[Funland] Ánh Sáng Cuộc Đời

juve99

Xe cút kít
Biển số
OF-295057
Ngày cấp bằng
6/10/13
Số km
18,640
Động cơ
246,107 Mã lực
Cụ chủ tầm tuổi này còn trẻ - đang tuổi đẹp nhất, chúc cụ vững tâm làm lại từ đầu.
 

trungcd

Xe buýt
Biển số
OF-67800
Ngày cấp bằng
6/7/10
Số km
622
Động cơ
437,760 Mã lực
Đêm hôm ấy trở về buồng giam nó không bị cùm nữa. Quản giáo cho nó vào buồng rồi đóng cửa lại. Đầu óc nó trống rỗng,việc không bị cùm cũng chẳng làm nó có biểu hiện gì khác lạ. Nó ngồi phịch xuống,bần thần. Không gian bỗng nhiên im ắng lạ thường,chỉ có từng lời nói của điều tra viên như văng vẳng. Những lời nói ấy như khoét sâu vào lòng nó. Như một đòn giáng mạnh,hạ gục nó ngay tức khắc. Bao nhiêu ngày tháng nay chịu khổ chịu nhục là vô ích-là vô nghĩa rồi.”Chết cũng không khai” là như thế đấy hả? Chính Tát ao dặn dò nó thế đấy. Hắn có biết nhục không? Hắn có còn dám nhìn mặt nó nữa không? Ông V đã nói ra những chi tiết mà chỉ nó với Tát ao biết,còn có thể nghi ngờ gì được nữa. Thằng hèn nhát này…Nó hận mình ngu dốt,nó thấy nó sai lầm ngay từ những ngày đầu tiên quan hệ với hắn. Nó ôm mặt. Nức nở…

Ông V hẹn nó ba ngày sau trở lại khi thấy nó có vẻ bất thường. Có lẽ ông biết,ông đã thức tỉnh được kẻ cứng đầu dại dột.

Lần đi cung tiếp theo,cả ông V và C *** ngồi trước mặt nó. Người trực tiếp hỏi cung là C. Cũng như lần đầu tiên,hắn hỏi nó về quan hệ giữa nó với Tát ao và những người khác. Sau đấy,dường như đã biết tất cả,C *** chỉ cần nó trả lời đúng hay sai. Hắn như thuật lại toàn bộ quá trình gây án,từng chi tiết nhỏ nhất cũng được nhắc đến,không thiếu chút nào. Sau mỗi phân đoạn,hắn đều ngước mắt chờ câu trả lời. Hầu hết câu trả lời của nó là đúng,chỉ có hai vấn đề không đúng làm C phát điên,hắn liên tiếp văng tục,chửi bới nó.

Thứ nhất,nó chưa từng bàn bạc việc này với ai khác ngoài Tát ao,C *** muốn nó khai rằng có ngồi bàn bạc rồi lên kế hoạch cùng hai người khác nữa là chị T Băng cốc và H nước dừa.

Trong suốt những ngày tháng làm ăn ở Hải Phòng,những lần nó gặp H nước dừa rất ít,quan hệ của nó với người này chỉ là xã giao,chỉ gặp và chào hỏi chứ chưa từng nói chuyện qua lại,nếu H nước dừa biết việc này,chưa chắc nó đã đồng ý hành động. Còn chị T,nó rất quý mến người này,chị có cách sống phóng khoáng và rất tình cảm. Nhớ lần nó có ý định làm ăn với A Đông,chị đã khuyên nó từ bỏ. Trong quẫy nó,chị được coi là người đứng đầu nhưng chưa một lần nào nó thấy chị nói hay sai ai làm gì cả. Việc nó với Tát ao làm,với nó,chỉ có thêm chị D.T biết,chị T chưa từng nhắc đến việc này hoặc nếu có thì với người khác,không có mặt nó lúc ấy.

