[Funland] Ánh Sáng Cuộc Đời

Biển số
OF-2678
Ngày cấp bằng
6/12/06
Số km
616
Động cơ
569,222 Mã lực
Hay quá! Em ngày nào cũng mò vào đọc. Chúc cụ chủ mạnh khỏe buôn bán đắt hàng. Mai em lại vào đọc tiếp
cụ chủ làm em hóng suốt từ hôm qua đến hôm nay. Chúc cụ và gia đình luôn mạnh khỏe!
MƯU SINH dù có vất vả cũng thảnh thơi hơn nhiều, kết sớm làm lại sớm...%%-
Em đoán là cụ chủ và anh Trọng " hội ngộ" cùng nhau trong thời gian cải tạo? Em vẫn đang đặt gạch hóng các chap tiếp theo của câu chuyện. gần 10 năm trước vụ án này gây xôn xao dư luận ở Hải Phòng, cũng như bao nhiêu vụ án khác mọi người trong đó em đọc tin tức qua báo chí và lên án hành động tội ác, nay được chính nhân vật trực tiếp kể chuyện em hiểu rõ hơn những góc khuất cuộc đời. Qua cơn mưa trời lại sáng, chúc cụ chủ mạnh khỏe và nửa cuộc đời về sau sẽ là những trang viết tươi sáng cụ nhé.
Em cảm ơn mọi người đã động viên em,mọi chuyện chỉ là quá khứ nhưng khi hồi tưởng để viết ra thì ký ức hiện về làm em rất xúc động các Cụ ạ. Mọi người tiếp tục theo dõi nhé,em sẽ cố gắng sắp xếp thời gian để viết đều và nhiều hơn. Một lần nữa cảm ơn mọi người !!
 

city_102

Xe buýt
Biển số
OF-59555
Ngày cấp bằng
20/3/10
Số km
510
Động cơ
447,324 Mã lực
Nơi ở
Minh Khai Ha Noi
Tự truyện của cụ chủ gần giống tựa Góc khuất cuộc đời của cụ Daxong đọc rất hay và thực.Chúc cụ và gia đình sau cơn mưa trời lại sáng,bình yên hạnh phúc.
Năm 9x nói về đua xe thì e biết mỗi Cường ba toong và Dũng Q đen lái cứng.
 
Biển số
OF-2678
Ngày cấp bằng
6/12/06
Số km
616
Động cơ
569,222 Mã lực
Không nhìn được người kia rơi xuống dưới thế nào nhưng nó thấy choáng váng,tai nó ù đi. Thời điểm hắn lao xuống dưới,người nó như có luồng điện chạy qua làm nó giật bắn mình. Mọi thứ như đang tạm thời ngưng lại,không gian như lắng xuống,cảm giác hụt hẫng hay gì đó rất khó tả,có lẽ ai chứng kiến cảnh ấy cũng sẽ đều như nó.

Người trong phòng ở các tầng ùa ra lấp kín ban công,nó nghe thấy tiếng xe cứu thương hú còi inh ỏi,tiếng người hô hoán ầm ĩ. Tại sao người kia lại làm thế,hắn sắp phải đối mặt với điều gì ghê gớm mà phải chọn cái chết để giải thoát mình? Sự sống và cái chết chỉ cách nhau một chút vậy thôi sao? Nó cảm thấy mình như đang trong cơn mê,đầu óc mụ mị,chẳng hiểu sao nó thấy đau lòng và thoáng chút sợ hãi. Việc làm của hắn liên quan gì tới nó đâu? Rồi nó lại thấy mình như mất trí,các dòng suy nghĩ cứ hỗn độn,ngang dọc trong đầu như muốn nổ tung,ngay cả khi có một tốp người đứng trước mặt nó,cười nói,hỏi han nó gì đó,nó cũng chẳng thể thoát khỏi trạng thái ấy,chỉ biết,nhóm người này mặc trang phục an ninh,họ có vẻ là cán bộ cấp cao. Mấy tay cảnh sát làm việc với nó trước đây đứng xung quanh,thái độ kính cẩn,còn trả lời thay cho nó các câu hỏi của mấy người kia khi nó chỉ im lặng,mặt cúi gằm…

Nó tỉnh táo hơn,nhận thức được mọi thứ khi nhóm người kia đi khỏi,tay cảnh sát trẻ hôm qua lại vào,trên tay vẫn cầm tập hồ sơ,hắn ngồi trước mặt nó,chăm chú viết lách,im lặng,chẳng nói câu nào. Không biết người này làm gì mà nó cảm giác như thời gian trôi chậm lại ,trong phòng hình như chẳng còn thứ gì để có thể ngó nghiêng. Sao tay cảnh sát không hỏi nó điều gì? Tiếp theo sẽ thế nào đây? Sốt ruột quá,bí bách quá! Rồi chẳng thể đợi người kia hỏi han,nó cất lời: Tôi muốn đi vệ sinh. Hắn nhìn nó,rồi trả lời lạnh lùng: Tí nữa.

