E hôm đi mua sách vở cho F1 ở LTKiệt, đứng thanh toán trước e là 2 e nhỏ 1 trai 1 gái(2 chị e thì phải) e gái cũng bằng tầm F1 nhà e(học cấp 2)
Của các e ý mua hết gần 200k, bé gái rút tờ 200k ra đưa cho chị thu ngân. Chị thu ngân soi tờ 200k 1 hồi rồi bảo:
- E ơi tờ tiền này bạc quá rồi chị ko nhận dc đâu. Đổi cho chị tờ khác!
E bé kia bảo:
- E chỉ có mỗi 1 tờ đó thôi
Chị thu ngân bảo:
- Thế thì e mang đồ đã mua trả lại hết trên các kệ bày đi. Tiền này chị ko nhận dc đâu!
Thế là 2 chị e bé kia mặt thuỗn ra, cậu e chực chực khóc
.
E mới bảo chị thu ngân:
- E đưa a tờ tiền đó a đổi cho 2 cháu cho các cháu nó thanh toán. Ai lại bắt các cháu nó trả lại bao nhiêu đồ lắt nhắt vào từng kệ như thế!
Chị thu ngân nói:
- A thông cảm cho e. E ko phải gây khó khăn, mà nhiệm vụ của e là thu tiền. Nếu tiền này ko tiêu dc thì e phải bỏ tiền túi ra bù
E mới bảo:
- Thôi dc a đổi cho các cháu. E thanh toán cho các cháu nó đi!
Thế là e cầm tờ 200k bạc phếch đó, lấy 2 tờ 100k ra đổi. Xong e thanh toán tiền của e xong ra về! 2 cháu kia đạp xe đạp e thấy ra đến gần ngã tư BTriệu rồi. E cũng đi đường đó vượt nhẹ qua các cháu, thấy 2 cháu hớn hở cũng thấy vui vui
Còn tờ 200k bạc kia e có bà cô có người quen làm ở kho bạc. Bà ý toàn gom 1 lượt của tất cả mọi ng trong nhà các loại tiền bạc, rách...thi thoảng đổi cho 1 lượt!
p/s: e kể hơi dài dòng, mục đích ko phải là qc e là người tốt(e cũng ko tốt lắm đâu ợ)
. E chỉ thấy là có những lúc trong những tình huống bất ngờ gặp khó khăn của ng khác, trong đk ta có thể giúp đỡ thì ta nên sẵn sàng giúp ạ!
E thấy là bt và việc giúp đỡ hoàn toàn xuất phát từ cảm nhận tự nhiên của mình chứ ko nhằm 1 mục đích gì đâu ạ!