Thứ hai,phát súng thứ hai của Tát ao chỉ là bắn doạ,cảnh cáo. Hắn không có ý định giết chết người lái xe ôm,C *** ép nó nhận là phát súng ấy chỉ là bắn trượt,mục đích của Tát ao là giết người diệt khẩu,chẳng qua ngắm không chuẩn nên không thực hiện được ý đồ.

Cả hai vấn đề đều sai sự thật,đều không đúng-ít nhất là với nó.Không thể nói những điều không đúng và mình không biết,việc này thứ nhất chẳng có lợi gì cho nó,thứ hai chẳng khác nào vu khống. Không thể có lý do gì làm nó khai sai sự thật như thế được.

Trong khi nó với C tranh cãi,ông V chỉ lặng im như đang suy nghĩ. Nó cảm thấy ánh mắt ông nhìn mình như khích lệ,như động viên. Khi thấy buổi đi cung đã kéo dài quá lâu và dường như không có kết quả gì thêm,ông ra hiệu cho C c ứt dừng lại. Trước khi nó bị đưa trở lại buồng giam,ông vỗ về nó:Chú rất vui vì cháu hợp tác. Còn một số vấn đề cần làm rõ nên vài ngày nữa chú mới lại lên làm việc. Cháu có cần thứ gì,chú sẽ mang đến.

Sau buổi làm việc này nó thấy nhẹ lòng hơn,không hiểu tại sao lại thế. Chẳng phải vì nói ra để người ta đối xử khác với mình cũng chẳng phải bởi khẩu phần ăn thay đổi,có lẽ chỉ là nó làm điều này hoàn toàn đúng. Tất cả những tháng ngày trước đây được coi là những chuỗi ngày ngu dốt.

Rất lâu sau đó người ta mới lên làm việc tiếp,chắc vì những vấn đề mà nó không thừa nhận làm người ta phải xác minh. Với nó,nó đã nói ra tất cả,chẳng còn gì phải giấu diếm nữa. Trong đầu nó lúc này chỉ mong sao được biết tin của gia đình,được gặp mọi người. Nó nhớ mọi người lắm. Mỗi khi nghĩ đến bố mẹ và em gái,nó như kẻ mất hồn. Những kỷ niệm buồn vui lẫn lộn làm nó như người điên dại-cười rồi khóc một mình.

Thời gian điều tra kết thúc lâu hơn nó tưởng tượng,phải mất tất cả mười tháng nó mới được ký vào bản Kết luận cung. Trong thời gian chờ điều tra viên tới,rất nhiều sự kiện xảy ra. Vui có,buồn có.
5 tháng đầu bị ép cho tan xác, mà mất thêm tới 5 tháng nữa mới có Kết luận. Hy vọng đoạn sau đỡ hơn cụ Kẻ nhỉ. Mia, quãng đời này không phải ai cũng có thể đi qua. Hy vọng nó để lại trong cụ nhiều bài học có ý nghĩa cho quãng còn lại. Chúc cụ tuần mới nhiều niềm vui.
 

thằng nhà quê

Xe điện
Biển số
OF-383948
Ngày cấp bằng
23/9/15
Số km
4,072
Động cơ
272,021 Mã lực
Để có được suy nghĩ như ngày hôm nay em đã phải trải qua rất nhiều biến cố. Cảm ơn Cụ rất nhiều. Chúc Cụ vui
- cuộc đời người ta có thể có nhiều "biến cố", nhưng theo e qua "biến cố' này thì cụ đã "trở về với chính nghĩa" chứ nếu trong thời gian đó mọi việc đều "thuận buồm xuôi gió" thì bây giờ chắc có lẻ cụ banh xác rồi
- chúc cụ: sức khỏe, nhiều mai nắm trong quảng đời còn lại
P/s: e dân Nam nhưng thỉnh thoảng cũng có ra thổ đu, nếu có ra ngoài đó hi vọng sẽ "diện kiến" cụ - Thks!
 