Thực ra chẳng có nhu cầu vào nhà vệ sinh,nó chỉ muốn được đứng dậy,muốn được thay đổi tư thế,muốn được đi vài bước chân để cảm thấy thoải mái hơn,người ta bắt nó ngồi quá lâu rồi. Nhìn thẳng mặt tay cảnh sát,nó chợt thấy khó chịu,bình thường chẳng có mấy người giao tiếp với nó kiểu như thế,mình đâu có đòi hỏi gì quá đáng đâu?,càng nhìn hắn,nó càng thấy nóng mặt,hắn lạnh lùng đến vô cảm,hắn chẳng coi nó ra gì... Rồi chợt nó nhận ra,nó đang là kẻ phạm tội,còn người kia là công an,hai vị trí đối nghịch,người ta có quyền đối xử với nó như thế mà.

Nó được đưa đi khỏi trụ sở sau khi bị bắt chụp ảnh,nói là “bắt” vì nó không chịu ngẩng mặt lên làm mấy tay ở phòng hồ sơ nổi cáu,họ quát to nó cũng nhất quyết không chịu,chỉ khi gặp người mặc thường phục hôm qua,ông nói nhẹ nhàng nhưng đầy thuyết phục làm nó chẳng thể không nghe theo.

Xe đưa nó đi hôm nay không phải xe thùng nên có thể nhìn thấy mọi thứ trên đường đi,cả ngày hôm qua bị nhốt làm nó thấy bí bách,giờ được đi trên đường thật là thoải mái,nó ngắm nghía những thứ mà trước đây chẳng bao giờ để ý.Đang giờ tan tầm nên người ngoài đường đông quá,bọn trẻ con đùa nhau ríu rít trên vỉa hè,mấy bà bán hàng rong chạy vội khi bị xe công an phường gọi loa,vài quán café đông khách,người ra vào tấp nập,tiếng còi xe inh ỏi khi đèn đỏ chuyển đèn xanh…Nó cảm thấy hụt hẫng,tất cả là những sự việc rất đời thường mà sao nó thấy thèm khát thế,hình như nó bị tách rakhỏi cuộc sống này rồi,cuộc đời nó rồi sẽ trôi về đâu?

Xe dừng ở bệnh viện Việt Tiệp,theo lời người dẫn giải,nó phải khám sức khoẻ trước khi nhập trại,đấy là nguyên tắc. Ông ta nói thêm,vì nó không thành khẩn nên phải đưa nó đi xa,nơi nó được đưa đến chỉ để dành cho những thằng như nó. Lúc ở trong bệnh viện,nó thu hút mọi ánh nhìn,ai cũng chú ý một kẻ bị còng,hai người hai bên giữ chặt tay lôi đi xềnh xệch. Vài người hiếu kỳ còn chạy theo. Lúc đầu nó hơi khó chịu,cảm giác ấy làm nó liên tưởng mình như con vật trong sở thú để người ta vào xem,đi qua đi lại, chỉ trỏ ngó nghiêng nhưng sau đấy nó nổi điên,nó trợn mắt nhìn khắp lượt làm mấy người ham chuyện tản dần. Cuộc đời là thế sao,lên voi xuống chó không ngờ,sai một ly đi một dặm. Nhục nhã,ê chề…
 

030507

Xe hơi
Biển số
OF-519398
Ngày cấp bằng
3/7/17
Số km
198
Động cơ
178,780 Mã lực
Tuổi
49
Em hóng xem cụ chủ khai hay không khai, nếu khai thì sau bao lâu :))
 

TKVP2012

Xe đạp
Biển số
OF-521645
Ngày cấp bằng
16/7/17
Số km
41
Động cơ
175,910 Mã lực
Tuổi
35
mọi việc đẩy đưa đều do số phận. Mỗi lần vấp ngã lại là một bài học. Mong rằng cụ đã thức tỉnh và sáng suốt trong mọi lựa chọn cuộc sống sau này.
 

