giá 300 đô/người/ngày (cho nhóm từ 6-10 người). Nếu bạn độc hành hoặc nhóm nhỏ 2-3 người, giá sẽ khoảng 1000/người/ngày.
Và còn ăn ở thì thế nào? Đi xe máy bạn sẽ không thể mang theo được lều bạt, và cứ thế tối thiểu 100 đô/ngày cho chỗ ở. Trên hoang mạc, bạn chỉ có thể ngủ đêm ở những thị tứ nhỏ, và tất nhiên đừng nghĩ đến chuyện mặc cả hay kiếm phòng cho backpacker. Đi xe máy, bạn có thể tự lo được bữa sáng, nhưng còn bữa trưa và chiều? Xin hãy bỏ ra tối thiểu 30đô/ngày nữa (đây là khẩu phần tiết kiệm nhất có thể ở những nơi hẻo lánh).
Xăng ư, hãy tính độ uống xăng của những con quái vật từ 650cc hoặc 1200cc, nhân với 15.000km, nhân với đơn giá từ 1,2 đô cho tới 1,7 đô/lít (ở những vùng hoang mạc giá xăng thực sự cắt cổ, tuy vậy có mà mua là may).
Vậy thì tính tròm trèm cho 1 chuyến đi trong vòng 21 ngày, độc hành bằng xe máy cho thỏa cái chí làm trai, hạn chế mọi khoản không cần thiết, bạn vẫn sẽ phải bỏ ra khoảng 10.000 đô!
Tôi không giàu, và tôi không thể đi phượt bằng xe máy ở Úc được!
Và bạn có biết không, tôi đã thực sự chảy máu mắt khi nhìn thấy 3 anh trung niên, phóng 3 chiếc BMW R1200GS như bay trên hoang mạc. Đằng sau 3 gã thần tiên ấy là một đoàn 3 chiếc ô tô hộ tống: 1 chiếc cho đội chăm sóc kỹ thuật, 1 chiếc để chở người khi mệt mỏi, và 1 chiếc motorhome để các anh ấy dừng lại ngủ nghê, uống tequila ngắm hoàng hôn và bình minh nước Úc!
Thế nên, ở Úc, muốn đi du lịch tiết kiệm kiểu con nhà nghèo, thì hãy và phải đi ô tô
(to be continued)