[Funland] Vợ đẻ và những câu chuyện cười ra nước mắt ở Bệnh viện phụ sản Hà nội

Biển số
OF-211
Ngày cấp bằng
9/6/06
Số km
15,737
Động cơ
741,007 Mã lực
Nơi ở
Câu chuyện các chuyến đi
Ngày nào cũng họp hành đến khuya ung hết cả đầu. Tối về nghe con khóc thấy nhẹ hết cả người. Tiện Đậu Đậu sắp đầy tháng và stress đếch ngủ được, tôi kể câu chuyện vợ đi đẻ và chém gió tí về Bệnh viện Phụ Sản Hà Nội để mọi người nghe chơi. Mọi ý kiến của tôi dưới đây chỉ là góc nhìn của cá nhân không liên quan đến ai. Tốt hay xấu là tuỳ vào quan điểm của người đọc.
Khoảng 2h chiều ngày 2/1, tôi đưa vợ vào làm thủ tục để hôm sau sinh ( chọn ngày chọn giờ luôn ). Tưởng là đơn giản vào chỉ nộp xèng xong về ai dè vào cái bác sỹ đè ra làm các kiểu xét nghiệm kiểm tra. Đen cái là gần cạn ối nên khi làm xong thủ tục bác sỹ ra quyết định giữ lại luôn để theo dõi máy. Vợ tôi lại đăng ký đẻ dịch vụ nên tiền các chị đè ra thu ngay là tất nhiên. Tổng vui tạm thu tầm 19 củ trong đó 11 củ không lấy lại được ĐNN, còn 8 củ đẻ xong khấu trừ thừa trả lại thiếu thu thêm ( sau này các y tá buột miệng bật mí là éo bao giờ có chuyện thừa, chỉ thiếu và thiếu trở lên.. Nhưng cứ thu thế cho bệnh nhân đỡ xót xèng.. kaka.. ). Gì chứ vợ đẻ nhất định phải chọn dịch vụ tốt, cả đời sinh nở mấy lần đâu. Cái ngang của bà xã là cứ thích Phụ sản Hà Nội cho yên tâm chứ tôi lạ gì cái dịch vụ ở xã hội này.
Bởi giữ lại để theo dõi nên bắt buộc chúng tôi phải lấy phòng luôn. Ngay từ đầu đã đăng ký phòng riêng để tiện gia đình chăm sóc và không phiền phức, nhưng nói cho oai miệng chứ để lấy được phòng riêng chắc cũng phải có tí may mắn. Nhà tôi nói nhanh là không nằm trong diện này.
Trước đấy cả tháng đã bảo vợ nhờ bác sỹ đăng ký phòng riêng đi, vợ thì cứ ngài ngại không nói, bực cả mình. Đến trước hôm sinh đi khám, đầu tiên vào khám mình tranh thủ rỉ tai bác sỹ ( quen ) là bố trí cho nhà em xin cái phòng riêng. Bác sỹ quen thân mình đếch ngại nên cứ nói thằng. Bác sỹ cười bảo anh yên tâm lát đằng nào chẳng sang khoa D5 ( khoa đẻ mổ dịch vụ ) thì anh cứ nói với các điều dưỡng bên đó là được.
Không yên tâm lắm, xuống chỗ quầy thu tiền mình hỏi tiếp luôn xem muốn đăng ký phòng riêng thế nào, mấy em trẻ đẹp lại cứ tủm tỉm bảo thủ tục đơn giản anh lên trên D5 là có. Nghe yên tâm hẳn. Mà dạo này phụ sản HN thay đổi bộ mặt thu ngân, toàn e sáng sủa đặng thu xèng cho dễ đây mà. Mấy ông hấp háy vào đây nộp tiền chắc toàn quên đếm. Thu tiền xong, do thiếu bản gốc Bảo hiểm nên em thu ngân bảo vợ là mai mang bản gốc đến để em đối chiếu còn làm thủ tục bảo hiểm. Vợ cứ gật gù xong cũng đếch nói gì với mình, mọi chuyện bắt đầu từ đây.
Lên D5, chạy máy xong thì bác sỹ ra cái lệnh là giữ luôn lại để theo dõi vì ối cạn rồi mai mổ sớm. Ok fine. Mình đăng ký lấy phòng loại cao cấp nhất, điều dưỡng cười tươi bảo anh yên tâm cứ ở chung đi, rồi có phòng em chuyển cho. Chung ở đây là 2 bà đẻ chung một phòng và mọi sinh hoạt trong phòng coi như là chung luôn. 2 cặp vợ chồng trong cùng một gian phòng 9m2. Vui vãi chưởng. Mình lại thuộc diện lạc quan yêu đời nên tin luôn, chắc mai có phòng. Đêm đó hai vc trốn về nhà ngủ cho lành mai vào sớm ( tất nhiên có tham khảo của bs là cũng không đến mức độ quá lo lắng ) còn chiếc giường kia để lại cho cặp vợ chồng vừa sinh mà sẽ là giường xóm của nhau trong vài ngày tới. Thực chất cho vợ về nhà ngủ một đêm cho an lành trước khi lên bàn mổ. Ở đấy chung phòng lại mất ngủ cả đêm hôm sau kiệt cmn sức không đẻ được thì toi.
Nói về khoa D5 chắc nhiều người biết, đi từ cổng sau phía Chùa Láng vào thì nó là toà nhà đầu tiên ngay tay phải. Cơ bản là sạch sẽ ( TCVN ) nhưng thang máy thì chậm thôi dồi luôn. Đứng xếp hàng từ tầng 1, chờ thang máy xuống chắc cũng phải tới 10p/lần. Xong lại thêm 15p để thang máy đi từ tầng 1 lên tầng 5, mỗi tầng dừng tí cho các bác sỹ và bệnh nhân, người nhà bệnh nhân ra vào các tầng. Tầng 2 là phòng mổ nên ở tầng này chỉ bác sỹ và bệnh nhân ra vào nhưng thi thoảng ca khó là có xe đẩy nên lúc nào tầng này ra vào cũng nhộn nhịp.
Thời gian đi thang máy rõ lâu, thôi mình không đẻ không sao, chỉ sợ mấy bà sắp đẻ mà chờ thang máy có khi đẻ rơi đẻ rụng mất.
Đèo mịa, cái vụ thang máy đông và bẩn thì mình tạm bỏ qua, nhưng vụ đưa cả xe cải tiến chở vật liệu xây dựng vào thang máy dùng chung thì mình thua cmnl. Vụ này như sau:
Sáng ngày 3/1, dự kiến giờ sinh của vợ là từ 7h-9h. Hai vợ chồng dậy rõ sớm, đúng 6h30 có mặt, vào phòng thay quần áo nhận tủ đồ trong phòng xong thì cũng đến giờ y tá đưa vợ xuống tầng 2 để chuẩn bị lên bàn sinh mổ. Trong tủ đồ ngoài quần áo của bà đẻ và trẻ sơ sinh thì còn có 1 CHIẾC ÁO VÀNG THẦN THÁNH.
Mình đưa hẳn vợ đến trước cửa phòng mổ chia tay bịn rịn, an ủi động viên làm công tác dân vận chán chê xong lại lên tầng 5 đứng cửa thang máy để chờ. Ông nào có vợ đẻ ở D5 chả nhớ cảnh đứng chầu hẫu ở cửa thang máy tầng 5 chờ điều dưỡng bế con mình vừa đẻ lên. Nhớ nhất cảnh 8h bảo vệ đi lùa người nhà bệnh nhân thì cứ hơn chạy loạn. Quy định là mỗi bà đẻ chỉ được có 1 người nhà ở cùng, và cách phân biệt người nhà là PHẢI MẶC CHIẾC ÁO VÀNG THẦN THÁNH. Thế là cứ ai không có áo vàng là bị đuổi xuống dưới nhà ngồi chờ đến khi nào bảo vệ cho lên mới được lên. Nhà tôi lại có hẳn 3 người gồm tôi và 2 bà nội ngoại cùng đứng chờ. Giải pháp đưa ra là: một bà mặc chiếc áo vàng sẵn có, một bà mượn chiếc áo vàng của giường bên cạnh, còn tôi thì kệ cứ bảo vệ đến lại lượn lờ ra xa cửa thang máy đi loanh quanh chỗ cầu thang. Cứ như đánh trận. Thử hỏi đang đứng chờ con chờ cháu sắp sinh mà bảo vệ cứ đuổi xuống thì bố ai mà đi được. Quy định rất vớ vỉn. Rất chi là vi phạm nhân quyền.
Mịa, không có khoảng thời gian nào lâu hơn khoảng thời gian chờ vợ sinh, vì là sinh mổ nên con có thể lên bất kỳ lúc nào trong khoảng thời gian từ 7-9h sáng. Thế là đứng hóng trước cửa thang máy. Thang máy có 2 cái, cứ cửa bên nào mở ra phát lại thấy nguyên tập đoàn hóng như mình nhao ra đứng sẵn ở cửa chờ xem điều dưỡng bế em bé có phải con mình không. Nhao đến lần thứ 3 thì mình thấy người ra không phải là điều dưỡng, em bé, bệnh nhân hoặc người nhà bệnh nhân mà là một chiếc xe cải tiến đầy ắp toàn cát sỏi lừng lững tiến vào. Dcm ức tí sặc máu. Cứ nghĩ đến cảnh lát con mình vừa đẻ ra lại đứng cạnh xe cát cùng 2 đồng chí công nhân xây dựng là mình thấy vui dồi. Sạch sẽ vô trùng chắc không nằm trong cái giá 19 củ tạm thu kia dồi.






