ở móng cái đa phần uống trà tầu . đến nhà mấy ông anh đều uống kiểu tầu cả . nhìn bàn tay pha trà châm trà điêu luyện thấy hay lắm nào là rửa ấm rồi luộc chén châm trà rót trà mới thấy công phu . cảm nhận về trà tầu mùi thơm , vị nhạt , mầu nước rất đẹp . như e toàn uống chè mạn mấy lần đầu ko quen sau thấy rất thú vị . trà mạn pha chỉ được 1 nước đến 2 nước là hết vị và mầu , uống nhiều nôn nao người chắc là say . trà tàu pha đến nước thứ 5 thứ 6 vẫn vậy cảm giác pha mãi vị và mầu vẫn vậy ( rất ngạc nghiên ) uống cả ngày cũng được . giá trà tầu rất đắt loại bình thường cũng bằng loại đắt của trà mạn . trà tầu có loại đóng túi hút chân ko như bình thường loại đóng thành bánh , loại này rất đắt . bánh có đường kính 20 cm cũng phải 5 tr đến 6tr . có bánh hơn trục triệu . Em ko hiểu về ấm cũng như là trà chỉ là vài cảm nhận mà mình đã gặp được . ngày đó ông a rất am hiểu về trà có giảng giải cho nhiều nhưng tiếc thay e ngồi nghe mà tâm trí còn đang bay sang bên khựa . là đi liệu có tìm được hàng ko giá có rẻ ko , liệu hàng về có cạnh tranh được ko nên ko tiếp thu được nét tinh túy của trà . cụ là người am hiểu về trà cụ cho e 1 bài về trà nhé ! tại sao trà tầu lại đắt vậy ? sao nước nó pha mấy lần vẫn thế . uống trà ở quảng châu sao nó lại gọi cả đồ ăn nhẹ ?
Vâng em trong đầu toàn nghĩ đến tiền khổ thế chứ. Trước hết trả nhời câu hỏi của bác.
1. Tại sao trà Tàu lại đắt
Trong văn học xa xưa đến nay của mình vẫn nói về trà Tàu, tỉ dụ như bài thơ mô tả con chó có đoạn " quanh năm chả được chén trà Tàu". Đúng là nó đắt thật. Nhưng theo quan điểm của em ko phải nó đắt mà do mình nghèo và dễ tính. Nghèo là đương nhiên rồi, em nói chung chứ ko phải nói bác nghèo, hắc hắc. Dễ tính là mình từ trước đến giờ uống gì cũng xong, trong khi bọn nó ko ngon ko uống, mà ko uống thì thằng làm trà ra bán cho ai, nên nó phải làm ngon, ngon thì giá cao là đúng.
Thứ nữa uống trà là nét văn hóa xa xưa của con người, với Trung quốc đẩy lên rất cao và rất thực dụng. Ko lằng nhằng như anh Nhật bản, trà nhật lằng nhằng như gái mặc kimono, trà tàu thực dụng nhưng vẫn tạo ra nét quyễn rũ, hấp dẫn và kích thích như xường xám. Vì sao, vì ko ko quá phức tạp, cầu kì thế sẽ tốn thời gian, nhưng ko quá đơn giản vì đơn giản thì hưởng thụ sẽ nhàm chán.
Nữa là anh trà tàu xuất khẩu từ cái hồi con đường tơ lụa, tức là cách đây hàng trăm năm, nên yêu cầu chất lượng cao là rất đúng. Chất lượng cao thì giá cao, không phải đắt, và lại địa hình thổ nhưỡng khí hậu nó tạo ra các loại trà có mùi vị thơm ngon. Thơm ngon thì đắt là đúng roài, như các bác đi chơi...bời ấy.
2. Tại sao nước nó pha nhiều lần vẫn thơm ngon tinh túy.
Cái này đơn giản vì nó cô đặc, sao lâu ủ kỹ nên pha nhiều vẫn thế. Hắc hắc.
Hồng trà loại đắt sao 24h trên bếp than củi. Các loại khác sao đặc đến nỗi một nhúm trà khi nở ra đầy ấm.