Nuôi Lợn

Xe đạp
Biển số
OF-518159
Ngày cấp bằng
25/6/17
Số km
22
Động cơ
177,720 Mã lực
Tuổi
34
Lúc bên cam lúc bên việt cụ à.E nghĩ nhà cụ chủ có ông bà chắc tập tạ nên mới có 14 năm, vào thân thế nhà e thì chắc nhẹ cũng phải trung thân r.
 

lead2011

Xe container
Biển số
OF-98925
Ngày cấp bằng
6/6/11
Số km
5,239
Động cơ
448,586 Mã lực
E lại vào hóng với mấy chuỵ mấy thím.
Hiiii....rót mời bác chủ 1 ly đã.




Hic....máy nó mắng e ko rót đc!:(
 

perman

Xe tải
Biển số
OF-30977
Ngày cấp bằng
10/3/09
Số km
492
Động cơ
481,592 Mã lực
Nơi ở
Hà nội thành
Tuần mới, đầu tháng. Chúc cụ chủ giao hàng nhiều, ship đều đặn và viết đều tay :)
 

trungngothu

Xe tăng
Biển số
OF-196772
Ngày cấp bằng
1/6/13
Số km
1,916
Động cơ
355,279 Mã lực
Nơi ở
Thanh Nhàn
Cảm ơn Cụ đã động viên em. Em vẫn luôn cố gắng từng ngày đấy ạ.
Nhà em có: Mắm tép chưng thịt, Giò 7 phút, Giò bò, Giò lụa, Giò me(giò bê). Chủ yếu nhà em đưa hàng cho các quán bia và nhà hàng Cụ ạ. Em đang định mở kinh doanh chuyên nghiệp trên này,khi nào được duyệt CCCM ủng hộ em nhé,em rất mong được giao lưu và gặp gỡ tất cả mọi người. Dù mới trở lại diễn đàn ít ngày,gặp gỡ giao lưu với một số Cụ Mợ nhưng em thấy mọi người rất vui vẻ và tôn trọng em. Cách cư xử của mọi người với em làm em thấy rất xúc động,trở lại OF lần này sau bao năm xa cách nhưng em thấy rất gần gũi như ngày nào ấy ạ.
Ps: CCCM có thể vào đây để biết rõ hơn về các sản phẩm nhà em: https://www.facebook.com/Giò-Chả-QUANG-ĐỨC-1713546318660879/?ref=aymt_homepage_panel
Mình vào fb rồi, comment rồi mà chưa thấy giả nhời. Ngoài món thịt chưng mắm tép ra những mơn còn lại chưa cập nhật giá và quy cách sp. Kẻ bổ sung thêm đi để mình od cho nhà ăn thử nhé.
 

Anh Hùng Xa Lộ

Xe điện
Biển số
OF-3644
Ngày cấp bằng
5/3/07
Số km
2,912
Động cơ
41,899 Mã lực
Nơi ở
Rượu ngon và Gái đẹp
145 Vĩnh Tuy sao e ko thấy quen nhỉ? Nhà em ngay ngõ 57. Có phải cụ gần nhà ông Dũng Vật liệu xây dựng ko nhỉ?
 
Biển số
OF-2678
Ngày cấp bằng
6/12/06
Số km
616
Động cơ
569,222 Mã lực
- cuộc đời người ta có thể có nhiều "biến cố", nhưng theo e qua "biến cố' này thì cụ đã "trở về với chính nghĩa" chứ nếu trong thời gian đó mọi việc đều "thuận buồm xuôi gió" thì bây giờ chắc có lẻ cụ banh xác rồi
- chúc cụ: sức khỏe, nhiều mai nắm trong quảng đời còn lại
P/s: e dân Nam nhưng thỉnh thoảng cũng có ra thổ đu, nếu có ra ngoài đó hi vọng sẽ "diện kiến" cụ - Thks!
Vâng,khi nào Cụ ra Cụ ới em nhé. Cảm ơn Cụ nhiều
 
Biển số
OF-2678
Ngày cấp bằng
6/12/06
Số km
616
Động cơ
569,222 Mã lực
Dạ em đã trả lời Cụ rồi đấy ạ. Chút nữa em sẽ cập nhật thẳng lên fanpage. Cảm ơn Cụ nhiều
 
Biển số
OF-2678
Ngày cấp bằng
6/12/06
Số km
616
Động cơ
569,222 Mã lực
145 Vĩnh Tuy sao e ko thấy quen nhỉ? Nhà em ngay ngõ 57. Có phải cụ gần nhà ông Dũng Vật liệu xây dựng ko nhỉ?
Dạ gia đình em mới chuyển về đây gần hai năm nay thôi,em lại mới về nên quen biết rất ít người Trước đây nhà em ở Kim Mã Cụ ạ.
 

