[Funland] Vui buồn đời sống

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Mùa xuân về, tôi dọn dẹp các chậu đất đã tàn rụi hết . Hạn hán trầm trọng, nên không thể tiếp tục được thú vui trồng trọt nhỏ bé nầy . Những cây ngò gai tôi gieo, một số chết do tôi không biết cách bón phân, và 1 số khác chết vì bị tôi tưới nước nhiều.

Mấy cây còn lại, bộ rễ của chúng vẫn chưa phát triển mạnh mẽ, nên vẫn còn yếu ớt, và lá ngò gai đã dài ra thêm , khoảng 8cm-10cm. Hơn nữa, mớ côn trùng nhỏ trong đất potting mix , tôi không biết tên, lại sinh sôi nẩy nở quá nhiều.

Những cây ngò gai còn sống sót cuối cùng, được tôi mang ra sân. Đặt chúng ở nơi không có nắng chiều chiếu đến. Nhưng chỉ 1 lúc sau, tôi nhìn lại, thì chúng đã bị quéo lá vì mất nước . Có lẻ, nhìn thấy điều nầy, đã là mức hạn cuối cùng, cho sự kiên nhẫn của tôi. Nên tôi tuyên bố chấm dứt nghề nghiệp nhà nông nữa mùa . Người bạn đời cười bảo tôi thiếu kiên nhẫn nên khó thành công. Tôi xoè hai tay của mình ra, cười hì hì và đáp lại rằng " Nhìn nè, hai bàn tay nầy, chỉ cầm sách và bút, không có số làm nhà nông. Bởi thế, em trồng cây gì là chết cây nấy .Mệt rồi, không chơi tiếp nữa".

Ai kia nói tiếp " Đã bảo em đừng trồng trọt làm chi cho cực, nhưng em không nghe. Giờ thì yên rồi hén". Tôi bước đến gần, vòng tay qua ôm người ấy, miệng lẩm bẩm " Biết rồi, biết rồi... Đừng cằn nhằn nữa".
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Một buổi chiều tháng 4, Grand Wailea resort.

Những ngọn đuốc Tiki , chiếu sáng trong hoàng hôn, tạo ra một khung cảnh lãng mạn, nên thơ . Ngồi uống ly rượu, cocktail ,ở nhà hàng Humuhumunukunukuāpuaʻa. Ôi !!! cái tên sao mà quá dài và khó đọc.


1649132540001.png

1649132754638.png
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Chuyến bay đưa chúng tôi đến Maui, vào một ngày đẹp trời của tháng 4. Tôi bay cùng với gần 100 hành khách trong chiếc phi cơ 737 MAX 8 , có sức chứa 175 người. Do chuyến bay ít người nên ai cũng có chổ ngồi rộng rải, và chúng tôi ngồi ở hàng ghế số 2.

Từ lúc Omicron xuất hiện, tôi dừng lại các chuyến bay đi xa. Tuy vậy, qua hơn 5 giờ bay, được phục vụ ăn, uống trên phi cơ, tôi không cảm thấy chút nào lo lắng. Tâm lý vẫn ổn định . Có lẻ, bay đi rồi, thì sự sợ hải về Covid-19 cũng tan biến đi ít nhiều.

Bước xuống phi cơ, nhận lại hành lý ký gởi, tôi ra quầy taxi, đón xe đi đến nơi tôi đã đặt phòng từ vài tuần trước. Đêm qua, qua trang web của khách sạn, tôi nhận phòng 2 queen beds, ocean view, nhưng vẫn không biết, lúc check in, có bị thay đổi gì không.

Lần đầu tiên đến nơi đây, Grand Wailea Resort, đang được tu bổ. Dù khách sạn nầy đã được xây dựng nhiều năm rồi, nó vẫn còn giữ được vẻ đẹp ngày trước. Thông thường, tôi luôn đặt phòng ở tầng cao nhất, có view nhìn thẳng ra biển, để được nhìn thấy trọn vẹn cảnh đẹp , từ trên cao .

Tuy nhiên, lần nầy, do quá yêu thích cảnh trí của khu vườn Chapel, nên tôi chọn căn phòng nằm ở tầng trệt. Đối diện với nhà thờ nhỏ dễ thương. Dù thế, tôi vẫn nhìn được mặt biển , và hàng dừa xanh, với cành lá dừa đang nô đùa cùng gió biển .


