Em chưa đi Nga, nên muốn hỏi cho biết. Nếu mặt mũi là người Việt, nhưng passport không phải là do VN cấp, thì tình trạng nhập cảnh ở Nga, có dễ dãi không, hay sẽ khó khăn như lời cụ kể .
Hồi em ở Việt Nam, có mấy câu chuyện này (thật 100%)
Câu chuyện 1:
Một đoàn lãnh đạo của một Tổng công ty nhà nước của Việt Nam sang thăm Liên Bang Nga khoảng năm 2000 theo lời mời của doanh nghiệp Nga. Tại sân bay quốc tế Sheremetyevo (thủ đô Moscow), nhân viên cửa khẩu hỏi phỏng vấn, không biết nội dung cụ thể là gì (theo lời lãnh đạo thì nó hỏi luyên thuyên, tiếng ko bên nào hiểu bên nào - sau này ông ấy mới hiểu là nó đòi tiền, cũng là sếp to nên có cự cãi và thế là nó bắt vào phòng riêng để khám. Tội nghiệp mấy bác lãnh đạo ở nhà cũng oai lắm thế mà lần ấy bị nó lột truồng ra không còn cái gì để khám.
Câu chuyện 2:
Một đoàn của công ty Vạn Xuân (trực thuộc Bộ quốc phòng) sang thăm Nga. Ai làm trong ngành chắc biết lĩnh vực công ty Vạn Xuân xuất nhập khẩu. Các nhân viên của Vạn Xuân đều là quân nhân chuyên nghiệp nhưng không phải ai cũng mặc quân phục khi đi công tác, thế nên có chuyện là tại cửa khẩu nhập cảnh, nhân viên cửa khẩu cũng hỏi han và được trả lời thông tin vừa đủ khiến chú nhân viên khá khó chịu (nhân viên Vạn Xuân nói chuyện bằng tiếng Nga như người Nga luôn). Cũng có màn khám xét tư trang nhưng ko có màn lột quần áo vì nhân viên Vạn Xuân có hộ chiếu công vụ. Nhưng chú nhân viên cửa khẩu khá bất lịch sự khi định cầm luôn điện thoại của nhân viên Vạn Xuân (đại loại là loại điện thoại đời mới nhất bấy giờ trên thế giới).
Nhân viên cửa khẩu: ĐIện thoại này xịn đấy, tao lấy được không ?
Nhân viên Vạn Xuân: Hộ chiếu công vụ mà bị đối xử thế này à, tùy viên quân sự đại sứ quán Việt Nam đang đợi bên ngoài đấy
Nhân viên cửa khẩu: Tao thích thì tao lấy đấy
Nhân viên Vạn Xuân: Được lấy đi, đó là sự lựa chọn của mày
Nhân viên Vạn Xuân ra khỏi sân bay mà không có điện thoại, sau đó tùy viên quân sự đại sứ quán phải báo cho bộ quốc phòng Nga, đại diện của Rosoboronexport và câu chuyện thành ra khá căng thẳng, chú nhân viên cửa khẩu ngay lập tức bị đình chỉ, điện thoại được trả lại cho chủ nhân kèm theo lời xin lỗi.
Nói thế để thấy Việt Nam mình khá đắng khi ra nước ngoài. Dù thực tế là dân mình thuộc loại thông minh, nhưng ngày xưa nghèo, nên khổ thế.
Rất may là sau này Việt Nam mình khá hơn, các cụ phải hiểu ý nghĩa cực kỳ to lớn khi mình mở cửa, có thêm tiền còn có thêm bạn bè nữa nó nâng cái tầm vị thế Việt Nam lên cao lắm. Năm 2004 sang Thái Lan bước ra khỏi cái sân bay Don Muang thấy đường của nước bạn y như đường Nhật Tân Nội Bài bây giờ, xe hơi lao vun vút mà choáng. Ở trung tâm thương mại Thái Lan họ phát phiếu dự thưởng bốc thăm sau khi mua hàng, mà tìm đỏ mắt trong mục các quốc gia ở tờ phiếu không có tên nước mình. Bé tý như Hongkong, Macau đều có tên mà Việt Nam ko có nên hỏi. Nhân viên nó bảo ko biết, chắc là do khách mua hàng nước nào nhiều thì nó in vào cái phiếu bốc thăm thôi. Nghèo nó gắn với hèn như thế đấy các cụ ạ. Em đi nước ngoài nhiều nên thấm lắm, có lần làm visa đi Hàn Quốc mà xếp hàng nửa ngày mới đến lượt, tưởng thế đã là kinh mà sau đấy nước họ có chính sách gì mới dân mình còn phải xếp hàng đến tận đường Trần Duy Hưng.