[Funland] Vui buồn đời sống

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Trời nóng !!! Sự nóng bức, làm tôi ngở như mình như đang ở trong chảo lửa, nhiệt độ lên 103 deg F, rất khó chịu. Mới tháng 6 thôi, mùa hè, vẫn còn dài lắm. Những đợt nóng như thế nầy, sẽ còn tiếp tục thêm nhiều lần nữa, cho đến tháng 10.

Không bao lâu nữa là đến ngày Quốc Khánh. Chuyến đi xa cũng đến gần hơn. Sức khoẻ ai kia, đã tiến triển khá hơn nhiều rồi, tôi yên tâm đợi ngày khởi hành.

Tối hôm qua, ngồi làm tổng kết sơ bộ giá tiền, cho 1 chuyến đi chưa hình thành, trong tương lai. Đến nơi có phong cảnh đẹp như tranh vẽ. Chưa mua vé bay, vé xe lửa, chưa đặt khách sạn, nhưng tôi có thể cho ra 1 con số gần như chính xác. Khoảng ~ 5k -5.5k là tối thiểu cần phải chi ra. Với con số đó, tôi nghĩ đến những địa danh khác gần hơn, ít tốn kém hơn, rồi so sánh.

Câu hỏi trở lại trong đầu, "Đến đó làm gì, có cần thiết không". Ai kia nghe tôi lẩm bẩm nên cắt ngang. "Em thích thì mình đi, đừng suy nghĩ đến con số". Tôi ngó ai kia, giọng trách cứ " Em đang tiết kiệm dùm cho anh đó, không biết cám ơn chút nào".

Sáng dậy, quên mất, đêm qua, tôi đã từng bực bội ,vì câu nói của người ấy.

Biết trời sẽ rất nóng, nên hôm nay, ai kia không quên dặn dò. "Buổi trưa thấy nóng, nhớ bật điều hoà lên nhé", và sau đó bước chân ra cửa. Tôi nói vói theo " Lái xe cẩn thận, chiều về với em".

Cái nóng rát ,cháy da, cháy thịt, đeo đuổi dai dẳng từ sáng đến giờ, xế chiều rồi, mà nhiệt độ vẫn chưa giảm đi, và vài ngày tới, sẽ y như thế nữa . Nhìn đồng hồ, kim chỉ gần 7 giờ. Tôi mở cửa sổ ra , và đóng lại thật nhanh. Ngoài trời, có gió nổi lên, mang theo hơi nóng hừng hực.

Chẳng bao lâu nữa, tôi sẽ nghe tiếng xe quen thuộc, và khi nhìn thấy người bạn đời, thế nào cũng nghe câu hỏi trách cứ, "Tại sao..." theo ngay sau đó.

1655860188730.png
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Nhìn lịch báo thời tiết cho 10 ngày tới mà tôi ngao ngán. Cái nóng bức vẫn tồn tại, và không thấy nhiệt độ giảm bớt chút nào. Đợt heat wave nầy kéo dài quá. Uống nước đá lạnh, ăn các món giải nhiệt, vẫn không thể làm bớt đi sự nóng bức. Không đi ra ngoài, nhưng tôi vẫn thấy mình bị say nắng.

Khuya về, nhiệt độ giảm xuống, mới có thể ngủ được, nhưng giấc ngủ cũng không sâu. Vì gần sáng, nhiệt độ lại gia tăng trở lại. Mỗi mùa hè đi qua, sự nóng bức, càng lúc càng nhiều hơn, mặc dù xung quanh nhà tôi, cây cối xanh um. Những hàng cây lá phong, cao to, trồng dầy đặc ở các con đường, vẫn không đủ, để xua tan sức nóng.

Trải qua gần 1 tuần lễ, chịu đựng sự oi bức, ai kia quyết đinh mở hệ thống điều hoà cả căn nhà lên, và cho chạy 24/24. Lúc còn đi làm việc, cả ngày, tôi ngồi ở nơi có điều hoà, cho nên, mùa hè đến không ảnh hưởng gì mấy. Còn bây giờ thì khác xa, tôi không chịu được sự nóng bức, đúng là quá dở.

Mới đầu hè, chưa nghe thông báo việc luân phiên cúp điện. Nhưng tôi biết là sẽ xảy ra. May mắn là khu nhà tôi, có lẻ, nằm chung đường dây điện với những công ty lớn, cho nên, ít khi bị cúp điện lâu dài. Và nhờ trong nhà có lò gas, nên dù cho bị cúp điện, tôi vẫn có thể nấu ăn bình thường.

Giá xăng vẫn gia tăng, $6.19/ gallon. Đổ xong bình xăng, tốn gần $100. Nghe tôi xuýt xoa, người bạn đời trấn an " Đừng lo lắng, anh còn lo nổi mà. Cuối tuần nầy, sẽ đưa em đi biển nhé".