1649292541237.png

1649298505317.png
 
Chỉnh sửa cuối:

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Nhiều năm trôi qua, tôi mới trở lại Maui. Cảm giác thật khác biệt so với lần trước đây. Không cần phải vội vả, cũng không cần phải viếng thăm các thắng cảnh du lịch. Tôi thong thả làm những việc mình muốn làm. Đi dạo cùng người bạn đời trên bãi biển xinh đẹp, hay ngồi cạnh ai kia, ngắm hoàng hôn dần buông xuống, uống ly rượu Matai yêu thích.

Biển ngoài kia mênh mông, cho tôi cảm giác mình rất nhỏ bé. Trong khoảnh khắc bình yên nầy, tôi thật muốn thời gian dừng lại, để tôi mãi được sống trong đó, với niềm hạnh phúc của riêng mình.

Nhìn ngôi nhà thờ nhỏ xinh, nằm ngay trước mặt, tôi hỏi người bạn đời " Có bao nhiêu người đã kết hôn trong đó và được mấy người trở lại nơi đây". Ai kia lắc đầu vì không biết câu trả lời. Tôi nghĩ thầm, biết đâu, sẽ may mắn, nhìn thấy 1 cặp đôi chụp hình cưới tại resort giống như lần tôi nhìn thấy cô dâu và chú rễ ở Ko Olina Resort.

Tôi rất thích biển, nên người bạn đời thường đưa tôi đi nhìn biển. Đôi lúc nói đùa rằng , có lẻ kiếp trước tôi là 1 con ốc nhỏ, hoặc là 1 cụm rong rêu nào đó dưới đáy biển , nên mới có tình yêu sâu sắc với đại dương rộng lớn kia. Tôi là người bình thường, nên không thể biết kiếp trước mình là ai; tuy nhiên, tôi cảm ơn thật nhiều, vì gặp được đúng người, ở kiếp nầy.

Chiều xuống dần, đi song bước bên cạnh người bạn đời, nghe sóng vỗ lao xao vào bờ cát vàng. Tôi cảm nhận, hạnh phúc đang len lỏi nhè nhẹ vào tim.


1649358547821.png
1649358599098.png
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Mỗi ngày, ngồi ngay trên giường của khách sạn, tôi có thể nhìn thấy những con chim sẻ , bay lượn và đáp xuống ngay cánh cửa kiếng, bước ra sân vườn. Tôi cũng nhìn thấy vài con chim cò trắng (tên tôi đặt), có bộ lông trắng muốt. Mấy loại chim chóc nầy quá dạn dĩ, bay đậu sát vào cánh cửa kiếng. Muốn ngắm chúng được lâu hơn, tôi đặt vài cái bánh lạt nhỏ , trên cái bàn nhỏ bên ngoài lan can, chúng mải mê ăn bánh, mặc tình cho tôi chụp ảnh.

Tra tự điển, tôi mới biết được tên thật của nó là Cattle egrets, là một trong những loại chim sinh sống ở Hawaii. Thú vui của tôi, là chụp được những tấm ảnh của phong cảnh đẹp, mang về làm kỷ niệm, cho riêng mình. Và cũng để sau nầy hồi tưởng lại.


1649359678871.png
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Tôi luôn mơ ước, làm 1 người bình thường và có được cuộc sống bình thường. Niềm mơ ước đó, đã trở thành hiện thực, khi tôi gặp người bạn đời. Dù cuộc sống có rất nhiều thăm trầm, nhưng tình yêu giữa chúng tôi luôn tồn tại và mạnh mẻ, theo số tuổi gia tăng.

Ngày xưa, nếu có người bảo với tôi rằng, sau nầy, trong tương lai, tôi có thể thực hiện những gì mình yêu thích. Lúc đó, tôi không tin. Và tôi chỉ dám mơ ước những điều nhỏ bé, trong tầm tay với của mình.

Có người nói, trên đời nầy, ít có được tình yêu vĩnh cữu. Người ta hay quan niệm rằng, tình yêu, thường bị giết chết bởi 1 cuộc hôn nhân, khi hai người về sống chung với nhau. Qua một thời gian, tình yêu biến mất, chỉ còn lại trách nhiệm và bổn phận .

