- Biển số
- OF-64536
- Ngày cấp bằng
- 20/5/10
- Số km
- 296
- Động cơ
- 439,410 Mã lực
Mai là thứ 6 ngày 13 thế mà hôm nay em đã bắt đầu đen rồi các cụ ợ. Em tường thuật lại sự tình thế này:
- 8h sáng nay, cái đt của em tít tít: alo, anh có phải chủ xe abc đang đỗ dưới hầm ko?Em là bảo vệ tầng hầm, mời anh xuống có chút việc.
- Em: tức tốc mặc quần áo chạy xuống thì thấy hiện trạng đau thương: ko thấy biển số đằng trước của vợ 2 đâu, đầu thì sứt 1 mảng to bằng 2 bàn tay.
- Chú bảo vệ: sáng nay có 1 chị lái xe đâm vào đầu xe anh, rơi cả biển số. Bọn em nhặt lại đây rồi. Anh chịu khó đi gắn lại.
- Em: ơ,thế xe anh bị đâm thế này mà em nói đơn giản nhỉ? Xe nào đâm, tại sao không gọi anh ngay lúc đấy??? abc...xyz...
- Chú bảo vệ: mặt đần ra 1 lúc rồi lục tục lấy số đt của chủ xe đâm em để em gọi (chú bảo vệ có vẻ quen cái nhà này, chắc thỉnh thoảng nó cho bao thuốc).
- Em: alo, xe nhà anh sáng nay đâm vào đầu xe tôi.
- Chủ xe: xe nào nhỉ?
- Em: chắc xe vợ anh, bảo vệ thông báo thế.
- Chủ xe: hẹn tối về giải quyết.
............
Đoạn này tường thuật nguyên xi, ko bớt xén:
-14h, điện thoại em lại tít tít: alo anh ơi, em sáng nay lái xe va vào xe anh ấy mà.
- Em: à vâng, chào chị.
- Chị: Biển số xe anh để đâu rồi để em cho thợ gắn lại. Tại cái thằng abc sáng nay nó xi nhan bố láo, em đã thấy vướng vướng rồi nhưng nó bảo đi được nên em cứ đi. Biển số của anh móc vào xe em nên nó bị bung ra (ko 1 câu xin lỗi, hồn nhiên như cô tiên).
Em: biển số em cất vào xe rồi, thế còn cái chỗ xước sơn ở đầu thì sao hả chị?
Chị: Ơ, em có biết đâu. Em chỉ đâm rơi biển số của anh thôi. Xe anh xước sơn thế nào em có biết đâu???
Em: hơ, chị nói thế thì khó quá, thôi, chiều tối về mời anh chị xuống hầm xem xe rồi ta giải quyết.
Chị: tối em bận rồi. Bây giờ đang ở nhà đây này.
Em: em đang đi làm,ko về đc. Hẹn chị đến tối.
..........
- 8h tối, em gọi điện cho chị vợ: number busy. Em gọi cho anh chồng: no answer.
- Em gọi bảo vê: phiền anh mời giúp chủ xe sáng nay xuống đây làm việc.
Bảo vệ: gọi điện cho anh chồng: abc..xyz..dạ vâng, dạ vâng ạ. Gọi xong quay sang em: anh ơi, anh kia bảo anh ấy đang bận, chưa về nhà, anh cứ lên nhà gặp vợ anh ấy.
- Em: anh ko lên đâu, em lên mời chị ấy xuống đây.
- 15' sau, đt của em lại tít tít:
- Chị: anh ơi, có vấn đề gì nhỉ?Em đang bận quá ko xuống được.
- Em: Mời chị xuống đây trao đổi 1 chút, ko mất nhiều thời gian đâu.
- Chị: tối nay em có bà chị đến chơi nên đang bận, ko có thời gian. Xe của anh cứ gửi biển số ở bảo vệ, ngày mai em sẽ cho thợ vào làm ngon lành cho anh. Anh thích thế nào? Không thì anh cho xe lên chỗ ông chú em ở 32 Lê Duẩn. Anh thích kiểu gì, anh thích thế nào?
- Em: ok, chị đã nói thế thì cũng đc. Mai chị cho thợ vào làm. Em ko có thời gian đưa xe đi.
Hết chuyện.
Kết luận: Văn hóa và nhân cách đang trở nên cực kì xa xỉ trong xã hội Việt Nam hiện nay.haizzz. Tiền sửa xe chỉ mất khoảng 500k. Anh chỉ chủ xe kia chắc có nhiều hơn gấp vạn lần số tiền đấy nhưng cách cư xử thì ko thể ngửi được.
Em chẳng cần ăn vạ số tiền sửa xe đấy. Thậm chí nếu người ta xin, em cũng cho luôn. Ai chả có lúc sơ xuất
Cái đáng buồn là thái độ của anh chị chủ xe kia. Ứng xử theo kiểu: tao có tiền, tao là bố thiên hạ. Với loại người này, em có nói vào mặt chắc cũng ko hiểu nổi lý lẽ. Thôi, tốt nhất là ko phí nhời, coi như dẫm phải mứt.