Lạm phát gia tăng, trên mạng, mọi người bàn tán nhiều về sự suy thoái kinh tế, sẽ xảy ra trong tương lai gần, không thể tránh khỏi. Tôi hy vọng, sẽ không phải nghe tin xấu, nhiều công ty phải sa thải nhân viên. Và cũng mong rằng, nếu suy thoái kinh tế đến, chỉ là 1 cú sốc nhẹ nhàng, rồi sẽ sớm đi qua.
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Hôm nay ra chợ, nhìn thấy đám xoài Kent quá ngon, nên tôi lựa mua. Khi lựa xong, trái nào cũng thấy ngon, muốn mang hết cả về nhà. Cuối cùng, phải bỏ lại 1 ít và lấy đúng 3 thùng xoài, 18 trái, cùng với 3 trái khóm Mexico.

Mang hết vào nhà, sắp xếp lại tủ lạnh và cho tất cả xoài vào đó. Nhìn cái tủ lạnh, tràn đầy hết chổ chứa, tôi biết, phải vài tuần sau, mới có thể ăn hết mớ thức ăn trong đó.

Ai kia tan sở về nhà, nhìn mấy trái xoài dư ra, nằm trên bàn, rồi hỏi tôi " Em mua chi nhiều vậy". Tôi cười hì hì trả lời "Tại con mắt, to hơn cái bụng".

Ăn cơm chiều xong, tôi vật lộn với trái xoài vì nó quá to. Sợ tôi bị đứt tay, nên người bạn đời đoạt lấy dao và gọt vỏ xoài dùm tôi. Miệng lẩm bẩm, "Nói hoài mà không chịu làm theo, phải bổ đôi quả ra, thì mới dễ cầm". Tôi cười trừ cho qua chuyện.

Thời tiết vẫn nóng bức, nhờ có điều hoà, nên mấy đêm nay có thể ngủ ngon giấc. Thực đơn cũng được tôi đổi sang những món nguội như bún, bánh ướt, bánh xèo, bánh đúc mặn v.v... Lần trước, tập làm bánh đúc mặn, bể luôn mặt bàn bằng kiếng. Ai kia nói đùa, "Lần nầy lại làm bánh đúc mặn, không biết sẽ làm bễ cái gì đây". Tôi đáp lời " Chiều mai, anh về dọn dẹp, sẽ biết ngay thôi".

Sức khoẻ ai kia, càng lúc, càng khá hơn nhiều, và chuyến đi xa nhà, cũng đến gần hơn.
 
Chỉnh sửa cuối:

Mabamon

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-801860
Ngày cấp bằng
1/1/22
Số km
522
Động cơ
19,916 Mã lực
Tuổi
24
Chuyện hay quá.
 

Thuantrung

Xe tăng
Biển số
OF-548130
Ngày cấp bằng
30/12/17
Số km
1,132
Động cơ
167,704 Mã lực
Đời sống ở quê nhà thấy khá hơn rất nhiều rồi. Anh em họ nhà cháu ở VN thuoc gd tri thuc, có tầm vài triệu usd do có bds mặt tiền cho thuê, có hai đúa con hoc gioi, du học Mỹ định cư lại lthấy chúng nó ở xa thiếu thốn cả tình cảm, gia nhà thì đắt đỏ
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Đoá hoa cúc đầu tiên nở rộ. Ai kia cắt vào, mang tặng cho tôi. Đoá hoa màu vàng xinh đẹp, làm rực sáng cả căn phòng.

Mấy hôm trước, người bạn đời cắt tặng cho tôi bình hoa, cắm nhiều cành cúc trắng và hoa đồng tiền màu đỏ. Tuy nhiên, do trời nắng nóng nên chúng sớm rụi tàn. Từ đó, tôi không muốn ai kia cắt hoa cúc trắng nữa, vì để nguyên trên cành, chúng sẽ tàn lụi lâu hơn.

Tôi thích hoa cúc và hoa sen, nhưng nơi đây làm gì có được những đầm sen to lớn cho tôi ngắm nhìn. Trên chùa có thấy trồng sen trong những lu nước nhỏ, có nhiều hàng dây kẻm, rào ngang, rào dọc, trông rất chướng mắt. Hoá ra, nhà chùa cũng sợ bọn đạo chích, lẫn trong đám khách hành hương, đến viếng chùa rồi trộm đi mất những gốc sen bé xíu đó.

Nghe tiếng xe thân quen và tiếng garage mở cửa, tôi biết người bạn đời về đến nhà. Ai kia bước vào nhà, với túi Cherry vàng trên tay. Đưa cho tôi rồi nói " Mua cho em nè". Tôi nhìn những trái Cherry Rainier, vàng ươm, mọng nước. Chưa ăn vào, đã thấy chúng rất ngon. Hôm trước ra chợ, thấy có bán, ~$10/ lbs, giá khá cao, nên tôi từ bỏ loại trái cây mình ưa thích. Không ngờ, người bạn đời đoán ra được, nên tự tay mua Cherry mang về.