Tôi không biết, tình yêu của chúng tôi, tại sao lại bền vững, qua bao năm tháng .Có lẻ, nó tồn tại do chúng tôi tin tưởng lẫn nhau. Và niềm tin ấy, tăng dần theo thời gian chung sống. Ngày trước, đọc sách, tôi thấy nói đến người chồng qua đời, thì người vợ sẽ không sống nỗi. Ở ngưởng cửa nầy, tôi thật sự tin rằng, câu chuyện đó có thật và tôi cũng hiểu được nguyên nhân trong đó.

Nhiều lúc, tôi rất ngây thơ khi đặt những câu hỏi, chỉ vì muốn nghe câu trả lời quen thuộc. Có người cho rằng, lời nói ra, đa số là không thật. Nhưng qua bao năm tháng, tôi hoàn toàn tin vào lời nói đó, và có lúc lại tự hỏi "Tại sao 1 người, có thể yêu thương 1 người, nhiều đến thế". Nếu mang ra cân đo, đong đếm, thì chắc chắn, cán cân tình yêu của chúng tôi, sẽ không cân bằng , và bị lệch nghiêng hẳn về một phía.

Một lời nói đúng lúc, sẽ làm cho người nghe vui vẻ cả ngày,
Một hành động sai lầm, sẽ mang lại hậu quả khó lường , với nhiều nước mắt.

1649362015604.png

1649362099704.png
 
Chỉnh sửa cuối:

Yellowtea

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-145206
Ngày cấp bằng
9/6/12
Số km
13,622
Động cơ
505,489 Mã lực
Tôi luôn mơ ước, làm 1 người bình thường và có được cuộc sống bình thường. Niềm mơ ước đó, đã trở thành hiện thực, khi tôi gặp người bạn đời. Dù cuộc sống có rất nhiều thăm trầm, nhưng tình yêu giữa chúng tôi luôn tồn tại và mạnh mẻ, theo số tuổi gia tăng.

Ngày xưa, nếu có người bảo với tôi rằng, sau nầy, trong tương lai, tôi có thể thực hiện những gì mình yêu thích. Lúc đó, tôi không tin. Và tôi chỉ dám mơ ước những điều nhỏ bé, trong tầm tay với của mình.

Có người nói, trên đời nầy, ít có được tình yêu vĩnh cữu. Người ta hay quan niệm rằng, tình yêu, thường bị giết chết bởi 1 cuộc hôn nhân, khi hai người về sống chung với nhau. Qua một thời gian, tình yêu biến mất, chỉ còn lại trách nhiệm và bổn phận .

Tôi không biết, tình yêu của chúng tôi, tại sao lại bền vững, qua bao năm tháng .Có lẻ, nó tồn tại do chúng tôi tin tưởng lẫn nhau. Và niềm tin ấy, tăng dần theo thời gian chung sống. Ngày trước, đọc sách, tôi thấy nói đến người chồng qua đời, thì người vợ sẽ không sống nỗi. Ở ngưởng cửa nầy, tôi thật sự tin rằng, câu chuyện đó có thật và tôi cũng hiểu được nguyên nhân trong đó.

Nhiều lúc, tôi rất ngây thơ khi đặt những câu hỏi, chỉ vì muốn nghe câu trả lời quen thuộc. Có người cho rằng, lời nói ra, đa số là không thật. Nhưng qua bao năm tháng, tôi hoàn toàn tin vào lời nói đó, và có lúc lại tự hỏi "Tại sao 1 người, có thể yêu thương 1 người, nhiều đến thế". Nếu mang ra cân đo, đong đếm, thì chắc chắn, cán cân tình yêu của chúng tôi, sẽ không cân bằng , và bị lệch nghiêng hẳn về một phía.

Một lời nói đúng lúc, sẽ làm cho người nghe vui vẻ cả ngày,
Một hành động sai lầm, sẽ mang lại hậu quả khó lường , với nhiều nước mắt.