Cả một cái bệnh viện phụ sản, một năm sản xuất ra hàng chục ngàn em bé, số lượng người ra vào lên đến cả chục triệu lượt / năm. Vậy mà cái điều tối thiểu là cần giữ vệ sinh sạch sẽ, đặc biệt là trẻ sơ sinh thì ôi thôi lại quá kém.
8h30 sáng. Cô điều dưỡng bế Đậu Đậu ra khỏi cái thang máy (mà tôi đếm sơ thì cũng đã chở được 5 chuyến cát sỏi xây dựng ra vào) để đi thẳng vào phòng hành chính làm thủ tục xác nhận sau đó chuyển xuống khoa sơ sinh ở tầng 4 để theo dõi và chờ mẹ hồi sức.
Chuyện ở Khoa sơ sinh mới vui. Những bé đưa vào đây đều là dạng theo dõi đặc biệt. Bé nhà tôi sinh ra hơi nhẹ cân tí nên cũng cho vào đây theo dõi cho vui. Khoa này theo quy định là cứ nhập khoa thì sau 2 tiếng có thông báo về tình trạng của con trên màn hình 14inch ở trước cửa. Có mỗi cái màn hình con con mà mấy chục người đứng ngồi nhìn chăm chú vào nó cứ như xem bóng đá trận Việt Nam Nhật Bản, nhộn hết cả nhịp. Màn hình chạy rõ chậm, muốn chờ xem đến tên con mình tình trạng thế nào thì cứ gọi là gãy cả cổ. Mà nhìn cái màn hình thì cũng vã mồ hôi vì thông tin trên màn hình hiển thị tình trạng phía ngoài toàn là những thông tin của các bé có bệnh lý.
Lúc mới đưa bé xuống, tôi không biết cái quy định sau 2 tiếng mới thông báo tình trạng của bé, thế là đưa bé xuống xong cứ lẳng lặng đứng ngoài nhìn vào cái màn hình chờ tên con mình hiện lên.