Nhìn tôi vui vẻ ngồi ăn trái Cherry, ai kia nói tiếp " Em ăn Cherry xong, nếu còn muốn ăn, mai anh ghé chợ mua thêm". Tôi mỉm cười gật đầu, thay cho câu trả lời. Trong lòng, thấy thật ngọt ngào, và vị ngọt trái Cherry, càng thêm ngon.

1656377992336.png

1656377825979.png
 

nguyen_kia

Xe điện
Biển số
OF-29246
Ngày cấp bằng
16/2/09
Số km
3,482
Động cơ
471,436 Mã lực
Có những ngay các sự việc xui liên tục các cụ ak.
Em hôm qua ko đc việc chính, lúc quẳng vali lên xe chưa đóng cửa mà cửa nó sập vào tự khóa mà cái khiển e đặt trong xe! Mất 20' ko gọi dc thợ vì ở tỉnh, phải tự hí hoáy mở mất 20'.
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Đêm qua khó ngủ, đau nhức tay chân, ai kia ngồi xoa bóp cả đêm, cho tôi đi vào giấc ngủ. Tình yêu tuổi trẻ ngày nào, từ lúc tóc còn xanh, giờ được thể hiện, qua những chăm sóc nhỏ bé, đầy thương yêu, giữa hai người đầu bạc.

Cuộc sống mỗi ngày trôi qua trong sự yên ả. Tôi không thấy nhàm chán, khi công việc trong nhà, lập đi lập lại như 1 điệp khúc. Chỉ mong, những ngày tháng như thế nầy, được còn mãi.

Sáng ra, tỉnh giấc, nhìn thấy ai kia vẫn còn ngủ say. Tôi rón rén, bước ra khỏi phòng, xuống lầu , pha ly cà phê nóng và hâm lại 2 cái bánh bao. Mang lên, thì người ấy vừa thức giấc và đưa tay ra. Theo thói quen, tôi nằm xuống, gối đầu mình, lên cánh tay quen thuộc, và cảm nhận được nụ hôn nhẹ, được đặt lên, trên mái tóc mình.

15 phút sau, tôi đốc thúc ai kia ngồi dậy, làm vệ sinh răng miệng và ăn sáng. Vừa ăn, vừa bàn chuyện sơn nhà. Mùa hè nầy, căn nhà tôi cần phải phủ lên 1 lớp sơn mới, chuẩn bị cho mùa mưa sẽ đến vào cuối năm. Dự đoán phí tổn khoảng là ~5.5k đến 7k, ngang bằng với 1 chuyến xa. Tôi chép miệng nói " Phải chi, nhà mình 1 tầng thôi, chúng ta sẽ tự làm lấy" . Ai kia bật cười, trả lời " Too late, Honey. Ngày trước, nếu có phản đối, thì em cũng chẳng nghe"

Bàn xong chuyện sơn nhà, chúng tôi quay ra bàn luận, nhiều chuyện khác. Tôi nói với ai kia, những thông tin du lịch đã đọc được trên net. Bhutan sắp gia tăng giá tiền sustainable development fee, từ $65/ người lên đến $200/ người, chưa tính những tốn kém khác như vé bay, hotel, ăn uống, và xe cộ di chuyển .Với sự thay đổi mới nầy, 1 tuần lễ ở Bhutan, sẽ tốn khoảng $7.5k là ít nhất.

Chuyến đi Bhutan, nằm trong dự định của chúng tôi, không biết bao nhiêu lần rồi, nhưng chưa 1 lần thực hiện được nó. Hiện tại, địa điểm đó, lại càng thêm xa vời hơn. Nhìn con số tổng giá tiền cho chuyến đi 2 người, theo giá củ, là $560/ ngày. Cho nên, tôi luôn chuyển hướng, vì cho rằng, với số tiền đó, nên đi đến những nơi khác, thực tế hơn nhiều.

Trên mạng , toàn là những bài viết, rất tích cực, quảng cáo Bhutan. Những câu văn hoa mỹ, ca tụng Bhutan là đất nước tuyệt vời, một nơi chốn thần tiên , thiên đường hạ giới cuối cùng còn sót lại và là đất nước đáng sống v.v... Có rất ít bài review nói lên lời thật, nơi ấy, có thật sự đáng giá, với số tiền phải bỏ ra không. Theo tôi thì giá mới hay giá củ, vẫn là quá cao.

Hơn nữa, đi theo tour, chương trình được xếp đặt sẵn, không 1 chút tự do. Người du lịch chỉ được phép đến nơi, họ muốn dẫn mình đến. Không thể ghé ngang qua, ăn ở hàng quán địa phương, nhìn thấy được trên cung đường đi. Hay được phép , nói chuyện giao lưu với người địa phương, gặp ở trên đường . Cho nên, thay vì đi Bhutan, tôi thà rằng trở lại viếng thăm vùng núi Alps Thuỵ Sĩ, hay đi 1 nước nào khác thuộc Châu Âu. Thích ghé nơi đâu, thích ăn món gì, và ăn lúc nào, cũng được cả, tự do thoải mái hơn nhiều.Tôi chưa từng có dịp đến Na Uy hay Austria. Những địa diểm nầy, nghe nói, có nhiều phong cảnh thiên nhiên đẹp lắm.