View attachment 7029912
View attachment 7029913
Không phải vì rất yêu mà khi người chồng mất người phụ nữ ko sống nổi đâu cụ, mà do tính cách của người phụ nữ đó ra sao... Nếu tính cách hèn yếu, bi lụy thì dù ko yêu chồng cho lắm họ cũng dễ chết, vì bản thân họ sống phụ thuộc.
Rất nhiều người yêu chồng rất nhiều, nhưng khi chồng mất, họ vẫn gượng dậy và sống tốt, thậm chí rất tốt. Em có một cô bạn trên fb như vậy, đã 6 năm qua mà bạn ấy vẫn ko thôi thương nhớ chồng, nhưng bên cạnh công việc phát triển vù vù, thành công vô cùng, và con cái cũng lớn lên, thành công lắm. Bạn ấy ngày càng trẻ đẹp, xinh tươi, sống vui vẻ.
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Sau 1 tuần lể ở Grand Wailea, chúng tôi nhờ ks gọi taxi , đi trở lại phi trường Kahului, chuẩn bị cho chuyến bay sang đảo Oahu. Đi qua taxi ở đảo nầy, tôi học được 1 kinh nghiệm quý giá, đừng bao giờ tin tưởng vào lời nói của người đồng hương . Vì ở nơi đây, tình đồng hương là 1 điều gì, rất xa xỉ.

Chuyến bay từ Maui sang Oahu, chỉ mất 30 phút, tôi có cảm giác, vừa mới bay lên, thì đã hạ cánh xuống. Đón taxi đi về Khách sạn KO Olina, nằm ở phía tây của đảo Oahu. Nơi nầy, vẫn như trước đây, với vẻ đẹp vốn có.

Vào sảnh khách sạn, tôi nhận phòng, trên tầng cao, có view đẹp nhìn thẳng ra biển.

Con đường ven biển, quen thuộc, chúng tôi đã từng đi qua, rất nhiều lần, trong những chuyến đi, mấy năm về trước. Con đường nầy chạy dọc theo ven biển, đầy những cây dừa xanh ngát. Đến đây lần đầu, sau đó là lần 2, lần 3 và hiện tại, lần thứ mấy nhỉ, tôi không còn để ý.

Hai chúng tôi lội bộ rất xa, đi qua khỏi Aulani của Disney, đến tận khách sạn Four Season (Tên gọi trước đây là JW Marriott Ihilani). Tôi chẳng biết khi nào khách sạn đó đã đổi qua tên mới. Trên đường quay trở lại Ko Olina, tôi mỏi chân, bèn đưa tay vẫy 1 chiếc xe golf cart đang tiến đến gần, xin quá giang về. Đúng là tuổi già, thì sức khoẻ xuống dốc, không phanh.

Hai nhân viên của Ko Olina, vui vẻ , mời chúng tôi leo lên xe. Đến nơi, tôi tip họ vài đồng, và nói với ai kia " Cứ xem như mình đang đi xe golf cart của Conrad Rangali".


1649511222840.png

1649511282792.png
1649512063257.png


Có chút nuối tiếc, vì lần nầy, đặt phòng không có nguyên căn bếp, giống như các lần trước đây . Tôi bắt đầu thèm, những món ăn, tự tay mình nấu lấy. Ai kia không nói gì, đưa tay lấy trong ba lô, 1 ly mì. Ôi !!!! chưa bao giờ ly mì, lại ngon đến như thế.

Rất may, Oahu có nhiều tiệm ăn Tàu và Việt. Người bạn đời gọi phone, order gỏi cuốn, hủ tiếu mì và bún bò, ở 1 tiệm ăn gần đó . Đồ ăn, được đưa đến sảnh của khách sạn và chúng tôi xuống lấy. Trong phòng có lò vi sóng, nên cũng tiện lợi cho việc hâm nóng thức ăn.

Những ngày ở tại Ko Olina, chúng tôi nghỉ ngơi, tắm biển và đi dạo. Cũng không cần phải mướn xe, đi tham quan các điểm du lịch. Những nơi cần đến, ai kia, đã đưa tôi đi tham quan qua, trong nhiều chuyến đi trước đây. Ngồi cùng nhau , xem mặt trời lặn và nói chuyện ngày xưa, chuyện của bây giờ. Có khi dậy sớm, xem mặt trời mọc, xem người khác luyện tập yoga. Chúng tôi cũng không bàn nhiều, về những dự tính ở tương lai. Vì biết rằng , sẽ có những sự đổi thay. Ai kia hỏi tôi, có muốn đi Phố Tàu mua trái cây không. Tôi lắc đầu vì thấy không cần thiết.