Nhìn được tầm 2 tiếng thì mẹ vợ xuống nhìn cùng. 2 mẹ con nhìn thêm 1 tiếng nữa ( mà vẫn éo thấy tên và tình trạng con mình đâu ) thì bác sỹ gọi điện vợ đã hồi sức sau sinh và đã về phòng. Bình thường người khác sau nửa ngày mới hồi sức mà vợ mình sau 4 tiếng đã tỉnh, vãi thặc.
Mẹ vợ tất tả chạy về phòng, còn mình nấn ná thêm lúc nữa thì có y tá ra thông báo tình trạng các bé trong phòng. Cũng phải chờ mãi mới tới tình trạng của Đậu Đậu. Về cơ bản mọi chỉ số là ổn, quan trọng nhất là đường huyết ổn, không có biểu hiện gì đặc biệt. Thở phào nhẹ nhõm và cất bước về phòng chuẩn bị tinh thần phục vụ hai mẹ con Đậu Đậu trong vòng vài ngày. ( sinh mổ là thế, ít là 3 ngày nhiều là 5 – 7 ngày ).
Về đến phòng, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt khiến tôi không thể tin nổi... ( còn tiếp )
 

dhatcntt

Xe tăng
Biển số
OF-342215
Ngày cấp bằng
10/11/14
Số km
1,463
Động cơ
893 Mã lực
Chúc mừng gia đình cụ có thêm thành viên mới.
 

dhatcntt

Xe tăng
Biển số
OF-342215
Ngày cấp bằng
10/11/14
Số km
1,463
Động cơ
893 Mã lực
Chúc mừng gia đình cụ có thêm thành viên mới.
 

bao_tai_rach

Xe hơi
Biển số
OF-103735
Ngày cấp bằng
21/6/11
Số km
199
Động cơ
398,068 Mã lực
Hơn 4 năm trước nhà cháu cũng vậy. Đến giờ vẫn nhớ cảm giác sung sướng khi đón con về nhà sau 4 ngày chăm sóc hậu sản ở bệnh viện này. Dù cũng nằm ở khoa dịch vụ nhưng người nhà vẫn vất vả chứ ko phởn như mấy viện tư cao cấp được.
 

Giadoianvung

Xe tải
Biển số
OF-478888
Ngày cấp bằng
24/12/16
Số km
438
Động cơ
184,849 Mã lực
Em dc đi du lịch cùng cụ nhiều rồi, giờ cùng xem cái chuyện đẻ ở phụ sản nó ra răng vì em chưa có dịp vào :))
 

long.spc

Xe container
Biển số
OF-369251
Ngày cấp bằng
4/6/15
Số km
8,215
Động cơ
313,421 Mã lực
Nơi ở
Lang bạt
Chúc mừng gia đình cụ!
Bé nhà em cũng tên ở nhà là Đậu. Quá dự sinh gần tuần. Mẹ chả đau đớn gì nên nhập viện nằm. Trông từ sáng đến đêm lúc 11h bố vừa sắp cái ghế ra ngủ thì hắn chui ra, em bối rối quên cả túi đồ sơ sinh của con sau bác sĩ lấy đồ của bạn bên cạnh quấn cho sau đưa lại đồ nhà mình cho bạn ấy. Lúc mới đón nhìn là thấy giống nhà mình rồi nhưng sao đen với già, xấu thế.
Trộm vía càng lớn càng trắng xinh ra.
 
Biển số
OF-527155
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
11,789
Động cơ
667,317 Mã lực
Anh Chã còn chưa nếm cảnh đưa cháo cho vợ đẻ bằng sào cơ :)) Cười ra nc đái chứ ko phải nc mắt [emoji23] [emoji23]
 

susu

Xe điện
Biển số
OF-4441
Ngày cấp bằng
26/4/07
Số km
2,796
Động cơ
552,527 Mã lực
Nơi ở
Gầm cầu
Chúc mừng gia đình cụ. Con bé nhà e sinh mổ ở PSTW ngày xưa k như thế này. Khá hài lòng.
 

Archer

Xe container
Biển số
OF-16170
Ngày cấp bằng
10/5/08
Số km
5,347
Động cơ
552,964 Mã lực
Chúc mừng trên FB rồi nên không chúc lại trong thớt này nữa :)
Em mấy lần hộ tống mẹ sề đi đập chum nhưng toàn ở SG chứ không ở Thủ đô ngàn năm văn vật như cụ thớt. Nhớ nhất lần túm cổ chú bảo vệ BV Phụ sản Hùng Vương hách dịch vô lối định vạng tại chố nhưng không thành vì đồng đội đc ấy can quá. Đường đường là ông bố vĩ đại mà nó quát mình như con không đẻ hehe! Lần nữa là lần sinh đứa đầu ở Từ Dũ, nghe báo sinh rồi là ôm hai lon Heineken chui tọt vào phòng sản phụ. Y tá trưởng quát:"Nhiều thế? 1 lon đủ tắm bé rồi". Lại chui ra ngoài như một con chuột, mở lon còn lại dốc vào mồm mừng mẹ tròn con vuông :)
Các bố trẻ toàn thế giới, hãy liên hiệp lại! :))
 
Chỉnh sửa cuối:

hưvô

Xe lăn
Biển số
OF-451996
Ngày cấp bằng
9/9/16
Số km
11,809
Động cơ
305,263 Mã lực
Chuyện hay em ngồi hóng :)
 

X Trail 2009

Xe buýt
Biển số
OF-589124
Ngày cấp bằng
8/9/18
Số km
850
Động cơ
141,300 Mã lực
Tuổi
45
Hầu như sẽ đổ cho cái nghèo làm người ta hèn...

Gấu cháu 2 lần sinh BV huyện lẻ, may mắn cũng vuông tròn. Có một dịp lên phố, bé nhớn sốt vào BV Nhi TW mà tởn tận già.
 

kirby 173

Xe tăng
Biển số
OF-8318
Ngày cấp bằng
16/8/07
Số km
1,075
Động cơ
550,135 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em vẫn nhớ như in ngày vợ em chuẩn bị đẻ, trong cơn đau đẻ thì vợ em vẫn kịp túm cổ áo em và bảo “tại mày!”
 

G810

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-117955
Ngày cấp bằng
24/10/11
Số km
7,715
Động cơ
440,270 Mã lực
Klq dưng giờ các bạn trẻ rất may mắn đấy.