Escape2015

Xe tải
Biển số
OF-305680
Ngày cấp bằng
20/1/14
Số km
457
Động cơ
307,350 Mã lực
Cụ chủ hành văn mộc mạc, nhưng câu chuyện rất hay và cuốn hút. Em ngày nào cũng vào hóng bài mới mấy lần
 

C180K

Xe buýt
Biển số
OF-4906
Ngày cấp bằng
22/5/07
Số km
604
Động cơ
552,349 Mã lực
Nơi ở
Gầm cầu Thăng Long
Em trả chén cụ. Cụ đừng say nhé. Em hóng lắm, chuyện trước của cụ Daxong em cũng đọc ko sót 1 chữ.
 

alex_pagulayan

Xe điện
Biển số
OF-6895
Ngày cấp bằng
10/7/07
Số km
2,607
Động cơ
568,165 Mã lực
Nơi ở
Ba Đình
Em vào nhắc phát cho Cụ chủ hât xì. Lượn OF mãi chán rồi. H vào đây chờ hóng chap mới
 
Biển số
OF-2678
Ngày cấp bằng
6/12/06
Số km
616
Động cơ
569,222 Mã lực
Khám sức khoẻ xong nó lại được người ta dẫn đi,ngồi xe cùng nó là bốn người,vẫn có hai người ngồi hai bên giữ chặt tay,nó nhận ra người đàn ông mặc thường phục hôm nọ,ông ngồi ghế phụ. Hôm nay ông mặc cảnh phục,quân hàm Trung Tá,vẫn nguyên vẻ từng trải nhưng chỉn chu hơn,nó có thiện cảm với người này bởi ánh mắt ông rất hiền từ khi nhìn nó. Vẫn rất chăm chú quan sát mọi cảnh vật trên đường đi,không hiểu sao nó rất thích thú với việc này,mới có hai ngày không được tự do đi lại mà nó đã thấy những thứ bình thường nhất,đơn giản nhất thật hay ho,hấp dẫn. Mọi thứ hiện ra rất sinh động,ngày hôm nay trời không mưa mà nắng rất đẹp nên không cảm thấy ảm đạm như ngày đầu tiên nó bị bắt. Xe lao vun vút khiến trước mặt nó bối cảnh thay đổi liên tục,đi từ trong thành phố ra đường 10 rồi hướng về thị trấn Vĩnh Bảo. Nó mất phương hướng từ lúc sang khu vực này bởi chưa bao giờ đặt chân tới đây. Không biết xe đã đi qua bao nhiêu cánh đồng,bao nhiêu lần rẽ trái,rẽ phải,nó cố ghi nhớ trong đầu nhưng không thể. Phóng tầm mắt ra xa,vẫn chỉ là những cánh đồng,mỗi khoảnh ruộng lại có vài người nông dân gieo mạ,chẳng có gì đáng chú ý. Không biết mấy người này đưa nó đi đâu đây? Còn bao lâu nữa thì tới? Nơi ấy sẽ thế nào? Có ghê gớm,đáng sợ như trước đây nó vẫn được nghe người ta kể lại hay không?...

Đi thêm khoảng vài cây số,xe dừng lại trước một khu nhìn như trang trại,tường bao trải dài tít ra xa,cây ven tường mọc cao,đều tăm tắp,một tốp người đi từ trong ra,trên vai là các dụng cụ làm nông,trang phục luộm thuộm nhưng xếp hàng ngay ngắn chỉnh tề,họ nhìn vào trong xe khi xe đi qua,nó chỉ kịp nhìn lướt qua cái biển phía ngoài trước khi xe chạy qua cổng rồi dừng lại. Phía bên trong có mấy khu nhà cũ kỹ,màu tường được quét vôi ve đã loang lổ vết ố đen.