Ngoài ra, ai kia, đã không còn có thể đi bộ được quảng đường xa. Vì vậy, vùng đất thiên đường hạ giới Shangri-La nầy, sẽ dành cho những du khách có đủ duyên, và trong túi chứa đầy bạc trắng. Còn chúng tôi, sẽ viếng thăm lại những nơi quen thuộc, mình đã từng đi qua.
 
Chỉnh sửa cuối:

namtrieucen.hn

Xe hơi
Biển số
OF-727918
Ngày cấp bằng
4/5/20
Số km
101
Động cơ
72,763 Mã lực
Em cứ vào cây xăng xong, ra là EM lại cảm thấy buồn man mác Cụ ạ!
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Tháng 7 về, ngày lễ Quốc Khánh đến 1 lần nữa. Khi không để ý đến, thì 1 năm trôi qua thật nhanh. Khi chờ đợi, mỗi ngày dài như 1 tháng. Gởi ra tin nhắn Happy Birthday đến con trai yêu quý. Thật xa xưa, con chào đời trong ngày vui nhất. Mỗi năm, biết bao nhiêu người ăn mừng, đón chào ngày Quốc Khánh và con tôi, đón chào ngày sinh nhật của mình, cùng vui vẻ, với hàng chục triệu người dân khác.

Người bạn đời gọi thợ sơn đến xem nhà và ấn định giá cả. Dù không muốn, nhưng tôi mong , họ không làm rộn đến mình. Tôi vẫn chưa cảm thấy thoải mái, tiếp xúc với người lạ mặt.

Giá cả sơn nhà định ra, ~6K. Ai kia báo với tôi, sẽ tự sửa chữa lấy, những phần mục nát trên patio và deck.

Mấy chục năm trước, khi mua căn nhà nầy, chính tay tôi và người ấy xây dựng lên patio và deck. Theo thời gian, chúng không thể tồn tại và trở nên mục nát, cũng giống như chủ nhân của căn nhà gỗ nầy. Tôi vẫn không biết, ai kia, còn có đủ sức khoẻ, để sữa chữa chúng hay không. Và phải mất bao lâu, mới sửa xong. Một lần nữa, chúng tôi, sẽ bắt tay lên, sửa sang và xây dựng lại chúng.

Thời gian, đúng là đáng sợ thật. Vì không có vật gì, có thể tồn tại với thời gian.

1656896684667.png
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Nhìn áo ai kia sứt nút, tôi mang rổ may ra ngồi đơm lại khuy áo. Tuổi già, mắt mờ, người bạn đời giúp tôi se chỉ luồn kim. Ngồi kề bên nhìn tôi đưa tay kéo chỉ.

Hai cọng chỉ mỏng manh, được tôi kéo lên, rút xuống nhịp nhàng. Những chiếc khuy áo lỏng le, hay sắp đứt rời, từng cái một, được tôi đưa trở về vị trí củ , nằm chắc chắn nơi đó.

Có những chiếc áo, mặc lâu ngày, sút đường chỉ may, sẵn dịp, tôi mang ra khâu vá luôn. Từng mũi kim vụng về của người không biết cắt may, ai kia chưa từng chê bai, vẫn thích mặc những chiếc áo củ kỷ đó.

Người bạn đời có rất nhiều quần áo, do tôi mua sắm, trong những lần đi shopping, nhưng chẳng hiểu tại sao, ai kia chỉ thích mặc hoài vài bộ quần áo , đến bao giờ thật củ, mới chịu thay qua những bộ quần áo mới. Có lẻ, những vật người ấy thích, sẽ ít khi muốn rời xa, dù cho vật ấy, có củ mèm theo thời gian đi nữa.

Nhiều lúc nghe tôi càm ràm, ăn mặc quá xềnh xoàng như thế, sẽ bị người khác cười . Ai kia luôn chống chế, vào công ty, lúc nào cũng mặc thêm áo khoác xanh bên ngoài, đâu có ai nhìn thấy đâu mà chê bai. Tôi yêu cái tính giản dị, không màu mè, không xa hoa, của người đi bên cạnh mình, suốt mấy chục năm, nên cũng học theo người ấy, rất giản dị trong cách ăn mặc của mình. Cho nên có lúc, chính vì sự giản dị đó, bị những ánh mắt làm lơ của đám saleman, khi đi mua xe, hay khi bước chân vào, 1 gian hàng đồ hiệu nổi tiếng.

Dù thế, tôi vẫn lái được xe ra khỏi dealer , chiếc xe mới cắt chỉ, hay bước ra khỏi cửa hàng hiệu, với cái túi xách đắt tiền trong tay. Để rồi, những người nầy, nhìn thấy tôi lần nữa, với ánh mắt tiếc nuối. Và không ít lần, tôi nhận được tấm cạc nhỏ, có tên tuổi, số phone,với lời nói rất thân thiện, nếu cần gì thêm, làm ơn gọi cho tôi v.v...