Xưa vợ đẻ dữ lắm, nên khi đi coi vợ đẻ phải coi chừng nó cắn (dư chó đẻ ý).
Dưng nay sạn viển nó còn dữ hơn vợ đẻ, cắn hết từ nhỏ tới to luôn, nên dữ như vợ đẻ cũng sợ mà không dám cắn nữa. ;))

Nhất C, nhì K. Câu này mà quên thì đừng có nên đi viện. =))
 

Mycar222

Xe điện
Biển số
OF-129065
Ngày cấp bằng
1/2/12
Số km
4,848
Động cơ
409,192 Mã lực
Nơi ở
Chỗ ấy, ở giữa ngã.....
Chúc mừng cụ và gđ
6 năm trc e đã từng đưa vk đẻ ở khu D3 dịch vụ
Túm cái váy là chất lượng dv ko tương xứng vs đồng tiền bỏ ra
Bây giờ có nhiều viện có khoa sản ok hơn nhiều: 108, Thanh Nhàn
 
Biển số
OF-177267
Ngày cấp bằng
17/1/13
Số km
1,921
Động cơ
354,613 Mã lực
Chúc mừng gua đình cụ có thêm thành viên!

Lần nữa là lần sinh đứa đầu ở Từ Dũ, nghe báo sinh rồi là ôm hai lon Heineken chi tọt vào phòng sản phụ. Y tá trưởng quát:"Nhiều thế? 1 lon đủ tắm bé rồi". Lại chui ra ngoài như một con chuột, mở lon còn lại dốc vào mồm mừng mẹ tròn con vuông :)
Các bố trẻ toàn thế giới, hãy liên hiệp lại! :))
Ừ mà cách đây 2 chục năm, trong nam có chuyện lấy bia lon tắm cho em bé. Em cũng mang theo nhưng luống cuống quên đưa nên sau phải mang ra ngoài uống. Mấy năm trở lại đây không thấy có chuyện đó nữa
 

hữu hiệp

Xe tăng
Biển số
OF-298881
Ngày cấp bằng
17/11/13
Số km
1,251
Động cơ
319,155 Mã lực
Nơi ở
Gia Lâm
Hay là cụ Jo chuyển sang mục câu chuyện chuyến đi-Ký sự đi đẻ.
 

Archer

Xe container
Biển số
OF-16170
Ngày cấp bằng
10/5/08
Số km
5,347
Động cơ
552,964 Mã lực
Chúc mừng gua đình cụ có thêm thành viên!


Ừ mà cách đây 2 chục năm, trong nam có chuyện lấy bia lon tắm cho em bé. Em cũng mang theo nhưng luống cuống quên đưa nên sau phải mang ra ngoài uống. Mấy năm trở lại đây không thấy có chuyện đó nữa
Cách nay đúng 24 niên ợ. Còn có chuyện Heineken mặn hơn Saigon nên mua Saigon tắm bé tốt hơn kkk. Đứa đầu nhà em Heineken, đứa thứ hai 333. Mấy đứa sau nữa thì thôi :))
 

hailuatn

Xe container
Biển số
OF-13656
Ngày cấp bằng
2/3/08
Số km
9,342
Động cơ
574,144 Mã lực
Ngày vợ em đẻ, theo lịch còn một tuần. Hôm đó mấy anh em trong công ty liên hoan, bình thường chẳng mấy khi em tham gia, vì em không bia rượu với lại nhà xa. Lần đó là cuối năm cộng với chỉ là liên hoan phòng, anh em quý thì mời. Thế là em ở lại, đến hơn 10 giờ đêm mới xong, mấy anh em cứ bảo ngủ lại, nhưng em vẫn về, về đến nhà hơn 11 giờ. Ngủ đến 4 giờ sáng vợ kêu đau bụng, gọi điện cho bác sỹ vẫn theo dõi định kỳ thì bác sỹ bảo đưa vào viện ngay. Vào đến nơi gọi cho bà ngoại với chị gái trên quê xuống. Bà ngoại với chi gái xuống khoảng hơn tiếng thì vợ em đẻ. Nói chung cũng may, hôm đó ngủ lại thì không biết thế nào.
 

Roses

Xe điện
Biển số
OF-44455
Ngày cấp bằng
25/8/09
Số km
4,844
Động cơ
508,502 Mã lực
Cụ chủ cũng có tài viết văn :D
 