Nơi dành riêng cho những thằng như nó là nơi này đây sao? Khi xuống xe,hai người ngồi cạnh nó trên xe vẫn đứng hai bên,giữ chặt tay nó và đợi ông chú mặc thường phục hôm nọ chạy đi đâu đó,khi trở lại ông đi cùng một người nữa mặc quân phục,quân hàm Đại uý. Người này lần lượt bắt tay những người còn lại rồi giới thiệu,ông ta là Giám thị nơi này,đây là Trại tam giam của Quân khu 3 trực thuộc Bộ Quốc Phòng-quân đội Nhân dânViệt Nam. Sau màn chào hỏi,hắn nhìn nó rồi yêu cầu hai người hai bên thả nó ra,tháo còng tay,hắn nói với nó: Cho mày chạy thử,nếu thoát tao thả mày luôn,rồi cười to. Nó chẳng thèm để ý,giờ nó mới quan sát xung quanh kỹ hơn,bốn góc là bốn cái chòi canh,hình như cả khu này được chia làm hai,chỗ nó đang đứng là một khoảng sân rộng,cây cối được trồng khá đẹp trước toà nhà to,nhìn sang bên tay trái nó thấy sân bóng chuyền,dọc hai bên sân là các phòng như phòng ở. Cuối sân bóng,cách khoảng mười bước chân là cánh cổng sắt to đang đóng chặt,cạnh cổng có trạm gác,có vài người đang ngồi trong ấy,không biết phía sau cánh cổng ấy có gì.

Mấy người mặc quân phục đưa nó vào một phòng nhỏ,lấy các đầy đủ thông tin trong lý lịch,chụp ảnh rồi bắt nó cởi hết quần áo. Nó chỉ hơi ngần ngừ thì một người quát to: Nhanh,cởi hết,tao còn có việc. Mày có cởi được không hay để tao cởi? Nó trợn mắt nhìn hắn và ngay lập tức nó nhận hậu quả của hành động này-hai người xông vào giữ chặt hai bên làm nó không thể cựa quậy,tên vừa quát to cầm dùi cui,dí thẳng và mạnh vào mồm nó,hắn nói: Vào đến đây thì nói là phải nghe,phải chấp hành hiểu không. Giờ thì cởi hay không cởi?. Thực ra nó chỉ ngại khi cởi quần áo trước mặt nhiều người,lại là đàn ông,chỉ khi người kia quát nó,nó mới tỏ thái độ vì vẫn chưa quen với kiểu bị người ta quát tháo,ra lệnh như thế. Trong tình thế này,không thể cử động bởi bị giữ chặt,dùi cui dí mạnh làm nó hơi đau,còn chẳng mở được miệng ra,còn cách nào khác,nó đành gật gật,tỏ vẻ biết điều,nó không ngờ mấy người này hành động nhanh như thế,trước giờ nó chưa từng bị đối xử kiểu này nên bị bất ngờ,cũng hơi sốc.

Nó ngoan ngoãn tự cởi hết quần áo rồi bị người ta khám xét khắp người,quần áo cởi ra cũng bị sờ nắn cẩn thận. Ban đầu nó hơi ngại nhưng sau đấy thấy nhục nhã khi bị bắt quay lưng lại rồi chổng mông lên cho người ta khám xét,người vừa quát to lúc nãy ngồi nói như ra lệnh: Lấy tay bạnh ra,mạnh nữa vào. Mặt nó nóng ran,mắt hoa lên,đầu choáng váng,răng nghiến chặt làm toé máu trong miệng,nuốt nước bọt thấy vị tanh tanh.

Xong màn khám xét nó được đưa ra gặp lại mấy người đưa nó tới đây. Người mặc cảnh phục quân hàm Trung tá giờ nó mới biết tên V vỗ vai nó: Vào đến đây cháu sẽ khổ hơn đấy,phải chấp hành nghe không? Vài hôm nữa chú lại lên gặp cháu. Chú vẫn cho cháu thêm cơ hội để khai ra tất cả. Sau đêm nay nếu cháu không khai,người ta sẽ có biện pháp mạnh dành cho cháu. Suy nghĩ rồi sáng suốt lựa chọn nhé. Nó bị đưa vào phòng có biển bên ngoài ghi là buồng tạm giam,rộng khoảng 9m,ngay sát cửa vào là bệ xi măng nằm đối diện cửa sổ với chấn song sắt to tướng,dọc theo rìa bệ là thanh sắt dài,to,được gắn chặt các móc,dùng để xích hoặc cùm chân,tiếp sau đấy ngăn cách bởi bức tường thấp là khu vệ sinh cạnh một bể nước nhỏ,nó bị xích chân vào cái cùm sắt trên bệ xi măng,phía bên ngoài,sát cửa sổ to có một người ngồi ghế gỗ quay mặt vào buồng,quan sát nó. Đến khoảng chiều tối,có một người trẻ tuổi mặc quần áo phạm nhân mang khay đồ ăn vào,đặt cạnh nó,người này nói: Ăn nhanh trong vòng 10p,không ăn xong cũng dọn,rồi bỏ ra ngoài. Nó chẳng tâm trí mà ăn uống,lại không cảm thấy đói,hơn nữa nhìn mấy thứ đồ ăn đạm bạc,nó không muốn ăn. Đúng 10p sau,người kia quay lại,nhìn khay đồ ăn còn nguyên,anh ta nhìn nó rồi cũng rất nhanh,lấy khay đồ ăn mang ta ngoài.