Lấy cái vali nhỏ, loại carry on, tôi bắt đầu chuẩn bị hành trang, cho chuyến đi xa sắp đến. Mấy hôm nay, nghe thông tin, có hàng ngàn chuyến bay bị huỷ bỏ. Tôi không biết, vài ngày nữa, khi đến lượt mình đi, có bị xui xẻo như thế không. Hy vọng, mọi việc êm xuôi và chúng tôi sẽ bình an đến nơi mình muốn đến.
 
Chỉnh sửa cuối:

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Chuyến bay nội địa đưa chúng tôi đến Jackson Hole. Từ đây, dễ dàng lái xe đi thăm 2 công viên quốc gia: Yellowstone và Grand Teton. Trở lại cảnh củ, nhưng người xưa, không còn nhìn thấy nữa.

Chúng tôi nhận chiếc xe SUV mid size từ quầy mướn xe Avis. Người bạn đời, kiểm soát lại mọi thứ trên xe, và chúng tôi trực chỉ về hướng nam, công viên Yellowstone. Điểm đến là Worldmark Resort, rất gần cửa đi vào của công viên nầy.

Tôi nhận căn hộ condo 2 phòng ngủ, có nhà bếp với đầy đủ dụng cụ nấu nướng, rộng ~1200 sq ft. Quá rộng rải cho 2 người trú ngụ. Mỗi lần đi nơi đâu, đa số, tôi đều chọn mướn căn hộ, có bếp, có máy giặt, xấy, dù cho giá tiền phòng đắt đỏ hơn rất nhiều . Vì như thế, tôi có thể chọn lựa ăn bên ngoài ,hay tự nấu các bữa ăn theo ý thích.

Căn hộ của tôi, nằm trên tầng cao, có view đẹp nhìn ra cánh rừng thông xanh biếc. Xa xa là dãy núi cao. Tôi không biết dãy núi kia thuộc về Yellowstone hay Grand Teton. Tôi chỉ biết rằng, cảnh thiên nhiên chung quanh thật đẹp và yên bình. 1 nơi chốn lý tưởng, để tạm quên những phiền muộn trong cuộc sống.

Mở vali, lấy gia vị nấu ăn, được tôi mang theo từ nhà, sắp xếp chúng lên trên counter nhà bếp. Sau đó chúng tôi đi siêu thị địa phương, mua rau cải, nước uống, trứng gà, kem, trái cây, bánh mì, và các món ăn chơi khác. Như vậy, sẽ có đủ mọi thứ, cho chuyến đi vào Yellowstone National Park, sáng mai.

1657409566152.png
 

minhtienxaydung

Xe tải
Biển số
OF-521099
Ngày cấp bằng
12/7/17
Số km
359
Động cơ
179,252 Mã lực
Tuổi
34
Cuộc sống là thế cụ ah, rong ruổi đi tìm những thứ mình chưa đạt được. Mải mê tìm kiếm đến lúc ngoảnh mặt lại thì đã ngấp nghé xế chiều. Đến lúc ngẫm ra giường đăt nhất thế giới chính là giường bệnh thì cũng là lúc hóa ra hạnh phúc mình được trải qua chính là những năm tháng thanh xuân rực rỡ đã qua mà thời khắc đó mình k nhận ra đó là hạnh phúc vì nỗi lo cơm áo gạo tiền đè lên vai nặng quá...!
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Covid-19, BA.5 đang trên đà gia tăng. Điều đó làm cho tôi lo ngại thật nhiều. Hết làn sóng nầy, đến làn sóng khác. Đa số cho rằng, Covid-19 đã không nguy hiểm như trước đây. Nhưng tôi không thể xem thường , bất cứ làn sóng nào của Covid-19 xảy đến.

Chuyến đi 2 công viên quốc gia kết thúc, thêm 1 lần nữa, tôi được nhìn lại những mạch nước nóng Geyser đầy màu sắc đẹp đẻ, ở khắp nơi trong khuôn viên rộng lớn của Yellowstone. Chúng rất đẹp, nhưng tiềm ẩn sự nguy hiểm chết người, nếu như du khách không cẩn thận, rơi vào trong đó.

Vì thế, chúng tôi chỉ dám đặt những bước chân của mình, lên những lối đi an toàn, dành cho du khách tham quan. Chúng tôi cũng chẳng dám, đi ra khỏi những vùng an toàn ấy, hay đến quá gần. Có những mạch nước nóng, khói bốc lên nghi ngút, cho thấy nhiệt độ nước trong đó, cao hơn cả nước sôi. Lần trước đến Yellowstone, do bị trợt té, cổ chân bị sưng thật to, tôi chỉ có thể ngồi trong xe, chờ các con, và ai kia đi tham quan ngắm cảnh. Đâu giống như lần nầy, có cơ hội, bước chân song hành cùng ai kia, ngắm nhìn mọi thứ