Anh Hùng Xa Lộ

Xe điện
Biển số
OF-3644
Ngày cấp bằng
5/3/07
Số km
2,912
Động cơ
41,899 Mã lực
Nơi ở
Rượu ngon và Gái đẹp
Biển số
OF-2678
Ngày cấp bằng
6/12/06
Số km
616
Động cơ
569,222 Mã lực

khoai tây chiên

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-75429
Ngày cấp bằng
14/10/10
Số km
609
Động cơ
428,969 Mã lực
Chúc cụ chủ luôn khỏe mạnh, và kinh doanh thuận lợi ạ.

Cảm ơn cụ đã chia sẻ những ngày tháng đen tối với mọi người. Cháu nghĩ cụ nên viết một mạch vào những lúc có cảm hứng và thời gian. Nhưng cụ lưu lại thành file word, và post dần lên, mỗi tuần, hoặc vài ngày một chương.

Tks cụ nhiều!
 
Biển số
OF-2678
Ngày cấp bằng
6/12/06
Số km
616
Động cơ
569,222 Mã lực
Sau lần lấy cung ấy,cuộc sống của nó có nhiều thay đổi. Nó không bị cùm nữa,khẩu phần ăn khá hơn nhiều. Quản giáo Đông nói từ lúc này nó được hưởng chế độ ăn của phạm nhân trong quân đội-sáu ngàn đồng một bữa,hầu hết bữa nào cũng giống bữa nào,trong âu cơm có đĩa thức ăn gồm mấy cọng rau,khi thì rau rền,khi thì rau mồng tơi cùng hai miếng đậu nhỏ,hai miếng thịt mỏng dính,gió thổi chắc cũng bay. Quản giáo Nam đi học ở Hà Nội,không biết bao giờ mới về. Tuy điều kiện vật chất tốt hơn trước rất nhiều nhưng tâm lý của nó luôn không ổn. Nó thèm được nói chuyện,nó thèm được có ai đó để tâm sự,để nói những gì đè nén trong lòng nó bấy lâu nay. Quản giáo Bắc và Đông không bao giờ tiếp chuyện nó,người tự giác đương nhiên lại càng không. Nó sinh ra lẩn thẩn,lúc ngẩn ngơ,lúc cười nói một mình. Cái chân phải hình như không thể trở lại bình thường sau thời gian bị cùm quá lâu. Dành rất nhiều thời gian để xoa bóp và tập luyện nhưng không thấy hiệu quả,khi bước đi vẫn cứ vẩy vẩy,khó chịu vô cùng.

Thời tiết bắt đầu nóng kinh khủng,hình như đến mùa hè cái buồng giam này mới phát huy hết tác dụng. Không khí bên trong ngột ngạt khó thở,cảm nhận rõ nhất mỗi khi tập đi. Bình thường nó phải đi qua đi lại khoảng năm trăm vòng mới mệt,nhưng từ khi thời tiết chuyển hẳn sang hè,nắng nóng kéo dài,nó chỉ có thể đi được khoảng trăm vòng đã thấy nản. Không lúc nào người nó ngớt mồ hôi. Có những ngày nóng cao điểm,nó ngồi luôn ở thành bể nước để cảm thấy như mát hơn và thỉnh thoảng lại dội một gáo nước lên người. Một ngày người ta bơm nước hai lần,thời gian bơm khá lâu nhưng bể nhỏ quá không chứa được nhiều nên dùng nước phải thật tiết kiệm,những ngày này mà mất nước chắc chẳng thể chịu nổi,dù có là siêu nhân.

