7h 15 sáng nay, em đi làm qua (hướng từ đường Yên Phụ đến cầu Chương Dương) đến đoạn đèn đỏ ở chân cầu Long Biên thì XXX chạy ra giơ cạp nong quẩy em vào vỉa hè. Giơ tay chào rất lịch sự
- Anh biết phạm lỗi rồi chứ.
- Dạ. Chú nghĩ là cháu vượt đèn đỏ, nhưng cháu đi đang đèn vàng đấy ạ.
- Ừ thì vượt đèn vàng, thôi đưa giấy tờ tôi kiểm tra... rồi đi.
Em chui vào xe lấy giấy tờ nhưng băn khoăn quá!!! XXX bảo là em đi khi đang có đèn vàng nghĩa là em không vượt đèn đỏ (đúng Luật), nhưng đưa giấy tờ cho xem mà bị giữ lại thì khổ? mà không đưa thì nó cứ chặn xe không đi được cũng dở. Mà nó nói rất lịch sự chỉ xem (rồi cho đi) thì mình chỉ cho xem chứ không đưa là hợp lý nhất. Nên em giơ giấy tờ cho XXX xem.
Nhưng em vừa chìa ra, nó giằng ngay lấy, em giữ chặt lại thế là nát hết cả giấy tờ, em sợ hỏng nên phải nhả ra (toi rồi).
- Thái độ mày đưa giấy tờ cái kiểu gì vậy.
- Dạ... cháu ... cháu (em lúng túng quá)
- Mày đánh xem sang bên kia đường rồi quay lại đây giải quyết.
- Nhưng mà chú ơi...
- Cứ đánh xe sang bên kia đường, đỗ xe ở đây, làm tắc hết giao thông,
- ...
- Ơ cái thằng này! Thái độ ngoan cố thế.
Cực chẳng đã em đành đánh xe sang bãi xe tải đối diện. Rồi quay lại gặp XXX (lúc này em mới nhìn phù hiệu tên là Văn Kỳ).
- Bây giờ chú sẽ lập biên bản cháu lỗi không chấp hành tín hiệu giao thông?
(em biết mình sập bẫy đưa giấy tờ cho XXX rồi, nó muốn xử mình lỗi gì là do nó cả)
- Chú xem lại cháu đi khi tín hiệu đèn vàng mà.
- Thì cháu cứ ghi vào là biên bản "tôi đi khi có tín hiệu đèn vàng".
(Trời ạ! người ra quyết định người ta chỉ căn vào mức vi phạm ở biên bản mà ra quyết định, lúc đó có mà thanh minh với trời, mà thủ tục lằng nhằng cả tháng, có khiếu nại cũng chẳng được)
- Thế chú cho cháu xem cái quy định của Luật được không ạ.
"XXX Văn Kỳ" mở Nghị định 34 ra (không chấp hành tín hiệu giao thông (vượt đèn đỏ): 1500000)
- Chú ơi đây là lỗi vượt đèn đỏ chứ
- Thì cháu cứ ghi vào "tôi chỉ vượt đèn vàng" (XXX dỗ ngọt em).
- Nhưng mà chú ghi cháu vi phạm tín hiệu giao thông là vượt đèn đỏ cháu không ký biên bản vô lý như thế.
- Tốt, thế thì cứ đứng đấy. (Nói rồi XXX gói giấy tờ bỏ vào túi, đi ra đường).
- Thế thì các ông phải trả lại giấy tờ cho tôi chứ. Tôi đâu có vi phạm mà giữ giấy tờ của tôi ...
- Này, mày đừng có láo, cái thái độ mày đưa giấy tờ đã không ai chấp nhận rồi, giờ lại đổi giọng bố láo.
- Vâng. Cháu xin lỗi chú ... cháu còn trẻ ... như con như cháu chú ... có lỗi mong chú bỏ qua.
(Em nói rất dài, XXX gật gù có vẻ nhận xét thấy... thái độ em đã được cải tạo tốt hơn)
- Thế thì ký biên bản đi, để xem có lỗi nào 400.000 xử cho cháu khỏi phải học lại bằng lái. Lỗi lấn làn đường nhé.
- Cháu làm gì có thời gian đi nộp phạt với lại cháu có vi phạm lỗi đó đâu a.
- Ơ cái thằng này. Mày đã nhận làm con làm cháu tao rồi mà giữ thái độ đó. Thế thì cứ đứng đó.
(em lại phải trình bày một hồi với thái độ cực kỳ cầu thị, phân tích về Luật rằng mình không sai nhưng vẫn cứ phải nhận lỗi chưa đúng về mình)
- Thế thì tự nhận lỗi đi
(em đành phải tự nhận lỗi không thắt dây an toàn: 150.000)
- Rồi.. chú ra quyết định xử phạt lỗi này cảnh cáo cái thái độ của cháu ...lần sau liệu mà ứng xử... ra bảo ông xe ôm kia đưa ra Trần Khánh Dư nộp phạt, mang biên lai về chú trả giấy tờ cho.
Ông xe ôm đưa em đi hỏi là đi ô tô hay đi xe máy bị phạt bao nhiêu? Em nói là 150.000/oto. Lão cứ ngạc nhiên mãi từ lúc hành nghề đến giờ chưa thấy ô tô nào mà chỉ bị phạt 150.000 cả.
Cuối cùng cũng lấy được giấy tờ, không lỗi rồi cũng thành có lỗi. Ôi cái xã hội này. Muốn sống tử tế muốn sống lương thiện cũng chẳng được. Không có lỗi thì cứ sống chết không đưa giấy tờ cho XXX, đừng để nó dụ dỗ cho xem giấy tờ rồi, nó quay mình hết lỗi này đến lỗi khác. Đến lúc người lái xe bị ức chế thì XXX sẽ bắt thêm lỗi thái độ mà muốn chuộc lỗi bắt buộc phải nhận một lỗi khác.