1.25 ton

Xe điện
Biển số
OF-390227
Ngày cấp bằng
3/11/15
Số km
4,527
Động cơ
523,689 Mã lực
Ngày nào cũng họp hành đến khuya ung hết cả đầu. Tối về nghe con khóc thấy nhẹ hết cả người. Tiện Đậu Đậu sắp đầy tháng và stress đếch ngủ được, tôi kể câu chuyện vợ đi đẻ và chém gió tí về Bệnh viện Phụ Sản Hà Nội để mọi người nghe chơi. Mọi ý kiến của tôi dưới đây chỉ là góc nhìn của cá nhân không liên quan đến ai. Tốt hay xấu là tuỳ vào quan điểm của người đọc.
Khoảng 2h chiều ngày 2/1, tôi đưa vợ vào làm thủ tục để hôm sau sinh ( chọn ngày chọn giờ luôn ). Tưởng là đơn giản vào chỉ nộp xèng xong về ai dè vào cái bác sỹ đè ra làm các kiểu xét nghiệm kiểm tra. Đen cái là gần cạn ối nên khi làm xong thủ tục bác sỹ ra quyết định giữ lại luôn để theo dõi máy. Vợ tôi lại đăng ký đẻ dịch vụ nên tiền các chị đè ra thu ngay là tất nhiên. Tổng vui tạm thu tầm 19 củ trong đó 11 củ không lấy lại được ĐNN, còn 8 củ đẻ xong khấu trừ thừa trả lại thiếu thu thêm ( sau này các y tá buột miệng bật mí là éo bao giờ có chuyện thừa, chỉ thiếu và thiếu trở lên.. Nhưng cứ thu thế cho bệnh nhân đỡ xót xèng.. kaka.. ). Gì chứ vợ đẻ nhất định phải chọn dịch vụ tốt, cả đời sinh nở mấy lần đâu. Cái ngang của bà xã là cứ thích Phụ sản Hà Nội cho yên tâm chứ tôi lạ gì cái dịch vụ ở xã hội này.
Bởi giữ lại để theo dõi nên bắt buộc chúng tôi phải lấy phòng luôn. Ngay từ đầu đã đăng ký phòng riêng để tiện gia đình chăm sóc và không phiền phức, nhưng nói cho oai miệng chứ để lấy được phòng riêng chắc cũng phải có tí may mắn. Nhà tôi nói nhanh là không nằm trong diện này.
Trước đấy cả tháng đã bảo vợ nhờ bác sỹ đăng ký phòng riêng đi, vợ thì cứ ngài ngại không nói, bực cả mình. Đến trước hôm sinh đi khám, đầu tiên vào khám mình tranh thủ rỉ tai bác sỹ ( quen ) là bố trí cho nhà em xin cái phòng riêng. Bác sỹ quen thân mình đếch ngại nên cứ nói thằng. Bác sỹ cười bảo anh yên tâm lát đằng nào chẳng sang khoa D5 ( khoa đẻ mổ dịch vụ ) thì anh cứ nói với các điều dưỡng bên đó là được.
Không yên tâm lắm, xuống chỗ quầy thu tiền mình hỏi tiếp luôn xem muốn đăng ký phòng riêng thế nào, mấy em trẻ đẹp lại cứ tủm tỉm bảo thủ tục đơn giản anh lên trên D5 là có. Nghe yên tâm hẳn. Mà dạo này phụ sản HN thay đổi bộ mặt thu ngân, toàn e sáng sủa đặng thu xèng cho dễ đây mà. Mấy ông hấp háy vào đây nộp tiền chắc toàn quên đếm. Thu tiền xong, do thiếu bản gốc Bảo hiểm nên em thu ngân bảo vợ là mai mang bản gốc đến để em đối chiếu còn làm thủ tục bảo hiểm. Vợ cứ gật gù xong cũng đếch nói gì với mình, mọi chuyện bắt đầu từ đây.
Lên D5, chạy máy xong thì bác sỹ ra cái lệnh là giữ luôn lại để theo dõi vì ối cạn rồi mai mổ sớm. Ok fine. Mình đăng ký lấy phòng loại cao cấp nhất, điều dưỡng cười tươi bảo anh yên tâm cứ ở chung đi, rồi có phòng em chuyển cho. Chung ở đây là 2 bà đẻ chung một phòng và mọi sinh hoạt trong phòng coi như là chung luôn. 2 cặp vợ chồng trong cùng một gian phòng 9m2. Vui vãi chưởng. Mình lại thuộc diện lạc quan yêu đời nên tin luôn, chắc mai có phòng. Đêm đó hai vc trốn về nhà ngủ cho lành mai vào sớm ( tất nhiên có tham khảo của bs là cũng không đến mức độ quá lo lắng ) còn chiếc giường kia để lại cho cặp vợ chồng vừa sinh mà sẽ là giường xóm của nhau trong vài ngày tới. Thực chất cho vợ về nhà ngủ một đêm cho an lành trước khi lên bàn mổ. Ở đấy chung phòng lại mất ngủ cả đêm hôm sau kiệt cmn sức không đẻ được thì toi.
Nói về khoa D5 chắc nhiều người biết, đi từ cổng sau phía Chùa Láng vào thì nó là toà nhà đầu tiên ngay tay phải. Cơ bản là sạch sẽ ( TCVN ) nhưng thang máy thì chậm thôi dồi luôn. Đứng xếp hàng từ tầng 1, chờ thang máy xuống chắc cũng phải tới 10p/lần. Xong lại thêm 15p để thang máy đi từ tầng 1 lên tầng 5, mỗi tầng dừng tí cho các bác sỹ và bệnh nhân, người nhà bệnh nhân ra vào các tầng. Tầng 2 là phòng mổ nên ở tầng này chỉ bác sỹ và bệnh nhân ra vào nhưng thi thoảng ca khó là có xe đẩy nên lúc nào tầng này ra vào cũng nhộn nhịp.
Thời gian đi thang máy rõ lâu, thôi mình không đẻ không sao, chỉ sợ mấy bà sắp đẻ mà chờ thang máy có khi đẻ rơi đẻ rụng mất.
Đèo mịa, cái vụ thang máy đông và bẩn thì mình tạm bỏ qua, nhưng vụ đưa cả xe cải tiến chở vật liệu xây dựng vào thang máy dùng chung thì mình thua cmnl. Vụ này như sau:
Sáng ngày 3/1, dự kiến giờ sinh của vợ là từ 7h-9h. Hai vợ chồng dậy rõ sớm, đúng 6h30 có mặt, vào phòng thay quần áo nhận tủ đồ trong phòng xong thì cũng đến giờ y tá đưa vợ xuống tầng 2 để chuẩn bị lên bàn sinh mổ. Trong tủ đồ ngoài quần áo của bà đẻ và trẻ sơ sinh thì còn có 1 CHIẾC ÁO VÀNG THẦN THÁNH.
Mình đưa hẳn vợ đến trước cửa phòng mổ chia tay bịn rịn, an ủi động viên làm công tác dân vận chán chê xong lại lên tầng 5 đứng cửa thang máy để chờ. Ông nào có vợ đẻ ở D5 chả nhớ cảnh đứng chầu hẫu ở cửa thang máy tầng 5 chờ điều dưỡng bế con mình vừa đẻ lên. Nhớ nhất cảnh 8h bảo vệ đi lùa người nhà bệnh nhân thì cứ hơn chạy loạn. Quy định là mỗi bà đẻ chỉ được có 1 người nhà ở cùng, và cách phân biệt người nhà là PHẢI MẶC CHIẾC ÁO VÀNG THẦN THÁNH. Thế là cứ ai không có áo vàng là bị đuổi xuống dưới nhà ngồi chờ đến khi nào bảo vệ cho lên mới được lên. Nhà tôi lại có hẳn 3 người gồm tôi và 2 bà nội ngoại cùng đứng chờ. Giải pháp đưa ra là: một bà mặc chiếc áo vàng sẵn có, một bà mượn chiếc áo vàng của giường bên cạnh, còn tôi thì kệ cứ bảo vệ đến lại lượn lờ ra xa cửa thang máy đi loanh quanh chỗ cầu thang. Cứ như đánh trận. Thử hỏi đang đứng chờ con chờ cháu sắp sinh mà bảo vệ cứ đuổi xuống thì bố ai mà đi được. Quy định rất vớ vỉn. Rất chi là vi phạm nhân quyền.
Mịa, không có khoảng thời gian nào lâu hơn khoảng thời gian chờ vợ sinh, vì là sinh mổ nên con có thể lên bất kỳ lúc nào trong khoảng thời gian từ 7-9h sáng. Thế là đứng hóng trước cửa thang máy. Thang máy có 2 cái, cứ cửa bên nào mở ra phát lại thấy nguyên tập đoàn hóng như mình nhao ra đứng sẵn ở cửa chờ xem điều dưỡng bế em bé có phải con mình không. Nhao đến lần thứ 3 thì mình thấy người ra không phải là điều dưỡng, em bé, bệnh nhân hoặc người nhà bệnh nhân mà là một chiếc xe cải tiến đầy ắp toàn cát sỏi lừng lững tiến vào. Dcm ức tí sặc máu. Cứ nghĩ đến cảnh lát con mình vừa đẻ ra lại đứng cạnh xe cát cùng 2 đồng chí công nhân xây dựng là mình thấy vui dồi. Sạch sẽ vô trùng chắc không nằm trong cái giá 19 củ tạm thu kia dồi.