1657943145168.png


Rất đông người, đang ngồi chờ Old Faithful phun nước, riêng chúng tôi thì chọn 1 địa điểm trên cao, vừa an toàn, vừa nhìn thấy trọn vẹn mạch nước nóng phun lên cao ngất. Giọng nói của park ranger đếm ngược lại, vang lên, phát ra từ chiếc loa, giống như là sắp phóng phi thuyền con thoi lên không gian vậy đó.
1657943195179.png


Trong lúc lái xe di chuyển trong vùng thung lũng Hayden, chúng tôi nhìn thấy nai, chó sói, gấu đen, bò rừng, cừu Pronghorn v.v...... Có rất nhiều xe, đậu lại chờ đám bò rừng (Bison), đi sang đường. 1 đàn cả chục con, đang đứng ở ven đường. Giống như họ, ai kia cũng đậu xe theo. Tự dưng, 1 con bò rừng thật to, bắt đầu di chuyển ra đường và đứng ngay trước đầu xe của chúng tôi, không chịu đi tiếp.

Do khoảng cách quá gần, tôi được dịp nhìn thật rỏ con bò ấy, nhưng không dám, đưa máy lên chụp hình. Vì e sợ, ánh sáng phát ra từ flash của máy chụp hình sẽ ảnh hưởng đến con bò rừng nầy.

Những con thú hoang, nhìn từ xa, với khoảng cách an toàn, thì rất thoải mái và yên tâm , ngắm chúng, qua cái ống dòm. Tuy nhiên, khi khoảng cách quá gần, tôi thấy sợ. Sợ chúng nổi giận, hút ngay vào xe mình 1 phát, thì sẽ phải tốn nhiều tiền sửa xe.

Đưa tay ôm cánh tay người bạn đời, tôi nói nhỏ " Em hơi sợ, anh de xe nhè nhẹ, từ từ lùi ra phía sau, cho có chút khoảng cách, xa với con bò rừng nầy". Ai kia nhìn lên kiếng chiếu hậu, dự định làm như thế. Nhưng rồi xe vẫn đứng yên. Tôi chưa kịp hỏi tại sao thì ai kia nói " Em sợ thì đừng quay đầu ra phía sau. Có 1 con bò rừng khác, đang đứng ngay phía sau xe mình".

Không dám quay đầu ngoái nhìn, tôi kéo cái kiếng nhỏ, mé bên ghế hành khách, và nhìn vào đó . Ôi trời, 1 con bò rừng to khác lại chận xe, ngay ở phía sau. Cho nên, ai kia, không thể tiến tới, hay lùi xe được . 15 phút đi qua rồi, mà chúng chẳng chịu nhúc nhích, chỉ đứng yên ngay chổ đó. Còn tôi thì thấy tim mình, đang đánh lô tô vì sợ hãi.

1657945154339.png
 
Chỉnh sửa cuối:

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Mấy hôm nay, tôi có dịp được xem những phim, về đời thật của những vị bác sĩ có bàn tay vàng, tạo được những bước tiến đáng kể trong nghành Y. Họ là những người da màu, thông minh và đầy lòng nhân ái. Họ tìm tòi ra những phương án mới, cứu giúp được nhiều người hơn.

Đi chơi về, phải đương đầu với việc sơn sửa căn nhà , đã che mưa nắng cho chúng tôi, mấy chục năm qua. Ai kia nghe tôi nói " Giá như ...." nên cười ngất, vỗ nhẹ lên vai tôi và nói rằng. Đừng tiếc nuối nữa em, chuyện đã đi qua, thì không có cách nào quay trở về được nữa".

Tôi biết rằng, những câu nói tiếc nuối, không thay đổi được gì cả. Có lẻ, do áp lực phải đương đầu với những biến cố đã xảy ra, cùng với những sự việc đang và sắp tới đây, khiến cho tôi càng lúc, càng mất tự tin. Tôi sợ hãi. Sợ mình không đủ sức gánh người ấy trên vai. Sợ mình sẽ không còn mạnh mẻ, sáng suốt, để có thể đưa ra quyết định chính xác, như trước đây. Và rất sợ, phải đối diện với kết quả đau thương, từ quyết định đó.

Khi không còn ai khác bên cạnh, để chia sẻ, ngoài người ấy, tôi lại càng lo sợ nhiều hơn. Sự bất lực, sự cô đơn, và sự lo lắng cho sức khoẻ người ấy, đan xen vào nhau, ở mọi lúc, mọi nơi, đè nặng lên người, nhiều lúc, làm cho tôi không còn thở nỗi.

Rồi nước mắt tuôn xuống như mưa, tôi khóc oà lên như 1 đứa trẻ, đã chịu nhiều uất ức. Ai kia, bước đến ôm chặt lấy tôi, miệng luôn trấn an . " Anh vẫn còn đây, vẫn còn sức khoẻ, chưa tệ đến nỗi như em nghĩ đâu. Bình tâm lại đi em" .

Bàn tay quen thuộc, lau nước mắt cho tôi, ôm tôi thật chặt và dỗ dành . " Thương em rất nhiều, anh biết em lo lắng nhiều việc. Đừng khóc nữa em, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thứ".

