Bực là tốt mợ nhé. Chỉ cần thay đổi thói quen đi chút xíu thôi. Thay vì chìm đắm vào cơn bực cơn ức chế, thì hãy tách tâm trí ra làm đôi, khách quan quan sát nó xem nó bực nó ức chế như nào. Quan sát kỹ, đừng bỏ qua bất cứ chi tiết gì, nhưng ko đc can thiệp vào nó. Mợ sẽ thấy nó trải qua các giai đoạn như sau :
- Chuẩn bị bực
- Bắt đầu bực
- Chuẩn bị phát điên
- Tôi đang phát điên
- Cơn điên tôi đang tiếp diễn
- Cơn điên tôi bắt đầu dịu dần
- Tôi đỡ bực hơn chút
- Tôi hơi hơi bực
- Tôi hết bực
- ....
Cứ quan sát như vậy, tạo thói quen mới cho mình, rồi mợ sẽ thấy quãng thời gian chu kỳ "bực" đấy càng ngày càng ngắn lại. Tức là mợ lấy lại thăng bằng cực nhanh. Vài năm tích cực luyện tập, mợ sẽ lấy lại thăng bằng chỉ trong vài giây tức là mợ thành công vì người ngoài ko thể nhận ra được là mợ đã bực
Việc này là việc khó, nhưng ko có nghĩa là ko làm được, muốn làm được thì việc đầu tiên là BẮT ĐẦU, 1 sự bắt đầu đơn giản ko cần phải có lý do ko cần phải phân tích đúng sai càng ko cần phải nhét cái lý trí vào phân tích làm gì cho nhức óc