Điều tôi thích nhất ở đây là có những lagoon chắn sóng, nên tắm biển không phải lo âu việc bị sóng cuốn trôi ra xa. Bửa ăn Lū‘au, chúng tôi đã thử qua, nên không còn muốn tham gia nữa. Dù thế, tôi cũng có thể đứng 1 nơi tại resort, cách đó không xa lắm, xem lại show múa lửa truyền thống, của người dân địa phương. Ai kia hứa hẹn, sẽ đưa tôi đến vùng biển Southern Pacific ocean, đến đảo Bora Bora nổi tiếng, thuộc quần đảo French Polynesia.

Hai tuần lễ, sang mấy đảo nầy, không mướn xe lái, cũng không thấy gì bất tiện. Ở Maui, ks có xe miễn phí, phục vụ du khách, đến khu shopping hay các tiệm ăn trong vùng Wailea. Còn bên Oahu, thì Mariott không có ưu đãi nầy. Hai tuần lễ đi xa, trôi qua rất nhanh. Đến lúc, chúng tôi phải trở về nhà . Đường bay về nhà lại mất thêm hơn 5 giờ bay nữa. Máy bay chạm bánh xuống mặt đất, tôi biết mình đã có thêm 1 lần nữa, đi được đến nơi, về được đến nhà. Và lại có thêm 1 kỷ niệm đẹp, được xếp vào kho ký ức. Hơn nữa, chúng tôi cũng sẵn sàng cho các chuyến bay xa hơn và dài hơn nữa.
 
Chỉnh sửa cuối:

Mưa tháng 11

Xe tăng
Biển số
OF-545767
Ngày cấp bằng
14/12/17
Số km
1,321
Động cơ
185,195 Mã lực
Cảnh đẹp quá. Cụ thật hạnh phúc khi được ngắm cảnh đẹp bên cạnh người tri kỷ.
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Trong hành lý mang theo về nhà, có hai túi xách mới mua ở tiệm Louis Vuitton. Chuyến đi chơi vừa qua, tôi ghé ngang trung tâm thương mại ,The shop of Wailea, ngắm nhìn hàng hoá cho vui, chứ không có ý định mua sắm. Không ngờ, hai cái túi xách ONTHEGO MM và SPEEDY BANDOULIÈRE 30 đó, lại lọt được vào mắt tôi. Thế là ai kia nói vun vào để tôi mua chúng. Tiền thuế hàng hoá , tại Hawaii , chỉ có 4%, rẻ hơn rất nhiều so với nơi tôi cư ngụ. Chưa gì hết, đã thấy có lời rồi.

Nhìn tôi ngắm nghiá hai túi xách, ai kia nói " Happy Birthday". Tôi cười đáp lời. " Anh khôn quá, thay vì đưa em sang Paris mua chúng, giờ không cần đi nữa". Người bạn đời lắc đầu " Thấy người ta có, thì muốn cho em cũng có". Tôi cười hì hì, nói tiếp " Câu nầy nghe quen tai à. Túi xách em có cả đống, giờ lại mua nữa, để trưng bảo tàng hay sao". Ai kia cười phá lên, khi nghe tôi dí dỏm như thế.

Bao năm qua, tính cách người bạn đời không thay đổi. Đi shopping mua sắm. Món đồ nào tôi nhìn thấy thích, thì cứ luôn miệng khen đẹp. Còn tôi thì cứ nhìn giá cả, và phân vân mãi, sợ ai kia than phiền, tôi quá xa xỉ.

Ngày xưa, khi đồng ý làm vợ của thư sinh nghèo, với 2 bàn tay trắng. Tôi nào dám nghĩ rằng, sau nầy, mình có điều kiện để mua sắm thoải mái , cũng như có được cơ hội đi thật xa, nhìn thấy được rất nhiều nơi xa lạ, có phong cảnh tuyệt đẹp . Vì thế, nên tôi nói đùa với ai kia rằng " Em đã thành công, đầu tư cuộc đời mình, thật đúng nơi, đúng chỗ".