Cứ mỗi tuần,sau khi hai quản giáo đổi ca trực,họ lại bắt nó chuyện buồng. Mỗi lần chuyện buồng là một lần vệ sinh cọ rửa. Các buồng giam giống hệt nhau-bẩn thỉu và đầy xác côn trùng,khắp nơi mạng nhện dày đặc,bể nước có chút nước bên trong đen kịt và bốc mùi. Nó cảm giác như người ta cho nó đi từng buồng để dọn dẹp và rất ngại khi đến ngày phải chuyển buồng. Ngày thứ hai luôn là ngày vất vả,đến cuối mỗi tuần,nghĩ đến việc vệ sinh con rửa buồng giam nó đã thấy nản,chẳng thiết tha gì.

Nhưng lần được chuyển vào buồng giam số 15,mọi chuyện đã thay đổi,lúc vệ sinh buồng nó phát hiện có tổ tò vò phía trên cao,trong khu vệ sinh. Sau khi lau dọn sạch sẽ,nó cố bám vào hai bên thành tường nhà vệ sinh,trèo lên phía trên. Con tò vò hình như đã chuyển đi nơi khác ở,tổ trống không. Nó đang định tụt xuống thì bất ngờ nghe thấy tiếng trẻ con đùa nhau ríu rít,nó cố kéo người lên phía trên,cố để có thể nhòm qua lỗ thoáng. Ôi,đã quá,trước mắt nó là cánh đồng lúa bát ngát,thẳng cánh cò bay,phía xa xa có mấy người lúi húi làm việc đồng áng. Nó cố rướn lên thêm chút nữa,hình như bọn trẻ con đang tập đi xe đạp,chúng nó đang tranh nhau lên xe.

Cứ như mơ vậy,trước mắt nó là cả một khung cảnh sinh động và đầy sức sống. Nó tự trách mình tại sao lại không phát hiện ra điều này sớm hơn. Thay vì phải ngồi suy nghĩ nhớ nhung đến điên đầu,nó có thể lên đây ngắm nghía. Nó thấy lòng thanh thản hơn mỗi khi lên trên ấy. Thật là sung sướng khi được thấy cuộc sống bên ngoài.

Từ lúc ấy,việc chuyển buồng giam lại trở thành một điều thú vị. Chỉ có vài buồng khi nhìn ra từ lỗ thoáng không được như các buồng khác,hướng nhìn ra là đường đi bên trong khu trại hoặc bị che khuất bởi chòi canh và cây cột điện phía bên ngoài. Việc chuyển buồng không theo một trật tự nào cả,lúc xoay vòng,lúc đột ngột chuyển hẳn sang hướng khác làm nó khi thì vui vẻ mãn nguyện,lúc lại thất vọng tràn trề. Nhưng dù xoay hướng nhìn về phía nào,việc được lên lỗ thoáng,ngắm nhìn phía bên ngoài là cả một niêm đam mê và đầy hứng khởi.

Mỗi ngày,khi thức giấc,việc đầu tiên nó nghĩ đến là lên ngay trên ấy,phóng tầm mắt ra xa,thích thú ngắm nghía khung cảnh bên ngoài. Việc lên xuống càng ngày càng thuần thục,chỉ cần dang hai chân,chống hai tay sang hai bên như trò người nhện trong sasuke là có thể lên được. Nó nhích từng chút từng chút lên phía trên,lên tới đủ tầm thì có thể dùng ngón tay bám vào lỗ thoáng,như thế cũng đỡ mất sức hơn. Và chỉ khi nào không còn chịu được nữa nó mới tụt xuống với toàn thân rã rời,cơ bắp căng ra mỏi mệt. Lâu ngày,việc trèo lên lỗ thoáng đã trở thành một quy luật trong cuộc sống. Dù ốm đau hay mệt mỏi nó cũng cố lên bằng được,trước khi đi ngủ cũng phải lên kẻo không ngủ nổi. Cả những khi đã mệt rã rời,vừa xuống tới nơi lại nghe thấy gì đó thú vị,nó lại cố gắng leo lên tiếp. Nhưng tâm lý của nó chỉ khá lên trong một khoảng thời gian ngắn,thời gian đầu phát hiện ra lỗ thoáng,nó đỡ suy nghĩ hơn. Sau đấy mọi thứ lại trở lại như một nguyên tắc không thể tránh khỏi. Nó lại chìm sâu vào các dòng suy nghĩ miên man,ngay cả khi ở trên lỗ thoáng.