Trong buồm giam này khá sáng,ánh đèn vàng từ bên ngoài hắt vào khi trời tối nên có thể nhìn rõ mọi thứ bên trong,người ngồi ngoài cửa sổ vẫn ở nguyên chỗ cũ nhìn nó,theo dõi nhất cử nhất động. Nó nói với người này: Tôi muốn đi vệ sinh,từ sáng tôi chưa đi lần nào. Anh ta trả lời: Đúng 7h,anh có 5p để làm mọi việc cần thiết trước khi lại bị xích chân,đề nghị anh giữ trật tự. Người này không muốn nói chuyện làm nó cũng chỉ có thể im lặng. Nó thấy,như thế này không giống những gì người ta kể với nó trước đây,chẳng có gì ghê gớm,cũng không khốc liệt,chỉ là sẽ chẳng được làm gì mình muốn thôi.

Đêm nay chắc sẽ là một đêm dài,nó nghĩ thế nhưng sau vài ngày chẳng thực sự được nghỉ ngơi,nó thiếp đi,như quên mất mình đang thế nào,sẽ ra sao. Nó không biết rằng,ngày mai nó mới thực sự đối mặt với những điều người ta dành cho nó,những điều mà nó chưa bao giờ trải qua,cũng chẳng thể hình dung được.
 

alex_pagulayan

Xe điện
Biển số
OF-6895
Ngày cấp bằng
10/7/07
Số km
2,607
Động cơ
568,165 Mã lực
Nơi ở
Ba Đình
Hay quá.bõ công chờ đợi.
Ngày mai chắc sẽ khốc liệt lắm đây :(. Mai Cụ chịu khó biên sớm cho em hóng nhé
 

Diển.

Xe đạp
Biển số
OF-521905
Ngày cấp bằng
17/7/17
Số km
28
Động cơ
175,580 Mã lực
Tuổi
40
Trên này có một số cụ số má ngày xưa viết hồi ký cuốn hút phết :D em nhớ chuyện của cụ đường đời .
 

trungcd

Xe buýt
Biển số
OF-67800
Ngày cấp bằng
6/7/10
Số km
622
Động cơ
437,760 Mã lực
Trên này có một số cụ số má ngày xưa viết hồi ký cuốn hút phết :D em nhớ chuyện của cụ đường đời .
Em nghĩ rằng nhiều cụ khi nói đến 2 chữ "số má" có khi cũng chẳng hiểu ý nghĩa của nó, nó là cái gì. Em cũng vậy, 3ke
Và em cũng tin rằng các cụ đã và đang kể lại chuyện riêng của mình cũng không nghĩ, ko muốn nghĩ đến 2 chữ ấy nữa rồi cụ ạ.
 
Chỉnh sửa cuối:

Sweethome

Xe tăng
Biển số
OF-322704
Ngày cấp bằng
7/6/14
Số km
1,829
Động cơ
307,333 Mã lực
Em nghĩ rằng nhiều cụ khi nói đến 2 chữ "số má" có khi cũng chẳng hiểu ý nghĩa của nó, nó là cái gì. Em cũng vậy, 3ke
Và em cũng tin rằng các cụ đã và đang kể loại chuyện riêng của mình cũng không nghĩ, ko muốn nghĩ đến 2 chữ ấy nữa rồi cụ ạ.
Cơ mà nhà cháu không hiểu mấy cái chuyện gọi là phút lầm đường lạc lối như này lại có sức hút với các cụ OF như vậy. Phải chăng nó có sẵn trong máu các cụ nhể :D
Chúng ta có sánh vai được với các nước anh em hay không, chính là nhờ ... độ máu ... của các cụ
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải
Top