Tôi muốn dừng khóc lại, nhưng chẳng hiểu , nước mắt từ đâu ra, mà nhiều quá. Có lẻ, những ấm ức và lo âu, đã đè nén trong lòng tôi quá lâu rồi. Cho nên, khi có dịp, thì nước mắt tuôn trào ra như suối chảy. Tôi khóc ngon lành và trách ai kia đủ thứ. Người ấy thì chỉ lẳng lặng nghe, dù hiểu rỏ, không phải mọi việc tôi trách cứ, đều là lỗi của người đó hết.

Tôi vẫn chưa tìm ra được, vị bs nào có đôi tay vàng, để làm cuộc đại giải phẫu cho người ấy. Nhiều lúc tôi ước ao, phải chi ngày xưa, mình đủ thông minh, để có thể theo đuổi ngành y. Thì ngày nay, sẽ có được nhiều kiến thức và sự liên hệ, dễ dàng tìm được người bs có đôi tay vàng, chữa được bệnh tình cho người tôi yêu thương.

Vài tháng tới đây, cuộc hẹn lần thứ 3, gặp bs chuyên môn. Vị bs mới nầy, do chính tôi yêu cầu. nhưng tôi vẫn không dám chắc, ông ấy là vị bs , có đôi tay vàng, mà tôi đang tìm kiếm. Không biết, ông ấy sẽ có những nhận xét ra sao, về bệnh tình của ai kia . Tôi cũng không biết, lần nầy chụp MRI, kết quả vẫn tốt hay sẽ thay đổi. Và cái test cân bằng, sẽ cho ra kết luận như thế nào đây.

Con số thống kê, cho thấy 1/100K sẽ mang chứng bệnh nầy. Tôi không quen biết ai, có mang cùng 1 chứng bệnh, và cũng không tìm thấy bất cứ thông tin nào, nói về những biến chứng lâu dài, người bệnh sẽ đối diện ra sao. Và cuộc sống sau nầy, sẽ có những ảnh hưởng to lớn nào . Tuy nhiên, trong thời gian gần đây, những bệnh tình, ai kia vừa trải qua, cho tôi cái nhìn khác, không thể chủ quan được nữa.

Những vị bs chuyên môn, tôi gặp ở Stanford, chỉ nói về mặt tốt. Không 1 ai, chịu nói rỏ, mặt trái của cuộc hậu giải phẫu. Và tôi, với chút kiến thức y khoa ít oi, nhặt được từ trên mạng. Cho nên, đầy sự lo âu ,khi biết được, những sự rủi ro, những biến chứng, có thể xảy ra ,trong khi hay sau khi cuộc giải phẫu hoàn thành. Bởi thế, áp lực càng ngày càng đè nặng lên thêm nữa . Tôi cảm thấy mình hoàn toàn bất lực, vì không thể làm gì được khác hơn, trong việc chữa trị, căn bệnh của người ấy.
 
Chỉnh sửa cuối:

violet9

Xe hơi
Biển số
OF-789216
Ngày cấp bằng
4/9/21
Số km
161
Động cơ
48,306 Mã lực
Tuổi
28
Mong bình an và niềm vui đến với gia đình anh chị!
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Mất rất nhiều thời gian và gặp vài công ty sơn nhà. Cuối cùng, vẫn chưa chốt được ai, vì giá quá cao. Số tiền phải bỏ ra lên đến 12k, gấp đôi con số, được báo giá vài tuần trước đây. Cần phải làm thêm vài cuộc hẹn, với những công ty sơn nhà khác nữa.

Ai kia đã bỏ ra mấy ngày, để sửa lại cái patio mục nát, tuy không còn nguyên vẹn và chắc chắn như 30 năm trước, nhưng cũng đủ để làm cho tôi bớt đi sự lo âu. Người ấy tự tay sửa chữa vì không tìm được thợ, và vì tuổi đời của nó quá cao. Lần nầy sửa sang xong, hy vọng nó sẽ tồn tại thêm vài năm nữa. Còn cái deck, thì phải chờ ai kia mua cây về đóng lại các bậc thang, rồi sơn lại nó.

Hơn 30 năm trôi qua, khi chủ nhân ngôi nhà, đã già đi rất nhiều, thì mọi thứ cũng hư hại theo thời gian. Chúng tôi cũng biết, có thể, mình sẽ không còn có được 1 khoảng thời gian 30 năm nữa đâu, khi sức khoẻ ai kia, càng ngày, càng tệ. Cho nên, đây có thể nói là lần cuối cùng, chúng tôi cùng nhau sửa sang lại patio và cái deck. Nhìn mọi vật trong căn nhà, đều chứa đầy dấu vết xưa củ. Chúng cần phải được thay mới, nhưng chúng tôi đã không còn sức lực, và sự hào hứng của tuổi trẻ, để một lần nữa, tự tay thiết kế và xây dựng lại hết mọi thứ. Nơi đây, đã chứa quá nhiều kỷ niệm của đời người. 30 năm, trôi qua như 1 giấc mơ buồn.