ALOHA !!!!
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Cuộc sống lúc nào cũng có 2 mặt : Tốt và xấu . Chúng tôi có những ngày thật vui vẻ, và có lúc đối diện với nhiều âu lo . Vẫn biết, thời gian luôn tàn phá hết mọi thứ, và ai cũng phải đối diện với bệnh tật, ở tuổi về chiều. Tuy nhiên, khi bệnh tật đến, thì sự lo âu tăng theo cấp số nhân . Ngoài việc chấp nhận ra, không ai có thể làm gì để thay đổi được điều ấy.

Chúng tôi trở lại những ngày tháng củ, và tôi bắt đầu chú tâm vào cuộc hẹn sắp đến của người bạn đời, với các bác sĩ chuyên môn. Dạo nầy, người bạn đời rất dễ dàng vấp ngã, nên sự lo âu của tôi tăng lên nhiều hơn. Trước lúc bay về nhà, từ Hawaii, ai kia than phiền bên hông, bị đau trở lại.

Tôi bắt đầu vào các trang mạng xem giá vé bay. Hai năm trước đây, chuyến đi sang Maldives, bị huỷ bỏ vì Covid-19 xuất hiện. Bây giờ, chúng tôi có thể bắt đầu lại các chuyến đi nước ngoài, khi người bạn đời, vẫn còn đủ sức khoẻ để bay xa. Nếu không đặt vé bay bây giờ, giá vé sẽ còn tăng cao hơn nữa.

Chúng tôi chưa bao giờ quá cảnh ngang qua vùng Trung Đông. Vì vậy, tôi phải đọc rất nhiều thông tin trên mạng, để biết chuyến bay nào, của hãng bay Qatar, có loại ghế Q-suites, mà mọi người khen ngợi. Cũng không biết, nếu mua được vé bay với loại ghế đó, rồi đến phút cuối, rủi ro phi cơ bị thay đổi, thì có còn ngồi loại ghế đó được nữa hay không. Tôi bắt đầu học tập tành, đu theo trend, bay 1 lần với ghế Q-suites đó, để xem coi nó có gì đặc biệt, so với ghế bay của những hãng bay khác.

Hơn nữa, phải sắp xếp lịch trình, làm sao cho phù hợp với luật lệ hiện tại của Covid-19, là đòi hỏi kết quả của PRC test, trong vòng 24 giờ, trước khi bay trở về nhà. Nếu không làm được, xác xuất bị kẹt ở Doha rất cao. Vì khoảng thời gian chờ đợi ở phi trường nầy khá dài , gần 8 tiếng đồng hồ, mới có thể lên chuyến bay tiếp tục. Theo thông tin trên mạng, phi trường Doha, không có nơi phục vụ PCR test, cho hành khách đang chờ nối chuyến bay.

Qua vài trang mạng xã hội, có nhiều người, đang bàn tán về việc, toà huỷ bỏ lệnh mang khẩu trang ở những nơi công cộng như phi trường và trong khi bay. Tôi không màng đến điều nầy cho lắm, vì tôi sẽ tiếp tục mang lên khẩu trang, để tự bảo vệ mình. Tuy nhiên, nếu khẩu trang không còn bắt buộc nữa, thì xác xuất an toàn Covid-19, trong lúc bay, sẽ giảm mạnh. Như thế thì có nên bay ra nước ngoài nữa hay không, trong khi chuyến đi sang Maldives, trung bình sẽ tốn mất khoảng 28 - 35 hrs, hay lâu hơn nữa. Đó là câu hỏi, mà tôi chưa có câu trả lời ở thời điểm hiện tại.

Điều tôi mong đợi là cái giấy xét nghiệm âm tính (PRC test), được huỷ bỏ hoàn toàn, không còn đòi hỏi như bây giờ. Có như thế, chuyến đi xa mới dễ dàng sắp xếp và tôi không còn phải lo âu rằng, chuyến bay về nhà, có thể, sẽ gặp lắm gian nan.
 