Có lẽ nó chẳng thể nhận ra mình đã như kẻ mất trí. Sau này khi nhớ lại,mới thấy rõ điều này. Có lần nhìn thấy một con chuột to bò trên tường,nó lao thật nhanh vồ lấy con chuột rồi xé áo,xoắn lại thành dây,cột con chuột lại,buộc vào góc cửa. Nó cho con chuột ăn rồi còn nói chuyện,tâm sự với nó. Các quản giáo bắt thả nhưng nó nhất quyết không làm theo. Với nó,con chuột này như một người bạn để nó có thể chia sẻ buồn vui. Khi nó nói chuyện có con chuột lắng nghe,khi nó ăn có con chuột ăn cùng bữa.

Nhưng rồi sau một đêm,con chuột bỏ đi mất. Khi tỉnh dậy,chẳng thấy chuột đâu,nó bàng hoàng như nhận tin sét đánh. Nó gào thét như vừa mất đi thứ quý giá nhất của mình. Rồi nó thần người ra,thẫn thờ,như kẻ mất hồn.

Hai tháng trôi qua,nó như người mất trí. Lúc này chẳng còn gì làm nó thấy hứng thú nữa,ngày hay đêm không quan trọng,có cái ăn hay không cũng chẳng để tâm,ngay cả việc lên trên lỗ thoáng cũng chẳng còn thú vị,nó vẫn lên như một thói quen nhưng không còn say sưa như trước nữa.

Ở trong buồng giam lâu ngày,các giác quan của nó như nhạy bén hơn vậy. Nó có thể nhận biết được người vào trong khu này từ rất xa,chỉ một tiếng động nhỏ cũng làm nó chú ý. Nó còn có thể phân biệt được ai là người mở cửa,nếu loẹt quẹt tiếng dép là tên Bắc hói đầu,lộp cộp tiếng giày cứng là quản giáo Đông,tiếng giày nhẹ hơn chút là mấy người cảnh vệ,bước chạy dồn dập vội vàng là tự giác Cò Kiên. Nó còn có thể nhận biết khi trời sắp mưa trước hẳn hai đến ba ngày lúc ở trên lỗ thoáng. Mỗi cơn mưa luôn làm nó sảng khoái,ở bên trong luôn nóng nực,khi mưa sẽ dễ chịu hơn rất nhiều. Có những đợt nóng kéo dài kinh khủng,đến thở thôi còn cảm thấy khó khăn. Trong bốn bức tường ấy,nó thèm và mong mưa tới đến phát điên. Khi trời đổ mưa,một là nó thò tay ra lỗ cửa để hứng hạt mưa,hai là nó sẽ lên lỗ thoáng,cố dí sát mặt vào để cảm nhận không khí mát dịu,cái mùi ngai ngái của mưa.

Cuộc sống của nó cứ thế diễn ra,thời gian trôi chậm chạp,dài lê thê. Nó giờ đã như chẳng còn lý trí. Có lẽ bất cứ ai đó được nhìn nó lúc này sẽ thấy chắc chắn một điều-kẻ này đã phát điên,hắn chẳng còn ý thức.

Nhưng bỗng một buổi sáng tinh mơ,nó vẫn đang cố nằm,chưa muốn dậy. Tiếng dép,tiếng giầy,tiếng bước chân không hề quen. Hơn nữa,không phải là một người như mọi lần. Rất nhiều người đang đi về phía buồng giam nó đang ở. Nó chắc chắn điều này và bật dậy,lao nhanh ra cửa…
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top