Haizzz, để mai em xem mấy thằng thợ của chị ấy vào xử lý vết xước kiểu gì. Em chưa được xem sơn ô tô tại chỗ bao giờ.
Chung quy là tại số đen các cụ các mợ ạ [..]
- 8h sáng nay, cái đt của em tít tít: alo, anh có phải chủ xe abc đang đỗ dưới hầm ko?Em là bảo vệ tầng hầm, mời anh xuống có chút việc.
- Em: tức tốc mặc quần áo chạy xuống thì thấy hiện trạng đau thương: ko thấy biển số đằng trước của vợ 2 đâu, đầu thì sứt 1 mảng to bằng 2 bàn tay.
- Chú bảo vệ: sáng nay có 1 chị lái xe đâm vào đầu xe anh, rơi cả biển số. Bọn em nhặt lại đây rồi. Anh chịu khó đi gắn lại.
- Em: ơ,thế xe anh bị đâm thế này mà em nói đơn giản nhỉ? Xe nào đâm, tại sao không gọi anh ngay lúc đấy??? abc...xyz...
- Chú bảo vệ: mặt đần ra 1 lúc rồi lục tục lấy số đt của chủ xe đâm em để em gọi (chú bảo vệ có vẻ quen cái nhà này, chắc thỉnh thoảng nó cho bao thuốc).
- Em: alo, xe nhà anh sáng nay đâm vào đầu xe tôi.
- Chủ xe: xe nào nhỉ?
- Em: chắc xe vợ anh, bảo vệ thông báo thế.
- Chủ xe: hẹn tối về giải quyết.
............
Đoạn này tường thuật nguyên xi, ko bớt xén:
-14h, điện thoại em lại tít tít: alo anh ơi, em sáng nay lái xe va vào xe anh ấy mà.
- Em: à vâng, chào chị.
- Chị: Biển số xe anh để đâu rồi để em cho thợ gắn lại. Tại cái thằng abc sáng nay nó xi nhan bố láo, em đã thấy vướng vướng rồi nhưng nó bảo đi được nên em cứ đi. Biển số của anh móc vào xe em nên nó bị bung ra (ko 1 câu xin lỗi, hồn nhiên như cô tiên).
Em: biển số em cất vào xe rồi, thế còn cái chỗ xước sơn ở đầu thì sao hả chị?
Chị: Ơ, em có biết đâu. Em chỉ đâm rơi biển số của anh thôi. Xe anh xước sơn thế nào em có biết đâu???
Em: hơ, chị nói thế thì khó quá, thôi, chiều tối về mời anh chị xuống hầm xem xe rồi ta giải quyết.
Chị: tối em bận rồi. Bây giờ đang ở nhà đây này.
Em: em đang đi làm,ko về đc. Hẹn chị đến tối.
..........
- 8h tối, em gọi điện cho chị vợ: number busy. Em gọi cho anh chồng: no answer.
- Em gọi bảo vê: phiền anh mời giúp chủ xe sáng nay xuống đây làm việc.
Bảo vệ: gọi điện cho anh chồng: abc..xyz..dạ vâng, dạ vâng ạ. Gọi xong quay sang em: anh ơi, anh kia bảo anh ấy đang bận, chưa về nhà, anh cứ lên nhà gặp vợ anh ấy.
- Em: anh ko lên đâu, em lên mời chị ấy xuống đây.
- 15' sau, đt của em lại tít tít:
- Chị: anh ơi, có vấn đề gì nhỉ?Em đang bận quá ko xuống được.
- Em: Mời chị xuống đây trao đổi 1 chút, ko mất nhiều thời gian đâu.
- Chị: tối nay em có bà chị đến chơi nên đang bận, ko có thời gian. Xe của anh cứ gửi biển số ở bảo vệ, ngày mai em sẽ cho thợ vào làm ngon lành cho anh. Anh thích thế nào? Không thì anh cho xe lên chỗ ông chú em ở 32 Lê Duẩn. Anh thích kiểu gì, anh thích thế nào?
- Em: ok, chị đã nói thế thì cũng đc. Mai chị cho thợ vào làm. Em ko có thời gian đưa xe đi.
Hết chuyện.
Kết luận: Văn hóa và nhân cách đang trở nên cực kì xa xỉ trong xã hội Việt Nam hiện nay.haizzz. Tiền sửa xe chỉ mất khoảng 500k. Anh chỉ chủ xe kia chắc có nhiều hơn gấp vạn lần số tiền đấy nhưng cách cư xử thì ko thể ngửi được.
Em chẳng cần ăn vạ số tiền sửa xe đấy. Thậm chí nếu người ta xin, em cũng cho luôn. Ai chả có lúc sơ xuất
Cái đáng buồn là thái độ của anh chị chủ xe kia. Ứng xử theo kiểu: tao có tiền, tao là bố thiên hạ. Với loại người này, em có nói vào mặt chắc cũng ko hiểu nổi lý lẽ. Thôi, tốt nhất là ko phí nhời, coi như dẫm phải mứt.
Haizzz, để mai em xem mấy thằng thợ của chị ấy vào xử lý vết xước kiểu gì. Em chưa được xem sơn ô tô tại chỗ bao giờ.
Chung quy là tại số đen các cụ các mợ ạ [..]