Cả một cái bệnh viện phụ sản, một năm sản xuất ra hàng chục ngàn em bé, số lượng người ra vào lên đến cả chục triệu lượt / năm. Vậy mà cái điều tối thiểu là cần giữ vệ sinh sạch sẽ, đặc biệt là trẻ sơ sinh thì ôi thôi lại quá kém.
8h30 sáng. Cô điều dưỡng bế Đậu Đậu ra khỏi cái thang máy (mà tôi đếm sơ thì cũng đã chở được 5 chuyến cát sỏi xây dựng ra vào) để đi thẳng vào phòng hành chính làm thủ tục xác nhận sau đó chuyển xuống khoa sơ sinh ở tầng 4 để theo dõi và chờ mẹ hồi sức.
Chuyện ở Khoa sơ sinh mới vui. Những bé đưa vào đây đều là dạng theo dõi đặc biệt. Bé nhà tôi sinh ra hơi nhẹ cân tí nên cũng cho vào đây theo dõi cho vui. Khoa này theo quy định là cứ nhập khoa thì sau 2 tiếng có thông báo về tình trạng của con trên màn hình 14inch ở trước cửa. Có mỗi cái màn hình con con mà mấy chục người đứng ngồi nhìn chăm chú vào nó cứ như xem bóng đá trận Việt Nam Nhật Bản, nhộn hết cả nhịp. Màn hình chạy rõ chậm, muốn chờ xem đến tên con mình tình trạng thế nào thì cứ gọi là gãy cả cổ. Mà nhìn cái màn hình thì cũng vã mồ hôi vì thông tin trên màn hình hiển thị tình trạng phía ngoài toàn là những thông tin của các bé có bệnh lý.
Lúc mới đưa bé xuống, tôi không biết cái quy định sau 2 tiếng mới thông báo tình trạng của bé, thế là đưa bé xuống xong cứ lẳng lặng đứng ngoài nhìn vào cái màn hình chờ tên con mình hiện lên.






Nhìn được tầm 2 tiếng thì mẹ vợ xuống nhìn cùng. 2 mẹ con nhìn thêm 1 tiếng nữa ( mà vẫn éo thấy tên và tình trạng con mình đâu ) thì bác sỹ gọi điện vợ đã hồi sức sau sinh và đã về phòng. Bình thường người khác sau nửa ngày mới hồi sức mà vợ mình sau 4 tiếng đã tỉnh, vãi thặc.
Mẹ vợ tất tả chạy về phòng, còn mình nấn ná thêm lúc nữa thì có y tá ra thông báo tình trạng các bé trong phòng. Cũng phải chờ mãi mới tới tình trạng của Đậu Đậu. Về cơ bản mọi chỉ số là ổn, quan trọng nhất là đường huyết ổn, không có biểu hiện gì đặc biệt. Thở phào nhẹ nhõm và cất bước về phòng chuẩn bị tinh thần phục vụ hai mẹ con Đậu Đậu trong vòng vài ngày. ( sinh mổ là thế, ít là 3 ngày nhiều là 5 – 7 ngày ).
Về đến phòng, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt khiến tôi không thể tin nổi... ( còn tiếp )
Chúc mừng cụ, lúc nào bọn nhóc 3 tuổi trở lên thì mới nhàn được, còn hiện tại cụ chuẩn bị sống chung với mùi kít và nước đái:)).
 

sweet_heart

Xe buýt
Biển số
OF-348470
Ngày cấp bằng
28/12/14
Số km
889
Động cơ
217 Mã lực
Chúc mừng gia đình cụ chủ thread.

Hồi vợ cháu đẻ, cháu chả phải chăm lo gì sất. Bác sỹ và y tá lo từ a-->z. Nhiệm vụ của cháu chỉ là vào nhìn con và nói chuyện với vợ.
 

Xhung73

Xe buýt
Biển số
OF-137073
Ngày cấp bằng
3/4/12
Số km
615
Động cơ
39,237 Mã lực
Chúc mừng cụ và gia đình!
 