Chỉnh sửa cuối:

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Nghe bài hát tuổi 13 của ca sĩ Thanh Thanh Hiền hát cùng con gái, chợt nhớ đến ngày xưa, tôi ở vào lứa tuổi nầy . Chiếc áo dài trắng tinh khôi mặc lên người. Chiếc xe đạp mini được bố mua cho. Ngày hai buổi , tôi đạp xe đi học. Vô tư vô lự, trong lứa tuổi nầy. Không biết bây giờ, đám bạn học củ, còn lại được mấy người.

Kỷ niệm bao giờ cũng thật đẹp, và khi nhớ đến, lòng con người lại thấy ấm áp hơn. Nhiều lúc, tôi chọn lựa, chỉ nhớ đến những kỷ niệm vui, không muốn nhớ đến, những việc, đã từng làm thương tổn mình. Lắm khi, không kiềm chế được những ý nghĩ không vui, thì những câu kinh niệm Phật, sẽ là những câu niệm cứu rổi.

Đêm qua, tôi gọi cho hãng bay AA, chốt xong chuyến bay sang nước ngoài cho năm sau. Gặp người nhân viên khá nhiệt tình và chu đáo. Hy vọng lúc đó, tình hình Covid-19, ổn định hơn nữa. Và mong rằng, chuyến bay về nhà, không còn đòi hỏi cái giấy xét nghiệm âm tính trong vòng 24 hrs, trước khi bay. Như thế, sẽ bớt đi rất nhiều sự phiền toái.

Ai kia biết tôi sắp xếp xong xuôi, bước đến gần , hôn lên trán tôi như thường lệ, và nói nhỏ " Cám ơn em". Tôi nhìn ai kia mỉm cười nói đùa " Khỏi cần nói cám ơn. Mỗi năm, đừng quên đưa em đi 2 nước khác nhau và trả tiền bill là được rồi".
 

cha biet chi

Xe điện
Biển số
OF-489591
Ngày cấp bằng
18/2/17
Số km
2,889
Động cơ
276,900 Mã lực
Tuổi
32
E chả vui buồn.lặng lẽ đọc comment
 

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Đêm qua lại nằm thấy ác mộng. Người bạn đời đánh thức tôi. Rồi nắm tay tôi cả đêm,cho tôi yên tâm đi vào giấc ngủ. Thói quen nắm tay, hình thành được mấy năm nay, những khi tôi bị ác mộng quấn thân, có đở hơn nhiều, nhưng không dứt hẳn.

Ai kia, set up chuông đổ trong Apple tablet mà tôi không biết. Tôi nghe được, rất nhiều lần trong đêm, tiếng nút ve bắn lên, rồi rớt xuống sàn gạch. Tôi cứ cho rằng đầu óc mình đang bị hoang tưởng, vì tiếng động đó chỉ có mình tôi nghe được. Cho nên cảm thấy buồn bã trong lòng. Đến chừng nghe tôi nói, thần kinh tôi đang có vấn đề. Ai kia phá lên cười ngất, lấy ra tablet, và nói với tôi, mỗi đêm sẽ tắt đi nguồn điện.

Đưa tay ra, vuốt mái tóc tôi, thốt lên lời trêu ghẹo" Không ngờ em tôi yếu bóng vía đến thế". Tôi liếc mắt hỏi lại " Anh mua bảo hiểm nhân thọ bao nhiêu, mà muốn hù chết em như thế". Rồi nghĩ đến cái tính sợ ma của mình, nên phát cười theo, đến chảy cả nước mắt.

Sắp hết tháng 4 rồi, nên ngày cũng dài ra thêm. Lợi dụng trời tối chậm, tôi ra sau nhà nhìn đám hoa cỏ của mình. Không biết, tôi còn giữ chúng được bao lâu nữa, khi tình trạng hạn hán, càng lúc, càng nghiêm trọng hơn. Biến đổi khí hậu và những biến động trên thế giới, làm cho cuộc sống con người , ngày thêm khó khăn. Thức ăn, cứ tăng giá, và chưa có dấu hiệu dừng lại.