Mấy ngày qua, chiều nào tôi cũng ra sân vườn dọn dẹp, tỉa cây. Cây ổi già gần 30 năm, cho trái ăn rất ngon, tự tay tôi cầm dao chặt từng nhánh xuống. Như thế, những con rệp trắng sẽ không còn là nỗi bận tâm. Đốn xong cây ổi đi, mặt tiền căn nhà cũng sáng sủa và trống trải hơn nhiều. Cuối tuần nầy, tôi sẽ chặt tỉa cây nằm ở phía trái của ngôi nhà. Rồi sau đó, chuyện tỉa cây, cắt nhánh sẽ được tiếp tục ở sân sau, cho đến khi mọi thứ đều hoàn tất, trước mùa mưa năm nay.

Thật lâu lắm rồi, tôi mới nhìn lại căn nhà của mình, ra sức dọn dẹp lại bên ngoài, cho gọn gàng trở lại. Khi nào xong hết phía bên ngoài, thì sẽ dọn dẹp và quăng bỏ bớt đồ vật bên trong. Hy vọng, khi mọi thứ xong xuôi, tôi cũng sẽ tìm lại được chính mình.

Chiều nay có dịp đi sang nhà hàng xóm. Được cô chủ nhà đưa đi xem nhà. Cô ấy tốn hơn 110K, để tân trang lại nội thất bên trong. Cô ấy nói cho tôi biết. Căn nhà của cô đang có trị giá gần 2M. Cùng với lời hứa, bao giờ tôi cần, cô ấy sẽ giúp tôi, góp ý kiến về mặt trang trí nội thất.

Tôi kể lại chuyện mình nhìn thấy căn nhà được tân trang với nội thất mới tinh, nhưng không có ý định sẽ bỏ ra một số tiền lớn như vậy. Tuy nhiên, có vài nơi trong nhà bếp và phòng tắm nhà tôi, cần phải được thay mới, vì chúng đã rỉ sét hết cả rồi.
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Hôm nay, đọc được những lời giảng thật hay.

"Cuộc sống là những câu chuyện duyên sinh, tất cả đều phải tựa vào nhau để sinh khởi và tồn tại. Chỉ khi nào có thể bình yên một mình, không phụ thuộc vào những điều bên ngoài, khi đó mới là bình yên thực sự, đó là giải thoát.

Cuộc sống như một chuyến tàu, có đủ hạng người trên đó, có người bước lên, có người bước xuống, có người còn ngồi lại đi chung với nhau thêm một đoạn nữa, nhưng cuối cùng ai cũng phải rời tàu, rồi về nhà một mình".


Rất nhiều lần, tôi mang những câu giảng hay, đọc được trên mạng , và bàn luận cùng người ấy. Nhưng rồi lại nghe lời nói quen thuộc. " Kinh Phật dạy cho chúng sinh, Đời là bễ khổ, nhưng không dạy người ta, làm cách nào, để vượt qua bễ khổ đó cả". Tôi không đọc được nhiều kinh Phật, nên chẳng tìm ra, chút bằng chứng nào, đối đáp lại, nhận xét của người ấy cả.

Con người đều có tánh tham lam, cho nên mới khổ. Có người vì muốn kiếm nhiều tiền, nên đánh đổi bằng tuổi trẻ của mình, để rồi nhận ra, cuối cùng, tiền bạc và tài sản đều là những thứ vô nghĩa.

Tôi cũng có lòng tham, muốn tạo dựng ra, 1 gia đình hoàn hảo, muốn níu giữ những gì tốt đẹp nhất, lâu dài. Chưa hề nghĩ đến, cuộc họp mặt nào rồi cũng sẽ tan. Và mọi thứ, đều sẽ tan biến đi, theo chu kỳ của riêng nó.

Kinh Phật có ý nghĩa sâu xa và bao la quá, trong khi, tôi chỉ hiểu được loáng thoáng, qua những việc xảy ra, trong đời sống của chính mình. Sự hiểu biết ít ỏi của tôi, chẳng đủ cho tôi ngộ ra điều gì to tát, chỉ cảm nhận được, đời 1 con người, ai cũng chịu cảnh khổ như nhau.

Tôi đã từng cho rằng, mình có được 1 hạnh phúc đầy đủ. Chỉ đến khi, mọi thứ chợt tan biến, giống như bọt nước. Chạm tay vào là vỡ nát . Từ lúc ấy, tôi hiểu ra được, ý nghĩa của hai chữ "vô thường" . Hai chữ đơn giản nhất, diễn tả những nỗi khổ đau và mất mát, mà con người phải gánh chịu. Nó đến rất bất chợt, không một dấu hiệu báo trước.

Làm cách nào,để tìm được sự bình yên, mà không phụ thuộc vào người khác đây. Câu hỏi ấy, tôi vẫn đang đi tìm câu trả lời phù hợp, cho chính mình.


1658336744036.png
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top