Snake master

Xe tăng
Biển số
OF-506097
Ngày cấp bằng
21/4/17
Số km
1,463
Động cơ
279,079 Mã lực
chúc mừng cụ có thêm thành viên. em cũng 2 lần đưa vk đi đẻ nên cũng đã được trải nghiệm. nhưng tuyến tỉnh thôi. không được ly kỳ như cụ
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
12,466
Động cơ
867,705 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Ngày nào cũng họp hành đến khuya ung hết cả đầu. Tối về nghe con khóc thấy nhẹ hết cả người. Tiện Đậu Đậu sắp đầy tháng và stress đếch ngủ được, tôi kể câu chuyện vợ đi đẻ và
chém gió tí về Bệnh viện Phụ Sản Hà Nội để mọi người nghe chơi. Mọi ý kiến của tôi dưới đây chỉ là góc nhìn của cá nhân không liên quan đến ai. Tốt hay xấu là tuỳ vào quan điểm của người đọc.
Khoảng 2h chiều ngày 2/1, tôi đưa vợ vào làm thủ tục để hôm sau sinh ( chọn ngày chọn giờ luôn ). Tưởng là đơn giản vào chỉ nộp xèng xong về ai dè vào cái bác sỹ đè ra làm các kiểu xét nghiệm kiểm tra. Đen cái là gần cạn ối nên khi làm xong thủ tục bác sỹ ra quyết định giữ lại luôn để theo dõi máy. Vợ tôi lại đăng ký đẻ dịch vụ nên tiền các chị đè ra thu ngay là tất nhiên. Tổng vui tạm thu tầm 19 củ trong đó 11 củ không lấy lại được ĐNN, còn 8 củ đẻ xong khấu trừ thừa trả lại thiếu thu thêm ( sau này các y tá buột miệng bật mí là éo bao giờ có chuyện thừa, chỉ thiếu và thiếu trở lên.. Nhưng cứ thu thế cho bệnh nhân đỡ xót xèng.. kaka.. ). Gì chứ vợ đẻ nhất định phải chọn dịch vụ tốt, cả đời sinh nở mấy lần đâu. Cái ngang của bà xã là cứ thích Phụ sản Hà Nội cho yên tâm chứ tôi lạ gì cái dịch vụ ở xã hội này.
Bởi giữ lại để theo dõi nên bắt buộc chúng tôi phải lấy phòng luôn. Ngay từ đầu đã đăng ký phòng riêng để tiện gia đình chăm sóc và không phiền phức, nhưng nói cho oai miệng chứ để lấy được phòng riêng chắc cũng phải có tí may mắn. Nhà tôi nói nhanh là không nằm trong diện này.
Trước đấy cả tháng đã bảo vợ nhờ bác sỹ đăng ký phòng riêng đi, vợ thì cứ ngài ngại không nói, bực cả mình. Đến trước hôm sinh đi khám, đầu tiên vào khám mình tranh thủ rỉ tai bác sỹ ( quen ) là bố trí cho nhà em xin cái phòng riêng. Bác sỹ quen thân mình đếch ngại nên cứ nói thằng. Bác sỹ cười bảo anh yên tâm lát đằng nào chẳng sang khoa D5 ( khoa đẻ mổ dịch vụ ) thì anh cứ nói với các điều dưỡng bên đó là được.
Không yên tâm lắm, xuống chỗ quầy thu tiền mình hỏi tiếp luôn xem muốn đăng ký phòng riêng thế nào, mấy em trẻ đẹp lại cứ tủm tỉm bảo thủ tục đơn giản anh lên trên D5 là có. Nghe yên tâm hẳn. Mà dạo này phụ sản HN thay đổi bộ mặt thu ngân, toàn e sáng sủa đặng thu xèng cho dễ đây mà. Mấy ông hấp háy vào đây nộp tiền chắc toàn quên đếm. Thu tiền xong, do thiếu bản gốc Bảo hiểm nên em thu ngân bảo vợ là mai mang bản gốc đến để em đối chiếu còn làm thủ tục bảo hiểm. Vợ cứ gật gù xong cũng đếch nói gì với mình, mọi chuyện bắt đầu từ đây.
Lên D5, chạy máy xong thì bác sỹ ra cái lệnh là giữ luôn lại để theo dõi vì ối cạn rồi mai mổ sớm. Ok fine. Mình đăng ký lấy phòng loại cao cấp nhất, điều dưỡng cười tươi bảo anh yên tâm cứ ở chung đi, rồi có phòng em chuyển cho. Chung ở đây là 2 bà đẻ chung một phòng và mọi sinh hoạt trong phòng coi như là chung luôn. 2 cặp vợ chồng trong cùng một gian phòng 9m2. Vui vãi chưởng. Mình lại thuộc diện lạc quan yêu đời nên tin luôn, chắc mai có phòng. Đêm đó hai vc trốn về nhà ngủ cho lành mai vào sớm ( tất nhiên có tham khảo của bs là cũng không đến mức độ quá lo lắng ) còn chiếc giường kia để lại cho cặp vợ chồng vừa sinh mà sẽ là giường xóm của nhau trong vài ngày tới. Thực chất cho vợ về nhà ngủ một đêm cho an lành trước khi lên bàn mổ. Ở đấy chung phòng lại mất ngủ cả đêm hôm sau kiệt cmn sức không đẻ được thì toi.
Nói về khoa D5 chắc nhiều người biết, đi từ cổng sau phía Chùa Láng vào thì nó là toà nhà đầu tiên ngay tay phải. Cơ bản là sạch sẽ ( TCVN ) nhưng thang máy thì chậm thôi dồi luôn. Đứng xếp hàng từ tầng 1, chờ thang máy xuống chắc cũng phải tới 10p/lần. Xong lại thêm 15p để thang máy đi từ tầng 1 lên tầng 5, mỗi tầng dừng tí cho các bác sỹ và bệnh nhân, người nhà bệnh nhân ra vào các tầng. Tầng 2 là phòng mổ nên ở tầng này chỉ bác sỹ và bệnh nhân ra vào nhưng thi thoảng ca khó là có xe đẩy nên lúc nào tầng này ra vào cũng nhộn nhịp.
Thời gian đi thang máy rõ lâu, thôi mình không đẻ không sao, chỉ sợ mấy bà sắp đẻ mà chờ thang máy có khi đẻ rơi đẻ rụng mất.
Đèo mịa, cái vụ thang máy đông và bẩn thì mình tạm bỏ qua, nhưng vụ đưa cả xe cải tiến chở vật liệu xây dựng vào thang máy dùng chung thì mình thua cmnl. Vụ này như sau:
Sáng ngày 3/1, dự kiến giờ sinh của vợ là từ 7h-9h. Hai vợ chồng dậy rõ sớm, đúng 6h30 có mặt, vào phòng thay quần áo nhận tủ đồ trong phòng xong thì cũng đến giờ y tá đưa vợ xuống tầng 2 để chuẩn bị lên bàn sinh mổ. Trong tủ đồ ngoài quần áo của bà đẻ và trẻ sơ sinh thì còn có 1 CHIẾC ÁO VÀNG THẦN THÁNH.
Mình đưa hẳn vợ đến trước cửa phòng mổ chia tay bịn rịn, an ủi động viên làm công tác dân vận chán chê xong lại lên tầng 5 đứng cửa thang máy để chờ. Ông nào có vợ đẻ ở D5 chả nhớ cảnh đứng chầu hẫu ở cửa thang máy tầng 5 chờ điều dưỡng bế con mình vừa đẻ lên. Nhớ nhất cảnh 8h bảo vệ đi lùa người nhà bệnh nhân thì cứ hơn chạy loạn. Quy định là mỗi bà đẻ chỉ được có 1 người nhà ở cùng, và cách phân biệt người nhà là PHẢI MẶC CHIẾC ÁO VÀNG THẦN THÁNH. Thế là cứ ai không có áo vàng là bị đuổi xuống dưới nhà ngồi chờ đến khi nào bảo vệ cho lên mới được lên. Nhà tôi lại có hẳn 3 người gồm tôi và 2 bà nội ngoại cùng đứng chờ. Giải pháp đưa ra là: một bà mặc chiếc áo vàng sẵn có, một bà mượn chiếc áo vàng của giường bên cạnh, còn tôi thì kệ cứ bảo vệ đến lại lượn lờ ra xa cửa thang máy đi loanh quanh chỗ cầu thang. Cứ như đánh trận. Thử hỏi đang đứng chờ con chờ cháu sắp sinh mà bảo vệ cứ đuổi xuống thì bố ai mà đi được. Quy định rất vớ vỉn. Rất chi là vi phạm nhân quyền.
Mịa, không có khoảng thời gian nào lâu hơn khoảng thời gian chờ vợ sinh, vì là sinh mổ nên con có thể lên bất kỳ lúc nào trong khoảng thời gian từ 7-9h sáng. Thế là đứng hóng trước cửa thang máy. Thang máy có 2 cái, cứ cửa bên nào mở ra phát lại thấy nguyên tập đoàn hóng như mình nhao ra đứng sẵn ở cửa chờ xem điều dưỡng bế em bé có phải con mình không. Nhao đến lần thứ 3 thì mình thấy người ra không phải là điều dưỡng, em bé, bệnh nhân hoặc người nhà bệnh nhân mà là một chiếc xe cải tiến đầy ắp toàn cát sỏi lừng lững tiến vào. Dcm ức tí sặc máu. Cứ nghĩ đến cảnh lát con mình vừa đẻ ra lại đứng cạnh xe cát cùng 2 đồng chí công nhân xây dựng là mình thấy vui dồi. Sạch sẽ vô trùng chắc không nằm trong cái giá 19 củ tạm thu kia dồi.