Nó xuất phát từ quan điểm uống trà nữa. Bạn khựa uống trà thay nước, trà thuốc, nên hầu hết các loại trà tàu đều được tách hết chất chát ra, tránh ảnh hưởng đến dạ dày dạ mỏng. Thiết quan âm, ô long có thể pha tầm 5 - 8 nước tùy người, hồng trà và đại hồng bào 10 nước có dư, phổ nhĩ trà tầm 8 nước, long tĩnh tầm 5 nước, bạch trà cũng tầm 5-7 nước. Cách pha thì do từ quan điểm uống trà thay nước và nền công nghiệp trà phát triển nên cái anh phục phụ để uống trà cũng đẻ ra tầm 100 dụng cụ thiết bị xoay quanh pha trà trong đó đặc biệt là ấm tử sa và bàn trà. Ấm tử sa càng pha càng ngon, bàn trà thì tiện cho pha trà ( lúc nào rửng mỡ em viết tiếp vấn đề pha trà). Đại loại là nếu trà tàu pha để tầm 1, 2 phút cho ngấm thì uống *** ra gì các bác ạ. Ngái. Còn hồng trà và đại hồng bào pha nước sôi để tầm 30 giây thì chao ôi uống như nhân trần thiu và đục như nước tiết hỏng. Nó tráng ấm chén thiền thừ tầm 1 phút, đổ nước vào để tầm 1, 2 giây rót ra luôn. Trà thơm, ngọt, uống vào thanh thoát nhẹ nhàng. Đại loại nước vào ra luôn nên tầm 8-10 nước là bình thường.
Giờ lại quay lại vấn đề đắt hay ko đắt.
Quan điểm của em hàng hóa đắt là hàng hóa ko thỏa mãn được nhu cầu người sử dụng. Nên nếu thỏa mãn được nhu cầu, thì ta gọi là giá cao hoặc giá thấp.
Nói thật các bác là trà tàu 500k/ kg uống chả khác nước gạo. Loại đó dành cho hàng chợ, em quen uống các loại trà có giá 2.000.000 vnd/ kg ( bác nào mua bên kia nó tính cân tàu = 1/2 cân ta nhé hé hé). 1 cân đóng thành 70- 100 gói hút chân không, cả nhà em uống một ngày hết một gói, các con em đều uống trà. Tính sơ sơ ra lượng trà pha một ấm = 1/2 trà việt mình, nước 7- 10 nước, vậy các bác tính xem đắt hay ko đắt ?
Còn cái trà bánh bác bảo đó là phổ nhĩ trà. Trà này nó đóng bánh, lên men, giá thành tính theo thời gian. Loại tầm 5 5 đổ về các bác uống ko quen nó tanh, nhưng tầm 7-10 năm thì thơm ngậy, phê lắm, đây là trà thuốc 100%, cực tốt tiết niệu, chống lão hóa...Còn loại vài bà chục năm thì tính tiền chục triệu là bình thường. Cái này nó có từ thời con đường tơ lụa các bác ợ, em bảo càng để càng lâu thì có giá có bác lại hỏi thế *** bán mà để sau mới bán, thì em trả nhời là ko phải loại nào cũng để lâu nhé, loại hảo hạng mới để lâu được vì nó là loại trà lên men, ko chuẩn nó thối cmn ra ấy chứ.
Lan man chút là em dở hơi cái lần đầu tiên bập vào trà tàu là loại thượng hảo hạng ;-( Mk em có vài việc giúp anh em ở mc, anh em ở đó biết em thích trà nên lại cho cái loại trà mà chủ tq nó biếu. Bọn chủ tq nó uống trà hút thuốc thì khỏi nghĩ luôn. Mà cái loại trà thượng hảo hạng thì chắc 20 năm nữa em cũng ko đủ xèng để uống quanh năm và tiếp khách vì nó đắt. RẤT ĐẮT.
Có cái thú vị là trà tàu, đặc biệt là Thiết quan âm, tỉnh diệu, làm một chung thì tỉnh hẳn luôn, thoái mái dễ chịu.
Còn sao nó gọi đồ ăn nhẹ thì nó thích thế
Một là bán thêm hàng, hai là nếu tiếp khách thì có cái mà nhâm nhi, chả nhẽ mỗi chén trà nó nhạt miệng.