Tôi không còn để ý nhiều đến sự thay đổi của xã hội, chỉ chú tâm, sống những ngày tháng của riêng mình. Trong lòng ôm hy vọng, người bạn đời còn đủ sức khoẻ trong vài năm nữa, để thực hiện ước mơ. Tôi vẫn luôn chờ mong, 1 chuyến đi dài 6 -7 tháng, đến những nơi nào mình thích, mà không có các dự định trước. Giống như cặp vợ chồng người Mỹ, tôi từng gặp ở Cambodia. Họ đi cùng nhau 6 tháng rồi, vẫn chưa trở lại nhà của họ.

Đành rằng, mỗi người có cuộc sống và dự tính khác nhau. Tuy nhiên, tôi rất muốn mình có chuyến đi dài như họ vậy. Mỗi lần nghe tôi nói lên mơ ước đó, ai kia lúc nào cũng nói " Họ làm được, nhưng em thì không". Tôi hỏi thêm, thì người ấy chỉ nói rằng " Khi em chưa có được, thì em sẽ mơ ước. Đến khi chính mình trải nghiệm, sẽ thấy quá dài". Tôi không cãi lý với người bạn đời, vì người ấy biết rỏ tính tình của tôi và có tầm nhìn xa hơn tôi. Tôi chưa bao giờ xa nhà lâu như vậy. Chuyến đi lâu nhất là 5 tuần lễ, đã thấy nhớ nhà và muốn quay về.
 
Chỉnh sửa cuối:

ocean1

Xe tăng
Biển số
OF-727961
Ngày cấp bằng
5/5/20
Số km
1,880
Động cơ
94,784 Mã lực
Xem lại Series phim Indianna Jones , người bạn đời nói, sẽ có tập 5, và hứa đưa tôi đi xem , khi phim ra rạp. Tôi có chút nghi ngờ nên hỏi lại " Phim hay không, hay sẽ giống như tập 4, cốt truyện quá lãng xẹt". Ai kia trả lời " Anh không biết, phải đợi khi phim ra rạp".

Nhiều phim củ, rất hay, xem đi xem lại hoài, vẫn không thấy chán". Đôi lúc, tôi muốn được sống ở những nơi, mình thấy được trong phim. Chỉ tiếc rằng, đó là phim ảnh, nên mới đẹp và an bình như thế. Ngoài đời thật, chắc gì tốt đẹp như thế.

Rất nhiều lần, tôi đi tìm 1 nơi bình yên, cho những ngày tháng cuối đời. Ai kia đều biết, nên thường hay nói rằng " Sự bình yên, đến từ trong tâm, không phải do từ cảnh vật bên ngoài". Tôi hiểu được điều đó, nhưng vẫn luôn tìm kiếm. Có lẻ, do tâm của tôi vẫn còn bất an.

Tính tôi cố chấp, nhận định việc gì xong, là ít khi thay đổi. Cho nên, người bạn đời luôn lo lắng cho tôi. Cũng giống như, khi nghe tôi nói rằng " Đi ra ngoài, dù có gặp lại người quen củ, tôi vẫn không muốn bắt câu trò chuyện". Ai kia nói với tôi " Từ từ, mọi việc sẽ ổn thôi".

Nhìn thấy được sự bạc bẽo của con người, từ lúc đó, tôi đóng lại cánh cửa của tâm mình .Trong thế giới nhỏ bé của tôi, không còn ai khác, ngoài người bạn đời bên cạnh. Nhiều lúc nuối tiếc, giá như, tôi làm điều nầy sớm hơn, thì đâu có gặp phải thương tích đầy mình, và người ấy cũng không cần, phải lo lắng cho tôi nhiều đến thế.

Tôi lặng lẻ sống những ngày tháng như bây giờ, chăm sóc cho ai kia từng miếng ăn, giấc ngủ. Và sống trong sự bảo bọc , thương yêu của người đó. Lúc buồn thì đọc sách, nấu ăn, hay lên mạng tìm kiếm những thông tin du lịch, để sắp xếp những chuyến đi xa. Lúc vui thì đợi cho ai kia tan sở về nhà, kể cho nghe, những gì tôi đọc được trên mạng, hay sẽ nhờ ai kia đưa tôi đi mua sắm vật liệu nấu ăn.

Tôi thích cuộc sống hiện tại của mình, đơn giản và bình yên. Nhìn đi nhìn lại, mấy mươi năm qua, tôi đã tốn công sức, sống cho người khác. Thật không đáng giá, chút nào.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top