Cả một cái bệnh viện phụ sản, một năm sản xuất ra hàng chục ngàn em bé, số lượng người ra vào lên đến cả chục triệu lượt / năm. Vậy mà cái điều tối thiểu là cần giữ vệ sinh sạch sẽ, đặc biệt là trẻ sơ sinh thì ôi thôi lại quá kém.
8h30 sáng. Cô điều dưỡng bế Đậu Đậu ra khỏi cái thang máy (mà tôi đếm sơ thì cũng đã chở được 5 chuyến cát sỏi xây dựng ra vào) để đi thẳng vào phòng hành chính làm thủ tục xác nhận sau đó chuyển xuống khoa sơ sinh ở tầng 4 để theo dõi và chờ mẹ hồi sức.
Chuyện ở Khoa sơ sinh mới vui. Những bé đưa vào đây đều là dạng theo dõi đặc biệt. Bé nhà tôi sinh ra hơi nhẹ cân tí nên cũng cho vào đây theo dõi cho vui. Khoa này theo quy định là cứ nhập khoa thì sau 2 tiếng có thông báo về tình trạng của con trên màn hình 14inch ở trước cửa. Có mỗi cái màn hình con con mà mấy chục người đứng ngồi nhìn chăm chú vào nó cứ như xem bóng đá trận Việt Nam Nhật Bản, nhộn hết cả nhịp. Màn hình chạy rõ chậm, muốn chờ xem đến tên con mình tình trạng thế nào thì cứ gọi là gãy cả cổ. Mà nhìn cái màn hình thì cũng vã mồ hôi vì thông tin trên màn hình hiển thị tình trạng phía ngoài toàn là những thông tin của các bé có bệnh lý.
Lúc mới đưa bé xuống, tôi không biết cái quy định sau 2 tiếng mới thông báo tình trạng của bé, thế là đưa bé xuống xong cứ lẳng lặng đứng ngoài nhìn vào cái màn hình chờ tên con mình hiện lên.






Nhìn được tầm 2 tiếng thì mẹ vợ xuống nhìn cùng. 2 mẹ con nhìn thêm 1 tiếng nữa ( mà vẫn éo thấy tên và tình trạng con mình đâu ) thì bác sỹ gọi điện vợ đã hồi sức sau sinh và đã về phòng. Bình thường người khác sau nửa ngày mới hồi sức mà vợ mình sau 4 tiếng đã tỉnh, vãi thặc.
Mẹ vợ tất tả chạy về phòng, còn mình nấn ná thêm lúc nữa thì có y tá ra thông báo tình trạng các bé trong phòng. Cũng phải chờ mãi mới tới tình trạng của Đậu Đậu. Về cơ bản mọi chỉ số là ổn, quan trọng nhất là đường huyết ổn, không có biểu hiện gì đặc biệt. Thở phào nhẹ nhõm và cất bước về phòng chuẩn bị tinh thần phục vụ hai mẹ con Đậu Đậu trong vòng vài ngày. ( sinh mổ là thế, ít là 3 ngày nhiều là 5 – 7 ngày ).
Về đến phòng, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt khiến tôi không thể tin nổi... ( còn tiếp )
50-60 triệu mổ đẻ, cứ Việt Pháp or VinMex, sướng bím mẹ nhẹ vía con

Đél phải kêu ca j hết

Em thật
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top